Bài 2: (Thứ Tư ngày
MẸ MARIA CỘNG TÁC VÀO DỰ ÁN
CỨU ĐỘ CỦA THIÊN CHÚA
1- Sau
khi hoàn tất việc chúng ta suy niệm về Mẹ Maria ở
cuối loạt bài giáo lý kính Chúa Cha, hôm nay chúng ta muốn nhấn
mạnh đến vai trò của Mẹ trong cuộc chúng ta
hành trình về với Chúa Cha.
Chính Ngài muốn có sự hiện
diện của Mẹ Maria trong lịch sử cứu độ. Khi quyết định
sai Con mình vào trần gian, Ngài đã muốn Người đến
với chúng ta bằng việc được hạ sinh bởi
một người nữ (x Gal 4:4). Như thế là
Ngài đã muốn người nữ này, con người đầu
tiên lãnh nhận Con của Ngài, phải thông truyền Người
ra cho toàn thể nhân loại.
Bởi
vậy, trên con đường từ Chúa Cha đến loài
người, Mẹ Maria đã có mặt như là một người
mẹ tặng ban Người Con Cứu Thế cho tất
cả mọi người. Đồng thời
Mẹ còn có mặt trên cả con đường nhân loại
phải đi qua để đến với Chúa Cha qua Chúa
Kitô trong Thần Linh nữa (x Eph
2- Để
hiểu được việc Mẹ Maria hiện diện
trong cuộc chúng ta hành trình về cùng Chúa Cha, chúng ta phải
cùng với toàn thể Giáo Hội công nhận rằng Chúa
Kitô là “đường, là sự thật và là sự sống”
(Jn 14:6) và là Vị Trung Gian duy nhất giữa Thiên Chúa và loài
người (x 1Tim 2:5). Mẹ Maria được
gồm tóm trong vai trò trung gian độc nhất vô nhị của
Chúa Kitô và hoàn toàn phụ giúp vào vai trò này mà thôi. Bởi
thế Công Đồng Chung Vaticanô II mới nhấn mạnh
trong Hiến Chế Ánh Sáng Muôn
Dân Lumen Gentium rằng: “Phận
sự của Mẹ Maria là mẹ của nhân loại không
thể nào che khuất hay làm suy giảm vai trò trung gian độc
nhất vô nhị của Chúa Kitô, trái lại làm sáng tỏ
quyền năng của vai trò ấy” (đoạn 60). Chúng
ta không thể nào nói rằng Mẹ Maria nắm một vai trò
trong đời sống Giáo Hội ở ngoài hay đồng
hành với vai trò trung gian của Chúa Kitô, như thể đó
là một vai trò tương đương hay tương
tranh.
Như Tôi đã
nói rõ trong Thông Điệp Mẹ
Đấng Cứu Thế Redemptoris
Mater, vai trò trung gian từ mẫu của Mẹ Maria “là vai trò trung gian trong Chúa Kitô” (đoạn 38). Công Đồng Chung Vaticanô II
đã giải thích rằng: “Ảnh hưởng cứu độ
của Đức Nữ Trinh nơi con người không phát
xuất từ một quan thiết nội tại nào, mà là từ
việc Thiên Chúa ấn định. Ảnh hưởng ấy
bắt nguồn từ công nghiệp dồi dào của Chúa
Kitô, dựa vào vai trò trung gian của Người, hoàn toàn lệ
thuộc vào vai trò trung gian của Người, và lấy được
tất cả quyền lực của mình từ vai trò trung
gian của Người. Ảnh hưởng ấy
không hề ngăn cản mối hiệp nhất trực
tiếp giữa tín hữu với Chúa Kitô, trái lại, còn bồi
dưỡng cho mối hiệp nhất này nữa” (Hiến
Chế Ánh Sáng Muôn Dân, đoạn
60).
Cả Mẹ Maria nữa cũng
được Chúa Kitô cứu chuộc và thực sự là
người đầu tiên được cứu chuộc,
vì ân sủng do Thiên Chúa là Cha ban cho Mẹ ngay từ giây phút
hiện hữu đầu tiên của Mẹ là bởi “các công
nghiệp của Chúa Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế của
loài người”, như Đức Piô IX xác nhận trong Sắc
Chỉ Ineffabilis Deus (DS 2803).
Tất cả mọi sự cộng tác của Mẹ Maria vào
việc cứu độ đều được căn
cứ vào vai trò trung gian của Chúa Kitô, một vai trò mà, như
Công Đồng Chung Vaticanô II minh nhiên nói là "không loại
trừ song làm phát sinh một sự cộng tác đa diện,
đó chính là việc thông phần vào cùng một nguồn mạch
duy nhất” (Hiến Chế Ánh
Sáng Muôn Dân, đoạn 62).
Theo quan điểm này thì vai
trò trung gian của Mẹ Maria phát xuất như là một
hoa trái cao quí nhất từ vai trò trung gian của Chúa Kitô và
chính yếu nhắm đến việc mang chúng ta tới cuộc
hội ngộ với Chúa Kitô một cách mật thiết và
sâu xa hơn: “Giáo Hội không ngần ngại tuyên xưng
vai trò phụ thuộc này của Mẹ Maria, vai trò mà Giáo Hội
luôn luôn cảm thấy và khích lệ tín hữu hết sức
chú tâm đến, để nhờ ơn phù giúp của Mẹ
nâng đỡ, họ được gắn bó chặt chẽ
hơn với Vị Trung Gian và Cứu Chuộc” (cùng nguồn
vừa dẫn).
3- Thật
vậy, Mẹ Maria không muốn kéo con người chú ý đến
Mẹ. Mẹ đã sống trên thế gian bằng ánh mắt
gắn chặt lấy Chúa Giêsu và Cha trên trời. Ước muốn lớn nhất của Mẹ là
hướng chú tâm của mọi người về cùng một
mục tiêu đó. Mẹ muốn khơi lên cái nhìn tin tưởng
và cậy trông vào Chúa Cứu Thế là Đấng Chúa Cha đã
sai đến với chúng ta. Ánh mắt tin tưởng và cậy
trông của Mẹ nêu gương đặc biệt trong cuộc
tai biến khổ nạn của Con Mẹ mà Mẹ vẫn
một lòng tin tưởng nơi Người cũng như
nơi Chúa Cha. Trong khi các vị môn đệ bị bấn
loạn bởi các diễn biến và đức tin của
các vị bị rung chuyển tận gốc, thì Mẹ
Maria, mặc dầu bị sầu thương, vẫn hoàn
toàn tin tưởng vào lời tiên báo của Chúa Giêsu sẽ được
nên trọn, đó là “Con Người... sẽ sống lại
vào ngày thứ ba” (Mt 17:22-23). Mẹ không bao giờ
mất niềm tin, cho dù Mẹ có ôm vào lòng một xác thể
vô hồn của người con tử giá của mình.
4- Với
cái nhìn tin tưởng và cậy trông này, Mẹ Maria phấn
khích Giáo Hội và các tín hữu luôn luôn làm trọn ý muốn
của Chúa Cha được Chúa Kitô tỏ ra cho chúng ta.
Những gì Mẹ
đã nói với các người phục dịch để
phép lạ xẩy ra ở
Lời khuyên của Mẹ đã
được tuân theo khi các người
phục dịch đổ nước đầy vào chum. Mẹ Maria ngỏ với chúng ta cùng một lời
mời gọi ấy. Mẹ thúc giục
chúng ta hãy tiến vào giai đoạn mới của lịch
sử này bằng một ý hướng thi hành những gì Chúa
Kitô nói trong Phúc Âm thay Cha Người và nay tỏ ra cho chúng
ta biết qua Chúa Thánh Thần là Đấng ở trong chúng
ta.
5- Những
lời “Hãy làm những gì Người bảo” hướng
chúng ta về Chúa Kitô, nhưng chúng cũng nhắc nhở chúng
ta rằng chúng ta đang ở trên con dường về cùng
Cha. Chúng trùng hợp với tiếng Chúa Cha phán ở trên núi
Biến Hình: “Này là Con Ta yêu dấu… hãy lắng nghe lời Người”
(Mt 17:5). Vị Cha này, qua lời của Chúa Kitô cũng như
dưới ánh sáng của Chúa Thánh Thần, kêu gọi chúng
ta, hướng dẫn chúng ta và chờ đợi chúng ta.
Cuộc sống
thánh thiện của chúng ta là ở chỗ thi hành mọi sự
Chúa Cha bảo chúng ta làm.
Đó là giá trị nơi cuộc sống của
Mẹ Maria, ở chỗ làm trọn ý muốn của Thiên
Chúa. Được Mẹ Maria hỗ trợ và nâng đỡ,
chúng ta hãy tri ân nhận lấy ngàn năm mới này từ bàn
tay của Chúa Cha, và hãy quyết tâm đáp ứng ân huệ
của ngàn năm mới ấy bằng một lòng khiêm cung và
tha thiết mộ mến.
(tuần san L’Osservatore Romano, ấn bản Anh
ngữ