GIÁNG SINH 2003

“Vẫn còn quá nhiều máu đổ trên trái đất này!”

(ÐTC GPII: Bài Giảng Lễ Đêm Giáng Sinh)

 

1.     “Một con trẻ được sinh ra cho chúng ta, một người con được ban cho chúng ta” (Is 9:5)

Những lời của Tiên Tri Isaia trong bài đọc Thứ Nhất chứa đựng một sự thật về Giáng Sinh, những lời chúng ta đang sống lại đêm nay đây.

Một Con Trẻ được sinh ra. Bề ngoài thì đó là một con trẻ nữa trong số nhiều con trẻ trên thế giới. Một Con Trẻ được hạ sinh trong máng cỏ ở Bêlem. Người được hạ sinh trong một hoàn cảnh hết sức thiếu thốn: nghèo khổ nhất trong thành phần nghèo khổ.

Thế nhưng, Đấng được sinh ra đó lại là “Người Con” tuyệt hảo: “Filius datus est nobis”. Con Trẻ này là Người Con của Thiên Chúa, Đấng ở cùng Cha. Được các vị Tiên Tri tiên báo, Người đã làm người bởi Thánh Linh trong cung lòng của một Trinh Nữ là Maria.

Tí xíu nữa đây, khi chúng ta hát Kinh Tin Kính “…’et incrnatus est de Spiritu Sancto ex Maria Virgine et home factus est” – “bởi phép Chúa Thánh Thần, Người đã nhập thể trong lòng Trinh Nữ Maria và đã làm người”, tất cả chúng ta đều quì gối xuống. Chúng ta sẽ chiêm niệm trong thinh lặng về mầu nhiệm vừa được hoàn thành: “Et homo factus est!” – “Và đã làm người!”. Con Thiên Chúa đến giữa chúng ta, và chúng ta quì xuống lãnh nhận Người.

2.     “Lời đã hóa thành nhục thể” (Jn 1:14). Vào đêm phi thường này, Lời Hằng Hữu, “Hoàng Tử Hòa Bình” (Is 9:5), được hạ sinh trong một hang Bêlem thấp hèn và lạnh giá.

“Đừng sợ”, thiên thần nói với các mục đồng, “vì hôm nay trong thành Đavít Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho anh em, Ngài là Chúa Kitô” (Lk 2:10-11). Như những mục đồng vô danh song may mắn, chúng ta cũng hãy mau đến gặp gỡ Đấng đã làm đổi thay cả lịch sử thế giới này.

Nơi cảnh nghèo nàn khổ ải của cái nôi, chúng ta chiêm ngắm “một hài nhi được bọc trong khăn nằm trong máng cỏ” (Lk 2:12). Nơi hài nhi mới sinh mong manh yếu đuối đang khóc trong đôi cánh tay của Mẹ Maria, “ân sủng của Thiên Chúa đã xuất hiện vì phần rỗi của tất cả mọi người” (Titus 2:11). Chúng ta hãy ngưng lại trong thinh lặng mà tôn thờ!

3.     Ôi Con Trẻ, Đấng đã muốn cái nôi của mình là cái máng cỏ; Ôi Đấng Hóa Công của vũ trụ, Đấng đã lột bỏ bản thân mình vinh quang thần linh; Ôi Đấng Cứu Chuộc, Đấng đã hiến thân thể mong manh của mình làm hy tế cho phần rỗi của nhân loại!

Chớ gì ánh quang của việc Người hạ sinh chiếu soi đêm tối tăm của thế giới. Chớ gì quyền năng nơi sứ điệp yêu thương của Người phá tan những cạm bẫy kiêu căng của tên gian ác. Chớ gì tặng ân sự sống của Người làm cho chúng tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết giá trị của sự sống nơi mỗi một con người. Vẫn còn quá nhiều máu đổ trên trái đất này! Vẫn còn quá nhiều bạo loạn và quá nhiều cung đột gây rắc rối cho cuộc chung sống thuận hòa giữa các quốc gia!

Người đến để mang lại bình an cho chúng tôi. Người là bình an của chúng tôi! Chỉ có Người mới có thể làm cho chúng tôi thành “một dân tộc được thanh tuyền” và muôn đời thuộc về Người, một dân tộc “nhiệt thành làm những việc thiện hảo” (Titus 2:14).

4.     Một con trẻ đã được sinh ra cho chúng ta, một người con đã được ban tặng cho chúng ta! Một mầu nhiệm khôn thấu biết bao đã được ẩn dấu nơi sự khiêm hạ của Con Trẻ này! Chúng tôi muốn được sờ đến Người; chúng tôi muốn được ôm lấy Người.

Ôi Maria, vị đã canh chừng Người Con toàn năng của mình, xin hãy ban cho chúng con đôi mắt để tin tưởng chiêm ngắm Người; hãy ban cho chúng con trái tim Mẹ để chúng con kính mến tôn thờ Người.

Nơi cảnh sơ xài giản dị của mình, Con Trẻ Bêlem dạy chúng ta biết tái nhận thức ý nghĩa thực sự của việc chúng ta hiện hữu; Người dạy chúng ta “hãy sống một cuộc sống nghiêm túc, thẳng thắn và đạo hạnh trên thế gian này” (Titus 2:12).

5.     Ôi Đêm Thánh hằng được đợi trông, một đêm thánh đã liên kết Thiên Chúa và con người lại với nhau đến muôn đời! Ngươi đã thắp lại niềm hy vọng cho chúng tôi. Ngươi làm cho chúng tôi đầy những chất ngất ngỡ ngàng. Ngươi bảo đảm với chúng tôi về cuộc chiến thắng của yêu thương trên hận thù, của sự sống trên sự chết.

Đó là lý do chúng ta cần phải trầm lắng nguyện cầu.

Trong sự thinh lặng rạng ngời của việc Người Hạ Sinh, xin Người là Thiên Chúa ở cùng chúng tôi hãy nói với chúng tôi. Và chúng tôi đang lắng tai nghe. Amen!

(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch)



"Xin cứu chúng con khỏi cảm thấy thất vọng

khi chúng con đối diện với những đường lối hòa bình"

(Huấn Từ Truyền Tin Lễ Giáng Sinh)

 

1.     “Descendit de caelis Salvator mundi. Gaudeamus!” Đấng Cứu Thế từ trời xuống. Chúng ta hãy hân hoan! Lời công bố này tràn đầy niềm vui đã vang vọng từ đêm ở Bêlem. Hôm nay, Giáo Hội đã lập lại lời này với cùng một niềm vui: Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho chúng ta! Lòng chúng ta dâng lên một triều sóng êm ái và hy vọng, cùng với một nhu cầu mãnh liệt cảm thấy cái thân cận và an bình. Nơi cái nôi này chúng ta chiêm ngắm thấy Đấng đã tự lột bỏ vinh hiển thần linh của mình để trở nên nghèo khó vì yêu thương nhân loại. Bên cái nôi ấy là cây Giáng Sinh, với những ánh đèn lấp lánh, nhắc nhớ chúng ta là biến cố hạ sinh của Chúa Giêsu đã làm cho cây sự sống nở ra một lần nữa nơi sa mạc của nhân loại. Cái nôi này và cây Giáng Sinh ấy là những biểu hiệu quí báu, những biểu hiệu theo thời gian đã truyền đạt ý nghĩa đích thực của Lễ Giáng Sinh!

2.     Trên các tầng trời âm vang lời loan báo của các thiên thần: “Trong thành Đavít có một Đấng Cứu Thế đã giáng sinh cho anh em, Người là Chúa Kitô” (Lk 2:11). Tuyệt vời thay! Được sinh ra ở Bêlem, Người Con Hằng Hữu của Thiên Chúa đã đi vào lịch sử của mỗi người sống trên mặt đất này. Người hiện nay đang hiện diện trên thế gian như Đấng Cứu Thế duy nhất của nhân loại. Đó là lý do chúng ta hãy cầu nguyện cùng Người rằng: Lạy Đấng Cứu Thế, xin cứu độ chúng con!

3.     Xin cứu chúng con khỏi những sự dữ lớn lao đang cấu xé nhân loại trong những năm đầu tiên của đệ tam thiên kỷ đây. Xin cứu chúng con khỏi những thứ chiến tranh và những cuộc xung đột võ trang làm hoang tàn hoàn toàn cả những miền đất trên thế giới, khỏi khổ nạn khủng bố cũng như khỏi nhiều hình thức bạo lực tấn công thành phần yếu kém và mong manh. Xin cứu chúng con khỏi cảm thấy thất vọng khi chúng con đối diện với những đường lối hòa bình, những con đường thật sự khó đi những vẫn là những gì khả đạt và bởi thế cũng là những gì thiết yếu; những con đường thiết yếu ở mọi nơi và mọi lúc, nhất là ở Miền Đất Người đã hạ sinh, hỡi Vị Hoàng Tử Hòa Bình.

4.     Hỡi Mẹ Maria, Vị Trinh Nữ của lòng mong đợi và của việc hoàn trọn, Vị đã nắm được cái bí mật Giáng Sinh, xin làm cho chúng con có thể nhận thấy Đấng Cứu Thế được loan báo nơi Con Trẻ mà Mẹ ẵm trong tay, Đấng mang lại hy vọng và bình an cho tất cả mọi người. Cùng với Mẹ chúng con tôn thờ Người và tin tưởng thưa cùng Người là chúng con cần Người, Đấng Cứu Chuộc thế nhân, Người là Đấng biết được những gì tâm hồn chúng con hy vọng và sợ hãi. Xin hãy đến ở với chúng con, lạy Chúa! Chớ gì niềm vui của việc Chúa Hạ Sinh vươn đến tận cùng vũ trụ!

(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch)