3)  ĐẶC TÍNH GIÁO HỘI

 

222- Giáo Hội không thể nào bị khiếm khuyết, tức Giáo Hội vẫn là và mãi là một Cơ Cấu Cứu Độ được Chúa Kitô thiết lập cho đến tận thế. (SFP)

 

223- Giáo Hội không thể nào bị sai lầm trong việc giải dứt khoát về vấn đề đức tin và luân lý. (DF)

 

224- Đối tượng chính yếu của Ơn Vô Ngộ là các chân lý được chính thức mạc khải thuộc tín lý Kitô Giáo liên quan đến đức tin và luân lý. (DF)

 

225- Đối tượng thứ yếu của Ơn Vô Ngộ là các chân lý thuộc giáo huấn của Kitô Giáo về đức tin và luân lý, các chân lý này tuy không được chính thức mạc khải, song lại là các chân lý có liên hệ chặt chẽ với giáo huấn Mạc Khải. (SFP)

 

226- Thẩm quyền được Ơn Vô Ngộ là Đức Giáo Hoàng khi ngài  lấy quyền mình mà tuyên bố (ex cathedra), và toàn thể các vị Giám Mục khi các vị họp nhau trong một công đồng chung hay ở khắp nơi cùng nêu lên một giáo huấn về đức tin và luân lý như là những gì phải được tất cả tín hữu tuân giữ. (DF)

 

227- Giáo Hội được Chúa Kitô thiết lập là một vương quốc hữu hình. (SFP)

 

228- Giáo Hội được Chúa Kitô thiết lập là một giáo hội duy nhất. (DF)

 

229- Giáo Hội được Chúa Kitô thiết lập là một giáo hội thánh thiện. (DF)

 

230- Giáo Hội bao gồm cả các phần tử thánh thiện cũng như tội lỗi. (SFP)

 

231- Giáo Hội được Chúa Kitô thiết lập là một giáo hội công giáo. (DF)

 

232- Giáo Hội được Chúa Kitô thiết lập là một giáo hội tông truyền. (DF)

 

233- Các phần tử của Giáo Hội là thành phần đã lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội thành sự và hiệp nhất với Giáo Hội trong việc tuyên xưng Đức Tin cũng như trong việc hiệp thông hợp lệ với Giáo Hội. (SFP)

 

234- Việc trở thành phần tử của Giáo Hội cần thiết cho tất cả mọi người để được ơn cứu độ. (DF)

 

235- Các phần tử của Vương Quốc Thiên Chúa trên thế gian này cũng như trong thế giới khác đã được thánh hóa bởi ơn cứu chuộc của Chúa Kitô đều hiệp nhất với nhau trong một sự sống siêu nhiên với Đầu của Giáo Hội và với nhau. (SFP)

 

236- Bằng việc chuyển cầu, Tín Hữu trên thế gian này có thể xin Thiên Chúa cho nhau các ơn ích. (SFP)

 

237- Bằng các việc lành được thực hiện trong tình trạng ơn thánh, Tín Hữu trên thế gian này có thể lập công tương hợp (de congruo) để xin Thiên Chúa ban ơn cho nhau (SPro), và để đền bù tội lỗi cho nhau (SFP)

 

238- Việc tôn kính các Thánh trên Thiên Đáng và việc kêu xin các ngài chuyển cầu cho mình là các việc hợp lệ và có ích. (DF)

 

239- Việc tôn kính di tích của các Thánh là việc hợp lệ và có ích. (DF)

 

240- Việc tôn kính hình ảnh của các Thánh là việc hợp lệ và có ích. (DF)

 

241- Các Tín Hữu còn sống có thể giúp các Linh Hồn trong Luyện Ngục bằng việc chuyển cầu của mình. (DF)

 

242- Các Thánh trên Thiên Đàng cũng có thể giúp các Linh Hồn trong Luyện Ngục bằng việc chuyển cầu của mình. (SC)

 

243- Các Linh Hồn trong Luyện Ngục có thể chuyển cầu cho các phần tử khác trong Nhiệm Thể Chúa Kitô. (SPro)

 

244- Việc cầu bầu cho các linh hồn bị trầm luân trong Hỏa Ngục không mang lại ích lợi gì vì họ không thuộc về Nhiệm Thể Chúa Kitô. (SC)