Giới Luật Về Đức Cậy
88- Đức cậy là một nhân đức phú bẩm siêu nhiên làm cho chúng ta, nhờ Quyền Năng, Thiện Hảo và Trung Thành của Thiên Chúa, mong được phần rỗi đời đời và những phương tiện cần thiết để đạt được phần rỗi này.
89- Các tội phạm đến đức cậy thông thường là không tỏ ra lòng cậy trông của mình khi cần, nhất là không hề có lòng mong muốn chiếm hưởng Thiên Chúa, đặc biệt là thất vọng và cậy liều.
90- Không hề có lòng mong muốn chiếm hưởng Thiên Chúa, muốn hưởng phúc trường sinh trong Thiên Chúa có tội nặng nếu chỉ vì thích thụ hưởng trần gian này mà thôi, song mắc tội nhẹ nếu cứ muốn sống trên trần gian này chỉ vì sợ chết thì phải xuống hỏa ngục.
91- Thất vọng ở tại việc hoàn toàn buông xuôi phần rỗi cùng những phương tiện cần để được cứu rỗi. Chán nản khi cầu xin mà không được không phải là tội phạm đến đức cậy, vì điều cần kêu xin không phải là điều Chúa hứa ban. Cũng thế, muốn chết vì chán đời cũng không phải là tội phạm đến đức cậy.
92- Cậy liều là tội phạm đến đức cậy ở chỗ qúa tin vào sức riêng mình trong việc chiếm được hạnh phúc đời đời, hay là qúa trông đợi nơi Thiên Chúa những gì không hợp với Ngài hoặc ngược với ý Ngài, như muốn Ngài giúp mình phạm tội hay ỷ vào tình thương của Ngài để phạm tội v.v.