Bí Mật Fatima phần 3 về Vị Giáo Hoàng bị ám sát chết….
và chuyến Tông Du Thổ Nhĩ Kỳ của Đức Thánh Cha Biển Đức XVI
Chuyến Tông Du Thổ Nhĩ Kỳ 28/11-1/12/2006 – Liệu có hiện thực hay liều lĩnh chứng nhân?
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Hướng về chuyến tông du định mệnh của Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI
Chuyến Tông Du liên quan tới chính trị: Một Thổ Nhĩ Kỳ với Khối Hiệp Nhất Âu Châu?
Đúng thế, trước tình hình bùng lên dữ dội của thế giới Hồi Giáo, từ một nước Hồi Giáo nghiêng về chủ nghĩa trần thế tương tự Tây phương như Thổ Nhĩ Kỳ, đến những quốc gia Hồi Giáo cực đoan ở Trung Đông và nhất là ở Pakistan, trong gần một tuần, từ ngày Thứ Năm 14/9 đến hết Thứ Hai 25/9/2006, về những lời trích dẫn khách quan của vị Giáo Hoàng đương kim Biển Đức XVI ở Đại Học Đường Regensburg hôm Thứ Ba 12/9/2006, liên quan tới Hồi Giáo và bạo lực, liệu chuyến viếng thăm thứ năm này của ngài, chuyến viếng thăm đã được chính tổng thống nước này là Ahmet Necdet Sezer, vị tổng thống nhiệt liệt phò chủ nghĩa trần thế của Tây phương.
Về phía chính trị, phải chăng vị tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ đương kim phò chủ nghĩa trần thế của Tây phương muốn mời vị lãnh đạo thế giới Công Giáo là vị Giáo Hoàng đương kim Biển Đức XVI này, nhân vật có thể nói là tiêu biểu và có thế giá nhất ở thế giới Tây phương, tới nước của ông, vì nước của ông đang có liên quan tới việc nước này muốn gia nhập Khối Hiệp Nhất Âu Châu, một việc mà khi còn là Hồng Y Joseph Ratzinger, Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã đặt vấn đề là Khối Hiệp Nhất Âu Châu có nên chấp nhận Thổ Nhĩ Kỳ hay chăng, vì nước này có nền văn hóa không hợp với Âu Châu?
Thật vậy, theo tình hình diễn tiến cho thấy, vấn đề Thổ Nhĩ Kỳ gia nhập Khối Hiệp Nhất Âu Châu có vẻ nặng kinh tế và nhẹ nhân quyền. Đức ông Aldo Giordano, tổng bí thư của Hội Đồng Các Hội Đồng Giám Mục Âu Châu (CCEE: Council of European Bishops' Conferences) đã tỏ ra lo ngại là trong việc cứu xét đến vấn đề chấp nhận Thổ Nhĩ Kỳ vào Khối Hiệp Nhất Âu Châu, Khối Hiệp Nhất Âu Châu đặt nặng vấn đề sách lược và chính trị hơn là vấn đề nhân quyền.
Thật thế, vị tổng bí thư này đã bày tỏ mối quan tâm của mình với Đài Phát Thanh Vatican, sau khi cuộc họp ở Brussels quyết định hôm 17/12/2004 về vấn đề bắt đầu vào Tháng 10/2005 thảo luận tới việc gia nhập từ từ của quốc gia Hồi giáo duy nhất ở Âu Châu này.
Tuy nhiên, trước đó, tờ nhật báo Avvenire ở Ý đã gây chú ý về những gì đã xẩy ra ở Quốc Hội Âu Châu tại Strasbourg, Pháp quốc hôm 15/12/2004, liên quan đến cuộc bỏ phiếu thừa nhận Thổ Nhĩ Kỳ đối với vần đề có thể trở thành phần tử của khối này. Một nhóm đại biểu, vì quan tâm tới việc nước này cần phải tôn trọng nhân quyền, đã nêu lên một bản tu chính yêu cầu nước ấy ban pháp quyền tức khắc cho các nhà thờ Kitô giáo trong xứ sở này; hủy bỏ Văn Phòng Tôn Giáo Vụ, một cơ cấu ngặt nghèo kiểm soát việc thờ phượng; và cho phép kiến thiết các cơ sở mới. Tuy nhiên, cuộc bỏ phiếu của Quốc Hội Âu Châu đã loại bỏ bản tu chính này.
Theo tờ nhật báo Avvenire thì thành phần cuối cùng bị kỳ thị tôn giáo ở nước này là Chính Thống giáo. Bởi vì nước Hồi giáo này không cho phép Chính Thống giáo lấy lại Nhà thờ Trinh Nữ Dâng Mình ở Istanbul là nhà thờ bị thiệt hại trong cuộc tấn công Sứ Quán Hiệp Vương Quốc năm 2004. Hôm 21/11/2004, Đức Thượng Phụ toàn cầu Bartholomew I giáo chủ Contantinople đã nói rằng:
· “Chúng tôi thấy mình trở thành nạn nhân chẳng những của thành phần khủng bố mà còn của các thẩm quyền nơi thành phố này và xứ sở này. Chúng tôi chỉ xin những gì là quyền lợi được đối xử bình đẳng như hết mọi người công dân”.
Mấy ngày sau, chẳng một lời cắt nghĩa, vị giám mục ở Mira không được phép cử hành Giờ Kinh Thần Vụ hằng năm diễn ra vào ngày 6/12 nơi cảnh đổ nát của nhà thờ Thánh Nicholas ở Mira, Tiểu Á. Và một phán quyết hầu như đồng thời của Tối Cao Pháp Viện không cho vị thượng phụ này các quyền sở hữu đối với một cô nhi viện thuộc các hải đảo Chư Hoàng Tử. Tòa án này, hai tháng trước đó, cũng đã phủ quyết việc tái thiết Chủng Viện Thần Học ở Halki.
ĐHY Roberto Tucci đã nhận định trên Đài Phát Thanh Vatican rằng Khối Hiệp Nhất Âu Châu đặt nặng “các yếu tố khác, kinh tế, chính trị, quân sự v.v. mà coi thường những giá trị về tự do tôn giáo”, một coi thường “rất ư là nguy hiểm”, “như thể Âu Châu không tìm thấy những giá trị nào cao cả hơn” là những giá trị được đề cập đến trong lãnh vực trần thế.
Đức Ông tổng thư ký cho rằng vấn đề này liên quan đến việc Bản Hiến Pháp Âu Châu không dám minh nhiên nói rõ đến các căn gốc Kitô giáo:
· “Vấn đề rắc rối thật sự có lẽ là vấn đề về chính chúng ta. Một thực tại mà không có căn tính hiển nhân đang gặp nguy cơ thảm bại”.
Thổ Nhĩ Kỳ có 68 triệu dân hầu như toàn tòng Hồi giáo. Các cộng đồng tôn giáo không phải Hồi giáo không được pháp luật chính thức nhìn nhận.
Lịch sử chính trị và quân sự còn ghi nhận là từ năm 1326, Đế Quốc Ottoman xuất phát từ Thổ Nhĩ Kỳ đã xuất hiện trên chiến trường thế giới, chẳng những đã triệt hạ được Đế Quốc Byzantine năm 1453, mà còn, vào thế kỷ 16, đã bành trướng biên cương bờ cõi đế quốc này tới tận Hung Gia Lợi ở miền bắc vào năm 1526, rồi sau đó tới Yemen ở miền nam, Morocco ở miền tây, và Ba Tư ở miền đông, trở thành một đế quốc lớn nhất thế giới vào đầu thế kỷ 17, bao gồm một vùng đất tam biên là Đông Âu, Trung Đông và Bắc Phi. Thế nhưng, từ năm 1783 đến 1914, đế quốc này đã mất đi nhiều chiếm địa của mình, và cuối cùng đã tan bại trong Thế Chiến Thứ I (1914-1918) cùng với Đức quốc.
Chuyến Tông Du liên quan tới đại kết: Một Thổ Nhĩ Kỳ… cạm bẫy giăng đầy?
Về phía tôn giáo, không cần biết đến ngầm ý hay dụng ý chính trị ấy có phải thực sự là như thế hay chăng, Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI vẫnb được dịp để thực hiện chiều hướng đại kết Kitô Giáo của ngài, một chiều kích ngài đã tuyên bố ngay từ ban đầu, ngay sau khi được hồng y đoàn tuyển bầu làm Giáo Hoàng, một nguyện ước đã được ngài minh nhiên và mạnh mẽ bộc lộ trong thánh lễ đầu tiên với các vị tại nguyện đường Sistine hôm Thứ Tư 20/4/2005, tức ngay sau ngày ngài trúng cử giáo hoàng 19/4/2005, như sau:
· “Bằng tất cả ý thức và vào lúc mở đầu cho thừa tác vụ của mình ở Giáo Hội Rôma là nơi Thánh Phêrô đã tắm máu, vị Thừa Kế này lãnh nhận, như là quyết tâm chính yếu của mình, quyết tâm không ngừng hoạt động hướng đến việc tái thiết mối hiệp nhất trọn vẹn và hữu hình của tất cả mọi thành phần môn đệ của Chúa Kitô. Đó là tham vọng của ngài, đó là nhiệm vụ bó buộc của ngài. Ngài biết rằng, để làm điều này, những bày tỏ về cảm tình thiện cảm mà thôi chưa đủ. Cần phải có những cử chỉ cụ thể để thấm nhập các tâm hồn và đánh động lương tâm, phấn khích mọi người tiến đến chỗ hoán cải nội tâm là điều căn bản cho tất cả mọi thứ tiến bộ trên con đường đại kết”.
Tuy nhiên, trong cuộc xuống đường dữ dội của thế giới Hồi Giáo vừa rồi, sinh mạng ngài đã bị đe dọa, nhất là từ nhóm khủng bố khét tiếng Al Qaeda, và được cảnh báo bởi nhân vật Thổ Nhĩ Kỳ đã từng ra tay ám sát Đức Gioan Phaolô II, thì liệu chuyến tông du thứ năm này có thể hiện thực hay chăng?
Nếu không thể rút lại nữa, vì thế giá của cả đôi bên, thì phải chăng chuyến tông du này là một cuộc mạo hiểm, là một cuộc liều mạng? Tình hình cho thấy, nếu Tổng Thống Thổ Nhĩ Kỳ không bị áp lực của thành phần Hồi Giáo cực đoan trong nước chống đối việc tiếp rước vị giáo hoàng này, thì chắc chắn Đức Thánh Cha Biển Đức XVI sẽ không chịu bỏ cuộc, cho dù có thực sự nguy hiểm đến tính mạng của ngài đi nữa, và chuyến tông du của ngài đến Thổ Nhĩ Kỳ, nếu quả thực xẩy ra án mạng, thì chẳng khác gì như cuộc lên Giêrusalem của Chúa Kitô để tử nạn cứu thế vậy thôi.
Bí Mật Fatima phần thứ ba, liên quan đến cái chết thực sự của vị giám mục mặc áo trắng là Giáo Hoàng Rôma, (chứ không phải cái chết hụt của Đức Gioan Phaolô II ngày 13/5/1981 ở Quảng Trường Thánh Phêrô bởi công dân Thổ Nhĩ Kỳ là Ali Agca), có thể đang treo lơ lửng trên đầu vị đương kim Giáo Hoàng Biển Đức XVI?
Trong bài “Al Qaeda threat over pope speech”, mạng điện toán toàn cầu CNN ngày 18/9/2006, có trích lại lời của nhóm Al Qaeda như sau:
· “Tụi chúng mình sẽ bẻ gây cây thập tự giá và đổ tràn rượu ra…. Thiên Chúa sẽ giúp tín đồ Hồi Giáo chiến thắng Rôma…. Thiên Chúa để cho tụi chúng mình chặt cổ chúng, và làm cho tiền bạc của chúng cùng giòng dõi của chúng thành những gì tưởng thưởng cho thánh chiến quân”.
Trong cuộc bấn loạn của thế giới Hồi Giáo xẩy ra ngay sau chuyến tông du của vị lãnh đạo thế giới Công Giáo về thăm quê hương đất nước Bavaria Đức quốc của mình, Báo chí ở Thủ Đô Ankara Thổ Nhĩ Kỳ đã đăng tải bức thư của Ali Agca là tay ám sát Đức Gioan Phaolô II trước đây, vẫn đang ngồi tù tại bản quốc của y sau khi được chính quyền Ý thả ra vào năm 2000 theo lời xin ân xá của vị giáo hoàng nạn nhân. Anh ta viết thư gửi vị giáo đương kim Giáo Hoàng Biển Đức XVI để cảnh giác ngài rằng:
· “Ông nhất định đừng có mà đến Thổ Nhĩ Kỳ nghe. Ông có thể gặp nguy hiểm cho sinh mạng của ông đó. Thư này tôi viết cho ông là vì tôi đã nắm được hết đầu đuôi câu truyện này mà”.
Về phía truyền thông ở Thổ Nhĩ Kỳ, theo bài “Muslim fury at pope jihad comments” được tác giả Syed Mohsin Naqvi viết và được mạng điện toán toàn cầu CNN phổ biến ngày Thứ Sáu 15/9/2006, cơ quan thông tin Anatolian quốc gia Thổ Nhĩ Kỳ đã trích lại lời của vị lãnh đạo văn phòng Hướng Dẫn Chung Về Tôn Giáo Vụ ở Ankara là Ali Bardakoglu như thế này:
· “Những lời lẽ của vị giáo hoàng này hết sức là đáng tiếc, đáng quan ngại và bất hạnh liên quan tới thế giới Kitô Giáo và nền hòa bình chung của nhân loại. Tôi không thấy có ích lợi gì nơi một người đến viếng thăm thế giới Hồi Giáo lại nghĩ tưởng như thế về vị thánh tiên tri của Hồi Giáo”.
Theo bài “Muslim anger over papal comments grows” của Benjamin Harvey ngày Thứ Sáu 15/9 trên mạng điện toán toàn cầu CNN, thì nhân vật tên Salih Kapusuz, phó thủ lãnh đảng Hồi Giáo của Thủ Tướng Thổ Nhĩ Kỳ Recep Tayyip Erdogan đã nói trên truyền hình quốc gia rằng những phát ngôn của giáo hoàng Biển Đức XVI một là ‘thành quả của sự thiếu hiểu biết đáng thương’ về Hồi Giáo và về vị tiên tri của đạo này, hay tệ hơn nữa, là một việc cố tình bóp méo sự thật. Nhân vật này nói:
· “Ông (giáo hoàng này) có một tâm thức đen tối được bắt nguồn từ Thời Trung Cổ tối tăm. Ông là một thứ sơ đẳng chưa học được tinh thần canh tân của thế giới Kitô Giáo. Dường như đây là một nỗ lực muốn làm sống lại tâm thức của các cuộc Đạo Binh Thánh Giá. Biển Đức, tác giả của những phát ngôn khốn nạn và xấc láo ấy, đang bị thụt lùi vào lịch sử bởi những lời lẽ của mình. Ông đang bị thụt lùi vào lịch sử cũng một kiểu như các nhà lãnh đạo Hitler và Mussolini”.
Cũng tại Thổ Nhĩ Kỳ, giáo hoàng Biển Đức XVI còn bị yêu cầu là phải xin lỗi trước cuộc viếng thăm của ngài tới đây. Một đảng phái khác đã tổ chức một một xuống đường ở bên ngoài đến thờ lớn nhất Ankara, với một nhóm khoảng 50 người đã đến đặt một vòng hoa đen bên ngoài cơ quan sứ vụ ngoại giao của tòa thánh Vatican.
Theo mạng điện toàn cầu CNN cùng ngày Chúa Nhật 17/9/2006, qua bài “Muslims demand apology from pope” của Flavia Taggiasco, Hada Messia và Delia Gallagher, thì giáo hoàng Biển Đức XVI đã đích thân lên tiếng thanh minh về những gì ngài nói gây chấn động bất lợi nơi thế giới Hồi Giáo từ Thứ Năm 14/9 vừa rồi, song các vị lãnh đạo Hồi Giáo vẫn cho rằng chưa đủ và khăng khăng đòi vị giáo hoàng này phải đích thân lên tiếng xin lỗi mới được.
Riêng ở Thổ Nhĩ Kỳ, theo hãng thông tấn AP, thì ông Bộ Trưởng Nội Vụ Mehmet Aydin đã nói với thành phần phóng viên báo chí ở Istabul rằng vị giáo hoàng này có vẻ tỏ ra xin lỗi về việc phản ứng giận dữ chứ không phải về chính những điều ông đã nhận định về Hồi Giáo:
· “Quí vị một là nói lời ‘tôi xin lỗi’ này một cách thích đáng hai là chẳng nói gì hết. Quí vị xin lỗi về việc nói một điều như vậy hay về những hậu quả của điều ấy đây?”
Tuy nhiên, theo ông Bộ Trưởng Ngoại Giao của nước Thổ Nhĩ Kỳ này thì chuyến viếng thăm của vị giáo hoàng này đến đất Thổ Nhĩ Kỳ vẫn không có gì thay đổi. Các vị giám mục Công Giáo Thổ Nhĩ Kỳ, vào hôm Thứ Hai 18/9/2006, vẫn tiếp tục bàn đến các chi tiết cho việc cử hành phụng vụ của Đức Thánh Cha tại Thủ Đô Ankara.
Trong bài “Can pope's Turkey trip calm anger?” được mạng điện toán toàn cầu CNN phổ biến ngày 19/9/2006, đã phổ biến những nhận định của hai tờ báo. Trước hết là lời của vị chủ nhiệm tờ nhật báo Thỗ Nhĩ Kỳ The New Anotolian là IInur Cevik nhận định về chuyến viếng thăm của vị thủ lãnh thế giới Công Giáo tới đây như sau:
· “Cả chúng tôi nữa cũng muốn chuyến viếng thăm này được hiện thực, nhưng sẽ xẩy ra thế nào đây? Làm sao vị giáo hoàng này có thể sửa đổi và thuyết phục được đám đông quần chúng sống theo cảm thức đạo giáo ở Thổ Nhĩ Kỳ rằng ông không phải là kẻ thù của Hồi Giáo và ông muốn hình thành một bầu khí chung sống với nhau? Đó là một công việc khó khăn cần vị giáo hoàng này thực hiện. Nếu ngài không làm nổi điều này thì nhân dân Thổ Nhĩ Kỳ rất khó mà tỏ ra nồng hậu tiếp đón ông. Những gì ông giáo hoàng này làm là sai lầm. Tối thiểu là ông đã làm tổn thương tới những cảm quan đạo giáo của quần chúng Thổ Nhĩ Kỳ”.
Đúng thế, theo bài viết này thì lời trích dẫn của vị giáo hoàng chẳng những đã làm cho thành phần lãnh đạo Hồi Giáo hận tức, bao gồm cả giới chính quyền theo Hồi Giáo, mà còn gây ấn tượng cho thành phần không theo tôn giáo nào rằng ngài không tỏ ra thân thiện và vẫn còn tỏ ra chống lại việc nước này muốn xin gia nhập Khối Hiệp Nhất Âu Châu.
Đó là lý do, vị chủ nhiệm trên hy vọng rằng chuyến viếng thăm của vị giáo hoàng này là cơ hội để “chỉ cần đánh tan thành kiến của cả hai thành phần này” ở Thổ Nhĩ Kỳ:
· “Ông giáo hoàng cần phải thấy được sự kiện là một nước Thổ Nhĩ Kỳ theo chủ nghĩa trần thế có cả một khối dân Hồi Giáo khổng lồ có thể là những gì trở thành vốn liếng cho Khối Hiệp Nhất Âu Châu. Ông có thể đích thân thấy được rằng Thổ Nhĩ Kỳ có thể là một chiếc cầu nối tốt giữa các nền văn minh và tôn giáo … rằng đó là một xứ sở Hồi Giáo đặc thù theo cái nhìn của Tây phương”.
Tờ Turkish Daily News cũng đăng tải bài viết của Cengiz Aktar, đồng ý rằng vị giáo hoàng này có thể ban bố:
· “Một sứ điệp quan trọng nhất là làm thế nào nền hòa bình quí giá được tất cả chúng ta đang tìm kiếm sẽ là: Một nước Thổ Nhĩ Kỳ Hồi Giáo trở thành hội viên của Khối Hiệp Nhất Âu Châu theo chủ nghĩa trần thế”.
Chuyến Tông Du liên quan tới Bí Mật Fatima: Một Thổ Nhĩ Kỳ – đỉnh núi tử đạo?
Tình hình căng thẳng và giận dữ nơi thế giới Hồi Giáo, sau hai lần thanh minh và dẫn giải của chính Đức Thánh Cha, một vào buổi nguyện Kinh Truyền Tin trưa Chúa Nhật 17/9 và một vào buổi Triều Kiến Chung hằng tuần Thứ Tư 20/9/2006, đã dường như thực sự lắng đọng, nhưng phải chăng đây cũng có thể là bầu khí thuận lợi cho việc âm thầm mưu toan thực hiện những gì bất lợi cho vị giáo hoàng vào chuyến tông du tới đây của ngài hay chăng?
Bí Mật Fatima phần thứ ba là bí mật đã được Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, trong Thánh Lễ phong chân phước cho hai Thiếu Nhi Fatima là Phanxicô và Giaxinta hôm 13/5/2000 tại chính Linh Địa Thánh Mẫu Fatima, tuyên bố sẽ tiết lộ cho thế giới biết, và sau đó vào ngày 26/6 cùng năm, Thánh Bộ Tín Lý Đức Tin đã chính thức phổ biến toàn bộ phần Bí Mật Fatima đã từng được Tòa Thánh giữ kín và làm cho thế giới hết sức tò mò và đoán mò đủ thứ này. Nếu cần, xin xem toàn bộ phần bí mật quan trọng ấy trong cuốn “Fatima: Dấu Chỉ Thời Đại” của người viết, được Nhà Xuất Bản Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp in ấn và phát hành vào năm 2000, hay vào ngay mạng điện toán toàn cầu của Tòa Thánh là
Thật vậy, phần bí mật này liên quan tới hình ảnh vị giáo hoàng bị sát hại, một vị giáo hoàng được Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II cho là chính ngài. Đó là lý do ngài đã thực hiện việc hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ ngày 25/3/1984, để đáp ứng lời yêu cầu của Trời Cao như điều kiện để làm cho Nước Nga trở lại, một việc làm đã được chính Đức Gioan Phaolô II nhắc lại vào hôm Thứ Tư 25/3/2004, kỷ niệm 20 năm biến cố hiến dâng này, một biến cố, theo diễn tiến và chứng từ hùng hồn của lịch sử, quả thực đã dẫn tới Biến Cố Đông Âu năm 1989, bắt đầu từ Balan là quê hương của vị giáo hoàng nạn nhân của vụ ám sát 13/5/1981, rồi sau đó tới biến cố Nước Nga giải thể vào Lễ Giáng Sinh 25/12/1991. (Xin xem cuốn “Đức Gioan Phaolô II: ‘Sống là Chúa Kitô – Chết là Vinh Thắng’”, chương 4, ‘Nguyên Tố Gây Ra Sụp Đổ Đông Âu’, trang 45-60), của cùng người viết), Chưa hết, ngoài việc đáp ứng trên, Đức Gioan Phaolô II còn tiết lộ chính phần còn lại của Bí Mật Fatima được ngài cho là đã nên trọn. Sau đây là nguyên văn câu có liên quan tới việc sát hại vị giáo hoàng Công Giáo trong phần thứ ba của Bí Mật Fatima:
· “Rồi chúng con thấy một vị Giám Mục mặc Áo Trắng, ‘mà chúng con có cảm nhận đó là Đức Thánh Cha’, trong một vùng sáng mênh mông là Thiên Chúa, ‘giống như người ta thấy mình đi ngang qua trước một tấm gương soi’. Các vị Giám Mục, Linh Mục, Tu Sĩ nam nữ khác đang tiến lên một ngọn núi dốc đứng, trên đỉnh có một cây Thập Giá lớn, được làm bằng những thân cây nứt nẻ như loại thân cây điên điển còn vỏ; trước khi tiến lên tới đỉnh núi, Đức Thánh Cha đã băng qua một thành phố lớn, một nửa đã bị tàn rụi, còn một nửa kia thì đang run rẩy loạng quạng lê bước với đầy những đớn đau và buồn khổ, Ngài cầu nguyện cho các linh hồn của những thi thể Ngài gặp thấy trên quãng đường đi; tiến tới đỉnh núi rồi thì khi đang quì ở dưới chân cây Thập Giá lớn, Ngài bị đã ám sát chết bởi một nhóm lính bắn tới bằng các viên đạn và mũi tên, cũng lần lượt bị sát hại như thế có cả các vị Giám Mục, Linh Mục, Tu Sĩ nam nữ cùng với thành phần giáo dân ở các tầng lớp và vai trò khác nhau”.
Phân tích kỹ đoạn Bí Mật Fatima trên đây, thì biến cố Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II vẫn chưa hoàn toàn xẩy ra đúng hệt như những gì được thị kiến thấy ở đây. Trước hết là việc ngài chết hụt chứ không chết thật như ở đây nói rõ: “Ngài bị đã ám sát chết”. Thứ hai là ngài chỉ bị một tay sát thủ thường dân bắn mà thôi, chứ không phải nhiều người lính như ở đây nói tới: “bởi một nhóm lính”. Thứ ba, ngài bị ám sát bằng đạn thôi, chứ không phải “bằng các viên đạn và mũi tên” như ở đây viết rõ. Và thứ bốn, “cũng lần lượt bị sát hại như thế có cả các vị Giám Mục, Linh Mục, Tu Sĩ nam nữ cùng với thành phần giáo dân ở các tầng lớp và vai trò khác nhau”, nhưng trong biến cố 13/5/1981 thì chỉ có một mình ngài bị sát hại mà thôi.
Căn cứ vào những suy diễn trên đây, dựa vào biến cố 13/5/1981, thì lần này, nếu thực sự xẩy ra, vị giáo hoàng đương kim của chúng ta, vị hằng nói tới thập giá chế ngự sự dữ cũng như tới đức tin và thúc giục sống đức tin, nhất là trong chuyến tông du về Đức 6 ngày 9-14/9/2006, một đức tin gay go trong thế giới ngày nay, mà muốn sống trọn thì chẳng khác gì như “đang tiến lên một ngọn núi dốc đứng, trên đỉnh có một cây Thập Giá lớn”, sẽ bị sát hại chết thực sự, bởi một nhóm dân quân khủng bố nào đó (như nhóm Al Qaeda đã đe dọa, một lời đe dọa liên quan đến việc “bẻ gẫy cây thập giá”, và tay sát thủ Ali Agca cảnh báo trên đây), bằng đủ loại vũ khí có thể, chẳng hạn bằng cả phi đạn tầm xa (giống như của nhóm Herbollah ở Libăng bắn sang phần đất của Do Thái trong Tháng 8/2006, là những gì được bí mật nói tới như “mũi tên”), và vì thế có thể sát hại cả phái đoàn tùy tùng, bao gồm đủ mọi thành phần từ giám mục trở xuống cùng giáo dân tại hiện trường với ngài vào một thời điểm thiên định nào đó trong chuyến tông du thứ năm đầy mạo hiểm này.
Hiện thân của một trong thành phần đã cùng tử nạn với ngài, phải chăng dẫn đầu đã có một nữ tu người Ý, dòng Chị Em Thừa Sai Consolata, đó là Sơ người đã được dư luận nói chung và Đức Hồng Y chủ tịch hội đồng Ý nói riêng, cho rằng là nạn nhân của biến cố bài diễn văn Đức Thánh Cha nói gây phẫn nộ tín đồ Hồi Giáo.
Thật vậy, vào trưa Chúa Nhật 17/9/2006, nữ tu dòng truyền giáo Consolata là Leonella Sgorbati, người Ý, 65 tuổi, đang băng ngang qua đường giữa Bệnh Viện SOS là nơi nữ tu làm việc và Làng SOS là nơi nữ tu và 4 chị em khác cư trú, thì bị hai tay súng xuất hiện đằng sau gần những chiếc xe taxi và những hàng quán bên đường bắn. Nữ tu này đã vội chạy đến Bệnh Viện SOS và chết sau đó ít lâu. Theo tường thuật của chị em cùng dòng ở tại đó cho cơ quan Tín Vụ Công Giáo Phi Châu (CISA: Catholic Information Service of Africa) ở Nairobi biết vào cùng ngày thì thi thể của người nữ tu này bị những vết thương gây ra bởi 7 viên đạn: “Chị biết rằng chị sắp chết, vì chị cứ nói rằng ‘tôi không thở được’. Những lời cuối cùng của chị là ‘tôi tha thứ, tôi tha thư’”.
Trong Huấn Từ Truyền Tin Chúa Nhật 24/9/2006, liên quan đến nội dung của Phụng Vụ Lời Chúa về lời Chúa Kitô tiên báo lần hai cuộc Vượt Qua của Người, cũng như về những lời của Thánh Giacôbê rất khít khao với tình trạng xung khắc hiện nay trên thế giới, Đức Thánh Cha đã nhắc đến gương chứng nhân của chị dòng này như sau:
· “Phụng vụ hôm nay cũng đã nhắc nhở trong Thư của Thánh Giacôbê rằng: ‘Ở đâu có ghen tị và vị kỷ, thì ở đó xẩy ra lệch lạc và đủ mọi thứ việc làm xấu xa nhơ nhuốc. Thế nhưng, đức khôn ngoan từ trên cao trước hết là những gì tinh tuyền, rồi an bình, nhân ái, tuân hợp, đầy xót thương và hoa trái tốt lành, không bất nhất hay thiếu chân thành’. Vị tông đồ này kết luận: ‘Hoa trái của đức công chính là những gì được gieo trong an bình cho những ai vun trồng bình an’ (3:16-18). Lời này khiến cho chúng ta nhớ đến chứng từ của rất nhiều Kitô hữu, thành phần, bằng lòng khiêm nhượng và trong âm thầm, đã vì Chúa Giêsu hiến đời mình để phục vụ kẻ khác, hoạt động một cách cụ thể như thành phần tôi tớ của yêu thương và bởi đó là ‘những kiến tạo gia’ hòa bình. Một số đã được kêu gọi để cống hiến chứng từ bằng máu cao cả, như đã xẩy ra mới đây mấy hôm cho một tu sĩ người Ý là Nữ Tu Leonella Sgorbati, người nữ tu đã trở thành nạn nhân của bạo lực. Người nữ tu này, người đã nhiều năm phục vụ thành phần nghèo khổ và trẻ em ở Somalia, đã chết khi thốt lên lời ‘tha thứ’: Đó là chứng từ Kitô Giáo đích thực nhất, một dấu hiệu phản khắc đầy an bình cho thấy cuộc vinh thắng của tình yêu trên hận thù và sự dữ”.
Nếu quả thực biến cố sát hại trên đây thành công, đúng như phần thứ ba của Bí Mật Fatima trên đây tiên báo, thì phần thắng không phải về tay thành phần khủng bố Hồi Giáo, mà là đã lọt vào tay Đấng Quan Phòng Thần Linh. Vì Ngài chính là Đấng đã khôn ngoan định liệu trước hết mọi sự theo ý định thần linh vô cùng khôn ngoan của Ngài, và sau đó chẳng những đã tiết lộ cho riêng 3 Thiếu Nhi Fatima là Lucia, Phanxicô và Giaxinta thấy trước từ năm 1917, mà còn tỏ cho chung loài người biết trước từ năm 2000 nữa.
Như đã sử dụng biến cố 13/8/1981 của Đức Gioan Phaolô II để thực hiện ý định của mình nơi Biến Cố Cộng Sản Đông Âu năm 1989 thế nào, Thiên Chúa là Đấng làm chủ lịch sử của loài người cũng có thể, biết đâu, lần này, lại chẳng sử dụng đến chính cái chết của vị giáo hoàng đương kim Biển Đức XVI để làm một việc gì đó theo ý nhiệm của Ngài cho thời đại hiện nay, như làm cho Kitô Giáo hiệp nhất, nhờ đó Âu Châu mới có thể hiệp nhất, tức làm cho Âu Châu trở về với Ngài, để Âu Châu trở thành một lực lượng chẳng những ngăn chặn làn sóng hận thù của thành phần tín đồ Hồi Giáo quá khích và khủng bố, mà còn khiến cho cả Do Thái nhận biết Đấng Thiên Sai nơi Kitô Giáo mà trở về với Ngài nữa thì sao? Thế thì cái chết của Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI là những gì cần thiết, hết sức xứng đáng và (ở một nghĩa nào đó) rất đáng ước mong. Chúng ta hãy chờ để thấy được những dấu chỉ thời đại và nguyện cầu cho Đức Thánh Cha của chúng ta trong chuyến đi định mệnh ở Thổ Nhĩ Kỳ vào thời khoảng tuần lễ cuối Năm Phụng Vụ B, 28/11-1/12/2006, thời điểm Giáo Hội cử hành và mầu nhiệm cánh chung với Lễ Chúa Kitô Vua.
Đúng vậy, nếu “Thiên Chúa thực hiện hết mọi sự hòa hợp với nhau để mang lại thiện ích cho những ai được Ngài kêu gọi theo ý định của Ngài” (Rm 8:28), thì mầu nhiệm Vượt Qua là tử giá và phục sinh của Chúa Kitô vẫn là những gì cần phải được liên tục tiếp diễn trong lịch sử loài người, một mầu nhiệm hằng được Giáo Hội lữ hành cử hành mà nhớ đến Người, chẳng những trên bàn thờ trong việc long trọng cử hành Phụng Vụ Thánh Thể, mà còn nơi các chi thể thuộc Nhiệm Thể Giáo Hội nữa, qua các chứng từ đức tin đẫm máu của họ, nhờ đó, mầu nhiệm sự dữ sẽ được dứt khoát giải quyết và thanh toán bằng quyền lực vô địch của một tình yêu thần linh mạnh hơn sự chết, đúng như những gì được vị Giáo Hoàng Biển Đức XVI đương kim của chúng ta đã thâm tín, ước nguyện và khuyên dạy, trong bài giảng Thánh Lễ Chúa Nhật ngày mùng 10/9/2006 tại Neue-Messe ở Munich Đức quốc:
· “Thế giới cần đến Thiên Chúa. Chúng ta cần đến Thiên Chúa. Nhưng Thiên Chúa như thế nào? Trong bài đọc thứ nhất, vị tiên tri nói với một người đang chịu áp đảo rằng: ‘Ngài sẽ đến báo oán’ (Is 35:4). Chúng ta có thể dễ dàng cho rằng tại sao con người nghĩ đến báo oán. Thế nhưng, chính vị tiên tri này tiếp tục tỏ cho thấy những gì thực sự là, đó là sự thiện hảo chữa lành của Thiên Chúa. Lời giải thích cuối cùng nơi lời của vị tiên tri này được thấy nơi Đấng đã chết trên thập giá: Nơi Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa nhập thể. ‘Việc trả oán’ của Người là thập tự giá: một tiếng ‘không’ đối với bạo lực và là ‘một tình yêu thương cho đến cùng’. Đó là vị Thiên Chúa chúng ta cần. Chúng ta không thôi tỏ lòng tôn trọng đối với những tôn giáo và văn hóa khác, việc sâu xa tôn trọng niềm tin của họ, khi chúng ta minh nhiên và dứt khoát loan truyền vị Thiên Chúa chống lại bạo lực bằng nỗi đớn đau của mình; Đấng trước quyền lực sự dữ tỏ ra tình thương của Người, để kìm hãm và chế ngự sự dữ. Giờ đây chúng ta hãy dâng lời nguyện của chúng ta lên Ngài, xin Ngài ở với chúng ta và giúp chúng ta trở thành những nhân chứng cho Người. Amen!”
Giáo Phận San Bernadino, California, Chúa Nhật 24/9/2006