Lời Kêu Gọi Hòa Bình của Cuộc Hội Ngộ Nguyện Cầu Assisi 4-5/9/2006
Chúng tôi, thành phần nam nữ thuộc các tôn giáo khác nhau, qui tụ lại Assisi, thành phố của Phanxicô, vị thánh của hòa bình, trong thời điểm khốn khó của chúng ta đây, đầy những căng thẳng trầm trọng, những xung khắc và đe dọa khủng bố. Chúng tôi nhắc lại sáng kiến táo bạo và khôn ngoan của Đức Gioan Phaolô II năm 1986, thời điểm tột đỉnh của cuộc chiến tranh lạnh và cũng là lúc ngài mời gọi đến Assisi các vị lãnh đạo tôn giáo trên thế giới để cầu nguyện cho hòa bình.
Đó là những gì mở màn cho con đường đối thoại, nguyện cầu và hòa bình, con đường giờ đây dẫn chúng ta về lại Assisi. Dọc theo con đường này đã thấy tỏa ra những nhiệt tình hòa bình và củng cố niềm hy vọng của nhiều người đối với một tương lai hòa bình. Trong những ngày này, chúng tôi chú trọng tới những truyền thống tôn giáo đa dạng của chúng tôi. Bằng những cách thức khác nhau, các truyền thống ấy đều chứng thực sứ điệp hòa bình bằng những nguồn mạch cổ kính. Cuộc đối thoại của chúng tôi có các vị nam nữ nhân bản gia trần thế nữa. Chúng tôi đã học hỏi đối thoại với nhau.
Hôm nay, chúng tôi đã qui tụ lại trong nguyện cầu theo các truyền thống tôn giáo khác nhau của mình, tin tưởng vào giá trị của việc kêu cầu cùng Thiên Chúa cho việc kiến thiết nền hòa bình. Chúng tôi đã cho thấy rằng việc nguyện cầu không phải là việc chia rẽ mà là hiệp nhất: Chúng tôi liên kết với nhau nguyện cầu; chúng tôi bao giờ cầu cho người này chống lại người kia. Chúng tôi đã chú ý tới nhiều trường hợp xung đột và sầu đau liên quan tới hằng ngàn con người, gia đình và cả những thành phần dân chúng. Chúng tôi chia sẻ với những khổ đau của họ. Chúng tôi không quên họ cũng không chấp nhận những nỗi sầu đau của họ.
Có nhiều vấn đề trên thế giới ngày nay. Tuy nhiên, chúng ta không chịu thua trước thứ văn hóa xung khắc, coi những cuộc đụng độ là một định mệnh lơ lửng bất khả tránh của tất cả mọi cộng đồng tôn giáo, mọi nền văn hóa và mọi thứ văn minh. Chúng ta là thành phần tín hữu nam nữ. Chúng ta không phải là những người quê mùa dốt nát. Cái thế kỷ đã qua đi cho chúng ta thấy rằng các cuộc thế chiến, Cuộc Diệt Chủng Do Thái, các cuộc tàn sát những tỷ số người một cách quái gở, những ý hệ đàn áp và độc đoán hàng loạt đã cưới mất hàng triệu sinh mạng con người, và đã không làm biến đổi thế giới như những thứ ý hệ này hứa hẹn.
Đó là lý do chúng tôi mới nói các cuộc đụng độ không bao giờ lại là một định mệnh bất khả tránh, không có chiến tranh nào từng xẩy ra một cách tự nhiên. Hòa bình là những gì trọng yếu, thậm chí cả khi nó đường như khó khăn hay theo đuổi một cách tuyệt vọng. Chúng tôi muốn giúp hết mọi người nam nữ, những người mang trách nhiệm cai trị, trong việc hướng mắt của mình vượt trên nỗi bi quan, và khám phá ra rằng niềm hy vọng ở ngay trong tầm tay nếu chúng ta biết sống nghệ thuật đồi thoại.
Các tôn giáo làm cho thành phần tín hữu của mình quen thuộc với việc đạt thành những thứ giá trị cao cả mà nhiều người cho rằng khó đạt được ấy. Chúng ta không thể bỏ cuộc trong việc làm giảm bớt đi vực thẳm giầu nghèo. Chúng ta không thể rút lui trước việc tìm kiếm hòa bình bằng tất cả mọi nỗ lực của chúng ta. Ở nơi đây, từ đồi Assisi, chúng tôi truyền đạt và cống hiến niềm hy vọng của mình, xin các tín hữu trong cộng đồng của chúng ta hãy nguyện cầu và hoạt động cho hòa bình. Chúng tôi tin tưởng vào việc đối thoại, đối thoại một cách nhẫn nại, trung thực và cảm thức: đối thoại trong việc tìm kiếm hòa bình cũng như đối thoại để ngăn tránh cái vực thẳm ngăn cách các nền văn hóa và dân chúng, đưa tới những tình trạng xung khắc trầm trọng. Tất cả chúng tôi, thuộc về các tôn giáo khác nhau, chúng tôi khẳng định giá trị của việc đối thoại, giá trị của việc sống hòa bình, và chúng tôi thực hành nó trong những ngày này, bằng tinh thần thân hữu, như một mô phạm và là mẫu gương cho các tín hữu thuộc cộng đồng của chúng tôi.
Chiến tranh không phải là những gì bất khả tránh. Tôn giáo không bao giờ lại là những gì biện minh cho hận thù và bạo lực. Những ai sử dụng danh Thiên Chúa để hủy hoại kẻ khác là thành phần xa cách chân đạo. Những ai gieo rắc khủng bố, chết chóc và bạo lực nhân danh Thiên Chúa cần phải nhớ rằng hòa bình là tên gọi của Thiên Chúa. Thiên Chúa mạnh hơn những kẻ muốn chiến tranh xẩy ra, muốn vun trồng thù hận, và muốn sống bằng bạo lực. Chúng tôi hy vọng thấy được một thế giới hòa bình. Không gì bị mất mát nơi cuộc đối thoại hết, hòa bình đều có thể đối với hết mọi sự! Đừng bao giờ xẩy ra chiến tranh nữa. Chớ gì Thiên Chúa ban cho thế giới đượ ctặng ân hòa bình tuyệt vời!
Assisi ngày 5/9/2006
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày
7/9/2006