GIÁO HỘI HIỆN THẾ

Tháng 4/2004

Ý Chỉ Ðức Thánh Cha

Ý Chung: Xin cho việc sửa soạn đầy đủ để giúp những ứng viên chịu chức thánh cũng như cho việc huấn luyện thường xuyên để giúp các vị thừa tác viên chức thánh được thực hiện một cách cận thận kỹ lưỡng”.

Ý Truyền Giáo: Xin cho tinh thần truyền giáo 'cho muôn dân' trở thành vấn đề ưu tư và là vấn đề liên lỉ dấn thân nơi sinh hoạt mục vụ thường xuyên của cộng đồng Kitô giáo”.  

___________________________________________

 NGÀY 10 THỨ BẢY TUẦN THÁNH

 

Bài Giảng Thánh Lễ Tiệc Ly Thứ Năm Tuần Thánh


ĐTC GPII đã đồng tế cử hành Thánh Lễ Tiệc Ly Thứ Năm Tuần Thánh 8/4/2004 tại Đền Thờ Thánh Phêrô. Sau đây là bài giảng của Ngài.


1.     “Người đã yêu thương họ cho đến cùng” (Jn 13:1)


Trước khi cử hành Lễ Vượt Quaa cuối cùng với các môn đệ, Chúa Giêsu đã rửa chân cho các vị. Bằng một hành vi chỉ xứng hợp với bậc tôi tớ, Người muốn in ấn vào tâm trí của các vị tông đồ ý nghĩa về những gì sắp sửa xẩy ra.


Thật vậy, cuộc khổ nạn và tử giá là những gì tạo thành một thứ phục vụ yêu thương chính yếu được Con Thiên Chúa sử dụng để giải thoát nhân loại khỏi tội lỗi. Đồng thời cuộc khổ nạn và tử giá của Chúa Kitô cũng cho thấy cả ý nghĩa sâu xa của một thứ giới răn mới được Người ban bố cho các vị tông đồ: “Các con hãy yêu thương nhau. Thày đã yêu thương các con thế nào các con cũng hãy mến thương nhau như vậy” (Jn 13:34).


2.     “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thày” (1Cor 11:24,25), Người đã nói điều này 2 lần, khi phân phát bánh đã trở nên Thân Mình của Người và rượu đã trở nên Máu của Người. “Trước đó, sau khi rửa chân cho các tông đồ, Người đã khuyến dụ các vị là: “Thày đã làm gương cho các con theo, để Thày làm cho các con ra sao các con cũng phải làm như thế” (Jn 13:15). Bởi thế, Kitô hữu biết rằng họ “phải nhớ đến” Vị Thày của họ trong việc yêu thương phục vụ lẫn nhau, ở chỗ “rửa chân cho nhau”. Nhất là họ biết rằng họ phải nhớ đến Chúa Giêsu bằng cách lập lại “việc tưởng niệm” Bữa Tiệc Ly với bánh và rượu được thánh hiến bởi vị thừa tác viên lập lại những lời từ miệng của Chúa Kitô phán ra trên bánh và rượu.


Cộng đồng Kitô hữu đã thực hiện điều này ngay từ ban đầu, như chúng ta đã nghe thấy Thánh Phaolô chứng thực: “Vì bao lâu anh em ăn bánh này và uống chén ấy là anh em loan truyền việc Chúa chịu chết cho tới khi Chúa lại đến” (1Cor 11:26).


3.     Thế nên, Thánh Thể là một việc tưởng niệm đúng nghĩa nhất, ở chỗ, bánh và rượu, bởi tác động của Thánh Thần, thật sự trở nên mình và máu của Chúa Kitô, Đấng hiến mình làm của dưỡng nuôi con người trong cuộc hành trình trần thế của họ. Cũng cùng một lý lẽ yêu thương này đã có trước Cuộc Nhập Thể của Ngôi Lời trong lòng Mẹ Maria và có trước việc Người muốn hiện diện nơi Bí Tích Thánh Thể. Đó là “agape”, là bác ái, là tình yêu ở một ý nghĩa tuyệt vời nhất và tuyền vẹn nhất. Chúa Giêsu vẫn nhắc nhở các môn đệ hãy ở lại trong tình yêu của Người (x Jn 15:9).
Để tiếp tục đáp ứng lời yêu cầu này, để ở trong Người như những chồi cây liên kết với cây nho, để yêu mến như Người mến yêu, chúng ta cần phải nuôi dưỡng mình bằng Mình và Máu của Người. Khi nói với các vị tông đồ là “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thày”, Chúa đã liên kết Giáo Hội với việc tưởng niệm sống động về Cuộc Vượt Qua của Người. Mặc dù Người là Vị Linh Mục độc nhất vô nhị của Tân Ước, Người cũng muốn con người, được Thánh Thần thánh hiến, tác hành trong việc phân phát lương thực sự sống bằng việc sâu xa hiệp nhất với Ngôi Vị của Người.


4.     Đó là lý do khi chúng ta gắn mắt nhìn lên Chúa Kitô, Đấng thiết lập Bí Tích Thánh Thể, chúng ta tái ý thức được tầm quan trọng của hàng linh mục trong Giáo Hội cũng như mối hiệp nhất của các vị với Bí Tích Thánh Thể. Trong Bức Thư Tôi viết gửi các linh mục cho ngày thánh này, Tôi muốn lập lại là Bí Tích bàn thờ đây là một tặng ân và là một mầu nhiệm, và thiên chức linh mục cũng là một tặng ân và là một mầu nhiệm, cả hai đều phát xuất từ Trái Tim Chúa Kitô trong Bữa Tiệc Ly.


Bởi thế, chỉ khi nào Giáo Hội yêu mến Thánh Thể mới phát sinh ra các ơn gọi linh mục thánh thiện và dồi dào. Giáo Hội làm điều này bằng việc nguyện cầu cũng như bằng chứng từ thánh đức là những gì được đặc biệt cống hiến cho các thế hệ mới.


5.     Tại học đường của Mẹ Maria, “Người Nữ Thánh Thể”, chúng ta tôn thờ Chúa Giêsu thực sự hiện diện nơi dấu hiệu bánh rượu thấp hèn. Chúng ta hãy xin Người không ngừng kêu gọi các vị linh mục trở nên giống như trái tim của Người trong việc phục vụ bàn thánh.


Chúng ta hãy cầu cùng Chúa để không bao giờ Dân Chúa thiếu Bánh bổ dưỡng họ trong cuộc hành trình trần thế của họ. Xin Đức Trinh Nữ giúp chúng ta biết hoan hỉ tái nhận thức được rằng tất cả đời sống Kitô giáo đầu tập trung ở “mầu nhiệm đức tin” này, một mầu nhiệm đức tin chúng ta đang long trọng cử hành tối hôm nay đây.


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch từ tài liệu của Tòa Thánh được Zenit phổ biến ngày 8/4/2004
 

 

Âm Mưu Satan từ khi Chúa Kitô Tử Giá được hiện thực trong thế giới ngày nay

Thụ khải của nữ đáng kính Maria D'Agreda trong cuốn "The Mystical City of God", "Nhiệm Đô của Thiên Chúa", tập 3, chương 23

Luxiphe và bọn qủi của hắn vừa thấy Chúa vác Thập Giá trên đôi vai thánh của Người thì muốn tẩu thoát và gieo mình xuống hỏa ngục' vì lúc bấy giờ chúng bắt đầu cảm thấy những công việc của quyền năng thần linh có tác dụng mạnh hơn. Qua cực hình mới này, chúng linh cảm thấy rằng, Cái Chết của Con Người vô tội kia bị chúng âm mưu sát hại không thể nào là một con người bình thường, dám gây ra đại họa làm cho chúng bị sụp đổ. Bởi thế, chúng muốn rút lui và thôi xúi bẩy các người Do Thái cũng như bọn hành hình, như chúng đã làm cho tới lúc bấy giờ. Thế nhưng, bằng uy lực thần linh, Mẹ Maria khiến chúng phải ở lại, trói buộc chúng như trói buộc những con rồng hung dữ nhất, bắt chúng phải hộ giá Chúa Kitô lên Canvê. Những đầu mối của sợi giây xích nhiệm mầu buộc chúng lại này được đặt cả trong đôi bàn tay của Mẹ Maria, vị Đại Nữ Vương, Đấng dùng quyền lực của Người Con Thần Linh để làm cho cả bọn chúng phải ép mình lụy phục. Mặc dầu nhiều lần chúng tìm cách thoát thân và không cầm được giận dữ phải lồng lên, chúng cũng không thể nào vượt thoát nổi quyền lực của Đức Bà cao cả. Người bắt chúng phải đến Canvê, tụ họp chung quanh Thập Giá, ở đó, Người lệnh cho chúng phải bất động đứng yên mà chứng kiến màn kết thúc của những mầu nhiệm cao cả được diễn xuất cho phần rỗi của con người cũng như cho cuộc hủy diệt của chúng. (số 703)

Luxiphe và bọn lâu la hoả ngục quá sức là quằn quại đớn đau trước sự hiện diện của Chúa và Thánh Mẫu, cững như trước nỗi sợ hãi bị hủy diệt đang treo lơ lửng trên đầu, làm cho chúng cảm thấy giá chúng mà được nhào xuống hỏa ngục tăm tối còn nhẹ mình hơn nhiều. Vì không được phép làm như thế, do đó, chúng nhào đến ẩu đả nhau kịch liệt như những con ong vò vẽ bị vỡ tổ, hay như đàn cáo lộn xộn chạy tìm một chỗ trú ngụ tối tăm nào đó. Thế nhưng, cuộc bùng nổ dữ dội của chúng không phải như những con vật đó, mà là như những con qủi còn rùng rợn hơn cả những con rồng nữa. Thế rồi cái ngạo mạn ngất trời của Luxiphe hoàn toàn bị khống chế, và tất cả những tư tưởng kiêu căng của hắn trong việc đặt ngai tòa của mình trên các tinh tú trên trời cũng như trong việc uống cạn những giòng nước sông Dược-Đăng đều bị hổ ngươi bẽ bàng (Is.14:13'Job.40:18)... (số 704)

Chúa bắt đầu phán 7 lời trên Thập Gia, đồng thời Người cũng làm cho Luxiphe và bọn qủi của hắn hiểu được những huyền nhiệm chất chứa trong đó. Vì nhờ việc hé lộ này của mình, Chúa muốn chiến thắng chúng, chiến thắng tội lỗi và sự chết, và tước đoạt quyền năng của chúng độc chế loài người. Bấy giờ Chúa Cứu Thế phát ngôn lời thứ nhất: 'Cha ơi, xin tha thứ cho họ, vì họ không biết việc họ làm!' (Lc.23:34). Nghe thấy những lời này, các hoàng vương của tối tăm hoàn toàn nhận thức được rằng: Đức Kitô là Chúa của chúng ta đang nói cùng Chúa Cha hằng sống, rằng: Người là Con Thật của Chúa Cha cũng là Thiên Chúa Thật cùng với Chúa Cha và Chúa Thánh Linh, rằng: Người cho phép cái chết xẩy ra nơi nhân tính rất thánh và toàn vẹn của Người, được hiệp nhất nên một với Thần Tính, cho phần rỗi của cả loài người' rằng: lúc này đây Người hiến dâng những công nghiệp vô cùng qúi giá của Người để xin ơn tha thứ tội lỗi của tất cả mọi con cái của Adong, nhờ đó họ dễ giải cứu mình, bất chấp cả những khốn khổ đã đóng đanh Người. Thấy thế, Luxiphe và bọn qủi vừa uất hận vừa tuyệt vọng, đến nỗi chúng lập tức vùng vẫy muốn lao mình xuống tận đáy hỏa ngục, và tận dụng hết năng lực để làm cho bằng được, bất chấp cả vị Nữ Vương uy quyền. (số 705)

Nghe đến lời thứ hai Chúa nói với người trộm may phúc rằng: 'Thật thế, Ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở cùng Ta trên thiên đàng', bọn qủi hiểu được là những hoa trái của Ơn Cứu Chuộc trong việc công chính hoá các tội nhân được kết thúc trong vinh quang của kẻ công chính. Chúng cũng được cho biết là từ giờ phút đó, các công nghiệp của Đức Kitô sẽ bắt đầu tác dụng bằng một uy lực và mãnh lực mới, để nhờ đó, các cửa Thiên Đàng, bị đóng lại vì nguyên tội, sẽ được mở ra, và từ đó trở đi, con người sẽ được vào huởng hạnh phúc trường sinh mà chiếm lấy những chỗ, trước đó họ bất khả thủ, được tiền định trên trời. Chúng nhận thấy quyền năng của Chúa Kitô kêu gọi các tội nhân, công chính hoá họ và làm cho họ nên mỹ miều, và chúng cảm thấy chúng bị bại bởi những nhân đức cao cả, khiêm nhượng, nhân nại, hiền lành và tất cả mọi nhân đức trong đời sống của Người. Ngôn ngữ loài người không thể nào cắt nghĩa được cái bối rối và cực hình của Luxiphe khi nhận thấy như vậy. đến nỗi, hắn hạ mình xuống để xin Rất Thánh Trinh Nữ cho phép chúng xuống hỏa ngục và bị đuổi đi cho khuất nhan của Người' song Đại Nữ Vương không đồng ý khi thời điểm chưa đến. (số 706)

Nghe thấy lời thứ ba Chúa nói cùng Mẹ của Người rằng: 'Thưa bà, đây là con bà!', bọn ma qủi mới khám phá ra Người Đàn Bà cao cả này là Mẹ thật của Thiên Chúa làm Người, Bà cũng chính là Người Nữ mà hình ảnh cũng như dấu báo về Người đã được tỏ ra cho chúng ở trên trời khi chúng vừa được tạo dựng, và là vị phải đạp nát đầu chúng như đã được Chúa loan báo trong vườn địa đường. Chúng cũng được cho biết về địa vị tuyệt đỉnh trên mọi tạo vật của Người Nữ cao cả này, cũng như về quyền lực của Người mà chúng cảm nghiệm thấy ngay lúc bấy giờ. Vì từ thế gian mới có cũng như từ lúc người nữ đầu tiên được tạo dựng, chúng đã sử dụng tất cả mọi tinh quái của mình để tìm cho ra ai là người nữ cao cả được loan báo trên trời, và vì giờ đây chúng đã khám phá ra Bà nơi Đức Maria, kẻ mà chúng đã coi thường cho tới lúc ấy, nên những con rồng này giận khôn xiết' việc chúng nhầm lẫn như thế đã giầy đạp cái ngạo mạn của chúng, còn vượt trên tất cả mọi cực hình khác mà chúng phải chịu, để rồi, trong cơn uất hận của mình, chúng tức mình lồng lộn như những con sư tử khát máu, làm cho chúng không thể nào cầm nổi cơn thịnh nộ tăng lên cả ngàn lần đối với Người Nữ cao cả... (số 707)

Với Cha của mình, Chúa Kitô nói lời thứ bốn: 'Chúa Trời ơi, Chúa Trời của con ơi, sao Ngài lại bỏ rơi Con?' Qua những lời này, các thần dữ khám phá ra rằng: đức ái của Thiên Chúa đối với loài người thật vô biên và vô cùng' rằng: để thỏa mãn tình yêu này, Người đã mầu nhiệm giữ lại ảnh hưởng của Thần Tính trên nhân tính rất thánh của Người, mà cho phép những khổ đau lên đến múc tột cùng, để từ chúng rút lấy tối đa muôn vàn hoa trái' rằng: Người nhận thức và âu yếm than phiền về việc Người bị bỏ rơi cho phần rỗi của một phần nhân loại' rằng: Người đã sẵn lòng thế nào trong việc chịu đựng hơn nữa, nếu Chúa Cha hằng sống khiến như vậy. Thân phận tốt lành của con người được Thiên Chúa quá yêu thương làm gia tăng cơn hờn ghen của Luxiphe cũng như bọn qủi của hắn, và chúng thấy trước Uy Quyền Toàn Năng thần linh tuôn ra không cùng từ tình yêu bao la này. Nhận thức này đã giầy đạp cái ma quái ngạo mạn của những kẻ thù và chúng thấy rõ nỗi yếu thế và bất lực của mình trong việc chống lại tình yêu này, nếu tự con người không cố ý xao lãng ảnh hưởng của tình yêu của Người. (số 708)

Lời thứ năm của Chúa Kitô là 'Ta khát' đã xác quyết việc thắng trận của Người trên ma qủi và bọn đồ đệ của hắn.' chúng đầy những căm hận vì Chúa đã để cho chúng thấy cuộc hoàn toàn sụp đổ của chúng. Qua những lời này, chúng hiểu được là Người nói với chúng rằng: Nếu những gì Ta chịu vì con người và tình yêu của Ta dành cho họ có vẻ vĩ đại đối với các ngươi, thì hãy cứ nắm chắc một điều, tình yêu của Ta dành cho họ vẫn chưa được thỏa nguyện, nó tiếp tục mong muốn cho họ được đời đời cứu rỗi, và những giòng nước của các cực hình cùng với đau khổ cũng không dập tắt được nó (Cant.8,7). Nếu cần, Ta còn chịu khổ cho họ hơn nữa, để giải cứu họ cho khỏi cảnh áp chế của các ngươi, và làm cho họ nên mạnh mẽ cũng như kiên cường, trong việc chống lại cái tinh ma và tính kiêu ngạo của các ngươi (số 709).

Chúa nói lời thứ sáu: 'Đã hoàn tất mọi sự!' Luxiphe và bọn lâu la của hắn được biết rằng mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu Chuộc giờ đây đã thành tựu và hoàn trọn theo ấn định của đức khôn ngoan thần linh. Vì chúng cảm thấy rằng: Đức Kitô, Đấng Cứu Thế của chúng ta, đã ngoan ngoãn hoàn thành ý muốn của Chúa Cha hằng hữu' rằng: Người đã hoàn tất mọi lời hứa và các lời tiên tri mà các Cha Ông đã cho thế giới biết' rằng: đức khiêm nhượng và tuân phục của Người đã bù đắp lại việc cao ngạo cũng như việc bất tuân phục của chúng ở trên trời, ở tại việc chúng không chịu lụy phục và công nhận Người là Cao Cả hơn chúng nơi xác thể con ngươi' rằng: giờ đây, bởi đức khôn ngoan của Thiên Chúa, chúng bị hạ xuống và bị khống chế cách đích đáng bởi chính Chúa là Đấng chúng khinh khi. Địa vị cao cả cũng như công nghiệp vô cùng của Chúa Kitô trong ngay giây phút ấy cần phải thi hành sứ vụ cùng với quyền năng của một vị Thẩm Phán trên các thiên thần và loài người, như Chúa Cha hằng sống đã trao cho Người. Giờ đây Người áp dụng năng quyền này bằng việc đổ bản án này lên Luxiphe cùng tất cả đồ đệ của hắn, để, bị kết án cho lửa đời đời thiêu đốt, lập tức chúng chuồn ngay xuống tận đáy hoả ngục. Bản án này cũng được bao gồm trong lời tuyên ngôn thứ bảy: 'Cha ơi, Con phó linh hồn Con trong tay Cha!' (Lc.23:46). Vị Nữ Vương quyền uy và Thân Mẫu cũng theo ý muốn của Con mình là Chúa Giêsu và hợp với mệnh lệnh của Người, Mẹ truyền cho Luxiphe và mọi qủi ma đi xuống đáy hỏa ngục. Bởi những lệnh truyền này của vị Thượng Hoàng và của vị Nữ Vương. từ Canvê, các tà thần cút mất và lao đầu xuống tận đáy hỏa ngục, còn dữ dội và thình lình hơn là một tia sáng đánh ngang qua những đám mây nứt nẻ. (số 710)

Vừa khi Luxiphe được phép tiến hành trong những vấn đề này (đó là vấn đề hành hạ các linh hồn bị hư đi trong hỏa ngục), và sau khi hoàn hồn từ cơn hoảng hốt trong ít lâu, hắn liền phác họa với các qủi đồng bọn của hắn những dự án mới theo lòng kiêu căng của hắn. Để thực hiện mục đích này, hắn gọi tất cả bọn chúng lại, rồi bệ vệ mà phán rằng:

'Hỡi các ngươi là triều thần đã theo ta qua rất nhiều thế hệ, và vẫn còn theo những chỉ dẫn của ta để rửa hận cho các sai trái của ta, thì đều biết đến thương tích mà ta hiện chịu đựng bởi tay của vị Thiên Chúa làm Người, cũng như các ngươi biết, qua 33 năm Người đã làm ta mù mịt lầm lẫn như thế nào, khi Người không tỏ ra Thần Tính của Người cùng những tác động trong linh hồn của Người, và các ngươi còn biết rằng Người hiện nay đã thắng được chúng ta như thế nào, bằng chính Cái Chết mà chúng ta đã gây ra cho Người. Trước khi Người mặc xác thể, ta đã ghét Người và chối không công nhận Người xứng đáng được tạo vật sùng bái hơn ta. Mặc dầu vì việc chống đối này mà ta đã cùng với các ngươi bị đuổi ra khỏi trời cao, và bị hạ cấp xuống một tình trạng nhục nhã này, quá bất xứng với sự cao cả và vẻ đẹp trước kia của ta, ta còn bị cực hình hơn nữa khi thấy rằng mình bị thua bại và chế ngự bởi Con Người này cũng như bởi Mẹ của Người. Từ ngày mà con người đầu tiên được tạo dựng, ta đã tỉnh táo tìm tòi Họ để tiêu diệt Họ' hay cho dù ta có không thể nào hủy diệt được Họ đi nữa, ít là ta cũng tác hại cho mọi thụ tạo của Người, và dụ dỗ chúng đừng nhận biết Người là Thiên Chúa của chúng, để không một ai trong chúng kín múc được chút gì từ những công việc của Người. Đó là chủ ý của ta, mà tất cả mọi khiêu dụ và nỗ lực của ta nhắm tới. Thế nhưng vô ích, vì Người đã thắng ta bằng đức khiêm nhu và thanh bần của Người, đã chà đạp ta bằng đức nhẫn nại của Người, và sau cùng đã tước đoạt thượng quyền của ta trên thế gian bằng Cuộc Khổ Nạn và Cái Chết kinh hoàng của Người. Điều này làm cho ta đớn đau cực độ, đến nỗi, cho dù ta có thành công trong việc hất được Người ra khỏi vị thế chiến thắng của Người bên hữu Cha mình đi nữa, và cho dù ta có kéo được hết mọi linh hồn được cứu rỗi xuống hỏa ngục này đi nữa, cơn giận của ta cũng chưa thỏa hay cơn tức của ta cũng chưa bù đắp được. (số 714)

'Có thể nào bản tính nhân loại, quá ư thấp kém hơn của ta, lại được nâng lên trên tất cả mọi thụ tạo hay chăng! Không phải hay sao đó là vì nó quá được thương yêu và ưu đãi, khi nó được hiệp nhất nên một với Đấng Tạo Hoá nơi bản thân của Lời Hằng Sống! Như thế không phải là Người đã khiêu chiến với ta trước khi thi hành công cuộc này hay sao, để rồi sau đó, lại còn làm cho ta đầy những lẫn lộn! Từ ban đầu ta đã coi nhân tính như một kẻ đại thù của ta' ta lúc nào cũng ghen ghét nó không chịu được. Ôi con người, được Thiên Chúa thật là ưu ái và trọng đãi, kẻ mà ta ghen ghét, và được Thiên Chúa nồng nhiệt yêu thương! Ta sẽ làm cách nào để che dấu đi thân phận may mắn của các ngươi đây? Ta sẽ làm sao đổ xuống trên các ngươi nỗi bất hạnh của ta đây, vì ta không thể hủy hoại cái thực tại mà các ngươi đã nhận lãnh? Chúng ta bây giờ sẽ bắt đầu ra sao đây, Ôi các môn đồ của ta? Chúng ta sẽ phục hưng triều đại của chúng ta như thế nào đây? Chúng ta làm sao sẽ lấy lại được quyền lực trên con người đây? Chúng ta làm sao sẽ khống chế được họ đây? Bởi vì, từ nay về sau, nếu con người không vô tâm bất nghĩa, nếu họ không bất xứng hơn chúng ta đối với Thiên Chúa làm Người này, Đấng đã hết sức yêu thương cứu chuộc họ, thì rõ ràng là tất cả họ sẽ nhiệt liệt theo Người' không còn một ai sẽ để ý gì đến những lừa đảo của chúng ta nữa' họ sẽ ghét bỏ những danh vọng mà chúng ta khêu gợi lên cho họ mà yêu thích bị khinh dể' họ sẽ tìm kiếm hy sinh hãm dẹp xác thịt, và sẽ khám phá ra sự nguy hiểm nơi việc thỏa mãn xác thịt và dễ chịu' chúng sẽ khinh chê giầu sang phú qúi, và sẽ yêu thích đức thanh bần mà Thày của họ rất yêu chuộng' và tất cả những gì chúng ta cung hiến cho thị hiếu của họ đều bị họ theo gương Đấng Cứu Tinh đích thực của họ mà ghét bỏ. Như thế thì triều đại của chúng ta bị hủy hoại, vì không còn ai sẽ bị thêm vào thành phần của chúng ta ở nơi chốn bất ổn đầy những cực hình này' tất cả sẽ tự hạ mình đến bụi đất và nhẫn nại chịu đựng khổ đau' thế thì cơn giận cùng với tính ngạo mạn của ta còn có ích gì nữa.' (số 715)

A, khốn thân ta, việc nhàm lẫn này khiến ta phải chịu cực hình là chừng nào! Khi ta cám dỗ Người trong sa mạc, thì kết quả lại xẩy ra là làm cho Người có cơ hội để lưu tấm gương chiến thắng, nhờ đó, con người theo gương của Người có thể chế ngự ta dễ dàng hơn nhiều. Những cuộc bắt bớ của ta chỉ làm sáng tỏ thêm giáo huấn của Người về lòng khiêm nhượng và đức nhẫn nại. Trong việc thuyêt phục Giuđa nội phản Người và những người Do Thái bắt Người phải chịu cực hình Tử Giá, ta chỉ làm cho mau đến hơn việc mình bị hủy hoại và ơn cứu chuộc của loài người thôi, trong khi giáo huấn mà ta tìm cách ngăn chặn thì chỉ làm cho nó càng thêm đâm rễ sâu chặt. Làm sao Đấng là Thiên Chúa lại có thể tự hạ mình cho đến độ đó được? Làm sao Người có thể chịu nổi con người là kẻ xấu xa như thế được? Sao ta lại có thể tự để cho mình trở thành tay sai đắc lực, trong việc làm ơn cứu chuộc nên thật phong phú và tuyệt vời như thế được? Ôi quyền năng như chúa tể của Con Người này có thể hành hình và làm cho ta kiệt quệ như vậy sao? Cả Người Đàn Bà này nữa, đó là Mẹ của Người cũng là kẻ thù của ta, sao lại cũng có một mãnh lực bất khả thắng trong việc Bà chống lại ta như vậy? Một quyền năng như thế nơi một tạo vật tầm thường là một điều mới lạ, chắc chắn Bà có được quyền năng này từ Ngôi Lời Thần Linh, Đấng đã được Bà mặc xác thể nhân loại cho. Nhờ Người Đàn Bà này, Đấng Toàn Năng đã không thôi khiêu chiến chống lại ta, mặc dù, theo bản tính kiêu ngạo của mình, ta đã ghét Bà, từ lúc nhận ra Bà, qua hình ảnh của Bà, một dấu hiệu ở trên trời. Thế nhưng, nếu việc ghen hận kiêu kỳ của ta không được thỏa nguyện thì có lợi lộc gì cho ta, trong cuộc ta chiến đấu chống lại Đấng Cứu Thế, chống lại Mẹ của Người và chống lại con người. Vậy nên, hỡi các ngươi là các qủi theo ta, nay đã đến lúc chúng ta hãy chống lại Thiên Chúa cho hả giận. Tất cả các người hãy đến để bàn bạc xem chúng ta phải làm gì đây' vì ta mong nghe thấy những ý kiến của các ngươi". (số 716)

Một số qủi sứ đã đáp lại dự án rùng rợn này, bằng cách đưa ra những đề nghị thúc giục Luxiphe thực hiện những mưu cơ trong việc ngăn cản công hiệu của Ơn Cứu Chuộc nơi loài người. Tất cả bọn chúng đều đồng ý rằng, không thể nào làm tổn thương đến bản thân của Đức Kitô, làm giảm đi giá trị vô biên nơi những công nghiệp của Người, làm hủy hoại hiệu năng của các Bí Tích Thánh, làm sai lệch hay hủy bỏ được giáo điều mà Chúa Kitô đã giảng dạy' tuy nhiên, chúng quyết định thế này, dựa theo cấp độ mới của việc trợ giúp cũng như của hồng ân mà Thiên Chúa đã lập nên cho phần rỗi của con người, giờ đây chúng phải tìm ra những đường lối mới để cản trở hay ngăn chặn công cuộc của Thiên Chúa, bằng thật nhiều lừa đảo và cám dỗ dữ dội hơn nữa. Về những mưu đồ này, một số qủi ma đầu tinh quái nói rằng:

'Đúng đấy, hiện nay con người đã được ban cho một giáo huấn và lề luật mới mẻ rất có thế lực, những Bí Tích Thánh mới mẻ mang lại hiệu năng, một Mẫu Sống mới và một Vị Dẫn Đàng mới trong việc sống theo các nhân đức, một Vị Cầu Bầu và Biện Hộ mới nơi Người Nữ đó' tuy nhiên, những bản năng tự nhiên cũng như những đam mê xác thịt vẫn còn nguyên, và những tạo vật vẫn không thay đổi bản chất cảm xúc lẫn khoái thú của họ. Thế nên, vận dụng mọi gian dối nơi mình, chúng ta hãy càng qủi quái hơn nắm lấy tình hình này, trong việc làm hư đi những công hiệu mà vị Thiên Chúa làm Người đã mang lại cho con người. Chúng ta hãy bắt đầu chiến lược dữ dội để tác hại loài người, bằng cách đưa ra những khiêu gợi mới, kích thích họ sống theo các đam mê của họ mà xao lãng đi tất cả mọi sự khác. Như thế, một khi đã dính dáng đến những điều nguy hiểm này, con người không thể nào còn chú tâm đến điều ngược lại nữa'. (số 717)

Để bắt tay thực hiện dẫn dụ này, chúng chia cắt lại các lãnh vực hoạt động giữa chúng với nhau, để cho mỗi một quân đoàn ma qủi có thể cám dỗ loài người những tính mê nết xấu khác nhau, bằng những qủi quyệt chuyên biệt của mình. Chúng quyết định tiếp tục lan truyền việc tôn thờ ngẫu tượng trên thế gian, để con người không thể nhận ra Thiên Chúa chân thật cũng như Ơn Cứu Chuộc. Khi nào việc tôn thờ ngẫu tượng không thành công, chúng quay sang việc thiết lập những tà phái và lạc thuyết, do những con người ngoan cố và hư hỏng nhất loài người được chúng chọn để lãnh đạo và truyền dạy. Trong số những tinh thần tệ hại này, đây đó mọc lên tà phái Hồi Hồi, những lạc thuyết Ariô, Pêlagiô, Nestôriô và bất cứ những lạc thuyết nào khác xuất hiện trên thế giới, khởi sự từ những thế kỷ đầu tiên của Giáo Hội cho đến nay, cùng với những lạc thuyết đang chực sẵn, song không cần và không tiện để đề cập đến ở đây. Luxiphe tỏ ra hài lòng về những dẫn dụ hỏa ngục này, những dẫn dụ chống lại chân lý thần linh cũng như tàn phá tận nền tảng việc giải cứu của con người, đó là đức tin thần linh. Hắn đã khen thưởng và thăng chức cho những qủi tỏ ra hăng hái và những qủi biết tìm kiếm những kẻ xướng xuất vô đạo để thi hành những sai lầm này. (số 718)

Một số qủi được chỉ định để làm lệch lạc những bản năng của các con trẻ vào lúc chúng được cưu mang và hạ sinh' những qủi khác thì, một đàng dụ dỗ các cha mẹ bỏ bê việc giáo dục và chỉ bảo con cái của mình, bằng cách chiều chuộng chúng thái quá hoặc ghét bỏ chúng, một đàng lại làm cho con cái hận thù cha mẹ' có một số qủi đề ra việc tạo nên tình trạng ghen ghét giữa vợ chồng, dụ cho họ sống theo kiểu ngoại tình, hay coi nhẹ lòng chung thủy đã được cả hai hôn thệ với nhau. Tất cả đều đồng ý gieo rắc vào giữa loài người những mầm mống bất hòa, ghen ghét và thù oán, những tâm tư kiêu căng và sắc dục, long tham muốn sang giầu và vinh dự, và dùng những lý do tinh xảo để chống lại tất cả mọi nhân đức mà Chúa Kitô đã dậy' trên hết mọi sự, chúng có ý định làm quên lãng đi cuộc Khổ Nạn và Cái Chết của Người, những phương tiện cứu rỗi, và những đau khổ đời đời của hỏa ngục. Bằng những phương tiện này, bọn qủi hy vọng dồn tất cả mọi quyền năng và khả năng của con người vào việc ham mê những dính bén với trần gian và những thỏa mãn sắc dục, không cho họ còn giờ nghĩ đến việc thiêng liêng và đến phần rỗi của họ nữa. (số 719)

Luxiphe nghe các qủi đưa ra những đề nghị khác nhau này thì trả lời chúng rằng:

'Ta rất cám ơn các ngươi về những ý kiến của các ngươi: ta chuẩn y chúng và thừa nhận tất cả những ý kiến đó' đối với những kẻ không tuyên xưng lề luật được Đấng Cứu Thế ban bố cho loài người thì thực hiện những đề nghị này cũng dễ thôi, tuy nhiên, với những ai chấp nhận và nắm giữ những lề luật này, nó lại là một việc khó khăn đấy. Thế nhưng, ta quyết nhắm tất cả cơn giận dữ của ta vào việc chống lại lề luật này cũng như vào việc chống lại những ai theo lề luật đó, và ta sẽ hết sức gắt gao bắt bớ những ai nghe theo giáo huấn của Đấng Cứu Thế và trở nên môn đệ của Người' công cuộc chống lại những sự ấy phải là cuộc chiến khốc liệt của chúng ta cho đến tận thế. Nơi Giáo Hội mới này, ta phải cố gắng gieo rắc cỏ lùng (Mt.14:25), những tham vọng, lòng ham hố, tính sắc dục, và những ghen ghét sát hại, cùng với tất cả những tính hư nết xấu khác mà ta là đầu não. Bởi vì, một khi những tội lỗi này tăng lên và phát triển giữa thành phần tín hữu, thì, cùng với tính trái khuấy và lòng vô ơn của họ nữa kèm theo, chúng sẽ chọc giận Thiên Chúa và sẽ thật sự làm cho con người mất đi những sự trợ giúp của ân sủng nhờ các công nghiệp của Đấng Cứu Thế để lại cho họ. Để rồi, chừng nào họ đánh mất đi những phương tiện cứu rỗi này, chúng ta sẽ chắc chắn chiếm được họ. Chúng ta cũng phải thiết thực trong việc làm yếu đi lòng đạo đức cũng như tất cả những gì là linh thiêng và thần thánh' làm cho họ không nhận thức được quyền lực của các Bí Tích Thánh để họ đến lãnh nhận các Bí Tích Thánh này khi đang mắc tội trọng, hay ít là lãnh nhận mà không sốt sắng và sùng mộ gì. Vì những Bí Tích Thánh này linh thiêng, nên cần con người phải nhận lãnh bằng một ý muốn ngay chính mới rút được những hoa trái của các Bí Tích ấy. Khi nào họ khinh thường phương dược chữa bệnh, họ sẽ bị kiệt sức trong cơn bệnh, và khó có thể đứng vững nổi trước các mưu chước cám dỗ của chúng ta' họ sẽ không thấy được những việc lừa đảo của chúng ta, tâm trí của họ sẽ không màng chi đến việc tưởng nhớ Đấng Cứu Thế của họ và đến việc cầu bầu của Mẹ Người. Thế là lòng vô ơn bất nghĩa ngu dại của họ sẽ làm cho họ bất xứng với ân sủng và chọc giận Thiên Chúa cũng là Đấng Cứu Thế của họ, đến nỗi, Người không ban cho họ các ơn trợ giúp của Người nữa. Ta ước là, trong mọi sự này, tất cả các ngươi hãy nhiệt tình sát cánh với ta, đừng để mất giờ hay lỡ cơ hội thi hành những mệnh lệnh của ta'. (số 720)

Không thể nào lập lại hết mọi mưu cơ bấy giờ của con rồng này và bọn đồng minh của hắn, trong việc chúng bầy kế chống lại Hội Thánh và con cái của Hội Thánh, để những giòng nước của dòng sông Dược-Đăng có thể bị nuốt hết vào cổ họng của hắn (Job 40:18). Chỉ có thể nói rằng, chúng đã dành ra gần trọn một năm trời, sau cuộc Tử Nạn của Chúa Kitô, để bàn bạc và xem xét với nhau về tình trạng của thế giới cho đến lúc bấy giờ, cũng như về những thay đổi mang lại bởi Chúa Kitô, Thiên Chúa và Tôn Sư của chúng ta, nhờ cuộc Tử Nạn của Người, và sau rất nhiều phép lạ, phúc lành và gương sáng của những con người thánh thiện, qua việc các ngài biểu lộ đức tin nơi Người. Nếu tất cả những công sức này không đủ kéo tất cả mọi người vào con đường cứu rỗi, thì cũng có thể dễ hiểu là, Luxiphe hẳn sẽ chiếm được ưu thế và cơn giận của hắn chắc chắn sẽ dữ dội lắm, đáng cho chúng ta cùng với thánh Gioan kêu lên: 'Khốn cho trái đất, vì Satan đầy những giận dữ đang đến với ngươi!' (số 721)

Phụ chú: Bộ "Nhiệm Đô của Thiên Chúa" trên đây được viết ra do Nữ Đáng Kính Maria D'Agreda, 1602-1665. Bộ sách lớn này gồm có bốn cuốn, dầy 2676 trang, kể lại sự tích về cuộc đời của Đức Trinh Nữ Maria. Đức Mẹ đã mạc khải cho nữ Đáng Kính này biết vào thế kỷ 17. Đầu tiên Nữ Đáng Kính Maria được thị kiến thấy tất cả mọi biến cố trong cơn ngất trí. Sau đó, Đức Mẹ truyền viết ra thành sách, đó là cuốn 'Nhiệm Đô của Thiên Chúa', nhan đề theo nguyên ngữ Tây Ban Nha là "Ciudad de Dios". Bộ sách này đã được các Đức Giáo Hoàng chuẩn nhận, Đầu tiên là Đức Innocentê XI ngày 3-7-1686. Sau đó đến Đức Alexander, Clêmentê IX và Bênêđictô XIII. Chưa hết, còn Đức Bênêđictô XIV và Clêmentê XIV cũng đã chuẩn nhận qua văn thư của Thánh Bộ Lễ Nghi, Sau hết là vào ngày 26-9-1713, Tòa Thánh đã rút lại lệnh cấm của giám mục giáo phận Ceneda ở Ý, vì lệnh địa phương này nghịch lại với sắc lệnh có tính cách hoàn vũ của Đức Innôcentê XI. Đặc biệt là Đức Bênêđictô XIII, khi còn làm tổng giám mục ở Bênêventô, đã sử dụng những sự kiện được thụ khải này để giảng một loạt bài về Đức Mẹ Maria. Cho đến năm 1912 là năm bộ sách này lần đầu tiên được phát hành bằng Anh ngữ ở Mỹ, thì bộ sách đã được phát hành đến 60 lần, bằng nhiều thứ tiếng khác nhau. Điều đáng chú ý nhất là, những âm mưu của Hội Đồng Qủi, được đề cập đến ở đoạn 2 trang 256, viết từ thế kỷ 17, về hôn nhân, gia đình, xã hội, tục hoá v.v. đã xẩy ra đúng y như vậy, kể từ thập niên 1960 đến nay là giữa thập niên 1990.