GIÁO HỘI HIỆN THẾ

Tháng 7/2004

Ý Chỉ Ðức Thánh Cha

 

Ý Chung: “Xin cho tất cả những ai được hưởng một mùa lễ nghỉ ở thời điểm này trong năm biết lợi dụng việc nghỉ hè của mình để tái nhận thức nơi Thiên Chúa tình trạng bình an nội tâm của họ cũng như để vươn tới việc yêu thương nhân loại”.

 

Ý Truyền Giáo: “Xin cho các Giáo Hội trẻ biết chú trọng hơn nữa đến thành phần tín hữu giáo dân cũng như biết tin tưởng vào họ hơn nữa đối với việc truyền bá phúc âm hóa”.  

__________________

 NGÀY 22 THỨ NĂM

  


Ý Muốn của Thiên Chúa là Đèn Soi Tín Hữu
 

(Bài Giáo Lý 112 của ÐTC GPII về Việc Cầu Nguyện bằng Thánh Vịnh , Thứ Tư 21/7/2004, về Thánh Vịnh 118 [119] cho Kinh Tối Thứ Bảy, Tuần Thứ Nhất)
 

1.     Sau thời gian tạm ngưng vì việc Tôi nghỉ hè ở Valle d’Aosta, giờ đây trong cuộc triều kiến chung này, chúng ta lại tiếp tục những buổi giáo lý của chúng ta về các Bài Thánh Vịnh của phụng vụ giờ kinh ban chiều. Hôm nay chúng ta suy niệm những câu 105-112 của bài Thánh Vịnh 118 (119), một bài đại thánh thi ca về lề luật của Thiên Chúa, nói lên ý muốn của Ngài. Con số của những phân đoạn nơi bài Thánh Vịnh này tương đương với các mẫu tự Do Thái và có ý nghĩa là trọn vẹn; mỗi một đoạn gồm có 8 câu và những chữ mở đầu theo thứ tự tương đương với chữ mẫu tự Do Thái.

Trong trường hợp này, chữ mẫu tự Do Thái “nun” mở màn cho những chữ đầu tiên của các câu chúng ta vừa nghe. Đoạn này được sáng tỏ bởi hình ảnh của câu thứ nhất: “Lời Chúa là đèn soi dẫn bước chân tôi đi, là ánh sáng soi đường dẫn lối cho tôi” (câu 105). Con người đi ngang qua con đường của sự sống thường tăm tối, thế nhưng toàn thể tình trạng tối tăm đột nhiên bị tan biến bởi ánh quang Lời Chúa.

Bài Thánh Vịnh 18 cũng so sánh Lề Luật của Chúa với mặt trời, với những lời lẽ “các chỉ thị của Chúa chân thật, làm hoan lạc tâm can,… sáng soi con mắt” (18[19]:9). Sau đó, Sách Cách Ngôn cũng xác nhận là “lời huấn dụ là đèn soi, và lời giáo huấn là ánh sáng” (6:23). Chính Chúa Giêsu sẽ tỏ mình ra như là mạc khải tối hậu bằng cùng một hình ảnh hoàn toàn giống như thế: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo Tôi sẽ không đi trong tăm tối nhưng sẽ được ánh sáng sự sống” (Jn 8:12).

2.     Thế rồi vị tác giả Thánh Vịnh tiếp tục lời cầu nguyện của mình, bằng cách gợi lại những đau khổ và các sự gian nguy trong cuộc sống mà vị này đã phải đương đầu và ông cần được sáng soi và nâng đỡ: “Lạy Chúa, tôi rất đỗi đớn đau; xin hãy ban cho tôi đời sống hỉp với lời của Ngài… Cuộc sống của tôi luôn gặp gian nguy, nhưng tôi không quên giáo huấn của Ngài” (câu 107, 109).

Cả đoạn này đươcỉc đánh dấu bằng một vệt đen: “Thành phần gian ác đã bgiăng bẫy hại tôi” (câu 110), con người cầu nguyện một lần nữa lại tuyên xưng, khi sử dụng hình ảnh săn bắn quá quen thuộc trong Sacùch Thánh Vịnh. Người tín nghĩa biết rằng mình đang hành trình bước đi trên những đạo lộ thế giới giữa các hiểm nguy, lo âu và bị bách hại; họ biết rằng những sự thử thách luôn rình rập phục kích. Về phần mình, Kitô hữu biết rằng họ cần phải vác thập giá hằng ngày tiến lên Đồi Canvê (x Lk 9:23).

3.     Tuy nhiên, con người công chính bảo toàn lòng trung tín của mình: “Tôi long trọng thề hứa tuân giữ những phán lệnh chính trực của Ngài… Tôi không quên giáo huấn của Ngài…. Tôi không lạc xa những chỉ thị của Ngài” (các câu 106,109,110). Tâm hồn bằng an là sức mạnh của người tín hữu; việc kiên trì tuân giữ các giới luật thần linh là nguồn mạch yên hàn của họ.

Bởi thế mà câu cuối cùng là những gì nhất trí: “Các lệnh truyền của Ngài là gia sản đời đời của tôi; chúng là niềm vui cho tâm con tôi” (câu 111). Đó là thực tại cao quí nhất, là “gia sản”, là “phần thưởng” (câu 112), những gì đã được vị tác giả Thánh Vịnh thiết tha canh giữ cẩn trọng, đó là các giáo huấn và giới luật của Chúa. Ông ta muốn hoàn toàn trung thành với ý muốn của Chúa. Đi theo con đường này, ông tìm thấy bằng an cho tâm hồn và vượt qua được cơn rối loạn thử thách tối tăm, đạt tới niềm vui chân thực.

4.     Ý nghĩa ấy được những lời của Thánh Âu Quốc Tinh làm sáng tỏ, vị mở đầu lời dẫn giải cho bài Thánh Vịnh 118 (119) đã khai triển đề tài vui mừng là những gì phát xuất từ việc tuân giữ Lề Luật của Chúa. “Ngay từ đầu, bài Thánh Vịnh rất dài dòng này kêu gọi chúng ta đến niềm hạnh phúc là những gì cho thấy làm nên niềm hy vọng của hết mọi người. Có ai lại không muốn hạnh phúc hay chăng? Nếu vậy thì có cần phải mời gọi để đạt đến một thứ cùng đích mà tinh thần của con người tự nhiên hướng đến hay chăng…. Không phải hay sao, có thể là vì cho dù tất cả mọi người đều mong được hạnh phúc, nhưng đa số không biết làm cách nào để chiếm hưởng nó? Phải, đó chính là giáo huấn của Đấng bắt đầu nói rằng Phúc thay cho nhưnõng ai đời sống không tì ố, những ai bước đi theo Lề Luật của Chúa.

“Đó là như thể nói rằng: Tôi biết những gì các người muốn; tôi biết rằng các người đang tìm kiếm hạnh phúc: vậy nếu các người muốn được hạnh phúc thì các người phải tránh khỏi hết mọi tì ố. Hết mọi người cần phải tìm kiếm cái đệ nhất, thế nhưng một ít lại quan tâm đến cái thứ yếu: tuy nhiên, không có cái đệ nhất ấy, người ta không thể đạt được niềm ước vọng chung này. Bởi thế, chúng ta cần phải trở thành vô nhiễm ở nơi đâu, nếu không phải ở trong đời sống? Thật vậy, đó chính là Lề Luật Chúa. Bởi thế, phúc thay những ai không vương tì ố trong đời, những ai bước đi theo lề Luật Chúa! Đó không phải là mot lời huấn dụ nông nổi, mà là những gì cần thiết cho tâm linh của chúng ta” ("Esposizioni sui Salmi" [Commentaries on the Psalms], III, Rome, 1976, p. 1113).

Chúng ta hãy kết thúc bằng những lơiụi của vị đại giám mục ở Hippo này, vị khẳng định tính cách viũnh viễn phi thời gian của niềm hạnh phúc được hứa hẹn cho những ai nỗ lực trung thành tuân theo ý muốn của Thiên Chúa.

Anh chị em thân mến,

Tôi vừa trở về từ chuyến đi nghỉ ở Valle d’Aosta, giờ đây chúng ta lại bắt đầu tiếp tục các buổi giáo lý của chúng ta về các bài Thánh Vịnh trong phụng vụ giờ kinh ban chiều. Hôm nay chúng ta suy niệm những câu 105-112 của bài Thánh Vịnh 118 (119) là bài thánh vịnh nói về lời hứa hẹn của tác giả thánh vịnh trong việc tuân giữ các giới luật của Chúa.

Phần này của bài thánh vịnh được nổi bật bởi hình ảnh ở ngay hàng đầu tiên: “Lời Chúa là ánh sáng soi bước chân tôi đi và là ánh sáng soi đường lối của tôi” (câu 105). Trên con đường cuộc sống, chúng ta thường gặp phải những lúc tối tăm, thế nhưng ánh sáng lời Chúa dánh tan bóng tối tăm ấy, những thứ tối tăm hoàn toàn xẩy ra ngoài ý muốn. Hình ảnh trọn vẹn của ánh sáng Thiên Chúa là chính Chúa Kitô, Đấng đã tuyên bố: “Tôi là ánh sáng thế gian. Ai theo Tôi sẽ không bước đi trong tăm tối, sonh được ánh sáng sự sống” (Jn 8:12).

Hết mọi Kitô hữu đều phải trải qua thế giới này giữa những nguy biến, lo âu và bách hại. Chúng ta biết rằng, về phần mình, chúng ta được kêu gọi vác thập giá của mình hằng ngày. Tuy nhiên, nếu chúng ta trung thành với những mệnh lệnh của Chúa, chúng ta sẽ tìm thấy nguồn bằng an của mình. Theo lời của bài Thánh Vịnh thì mệnh lệnh thần linh là “gia sản” của chúng ta, chúng là “niềm vui” cho tâm hồn chúng ta.

Đại Thánh Âu Quốc Tinh đã thấy bài Thánh Vịnh 118 này như là một lời mời gọi sâu xa đến với niềm hạnh phúc. Chúng ta hãy thông phần vào việc suy niệm của ngài, nhìn nhận rằng niềm vui bất tận được hứa hẹn cho những ai trung thành nỗ lực thực hiện ý muốn của Thiên Chúa.


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch từ tài liệu của Tòa Thánh được Zenit phổ biến vào ngày Thứ Tư, 21/7/2004.
 

Loan Báo Công Đồng Giáo Phận Stocktone năm 2006

Công Bố

HÔM NAY

Nhân danh Đức Giêsu Kitô là Chúa và là Mục Tử,
Tôi, Đức Cha Stephen Edward Blaire, Giám Mục Giáo Phận Stockton,
công bố một Công Đồng Giáo Phận sẽ được tổ chức vào năm 2006
để tôn vinh Thiên Chúa và thiện ích của Giáo Hội.

Hôm nay là thời điểm Giáo Hội địa phương của chúng ta cần phải được tình yêu Thiên Chúa biến đổi thành một gia đình mới các giáo xứ, nhiệt tình sống đức tin Công Giáo của chúng ta, được sai đi để phục hồi niềm hy vọng cho một thế giới thường lãng quên Thiên Chúa, được lệnh phải yêu thương nhau như Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta.

HÔM NAY

Tôi cầu xin Thánh Thần ban tràn đầy ân sủng cho tâm trí của công đoàn dân Chúa chúng ta đây, những người sẽ cùng nhau nhận thức xem ý Thiên Chúa muốn gì đối với Giáo Phận của chúng ta cũng như đối với các giáo xứ của chúng ta. Là phần tử của Giáo Hội, chúng ta được kêu gọi để sống cho Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, với một nhiệt tình mới, được bắt nguồn từ việc chúng ta cùng nhau nguyện cầu, suy tư và hoạt động.

HÔM NAY

Chúng ta cầu cùng Cha trên trời, vị tạo dựng nên tất cả mọi dân tộc, mọi giống nòi và mọi thứ ngôn ngữ, để danh thánh của Ngài được tôn vinh, qua những gì chúng ta nỗ lực dấn thân để bắc những chiếc cầu yêu thương, khi thúc đẩy các tâm hồn hãy hoán cải lại đời sống và tìm cách trở thành dân Chúa trong một thế giới phức tạp và rắc rối này.

HÔM NAY

Tôi xin trao phó cho sự phù trợ của Đức Maria Biến Cố Truyền Tin, vị nữ tỳ của Chúa, đấng đã nguyện cầu để tất cả mọi sự được thực hiện theo lời Chúa truyền.

Chớ gì Công Đồng này trở thành một thời điểm ân sủng thực sự cho Giáo Phận của chúng ta trong ngàn năm thứ ba của Đức Giêsu Kitô.

Đức Cha Stephen Edward Blaire,
Giám Mục Stockton

Ban hành tại Tòa Chưởng Ấn Stockton
Ngày 15/8/2004
Lễ Trọng Kính Đức Trinh Nữ Maria Hồn Xác Lên Trời

Nữ Tu Barbara Thiella, SND
Chưởng Ấn