GIÁO HỘI HIỆN THẾ

Tháng 2/2005

Ý Chỉ Ðức Thánh Cha

 

Ý Chung: “Xin cho thành phần bệnh nhân, nhất là những bệnh nhân bần cùng nhất, được quan tâm và săn sóc về y khoa xứng với nhân phẩm làm người”.

 

Ý Truyền Giáo: “Xin cho thành phần phụ trách việc truyền giáo mỗi ngày một ý thức hơn là việc loan truyền tin mừng hữu hiệu và thu phục lòng người nhờ ở lòng say mến Chúa Kitô ”.  

 

__________________

 NGÀY 19 THỨ BẢY, NGÀY THÁNH MẪU

TRONG NĂM THÁNH THỂ

 

THÀNH THẬT SÙNG KÍNH ĐỨC TRINH NỮ

 

TREATISE ON TRUE DEVOTION TO THE BLESSED VIRGIN

Nguyên tác Thánh Long Mộng Phố (Louis Grignion Montfort)

Bản dịch Việt Ngữ: Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL



Dẫn Nhập

1.     Chính nhờ Đức Trinh Nữ Maria Chúa Giêsu đã đến thế gian, cũng nhờ Mẹ Người phải cai trị thế giới.

2.     Vì trong cuộc đời của mình Mẹ Maria sống ẩn khuất mà Mẹ được Thánh Thần và Giáo Hội gọi là “Alma Mater”, Người Mẹ ẩn khuất và vô danh. Mẹ khiêm nhượng đến nỗi Mẹ không còn mong muốn gì hơn trên đời này là được ẩn mình đi trước bản thân Mẹ cũng như trước mắt kẻ khác, mà chỉ một mình Thiên Chúa biết mà thôi.

3.     Để đáp lại những lời Mẹ nguyện cầu cho được ẩn khuất đi, được nghèo khó và thấp hèn, Thiên Chúa đã hài lòng che giấu Mẹ đi trước mắt hầu như hết mọi con người thụ tạo ở việc Mẹ được hoài thai, việc Mẹ được hạ sinh, ở cuộc sống của Mẹ, ở những mầu nhiệm của Mẹ, ở việc Mẹ sống lại và mông triệu về trời. Hai vị phụ mẫu của Mẹ cũng thật sự không biết về Mẹ; và các thần trời thường hỏi nhau rằng “người có thể là ai đây?”, vì Thiên Chúa đã che giấu Mẹ không cho họ biết, hay nếu Ngài có tỏ cho họ một điều gì đó thì điều ấy chẳng là gì so với những gì Ngài còn giữ lại.

4.     Chúa Cha muốn rằng Mẹ không cần phải làm một phép lạ nào trong đời của Mẹ, ít là phép lạ công khai, mặc dù Ngài đã ban cho Mẹ quyền năng làm điều này. Chúa Con muốn Mẹ phải nói rất ít, mặc dù Người đã ban choc ho Mẹ đức khôn ngoan của Người.

Mặc dù Mẹ Maria là người bạn tình thủy chung của mình, Chúa Thánh Thần vẫn muốn các vị tông đồ và thánh ký nói thật ít về Mẹ mà chỉ nói vừa đủ để tỏ Chúa Giêsu ra thôi.

5.     Mẹ Maria là kiệt tác tuyệt vời của Thiên Chúa Toàn Năng và Ngài đã bảo trì kiến thức về Mẹ và việc chiếm hữu Mẹ cho chính mình Ngài. Mẹ là Người Mẹ hiển vinh của Chúa Con, Đấng đã muốn hạ Mẹ xuống và che khuất Mẹ đi khi Mẹ còn sinh thời để nuôi dưỡng lòng khiêm nhượng của Mẹ. Người đã gọi Mẹ là “Bà” như thể Mẹ là một kẻ xa lạ, mặc dù trong lòng của mình, Người coi trọng và mến yêu Mẹ trên hết loài người và thần thiêng. Mẹ Maria là suối nguồn được niêm phong và là người bạn tình thủy chung của Chúa Thánh Thần, nơi duy nhất Ngài muốn tới. Mẹ là cung thánh và là nơi nghỉ ngơi của Ba Ngôi, nơi Thiên Chúa ngự trị trong sự rạng ngời thần linh hơn bất cứ đâu khác trong vụ trụ này, kể cả nơi Ngài ngự trên các thần đệ nhị đẳng thần cherubim và đệ nhất đẳng thần seraphim. Không có một tạo vật nào, dù tinh tuyền đến đâu, được vào đó mà không có phép đặc biệt.

6.     Cùng với các thánh nhân, tôi tuyên xưng rằng: Mẹ Maria là thiên đường trần thế của Chúa Giêsu Kitô tân Adong, nơi Người đã làm người bởi quyền phép Thánh Linh, để hoàn thành nơi Mẹ những kỳ công khôn lường. Mẹ là thế giới thần linh rộng lớn của Thiên Chúa, nơi chất chứa những kỳ công và vẻ đẹp khôn tả. Mẹ là vẻ nguy nga lộng lẫy của Đấng Toàn Năng, nơi Ngài giấu ẩn Con một của Ngài, như ở trong lòng của Ngài, và cùng với Người hết mọi sự tuyệt vời nhất và quí hóa nhất. Thiên Chúa quyền năng đã làm cho tạo vật tuyệt vời này những điều cao cả và kín đáo biết bao, như chính Mẹ dù rất khiêm nhượng cũng đã tuyên xưng rằng: “Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những điều trọng đại”. Thế giới không biết được những điều ấy, vì nó không có khả năng và bất xứng để biết chúng.

7.     Các thánh nhân đã nói những điều tuyệt vời về Mẹ Maria, Thành thánh của Thiên Chúa, và, như chính các vị thú nhận, các vị không bao giờ lại cảm thấy lợi khẩu hơn và sung sướng hơn khi nói về Mẹ. Tuy nhiên, các vị cũng phải công nhận rằng công nghiệp cao ngất của Mẹ vươn tới ngai tòa của Thiên Chúa là những gì không thể nào hiểu thấu; tình yêu của Mẹ rộng hơn trái đất không thể nào đo lường nổi; quyền năng cao cả Mẹ hành sử trên Đấng là Thiên Chúa không thể nào hiểu thấu; và đức khiêm nhượng thẳm sâu của Mẹ cùng tất cả mọi nhân đức và ân sủng của Mẹ thật là khôn dò. Ôi cái cao cả khôn thấu biết bao! Ôi cái bao la khôn tả biết mấy! Ôi cái vĩ đại khôn lường chừng nào! Ôi cái thẳm sâu khôn dò dường bao!

8.     Hết mọi ngày, từ chân trời đến góc biển, trên trời cao thăm thẳm cũng như ở vực cực thẳm, tất cả mọi sự đều loan truyền, tất cả mọi sự đều cao rao Trinh Nữ Maria kỳ diệu. Chín đẳng thiên thần, con người nam nữ ở mọi lứa tuổi, mọi tầng lớp và tôn giáo, cả người lành lẫn kẻ dữ, thậm chí ngay chính quỉ ma cũng bị thúc đẩy bởi quyền lực của sự thật, dù muốn hay không, xưng tụng Mẹ diễm phúc.

Theo Thánh Bônaventura thì tất cả mọi thần trời trên thiên quốc không ngừng tung hô Mẹ là “Thánh, thánh, thánh Maria, Người Mẹ Trinh Nguyên của Thiên Chúa”. Mỗi ngày các vị chào Mẹ vô vàn lần với lời chào của sứ thần: “Kính mừng Maria”, trong khi phục mình trước nhan Mẹ, xin Mẹ cho các vị được phúc làm theo lời Mẹ yêu cầu. Theo Thánh Âu Quốc Tinh thì ngay cả Thánh Micae, cho dù là ông hoàng của tất cả triều thần thiên quốc đi nữa, đã tỏ ra hăng hái nhất trong tất cả các thần trời ở việc tôn vinh Mẹ và dẫn đầu những thần khác tôn vinh Mẹ. Lúc nào ngài cũng chờ đợi được diễm hạnh làm theo lời Mẹ để đến cứu giúp một trong thành phần tôi tớ của Mẹ.

9.     Toàn thế giới tràn đầy vinh hiển của Mẹ, một điều đặc biệt đúng với thành phần Kitô hữu, những người đã chọn Mẹ làm vị bảo hộ và bảo vệ các vương quốc, các khu vực, các giáo phận và các tỉnh thành. Nhiều vương cung thánh đường được thánh hiến cho Thiên Chúa bằng tên của Mẹ. Không có một nhà thờ nào lại không được cung hiến cho Mẹ, không một xứ sở hay miền đất nào mà lại tối thiểu không có một trong những hình ảnh lạ lùng của Mẹ ở nơi được chữa trị tất cả mọi thứ tai ương và được lãnh nhận mọi thứ phúc lộc. Nhiều hội ái hữu và hội đoàn tôn kính Mẹ như vị quan thày; nhiều hội dòng lấy tên của Mẹ và xin Mẹ bảo vệ; nhiều phần tử thuộc các tương tế hội và nhiều tu sĩ thuộc mọi dòng tu dâng lời chúc tụng Mẹ và nhận biết tình thương của Mẹ. Không một con trẻ nào mà không chúc tụng Mẹ bằng lời trọ trẹ Kính Mừng Maria. Không hiếm tội nhân, dù cứng lòng mấy đi nữa, lại không lóe lên một tia hy vọng nào đó nơi Mẹ. Chính ma quỉ trong hỏa ngục, trong khi hãi sợ Mẹ, cũng tỏ ta tôn kính Mẹ.

 

“Các Phương Tiện Truyền Thông Đại Chúng là để Giúp Cho Con Người Hiểu Biết Nhau”

 

ĐTC GPII: Sứ Điệp cho Ngày Truyền Thông Thế Giới thứ 39 ngày 8/5/2005

 

 

Anh Chị Em Thân Mến,

 

1.         Ở Bức Thư của Thánh Giacôbê, chúng ta đọc thấy rằng: “Từ cùng một miệng lưỡi phát xuất ra cả những gì là chúc phúc và nguyền rủa. Hỡi anh chị em đừng có làm như thế” (3:10). Thánh Kinh đã nhắc nhở chúng ta rằng lời nói có một khả năng phi thường trong việc mang con người lại với nhau hay phân rẽ họ, tạo nên những mối liên hệ thân tình hay khêu lên thù hận.

 

Điều này chẳng những đúng với những lời của người này nói với người khác, nó còn áp dụng cho cả vấn đề truyền thông ở mọi cấp độ nữa. Kỹ thuật tân tiến chúng ta đang có trong tay cho chúng ta những cơ hội chưa từng có để hành thiện, để loan truyền sự thật cứu độ nơi Chúa Giêsu Kitô cũng như để cổ võ sự hòa hợp và hòa giải. Tuy nhiên, việc lạm dụng nó cũng có thể gây tai hại khôn xiết kể, làm phát sinh tình trạng hiểu lầm, thành kiến và thậm chí xung đột. Đề tài được chọn cho Ngày Truyền Thông Thế Giới 2005, “Các Phương Tiện Truyền Thông Đại Chúng là để Giúp Cho Con Người Hiểu Biết Nhau”, nói lên cho thấy một nhu cầu khẩn trương đó là việc cổ võ mối hiệp nhất gia đình nhân loại bằng việc sử dụng những nguồn phương liệu rất hay này.

 

2.         Đường lối quan trọng duy nhất để đạt được mục đích này đó là bằng việc giáo dục. Truyền thông có thể dạy cho cả tỉ người biết về các phần đất khác trên thế giới cũng như các thứ văn hóa khác. Họ có lý để được gọi là “Những Công Đường tiên khởi của thời đại tân tiến… đối với nhiều phương tiện thông tin và giáo dục, hướng dẫn và khơi động hành vi cử chỉ của họ như là thành phần cá nhân con người, gia đình và chung xã hội” (Thông Điệp Redemptoris Missio, 37). Việc hiểu biết xác đáng là những gì cổ võ nỗi cảm thông, đánh tan thành kiến và khơi động ước muốn học biết thêm. Đặc biệt là các thứ hình ảnh có khả năng chuyên chở những ấn tượng sâu xa và tác tạo nên những thái độ. Chúng dạy cho con người cách quan niệm về những phần tử thuộc các nhóm khác cũng như thuộc các quốc gia khác, gây ảnh hưởng một cách tinh vi đến nỗi những nhóm ấy hay các quốc gia ấy được coi như là bạn hữu hay thù địch, đồng minh hay có thể là đối phương.

 

Khi những người khác được vẽ vời bằng những từ ngữ hận thù thì các mầm mống xung khắc đã được gieo vãi có thể rất dễ dàng đi đến chỗ bạo lực, chiến tranh, thậm chí diệt chủng. Thay vì xây dựng mối hiệp nhất và cảm thông thì truyền thông có thể được sử dụng để biến những nhóm xã hội, sắc tộc và tôn giáo khác thành quỉ ma, làm dậy lên men sợ hãi và hận thù. Những ai có trách nhiệm về kiểu cách và nội dung của những gì được truyền đạt có trách nhiệm nặng nề trong việc bảo đảm không để cho điều ấy  xẩy ra. Thật vậy, truyền thông có một khả năng khủng khiếp trong việc cổ võ hòa bình và dựng xây những chiếc cầu nối giữa các dân tộc, phá đổ cái vòng tử vong của bạo lực, nổi loạn, cùng với thứ bạo động mới đang quá lan tràn ngày nay. Theo lời của Thánh Phaolô, những lời làm nên cơ bản cho Sứ Điệp Ngày Hòa Bình Thế Giới năm nay: “Đừng để chế ngự bởi sự dữ nhưng hay chế ngự sự dữ bằng sự lành” (Rm 12:21).

 

3.         Nếu việc đóng góp vào vấn đề xây dựng như thế là một trong những cách thức đáng kể thì truyền thông mới có thể mang con người lại với nhau, ảnh hưởng của nó mới có thể giúp vào việc động viên nhanh chóng trong vấn đề cứu trợ để đáp ứng các thiên tai. Thật là khích lệ khi thấy nhanh chóng biết bao cộng đồng quốc tế đã đáp ứng trước cơn biển động sóng thần mới đây đã làm thiệt hại cho vô số nạn nhân. Tốc độ mà tín liệu ngày nay di chuyển dĩ nhiên làm tăng thêm khả năng sử dụng những đường lối cụ thể đúng lúc để cống hiến việc trợ giúp cho đến mức tối đa. Như thế, truyền thông có thể đạt được một mức độ thiện ích khổng lồ.

 

4.         Công Đồng Chung Vaticanô II đã nhắc nhở chúng ta rằng: “Nếu muốn truyền thông được sử dụng một cách xác đáng, thì tất cả mọi người sử dụng chúng cần phải biết những nguyên tắc về phương diện luân lý và trung thành áp dụng chúng” ("Inter Mirifica," 4).

 

Nguyên tắc về luân thường đạo lý nồng cốt đó là: “Con người và cộng đồng con người là đích điểm và là thẩm lượng của vấn đề sử dụng các phương tiện truyền thông đại chúng; truyền thông cần phải thực hiện bởi con người cho con người vì việc phát triển toàn vẹn con người” (“Ethics in Communications”, 21). Bởi vậy, trước hết, chính các nhà truyền thông cần phải mang ra thực hành nơi đời sống của mình các giá trị và thái độ họ được kêu gọi để truyền đạt cho người khác. Đặc biệt là điều này cần phải có một cuộc dấn thân thực sự cho công ích, một sự thiện không được hạn chế vào những lợi lộc hẹp hòi của một nhóm nào hay của một quốc gia nào mà là bao gồm các nhu cầu cùng lợi lộc của tất cả mọi người, sự thiện của toàn thể gia đình nhân loại (x “Pacem in Terris”, 132). Các nhà truyền thông có cơ hội để cổ võ một thứ văn hóa sự sống đích thực, bằng việc tách mình khỏi mưu đồ chống lại sự sống ngày nay (x “Evangelium Vitae”, 17) và chuyên chở sự thật về giá trị và phẩm vị của hết mọi con người.

 

5.         Mô phạm và kiểu mẫu của tất cả vấn đề truyền thông được thấy nơi chính Lời Chúa. “Bằng nhiều cách thức khác nhau, xưa kia Thiên Chúa đã nói với cha ông chúng ta qua các vị tiên tri; thế nhưng, trong những ngày cuối cùng này, Ngài đã nói với chúng ta nơi Người Con” (Heb 1:1). Lời Nhập Thể đã thiết lập một giao ước mới giữa Thiên Chúa và dân của Ngài, một giao ước cũng liên kết chúng ta thành một cộng đồng với nhau. “Vì Người là hòa bình của chúng ta, Đấng đã làm cho hai chúng ta thành một và đã phá đổ bức tường hận thù ngăn cách” (Eph 2:14).

 

Trong Ngày Thế Giới Truyền Thông năm nay tôi cầu xin để con người nam nữ đi làm truyền thông đóng vai trò của mình trong việc phá đổ các bức tường hận thù chia rẽ trên thế giới của chúng ta, những bức tường phân rẽ các dân tộc và các quốc gia, những bức tường của hiểu lầm và ngờ vực lẫn nhau. Chớ gì họ sử dụng những phương tiện trong tầm tay của họ để củng cố những liên hệ thân hữu và yêu thương là dấu chỉ rõ ràng cho sự phát triển của Vương Quốc Thiên Chúa trên trái đất này.

 

Tại Vatican ngày 24/1/2005, Lễ Thánh Phanxicô Salêsiô

 

Gioan Phaolô II

 
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,

chuyển dịch trực tiếp từ mạng điện toán toàn cầu của Tòa Thánh

http://www.vatican.va/holy_father/john_paul_ii/messages/communications/documents/hf_jp-ii_mes_20050124_world-communications-day_en.html

 

 

 

GIÁO HỘI HIỆN THẾ