GIÁO HỘI HIỆN THẾ
Tháng 3/2005
Ý Chỉ Ðức Thánh Cha
Ý Chung: “Xin cho chính quyền ở hết mọi quốc gia luôn biết quan tâm đến những người nghèo, bị bỏ rơi và đàn áp, trong những phương sách chính trị và dự án phát triển của họ”.
Ý Truyền Giáo: “Xin cho mỗi một Giáo Hội địa phương nhận thức được nhu cầu cần phải huấn luyện những Kitô hữu thánh thiện, nhờ đó có thể đáp ứng các đòi hỏi của việc tân truyền bá phúc âm hóa”.
__________________
NGÀY 25 THỨ SÁU TUẦN THÁNH, LỄ MẸ THAI LỜI (TRUYỀN TIN) |
Lời Nguyện Cầu Biến Đổi Thế Giới 21 Năm Trước của ĐTC GPII
Thứ Tư 24/3/2004, áp ngày Lễ Mẹ Thai Lời 25/3 hằng năm, ĐTC đã dùng buổi triều kiến chung hằng tuần này, buổi triều kiến Ngài vẫn chia sẻ giáo lý từ năm 1979 đến bấy giờ, để nhắc lại mục đích của việc Ngài tận hiến cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ 20 năm trước đây, vào dịp kết thúc Năm Thánh Cứu Chuộc, 25/3/1984. Thật vậy, ĐTC GPII đã mở Năm Thánh Cứu Độ, kỷ niệm 1950 năm Chúa Kitô cứu chuộc loài người vào năm Người 33 tuổi, tức là, nếu lấy 1950 + 33 = 1983; ngày 25/3/1984 là ngày kết thúc Năm Thánh Cứu Chuộc được bắt đầu từ ngày 25/3/1983. Hai mươi năm sau ngày bế mạc Năm Thánh Cứu Chuộc này, Đức Thánh Cha đã nhắc lại những gì ngài đã làm như sau:
· “Tôi đặc biệt nhớ đến ngày 25/3 năm 1984, Năm Thánh Cứu Chuộc. Hai mươi năm đã qua đi từ ngày ở Quảng Trường Thánh Phêrô, hiệp nhất về tinh thần với tất cả các giám mục trên thế giới được ‘triệu tập’ trước đó, Tôi đã hiến dâng tất cả loài người cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria để đáp ứng lời yêu cầu của Đức Mẹ ở Fatima”.
Tuy ở đây ĐTC không nói đặc biệt đến việc hiến dâng Nước Nga cho Mẹ, nhưng Ngài đã xác nhận là Ngài có ý làm điều ấy “để đáp ứng lời yêu cầu của Đức Mẹ ở Fatima”, tức đáp ứng việc hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Đó là lý do trong lời hiến dâng của mình bấy giờ, tức vào ngày 25/3/1984, Đức Thánh Cha đã nói một cách khôn khéo như sau:
· “Chúng con hôm nay đặt mình trước nhan Mẹ trong năm mừng kỷ niệm ơn cứu rỗi. Chúng con xin hợp với tất cả mọi chủ chăn trong Giáo Hội làm thành một thân thể và một tập đoàn, đúng như ý của Chúa Kitô muốn các tông đồ hiệp nhất với thánh Phêrô. Trong mối liên kết hiệp nhất này, chúng con đọc những lời hiến dâng mà chúng con muốn bao gồm một lần nữa hy vọng của Giáo Hội cũng như lo âu đối với thế giới ngày nay. Bốn mươi năm về trước, rồi 10 năm sau đó, tôi tớ của Mẹ là Đức Giáo Hoàng Piô XII, chứng kiến cảnh khổ đau của gia đình nhân loại, đã phó thác và hiến dâng cả thế giới cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ, đặc biệt là nhân dân mà Mẹ yêu thương và quan tâm cách riêng. Cũng thế giới của mọi người và mọi dân tộc này trước mắt của con hôm nay đây, con xin lập lại việc phó thác và hiến dâng mà vị tiền nhiệm của con đã thực hiện ở Tòa Thánh Phêrô: thế giới của kỷ nguyên thứ hai đang kết thúc, thế giới tân tiến, thế giới của chúng con hôm nay! Một cách đặc biệt, chúng con xin phú thác và hiến dâng cho Mẹ tất cả những người và những dân nước cần được phú thác và dâng hiến. Chúng con chạy đến với sự bảo hộ của Mẹ, Thiên Chúa Thánh Mẫu: xin đừng chê chối lời cầu xin chúng con dâng lên Mẹ trong cơn khẩn trương của chúng con”.
Trong “Lời Nguyện Cầu Biến Đổi Thế Giới “ này, chúng ta thấy ĐTC GPII đã nhắc đến 4 sự kiện lịch sử như sau:
Sự kiện lịch sử thứ nhất, đó là sự kiện ĐTC GPII quả thực có hợp với các vị giám mục trên thế giới, đúng như cách thức Thiên Chúa muốn thực hiện được Mẹ Maria tỏ cho chị Lucia biết ngày 13/6/1929 và đã được chị đệ trình Đức Thánh Cha Piô XII trong thư đề ngày 24/10/1940. ĐTC GPII đã xác nhận sự kiện hàng giáo phẩm của Giáo Hội Công giáo hiệp dâng như chúng ta đã nghe là: “Chúng con xin hợp với tất cả mọi chủ chăn trong Giáo Hội làm thành một thân thể và một tập đoàn…, Trong mối liên kết hiệp nhất này, chúng con đọc những lời hiến dâng…”.
Sự kiện lịch sử thứ hai, đó là hai lần vị tiền nhiệm của ngài là Đức Piô XII đã hiến dâng loài người và thế giới cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, hai lần này đã được chúng tôi nhắc đến là ngày 31/10/1942 và ngày 7/7/1952, lần thứ nhất Đức Piô XII chỉ dâng chung loài người, lần thứ hai ngài mới có ý dâng Nước Nga.
Sự kiện lịch sử thứ ba, đó là trong lần hiến dâng thứ hai của ĐTC Piô XII, vị giáo hoàng thời thế chiến thứ II này đã quả thực có ý muốn hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ Maria rồi, như ĐTC GPII lập lại trong Lời Nguyện Cầu Biến Đổi Thế Giới của ngài như chúng ta đã nghe: “rồi 10 năm sau đó, tôi tớ của Mẹ là Đức Giáo Hoàng Piô XII, chứng kiến cảnh khổ đau của gia đình nhân loại, đã phó thác và hiến dâng cả thế giới cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ, đặc biệt là nhân dân mà Mẹ yêu thương và quan tâm cách riêng”.
Sự kiện lịch sử thứ bốn, đó là việc chính ĐTC GPII cũng có ý hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, khi ngài khôn ngoan kín đáo nhắc riêng đến Nước Nga bằng những lời lẽ chúng ta cũng đã nghe: “Một cách đặc biệt, chúng con xin phú thác và hiến dâng cho Mẹ tất cả những người và những dân nước cần được phú thác và dâng hiến”.
Chính vì Nước Nga đã được ĐTC GPII hiệp cùng với hàng giáo phẩm trên thế giới hiến dâng cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ đúng ý muốn và cách thức của trời cao như thế, Thiên Chúa đã thực hiện những gì Ngài hứa, như chị Lucia được Đức Mẹ tỏ cho biết vào ngày 13/6/1929, đó là Ngài sẽ làm cho Nước Nga trở lại, một sự kiện lịch sử đã hoàn toàn xẩy ra được diễn tiến tuần tự như sau:
Trước hết là biến cố bất ngờ xuất hiện nhân vật lịch sử Gaborchev, bất ngờ xuất hiện như trường hợp của chính ĐTC GPII trong Giáo Hội Công giáo, một vị giáo hoàng đến từ một nước cộng sản và không phải là người Ý. Nhân vật lãnh tụ Khối Cộng Sản Liên Bang Sô Viết cuối cùng này đã xuất hiện cũng vào tháng 3 năm 1985, tức sau đúng 1 năm Nước Nga được hàng giáo phẩm Giáo Hội Công giáo hiến dâng cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria.
Tiếp theo là Biến Cố Cộng Sản Đông Âu tự động sụp đổ một cách bất ngờ trước con mắt bàng hoàng sửng sốt của cả thế giới, nhất là thế giới tư bản, một khối tư bản chẳng những không thể làm gì nổi họ trong thời chiến tranh lạnh Cold War mà còn bị họ dần dần chiếm đất giành dân khắp nơi trên thế giới. Có cái lạ nữa là Biến Cố Đông Âu này được diễn tiến nói chung hoàn toàn bất bạo động theo đường hướng tranh đấu của Giáo Hội, chứ không phải theo kiểu tranh đấu giai cấp bạo động của cộng sản, và cuộc tranh đấu bất bạo động này đã được bắt nguồn ngay từ quê hương Balan của vị giáo hoàng đã đọc “Lời Nguyện Biến Đổi Thế Giới”.
Sau hết là Biến Cố Nước Nga trở lại vào chính Ngày Giáng Sinh 25/12/1991, khi vị lãnh tụ cuối cùng của khối Cộng Sản Liên Bang Sô Viết là Gorbachev từ chức, vị đã chủ trương đường hướng Cởi Mở được gọi là Glasnot và Cải Tổ được gọi là Parestroika là những gì thực sự đã mang lại một biến động hoàn toàn đổi thay cho Khối Cộng Sản Đông Âu, cũng là vị vào tháng 3/1992 đã tuyên bố về ĐTC GPII qua báo chí quốc tế bấy giờ là “Những biến cố ở Đông Âu sẽ không thể nào xẩy ra nếu không có vai trò chủ chốt mà ngài tự biết phải làm sao trong hiện tình thế giới này”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Đại diện Tòa Thánh tham dự việc khai trương tân Bảo Tàng Viện Lịch Sử Về Cuộc Thảm Sát Do Thái
ĐHY Jean-Louis Tauran, vị thủ thư viện của Tòa Thánh, đã đến Giêrusalem vào ngày 15/3/2005 để đại diện ĐTC tham dự cuộc khai trương tân Bảo Tàng Viện Lịch Sử Về Cuộc Thảm Sát Do Thái ở Yad Vashem Mausoleum. Ngài đã ngỏ lời hôm 16/3 trong cuộc khai trương này, những lời được Tòa Thánh phổ biến hôm 17/3 với những ý tưởng chính yếu tiêu biểu như sau:
Ngài nói với cử tọa về “việc gần gũi thiêng liêng của Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II cũng như sự liên kết của Giáo Hội Công giáo”. ĐTC GPII đã viếng thăm Yad Vashem hôm 23/3/2000 trong chuyến hành hương Thánh Địa của ngài. Đó là một đài tưởng niệm nạn nhân Bị Thảm Sát và chứa đựng một số tro cốt của các nạn nhân thuộc các trại tập trung khác nhau.
“Dinh thự chúng ta vừa khánh thành, đối với toàn thế giới, là một cảnh giác, một chứng từ và là một lời kêu gọi. Trong việc nhìn nhận nỗi đau khổ muôn vàn của người Do Thái, chúng ta đối diện với trách nhiệm cần phải tỉnh táo, với nhu cầu cần phải loại trừ thái độ dửng dưng lãnh đạm cũng như với cái trống rỗng kinh hoàng của một thế giới phi thần linh”.
Trích lại sứ điệp của ĐTC GPII nhân dịp 60 năm kỷ niệm việc giải tỏa trại tập trung Auschwitz-Birkenau, vị hồng y này cho biết “Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II một lần nữa lập lại vào buổi sáng hôm nay cho tất cả những ai muốn lắng nghe là khi chúng ta nhớ đến ‘tội ác ghê rợn phạm đến nước Do Thái’ là cuộc Thảm Sát, chúng ta làm như thế bởi vì ‘những biến cố kinh khủng này, đối với những con người nam nữ hiện đại, là một lời kêu gọi ý thức trách nhiệm để xây dựng lịch sử của chúng ta’.
“Giáo Hội Công giáo, khi tôn trọng cái đặc thù của Do Thái giáo và liên kết với gia sản của Do Thái giáo trong đức tin, dạy rằng không có vấn đề hay lý do nào để hận ghét người Do Thái cả. Điều ấy sẽ là một tội phạm đến Thiên Chúa và nhân loại”.
Terri Schiavo: “Một Chặng Đường Canvê Đau Thương Nữa”
Hôm Thứ Năm 24/3/2005, tờ L’Osservatore Romano, một nhật báo bán chính thức của Tòa Thánh Vatican, ấn bản Ý ngữ, một lần nữa, ở ngay trang đầu, đã có một bài viết về vụ nữ nạn nhân Terri Chiavo, liên quan phán quyết của tòa án liên bang Hoa Kỳ bác bỏ lời yêu cầu của cha mẹ cô để tái gắn ống dinh dưỡng cho cô, một phán quyết được tờ nhật báo này cảm thấy và diễn tả như là “Chặng Đường Canvê Đau Thương Nữa” của nạn nhân này. Tờ báo viết tiếp:
“Bất hạnh thay, cho đến nay, trong cuộc hành trình đau thương của mình, Terri dường như cần phải băng ngang qua những tay hành sát, từ tay hành sát thoạt tiên quyết định để cho cô phải chết, cho đến những vị quan tòa giờ đây phê chuẩn bản án của cô. Điều này xẩy ra, bất chấp ý kiến của đa số xã hội Hoa Kỳ và sự can thiệp của chính Tổng Thống George Bush, người đã lấy làm tiếc về phán quyết của tòa án. Trong khi đó, chẳng hề biết gì tới những ồn ào xôi động gây ra bởi trường hợp của mình, Terri đang âm thầm chết đi”.
Thật vậy, sáng Thứ Tư 23/3/2005, Tòa Án Liên Bang ở Atlanta, Georgia, với 3 vị thẩm phán, 2 chống 1 thuận, đã bác bỏ điều yêu cầu của cha mẹ nạn nhân về vấn đề tái gắn ống dinh dưỡng lại cho cô. Vị luật sư của cha mẹ cô cho biết ông bà sẽ tiếp tục chiến đấu tiếp, còn nước còn tát, trong khi người con gái của ông bà đã không được dinh dưỡng và thủy dưỡng từ hôm Thứ Sáu 18/3, tức đã 5 ngày rồi, đang chờ bị chết đói chết khát.
Hai vị thẩm phán chống là Ed Carnes và Frank Hull đã cho biết: “Chúng tôi đồng ý rằng bên nguyên đơn đã không thể chứng minh được một trường hợp chính yếu nào để biện hộ cho những lời yêu cầu của họ. Chúng tôi cũng quyết định rằng quyết định thận trọng thấu đáo của tòa án quận hạt trong việc từ chối việc tạm cứu vãn trong hoàn cảnh này không phải là việc lạm dụng quyền theo ý riêng”.
Còn ông thẩm phán thuận là Charles Wilson, vị nói rằng ông “rất bất đồng” với ý kiến của đa số quần chúng, cho biết rằng vấn đề từ chối việc khiếu nại của cha mẹ nạn nhân này “làm cho ý hướng của Quốc Hội bị vỡ mộng, ý hướng muốn giữ nguyên trạng thái để cho Theresa Schiavo sống sót cho đến khi các tòa án liên bang có cơ hội mới thích hợp hầu cứu xét những vấn đề liên quan đến hiến pháp được bên nguyên đơn nêu lên”.
Sau khi bị bác đơn, cha mẹ của nạn nhân đệ đơn một lần nữa cũng tại Tòa 11th Circuit ở Atlanta này, trong cùng ngày cũng từ chối, với số phiếu 10-2, không chịu tái xét vụ này. Đây là lần thứ 5 vụ này bị tòa án bác đơn.
Trước phán quyết của các tòa án vào sáng Thứ Tư, vị luật sư của người chồng của nạn nhân cho biết: “Ông Schiavo và tất cả chúng tôi rất biết ơn án lệnh của Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ sáng nay. Chúng tôi hy vọng rằng án lệnh đó sẽ có tác hiệu chấm dứt nỗ lực kiện tụng vụ này. Chúng tôi tin rằng đây là lúc hãy ngừng lại đi… để bà Schiavo có thể được nhắm mắt một cách yên hàn”.
Cũng vào buổi sáng Thứ Tư, người anh của nữ nạn nhân ở Washington là Bob Schindler, qua cuộc phỏng vấn với CNN trong chương trình “NewsNight with Aaron Brown”, đã tố cáo thẩm phán Greer là vị ra lệnh lấy đi ống dinh dưỡng của em mình là “vận động” sát hại Terri: “Tôi không nghĩ rằng các tòa án giúp ích được gì cả. Thật ra họ đã liên kết với nhau để tán thành vị thẩm phán đặc biệt này. Chúng tôi có rất it hy vọng ở nơi các tòa án. Họ không nghe bất cứ chứng cớ nào được trình bày cả, và niềm hy vọng duy nhất của chúng tôi cho tới lúc này đó là vị thống đốc tiểu bang Florida và Phân Bộ Trẻ Em Và Gia Đình của tiểu bang này”.
Hôm Thứ Tư, cha mẹ của nữ nạn nhân đã đến thăm con gái của mình. Một Đức Ông, một trong những cố vấn tinh thần cho cha mẹ cô, đã đi với ông bà đến thăm cô, sau đó đã cho biết, mặc dù lưỡi của cô vẫn còn ẩm ướt họ cũng bôi Vaseline vào đấy.
Chiều Thứ Năm, gia đình nạn nhân lại đến thăm cô, những bà mẹ bị “yếu về phần xác” trong cuộc thăm viếng này và đã phải rời phòng viếng thăm. Người mẹ này đã từng nói đêm ngủ bà không thể nhắm mắt vì thấy hình ảnh đứa con gái của mình đang hấp hối cứ chập chờn trước mắt.
Cha Patrick Mahoney, phát ngôn viên cho gia đình này, sau phán quyết của tòa án vào Thứ Năm, đã nói rằng: “Dường như mọi cách chạy chữa về pháp lý đã cạn kiệt. Niềm hy vọng duy nhất cụ thể hiện nay cho Terri Schiavo là thống đốc Bush. Chúng tôi van xin Thống Đốc Bush”.
Vị cố vấn của gia đình này là Paul O’Donnell cũng cho biết: “Niềm hy vọng của họ đang lịm xuống. Họ rất bất mãn. Họ cảm thấy xúc động. Họ không thể tin rằng điều này lại xẩy ra như thế. Họ hy vọng vị thống đốc có thể làm được điều gì đó, thế nhưng đó lại là một cú đấm hệ trọng trong lúc sự sống của Terri đang bị treo lơ lửng”.
Tổng Thống Bush cũng tỏ ra lấy làm tiếc về phán quyết của tòa án hôm Thứ Năm.