GIÁO HỘI HIỆN THẾ

_______

 CHÚA NHẬT 8/1/2006

Lễ Hiển Linh

 

?   Đức Thánh Cha Biển Đức XVI huấn dụ giới trẻ về Cuộc hành trình tìm Chúa của và như Ba Nhà Đạo Sĩ 

?  Đức Thánh Cha Biển Đức XVI huấn dụ Các Chủng Sinh về Mầu Nhiệm Ba Vua với Ơn Gọi Linh Mục

?  Đức Thánh Cha Biển Đức XVI với giới trẻ về ý nghĩa cách mạng nơi cuộc hành trình của Ba Nhà Đạo Sĩ

 

 

?   Đức Thánh Cha Biển Đức XVI huấn dụ giới trẻ về Cuộc hành trình tìm Chúa của và như Ba Nhà Đạo Sĩ 

 

Theo truyền thống, các tên gọi của những Nhà Đạo Sĩ bằng tiếng Hy Lạp là Melchior, Gaspar và Balthasar. Thánh Mathêu, trong Phúc Âm của mình, đã nói đến vấn đề bừng cháy trong tâm can của các Nhà Đạo Sĩ ấy: “Hài vương của người Do Thái hiện đang ở đâu?” (Mt 2:2). Chính vì để tìm kiếm Người mà họ đã thực hiện cuộc hành trình dài đến Giêrusalem. Đó là lý do tại sao họ bất chấp những khó khăn và hy sinh, không bao giờ chịu lùi bước trước thất vọng hay cám dỗ bỏ cuộc lui bước trở về cả. Bấy giờ họ đã gần tời đích điểm của họ, họ không còn đặt vấn đề gì khác ngoài câu hỏi ấy.

 

Cả chúng ta nữa đã đến Cologne vì trong lòng chúng ta cũng có cùng một vấn nạn khẩn trương đã thúc đẩy các Nhà Đạo Sĩ Đông Phương khởi hành cuộc lên đường của họ, cho dù vấn nạn này được thể hiện khác nhau. Thật sự là hôm nay đây chúng ta không còn tìm kiếm một vị vua, thế nhưng chúng ta quan tâm tới tình trạng thế giới và chúng ta đang hỏi rằng: “Tôi tìm thấy ở đâu những tiêu chuẩn để căn cứ vào đó mà sống, đâu là những qui tắc chi phối việc hợp tác hữu trách trong việc xây dựng hiện tại và tương lai của thế giới chúng ta đây? Tôi có thể cậy dựa vào ai đây? Tôi sẽ ký thác bản thân mình cho ai đây? Đâu là Đấng có thế cống hiến cho tôi đáp ứng có thể làm thỏa nguyện những khát vọng sâu xa nhất của tôi đây?”

 

Sự kiện chúng ta đặt những vấn nạn như thế có nghĩa là chúng ta nhận thấy cuộc hành trình của chúng ta chưa chấm dứt cho tới khi chúng ta gặp được Đấng có quyền năng thiết lập Vương Quốc công lý và an bình hoàn vũ là những gì tất cả mọi dân tộc đều mong ước nhưng họ không thể tự mình dựng xây. Việc đặt ra các vấn nạn ấy cũng có nghĩa là việc tìm kiếm Một Vị chẳng những không lừa bịp hay bị lừa bịp, nên là Đấng có thể cống hiến một niềm tin vững chắc đến nỗi chúng ta có thể sống cho niềm tin này, và nếu cần thậm chí chết cho niềm tin ấy nữa.


(Bằng tiếng Tây Ban Nha)

 

Các bạn thân mến, khi những vấn đề như thế xuất hiện ở chân trời của cuộc sống thì chúng ta phải làm sao để có thể thực hiện được những chọn lựa cần thiết. Chúng ta thấy mình giống như ở ngã ba đường: chúng tôi đi hướng nào đây? Hướng đi theo các đam mê hay hướng đi được ngôi sao dẫn lối chiếu soi trong lương tâm của các bạn? Các Nhà Đạo Sĩ đã nghe thấy câu trả lời là “Ở Bêlem xứ Giuđê; vì đó là nơi theo lời tiên tri” (Mt 2:5), và, được chỉ dẫn bởi các lời ấy, họ đã quyết định tiến lên cho tới cùng. Tuư Giêrusalem, họ đã đến Bêlem. Nói cách khác, họ đã đi từ lời tỏ cho họ thấy nơi để tìm được Vị Vua của dân Do Thái là Đấng họ đang kiếm tìm cho đến cùng, cho đến khi được hội ngộ với Vị Vua đồng thời là Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian.

 

Những lời ấy cũng được nói với cả chúng ta nữa. Cả chúng ta cũng cần phải thực hiện một quyết định. Nếu chúng ta nghĩ về nó thì đó chính là cảm nghiệm của chúng ta khi chúng tat ham dự vào Thánh Thể. Vì nơi hết mọi Thánh Lễ, phụng vụ Lời Chúa dẫn chúng ta đến việc tham dự vào mầu nhiệm thập giá và phục sinh của Chúa Kitô, nhờ đó cũng dẫn chúng ta đến Bữa Tiệc Thánh Thể, đến việc hiệp nhất với Chúa Kitô. Hiện diện trên bàn thờ là Đấng các Nhà Đạo Sĩ đã thấy nằm trong máng cỏ. Chúa Kitô, Bánh hằng sống từ trời xuống là để ban sự sống cho thế gian, Con Chiên thực sự hiến sự sống mình vì phần rỗi của nhân loại. Được soi động bởi Lời Chúa, chính ở nơi Bêlem – “Nhà Bánh Ăn” - mà chúng ta luôn gặp gỡ sự cao cả khôn lường của một Vị Thiên Chúa hạ mình thậm chí ở trong máng cỏ, hiến mình làm lương thực trên bàn thờ.

 

Chúng ta có thể mường tượng thấy cái kinh sợ các Nhà Đạo Sĩ cảm thấy trước Con Trẻ được bọc trong khăn. Chỉ có đức tin mới khiến họ có thể nhận ra dung nhan của Con Trẻ Hài Vương là Đấng họ đang kiếm tìm, vị Thiên Chúa được ngôi sao dẫn họ tới gặp. Nơi Người, vượt qua vực thẳm giữa hữu hạn và vô hạn, giữa hữu hình và vô hình, Đấng Vĩnh Hằng đã đi vào thời gian, Mầu Nhiệm đã tỏ mình ra bằng việc trao phó mình cho chúng ta nơi thân thể mỏng dòn của một con trẻ nhỏ bé. “Các Nhà Đạo Sĩ đầy những kinh sợ trước những gì họ thấy; trời cao trên trái đất và trái đất trong trời cao; con người nơi Thiên Chúa và Thiên Chúa trong con người; họ thấy trong một xác thân bé bỏng Đấng toàn thế giới cũng không thể nào chứa chất” (St. Peter Chrysologus, Serm. 160, No. 2). Vào những ngày này, trong “Năm Thánh Thể” đây, chúng ta sẽ trở về, bằng cùng một niềm kính sợ này, với Chúa Kitô hiện diện trong Nhà Tạm xót thương, nơi Bí Tích Bàn Thờ.


(Bằng tiếng Ý)

 

Giới trẻ thân mến, hạnh phúc các bạn đang kiếm tìm, hạnh phúc các bạn có quyền được hoan hưởng có một danh dưng và một bộ mặt: đó là Giêsu Nazarét ẩn thân trong Thánh Thể. Chỉ có Người mới ban cho nhân loại trọn vẹn sự sống mà thôi! Cùng với Mẹ Maria, các bạn hãy thưa tiếng “xin vâng” của các bạn đối với Thiên Chúa, vì Ngài muốn hiến mình cho các bạn. Hôm nay đây tôi xin lập lại những gì tôi đã nói vào lúc mở màn cho giáo triều của tôi, đó là “Nếu chúng ta để cho Chúa Kitô tiến vào cuộc đời của chúng ta thì chúng ta không mất một sự gì, không mất một cái gì hết, tuyệt đối là không một sự gì từ cái làm cho đời sống tự do, kiều diễm và cao cả. Không! Chỉ có ở nơi mối thân hữu này các cánh cửa của sự sống mới rộng mở mà thôi. Chỉ ở nơi mối thân hữu này khả năng cao cả của việc con người hiện hữu mới thực sự tỏ hiện mà thôi. Chỉ ở nơi mối thân tình này chúng ta mới cảm thấy được vẻ đẹp và giải thoát mà thôi” (Homily at the Mass of Inauguration, April 24). Các bạn hãy hoàn toàn tin tưởng về điều ấy: Chúa Kitô không lấy đi một sự gì đẹp đẽ và cao cả từ các bạn hết, thế nhưng sẽ làm cho hết mọi sự nên hoàn hảo vì hiển vinh Thiên Chúa, cho hạnh phúc của con người nam nữ, và cho phần rỗi của thế giới.

 

Trong những ngày này, tôi xin các bạn hãy dấn thân dứt khoát để phụng sự Chúa Kitô, bất chấp giá phải trả. Việc gặp gỡ Chúa Kitô sẽ khiến cho các bạn có thể cảm nghiệm thấy nơi tâm can của các bạn niềm vui về sự hiện diện sống động và ban sự sống của Người, cũng như khiến cho các bạn có thể làm chứng về sự hiện diện này trước mặt những người khác. Các bạn hãy làm cho sự hiện diện của các bạn nơi thành phố này trở thành dấu hiệu đầu tiên và là việc loan báo Phúc Âm, qua chứng từ của hành động và niềm vui của các bạn. Chúng ta hãy nâng tâm hồn của mình lên thành một bài thánh ca chúc tụng và tạ ơn Chúa Cha về nhiều phúc lành Ngài đã ban cho chúng ta cũng như về tặng ân đức tin chúng ta sẽ cùng nhau cử hành, làm cho nó tỏ hiện trước thế giới từ mảnh đất tâm điểm của Âu Châu đây, một Âu Châu nặng nợ rất nhiều với Phúc Âm cũng như với các nhân chứng của Phúc Âm qua các thế kỷ.

 

(Bằng tiếng Đức)

 

Và giờ đây tôi sẽ đi đến Vương Cung Thánh Đường Cologne như một người hành hương, để tôn kính các hài tích của những Nhà Đạo Sĩ là những người đã bỏ lại mọi sự để theo ngôi sao dẫn lối cho họ tới với Đấng Cứu Thế của nhân loại. Giới trẻ thân mến, cả các bạn nữa, cũng đã có hay sẽ có cơ hội để thực hiện cuộc hành hương này. Những hài tích này chỉ là những dấu hiệu nghèo nàn và mỏng dòn của những gì những con người ấy là và những gì họ cảm nghiệm thấy rất nhiều thế kỷ trước đây.

 

Những hài tích này hướng chúng ta tới chính Thiên Chúa: chính Ngài là Đấng, bằng quyền năng ân sủng của Ngài, ban cho nhân loại yếu đuối lòng can đảm để làm chứng cho Ngài trước thế giới. Bằng việc mời gọi chúng ta hãy tôn kính những tử hài tích của các vị tử đạo và các thánh, Giáo Hội không quên là, cuối cùng, những tử hài tích này thực sự chỉ là những xương người, song chúng là các xương thuộc về những con người được quyền năng siêu việt của Thiên Chúa chạm đến. Những hài tích này của các thánh là những di dấu của một sự hiện diện vô hình nhưng thực sự làm sáng tỏ những bóng mờ của thế giới và tỏ hiện Nước Trời giữa chúng ta. Những hài tích ấy kêu lên với chúng ta và cho chúng ta rằng: “Maranatha!” – “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến!” Các bạn thân mến, tôi nói những lời này để tạm biệt các bạn và tôi mời các bạn hãy đến với đêm canh thức Thứ Bảy. Lúc ấy tôi sẽ gặp các bạn!


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch theo Zenit, huấn dụ của ĐTC cho giới trẻ tại Ngày Giới Trẻ Thế Giới XX ở Cologne Đức quốc 18/8/2005

 

 

TOP

 

 

?  ĐTC Biển Đức XVI huấn dụ Các Chủng Sinh về Mầu Nhiệm Ba Vua với Ơn Gọi Linh Mục


(Bằng tiếng Đức)

 

Các chủng sinh thân mến,

 

Tôi hết sức cảm mến chào tất cả các bạn và cám ơn về việc các bạn chào đón tôi, nhất là việc các bạn đến với cuộc gặp gỡ này từ rất nhiều quốc gia trên khắp thế giới. Tôi đặc biệt chân thành cám ơn chủng sinh, linh mục và giám mục đã cống hiến cho chúng ta chứng từ bản thân của mình. Tôi rất hân hoan được dịp ở với các bạn.

 

Tôi đã yêu cầu là chương trình của những ngày này ở Cologne cần phải bao gồm cả một cuộc gặp gỡ đặc biệt với các chủng sinh trẻ, để chiều kích ơn gọi, một chiều bao giờ cũng là một phần của Ngày Giới Trẻ Thế Giới, càng trở nên hiển nhiên rõ ràng và mãnh liệt hơn. Dĩ nhiên là các bạn đang dự vào cảm nghiệm này theo cách thế riêng của mình, vì các bạn là những chủng sinh, tức các bạn là thành phần giới trẻ đã giành giai đoạn hăng say của cuộc đời mình vào việc tìm kiếm Chúa Kitô và giành thời gian sống với Người để sửa soạn cho sứ vụ quan trọng của các bạn trong Giáo Hội.

 

Đó là những gì cho một chủng viện: Không phải là một nơi chốn cho bằng là một thời gian quan trọng trong đời sống của một người theo Chúa Giêsu. Tôi có thể tưởng tượng ra việc anh em có liên hệ tới đề tài của Ngày Giới Trẻ Thế Giới lần thứ 20 này ra sao – “Chúng tôi đã đến để triều bái Người” (Mt 2:2) – cũng như tới tất cả đoạn Phúc Âm trình thuật về các Nhà Đạo Sĩ chất chứa đề tài ấy. Đoạn này có một ý nghĩa đặc biệt đối với các bạn, nhất là vì các bạn đang dính dáng đến việc nhận thức và khẳng định ơn gọi làm linh mục của mình. Vậy chúng ta hãy lắng đọng và suy nghĩ về đề tài ấy.

 
(Bằng tiếng Pháp)

 

Tại sao các Nhà Đạo Sĩ từ xa lên đường đến Bêlem? Câu trả lời có liên hệ tới mầu nhiệm “ngôi sao” được họ thấy “ở Phương Đông” và là ngôi sao họ nhìn nhận là ngôi sao của “Vua dân Do Thái”, tức là dấu chỉ hạ sinh của Đấng Thiên Sai (x Mt 2:2). Bởi vậy cuộc hành trình của họ đã được thúc đẩy bởi một niềm hy vọng mãnh liệt, một niềm hy vọng được ngôi sao này củng cố và hướng dẫn, ngôi sao dẫn họ đến với Vị Vua của dân Do Thái, tới vương quyền của chính Thiên Chúa. Các Nhà Đạo Sĩ lên đường vì ước vọng sâu xa thúc đẩy họ lìa bỏ mọi sự và bắt đầu cuộc hành trình. Hình như họ đã từng đợi chờ ngôi sao ấy. Hình như cuộc hành trình này lúc nào cũng là một phần nơi số phận của họ, và cuối cùng sắp sửa bắt đầu.

 

Các bạn thân mến, đó là mầu nhiệm của lời Chúa kêu gọi, mầu nhiệm của ơn kêu gọi. Nó là một phần trong cuộc sống của hết mọi Kitô hữu, thế nhưng nó đặc biệt hiển nhiên nơi những ai được Chúa Kitô xin hãy bỏ hết mọi sự mà theo Người khít khao hơn. Người chủng sinh cảm nghiệm thấy vẻ đẹp của ơn gọi ấy vào giây phút ân sủng là giây phút có thể được gọi là  “phải lòng”. Linh hồn họ cảm thấy đầy những ngỡ ngàng bàng hoàng khiến họ đặt vấn đề khi cầu nguyện là: “Chúa ơi, tại sao lại là con nhỉ?” Thế nhưng tình yêu không hế biết đến vấn đề “tại sao”; nó là một tặng ân nhưng không mà con người đáp lại bằng việc hy hiến bản thân mình.

(Bằng tiếng Anh)

 

Những năm sống trong chủng viện là để được đào luyện và nhận thức. Việc đào luyện, như các bạn quá rõ, có những chiều kích đồng qui ở mối hiệp nhất con người: Nó bao gồm những chiều kích nhân bản, thiêng liêng và văn hóa. Mục tiêu sâu xa nhất của nó là mang người học sinh đến chỗ hiểu biết sâu xa về Thiên Chúa là Đấng đã tỏ dung nhan của Ngài ra nơi Chúa Giêsu Kitô. Bởi thế cần phải sâu xa học hỏi Thánh Kinh cũng như học hỏi về đức tin và đời sống của Giáo Hội là nơi Thánh Kinh cư ngụ như là Lời sự sống. Tất cả những điều ấy cần phải liên hệ với những vấn đề được trí khôn của chúng ta đặt ra cũng như với môi trường bao rộng hơn của cuộc sống tân tiến. Việc học hỏi như thế có lúc dường như gay go, song nó là một phần bất khả châm chước của việc chúng ta gặp gỡ Chúa Kitô cũng như của việc chúng ta được ơn gọi để loan báo về Người.

 

Tất cả những điều ấy là để nhắm đến việc hình thành một nhân cách vững vàng và quân bình, một nhân cách có khả năng mau mắn lãnh nhận và hữu trách làm trọn sứ vụ linh mục. Vai trò của thành phần huấn luyện viên là một vai trò quan trọng: Phẩm chất của linh mục nơi một Giáo Hội riêng phần lớn lệ thuộc vào phẩm chất của chủng viện, bởi thế, lệ thuộc vào phẩm chất của những ai có trách nhiệm đối với việc đào luyện.

 

Các chủng sinh thân mến, chính vì lý do này mà chúng ta hôm nay với lòng tri ân chân thành nguyện cầu cho các vị bề trên của các bạn, các vị giáo sư và các nhà giáo dục, thành phần hiện diện ở buổi họp này trong tinh thần. Chúng ta hãy xin Chúa giúp họ thi hành tốt đẹp bao nhiêu có thể công việc quan trọng được trao phó cho họ.

 

Những năm chủng viện là một thời gian hành trình, một thời gian thăm dò, nhất là một thời gian khám phá ra Chúa Kitô. Chỉ khi nào một con người trẻ có được một cảm nghiệm riêng tư về Chúa Kitô họ mới có thể thực sự hiểu được ý của Chúa và nhờ đó hiểu được ơn gọi của mình. Các bạn càng biết Chúa Giêsu thì mầu nhiệm của Người càng thu hút các bạn. Các bạn càng khám phá ra Người các bạn càng được thúc đẩy tìm kiếm Người. Đó là một biến động của một tinh thần kéo dài suốt cuộc đời của các bạn, và là tinh thần làm cho chủng viện trở thành một thời gian đầy hứa hẹn, một “mùa xuân” thực sự vậy.

(Bằng tiếng Ý)

 

Khi các Nhà Đạo Sĩ đến Bêlem, “tiến vào nhà họ thấy con trẻ với Maria mẹ của Người, thì họ phục xuống tôn thờ Người” (Mt 2:11). Cuối cùng thì đây là giây phút hằng mong đợi – đó là việc họ gặp gỡ Chúa Giêsu. “Tiến vào nhà”: ngôi nhà này ở một nghĩa nào đó là tiêu biểu cho Giáo Hội. Để tìm kiếm Đấng Cứu Thế, người ta phải tiến vào nhà đó là Giáo Hội. Trong thời gian ở chủng viện, một tiến trình quan trọng đặc biệt của việc trưởng thành diễn tiến nơi tâm thức của người chủng sinh trẻ: họ không còn thấy Giáo Hội “từ bên ngoài” nữa, mà thực sự là “từ bên trong”, và họ cảm thấy rằng Giáo Hội là “nhà” của họ, vì Giáo Hội là nhà của Chúa Kitô, nơi “Maria Mẹ Người cư trú.

 

Chính Mẹ Maria tỏ cho họ thấy Chúa Giêsu Con của Mẹ; Mẹ dẫn họ tới, và ở một nghĩa nào đó Mẹ cho họ có thể thấy cùng chạm đến Chúa Giêsu, rồi ẵm lấy Người trong tay của họ. Mẹ Maria dạy người chủng sinh ấy chiêm ngưỡng Chúa Giêsu bằng con mắt của cõi lòng và làm cho Chúa Giêsu thành chính sự sống của họ. Mỗi giây phút của cuộc đời chủng viện có thể trở thành dịp cho cái cảm nghiệm yêu thương về sự hiện diện của Đức Mẹ, vị dẫn mọi người đến gặp gỡ Chúa Kitô trong thinh lặng của việc niệm suy, của nguyện cầu và tình huynh đệ. Mẹ Maria giúp chúng ta gặp gỡ Chúa trước hết ở nơi việc cử hành Thánh Thể là lúc, qua Lời Chúa và Tấm Bánh được thánh hiến, Người trở nên dưỡng chất thiêng liêng hằng ngày của chúng ta.

(Bằng tiếng Tây Ban Nha)

 

“Họ phục xuống tôn thờ Người… rồi dâng hiến Người các lễ vật là vàng, nhũ hương và mộc dược” (Mt 2:11-12). Đây là tột đỉnh của tất cả cuộc hành trình: đó là việc gặp gỡ trở thành việc tôn thờ; nó nở ra thành một tác động đức tin và yêu mến đó là việc nhận biết nơi Chúa Giêsu được hạ sinh bởi Đức Maria Con Thiên Chúa làm người. Làm sao chúng ta không thấy được cử chỉ này của các Nhà Đạo Sĩ tiền thân của đức tin của Simon Phêrô cũng như của các Tông Đồ khác, đức tin của Phaolô cũng như của tất cả mọi vị thánh, nhất là của nhiều chủng sinh và linh mục thánh đức là thành phần đã làm vẻ vang hai ngàn năm lịch sử Giáo Hội chứ?

 

Cái bí mật của thánh đức đó là mối thân tình với Chúa Kitô và trung thành tuân phục ý muốn của Người. Thánh Ambrôsiô đã nói: “Chúa Kitô là tất cả đối với chúng ta”; và Thánh Biển Đức đã cảnh giác việc coi bất cứ sự gì hơn tình yêu Chúa Kitô. Chớ gì Chúa Kitô là tất cả mọi sự cho các bạn. Các chủng sinh thân mến, các bạn hãy là những người đầu tiên hiến dâng lên Người những gì cao quí nhất đối với các bạn, như Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nêu lên trong sứ điệp ngài viết cho Ngày Giới Trẻ Thế Giới này: đó là thứ vàng tự do của các bạn, nhũ hương thiết tha nguyện cầu của các bạn, mộc dược cảm tình sâu xa nhất của các bạn (x khoản số 4).

(Bằng tiếng Đức)

 

Những năm chủng viện là một thời gian sửa soạn cho sứ vụ. Các Nhà Đạo Sĩ “lên đường trở về xứ sở của mình” và nhất định làm chứng cho việc họ gặp gỡ Vị Vua của dân Do Thái. Các bbạn cũng thế, sau chương trình lâu dài và cần thiết của việc đào luyện ở chủng viện, sẽ được sai đi như các thừa tác viên của Chúa Kitô; thật vậy, mỗi một người trong các bạn sẽ trở về như là một “Chúa Kitô khác”. Ở cuộc hành trình hồi hương của mình, các Nhà Đạo Sĩ chắc chắn phải đương đầu với các hiểm nguy, nhọc mệt, lạc hướng, ngờ vực… Ngôi sao không còn nữa để hướng lộ cho họ! Ánh sáng bấy giờ ở trong họ. Công việc của họ đó là canh giữ và nuôi dưỡng nó bằng một ký ức liên lỉ về Chúa Kitô, về Dung Nhan Thánh của Người, về Tình Yêu bất khả phai nhòa của Người.

 

Các chủng sinh thân mến! Một ngày kia, nếu Chúa muốn, bằng việc thánh hiến của Thánh Linh, các bạn cũng sẽ bắt đầu sứ vụ của các bạn. Hãy luôn nhớ những lời của Chúa Giêsu: “Các con hãy ở trong Thày” (Jn 15:9). Nếu các bạn ở trong Chúa Kitô, các bạn sẽ sinh nhiều hoa trái. Các bạn đã không chọn Người mà là Người đã chọn các bạn (x Jn 15:16). Đó là cái bí mật ơn gọi của các bạn và sứ vụ của các bạn! Bí mật này được giữ trong Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, Đấng canh chừng mỗi một người trong các bạn bằng tình yêu thương từ mẫu. Các bạn hãy chạy đến với Mẹ một cách thường xuyên và với lòng tin tưởng. Các bạn hãy an tâm, tôi quí mến và nguyện cầu cho các bạn hằng ngày. Và tôi ưu ái chúc lành cho tất cả các bạn.


(
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch theo Zenit, lời ĐTC Biển Đức huấn dụ Các Chủng Sinh tham dự Ngày Giới Trẻ Thế Giới XX hôm 19/8/2005)

 

 

TOP

 

 

? Đức Thánh Cha Biển Đức XVI với giới trẻ về ý nghĩa cách mạng nơi cuộc hành trình của Ba Nhà Đạo Sĩ

(Bằng tiếng Đức)

 

Các bạn trẻ thân mến,

 

Trong cuộc hành hương của chúng ta với các Nhà Đạo Sĩ lạ đến từ Đông phương ở vào lúc được Thánh Mathêu diễn tả trong Phúc Âm của ngài bằng những lời là: “Đi vào nhà (là nơi có ngôi sao đậu lại), họ thấy con trẻ và Maria mẹ của Người, rồi họ quì xuống thờ lạy Người” (Mt 2:11). Xét theo bề ngoài thì cuộc hành trình của họ bấy giờ kết thúc. Họ đã tiến tới đích điểm của mình. Thế nhưng, vào lúc ấy họ lại bắt đầu một cuộc hành trình mới, một cuộc hành trình nội tâm làm biến đổi cuộc sống của họ. Hình ảnh họ có trong óc về Hài Vương mà họ mong đợi được gặp chắc hẳn là rất khác.

 

Họ đã dừng bước ở Giêrusalem để đặc biệt hỏi xem Vị Vua sống ở đó về tin tức liên quan tới Đức Vua được hứa hẹn sinh ra. Họ biết rằng thế giới này đã bị hư hoại, và đó là lý do lòng của họ cảm thấy bất ổn. Họ tin rằng Thiên Chúa hiện hữu và Ngài là một vị Thiên Chúa công minh lẫn nhân ái. Và có thể họ biết tới những lời tiên tri quan trọng của dân Do Thái về một Đức Vua hết sức liên hệ với Thiên Chúa, về một Đức Vua hoạt động cho Thiên Chúa và nhân danh Ngài để phục hồi lại trật tự cho thế giới. Chính vì để tìm kiếm vị Vua này mà họ đã lên đường: Tận đáy lòng họ cảm thấy được thúc đẩy ra đi tìm kiếm sự công chính đích thực là những gì chỉ xuất phát từ Thiên Chúa mà thôi, và họ muốn phụng sự vị Vua này, muốn quì phục xuống để thực hiện phần của mình trong việc canh tân thế giới. Họ thuộc về thành phần “đói khát công lý” (Mt 5:6). Cơn đói khát này đã thúc đẩy họ thực hiện cuộc hành hương – họ đã trở thành những người hành hương để tìm kiếm công lý mà họ trông mong được xuất phát từ Thiên Chúa, với ý định hiến mình để phục vụ cho công lý.

 

Bất chấp những kẻ ở lại nhà có thể cho rằng họ là những kẻ mơ màng mộng tưởng, họ vẫn lên đường, và họ biết rằng để biến đổi thế giới này cần phải có quyền lực. Bởi thế họ có thể khó lòng mà tìm kiếm con trẻ được hứa hẹn ở bất cứ nơi nào khác ngoài cung đình của một vị Vua. Thế nhưng, bấy giờ họ đang cúi mình trước một con trẻ thuộc thành phần nghèo khổ, và họ sớm nhận ra rằng Hêrôđê, ông Vua mà họ đến hỏi thăm, đã có ý định sử dụng quyền lực để gài bẫy Người, buộc gia đình của Người phải tẩu thoát lưu vong. Vị tân Vương, Đấng họ bấy giờ tỏ ra cung kính là vị hoàn toàn khác với những gì họ trông đợi. Nhờ đó, họ biết rằng Thiên Chúa không phải như những gì chúng ta thường mường tượng về Ngài. Đó là khởi điểm cho cuộc hành trình nội tâm của họ. Nó đã được bắt đầu vào chính lúc họ quì xuống trước con trẻ ấy và nhìn nhận Người là Vị Vua được hứa hẹn. Thế nhưng, họ vẫn cần phải đồng hóa những cử chỉ vui mừng này cả bề trong nữa.

 

(Bằng tiếng Anh)

 

Họ đã thay đổi ý nghĩ của họ về quyền lực, về Thiên Chúa và về con người, nhờ đó, họ cũng thay đổi chính bản thân họ. Bấy giờ họ đã có thể thấy rằng quyền lực của Thiên Chúa không phải là quyền lực của thành phần quyền thế trên thế gian này. Đường lối của Thiên Chúa không phải như chúng ta tưởng tượng hay như chúng ta muốn. Thiên Chúa không muốn tranh giành quyền lực với thế giới này. Ngài không dàn quân quốc của mình với các quân quốc khác. Thiên Chúa đã không gửi 12 đạo binh thiên thần đến để hỗ trợ Chúa Giêsu trong Vườn Cây Dầu (x Mt 26:53). Ngài đã chống lại quyền lực ầm ĩ và phô trương của thế gian này bằng thứ quyền lực yêu thương không tự vệ, một tình yêu chịu chết trên Thập Tự Giá, và bằng những cái chết hằng làm mới mẻ suốt giòng lịch sử; tuy nhiên, chính tình yêu này tạo nên việc can thiệp thần linh mới mẻ trong việc chống lại cái bất chính và dẫn vào Vương Quốc của Thiên Chúa. Thiên Chúa là Đấng khác biệt – đó là những gì họ bấy giờ nhận thấy được. Nó cũng có nghĩa là chính họ bấy giờ cũng phải trở thành khác nữa, họ phải học biết đường lối của Thiên Chúa.

 

Họ đã đến để sẵn sàng phụng sự Vị Vua này, để làm cho vương quốc của họ phỏng theo mô phạm của Người. Đó là ý nghĩa của tác động tôn kính, của việc họ tôn thờ. Trong tác động này gói ghém cả những tặng vật của họ là vàng, nhũ hương và mộc dược, những tặng ân được hiến dâng cho một Vị Vua được cho là thần linh. Việc tôn thờ chất chứa một nội dung và bao hàm cả việc ban tặng. Bằng tác động tôn thờ này, những con người từ Phương Đông ấy muốn tỏ ra nhìn nhận con trẻ này là Vua của mình và trao phó quyền lực của mình cùng với khả năng của mình để tùy Người sử dụng, như thế là họ chắc chắn đã đi đúng đường lối. Bằng việc phụng sự và theo gương Người, họ muốn, cùng với Người, phục vụ cho thiện ích và cho công lý trên thế giới này.

 

Như thế là họ đã làm đúng. Mặc dù bấy giờ họ cần phải biết rằng điều ấy không thể đạt được chỉ bằng cách ngồi trên tòa cao để ban bố các thứ mệnh lệnh. Bấy giờ họ phải biết hiến ban chính mình – Vị Vua này không mong một tặng vật nào hơn thế. Bấy giờ họ cần phải biết rằng đời sống của họ cần phải hợp với đường lối thần linh trong việc hành sử quyền bính, với cách sống động của Thiên Chúa. Họ phải trở thành những con người của chân lý, công lý, thiện hảo, thứ tha, thương xót. Họ sẽ không còn hỏi là làm cách nào để điều này giúp cho tôi? Trái lại, họ sẽ phải hỏi rằng làm sao tôi có thể phụng sự cho việc Thiên Chúa hiện diện trên thế gian này? Họ phải biết mất mạng sống mình để nhờ đó tìm thấy nó. Khi bỏ lại Giêrusalem ở đằng sau, họ không được đi lệch con đường được đánh dấu bởi Vị Vua chân thực ấy, khi họ theo bước Chúa Giêsu.

 

(Bằng tiếng Pháp)

 

Các bạn thân mến, tất cả những điều ấy có nghĩa gì đối với chúng ta đây? Những gì chúng ta vừa nói về bản tính khác biệt của Thiên Chúa, cũng như về đường lối mà đời sống của chúng ta cần phải hình thành theo đó, dường như rất hay, thế nhưng vẫn là những gì mơ hồ và chưa tập trung hẳn. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa đã ban cho chúng ta những gương mẫu. Các Nhà Đạo Sĩ từ Phương Đông chính là thành phần dẫn đầu trong một đám rước dài của những con người nam nữ liên lỉ cố gắng hướng mắt nhìn lên ngôi sao của Thiên Chúa nơi đời sống của họ, khi tìm kiếm Thiên Chúa là Đấng đến gần chúng ta và tỏ cho chúng ta thấy đường lối. Có cả một đoàn lũ đông đảo các thánh nhân, được biết đến hay vô danh, có một đời sống được Thiên Chúa mở ra trước mắt chúng ta như cuốn Sách Phúc Âm và lật qua các trang giấy; Ngài đã thực hiện điều này qua giòng lịch sử và ngày nay Ngài vẫn còn tiếp tục làm như thế. Nơi đời sống của các vị, như trong một cuốn sách hình ảnh lớn, kho tàng Phúc Âm được tỏ hiện. Các vị là con đường ngời sáng được chính Thiên Chúa vạch vẽ qua giòng lịch sử và vẫn còn vẽ vạch cho tới ngày hôm nay.

 

Vị tiền nhiệm của tôi là Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tuyên phong chân phước và hiển thánh rất ư là nhiều người thuộc cả quá khứ xa lẫn gần. Nơi những con người ấy, ngài muốn cho chúng ta thấy cách làm người Kitô hữu; cách sống một đời sống như nó cần phải sống – theo đường lối của Thiên Chúa. Các vị thánh và chân phước đã không gan lì tìm kiếm hạnh phúc riêng của các vị, nhưng chỉ muốn hiến thân, vì ánh sáng của Chúa Kitô đã chiếu tỏa trên các vị. Các vị tỏ cho chúng ta thấy con đường để đạt tới hạnh phúc, các vị tỏ cho chúng ta thấy cách làm người thực sự. Qua tất cả những thăng trầm của lịch sử, các vị là thành phần cải cách thực sự, những vị liên lỉ phục hồi lịch sử khỏi rơi vào thung lũng tối tăm; chính các vị là thành phần liên lỉ chiếu giải trên lịch sử ánh sáng cần thiết để làm sáng tỏ – cho dù giữa những khổ đau – những lời Thiên Chúa phán khi kết thúc công trình sáng tạo của Ngài là: “Thật là tốt đẹp”.

 

Người ta chỉ cần nghĩ đến những nhân vật như Thánh Biển Đức, Thánh Phanxicô Assisi, Thánh Têrêsa Avila, Thánh Ignatiô Loyola, Thánh Charles Borromeo, những vị sáng lập dòng thế kỷ 19 đã khởi động và hướng dẫn phong trào xã hội, hay những vị thánh của thời chúng ta đây – Maximilian Kolbe, Edith Stein, Mẹ Têrêsa, Cha Piô Năm Dấu. Trong việc chiêm ngưỡng những nhân vật này, chúng ta biết được những gì là “tôn thờ” và những gì là sống theo tấm vóc của con trẻ Bêlem, bằng tấm vóc của Chúa Giêsu Kitô và của chính Thiên Chúa.

 

(Bằng tiếng Tây Ban Nha)

 

Các thánh nhân, như chúng ta đã nói, thực sự là thành phần cải cách. Giờ đây tôi muốn bày tỏ điều này một cách thậm chí quyết liệt hơn nữa, đó là cách mạng thực sự chỉ xuất phát từ các thánh nhân, từ Thiên Chúa mà thôi, con đường tối hậu để biến đổi thế giới. Trong thế kỷ vừa qua chúng ta đã trải qua những cuộc cách mạng có cùng một dự tính – ở chỗ không trông mong gì ở Thiên Chúa cả, chúng lãnh nhận tất cả trách nhiệm phục vụ thế giới để biến đổi thế giới. Để rồi, như chúng ta thấy, điều ấy có nghĩa là quan điểm về con người và thiên lệch bao giờ cũng được coi như là nguyên tắc hướng dẫn tuyệt đối. Việc tuyệt đối hóa những gì không tuyệt đối mà là tương đối được gọi là chủ nghĩa độc đoán. Nó không giải phóng con người song lấy đi phẩm vị của họ và bắt họ làm nô lệ. Đó không phải là những ý hệ cứu vớt thế giới mà chỉ khi nào trở về với Thiên Chúa, với Đấng Hóa Công của chúng ta, với vị bảo đảm tự do của chúng ta, vị bảo đảm những gì thực sự là thiện hảo và chân thật. Cuộc cách mạng đích thực chỉ là ở chỗ trở về với Thiên Chúa, Đấng là tầm vóc của những gì là đúng và Đấng đồng thời là tình yêu vĩnh hằng. Còn gì có thể cứu vớt chúng ta ngoài yêu thương đây?

 

Các bạn thân mến! Xin cho tôi được thêm hai tư tưởng ngắn nữa. Có nhiều người nói về Thiên Chúa; một số thậm chí còn rao giảng việc bạo động hận thù và vi phạm nhân danh Thiên Chúa nữa. Bởi thế mới cần phải tái khám phá ra dung nhan chân thực của Thiên Chúa. Các Nhà Đạo Sĩ Phương Đông đã tìm thấy dung nhan này, khi họ quì xuống trước con trẻ Bêlem. “Ai thấy Thày là thấy Cha”, Chúa Giêsu đã nói cùng Philiphê như thế (Jn 14:9). Nơi Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã để cho trái tim của mình bị đâm thâu vì chúng ta, chúng ta thấy được dung nhan đích thực của Thiên Chúa. Chúng ta sẽ cùng nhau theo Người với đám đông đảo những vị đã ra đi trước chúng ta. Bấy giờ chúng ta mới thực hiện một cuộc hành trình đúng đường lối.

 

(Bằng tiếng Ý)

 

Điều này có nghĩa là chúng ta không cấu tạo nên một vị Thiên Chúa tư riêng, một Giêsu riêng biệt, nhưng chúng ta tin tưởng và tôn thờ Chúa Giêsu là Đấng đã tỏ mình ra cho chúng ta nơi Sách Thánh và là Đấng tỏ mình đang sống động nơi đại đoàn lũ tín hữu được gọi là Giáo Hội bao giờ cũng đi bên và lúc nào cũng đi trước chúng ta. Trong Giáo Hội có nhiều cần có thể bị phê bình chỉ trích. Chúng ta biết điều ấy và chính Chúa đã nói với chúng ta như thế: Nó là một lưới bắt được cả cá tốt lẫn cá xấu, là một thửa ruộng có cả lúa lẫn cỏ lùng. Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, cũng như khi tỏ ra dung nhan đích thực của Giáo Hội nơi nhiều vị thánh được ngài tôn phong, đã xin lỗi về những sai lầm xẩy ra trong giòng lịch sử bởi lời nói và việc làm của các phần tử trong Giáo Hội. Như thế ngài đã tỏ cho chúng ta thấy hình ảnh đích thực của chúng ta và thôi thúc chúng ta hãy đứng vào vị trí của mình, bằng tất cả những lỗi lầm và yếu kém của chúng ta, trong cuộc diễn hành của các vị thánh nhân được bắt đầu với các Nhà Đạo Sĩ Đông Phương. 

 

Thật là an ủi khi nhận ra rằng có những thứ cỏ lùng ở trong Giáo Hội. Nhờ đó, bất chấp tất cả những khiếm khuyết của mình, chúng ta vẫn có thể hy vọng được liệt vào thành phần môn đệ Chúa Kitô là Đấng đã đến để kêu gọi các tội nhân. Giáo Hội giống như một gia đình nhân loại, thế nhưng đồng thời nó cũng là đại gia đình của Thiên Chúa, nhờ đó Ngài thiết lập một mối hiệp thông và hiệp nhất phổ quát bao gồm hết mọi châu lục, văn hóa và quốc gia. Vậy chúng ta lấy làm hãnh diện được thuộc về đại gia đình này; chúng ta hân hạnh có anh chị em và bạn hữu trên khắp thế giới. Ở Cologne đây chúng ta đã tìm thấy được niềm vui thuộc về một gia đình rộng lớn như thế giới, bao gồm cả trời đất, quá khứ, hiện tại, tương lai và hết mọi phần đất trên thế giới. Trong đoàn lũ đông đảo thành phần hành hương này, chúng ta bước đi bên Chúa Kitô, chúng ta bước đi với ngôi sao chiếu soi lịch sử của chúng ta.
 

(Bằng tiếng Đức)

 

“Tiến vào nhà, họ thấy con trẻ với Maria mẹ Người, rồi họ phục xuống tôn thờ Người” (Mt 2:11). Các bạn thân mến, đây không phải là một câu truyện xa vời xẩy ra lâu đời trước đây. Nó là câu truyện liên hêävới chúng ta hiện nay. Này nhé, ở nơi Bánh thánh Người đang hiện diện trước mắt chúng ta và giữa chúng ta. Như vào bấy giờ, cũng thế, giờ đây Người tỏ mình cách mầu nhiệm trong sự thinh lặng linh thánh; như vào lúc bấy giờ, nơi đây dung nhan đích thực của Thiên Chúa đã tỏ hiện. Đối với chúng ta, Người đã trở thành một hạt lúa miến rơi xuống đất mục nát đi sinh hoa kết trái cho tới tận thế (x Jn 12:24). Giờ đây Người hiện diện như bấy giờ Người đã hiện diện ở Bêlem. Người mời gọi chúng ta thực hiện cuộc hành trình nội tâm được gọi là tôn thờ này. Chúng ta hãy bắt đầu cuộc hành trình này của tâm linh và chúng ta hãy xin Người là hướng đạo viên của chúng ta. Amen.


Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch theo Zenit, ĐTC Biển Đức XVI - Huấn Từ Đêm Canh Thức Ngày Giới Trẻ Thế Giới XX 20/8/2005

 

 

TOP

 

 

GIÁO HỘI HIỆN THẾ