Liên Hiệp Quốc quyết định - Iraq hồi báo

 

 

 

Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đang cố giải quyết vấn đề Iraq


Hôm Thứ Hai 14/10/2002, các nhà lãnh sự Hoa Kỳ và Pháp ở Liên Hiệp Quốc đã gặp nhau về vấn đề giải quyết của hai nước này đối với vấn đề Iraq. Trong khi Hoa Kỳ muốn giải quyết bước một thì Pháp lại cứ nhất định hai bước. Giải quyết của Hoa Kỳ là Iraq phải tuân theo những giải quyết của Liên Hiệp Quốc cũng như phải để cho các vị thanh tra vũ khí Liên Hiệp Quốc được tự do kiểm soát bằng không Hoa Kỳ sẽ sử dụng hành động quân sự. Trong khi giải quyết của Pháp là cứ để thanh tra viên đến kiểm soát đã, nếu Iraq không tuân hành quốc tế mới được ra tay.


Hôm
Thứ Năm 17/10/2002, các viên chức cao cấp của Hoa Kỳ cho biết rằng để Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc chấp nhận giải quyết một bước của mình, hơn là hai bước của Pháp, Hoa Kỳ đã điều chỉnh ngôn từ về việc hăm dọa sử dụng võ lực bằng cách nói rõ là nếu Baghdad không chịu cộng tác với các thanh tra viên vũ khí thì sẽ phải lãnh chịu hậu quả của mình, tương tự như giải quyết của Pháp. Tuy nhiên, về vấn đề hậu quả như thế nào, bản điều chỉnh quyết định của Hoa Kỳ không nói rõ. Các nhà ngoại giao nói rằng nếu Iraq lơ mơ thì Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ cần phải bàn với Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc trước khi ra tay hành động.

Bộ Trưởng Ngoại Giao Nga là ông Igor Ivanov chào mừng dự thảo mới này của Hoa Kỳ, một dự thảo như Bộ Trưởng Ngoại Giao Hoa Kỳ là tướng Powell cho biết sẽ được chính thức trình cho hội đồng bảo an trong mấy ngày tới đây. Theo Hãng Thông Tấn Associated Press cho biết, với một số trích dẫn họ nhận được, thì những thanh tra viên vũ khí sẽ được yêu cầu “tường trình lập tức cho hội đồng này bất cứ sai trái nào của Iraq trong việc tuân hành giải giới”. Một khi những điều sai trái của Iraq được tường trình, hội đồng này sẽ được lập tức triệu tập “để cứu xét tình hình và nhu cầu cần phải triệt để tuân hành”. Bản thảo trước đây yêu cầu các thanh tra viên tường trình bất cứ “trục trặc” nào và các nước phần tử thẩm quyền được sử dụng “tất cả mọi biện pháp cần thiết” để buộc phải tuân hợp. Bản thảo mới của Hoa Kỳ cũng hạ giọng trong việc đòi hỏi về qui chế thanh tra mới, bằng cách bỏ đi một số chi tiết, trong đó có việc Hoa Kỳ dự định muốn có người lính hộ vệ phái đoàn thanh tra vũ khí.

Trong cuộc tranh luận công khai của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc về Iraq tiếp tục bước sang ngày thứ hai, Thứ Năm 17/10, ngoại trừ Do Thái và Hiệp Vương Quốc, đa số (hơn 5 tá) các quốc gia, trong đó có cả các quốc gia lân bang nhất của Iraq cũng như các nước thuộc khối liên minh của Hoa Kỳ, không chịu chấp nhận đòi hỏi ngay từ ban đầu của Hoa Kỳ. Các vị lãnh sự Á Châu, Phi Châu, Trung Đông và Mỹ Châu Latinh cảnh cáo là một cuộc chiến tranh mới sẽ làm tăng thêm đau khổ cho nhân dân Iraq, có thể sẽ làm tăng thêm sóng gió ở Trung Đông và gây ra những hậu quả khủng khiếp cho sự ổn định chung thế giới.

 

Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc tiến gần đến chỗ quyết định về vấn đề Iraq


Trong khi tình hình thế giới đang biến động về những cuộc khủng bố ở các nơi khác, như Bali bên Nam Dương và Moscow bên Nga, kể cả vụ một nhà ngoại giao của Hoa Kỳ là ông Laurence Foley lúc 7 giờ 20 sáng ngày Thứ Hai 28/10 bị một kẻ bịt mặt ám sát chết tại Amman Jordan khi ông đang vào xe để đến tòa lãnh sự, thì Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, cả hơn một tháng nay vẫn đang bàn luận về vấn đề Iraq, vẫn bị giằng co giữa hai giải quyết, một của Hoa Kỳ và một của Pháp. Giải pháp mạnh tay của Hoa Kỳ được Hiệp Vương Quốc ủng hộ, một giải pháp bao gồm việc sử dụng võ lực khi cần thiết, trong khi giải pháp của Pháp được Nga và Tầu ủng hộ, giải pháp cứ để các thanh tra viên tới khám xét, nếu có gì trục trặc Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc sẽ quyết định về vấn đề hành động quân sự sau. Hội Đồng này đã bàn luận xong vào hôm Thứ Tư 27/10/2002, với kết quả được nhận định của nghị viên Nga là “vẫn không thay đổi nơi những điều khác nhau quan trọng”, cũng như của nghị viên Tầu là “giờ đây trái banh đang ở trên phần đất của Hoa Kỳ”, vì Hoa Kỳ đang thảo lại quyết định của mình. Tuần đầu tháng 11 Hội Đồng này sẽ bỏ phiếu quyết định. Vấn đề quan trọng hiện nay là vấn đề về “vi phạm” của Iraq đối với những đòi hỏi của Liên Hiệp Quốc.
 

Phần Hoa Kỳ, một viên chức cao cấp trong chính phủ cho rằng Hội Đồng sẽ bỏ phiếu theo quyết định của Hoa Kỳ, vì Pháp và Nga tuy không đồng ý với Hoa Kỳ nhưng không tỏ ý sẽ bỏ phiếu veto, và 9/15 nước khác sẽ bỏ phiếu thuận. Giải quyết của Hoa Kỳ vẫn là đòi hỏi Iraq phải đối diện với những hậu quả trầm trọng nếu Iraq không chịu giải giới là điều chứng tỏ Iraq “vi phạm” những đòi hỏi trước đây của Liên Hiệp Quốc. Viên chức này nói, vấn đề đã bàn giải quá lâu về một điều, và các nhà ngoại giao đang chơi chữ. Tổng thống Bush đã trình bày với Liên Hiệp Quốc từ ngày 12/9 tới giờ và ông mong vấn đề được giải quyết trong vòng một vài ngày hay một vài tuần, đằng này đã gần hai tháng. Hy vọng ngày 12/11 sẽ là ngày quyết định. Trong khi đó, khi đi vận động trong nội bộ Đảng Cộng Hòa của mình ở Pennsylvania vừa rồi về việc tranh cử cho nhiệm kỳ tới, tổng thống Bush vẫn tiếp tục nói Liên Hiệp Quốc phải ra tay, bằng không Hoa Kỳ sẽ dẫn đầu liên minh giải giới Iraq: “Liên Hiệp Quốc sẽ hoàn tất những trách nhiệm của mình về vấn đề hòa bình. Saddam Hussein sẽ giải giới. Bằng không, nhân danh hòa bình, nhân danh sự an ninh của đất nước chúng ta và nhân danh việc bảo vệ bạn bè và các đồng minh của chúng ta, Hiệp Chủng Quốc sẽ làm đầu một liên minh các nước yêu chuộng hòa bình mạnh mẽ đến giải giới Saddam Hussein… Vì theo phán đoán của tôi cũng như của rất nhiều người thì Saddam Hussein là một mối đe dọa trầm trọng cho Hoa Kỳ, hắn là một mối đe dọa cho bạn bè của chúng ta, hắn là một mối đe dọa cho các nước liên minh của chúng ta”.

 

Quyết Định của Liên Hiệp Quốc về Vấn Đề Iraq


Sau gần 2 tháng, từ khi tổng thống Bush trình bày vấn đề Iraq với Liên Hiệp Quốc ngày 12/9/2002, qua những cuộc tranh luận và giằng co giữa hai giải quyết, một của Pháp và một của Hoa Kỳ, Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đã đi đến quyết định cuối cùng, với sự đồng ý của tất cả mọi quốc gia trong hội đồng này, hôm Thứ Sáu 8/11/2002. Sau đây là những điểm chính trong quyết định của Liên Hiệp Quốc về vấn đề Iraq, thái độ của các nước hội viên thuộc hội đồng này, và phản ứng của Iraq cũng như của dân chúng trên thế giới.


Hội Đồng Bảo An,


Nhớ lại tất cả những giải quyết liên quan trước đây của mình, nhất là những quyết định 661 (1990) ngày 6/8/1990, 678 (1990) ngày 29/11/1990, 686 (1991) ngày 2/3/1991, 687 (1991) ngày 3/4/1991, 688 (1991) ngày 5/4/1991, 707 (1991) ngày 15/8/1991, 715 (1991) ngày 11/10/1991, 986 (1995) ngày 14/8/1995, và 1284 (1999) ngày 17/12/1999, cũng như tất cả những phát biểu của vị Chủ Tịch hội đồng này.


Cũng nhớ lại quyết định 1382 (2001) ngày 29/11/2001 cùng với những chủ tâm muốn áp dụng quyết định này một cách trọn vẹn,


Nhận thấy rằng mối đe dọa về việc bất tuân hợp của Iraq đối với các quyết định của Hội Đồng này và về việc phát triển nhanh chóng các thứ vũ khí đại công phá và các thứ phi đạn tầm xa gây ra cho nền hòa bình và an ninh thế giới,


Nhớ lại quyết định 678 (1990) cho phép các Quốc Gia Phần Tử được sử dụng tất cả mọi phương tiện cần thiết để nâng đỡ và áp dụng quyết định 660 (1990) ngày 2/8/1990 cùng với tất cả những quyết định liên quan sau Quyết Định (660), cũng như để phục hồi nền hòa bình và an ninh thế giới trong vùng ấy,


Cũng nhớ lại quyết định 687 (1991) bắt buộc Iraq phải thực hiện những điều cần thiết để đạt đến mục đích ấn định trong việc phục hồi nền hòa bình và an ninh quốc tế ở vùng này,


Tiếc một điều là Iraq đã không cung cấp đầy đủ, tất cả và hoàn toàn những chi tiết cho thấy theo đòi hỏi của quyết định 687 (1991), về tất cả mọi khía cạnh liên quan đến các chương trình chế tạo các loại vũ khí đại công phá, cũng như các phi đạn tầm xa trên 150 cây số, cùng với tất cả những chỗ chất chứa, những cơ cấu, cơ xưởng và địa điểm sản xuất, và tất cả mọi hoạt động nguyên tử khác, kể cả những gì họ cho rằng không liên hệ đến chất liệu nguyên tử khả dụng,


Cũng tiếc nữa là Iraq đã cứ gây cản trở cho việc trực tiếp, vô tư và tự nhiên đến những nơi Ủy Ban Đặc Biệt của Liên Hiệp Quốc (UNSCOM the United Nations Special Commission) và Cơ Quan Nguyên Tử Lực quốc tế (IAEA the International Atomic Energy Agency) muốn, đã không hoàn toàn hợp tác một cách vô điều kiện với những vị thanh tra vũ khí của UNSCOM và IAEA, như quyết định 687 (1991) đòi hỏi, và nhất là chấm dứt tất cả mọi việc hợp tác với UNSCOM và IAEA vào năm 1998,


Tiếc là kể từ tháng 12 năm 1998, ở Iraq thiếu vắng vấn đề quốc tế thanh tra, kiểm soát và kiểm chứng về những thứ vũ khí đại công phá và các phi đạn tầm xa, như các quyết định liên quan đòi hỏi, cho dù Hội Đồng này đã nhiều lần yêu cầu Iraq phải để cho Ủy Ban Liên Hiệp Quốc Thanh Tra, Kiểm Chứng và Kiểm Soát (UNMOVIC the United Nations Monitoring, Verification and Inspection Commission), một ủy ban được thiết lập theo quyết định 1284 (1999) tiếp thay cho UNSCOM, cũng như cho IAEA được trực tiếp, tự nhiên và tự do đi lại, và tiếc thay hậu quả đã kéo dài cuộc khủng hoảng trong vùng này cùng với tình trạng đau khổ của nhân dân Iraq,


Cũng tiếc thay Chính Quyền Iraq đã không chịu tuân theo những hứa quyết của họ chiếu theo quyết định 687 (1991) liên quan đến vấn đề khủng bố, chiếu theo quyết định 688 (1991) trong việc chấm dứt tình trạng đàn áp thành phần dân chúng, cũng như cho các tổ chức nhân đạo quốc tế có thể cứu trợ nhu cầu cần được đáp ứng của những ai ở Iraq, và chiếu theo các quyết định 686 (1991), 687 (1991) cũng như 1284 (1999) trong việc hoàn trả hay hợp tác tính chuyện về những người của nước Kuwait và của các đệ tam quốc gia bị Iraq giam giữ sai lầm, hay hoàn lại của cải của nước Kuwait bị Iraq chiếm giữ không đúng,


Nhớ lại ở quyết định 687 (1991) Hội Đồng này đã công bố là Iraq cần phải chấp nhận một cuộc, đình chiến theo các điều khoản của quyết định ấy, kể cả những đòi buộc Iraq phải tuân giữ theo quyết định này,

 

Iraq đã cương quyết bảo đảm việc hoàn toàn và lập tức tuân hợp những điều kiện hay những giới hạn thuộc những phận vụ của mình theo quyết định 687 (1991) cũng như theo những quyết định còn hiệu lực, và nhớ lại rằng những quyết định của Hội Đồng này thiết lập tiêu chuẩn hướng dẫn cho việc tuân hợp của Iraq,


Nhớ lại là việc hoạt động mang lại kết quả của UNMOVIC, cơ quan thay thế cho Ủy Ban Đặc Biệt, và của  IAEA là hoạt động thiết yếu cho việc áp dụng quyết định 687 (1991) cũng như những quyết định còn hiệu lực,


Ghi nhận là bức thư đề ngày 16/9/2002 của Bộ Trưởng Ngoại Vụ Iraq ngỏ cùng vị Tổng Thư Ký là bước cần thiết đầu tiên để tiến đến chỗ sửa lại việc Iraq liên tục không chịu tuân hợp các quyết định hiện hành của Hội Đồng này,


Ghi nhận là một bức thư khác đề ngày 8/10/2002 của vị Chủ Tịch Điều Hành UNCOVIC và của vị Tổng Giám Đốc IAEA gửi Tướng Al-Saadi trong Chính Phủ Iraq, để đưa ra những dàn xếp cụ thể, như phần bổ túc thêm cho buổi họp mặt của họ ở Vienna, những dàn xếp này là những điều kiện tiên quyết cho vấn đề UNMOVIC và IAEA thực hiện việc tái thanh tra Iraq, cũng như để bày tỏ mối quan tâm quan trọng nhất đối với việc Chính Phủ Iraq tiếp tục không chịu tỏ ra chấp nhận những dàn xếp được nêu lên trong bức thư này,


Tái xác nhận việc tất cả mọi Quốc Gia Hội Viên quyết tâm đối với vấn đề chủ quyền và tình trạng toàn vẹn lãnh thổ của Iraq, Kuwait và các Quốc Gia lân bang,


Đáng khen cho các nỗ lực về vấn đề ấy của Vị Tổng Thư Ký và các phần tử của Liên Minh Các Quốc Gia Ả Rập cùng vị Tổng Thư Ký của tổ chức Liên Minh này,


Muốn bảo đảm cho việc hoàn toàn tuân hành những quyết định của mình đây,


Bằng việc ban hành theo Chương VII của Hiến Chương Liên Hiệp Quốc,


1. Quyết định là Iraq đã và vẫn còn vi phạm đến những gì nước này cần phải làm theo những quyết định hiện hành, bao gồm cả quyết định 687 (1991), nhất là ở việc Iraq không chịu hợp tác với các thanh tra viên của Liên Hiệp Quốc cũng như của IAEA, và không chịu làm trọn những việc cần phải thực hiện thuộc những khoản từ 8 đến 13 của quyết định 687 (1991);


2. Quyết định là, với nhận thức ở khoản 1 trên đây, bằng giải quyết đây, cho Iraq cơ hội cuối cùng để tuân hành việc buộc phải giải giới theo những quyết định hiện hành của Hội Đồng này; theo đó cũng quyết định là cần phải thiết lập một chính sách thanh tra tăng triển hơn nữa để làm cho tiến trình giải giới theo quyết định 687 (1991) và những quyết định sau đó của Hội Đồng này được hoàn tất một cách trọn vẹn và thực sự.


3. Quyết định là, để bắt đầu tỏ ra tuân hợp với những đòi buộc phải giải giới, ngoài việc nộp những bản khai báo hai năm một lần, Chính Phủ Iraq phải cung cấp cho UNMOVIC, IAEA và Hội Đồng này không quá 30 ngày kể từ ngày quyết định này, một bản khai báo hiện tại một cách chính xác, đầy đủ và trọn vẹn về tất cả những khía cạnh trong các dự án chế tạo các thứ vũ khí hóa học, vi trùng và hạch nhân, các phi đạn tầm xa và các phương tiện chuyển vận khác, như những cơ phận không vận phi nhân khiển và những phương tiện phóng tỏa được chế tạo dùng trên máy may, gồm cả những nơi chứa đựng và những địa điểm chính xác của những loại vũ khí như vậy, những cơ xưởng, những hầm xưởng, những vật liệu tác dụng, cùng chất liệu và máy móc liên hệ, những vị trí và hoạt động nghiên cứu, những hãng chế tạo và sản xuất, cũng như tất cả những chương trình khác về hóa học, vi trùng và hạch nhân, kể cả những gì cho là có mục đích không liên hệ tới việc sản xuất vũ khí hay chất liệu vũ khí;


4. Quyết định là những lời lẽ sai trái hay không nói ra trong các bản khai báo được Iraq nộp trình chiếu theo bản quyết nghị này, và việc Iraq bất cứ lúc nào không chịu tuân theo và hoàn toàn hợp tác vào việc thực hiện bản quyết định này, sẽ vi phạm thêm những gì Iraq buộc phải làm và sẽ được tường trình lên Hội Đồng này để thẩm xét theo các đoạn 11 và hay 12 dưới đây;


5. Quyết định là Iraq phải để cho UNMOVIC và IAEA được trực tiếp, tự tiện, tự nhiên và tự do đến bất cứ nơi nào cũng như đến tất cả mọi nơi, kể cả dưới hầm đất, những miền, những cơ xưởng, những dinh thự, máy móc, hồ sơ và phương tiện di chuyển họ muốn để thanh tra, cũng như được trực tiếp, tự tiện, tự do và riêng tư đến với tất cả những viên chức cũng như đến với các người mà UNMOVIC hay IAEA muốn phỏng vấn theo kiểu cách hay tại địa điểm do UNMOVIC hay IAEA chọn tùy theo lãnh vực nào thuộc trách nhiệm của họ; cũng quyết định là UNMOVIC và IAEA có thể tùy theo sự khôn ngoan của họ thực hiện những cuộc phỏng vấn ở trong hay ở ngoài Iraq, có thể dễ dàng di chuyển những người được họ phỏng vấn và gia đình của những người ấy ra ngoài Iraq, và cũng chỉ dựa theo sự khôn ngoan của UNMOVIC và IAEA mà những cuộc phỏng vấn như vậy được diễn tiến không có sự hiện diện của những quan sát viên thuộc chính phủ Iraq; và đề nghị UNMOVIC và yêu cầu IAEA hãy bắt đầu lại việc thanh tra vũ khí không quá 45 ngày sau khi bản quyết định này được chấp thuận rồi cập nhật hóa cho Hội Đồng này biết sau đó 60 ngày;


6. Chấp nhận bức thư ngày 8/10/2002 của vị Chủ Tịch Điều Hành UNMOVIC và của vị Tổng Giám Đốc IAEA gửi Tướng Al-Saadi trong Chính Phủ Iraq, một văn kiện phụ kèm với bản quyết nghị này, và quyết định là Iraq buộc phải thi hành những gì được viết trong bức thư ấy.


7. Quyết định nữa là, vì Iraq đã gây ra cuộc gián đoạn quá lâu cho việc hiện diện của UNMOVIC và IAEA cũng như để hai cơ quan này có thể hoàn thành công việc của mình được phác họa trong bản quyết định này cũng như tất cả mọi quyết định hiện hành bất kể trước kia đã hiểu như thế nào, Hội Đồng này giờ đây thiết lập những quyền hạn đã được sửa đổi hay thêm vào sau đây, những gì Iraq buộc phải giúp cho hoạt động của họ được diễn tiến dễ dàng ở Iraq:


• UNMOVIC và IAEA sẽ quyết định về việc thành lập những nhóm thanh tra của mình và bảo đảm là những nhóm này bao gồm những chuyên viên có khả năng và kinh nghiệm nhất hiện nay;


• Tất cả mọi nhân viên UNMOVIC và IAEA phải được hưởng các đặc ân và miễn trừ tương xứng với những gì giành cho các chuyên viên thi hành sứ vụ của họ, những gì được ghi nhận trong Bản Hiệp Ước về Đặc Quyền và Miễn Trừ của Liên Hiệp Quốc cũng như bản Thỏa Thuận về Các Đặc Ân và Miễn Trừ của IEAE;


• UNMOVIC và IAEA được quyền tự nhiên ra vào Iraq, quyền đi lại những nơi thanh tra một cách tự do, không giới hạn và trực tiếp, và quyền thanh tra bất cứ địa điểm hay dinh thự, kể cả được trực tiếp, tự do, vô tư và tự nhiên đến các Địa Điểm của Thổng Thống giồng như những địa điểm khác, bất kể những điều khoản của quyết định 1154 (1998);


• UNMOVIC và IAEA được quyền đòi Iraq phải cung cấp tên tuổi của tất cả mọi nhân viên hiện tại hay trước đây đã dính dáng đến những chương trình về vũ khí hóa học, vi trùng, hạch nhân và phi đạn tầm xa, cũng như tên của những cơ sở nghiên cứu, chế tạo và sản xuất liên hệ;


• Tình trạng an ninh cho những cơ sở của UNMOVIC và IAEA sẽ được đủ số vệ binh của Liên Hiệp Quốc phụ trách;


• UNMOVIC và IAEA, vì mục đích cô lập một địa điểm cần phải được thanh tra nào đó, có quyền đòi thanh tra những khu vực chuyên biệt nào đó, kể cả những vùng lân cận và những đường luồng thông giao, những nơi cần chính phủ Iraq phải cấm cả không vận lẫn thổ vận hầu tránh tình trạng thay đổi hay lấy đi khỏi địa điểm đang được thanh tra;


• UNMOVIC và IAEA được sử dụng một cách tự do và không giới hạn cũng như được hạ cánh máy bay loại có cánh quay hay cố định, bao gồm cả những thứ cơ phận do người hay không do người điều khiển;


• UNMOVIC và IAEA theo sự khôn ngoan riêng của mình được quyền lấy đi, hủy hoại hay vô hiệu hóa tất cả mọi thứ bị cấm vũ khí, hạ tầng, cơ cấu, hồ sơ, chất liệu và các thứ liên hệ khác, cũng như có quyền chiếm cứ hay đóng cửa bất cứ cở sở hay máy móc nào giành cho việc sản xuất những thứ ấy; và


• UNMOVIC và IAEA được quyền tự do đưa vào và sử dụng máy móc cũng như các thứ chất liệu cần cho việc thanh tra, được quyền tự do chiếm cứ và đưa ra ngoài Iraq bất cứ thứ máy móc, chất liệu hay hồ sơ thấy được trong những cuộc kiểm soát mà không có chuyện lục soát nhân viên UNMOVIC và IAEA hay hành lý làm việc hoặc hành lý cá nhân của họ;


8. Quyết định nữa là Iraq không được tỏ ra những hành động hận thù hay đe dọa những hành động thù hận đối với thành phần đại diện hay nhân viên của Liên Hiệp Quốc hay của IAEA hoặc của bất cứ Quốc Gia Hội Viên nào nhúng tay vào việc thực hiện bất cứ quyết định nào của Hội Đồng này;


9. Cần vị Tổng Thư Ký lập tức thông báo cho Iraq biết về bản quyết định đòi buộc Iraq này; cần Iraq phải xác nhận trong vòng 7 ngày về việc họ muốn hoàn toàn tuân hợp với bản quyết định đây; và cần thêm nữa là Iraq phải lập tức, vô tư và chủ động hợp tác với UNMOVIC và IAEA;


10. Cần tất cả mọi Quốc Gia Phần Tử phải tỏ ra hoàn toàn nâng đỡ cho UNMOVIC và IAEA trong việc họ bắt tay hành sử trách nhiệm của họ, bao gồm cả việc cung cấp cho họ những tín liệu liên quan tới những chương trình bị cấm hay những khía cạnh khác thuộc trọng trách của họ, kể cả việc Iraq đã cố gắng kiếm tìm những thứ bị cấm này từ năm 1998, cũng như việc chỉ cho họ những chỗ cần phải được thanh tra, những người cần phải được phỏng vấn, những điều kiện cần cho những cuộc phỏng vấn như vậy, và những dữ kiện cần phải thu góp, những kết quả cần phải được UNMOVIC và IAEA tường trình cho Hội Đồng này;


11. Muốn vị Chủ Tịch Điều Hành UNMOVIC và vị Tổng Giám Đốc IAEA phải lập tức tường trình cho Hội Đồng này biết về bất cứ điều gì Iraq tỏ ra nhúng tay vào những hoạt động thanh tra, cũng như bất cứ điều gì Iraq không chịu tuân theo trách nhiệm giải giới của họ, kể cả những trách nhiệm liên quan đến những việc thanh tra theo bản quyết định này;


12. Quyết định là khi được tường trình như thế phải lập tức triệu tập theo các khoản 4 hay 11 trên đây để cứu xét tình hình cũng như nhu cầu buộc phải hoàn toàn tuân hợp với tất cả những quyết định hiện hành của Hội Đồng này, hầu bảo toàn nền hòa bình và an ninh quốc tế;


13. Nhớ lại là, theo chiều hướng đó, Hội Đồng này nhiều lần đã từng cảnh cáo Iraq rằng nước này sẽ phải đối diện với những hậu quả nghiêm trọng về những việc họ cứ liên tục vi phạm tới các trọng trách của họ;


14. Quyết định là vẫn phải thi hành vấn đề này.

 

Thái độ của các nước đối với quyết định của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc


Hoa Kỳ: Vị lãnh sự của nước này ở Liên Hiệp Quốc là ông John Negroponte nói rằng Iraq sẽ bị giải giới “không cách này thì cách khác. Nếu Hội Đồng Bảo An không cương quyết ra tay trong trường hợp Iraq tiếp tục vi phạm thì quyết định này không hạn chế bất cứ quốc gia hội viên nào trong việc được tự mình ra tay để bảo vệ họ khỏi bị Iraq đe dọa hay để buộc phải tuân giữ những quyết định hiện hành của Liên Hiệp Quốc cũng như để bảo vệ nền hòa bình cùng an ninh của thế giới”.


Tầu, Pháp và Nga phổ biến một bản tuyên bố chung là họ lấy làm hài lòng là bản quyết nghị đã loại trừ việc tự động võ lực tấn công Iraq nếu nước này không chịu tuân hợp: “Bởi vậy, bản quyết định này hoàn toàn tôn trọng thẩm quyền của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc trong việc bảo trì nền hòa bình và an ninh quốc tế, hợp với hiến chương của Liên Hiệp Quốc”.


Úc Đại Lợi cũng đón nhận quyết định này, vì quyết định ấy giành cho những việc thanh tra vũ khí có một quyền hạn mạnh hơn quyết định trước đây. Thủ Tướng John Howard đã phát biểu là: “Bản quyết định cũng vạch ra rõ ràng những chi tiết Iraq phải thi hành để làm cho cộng đồng thế giới tin rằng Iraq không còn trở thành mối đe dọa cho các nước lánh giềng của mình cũng như cho nền an ninh quốc tế”.


Khối Hiệp Nhất Âu Châu: Ông Javier Solana, trưởng phái đoàn đại diện ngoại quốc vụ cũng đón nhận quyết nghị này, cho rằng bản quyết định nói lên “mối hiệp nhất” quốc tế và dứt khoát bắt Iraq phải tuân hành: “Những quan điểm của Khối Hiệp Nhất Âu Châu hoàn toàn được thể hiện nơi bản văn này, nhất là mục tiêu chính của Khối Hiệp Nhất Âu Châu, tức là mạnh mẽ lên tiếng giải giới Iraq và thực hiện điều này trong phạm vi của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc”.


Trung Hoa: Vị lãnh sự của nước này ở Liên Hiệp Quốc là ông  Zhang Yishan đã cho các phóng viên báo chí biết rằng: “Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đang nhắn Iraq một sứ điệp rất rõ ràng, một sứ điệp hòa bình, một sứ điệp thiện chí và một sứ điệp hy vọng. Nên giờ đây trái banh đang ở trong tay của nhà cầm quyền Iraq”.


Syria đã tỏ ra hết sức lưỡng lự về quyết định này. Trong thời gian bàn luận, nước này muốn có những chữ xác định rõ trong quyết định là nếu Iraq tuân hợp với những khoản quyết định thì những biện pháp trừng phạt sẽ được bỏ qua. Syria cũng muốn có những chữ tuyên bố là toàn vùng Trung Đông là “một vùng phi nguyên tử và phi những loại vũ khí đại công phá”. Bộ Trưởng Ngoại Giao của nước này là ông Farouk al-Sharaa, qua cuộc họp ở Cairo với các nhà ngoại giao của Khối Liên Minh Ả Rập vừa qua, cũng đã trấn an các vì này là bản quyết định không cho phép Hoa Kỳ sử dụng lực lượng quân sự. “Chúng tôi đã giằng co và trăn trở với nhiều khó khăn mới đi đến được bản quyết định này”, AP đã tường trình như vậy. Ông còn nói Bộ Trưởng Nội Vụ của Hoa Kỳ là ông Colin Powell đã bảo đảm trên giấy tờ với ông rằng “không có gì trong bản quyết định này để cho nó bị sử dụng như một bình phong cho việc mở màn chiến tranh tấn công Iraq, và nếu chính phủ Hoa Kỳ có ý định sử dụng quân sự thì bản quyết định này đã không kéo dài đến 7 tuần lễ”.

Ai Cập: Ở Cairô, các nhà ngoại giao trong một cuộc họp Khối Liên Minh Ả Rập cũng cho biết vào sáng Chúa Nhật 10/11/2002 là Iraq đã chấp nhận bản quyết nghị. “Bộ Trưởng Ngoại Giao Ai Cập là ông Ahmed Maher đã cho Associated Press sau buổi họp đêm hôm qua là “Tôi nghĩ chúng ta có thể mong đợi nơi những người Iraq một phản ứng tích cực”. Tuy nhiên, vị này còn thêm là việc Iraq chấp nhận bản quyết định này tùy thuộc vào những bảo đảm rằng “những viên thanh tra phải tác hành một cách trung dung… và bằng một đường lối vô tư, triệt để tôn trọng tất cả mọi quyết định của Hội Đồng Bảo An, nhất là những quyết định liên quan đến việc tôn trong chủ quyền của Iraq”.


Damascus đã từ từ tiến đến chỗ “đồng ý” với bản quyết định này, sau khi vững tâm về việc Liên Hiệp Quốc và Hiệp Vương Quốc, và vị xử lý thường vụ thay lãnh sự của nước này là ông Fayssal Mekdad đã nói với phóng viên CNN là Wolf Blitzer rằng bản quyết định “sẽ không được sử dụng như là một lý do sai trái để tấn công Iraq… Thế giới Ả Rập không muốn đánh nhau với Iraq. Họ muốn giải quyết vấn đề bằng những đường lối và phương tiện hòa bình, muốn giải quyết tất cả mọi vấn đề rắc rối khác trong vùng của mình. Những quyết định của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc bảo trì việc hiệp nhất, việc thống nhất lãnh thổ ở Iraq”.


Nga: Phóng viên CNN trên đây cũng đã hỏi vị lãnh sự của Nga ở Liên Hiệp Quốc là ông Sergey Lavrov rằng nếu các thanh tra viên tường trình cho Hội Đồng bảo An Liên Hiệp Quốc rằng họ gặp trục trắc với Iraq thì hội đồng này sẽ phản ứng ra sao? Ông lãnh sự cho biết như sau: “Trong trường hợp này vị trưởng ban thanh tra là ông Hans Blix và vị chủ tịch Cơ Quan Nguyên Tử Lực Thế Giới là ông Mahamed ElBaradei sẽ phải trình bày trường hợp của mình một cách rõ ràng. Chúng tôi cần biết đã xẩy ra những sai xẩy nào. Và chúng tôi tin tưởng ông Hans Blix cũng như ông Mohamed ElBaradei là những nhà chuyên môn và là những người dân sự phục vụ thế giới, đừng để xẩy ra những lỗi lầm của Ủy Ban Đặc Biệt của Liên Hiệp Quốc UNSCOM (the United Nations Special Commission) trong quá khứ, khi UNSCOM tường trình và cắt nghĩa những chuyện nhỏ mọn nhất như chứng cớ về việc Iraq không chịu hoàn toàn cộng tác”.


Hoa Kỳ: Tuy tổng thống Bush chưa chấp thuận dự án chiến tranh dứt khoát với Iraq, nhưng Ngũ Giác Đài cũng đã có những sắp xếp về quân sự cho một cuộc chiến như sau: đó là những cuộc tấn công chớp nhoáng bằng máy bay và chuyển quân vũ bão như kiểu Đức Quốc vào đầu Thế Chiến Thứ Hai; mở màn bằng những cuộc tấn công với những cuộc dội bom bằng vệ tinh và bắn phi đạn các hạm đội để các tướng lãnh của Saddam Hussein không kịp theo lệnh tung ra những thứ khí giới hóa học và vi trùng; “những địa điểm chính yếu” để tấn công là các nơi có khí giới đại công phá, Bộ Phòng Vệ và các dinh thự của tổng thống; cuộc xâm chiếm Iraq có thể phải cần tới từ 80 đến 250 ngàn binh lính đóng quân ở Âu Châu, hiện nay mới có 27 ngàn ở vùng này; cũng có thể không xẩy ra chuyện những đoàn quân và vũ khí cần phải chuyển đến các vị trí sẵn sàng trước Tháng Hai 2003.


Phản ứng của Iraq cũng như của dân chúng Âu Châu.


Ý Đại Lợi: Ở Florence, gần nửa triệu người, một con số đông nhất lịch sử Âu Châu trong một biến cố xuống đường vào Ngày Thứ Bảy 9/11/2002, sau ngày Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc đồng thanh bỏ phiếu quyết nghị về vấn đề Iraq. Họ diễn hành rất trật tự. Nhưng chính phủ phải vận động tới cả 6 ngàn cảnh sát để đi tuần tiểu khắp nơi đề phòng những bất trắc xẩy ra, nhất là cho những pho tượng nghệ thuật. Khoảng 20 chiếc xe lửa cà cả trăm chiếc xe buýt đặc biệt bắt đầu mang những người biểu tình từ khắp lục địa Âu Châu tới để xuống đường. Cuộc biểu tình mang những bảng chữ như “Đừng có chiến tranh” hay “Cứ đánh đi rồi xuống hỏa ngục” v.v. Một phần tử của Đảng cách Mạng Xã Hội Hiệp Vương Quốc là anh Simon Hardy 21 tuổi đã cho biết: “Thật là rõ ràng cho thấy đây là một cuộc chiến tranh vì vấn đề dầu hỏa, một cuộc chiến tranh theo chủ nghĩa thực dân. Iraq không thể nào thắng được, Hiệp Chủng Quốc muốn gây ra chiến tranh”. Anh Sean Murray, 29 tuổi, thuộc nhóm Cách Mạng Lao Công cho biết về bản quyết định của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc rằng: “Đây là một bản quyết định xấu. Nó chứng tỏ một lần nữa Liên Hiệp Quốc là một người nộm cho Hoa Kỳ, Hiệp Vương Quốc và Pháp, không phải là một tổ chức được lập ra để phục vụ lợi ích của dân chúng trên thế giới”.


Iraq: Một viên chức có thẩm quyền trong chính phủ Iraq cho biết, mặc dù bản quyết định của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc “là một bản quyết định xấu và bất chính, thành phần lãnh đạo Iraq cũng bình tĩnh tìn hiểu bản quyết định này và sẽ phổ biến một bản đáp ứng vào mấy ngày tới đây”.


Bộ trưởng ngoại giao Iraq là ông Naji Sabri nói rằng bản quyết định này làm vỡ mộng Liên Hiệp Quốc muốn dùng Hội Đồng Bảo An như “một tấm bình phong để tấn công Iraq. Cộng đồng quốc tế không muốn thông phần vào ý thích của chính phủ gian ác ở Washington về việc tấn công, sát phạt và hủy diệt. Cộng đồng thế giới đã loại trừ cái lý lẽ này cùng với ước muốn không dễ chế ngự ấy nơi chính phủ có ý đồ gian ác về chiến tranh, sát hại và hủy diệt trên thế giới”.


Truyền hình Iraq sáng Chúa Nhật 10/11/2002 đã cho biết là Hội Đồng Quốc Gia Iraq do chính tổng thống làm đầu đang có dự định “bàn luận và nghiên cứu về Quyệt Định 1441 của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc ngày 8/11 rồi sẽ cho biết phản ứng về nghị quyết này và sẽ chuyển quyết định của mình đến cho Hội Đồng Thẩm Quyền Cách Mạng”.

 

 

The Security Council,

Recalling all its previous relevant resolutions, in particular its resolutions 661 (1990) of 6 August 1990, 678 (1990) of 29 November 1990, 686 (1991) of 2 March 1991, 687 (1991) of 3 April 1991, 688 (1991) of 5 April 1991, 707 (1991) of 15 August 1991, 715 (1991) of 11 October 1991, 986 (1995) of 14 April 1995, and 1284 (1999) of 17 December 1999, and all the relevant statements of its President,

Recalling also its resolution 1382 (2001) of 29 November 2001 and its intention to implement it fully,

Recognizing the threat Iraq's noncompliance with Council resolutions and proliferation of weapons of mass destruction and long-range missiles poses to international peace and security,

Recalling that its resolution 678 (1990) authorized Member States to use all necessary means to uphold and implement its resolution 660 (1990) of 2 August 1990 and all relevant resolutions subsequent to Resolution 660 (1990) and to restore international peace and security in the area,

Further recalling that its resolution 687 (1991) imposed obligations on Iraq as a necessary step for achievement of its stated objective of restoring international peace and security in the area,

Deploring the fact that Iraq has not provided an accurate, full, final, and complete disclosure, as required by resolution 687 (1991), of all aspects of its programmes to develop weapons of mass destruction and ballistic missiles with a range greater than one hundred and fifty kilometres, and of all holdings of such weapons, their components and production facilities and locations, as well as all other nuclear programmes, including any which it claims are for purposes not related to nuclear-weapons-usable material,

Deploring further that Iraq repeatedly obstructed immediate, unconditional, and unrestricted access to sites designated by the United Nations Special Commission (UNSCOM) and the International Atomic Energy Agency (IAEA), failed to cooperate fully and unconditionally with UNSCOM and IAEA weapons inspectors, as required by resolution 687 (1991), and ultimately ceased all cooperation with UNSCOM and the IAEA in 1998,

Deploring the absence, since December 1998, in Iraq of international monitoring, inspection, and verification, as required by relevant resolutions, of weapons of mass destruction and ballistic missiles, in spite of the Council's repeated demands that Iraq provide immediate, unconditional, and unrestricted access to the United Nations Monitoring, Verification and Inspection Commission (UNMOVIC), established in resolution 1284 (1999) as the successor organization to UNSCOM, and the IAEA, and regretting the consequent prolonging of the crisis in the region and the suffering of the Iraqi people,

Deploring also that the Government of Iraq has failed to comply with its commitments pursuant to resolution 687 (1991) with regard to terrorism, pursuant to resolution 688 (1991) to end repression of its civilian population and to provide access by international humanitarian organizations to all those in need of assistance in Iraq, and pursuant to resolutions 686 (1991), 687 (1991), and 1284 (1999) to return or cooperate in accounting for Kuwaiti and third country nationals wrongfully detained by Iraq, or to return Kuwaiti property wrongfully seized by Iraq,

Recalling that in its resolution 687 (1991) the Council declared that a ceasefire would be based on acceptance by Iraq of the provisions of that resolution, including the obligations on Iraq contained therein,

Determined to ensure full and immediate compliance by Iraq without conditions or restrictions with its obligations under resolution 687 (1991) and other relevant resolutions and recalling that the resolutions of the Council constitute the governing standard of Iraqi compliance,

Recalling that the effective operation of UNMOVIC, as the successor organization to the Special Commission, and the IAEA is essential for the implementation of resolution 687 (1991) and other relevant resolutions,

Noting the letter dated 16 September 2002 from the Minister for Foreign Affairs of Iraq addressed to the Secretary General is a necessary first step toward rectifying Iraq's continued failure to comply with relevant Council resolutions,

Noting further the letter dated 8 October 2002 from the Executive Chairman of UNMOVIC and the Director General of the IAEA to General Al-Saadi of the Government of Iraq laying out the practical arrangements, as a follow-up to their meeting in Vienna, that are prerequisites for the resumption of inspections in Iraq by UNMOVIC and the IAEA, and expressing the gravest concern at the continued failure by the Government of Iraq to provide confirmation of the arrangements as laid out in that letter,

Reaffirming the commitment of all Member States to the sovereignty and territorial integrity of Iraq, Kuwait, and the neighbouring States,

Commending the Secretary General and members of the League of Arab States and its Secretary General for their efforts in this regard,

Determined to secure full compliance with its decisions,

Acting under Chapter VII of the Charter of the United Nations,

1. Decides that Iraq has been and remains in material breach of its obligations under relevant resolutions, including resolution 687 (1991), in particular through Iraq's failure to cooperate with United Nations inspectors and the IAEA, and to complete the actions required under paragraphs 8 to 13 of resolution 687 (1991);

2. Decides, while acknowledging paragraph 1 above, to afford Iraq, by this resolution, a final opportunity to comply with its disarmament obligations under relevant resolutions of the Council; and accordingly decides to set up an enhanced inspection regime with the aim of bringing to full and verified completion the disarmament process established by resolution 687 (1991) and subsequent resolutions of the Council;

3. Decides that, in order to begin to comply with its disarmament obligations, in addition to submitting the required biannual declarations, the Government of Iraq shall provide to UNMOVIC, the IAEA, and the Council, not later than 30 days from the date of this resolution, a currently accurate, full, and complete declaration of all aspects of its programmes to develop chemical, biological, and nuclear weapons, ballistic missiles, and other delivery systems such as unmanned aerial vehicles and dispersal systems designed for use on aircraft, including any holdings and precise locations of such weapons, components, sub-components, stocks of agents, and related material and equipment, the locations and work of its research, development and production facilities, as well as all other chemical, biological, and nuclear programmes, including any which it claims are for purposes not related to weapon production or material;

4. Decides that false statements or omissions in the declarations submitted by Iraq pursuant to this resolution and failure by Iraq at any time to comply with, and cooperate fully in the implementation of, this resolution shall constitute a further material breach of Iraq's obligations and will be reported to the Council for assessment in accordance with paragraphs 11 and or 12 below;

5. Decides that Iraq shall provide UNMOVIC and the IAEA immediate, unimpeded, unconditional, and unrestricted access to any and all, including underground, areas, facilities, buildings, equipment, records, and means of transport which they wish to inspect, as well as immediate, unimpeded, unrestricted, and private access to all officials and other persons whom UNMOVIC or the IAEA wish to interview in the mode or location of UNMOVIC's or the IAEA's choice pursuant to any aspect of their mandates; further decides that UNMOVIC and the IAEA may at their discretion conduct interviews inside or outside of Iraq, may facilitate the travel of those interviewed and family members outside of Iraq, and that, at the sole discretion of UNMOVIC and the IAEA, such interviews may occur without the presence of observers from the Iraqi government; and instructs UNMOVIC and requests the IAEA to resume inspections no later than 45 days following adoption of this resolution and to update the Council 60 days thereafter;

6. Endorses the 8 October 2002 letter from the Executive Chairman of UNMOVIC and the Director General of the IAEA to General Al-Saadi of the Government of Iraq, which is annexed hereto, and decides that the contents of the letter shall be binding upon Iraq;

7. Decides further that, in view of the prolonged interruption by Iraq of the presence of UNMOVIC and the IAEA and in order for them to accomplish the tasks set forth in this resolution and all previous relevant resolutions and notwithstanding prior understandings, the Council hereby establishes the following revised or additional authorities, which shall be binding upon Iraq , to facilitate their work in Iraq:

-- UNMOVIC and the IAEA shall determine the composition of their inspection teams and ensure that these teams are composed of the most qualified and experienced experts available;

-- All UNMOVIC and IAEA personnel shall enjoy the privileges and immunities, corresponding to those of experts on mission, provided in the Convention on Privileges and Immunities of the United Nations and the Agreement on the Privileges and Immunities of the IAEA ;

-- UNMOVIC and the IAEA shall have unrestricted rights of entry into and out of Iraq, the right to free, unrestricted, and immediate movement to and from inspection sites, and the right to inspect any sites and buildings, including immediate, unimpeded, unconditional, and unrestricted access to Presidential Sites equal to that at other sites, notwithstanding the provisions of resolution 1154 (1998);

-- UNMOVIC and the IAEA shall have the right to be provided by Iraq the names of all personnel currently and formerly associated with Iraq's chemical, biological, nuclear, and ballistic missile programmes and the associated research, development, and production facilities;

-- Security of UNMOVIC and IAEA facilities shall be ensured by sufficient UN security guards;

-- UNMOVIC and the IAEA shall have the right to declare, for the purposes of freezing a site to be inspected, exclusion zones, including surrounding areas and transit corridors, in which Iraq will suspend ground and aerial movement so that nothing is changed in or taken out of a site being inspected;

-- UNMOVIC and the IAEA shall have the free and unrestricted use and landing of fixed- and rotary-winged aircraft, including manned and unmanned reconnaissance vehicles;

-- UNMOVIC and the IAEA shall have the right at their sole discretion verifiably to remove, destroy, or render harmless all prohibited weapons, subsystems, components, records, materials, and other related items, and the right to impound or close any facilities or equipment for the production thereof; and

-- UNMOVIC and the IAEA shall have the right to free import and use of equipment or materials for inspections and to seize and export any equipment, materials, or documents taken during inspections, without search of UNMOVIC or IAEA personnel or official or personal baggage;

8. Decides further that Iraq shall not take or threaten hostile acts directed against any representative or personnel of the United Nations or the IAEA or of any Member State taking action to uphold any Council resolution;

9. Requests the Secretary General immediately to notify Iraq of this resolution, which is binding on Iraq; demands that Iraq confirm within seven days of that notification its intention to comply fully with this resolution; and demands further that Iraq cooperate immediately, unconditionally, and actively with UNMOVIC and the IAEA;

10. Requests all Member States to give full support to UNMOVIC and the IAEA in the discharge of their mandates, including by providing any information related to prohibited programmes or other aspects of their mandates, including on Iraqi attempts since 1998 to acquire prohibited items, and by recommending sites to be inspected, persons to be interviewed, conditions of such interviews, and data to be collected, the results of which shall be reported to the Council by UNMOVIC and the IAEA;

11. Directs the Executive Chairman of UNMOVIC and the Director General of the IAEA to report immediately to the Council any interference by Iraq with inspection activities, as well as any failure by Iraq to comply with its disarmament obligations, including its obligations regarding inspections under this resolution;

12. Decides to convene immediately upon receipt of a report in accordance with paragraphs 4 or 11 above, in order to consider the situation and the need for full compliance with all of the relevant Council resolutions in order to secure international peace and security;

13. Recalls, in that context, that the Council has repeatedly warned Iraq that it will face serious consequences as a result of its continued violations of its obligations;

14. Decides to remain seized of the matter.

 

Bức Thư Iraq Trả Lời Quyết Định của Liên Hiệp Quốc


Say đây là nguyên văn Bức Thư trả lời của Iraq do vị Bộ Trưởng Ngoại Giao Iraq Naji Sabri gửi vị Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Kofi Annan ngày Thứ Tư 13/11/2002.


Thưa Ngài,


Ngài có thể nhớ lại tiếng la hét to tiếng giả tạo của Vị Tổng Thống thuộc chính quyền Hiệp Chủng Quốc trong việc vu oan cáo vạ điêu ngoa thượng hạng và gian dối nhất cho Iraq, một hành động được tay Tony Blair nịnh bợ của hắn hùa theo với một ý đồ xấu xa và đâm chọc bằng những ngôn từ cùng ác tâm, khi họ tuyên truyền lời cáo giác cho rằng Iraq có thể đã chế tạo hay đang tiến đến chỗ chế tạo những thứ vũ khí hạch nhân, trong thời gian những thanh tra viên của Liên Hiệp Quốc vắng mặt ở Iraq từ năm 1998. Thế rồi họ tiến đến chỗ nhấn mạnh là Iraq quả thực đã chế tạo các loại vũ khí hóa học và vi trùng. Cả hai người họ, cũng như chúng tôi đây, và cả các nước khác nữa, đều thấy rằng những thứ bịa tạo này là những gì vô bằng. Thế nhưng, sự hiểu biết sự thật có làm nên yếu tố giao hệ nơi lãnh vực chính trị của chúng ta hôm nay chăng, một lãnh vực đã từng chứng kiến thấy cái gian ác bùng lên hết cỡ của chính quyền Hoa Kỳ, làm tiêu tan tất cả mọi niềm hy vọng cho bất cứ một sự thiện nào? Thật vậy, có bất cứ một sự thiện nào đáng được hy vọng hay mong đợi nơi các chính quyền Hoa Kỳ hay chăng, những thứ chính quyền mà giờ đây họ đang bị cái tham lam thèm thuồng của họ, cũng như bị phong trào Do Thái phục quốc cùng với những yếu tố khác biến thành một thứ chuyên chế tàn bạo của thời đại này.


Chúng ta hãy trở về với vấn đề Iraq, khi Iraq thấy sự bày tạo này có lẽ công hiệu nơi một số quốc gia và trong quần chúng trong khi những quốc gia khác lại giữ im lặng không nói năng gì, đã tỏ ra đương đầu với hai người này bằng cách đồng ý cho các vị thanh tra Liên Hiệp Quốc trở lại, việc đồng ý này trước hết được bày tỏ với Ngài là vị chủ chốt ở Liên Hiệp Quốc, tại Nữu Ước ngày 16/9/2002, và sau đó bằng một lời công bố chung cho báo chí ở Vienna sau cuộc họp ngày 30/9-1/10 giữa phái đoàn đại biểu về kỹ thuật của Iraq do Tiến Sĩ Amer Al-Sa’di, với ông Trưởng Ban Thanh Tra Hans Blix và Tiến Sĩ Mohamed ElBaradei, tổng giám đốc Cơ Quan Nguyên Tử Lực Quốc Tế (IAEA). Thế nhưng, sau khi việc Iraq chấp nhận cho các thanh tra viên Liên Hiệp Quốc trở lại Iraq trở thành sự thật, bao gồm cả việc đồng về ngày họ trở lại là 19/10/2002, thí chỉ sau khi xẩy ra việc đồng ý này mấy tiếng đồng hồ, Bộ Trưởng Nội Vụ Hiệp Chủng Quốc Colin Powell lên tiếng tuyên bố là ông không chấp nhận việc các thanh tra viên trở lại Iraq. Trong khi chờ đợi, bọn gian ác quay ra nói đến vấn đề chấp nhận một quyết định mới hay những quyết định mới, để khiến cho thế giới nói về vấn đề gì đó hơn là theo dõi công việc của các thanh tra viên để thấy được sự thật đã được Iraq bày tỏ, đó là Iraq không hề chế tạo hay có bất cứ những thứ vũ khí đại công phá nào, như hạch nhân, hóa học hay vi trùng, trong suốt thời gian vắng mặt của thanh tra viên ở Iraq. Tuy nhiên, các vị đại diện ở Liên Hiệp Quốc và các cơ quan của họ, nhất là những vị thuộc các quốc gia hội viên thường trực, thay vì theo dõi vụ này để vạch mặt những tay mưu đồ tuyên truyền các thứ gian dối ngụy tạo thì lại đâm đầu vào việc bàn luận về thể thức và ngôn từ cho bản quyết định mới đây. Họ thích thú vào những lời lẽ hay chữ nghĩa được thêm ở chỗ này hay bỏ đi ở chỗ kia, cho đến khi họ chấp nhận một bản văn dưới chiêu bài thà chịu trâu dữ đá hậu ở một vòng tròn nhỏ hẹp còn hơn chống chọi với xừng của nó ở một khoảng trống không. Bản văn đã được chấp thuận bởi áp lực của Chính Phủ Hoa Kỳ và bởi chính phủ này đe dọa sẽ rời bỏ Liên Hiệp Quốc nếu Liên Hiệp Quốc không đồng ý với những gì Hoa Kỳ muốn, tức là, nói một cách khách quan, những gì hết sức xấu xa và hổ nhục đối với hết mọi phần tử chân thành của Liên Hiệp Quốc, một tổ chức đã nhắc lại những điều khoản trong Bản Hiến Chương của mình, và thấy được một số người cảm thấy xấu hổ cho những ai vô liêm sỉ.


Thưa Ngài Tổng Thư Ký,


Chúng tôi đã nói đến các phần tử của Hội Đồng Bảo An chúng tôi đã được dịp liên lạc, hay những vị đã liên lạc với chúng tôi, khi các vị nói với chúng tôi về các chiêu bài của những người Hoa Kỳ cùng với những gì họ đe dọa tấn công đại vào xứ sở của chúng tôi, một là đơn phương, hai là với sự góp mặt của các nước khác nữa, nếu Hội Đồng này không để cho họ theo đường lối của họ, đường lối chúng tôi thích, nếu cần phải thấy Hoa Kỳ thực hiện những cuộc họ đơn phương tấn công chúng tôi khiến chúng tôi phải tin tưởng vào Allah chống chọi với họ, thay vì thấy chính phủ Hoa Kỳ sử dụng chiếc bình phong quốc tế để che đậy từng phần hay toàn phần cái sai quấy của họ, đưa họ đến gần với sự thật hơn, nhờ đó, họ có thể đâm sự thật bằng con dao găm sự dữ và đối đầu với một Hiệp Chủng Quốc trước kia theo quan điểm của họ bây giờ, và đây là một trong những yếu tố khiến họ bị cô lập trong môi trường nhân loại trên thế giới nói chung.


Việc hung hăng của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ và việc giáng nguyên bàn tay bất công và hủy hoại của họ xuống trên những ai phải chịu cái bất công của họ, mà thành phần đầu tiên này là những tín đồ Hồi Giáo và tín hữu Ả Rập, là lý do chính yếu cho thấy tại sao Hoa Kỳ đã phải rút về những vị lãnh sự cũng như các nhân viên khác, đóng cửa các tòa lãnh sự và giới hạn lại các lợi lộc của họ ở nhiều phần đất trên thế giới, trong khi đó họ lại chuốc lấy cho mình niềm uất hận của các dân tộc trên thế giới bởi những chính sách và mục tiêu táo bạo của họ. Đây là tình trạng không một xứ sở nào trên thế giới trước đây đã từng trải qua, kể cả các vị cha đẻ của chính sách thực dân đế quốc xưa kia. Thế mà Hội Đồng Bảo An này, hay đúng hơn những ai thực sự có thể đóng vai trò thế giá trong hội đồng này, thay vì mặc kệ chính quyền Hoa Kỳ cùng với tên nô bộc của họ gặt hái được hậu quả cho sự dữ của họ, lại đã giữ lấy cái sai quấy hơn là cản trở việc sai quấy này. Chúng ta sẽ thấy việc than van khóc lóc sẽ không còn ích lợi gì nữa đối với những ai cắn vào các ngón tay của mình.


Thưa Ngài Tổng Thư Ký,


Sức mạnh của tầm ảnh hưởng nơi bất cứ tổ chức quốc tế nào là ở tại niềm tin tưởng của môi trường nhân loại có tổ chức này hiện hữu và là môi trường đặt tin tưởng vào tổ chức ấy, khi tổ chức ấy tuyên bố rằng nó đã được thành lập để chiếm đạt những mục đích quan trọng cho loài người. Chúng tôi sợ rằng Tổ Chức Liên Hiệp Quốc sẽ đánh mất đi lòng tin tưởng và gắn bó của các dân tộc, tức là nếu tổ chức này chưa bị rơi vào tình trạng ấy. Điều này xẩy ra ở chỗ những lợi lộc có quyền lực khai thác tổ chức này, khi những tham vọng ham hố của những lợi lộc có quyền lực ấy bắt những lợi lộc của các dân tộc khác phải hy sinh. Nó cũng có thể xẩy ra ở tình trạng thích ứng và dung hòa những thứ lợi lộc đó một cách giả dối qua mặt sự thật. Nếu thế Tổ Chức Liên Hiệp Quốc cùng với các cơ quan của mình cũng sẽ bị sụp đổ như Hội Liên Quốc trước đây. Bởi vậy trách nhiệm về tình trạng này sẽ không do bởi nguyên các thứ chính quyền của Hoa Kỳ, mà còn do bởi sự yếu hèn của thành phần nhút nhát dấn thân hoạt động cho lợi lộc của Hoa Kỳ, trước những hăm dọa, lôi cuốn hay hứa hẹn của chính phủ Hoa Kỳ.


Ai giữ thinh lặng trong việc bênh vực chân lý là một tên quỉ câm. Không còn gì đáng khinh hơn là cái câm lặng của những kẻ đại diện đất nước của mình trong Hội Đồng Bảo An, khi họ bàn luận về quyết định dự thảo của Hoa Kỳ, trước vấn đề được vị đại diện nước Mễ Tây Cơ nêu lên liên quan tới việc có thể bỏ đi tình trạng cấm vận Iraq. Vị đại diện nước Mễ Tây Cơ nói, trong số những lời tham vấn tại Hội Đồng Bảo An về quyết định 1441 của hội đồng này ngày 8/11/2002, là ông ta không thấy hợp lý về những cắt nghĩa do Vị Đại Diện Thường Trực Hoa Kỳ trình bày liên quan đến vấn đề thiếu những chi tiết đề cập tới việc loại bỏ tình trạng trừng phạt cũng như tới việc thiết lập ở miền Trung Đông thành một vùng phi các thứ vũ khí đại công phá, và ông nói ông sẽ chuyển vấn đề này cho chính quyền của ông để được hướng dẫn. Vị đại diện của Hiệp Vương Quốc trả lời rằng ông đã nghe những lời phát biểu của các phái đoàn đại diện nước Syria và Mễ Tây Cơ liên quan đến việc bao gồm trong bản thảo về đoạn loại bỏ những việc trừng phạt. Ông đã nói tiếp là Iraq đã được cơ hội để tỏ bày những thứ khí giới đại công phá của họ, nhưng Iraq đã bất kể cơ hội này và nhất quyết giữ những thứ vũ khí đại công phá ấy. Ông ta thêm, bởi thế, mặc dù đã có một chi tiết gián tiếp liên quan đến hiệu quả này được đưa vào, vẫn không thích hợp nói đến ở đây vấn đề loại bỏ các thứ trừng phạt này bao lâu Iraq còn những thứ vũ khí đó.


Chúng tôi xin hỏi ở đây là tại sao không có một vị đại diện nào thuộc các nước hội viên của Hội Đồng Bảo An này hỏi đối phương Hiệp Vương Quốc của họ rằng Iraq đã công bố quyết định khi nào, ở đâu và thế nào trong việc sở hữu những thứ vũ khí đại công phá. Họ đã coi lời cáo buộc của vị đại diện Hiệp Vương Quốc như thể không cò gì là quan trọng đối với họ cả; hay như thể họ không quan tâm gì đến vấn đề nói lên sự thật cả. Đây không phải là trường hợp, cùng với những điều khác và tình trạng suy thoái của loại các tổ chức quốc tế này, cho thấy đã đến lúc tổ chức quốc tế này sụp đổ đến nơi rồi hay sao, một tổ chức được thành lập để bảo trì hòa bình và nền an ninh thế giới, nhưng giờ đây đã bị biến thành một nhà bếp cho việc thương lượng giá cả của các đại quyền lực, che chở cho chiến tranh, hủy diệt, cấm vận và đói khát giáng xuống trên các dân tộc.


Tương lai sẽ được định đoạt bởi việc có thể canh tân cải cách hay bởi việc không thể thực hiện việc canh tân cải cách. Tương lai của Liên Hiệp Quốc cũng không ngoại lệ. Bởi thế, tất cả những ai thực sự quan tâm đến sự an toàn của tổ chức này, bằng việc làm chứ không phải bằng nguyên lời nói, cũng như quan tâm đến việc tổ chức ấy hoạt động theo bản Hiến Chương Liên Hiệp Quốc của mình, nhờ đó làm thế giới được bền vững, chính trực và công bình, cống hiến một bản lộ trình dẫn cho các dân tộc đến an bình, tự do và hợp tác, đều được kêu gọi để lưu ý tới và gắn bó với bản Hiến Chương Liên Hiệp Quốc cũng như với luật lệ quốc tế, chứ không sát cánh với những cái bất thường cũng như với những bản năng bất khả chế ngự của những kẻ đe dọa thế giới bằng khí giới những mưu đồ gian ác của họ, và của những kẻ tìm cách chiếm đoạt lợi lộc của mình một cách nhỏ mọn bằng việc trả giá bất chấp sự thật, sự chân chính và sự công bằng.


Thưa Ngài Tổng Thư Ký,


Chúng tôi biết rằng những kẻ làm áp lực bắt Hội Đồng Bảo An chấp nhận bản quyết định 1441 nhắm đến một mục tiêu khác với mục tiêu muốn nắm chắc là Iraq không chế tạo các loại vũ khí đại công phá trong thời gian vắng mặt thanh tra viên từ năm 1998. Chắc Ngài đã biết tại sao và ai đứng sau việc vắng mặt của các thanh tra viên ấy. Chúng tôi cũng biết rằng ở hậu trường của việc chấp nhận bản quyết định nhân danh Hội Đồng Bảo An này, xẩy ra sau khi các vị đại diện Iraq và vị Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc đã tiến đến chỗ thỏa thuận với nhau cũng như sau khi ông Blix, ElBaradei và các vị đại diện Iraq cùng họp báo phát biểu, cũng không có những lý do chân thực, chính đáng hay công bình. Bởi thế, chúng tôi xin thông báo cùng Ngài là chúng tôi sẽ hành sử với bản quyết định 1441, mặc dù nội dung của nó xấu, nếu nó được áp dụng thực hành theo sự dữ được tiên liệu của các phe có ác ý, điều quan trọng ở đây là việc cố gắng làm sao cho nhân dân của chúng tôi khỏi bị tai họa. Thế nhưng, chúng tôi sẽ không quên, cũng như trường hợp của những người khác vậy, là việc bảo toàn phẩm giá, nền an ninh, sự độc lập của nhân dân chúng tôi, và việc bảo vệ xứ sở chúng tôi cùng chủ quyền và những giá trị cao quí của nó, là một thánh vụ trong dự án thuộc vai trò lãnh đạo và chính quyền của chúng tôi. Thế nên, như chúng tôi đã nói trong bản thỏa thuận và lời họp báo phát biểu được đề cập trên đây, chúng tôi sẵn sàng tiếp đón những vị thanh tra, để họ có thể thi hành nhiệm vụ của họ, cũng như để bảo đảm là Iraq không chế tạo các loại vũ khí đại công phá trong lúc họ vắng mặt từ năm 1998.


Vậy chúng tôi xin Ngài thông báo cùng Hội Đồng Bảo An là chúng tôi sẵn sàng tiếp đón những thanh tra viên trong thời hạn họ được ủy nhiệm. Những phe liên hệ phải nhớ rằng chúng tôi đang ở trong tháng Ramadan thánh là tháng dân chúng đang chay tịnh, và tháng này được tiếp nối bằng Lễ Eid của Hồi Giáo. Tuy nhiên, chúng tôi sẽ hợp tác với các phần tử và viên chức của Liên Hiệp Quốc trong tất cả bối cảnh của những điều này cũng như lời phát biểu của phe tam quốc Pháp-Nga-Tầu. Trong việc đối xử với những thanh tra viên, chính quyền Iraq cũng sẽ lưu ý tới đường lối hành động của họ, những ý đồ của những ai có ác ý nơi họ cũng như cách thức bất xứng của họ trong việc tỏ ra tôn trọng phẩm giá, sự độc lập và nền an ninh quốc gia của dân chúng, cũng như tỏ ra tôn trọng chủ quyền, sự độc lập và nền an ninh của xứ sở họ. Chúng tôi rất mong thấy họ thi hành nhiệm vụ của họ hợp với luật lệ quốc tế càng sớm cáng tốt. Nếu họ làm như thế, làm một cách chuyên nghiệp và hợp pháp, không có những mưu đồ gì thì những cái giả dối của kẻ điêu ngoa sẽ bị lộ tẩy trước quần chúng, và Hội Đồng Bảo An sẽ đạt được mục tiêu minh xác của mình. Để rồi Hội Đồng Bảo An này theo luật pháp có nhiệm vụ phải hủy bỏ việc cấm vận cùng với tất cả những trừng phạt bất chính khác đối với Iraq. Nếu nó không làm điều này, tất cả mọi người thiện chí trên thế giới cùng với Iraq sẽ bảo nó phải làm điều ấy. Hội Đồng Bảo An này sẽ buộc phải theo ý kiến chung của dân chúng cũng như theo luật pháp để thực hiện đoạn 14 trong bản quyết định số 687, bằng cách áp dụng đoạn quyết định này cho thực thể Phục Quốc Do Thái, rồi cho toàn miền Trung Đông, làm cho miền này trở thành một miền phi các loại vũ khí đại công phá. Bấy giờ con số thành phần công chính sẽ tăng thêm trên thế giới, và Iraq sẽ được dịp tránh khỏi tiếng kêu của những con quạ sự dữ hằng ngày muốn đến xâm chiếm đất đai của họ, sát hại những người Iraq và tàn phá sản vật của họ bằng bom đạn. Điều này sẽ giúp cho sự bền vững của miền này cũng như của thế giới, trong việc chấm dứt vấn đề Do Thái Phục Quốc chiếm đóng Palestine cùng những lãnh thổ Ả Rập bị xâm chiếm khác, nếu nó được đi kèm với một bản quyết định không chiều theo những tiêu chuẩn lưỡng diện, và nếu những kẻ nhân danh lòng ái quốc ủng hộ chiến tranh bớt đi tính hung hăng của họ đối với những người Hồi Giáo và thế giới.


Bởi thế, qua Ngài, chúng tôi muốn lập lại những lời này với Hội Đồng Bảo An: Đó là hãy gửi các thanh ra viên đến Iraq để nắm chắc được điều ấy, và mọi người cũng sẽ nắm chắc được điều ấy, nếu đường lối làm việc của họ được canh chừng cho hợp pháp và chuyên nghiệp, là Iraq đã không chế tạo những loại vũ khí đại công phá, hạch nhân, hóa học hay vi trùng, như kẻ gian ác nghĩ tưởng. Những điều gian dối và mưu mẹo của chính phủ Hoa Kỳ và chính quyền Hiệp Vương Quốc sẽ bị lộ tẩy, để thế giới thấy được rằng người Iraq chân thành và xác đáng trong lời nói việc làm ra sao. Thế nhưng, nếu những cái tráo trở của chính phủ Hoa Kỳ, những ước muốn của phong trào Do Thái Phục Quốc, những kẻ theo họ, những thứ tình báo vụ, những thứ đe dọa cùng khuynh hướng đê hèn muốn tìm cách chơi trò gây rắc rối cho những nhóm thanh tra hay một số nào đó trong họ, thì bấy giờ mầu sắc sẽ bị lẫn lộn và cái hỗn độn theo đó sẽ làm méo mó đi những sự kiện, khiến tình trạng bị đẩy vào những chiều hướng nguy hiểm là điều một người có tâm trí bình thường không muốn thấy, và thành phần này, trong đó có chính quyền của tôi, muốn làm sáng tỏ những sự tình xẩy ra. Việc điều tra và thi hành này sẽ là những yếu tố quyết liệt chứng tỏ cho thấy đó có phải là ý đồ thực sự của Hội Đồng Bảo An muốn nắm chắc là Iraq không có những loại vũ khí bị tố cáo hay chăng, hoặc tất cả chỉ là những thứ che đậy của những kẻ đứng đằng sau bản quyết định, những kẻ không ngần ngại phun ra lời vu cáo và nói lên những thứ dối trá đánh lừa công chúng trong đó có cả dân chúng của họ.


Vậy hãy để cho những thanh tra viên đến Baghdad thi hành nhiệm vụ của họ theo luật lệ đòi hỏi, để rồi chúng ta sẽ nghe và thấy, cùng với những ai muốn nghe, muốn thấy và muốn tác hành theo trách nhiệm và quyền lợi của họ. Lời lẽ và cứ điểm cuối cùng vẫn sẽ là bản quyết định số 687 với những đòi buộc của cả vị tổng thư ký lẫn Iraq, cùng với khoản về công việc thực hiện được thỏa thuận trong bản hiệp ước có chữ ký của vị tổng thư ký tại Nữu Ước ngày 16/9/2002, cũng như lời họp báo của ông Hans Blix và ElBaradei ở Vienna ngày 30/9-1/10/2002.


Thưa Ngài Tổng Thư Ký,


Xin hãy thực thi các trách nhiệm của Ngài, bằng lời lẽ và khuyên can thành phần bất công là việc bất công của họ đối với những người Hồi Giáo, những người Ả Rập tín nghĩa cũng như với tất cả mọi người, sẽ gây ra những hậu quả khốc liệt, và Thiên Chúa, Đấng Toàn Năng có thể làm được mọi sự. Xin hãy nói với họ rằng nhân dân Iraq hãnh diện là trung nghĩa và Mujahid (cách mạng), thành phần đã chiến đấu với chế độ thuộc địa, thực dân đế quốc xưa và xân lăng xưa kia, kể cả cuộc xân lăng của kẻ bạo tàn biết bao nhiêu năm rồi. Giá mà nhân dân dũng cảm này phải trả để bảo toàn nền độc lập, phẩm giá, những nguyên tắc cao quí của họ đã là những con sống máu, với đầy những cái bị tước đoạt và mất mát nơi kho tàng của mình, cùng với những gì họ vĩnh viễn chiếm đoạt và kỷ lục làm cho họ hãnh diện. Bởi thế, thưa Ngài Tổng Thư Ký, chúng tôi hy vọng rằng Ngài sẽ khuyên bảo những kẻ vô tri đừng đẩy sự việc tới bờ vực thăm thẳm trong việc thi hành bản quyết định này, vì nhân dân của nước Iraq sẽ không muốn sống bằng cách hy sinh phẩm giá, xứ sở, tự do hay thánh đức của họ, trái lại, họ sẽ làm cho sự sống của họ trở thành một cái giá phải trả nếu đó là con đường duy nhất trước mắt họ để bảo toàn những gì họ buộc phải bảo toàn.


Tôi muốn báo cùng Ngài trước khi tôi kết thúc bức thư này là, tôi có ý định gửi một lá thư khác đến Ngài vào một ngày nào đó sau này, trong đó, tôi sẽ nói lên những nhận định của chúng tôi về những biện pháp và những phương thức được chất chứa trong Bản Quyết Định 1441 phản lại với luật lệ quốc tế, với Hiến Chương Liên Hiệp Quốc, với những sự kiện đã được ấn định và với biện pháp đã được nói đến trong các bản quyết định trước đây của Hội Đồng Bảo An.


“Hãy thực hiện việc an ninh thì Đấng ở trên Thiên Đàng sẽ không để cho các người bị trái đất nuốt đi khi nó rung chuyển” (Lời của Allah là Lời Chân Lý).


Allah là Đấng Tối Cao


Naji Sabri Ahmed,
Bộ Trưởng Ngoại Giao
Cộng Hòa Iraq.


(Tâm Phương Cao Tấn Tĩnh chuyển dịch xong vào đúng ngày Thanh Tra Liên Hiệp Quốc trở lại Iraq 18/11/2002, dịch từ bản Anh Ngữ từ Phần Tin Thế Giới World News của Màn Điện Toán CNN ngày Thứ Năm 14/11/2002)


Your Excellency,
You may recall the huge clamor fabricated by the President of the United States administration, in the biggest and most wicked slander against Iraq, supported in malicious intent, and spearheaded in word and malevolence, by his lackey Tony Blair, when they disseminated the claim that Iraq has perhaps produced, or was on its way to produce, nuclear weapons, during the time when the United Nations inspectors had been absent from Iraq since 1998. Then they returned to stress that Iraq had in fact produced chemical and biological weapons. They both know, as well as we do, and so can other countries, that such fabrications are baseless. But, does the knowledge of the truth constitute elements for interaction in the politics of our day, which has witnessed the unleashing of the American administration's evil to its fullest extent, dashing away all hope in any good? Indeed, is there any good to be hoped for, or expected, from the American administrations, now that they have been transformed by their own greed, by Zionism as well as by other known factors, into the tyrant of the age.
Let's go back to say that Iraq, having seen this fabrication work perhaps with some countries and among public opinion, while others maintained silence, confronted them with its agreement to the return of the U.N. inspectors, having agreed on this first with you as U.N. chief, in New York on 16 September, 2002, and later in a press statement issued jointly in Vienna following a meeting on 30th September - 1st October between an Iraqi technical delegation headed by Dr. Amer Al-Sa'di, Chief Inspector Hans Blix and Dr. Mohamed ElBaradei, the director-general of the International Atomic Energy Agency (IAEA). But after Iraq's acceptance of the return of the U.N. inspectors had become an established fact, including the agreement of 19 October, 2002, on the date of their return, and only a few hours (after) this agreement was reached, Colin Powell, the U.S. Secretary of State, declared that he would refuse to accept the inspectors' return to Iraq. In the meantime, the gang of evil returned to talking about adopting a new resolution, or new resolutions, in order to create something for the world to talk about, other than following the work of the inspectors and then seeing the fact already stated by Iraq, which was that Iraq neither had produced nor was in possession of any weapons of mass destruction, nuclear, chemical or biological, throughout the time of the inspectors' absence from Iraq. However, representatives at the United Nations and its agencies, especially those from permanent member states, instead of fellowship up on this and, hence, expose those responsible for the dissemination of lies and fabrications, were busy discussing the type and wording of the new resolution. They were indulged in what word or letter to add here or omit there, until they adopted a text under the pretext that it would be better to take kicks of a raging bull in a small circle than to face its horns in an open space. The text was adopted under the American Administration's pressure and threat that it would leave the U.N., if it did not agree to what America wanted, which is, to say the least, extremely evil and shameful to every honest member of the United Nations who recalls the provisions of its Charter, and sees that some people feel ashamed on behalf of those who are shameless.
Mr. Secretary-General,
We have said to the members of the Security Council whom we have contacted, or who have contacted us, when they told us about the pretexts of the Americans and their threat to perpetrate aggression against our country, whether unilaterally or with participated from others, if the Council were not to allow them to have their way, that we preferred, if it ever became necessary to see America carry out its aggressions against us unilaterally, when we would have to confront it relying on Allah, instead of seeing the American government obtaining an international cover with which to camouflage its falsehood, partially or completely, bringing it closer to the truth, so that it may stab the truth with the dagger of evil and confronted the United States before when it looked as it does now, and this was one of the factors of its isolation in the human environment on the globe at large.
The aggression of the United States of America and its single-handed infliction of injustice and destruction on those subjected to its inequity, in the forefront of whom are the Muslims and Arab believers, is the basic reason why America has withdrawn its ambassadors and other staff, close its embassies, and restrict its interests in many parts of the world, while reaping the hatred of the peoples of the world due to its policies and aggressive objectives. This is a situation which no other country in the world has experienced before, including the fathers of old colonialism. The Security Council, however, or indeed those who can basically play an influential role in it, have, instead of leaving the American administration and its lackey reap the result of their evil, saved wrongdoing rather than halted it. We shall see when remorse will not do any good for those who bite on their fingers.
Mr. Secretary-General,
The strength of influence of any international organization rests on the belief of the human environment in which the organization exists and which places its trust in it, once the organization declares that it has been founded to achieve goals important to mankind. We fear that the United Nations Organization may lose the trust and attachment of peoples, that is if it has not fallen to that place already. This is due to the exploitation of the organization by powerful interests, whenever their greedy ambitions converge at the expense of the interests of other peoples. It may also be due to the expediency and compromise among those interests in falsehood at the expense of the truth. So the United Nations Organization and its agencies will collapse in the same way as did its predecessor, the League of Nations. Then, the responsibility for this will not rest with the American administrations alone, but will also be due to the weakness of the timid who allow themselves to work for American interests, under the threat, lure or promises of the American administration.
He who remains silent in the defense of truth is a dumb devil. Nothing seems more reprehensible than the silence maintained by those who represented their nations in the Security Council, as they discussed the American draft resolution, in the face of the question raised by the representative of Mexico regarding the possibility of lifting the blockade imposed on Iraq. The Mexican representative said, during consultations at the Security Council over SCR 1441 on 8 November, 2002, that he did not find convincing the explanations presented by the American Permanent Representative, regarding the absence of any reference to the lifting of sanctions and the establishment in the Middle East region of a zone free of weapons of mass destruction, and that he would convey this to his government in order to receive instructions. The British representative responded by saying that he has listened to the statements made by the delegations of Syria and Mexico regarding the inclusion in the draft text of a paragraph on the lifting of sanctions. He went on to say that Iraq has been provided with the opportunity to dispose of its weapons of mass destruction, but Iraq had ignored that opportunity and decided to keep possession of those WMDs. Hence, he added, it would be inappropriate to include a reference to the lifting of sanctions as long as Iraq remained in possession of those weapons, even though an indirect reference to that effect was being accommodated.
We ask here, why is it that none of the representatives of SC member states asked their British counterpart when, where and how such an alleged decision was taken by Iraq to keep possession of the weapons of mass destruction. They treated the claim made by the British representative as if it were of no significance to them; or rather, as if it were of no concern to them to say the truth. Does not this instance, along with other things and the decline of this type of international organizations point to the possibility of the collapse of this international organization, which was founded in order to preserve world peace and security, but has now been transformed into a kitchen-house for big-power bargaining, providing cover for war, destruction, blockades and starvation to be inflicted upon peoples.
The future will be determined in the light of the possibility for reform, or the inability to achieve reform. The future of the United Nations is no exception to this. Hence, all those who are truly concerned about the well-being of this organization, in deeds not only in words, and about its work on the basis of the U.N. Charter, so that stability, justice and fairness will prevail in the world, providing a roadmap for peace, freedom and cooperation to flourish amongst peoples, are called upon to be careful and to adhere to the U.N. Charter and international law, and not to the whims and incontrollable instincts of those who threaten the world with their evil schemes, weaponry and those who seek to achieve their interests narrow-mindedly by resorting to bargaining at the expense of truth, justice and fairness.
Mr. Secretary General,
We know that those who pressed the Security Council to adopt resolution No. 1441 have other objectives than making sure that Iraq had not developed mass destruction weapons in the absence of the inspectors since 1998. You are aware of how and who stood behind their absence. We also know that there are no true, just or fair reasons behind the adoption of this resolution in the name of the Security Council, after the well-known understanding agreement between the representatives of Iraq and the U.N. Secretary-General and the press statement issued jointly by Blix, ElBaradei, and the Iraqi representatives. We hereby inform you that we will deal with resolution 1441, despite its bad contents, if it is to be implemented according to the premeditated evil of the parties of ill-intent, the important thing in this is trying to spare our people from harm. But we will not forget, nor should others do, that safeguarding our people's dignity, security, independence, and protecting our country, its sovereignty and sublime values, is as a sacred duty in our leadership's and government's agenda. Therefore, and as we said in the foresaid agreement and press statement, we are prepared to receive the inspectors, so that they can carry out their duties, and make sure that Iraq has not developed weapons of mass destruction, during their absence since 1998.
We hereby ask you to inform the Security Council that we are prepared to receive the inspectors within the assigned timetable. The parties concerned should bear in mind that we are in our holy month of Ramadan which means that the people are fasting, and this holy month will be followed by the Muslims' Eid. Nevertheless, we will cooperate with the concerned U.N. bodies and officials on the background of all this, and of the tripartite, French-Russia-China, statement. Dealing with the inspectors, the government of Iraq will also take into consideration their way of conduct, the intentions of those who are ill-intentioned amongst them and their improper approach in showing respect to the people's national dignity, their independence and security, and their country's security, independence and sovereignty. We are eager to see them perform their duties in accordance with the international law as soon as possible. If they do so, professionally and lawfully, without any premeditated intentions, the liars' lies will be exposed to public opinion, and the declared objective of the Security Council will be achieved. It will then become the lawful duty of the Security Council to lift the blockade and all the other unjust sanctions on Iraq. If it does not, all the peoples of good will in the world, in addition to Iraq, will tell it to do so. The SC will be compelled before the public opinion and the law to activate paragraph 14 of its resolution No. 687, by applying it to the Zionist entity (Israel), and then, to all the Middle East region, to make it a region void of mass destruction weapons. The number of just people will, then, increase in the world, and Iraq's possibility to drive away the cawing of the crows of evil that daily raid its land, and kill Iraqis and destroy their property by their bombs. This will help the stability of the region and the world, if it is accompanied by a resolution that will not be based on double standards, to put an end to the Zionist occupation of Palestine, and other occupied Arab territories, and if the warmongers strop their aggressions on the Muslims and the world.
Therefore, through you, we reiterate the same words to the Security Council: Send your inspectors to Iraq to make sure of this, and everyone will be sure, if their way of conduct is supervised so that it becomes legal and professional, that Iraq has not developed weapons of mass destruction, whether nuclear, chemical or biological, as claimed by evil people. The lies and manipulations of the American administration and British government will be exposed, while the world will see how truthful and adequate the Iraqis are in what they say and do. But if the whims of the American administration, the Zionist desires, their followers, intelligence services, threats and foul temptation were given the chance to play and tamper with the inspection teams or some of their members, the colors would be then confused and the resulting commotion will distort the facts and push the situation into dangerous directions which is something fair-minded people do not wish for, as well as the people who, including my government, want to bring forward the facts as they are. The fieldwork and implementation will be the decisive factors that will reveal whether the intentions were really for the Security Council to make sure that Iraq is void of those alleged weapons, or whether the whole thing was nothing but an evil cover by those who were behind the resolution who have no scruples to utter debased slander and to tell lies to the public opinion including their own peoples.
So let the inspectors come to Baghdad to carry out their duties in accordance with the law, and then we will hear and see along with who wants to hear, see and move according to each one's responsibility and rights. The final word and reference will still be resolution No. 687 with its obligations on both the secretary-general and Iraq, along with the code of conduct agreed upon in the agreement signed by the secretary-general in New York on 16th September, 2002, and the press statement of Hans Blix and ElBaradei in Vienna in 30 September - 1 October 2002.
Mr. Secretary-General,
Please assume your responsibilities, by saying and advising the unfair people that their unfairness to Muslims, faithful Arabs and to all, will be of dire consequences and that God, the Almighty is capable of doing everything. Tell them that the proud Iraqi people are faithful and Mujahid and who had fought the old colonialism, imperialism and aggression, including the tyrant's aggression for years and years. The price this courageous people paid to safeguard their independence, dignity, sublime principles was rivers of blood, with a lot of deprivation and loss of their riches, along with their eternal achievements and record which they are proud. Therefore, we hope that you will, Mr. Secretary-General, advise the ignorants not to push things to the precipice, in the implementation, because the people of Iraq will not choose to live at the price of their dignity, country, freedom or sanctities, and they would rather make their lives the price if that was the only way before them to safeguard what they must safeguard.
I wish to inform your Excellency before I conclude this letter, that I intend to forward another letter to you on a later date, in which I shall state our observations (on) the measures and procedures, contained in SCR 1441 that are contrary to international law, U.N. Charter, the facts already established and the measure contained in previous relevant resolutions of the Security Council.
"Do ye secure He Who is in Heaven will not cause you to be swallowed up by the earth when it shakes." (Allah's is the Word of Truth)
Allah is the Greatest
Naji Sabri Ahmed
Minister of Foreign Affairs
Republic of Iraq