Cuộc chung thẩm

 

Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI: Huấn Từ Truyền Tin Chúa Nhật 23/11/2008 

 

 

Anh Chị Em thân mến!

 

Hôm nay chúng ta cử hành Chúa Nhật cuối cùng của phụng niên Lễ Trọng Kính Chúa Giêsu Kitô Vua. Chúng ta biết rằng trong các Phúc Âm Chúa Giêsu bị đă loại trừ danh xưng vua chúa khi nó được hiểu theo nghĩa chính trị, theo chiều hướng của “thành phần cai trị của các dân nước” (cf. Mt 20:24). Trái lại, trong cuộc khổ nạn của ḿnh, trước Toàn Quyền Philatô Người đă tuyên bố một vai tṛ vua chúa khác. Philatô hỏi thẳng Chúa Giêsu rằng: “Ngươi có phải là vua hay chăng?”, Chúa Giêsu đáp: “Quan đă nói thế nhé; Tôi là vua” (Jn 18:37). Tuy nhiên, trước đó chút xíu Người đă tuyên bố rằng: “Nước tôi không thuộc về thế gian này” (Jn 18:36).

 

Thật thế, vai tṛ vua chúa của Chúa Kitô là mạc khải và là ứng dụng của vai tṛ làm vua của Thiên Chúa là Cha, Đấng cai trị tất cả mọi sự bằng yêu thương và công lư. Cha đă kư thác cho Con sứ vụ cống hiến cho loài người sự sống đời đời, yêu thương họ cho đến độ tận tuyệt hy sinh, và đồng thời Ngài cũng ban cho Người quyền xét xử loài người, ngay từ khi Người là một Con Người như chúng ta trong tất cả mọi sự (cf. Jn 5:21-22,26-27).

 

Phúc Âm hôm nay thật sự nhấn mạnh đến vai tṛ làm vua hoàn vũ của Chúa Kitô thẩm phán, bằng một dụ ngôn sâu sắc về việc chung thẩm, một dụ ngôn được Thánh Mathêu thuật lại ngay trước tŕnh thuật về cuộc khổ nạn của Người (25:31-46). Các h́nh ảnh giản dị, ngôn từ thông dụng, nhưng sứ điệp lại cực kỳ hệ trọng, đó là sự thật về số phận tối hậu của chúng ta và đề ra những tiểu chuẩn phán xét chúng ta. “Ta đói các người đă cho Ta ăn, Ta khát các người đă cho Ta uống, Ta là khách lạ và các người đón tiếp Ta” v.v. (Mt 25:35).

 

Ai là người không biết đến sứ điệp này? Nó đă trở nên một yếu tố nơi nền văn minh của chúng ta. Nó đă đánh dấu lịch sử của các dân tộc theo văn hóa Kitô giáo, những bậc thang giá trị của các nước này, các cơ cấu của họ, và nhiều tổ chức nhân ái và xă hội của họ. Thật vậy, Vương Quốc của Thiên Chúa không thuộc về thế giới này, nhưng nó làm viên trọn tất cả mọi sự thiện hảo bởi Chúa hiện hữu nơi con người và lịch sử. Nếu chúng ta mang t́nh yêu thương tha nhân ra thực hành theo giáo huấn của Phúc Âm th́ chúng ta đang dọn chỗ cho vai tṛ làm Chúa của Thiên Chúa và vương quốc của Ngài sẽ hiện thuưc giữa chúng ta. Ngược lại, nếu mỗi người chúng ta chỉ nghĩ đến lợi lộc của ḿnh thôi, th́ thế giới này không thể nào không bị hủy diệt. 

 

Các bạn thân mến, Vương Quốc của Thiên Chúa không phải là những ǵ vênh vang và ngoại diện, thế nhưng, như Thánh Phaolô nói, nó là “công lư, b́nh an và hoan lạc trong Thánh Thần” (Rm 14:17). Chúa Kitô đă ôm ấp thiện hảo của chúng ta rồi, tức là hết mọi người đều có sự sống, nhất là thành phần “hèn mọn” nhất trong con cái của Người được tham dự vào bữa tiệc của Người, một bữa tiệc Người đă dọn cho tất cả mọi người. Đó là lư do chẳng ích lợi ǵ cho thành phần giả h́nh chỉ biết nói “lạy Chúa, lạy Chúa”, nhưng lại bỏ bê các giới huấn của Người (cf. Mt 7:21).

 

Thiên Chúa sẽ đón nhận vào vương quốc hằng hữu của Ngài những ai thực hiện nỗ lực hằng ngày để thực hành lời của Ngài. Đó là lư do tại sao Trinh Nữ Maria, một con người khiêm hạ nhất trong loại tạo sinh của Ngài, đă trở nên cao trọng nhất trước nhan Ngài và ngự bên hữu Chúa Kitô Vua như một Nữ Vương. Chúng ta muốn trao phó bản thân ḿnh cho việc chuyển cầu thiên đ́nh của Mẹ bằng ḷng cậy trông thơ thảo, nhờ đó chúng ta có thể hiện thực sứ vụ Kitô hữu của chúng ta trên thế giới này.

 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 23/11/2008

(những chỗ được in đậm lên là do tự ư của người dịch trong việc làm nổi bật những điểm chính yếu quan trọng)