“Thiên Chúa nhân lành đă ban cho con một người cha và một người mẹ xứng với Thiên Đàng hơn là thế gian”

 Cặp Vợ Chồng Tân Chân Phước 19/10/2008 Louis Martin và Zélie Guérin,

cha mẹ của Nữ Thánh Tiến Sĩ Têrêsa Hài Đồng Giêsu

 Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL

 

Thiên duyên tiền định

 

Louis, đứa con thứ hai trong 5 người con của gia đ́nh, vào đời ngày 22/8/1823 ở Bordeaux. Cha của Louis Martin giải ngũ và dọn về ở Alencon. Louis đă học hành ở đó cho đến năm 22 tuổi th́ quyết định hành nghề chế tạo đồng hồ. Louis đă đến Strasbourg học nghề này. Trong thời gian học nghề ấy, có một lần chàng đến thăm Đan Viện Thánh Bênađô sống theo Luật Thánh Âu Quốc Tinh, một đan viện có một địa thế cao nhất Âu Châu, 6000 bộ trên mặt biển ở rặng núi Alps, lạnh âm 20 độ vào mùa đông. Khi trở về, chàng mang theo một cành hoa nhỏ, và cành hoa này đă được t́m thấy trong những thứ đồ đạc của chàng sau khi qua đời.

 

Sau đó một năm, tức vào năm 23 tuổi, cảm thấy có ơn gọi làm linh mục, chàng quyết định trở lại với Đan Viện Thánh Bênađô ấy một lần nữa, nơi hợp với ḷng yêu thích thiên nhiên và khuynh hướng chiêm niệm của chàng. Thế nhưng, v́ đan viện trưởng đă đ̣i hỏi chàng một điều kiện, đó là “anh cần phải học tiếng Latinh đă”. Thế là chàng đă cố gắng học tiếng Latinh. Người ta c̣n thấy trong cuốn sổ chi tiêu của chàng những ghi nhận về các cuốn sách giáo khoa Latinh và các bài học Latinh hằng tuần. Rồi đùng một cái, người ta thấy xuất hiện một ghi chú là “bán cuốn tự điển Pháp – Latinh…” Thế là chàng đă bỏ cuộc, không theo đuổi ơn gọi linh mục nữa. Nhưng vẫn không có ư định lập gia đ́nh.

 

Chàng tiếp tục học nghề chế tạo đồng hồ ở Strasbourg và sau mấy năm học thêm ở Paris, chàng đă hoàn tất việc huấn nghệ này. Trở về Alencon, chàng đă mua một căn nhà và mở tiệm chế tạo đồng hồ lẫn sửa chữa đồng hồ ở 17 rue du Pont Neuf 21 năm. Công việc làm ăn của chàng thành công đến nỗi sau đó chàng mở thêm tiệm nữ trang nữa. Th́ ra từ hậu bán thế kỷ 19 đă có những tiệm bán đồng hộ kiêm nữ trang rồi, chứ không phải bây giờ mới có. Chàng thích đọc sách, bơi lội, cầu nguyện, chơi thục bida, câu cá và đi bách bộ lâu giờ ở đồng quê.  Chàng tậu một khu đất có một cái cḥi để có thể sống một cuộc đời b́nh lặng thảnh thơi. Tuy nhiên, mẹ của chàng lại có ư khác. Bà đă sắp xếp cho chàng gặp Zélie là cô bé cùng học lớp làm ren với bà…

 

Zélie, người con thứ hai trong 3 chị em, sinh ngày 23/12/1831 ở Gandelain. Cha của cũng là một quân nhân và giải ngũ như cha của Louis. Sau khi vợ ông mở tiệm cà phê bị lỗ lă, ông đă dọn về Alencon để hai đứa con gái của ông được học ở trường Công Giáo của các Chị Ḍng Thánh Tâm. Zélie rất thông minh. Cô đă chiếm giải nhất thi viết văn 10 trong 11 lần. Cô đă trải qua thời niên thiếu khốn khổ với người mẹ khắc nghiệt. Sau này cô đă viết cho đứa em trai của cô rằng: “Mẹ tỏ ra quá nghiêm khắc với chị, c̣n em th́ lại được mẹ nuông chiều”.

 

Zélie đă xin vào Ḍng Thánh Vinh Sơn Phaolô ở Alencon, đă gặp mẹ bề trên, vị đă nói với cô rằng cô không có ơn kêu gọi. Tuy cảm thấy buồn khi phải chấp nhận lời khuyên này, v́ cô nhận ra Thánh Ư Chúa khi kêu lên cùng Ngài rằng: “Chúa Trời con ơi, con sẽ đi lập gia đ́nh để chu toàn thánh ư của Chúa. Vậy con xin Chúa hăy ban cho con nhiều con cái và chúng được thánh hiến cho Chúa”.

 

Thế là cô trở về quyết định theo học nghề làm ren. Alencon là trung tâm làm ren ở Pháp. Zélie đă trở thành một chuyên nghiệp viên về ngành nghề này. Cô đă điều hành một nhóm phụ nữ, vẽ kiểu và mua chỉ sợi. Cứ mỗi Thứ Năm họ tới nhà của cô để cô giao cho một số việc nào đó mang về làm ở nhà họ trong ṿng một tuần, và nộp lại cho cô vào Thứ Năm sau đó. Cô ráp nối những ǵ họ làm, điều chỉnh những sai sót rồi lại chia việc cho họ làm tiếp. Cô rất thành công trong ngành nghề này. Cô đă biến lầu một căn nhà của cô ở Rue Ste Blaise thành văn pḥng và công xưởng. Đường lối làm việc này vẫn c̣n thịnh hành cho tới ngày nay, ngay trong cộng đồng Người Việt Hải Ngoại Nam California.

 

Thấy ḿnh không có ơn gọi làm nữ tu, cố đă quyết định lập gia đ́nh. Một ngày kia, t́nh cờ cô lưu ư tới một chàng thanh niên có vóc dáng cao quí đi ngang qua mặt cô. Bấy giờ cô nghe thấy một tiếng nói trong ḷng rằng “chàng là người Ta sửa soạn cho con đó”. Ít lâu sau nàng biết được người thanh niên đó là Louis Martin. Qua việc sắp xếp của mẹ Louis, hai người đă gặp nhau và chỉ sau 3 tháng, họ đă quyết dịnh tiến tới hôn nhân, và chính thức trở thành vợ chồng với nhau tại Nhà Thờ Đức Mẹ Ban Ơn, vào nửa đêm Thứ Ba ngày 13/7/1858, khi Zélie ở vào tuổi 27 và Louis ở vào tuổi 35.

 

Khi quyết định lập gia đ́nh, cô không có ư nghĩ ǵ về vấn đề sinh sản. Vào chính ngày cưới, nghe thấy vấn đề này, cô đă đến gặp người chị em của cô bấy giờ là Nữ Tu Maria-Dosithée Ḍng Thăm Viếng ở Le Mans từ năm 1858, khóc lóc thảm thiết. Nhưng sau đó cô đă viết trong một bức thư rằng: “Tôi không bao giờ hối tiếc về việc lập gia đ́nh”.  Louis là một con người sống lư tưởng, thậm chí là một con người lăng mạn, đă thuyết phục nàng rằng họ sẽ sống với nhau như anh em theo gương Thánh Giuse và Mẹ Maria.

 

Tuy nhiên, 10 tháng sau, qua vị giải tội, nhận thấy việc sống như thế không hợp với ư muốn của Thiên Chúa, nhất là Zélie lại muốn có con, cặp vợ chồng có một không hai này đă bắt đầu cho ra đời những đứa con, đầu tiên là Maria, rồi tới Pauline và Léonie. Zélie viết: “Chúng tôi chỉ sống cho con cái của ḿnh, chúng là tất cả những ǵ là may lành mà chúng tôi chỉ t́m thấy nơi chúng”. Nàng c̣n viết cho người con gái Pauline của nàng rằng: “Đối với mẹ th́ mẹ muốn có nhiều con cái để mẹ có thể dưỡng dục chúng cho Thiên Đàng”. Bởi thế, chưa đầy 13 năm, họ đă có tất cả là 9 người con. 

 

(c̣n tiếp)