NHIỀU
LINH HỒN BỊ SA HỎA NGỤC V̀…
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Thực Tại Hỏa Ngục qua các Thị Kiến
“Hôm nay con được một Thiên
Thần đưa vào vực thẳm hỏa ngục. Đó là một nơi của cực h́nh khốn khổ; nó
lớn lao và dữ dội khủng khiếp biết là chừng nào! Những loại cực h́nh con
được trông thấy đó là: cực h́nh thứ nhất tạo nên hỏa ngục đó là mất Chúa;
cực h́nh thứ hai là lương tâm đời đời than khóc; cực h́nh thứ ba là thân
phận của con người không bao giờ đổi thay nữa; cực h́nh thứ bốn là lửa
sẽ nung nấu linh hồn nhưng không bao giờ hủy diệt linh hồn, một thứ khổ
đau khủng khiếp, v́ nó là ngọn lửa hoàn toàn thiêng liêng bốc lên bởi
cơn giận của Thiên Chúa; cực h́nh thứ năm là bóng tối tăm tùy thuộc và
một mùi nghẹt thở kinh khủng, và cho dù tối tăm mù mịt như thế các ma
quỉ và các linh hồn bị trầm luân vẫn trông thấy nhau cùng tất cả mọi sự
dữ của nhau và của ḿnh; cực h́nh thứ sáu là liên lỉ ở bên Satan; và cực
h́nh thứ bảy là kinh hoàng tuyệt vọng, thù ghét Thiên Chúa, những lời
nói ghê tởm, nguyền rủa và lộng ngôn. Có những cực h́nh đặc biệt nhắm
vào những linh hồn riêng biệt. Có những cực h́nh về những thứ giác quan.
Mỗi một linh hồn phải chịu đựng những khổ đau khủng khiếp và khôn tả,
liên quan tới cách thức họ phạm tội. Có những hang động và những hầm hố
của cực h́nh là nơi xẩy ra những h́nh thức khổ đau quằn quại khác nhau.
Con chết ngất trước cảnh tượng của những cực h́nh này nếu uy quyền toàn
năng của Thiên Chúa không nâng đỡ con. Chớ ǵ tội nhân biết rằng họ sẽ
bị cực h́nh đời đời kiếp kiếp, nơi những giác quan họ dùng để phạm tội.
Con viết điều này theo lệnh của Chúa, để không một linh hồn nào có
thể chữa ḿnh nói rằng không có hỏa ngục, hay không người nào đă từng ở
đó nói rằng chưa có ai cho biết nó như thế nào.
“Con là nữ tu
Faustina, theo lệnh Chúa truyền, đă viếng thăm các vực thẳm hỏa ngục để
có thể nói với các linh hồn về nó và chứng thực về sự hiện hữu của nó.
Giờ đây con không thể nói về nó; nhưng con được lệnh Chúa viết
nó ra. Ma quỉ cảm thấy tràn đầy hận thù với con, nhưng chúng phải vâng
phục con theo lệnh Chúa. Những ǵ con viết chỉ là một bóng mờ của
những ǵ con đă thấy. Thế nhưng con nhận thấy một điều là
hầu hết các linh hồn ở đó là những ai không tin rằng có hỏa ngục.
Khi con tỉnh lại, con khó có thể thản nhiên không rùng ḿnh hoảng sợ.
Các linh hồn chịu khổ ở đó kinh hoàng khủng khiếp là chừng nào! Bởi thế
con thiết tha nguyện cầu hơn nữa cho các tội nhân ơn ăn năn hoán cải.
Con không ngừng nài xin t́nh thương của Thiên Chúa đoái đến họ. Ôi Chúa
Giêsu ơi, con thà bị sầu đau cho tới tận thế, quằn quại với những khổ
đau thượng thặng, c̣n hơn là xúc phạm đến Chúa bằng một tội nhỏ mọn nhất”.
(Ngày 20/10/1936, Chị
Thánh Faustina - Nhật Kư, khoản 741, những chỗ in nghiêng và đậm là do
người dịch tự ư nhấn mạnh)
Thực tại hỏa ngục cũng đă
được tỏ cho 3 Thiếu Nhi Fatima thấy ở phần thứ nhất của Bí Mật Fatima.
Thật vậy, Mẹ Maria hiện ra với 3 Thiếu Nhi Fatima lần thứ ba vào trưa
ngày 13-7-1917 ở
điểm hẹn hằng tháng là Đồi Cova da Iria trên một cây sồi, với dấu báo
là những tia chớp như sắp sửa có mưa. Đức Mẹ hiện ra với chiếc áo trắng
và rực sáng hơn pha lê phản ánh mặt trời. Lucia lớn nhất thân thưa cùng
Mẹ rằng:
- Bà muốn con làm ǵ?
- Ta muốn các con đến đây vào ngày 13 tháng tới, Ta muốn các con tiếp
tục cầu kinh Mân Côi hằng ngày để tôn kính Đức Mẹ Mân Côi mà cầu cho ḥa
b́nh thế giới cũng như chấm dứt chiến tranh, v́ chỉ có Người mới có thể
cứu giúp các con thôi.
- Thưa Bà, xin Bà nói cho chúng con biết Bà là ai! Xin Bà hăy làm một
phép lạ để mọi người tin rằng Bà đă hiện ra với chúng con.
- Các con hăy nhớ đến đây hằng tháng. Tới tháng 10, Ta sẽ nói cho chúng
con Ta là ai và Ta muốn ǵ, Ta cũng sẽ làm một phép lạ cho mọi người
thấy mà tin... Hăy hy sinh cầu cho các tội nhân và sau mỗi một hy sinh
các con hăy nói: (Con dâng hy sinh này) "Lạy Chúa Giêsu, v́ yêu Chúa và
để cầu cho tội nhân ăn năn thống hối cũng như để đền tạ Trái Tim Vô
Nhiễm Nguyên Tội Mẹ".
Nói xong, Đức Mẹ lại mở tay ra như hai lần trước. Lần này tia sáng thấu
qua trái đất làm cho 3 Thiếu Nhi Fatima thấy một biển lửa, ma qủi và các
linh hồn dưới h́nh người cháy đen và đỏ rực như những cục than hồng,
đang ngoi ngóp và phập phồng, rên rỉ và nghiến răng.
- Các con vừa thấy hỏa ngục, nơi tội nhân khốn nạn rơi xuống. Để cứu các
tội nhân khốn nạn, Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô
Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới. Nếu những điều Mẹ dạy được thi hành
th́ nhiều linh hồn được cứu rỗi và thế giới sẽ có ḥa b́nh…
Kết thúc Bí Mật Fatima ngày
13/7/1917, Mẹ Maria đă kêu gọi các em Thiếu Nhi Fatima đọc Lời Nguyện
Mân Côi Fatima chúng ta vẫn đọc sau mỗi chục kinh cho đến nay, đó là
câu:
"Lạy Chúa Giêsu, xin
tha tội cho chúng con, xin cứu chúng con khỏi lửa hỏa ngục. Xin đem mọi
linh hồn lên thiên đàng, nhất là những linh hồn cần đến ḷng Chúa thương
xót hơn".
Phải, vấn đề ở đây là cầu
nguyện cho phần rỗi các tội nhân, kèm theo hy sinh chỉ cho họ nữa, bằng
không, chúng ta phải chịu trách nhiệm về việc hư đi của họ, như Mẹ Maria
đă khẳng định vào lần hiện ra thứ 4 ngày 19/8/1917 như sau:
“Hăy cầu nguyện thực
nhiều và hy sinh cho tội nhân; nhiều linh hồn sa hỏa ngục v́ không có
ai hy sinh cầu cho họ”.
Chân
Phước
Thiếu
Nhi Fatima Giaxinta
Trong Đạo Binh Dàn Trận của
Đức Mẹ Mân Côi Fatima, nếu Thiếu Nhi Fatima Lucia lớn nhất đóng vai tṛ
tiền tuyến theo ơn gọi “chấp nhận mọi đau khổ” riêng của ḿnh, và
Thiếu Nhi Fatima Phanxicô đóng vai trung phong theo ơn gọi “đền tạ
những xúc phạm” của ḿnh, th́ Thiếu Nhi Fatima Giaxinta đóng vai tṛ
hậu tuyến theo ơn gọi “cầu cho tội nhân ăn năn trở lại” của ḿnh.
Thật thế, nếu Lucia thực
hiện ơn gọi hy sinh của Thiếu Nhi Fatima bằng việc “chấp nhận mọi đau
khổ” thế nào, và Phanxicô cũng thực hiện ơn gọi hy sinh của Thiếu Nhi
Fatima bằng việc “đền tạ những xúc phạm”, th́ Giaxinta cũng thực hiện ơn
gọi hy sinh bằng việc “cầu cho tội nhân ăn năn trở lại” như vậy.
Trong Biến Cố Thánh Mẫu
Fatima, nếu h́nh ảnh Mẹ Sầu Bi vào lần hiện ra cuối cùng 13/10/1917, đă
ảnh hưởng đến tâm thần của Thiếu Nhi Fatima Phanxicô, khiến em chuyên
chú vào việc đền tạ theo ơn gọi chuyên biệt của em, th́ thị kiến hỏa
ngục vào lần Mẹ hiện ra thứ ba 13/7/1917, đă làm cho Thiếu Nhi Fatima
Giaxinta nhỏ nhất kinh hoàng khiếp đảm hết sức, đến nỗi em đă hăng say
khao khát sống ơn gọi chuyên biệt của em là hy sinh “cầu cho tội nhân ăn
năn trở lại” cùng Chúa.
Trong bài giảng phong Chân
Phước cho Thiếu Nhi Giaxinta, người đă qua đời lúc gần 10 tuổi
(11/3/1910-20/2/1920) tại Linh Địa Thánh Mẫu Fatima ngày 13/5/2000, Đức
Thánh Cha Gioan Phaolô II đă nói về vị Á Thánh nữ trẻ nhất Giáo Hội này
(ở đoạn 4) như sau: “Giaxinta đă bị kích động sâu xa bởi thị kiến
hỏa ngục vào lần Đức Mẹ hiện ra 13/7, đến nỗi không một việc hy sinh hăm
ḿnh hay đền tội nào là quá sức đối với em trong việc cứu lấy các tội
nhân”.
Thật thế,
Giaxinta thực hiện nhiều
việc hy sinh với mục đích rơ ràng là để cứu các tội nhân, như chị Lucia
thuật lại trong Hồi Kư Thứ Nhất và Thứ Ba của chị.
“Hôm ấy chúng con đang chơi
ở chỗ giếng nước con đă đề cập tới. Gần đó, có một cây nho của mẹ
Giaxinta. Bà đă cắt một ít chùm để mang lại cho chúng con ăn. Nhưng
Giaxinta không bao giờ quên các tội nhân cả. Em nói:
- Chúng ta sẽ không ăn
những chùm nho này. Chúng ta hăy dâng hy sinh này để cầu nguyện cho các
tội nhân.
Rồi em cầm những trái nho
chạy đi cho những trẻ em khác đang chơi trên đường đi. Em trở về mặt mày
hớn hở, v́ em đă thấy các trẻ em nghèo của chúng con để trao cho họ
những trái nho.
Lần khác, bà d́ của con gọi
chúng con lại để ăn những trái vả bà mang về nhà, và thật sự là những
trái ấy ai ăn cũng cảm thấy ngon miệng. Giaxinta hớn hở ngồi xuống bên
giỏ trái cây cùng với chúng con rồi cầm trái vả đầu tiên lên. Em gần ăn
trái vả này th́ sực nhớ lại đă nói:
- Đúng rồi! Hôm nay chúng
ta chưa làm được một hy sinh nào cho các tội nhân hết! Chúng ta phải
dâng hy sinh này.
Em bỏ trái vả lại giỏ trái
cây để thực hiện việc hy sinh; cả chúng con cũng bỏ những trái vả vào
giỏ để cầu nguyện cho các tội nhân ăn năn cải thiện đời sống. Giaxinta
đă thực hiện nhiều hy sinh như thế rất là thường, nhưng con xin thôi
không kể đến nữa kẻo con sẽ không bao giờ ngừng được.
Đó là cách Giaxinta đă sống
hằng ngày của ḿnh cho đến khi Chúa gửi đến cho em chứng bệnh cúm làm em
phải nằm yên ở trên giường, cả anh Phanxicô của em cũng bị nữa. Tối hôm
trước khi ngă bệnh, em đă nói rằng:
- Em cảm thấy nhức đầu quá
đi và rất là khát nước! Thế nhưng em sẽ không uống nước, v́ em muốn chịu
khổ cho các tội nhân.
Tuy nhiên, Giaxinta đă khá
hơn một chút. Em thậm chí đă có thể chỗi dậy và nhờ đó có thể bỏ cả ngày
ra ngồi bên giường của Phanxicô. Một lần kia em nhắn con tới gặp em lập
tức. Con chạy ngay lại. Em đă nói với con rằng:
- Đức Bà đă đến gặp em.
Người bảo cho chúng ta biết rằng chẳng c̣n bao lâu nữa Người sẽ đến đem
anh Phanxicô về trời, và Người hỏi em rằng em có c̣n muốn hoán cải các
tội nhân hay chăng. Em đă nói rằng có. Người bảo em là em sẽ phải đi đến
nhà thương, ở đó em sẽ chịu nhiều đau khổ; và em phải chịu khổ để hoàn
cải các tội nhân, hầu đền tạ tội lỗi đă phạm đến Trái Tim Vô Nhiễm
Nguyên Tội Mẹ Maria và v́ yêu Chúa Giêsu. Em hỏi Người là chị có đi với
em không. Người nói là không, và đó là những ǵ em cảm thấy khó nhất.
Người nói rằng mẹ em sẽ đưa em đi, rồi em sẽ phải ở lại đó một ḿnh!
Nói xong em ngẫm nghĩ một
chút rồi thêm:
- Giá chị có
thể ở với em nhỉ! Chỗ khó nhất đó là đi không có chị…. Thế nhưng không
sao! Em sẽ chịu v́ yêu Chúa, để đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ
Maria, để cầu cho các tội nhân cũng như cho Đức Thánh Cha.
Vào lúc người
anh của em về trời, em đă tỏ cho anh những lời nhắn gửi này:
- Anh hăy dâng lên Chúa và Mẹ tất cả t́nh yêu của em nhé, và thưa với
các Ngài rằng em sẽ chịu khổ bao lâu các Ngài muốn, để cầu cho các tội
nhân ăn năn hối cải cũng như để đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ
Maria.
Giaxinta đă
hết sức đau khổ trước cái chết của Phanxicô. Em cảm thấy vô cùng thấm
thía trong ḷng một thời gian dài, đến nỗi nếu có ai hỏi em đang nghĩ ǵ
th́ em đáp: ‘Nghĩ về Phanxicô. Con hy sinh tất cả để mong gặp lại anh!’
Rồi em rướm nước mắt.
Ngày kia con nói với em rằng:
- Giờ đây
chẳng c̣n bao lâu nữa em sẽ về trời. Thế c̣n chị th́ sao đây!
- Tội nghiệp cho chị! Chị đừng có khóc! Em sẽ cầu thật nhiều cho chị khi
em lên đó. Phần chị, đó là cách Đức Mẹ muốn chị phải sống. Nếu Người
muốn điều ấy cho em, em sẽ hân hoan ở lại để chịu đau khổ hơn nữa cho
các tội nhân.
Ngày Giaxinta
phải đi nhà thương đă đến. Ở đó em thật sự đă phải chịu đựng rất nhiều.
Khi mẹ em đến thăm em, bà hỏi em có cần ǵ chăng. Em nói rằng em muốn
gặp con. Đây không phải là một điều dễ dàng đối với d́ của con, song d́
cũng đem con đi ngay khi có dịp. Vừa thấy con, em đă hớn hở ôm chầm lấy
con, và nói với mẹ của em hăy đi mua đồ và để con lại với em. Con hỏi
thăm em có khổ đau nhiều lắm chăng. Em đáp:
- Có chứ. Thế
nhưng em dâng tất cả mọi sự để cầu cho các tội nhân cũng như để đền tạ
Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria.
Thế rồi, đầy
nhiệt t́nh, em đă nói về Chúa và Đức Mẹ như sau:
- Ôi em yêu
thích được chịu khổ v́ yêu các Ngài biết bao, chỉ để làm cho các Ngài
hài ḷng mà thôi! Các Ngài rất yêu thương những ai chịu khổ cho các tội
nhân ăn năn cải thiện đời sống.
Em được trở về nhà với cha mẹ em trong một thời gian. Em có một vết
thương lớn ở ngực cần phải được chữa trị hằng ngày, nhưng em đă chịu
đựng không hề phàn nàn hay tỏ ra một dấu hiệu khó chịu nào. Điều làm em
khó chịu nhất là những cuộc viếng thăm thường xuyên và những câu hỏi của
nhiều người đến thăm em, những người em không thể nào tránh né được nữa.
- Em cũng dâng
cả những hy sinh này nữa để cầu nguyện cho các tôi nhân ơn ăn năn hối
cải.
Có lần d́ của
con xin con một điều “Cháu hỏi xem Giaxinta nghĩ ǵ khi nó lấy tay ôm
mặt bất động một lúc lâu. D́ đă hỏi nó nhưng nó chỉ mỉm cười không nói
năng ǵ”. Con đă hỏi Giaxinta. Em trả lời con như sau:
- Em nghĩ đến
Chúa, đến Đức Mẹ, đến các tội nhân, và đến… (em đề cập tới một số điều
của Bí Mật). Em thích suy nghĩ.
Một lần nữa,
Đức Trinh Nữ lại chiếu cố đến thăm Giaxinta, để nói với em về những
thánh giá mới cùng những hy sinh mới đang chờ đợi em. Em đă cho con biết
những điều ấy mà rằng:
- Đức Mẹ bảo
em rằng em sẽ đi Lisbon tới một bệnh viện khác; rằng em sẽ không thấy
chị nữa, cũng chẳng được thấy cha mẹ em nữa, và sau khi đă chịu nhiều
đau khổ, em sẽ chết cô đơn một ḿnh. Thế nhưng Người nói rằng em không
cần ǵ phải sợ hăi, v́ chính Người đến đem em về trời.
Em đă ôm gh́
lấy con mà khóc:
- Em sẽ không bao giờ được
thấy chị nữa! Chị sẽ không đến đó thăm em. Ôi xin chị cầu nguyện nhiều
cho em, v́ em sẽ bị chết cô đơn một ḿnh!
Giaxinta đă chịu đựng kinh khủng cho tới ngày em lên đường đi Lisbon. Em
cứ gắn liền lấy con mà khóc nấc lên:
- Em sẽ không bao giờ được thấy chị nữa! Không bao giờ được thấy mẹ em
nữa, các anh của em nữa, cha của em nữa! Em sẽ không bao giờ được thấy
mọi người nữa! Thế rồi em sẽ chết lủi thủi một thân một ḿnh.
Một hôm con
khuyên em:
- Em đừng nghĩ đến nó nữa.
Em trả lời:
- Hăy để em nghĩ đến nó, v́
càng nghĩ em càng khổ, song em muốn chịu khổ v́ yêu Chúa và cho các tội
nhân. Dù vậy, em cũng không sao! Đức Mẹ sẽ đến đó để đưa em về trời.
Có những lúc em hôn và ôm
cây thánh giá mà than lên rằng: “Ôi Chúa Giêsu ơi! Con yêu Chúa, và con
muốn chịu khổ thật nhiều v́ yêu Chúa”. Em rất thường hay nói rằng: “Ôi
Chúa Giêsu! Giờ đây Chúa có thể hoán cải nhiều tội nhân, v́ đây thật sự
là một hy sinh to lớn!”
Cuối cùng ngày em phải bỏ nhà đi Lisbon đă đến (21/2/1920). Thật là một
cuộc giă biệt đoạn trường. Em đă ôm chặt lấy con rất lâu mà khóc nấc lên:
“Chúng ta sẽ không bao giờ
được thấy nhau nữa! Xin chị cầu nguyện nhiều cho em cho đến khi em về
trời. Bấy giờ em sẽ cầu nguyện cho chị. Chị đừng bao giờ nói Bí Mật ấy
cho bất cứ một ai nghe, dù họ có giết chị đi nữa. Chị hăy yêu mến Chúa
Giêsu và Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria thật nhiều, và hăy kiếm
nhiều hy sinh cho các tội nhân”.
|