Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI: Huấn Từ Truyền Tin Chúa Nhật Lễ Các Thánh 1/11/2009 về Mối Hiệp Thông Các Thánh

 

 

Anh Chị Em thân mến!

 

Chúa Nhật này trùng với Lễ Trọng Các Thánh, một lễ mời gọi Giáo Hội lữ hành trên trái đất trong việc hướng về cuộc cử hành khôn cùng của cộng đồng thiên quốc, và trong việc làm sống lại niềm hy vọng nơi sự sống đời đời. Chính năm này đây ở 14 thế kỷ trước, khi Pantheon – một trong những tượng đài cổ nhất và nổi tiếng nhất của người Rôma – được giành cho việc tôn thờ của Kitô giáo và được hiến cho Trinh Nữ Maria cũng như cho tất cả mọi vị tử đạo: Sancta Maria ad Martyres. Như thế đền thờ của tất cả mọi thần linh ngoại giáo này đă trở thành một đài tưởng niệm cho tất cả những ai, như được Sách Khải Huyền nói: “xuất thân từ cuộc đại nạn; họ giặt áo ḿnh và làm cho nó nên trắng trong máu của Con Chiên” (Rev 7:14).

 

Sau đó, việc cử hành mừng tất cả mọi vị tử đạo được bao gồm tất cả mọi vị thánh, “một đám thật đông đảo không ai đếm nổi, từ mọi quốc gia, mọi chi tộc, dân tộc và ngôn ngữ” (Rev 7:9) – như được Thánh Gioan diễn tả. Trong Năm Linh Mục này, tôi muốn đặc biệt nhớ đến tất cả mọi vị linh mục thánh đức, cả những vị đă được Giáo Hội phong thánh, lấy các vị làm gương của các nhân đức tu đức và mục vụ, cũng như những vị – đông hơn rất nhiều – chỉ có Chúa biết. Mỗi người trong chúng ta đều cảm thấy hân hoan nhớ đến một số vị nào đó, những vị đă giúp chúng ta lớn lên trong đức tin và làm cho chúng ta cảm thấy sự tốt lành và gần gữi của Thiên Chúa.

 

Ngày mai chúng ta hằng năm sẽ nhớ đến tất cả mọi tín hữu đă ra đi. Tôi muốn mời gọi anh chị em hăy sống việc cử hành hằng năm này theo tinh thần đích thực của Kitô giáo, tức là theo ánh sáng xuất phát từ Mầu Nhiệm Vượt Qua. Chúa Kitô đă chết và đă sống lại, và đă mở ra cho chúng ta con đường về nhà Cha là vương quốcc sự sống và an b́nh. Ai theo Chúa Giêsu ở đời này th́ được lănh nhận vào nơi Người đă đi trước chúng ta.

 

Bởi thế, trong khi chúng ta thắm viếng các nghĩa trang, chúng ta hăy nhớ rằng ở đó, trong những nấm mộ, chỉ c̣n những tử cốt của những người thân yêu đang chờ đợi ngày sống lại cuối cùng. Linh hồn của họ – như Thánh Kinh nói – “ở trong tay Thiên Chúa” (Wis 3:1). Bởi thế, cách thứ thích đáng nhất và hiệu nghiệm nhất để tôn kính họ đó là cầu nguyện cho họ, dâng những tác động tin, cậy, mến. Hợp với hy tế Thánh Thể, chúng ta có thể chuyển cầu cho phần rỗi trường sinh của họ, và cảm thấy mối hiệp thông sâu xa nhất tronmg khi đợi chờ được tái hiệp, được muôn đời hoan hưởng t́nh yêu đă tạo dựng nên cúng ta và cứu chuộc chúng ta.

 

Các bạn thân mến, tuyệt vời biết bao và an ủi biết bao mối hiệp thông các thánh! Nó là một thực tại truyền đạt một chiều kích khác nhau cho tất cả đời sống của chúng ta. Chúng ta không bao giờ lẻ loi! Chúng ta làm nên một phần của một ‘cộng đồng” thiêng liêng được chi phối bởi một t́nh đoàn kết sâu xa: sự thiện của mỗi người là thiện ích cho tất cả mọi người, và ngược lại, hạnh phúc chung được lan tỏa nơi từng người. Nó là một mầu nhiệm mà, ở một mức độ nào đó, chúng ta có thể cảm nghiệm ở trên thế gian này, trong gia đ́nh, nơi t́nh bạn, nhất là nơi cộng đồng thiêng liêng của Giáo Hội. Chớ ǵ Mẹ Maria Rất Thánh giúp chúng ta bước nhanh trên con đường thánh thiện và chứng tỏ ḿnh là một Người Mẹ của t́nh thương đối với các linh hồn của thành phần quá cố.

 

(Sau Kinh Truyền Tin, Đức Thánh Cha nói:)

 

Đúng 10 năm qua đi từ ngày các vị đại diện hàng đầu của tổ chức Liên Hiệp Lutherô Thế Giới và Giáo Hội Công Giáo kư Bản Tuyên Ngôn Chung về Tín Lư Công Chính Hóa, ở Augsburg, ngày 31/10/1999. Sau đó, vào năm 2006, Hội Đồng Methodist Thế Giới cũng đồng ư với bản tuyên ngôn này. Bản văn kiện này đă chứng thực một sự đồng thuận giữa những người Lutherô và Công Giáo về những chân lư nền tảng của tín lư công chính hóa, những sự thật đưa chúng ta tới chính tâm điểm của Phúc Âm cũng như tới những vấn đề thiết yếu của đời sống chúng ta.

 

Chúng ta được Thiên Chúa chấp nhận và cứu chuộc; cuộc sống của chúng ta được ghi khắc nơi chân trời của ân sủng, nó được dẫn dắt bởi một Vị Thiên Chúa xót thương, Đấng tha thứ tội lỗi của chúng ta và gọi chúng ta đến một sự sống mới theo Con của Ngài; chúng ta sống bởi ân sủng của Thiên Chúa và chúng ta được kêu gọi để đáp lại tặng ân của Ngài; tất cả những điều ấy giải thoát chúng ta khỏi sợ hăi và thấm nhập vào chúng ta niềm hy vọng và ḷng can đảm trong một thế giới đầy bất ổn, lo âu và đau khổ.

 

Người Tôi Tớ Chúa Gioan Phaolô II đă diễn tả ngày kư Bản Tuyên Ngôn Chung này như là “một chốt điểm trên con đường khó khăn trong việc tái tạo mối hiệp nhất trọn vẹn giữa thành phần Kitô hữu” (Angelus, 10/31/1999). Thế nên, việc kỷ niệm này là một cơ hội để nhắc lại sự thật về vấn đề công chính hóa của con người, được cùng nhau chứng thực, để đến với nhau nơi các cử hành đại kết và để chia sẻ hơn nữa về vấn đề này cũng như những đề tài khác là đối tượng của việc đối thoại đại kết.

 

Tôi thiết tha hy vọng rằng việc kỷ niệm quan trọng này sẽ góp phần vào việc làm cho chúng ta tiến bộ trên con đường tiến tới mối hiệp nhất trọn vẹn và hữu h́nh của tất cả mọi người môn đệ Chúa Kitô.

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 2/11/2009