Đức Giáo Hoàng Bin Đức XVI:

Hun T Truyn Tin Chúa Nht XXIV 13/9/2009 v Đức Tin Thc Hành

 

 

Anh Chị Em thân mến!

 

Chúa Nhật này, Chúa Nhật 24 Thường Niên, Lời Chúa đặt ra cho chúng ta hai câu hỏi quan trọng tôi muốn được tóm gọn thế này: “Chúa Giêsu Nazarét là ai đối với anh chị em?” và “Đức tin của anh chị em đă được chuyển thành việc làm hay chưa?” Câu hỏi đầu tiên chúng ta thấy ở trong bài Phúc Âm hômn nay, với câu Chúa Giêsu hỏi các môn đệ của ḿnh rằng: “Các con bảo Thày là ai?” (Mk 8:29), Thánh Phêrô lập tức trả lời một cách rơ ràng: “Thày là Đức Kitô”, tức là Đấng Thiên Sai, Đấng được Thiên Chúa thánh hiến, được sai đến để cứu dân ḿnh.

 

Thánh Phêrô và các môn đệ khác, bấy giờ, như đại đa số quần chúng, đều tin rằng Chúa Giêsu không phải là một vị đại sư phụ, hay là một tiên tri, mà c̣n hơn thế nhiều. Họ có đức tin: họ tin rằng Thiên Chúa đang hiện diện nơi Người và hoạt động nơi Người. Tuy nhiên, ngay sau khi tuyên xứng đức tin này, lúc Chúa Giêsu lần đầu tiên công khai loan báo rằng Người cần phải chịu đau khổ và bị sát hại, th́ cũng người môn đệ Phêrô này đích thân chống lại viễn tượng khổ đau và chết chóc này. Vậy Chúa Giêsu đă phải mạnh mẽ khiển trách ngài, làm cho ngài hiểu rằng việc tin rằng Người là Thiên Chúa vẫn chưa đủ, mà c̣n, được thúc đẩy bởi đức ái, ngài c̣n phải theo Người trên cùng một con đường nữa, đó là đường thập giá (cf. Mk 8:31-33). Chúa Giêsu không đến để dạy chúng ta một thứ triết lư, mà tỏ cho chúng ta thấy một đường lối, thực sự là “con” đường dẫn đến sự sống.

 

Con đường này là t́nh yêu, một t́nh yêu là biểu hiện của đức tin chân thực. Nếu một người yêu mến tha nhân của ḿnh bằng một con tim tinh tuyền và quảng đại có nghĩa là họ thực sự nhận biết Thiên Chúa. Tráo lại, nếu một người nói rằng họ có đức tin, nhưng không tỏ ra yêu thương anh chị em ḿnh, th́ họ không phải là tín hữu thật. Thiên Chúa không sống trong họ. Thánh Giacôbê đă minh nhiên khẳng định điều này ở bài đọc thứ hai của Thánh Lễ Chúa Nhật này: “Nếu đức tin không được kèm theo việc làm là một đức tin chết” (James 2:17). Về vấn đề này, tôi xin trích từ các bản văn của Thánh Gioan Kim Khẩu, một trong những vị đại giáo phụ của Giáo Hội được Giáo Hội mời gọi chúng ta tưởng nhớ hôm nay theo lịch phụng vụ của Giáo Hội.

 

Nhận định về chính đoạn thư này của Thánh Giacôbê, ngài viết: “Người ta có thể có niềm tin đúng thực về Cha và Con, và cả Thánh Linh nữa, thế nhưng nếu họ không sống một cách đúng thực, th́ đức tin của họ sẽ vô dụng cho phần rỗi. Bởi vậy, khi anh chị em đọc trong Phúc Âm: ‘Sự sống đời đời đó là nhận biết Cha là Thiên Chúa chân thật duy nhất’ (Jn 17:3), th́ đừng nghĩ rằng câu này đă đủ để cứu độ chúng ta: một đời sống tinh tuyền nhất và là một đức hạnh tinh tuyền nhất” (Cited in J.A. Cramer, "Catenae graecorum Patrum in N.T., vol. VIII: In Epist. Cath. et Apoc.," Oxford 1844).

 

Các bạn thân mến, ngày mai chúng ta cử hành Lễ Suy Tôn Thánh Giá, và ngày sau đó là Lễ Mẹ Sầu Bi. Trinh Nữ Maria, Vị đă tin vào Lời Chúa, không mất đức tin của ḿnh nơi Thiên Chúa khi Mẹ nh́n thấy Con Mẹ bị hất hủi bỏ rơi, bị xúc phạm và treo trên thập giá. Trái lại, Mẹ vẫn ở với Chúa Giêsu, đau thương và nguyện cầu, cho đến cùng. Và Mẹ đă thấy được cuộc phục sinh của Người như mặt trời hiện lên rạng ngời. Chúng ta hăy học nơi Mẹ việc làm chứng cho đức tin của chúng ta bằng một đời sống khiêm tốn phục vụ, bản thân sẵn sàng chịu khổ để trung thành với Phúc Âm của đức ái và cchân lư, tin tưởng rằng không ǵ chúng ta thực hiện sẽ bị mất mát cả. 

 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 13/9/2009