|
Thánh Thần Thăm Viếng
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,
soạn dọn cho chương tŕnh phát thanh Tin Mừng Sự Sống 455 ngày 29/5/2009
Thỉnh
thoảng Đại Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống trùng với Lễ Mẹ Thăm Viếng 31/5
hằng năm, chẳng hạn như năm 1998, Năm Chúa Thánh Thần sửa soạn mừng Đại
Năm Thánh 2000, hay năm 2009. B́nh thường Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
hay xẩy ra không xa trước hoặc sau Lễ Mẹ Thăm Viếng. Trước Công Đồng
Chung Vaticanô II, Lễ Mẹ Thăm Viếng là ngày 2/7, nhưng theo chiều hướng
canh tân phụng vụ của công đồng này th́ Lễ Mẹ Thăm Viếng được chuyển vào
ngày 31/5, kết tháng Hoa Mẹ cũng là Ngày Lễ Mẹ Nữ Vương thời ấy, v́ Lễ
Mẹ Nữ Vương được chuyển vào ngày 22/8 là ngày bấy giờ là Lễ Trái Tim Mẹ,
v́ Lễ Mẹ Trái Tim được chuyển vào ngay sau Lễ Thánh Tâm Chúa trong Mùa
Phục Sinh. Sở dĩ các lễ về Mẹ được chuyển đi như vậy là để cho thích hợp
với Mạc Khải. Chẳng hạn Lễ Mẹ Nữ Vương được chuyển từ 31/5 sang 22/8 là
v́ biến cố Mẹ Nữ Vương cần phải được mừng sau Lễ Mẹ Mông Triệu luôn được
Giáo Hội cử hành vào ngày 15/8 trước đó 1 tuần. Cũng thế, Lễ Mẹ Thăm
Viếng được chuyển từ ngày 2/7 sang 31/5 là v́ theo Thánh Kinh, tức theo
Phúc Âm Thánh Luca, đoạn 1 câu 36, 39, 56 và 57 th́ Mẹ Maria sau khi
được truyền tin thụ thai Lời Nhập Thể, một biến cố được Giáo Hội trọng
kính vào ngày 25/3 hằng năm, trước Giáng Sinh 25/12 chín tháng, Mẹ đă
vội vă đến thăm Bà Isave và ở lại đó 3 tháng, và trước khi thai nhi Tiền
Hô Gioan Tẩy Giả được sinh ra, một biến cố được Giáo Hội trọng thể tưởng
kính vào ngày 24/6, (tính từ ngày 25/3), trước Chúa Kitô giáng sinh đúng
6 tháng.
Chủ đề
“Thánh Thần Thăm Viếng” v́ thế bao gồm ư nghĩa phụng vụ liên quan tới cả
biến cố Thánh Thần Hiện Xuống lẫn Thánh Mẫu Viếng Thăm, một biến cố
Thánh Mẫu chẳng những đích thân Thăm Viếng mà c̣n mang cả Lời Nhập Thể
đang là thai nhi trong cung ḷng trinh nguyên của Mẹ bấy giờ cùng với
Thánh Thần của Người và trong Mẹ nữa đến Viếng Thăm hai mẹ con Tiền Hô
Gioan Tẩy Giả, như Phúc Âm Thánh Luca đoạn 1 câu 41-45 cho thấy.
Thánh Thần
là “quyền
năng
từ
trên cao”
đây
là ǵ và liên quan tới
Giáo Hội
ra sao?
Về
chính biến
cố
Thánh Thần
Hiện
Xuống,
chúng ta thấy
nơi
biến
cố
này như
là một
sự
liên tục
của
dự
án cứu
độ
và công cuộc
cứu
độ
của
Vị
Thiên Chúa chân thật
duy nhất
trong lịch
sử
loài người,
một
sự
liên tục
được
thứ
tự
thực
hiện
bởi
từng
Ngôi: Ngôi Cha trong thời
Cựu
Ước
với
Dân Do Thái, Ngôi Con vào thời
điểm
viên trọn
với
Mẹ
Maria, và Ngôi Ba trong thời
Tân Ước
với
Giáo Hội.
Thật
vậy,
trong biến
cố
xẩy
ra vào Ngày Lễ
Ngũ
Tuần
của
dân Do Thái sau khi Chúa Giêsu Thăng
Thiên 10 ngày đây,
lịch
sử
loài người
đă
tiếp
tục
được
lănh nhận
một
ngôi vị
thần
linh nữa,
đó
là Ngôi Vị
Thứ
Ba trong Ba Ngôi Thiên Chúa. Tuy nhiên, Ngôi Vị
Thánh Linh này không Hiện
Xuống
như
xẩy
ra trong biến
cố
Ngôi Lời
đă
hóa thành nhục
thể
trong Ngày Giáng Sinh dưới
h́nh thức
một
Con Người,
mà qua những
ǵ tiêu biểu
cho “quyền
năng
từ
trên cao”, đúng
như
Chúa Giêsu nói với
các tông đồ
ở
Phúc Âm Thánh Luca đoạn
24 câu 49, khi Người
căn
dặn
các vị
rằng:
“Các con hăy ở
lại
trong thành này cho tới
khi nhận
được
quyền
năng
từ
trên cao”. Và những
biểu
hiệu
cho thấy
Thánh Thần
là “quyền
năng
từ
trên cao” này hoàn toàn trực
tiếp
liên quan tới
Giáo Hội
là Nhiệm
Thể
của
Chúa Kitô, như
hồn
và xác làm nên nhân tính của
Lời
Nhập
Thể
liên quan tới
Mẹ
Maria đă
thụ
thai, cưu
mang và hạ
sinh Con Thiên Chúa vậy.
Những
biểu
hiệu
về
Thánh Thần
là “quyền
năng
từ
trên cao” đây
là ǵ và liên quan tới
Giáo Hội
ra sao, chúng ta hăy cùng nhau theo dơi với
nhị
vị
Giáo Hoàng Gioan Phaolô II và Biển
Đức
XVI sau đây.
Trước
hết,
ĐTC
Gioan Phaolô II, trong Bài Giáo Lư 17 trong loạt
80 bài về
Chúa Thánh Thần,
chia sẻ
ngày Thứ
Tư,
20-9-1989, ngài
đă
đề
cập
tới
1 biểu
hiệu
cho thấy
Thánh Thần
Hiện
Xuống
như
“quyền
năng
từ
trên cao” trên Giáo Hội
nói chung và sứ
vụ
truyền
giáo
của
Giáo Hội
nói riêng,
đó
là “Những
Lưỡi
Lửa”.
Ngài nói:
“Nhận
lănh ‘những lưỡi lửa’ (Acts 2:3), mỗi một vị tông đồ đă lănh nhận một
tặng ân đa dạng của Thần Linh, như những người đầy tớ trong một dụ ngôn
Phúc Aâm đều lănh nhận một số tài năng để sinh hoa kết trái
(x.Mt.25:14ff). ‘Lưỡi” ấy là dấu hiệu nhận thức nơi các tông đồ và các
vị giữ lấy nhận thức này để thực hiện việc truyền giáo như các vị được
kêu gọi và dấn thân làm. Vừa khi các vị được ‘tràn đầy Thánh Thần, các
vị liền bắt đầu nói tiếng lạ, như Thần Linh ban cho các vị nói’. Quyền
năng của các vị do Thần Linh mà có, và các vị thực hiện công việc được
ủy nhiệm cho các vị theo sự thôi thúc nội tâm từ trời.
“Sự kiện
này xẩy ra ở nhà tiệc ly, thế nhưng, chẳng bao lâu th́ việc công bố
truyền giáo và việc nói tiếng lạ hay tặng ân nói tiếng lạ đă vượt ra
khỏi nơi các vị trú ngụ. Hai biến cố phi thường đă diễn ra, và cả hai đă
được sách Tông Đồ Công Vụ diễn thuật. Trước hết sách Tông Đồ Công Vụ
diễn thuật tặng ân nói tiếng lạ làm cho các vị nói lên những lời liên
quan đến hiện tượng đa ngôn ngữ, và các vị cũng thường dùng tặng ân này
để chúc tụng Thiên Chúa (x.Acts 2:11). Đám đông tuôn tụ lại theo tiếng
động và lạ lùng trước sự thể như thế là ‘những người Do Thái đạo đức’
đến Gialiêm dự lễ Vượt Qua. Họ thuộc về ‘mọi quốc gia dưới gầm trời này’
(Acts 2:5), và họ nói ngôn ngữ của các dân tộc mà họ, mặc dù vẫn là
người Do Thái, được hội nhập với tính cách dân sự và theo hành chánh.
Thế mà đám đông tụ họp chung quanh các tông đồ đó “đă bị ngỡ ngàng v́
mỗi một người trong họ đều nghe thấy các vị nói tiếng thổ âm của ḿnh.
Họ lạ lùng hỏi nhau mà nói: Tất cả những vị này không phải là nói tiếng
xứ Galilê ư? Vậy mà sao mỗi người chúng ta lại nghe thấy tiếng điạ
phương của ḿnh nhỉ?’ (Acts 2:6-8).
“Tŕnh
thuật tới đây, thánh Luca liền phác họa một bản đồ của miền Địa Trung
Hải, nơi sinh sống của thành phần Do Thái đạo đức có mặt hôm đó. Tŕnh
thuật như thế chẳng khác ǵ thánh nhân muốn nói lên rằng thế giới của
thành phần trở về cùng Chúa Kitô là thế giới nghịch đảo với tháp Babel
đa ngôn ngữ cũng như với thành phần được nói đến trong sách Khởi Nguyên
(11:1-9), trong số những thành phần được nhắc đến, kể cả ‘những khách
hành hương từ Rôma’, gồm có ‘những người Parthia, Media, Elamita và các
dân cư Mesopotamia, Giuđêa và Capacêđônia, Pontia và Á Châu, Phrygia và
Phamphilia, Ai Cập và các vùng Lybia thuộc Cyrênê, cùng các khách hành
hương từ Rôma, cả người Do Thái lẫn tân ṭng, người Cêtan và Ả Rập’
(Acts 2:11-19). Như muốn làm sống lại biến cố đă xẩy ra tại Gialiêm được
Kitô hữu sơ khai lưu truyền, thánh Luca đă đặt vào miệng lưỡi của tất cả
mọi thành phần ấy những lời này: ‘Chúng ta nghe thấy (các tông đồ chính
gốc Galilêa) nói bằng ngôn ngữ riêng của chúng ta về các công việc quyền
năng của Thiên Chúa’ (Acts 2:110…..”
Sau nữa,
vị
Giáo Hoàng
đương
kim Biển
Đức
XVI, trong bài giảng
Lễ
Chúa Thánh Thần
ở
Quảng
Trường
Thánh Phêrô ngày 11/5/2008,
đă
nhấn
mạnh
đến
Giáo Hội
theo chiều
kích vừa
duy nhất
nội
tại
vừa
công giáo toàn cầu
nhờ
đặc
sủng
tiếng
lạ
của
các vị
tông
đồ
khi
Thánh Thần
Hiện
Xuống
trên các vị. Ngài nói:
“Tôi xin
suy niệm một khía cạnh đặc biệt về Chúa Thánh Thần, về mối thắt kết giữa
tính cách đa dạng và hiệp nhất. Bài đọc thứ hai nói tới vấn đề này, bàn
về việc ḥa hợp giữa những đặc sủng khác nhau trong mối hiệp thông của
cùng một Vị Thần Linh. Thế nhưng, ngay trong đoạn Sách Tông Vụ chúng ta
đă nghe th́ mối thắt kết này đă được thấy một cách tỏ tường với một
chứng cớ đặc biệt. Trong biến cố Hiện Xuống rơ ràng là rất nhiều thứ
ngôn ngữ và nền văn hóa khác nhau đều thuộc về Giáo Hội; những thứ ngôn
ngữ và văn hóa này có thể hiểu và làm cho nhau sinh hoa kết trái. Thánh
Luca minh nhiên muốn chuyên chở một ư nghĩ nồng cốt, tức là Giáo Hội vốn
là ‘công giáo’, hoàn vũ, nơi chính tác động được hạ sinh của ḿnh. Giáo
Hội nói tất cả mọi thứ tiếng ngay từ ban đầu, v́ Phúc Âm được kư thác
cho Giáo Hội là để cho tất cả mọi dân tộc, theo ư muốn và lệnh truyền
của Chúa Kitô phục sinh (x Mt 28:19). Giáo Hội được hạ sinh vào Ngày Lễ
Hiện Xuống trước hết không phải là một cộng đồng riêng biệt nào – như
Giáo Hội ở Giêrusalem chẳng hạn – mà là Giáo Hội hoàn vũ, một Giáo Hội
nói được ngôn ngữ của tất cả mọi dân tộc. Từ Giáo Hội hoàn vũ này mà các
công đồng khác ở hết mọi nơi trên thế giới được hạ sinh, các Giáo Hội
riêng tất cả đều luôn luôn hiện thực hóa của Giáo Hội duy nhất này của
Chúa Kitô. Bởi thế, Giáo Hội Công Giáo không phải là một liên hiệp chư
giáo hội, mà là một thực thể duy nhất: Giáo Hội hoàn vũ nổi bật về bản
thể học. Một cộng đồng không phải là công giáo theo ư nghĩa này th́ thậm
chí không phải là một Giáo Hội.
“Về vấn
đề này cần phải thêm một khía cạnh nữa, đó là khía cạnh nhăn quan thần
học của Sách Tông Vụ liên quan tới cuộc hành tŕnh của Giáo Hội từ Gia
Liêm tới Rôma. Thánh Luca ghi nhận là trong số thành phần dân chúng
tiêu biểu ở Gia Liêm vào ngày Lễ Ngũ Tuần cũng có cả ‘những người ngoại
quốc ở Rôma’ (Acts 2:10). Vào lúc bấy giờ th́ Rôma vẫn là những ǵ xa
cách, là ‘ngoại quốc’ đối với Giáo Hội sơ sinh: Nó là một tiêu biểu cho
thế giới dân ngoại nói chung. Thế nhưng, quyền năng của Chúa Thánh Thần
sẽ hướng dẫn bước chân của các vị chứng nhân ‘đến tận cùng trái đất’
(Acts 1:8), đến Roma. Sách Tông Vụ được kết thúc ngay khi Thánh Phaolô,
theo quan pḥng thần linh, đến thủ đô của đế quốc này và loan báo Phúc
Âm ở đó (x Acts 28:30-31). Bởi thế, cuộc hành tŕnh của Lời Chúa, được
bắt đầu ở Gia Liêm, đang đạt tới đích điểm của ḿnh, v́ Rôma tiêu biểu
cho toàn thế giới và như thế làm hiện thực ư nghĩ về công giáo tính của
Thánh Luca. Giáo Hội hoàn vũ được hiện thực, Giáo Hội công giáo, một
giáo hội là sự liên tục của thành phần dân được tuyển chọn và lấy lịch
sử và sứ vụ của họ làm của ḿnh”.
Viếng Thăm là Dạo Khúc cho Sứ Vụ của Chúa Giêsu và
Thánh Thần Hiện Xuống
Sau nữa,
về biến cố Thánh Mẫu Thăm Viếng, chúng ta cũng thấy sự hiện diện của
Thánh Thần, một Thánh Thần đă được Tổng Thần Gabiên báo cho Trinh Nữ
Nazarét trong giây phút truyền tin Lời Nhập Thể biết như là “quyền phép
Đấng Tối Cao sẽ bao phủ trinh nữ” (Lk 1:35). Phải, nhờ chính “quyền phép
Đấng Tối Cao” và bởi duy “quyền phép Đấng Tối Cao” này mà người thôn nữ
vô danh tiểu tốt ở Nazarét đă trở thành một Trinh Nữ Sinh Con duy nhất
trong loài người, thành đệ nhất tạo vật về ân sủng trong vai tṛ Thiên
Chúa Thánh Mẫu. Nếu Trinh Nữ Nazarét này được thụ thai và cứu mang Đấng
được Thánh Kư Gioan xác tín ở đầu Phúc Âm của ḿnh, đoạn 1 câu 14 là
“đầy ân sủng và chân lư” th́ phải chân nhận là trong tất cả mọi tạo vật
hữu h́nh và vô h́nh, chỉ có một ḿnh Mẹ Maria được tràn đầy Thánh Thần
nhất mà thôi, và mức độ tràn đầy của Mẹ nhờ Con Mẹ đó đă tuôn sang cả
hai mẹ con thai nhi Gioan Tẩy Giả.
Nếu Mẹ
Maria không thể tách rời Chúa Kitô là Lời Nhập Thể thế nào th́ đâu có Mẹ
là có Thánh linh như vậy. Thánh Long Mộng Phố tức Louis Montfort, trong
cuốn Thành Thực Sùng Kính Mẹ Maria ở đoạn 36 đă cảm nhận rất xác đáng
là: “Khi
Thánh Linh, vị
phu quân của
Mẹ,
thấy
Mẹ
Maria
ở
nơi
một
linh hồn
nào, th́ Ngài mau mắn
đến
đó,
hoàn toàn chiếm
lấy
nó”. Giờ
đây,
chúng ta hăy nghe
Đức
Thánh Cha Gioan Phaolô II chia sẻ
trong buổi
triều
kiến
chung 2/10/1996 về
cảm
nhận
của
ngài
đối
với
biến
cố
Thánh Mẫu
Thăm
Viếng
này như
là một
dạo
khúc cho cả
sứ
vụ
của
Chúa Giêsu cũng
như
biến
cố
Thánh Thần
Hiện
Xuống
như
sau.
“Trong đoạn
tŕnh thuật về Cuộc Viếng Thăm, Thánh Luca cho chúng ta thấy, sau khi
tràn đầy hồng ân Nhập Thể, Đức Maria đă mang ơn cứu độ và niềm vui đến
cho gia đ́nh bà Êlizabét ra sao. Đấng Cứu Thế nhân trần, được cưu mang
trong ḷng Mẹ ḿnh, đă tuôn đổ Thánh Linh xuống, qua việc tỏ ḿnh ra
ngay từ lúc mới vào trần gian của ḿnh.
“Khi diễn tả
việc khởi hành của Đức Maria lên đường đi xuống Giuđêa, Thánh Kư đă dùng
động từ
‘anistemi’,
nghĩa là ‘chỗi dậy’ là ‘ắt đầu di chuyển’.
Nếu
động từ này được các Phúc Âm sử dụng để nói đến việc Phục Sinh của Chúa
Giêsu (Mk 8:31, 9:9,31; Lk 24:7,46), hay những tác động thể lư ám chỉ nỗ
lực về tâm linh (Lk 5:27-28, 15:18,20), chúng ta có thể cho rằng Thánh
Luca muốn dùng cách diễn tả này để nhấn mạnh đến cái nhiệt t́nh mạnh mẽ,
theo ơn soi động của Thánh Linh, đă thúc đẩy Đức Maria ban tặng cho thế
giới Vị Cứu Tinh của nó.
“Bản văn Phúc Âm cũng tŕnh thuật rằng Đức Maria ‘vội vàng’ (Lk 1:39)
lên đường. Ngay cả ghi chú về việc Người ‘đến một miền đồi núi’, Phúc Âm
Thánh Luca cũng cho thấy một ư nghĩa sâu xa của nó, hơn là chỉ cố ư nói
đến một địa dư vậy thôi, v́ nó gợi lại cho chúng ta thấy h́nh ảnh một vị
sứ giả loan báo tin mừng trong Sách Tiên Tri Isaia: ‘Đẹp thay trên các
núi đồi bước chân của người loan báo tin vui, của người rao truyền an
b́nh, của người mang tin thiện phúc, của người rao truyền ơn cứu độ, của
người nói với Sion rằng: Thiên Chúa của các người hiển trị’ (Is 52:7).
“Như Thánh Phaolô, vị nh́n nhận đoạn sách tiên tri này đă được nên trọn
ở việc loan truyền phúc âm (Rm 10:15), Thánh Luca h́nh như cũng muốn mời
gọi chúng ta hăy nh́n nơi Đức Maria như là ‘vị truyền bá phúc âm’ tiên
khởi, vị loan truyền ‘tin mừng’, khai mào các cuộc hành tŕnh thừa sai
cho Người Con thần linh của Người.
“Sau hết, hướng đi trong cuộc hành tŕnh của Đức Trinh Nữ cũng có một ư
nghĩa đặc biệt, ở chỗ, Người đi từ Galilê xuống Giuđêa, giống như cuộc
hành tŕnh truyền giáo của Chúa Giêsu vậy (x 9:51).
“Thật thế, cuộc viếng thăm bà Eâlizabét của Đức Maria là một dạo khúc
cho sứ vụ truyền giáo của Chúa Giêsu, và ngay từ ban đầu, với vai tṛ
làm mẹ cộng tác vào công cuộc cứu chuộc của Con ḿnh, Người đă trở nên
một mẫu gương cho những ai thuộc về Giáo Hội muốn ra đi mang ánh sáng
của Chúa Kitô và niềm vui đến cho con người ở mọi thời và khắp mọi nơi.
“Cuộc gặp gỡ bà Elizabét có tính cách của một biến cố cứu độ vui mừng,
vượt lên trên những cảm xúc tự nhiên của t́nh nghĩa gia đ́nh. Nơi đang ở
vào hoàn cảnh bối rối về hành động thiếu tin tưởng, được tỏ hiện qua
t́nh trạng bị câm lặng của ông Zacaria, th́ Đức Maria đă làm bừng lên
niềm vui của một đức tin mau mắn và cởi mở của Người: ‘Người đă vào nhà
ông Zacaria và chào bà Elizabét’ (Lk 1:40).
“Thánh Luca cho thấy mối liên hệ này là: ‘Khi bà Elizabét nghe lời chào
của Đức Maria th́ con trẻ trong ḷng bà liền nhẩy mừng’ (Lk 1:41). Lời
chào của Đức Maria đă khiến cho người con trai của bà Elizabét nhẩy lên
vui sướng, ở chỗ, qua việc làm của Đức Maria, việc Chúa Giêsu vào nhà
của bà Elizabét đă mang đến cho vị tiên tri thai nhi này một niềm vui
được Cựu Ước tiên báo như là dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của Đấng
Thiên Sai.
“Với lời chào của Đức Maria, niềm vui cứu độ đă đến với cả bà Elizabét
nữa, để rồi, ‘được đầy Thánh Linh… bà đă lớn tiếng kêu lên rằng : Người
có phúc hơn mọi phụ nữ, và phúc cho hoa trái trong ḷng của Người’ (Lk
1:41-42).
“Nhờ được ơn soi sáng từ trên cao, bà hiểu được sự cao trọng của Đức
Maria, vị c̣n hơn cả Jael và Judith là những nhân vật tiền thân của
Người trong Cựu Ước, Người có phúc hơn mọi người nữ bởi quả phúc trong
ḷng Người là Chúa Giêsu, Đấng Thiên Sai.
“Lời bà Elizabét hô lên ấy, hô một cách ‘lớn tiếng’, chứng tỏ cho thấy
cả một tấm ḷng nhiệt thành sốt sắng chân t́nh, một tấm ḷng nhiệt thành
sốt sắng chân t́nh sẽ được tiếp tục vang vọng trên môi miệng của tín hữu
qua kinh ‘Kính Mừng’, một kinh nguyện như một bài ca của Giáo Hội chúc
tụng những việc trọng đại được Đấng Tối Cao thực hiện nơi Người Mẹ của
Con Ngài.
“Trong việc tuyên tụng Người ‘có phúc hơn mọi người nữ’, bà Elizabét
muốn nói đến đức tin của Đức Maria là lư do đă làm cho Người được diễm
phúc: ‘Phúc cho Người v́ đă tin rằng những ǵ Chúa nói cùng Người sẽ
được thực hiện’ (Lk 1:45). Sự cao cả và niềm vui của Đức Maria phát xuất
từ việc Người là một con người tin tưởng.
“Thấy được vai tṛ tuyệt hạng nơi Đức Maria, bà Elizabét cảm thấy cái
vinh dự ḿnh được Người đến viếng thăm: ‘Tôi làm sao lại có diễm phúc là
được Mẹ Chúa tôi đến thăm tôi?’ (Lk 1:43). Bằng lời xưng tụng ‘Chúa tôi’,
bà Elizabét đă nh́n nhận phẩm vị hoàng tộc, đúng hơn, phẩm vị thiên sai
nơi Người Con của Đức Maria. Trong Cựu Ước, lời này quả thực được dùng để
xưng tụng đức vua (x 1Kgs 1:13,20,21 v.v.) cũng như để nói về Vị Vua
Thiên Sai (Ps 110:1). Thiên Thần đă nói về Chúa Giêsu rằng: ‘Chúa là
Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu của Đavít tổ phụ của Người’ (Lk
1:32). ‘Được đầy Thánh Thần’, bà Elizabét cũng có cùng một minh thức như
thế. Cuộc vinh hiển vượt qua của Chúa Kitô sau này mới tỏ cho thấy ư
nghĩa cần phải hiểu về danh hiệu này, một ư nghĩa siêu việt (x Jn 20:28;
Acts 2:34-36).
“Bằng việc vang lên lời chúc tụng ấy, bà Elizabét mời gọi chúng ta hăy cảm
nhận tất cả những ǵ do sự hiện diện của Đức Maria mang đến như là một
ân phúc cho đời sống của mọi tín hữu.
“Qua việc Viếng Thăm này, Người Trinh Nữ đă mang Chúa Giêsu đến cho mẹ của
Vị Tẩy Giả, một Chúa Kitô là Đấng tuôn đổ Thánh Linh. Vai tṛ trung gian
môi giới này phát xuất từ chính những lời của bà Elizabét: ‘Này, khi tai
tôi vừa nghe thấy tiếng Người chào th́ con trẻ trong ḷng tôi liền nhẩy
mừng’ (Lk 1:44). Với tặng ân Thánh Linh được ban phát bấy giờ, sự hiện
diện của Đức Maria đóng vai tṛ như một dạo khúc cho Cuộc Hiện Xuống, một
Cuộc Hiện Xuống xác nhận việc hợp tác, được bắt đầu từ Biến Cố Nhập Thể,
cần phải được thể hiện nơi toàn cục diện cứu độ thần linh ».
Tam đoạn luận về hiện tượng cầu nguyện bằng tiếng lạ và đặt tay ngă lăn
quay
Nếu để ư chúng ta sẽ thấy biến cố Thánh Thần Hiện Xuống chỉ xẩy ra trong
bối cảnh bao gồm 5 yếu tố chính yếu sau đây: thứ nhất, về thời điểm, chỉ
sau khi Chúa Giêsu Thăng Thiên về cùng Cha, chứ không trước đó; thứ hai,
về địa điểm, chỉ ở tại Nhà Tiệc Ly là nơi Chúa Giêsu đă thiết lập Bí
Tích Thánh Thể, chứ không phải ở bất cứ nơi nào khác; thứ ba, về nhân sự,
trên các vị tông đồ là chứng nhân tiên khởi và được Thày căn dặn ở lại
Giêrusalem (cf Acts 1:4; Lk 24:49) để “lănh nhận quyền năng khi Thánh Thần
hiện xuống trên các con, rồi các con sẽ làm chứng nhân cho Thày… cho đến
tận cùng trái đất” (Acts 1:8); thứ bốn, về tinh thần, trong khi tất cả
đang “cùng nhau chú tâm cầu nguyện” (Acts 1:14), chứ không phải đang làm
bất cứ một việc ǵ khác; thứ năm, về hiệp nhất, với sự hiện diện đặc biệt
của Mẹ Maria và của cả thành phần giáo dân không thuộc hàng giáo phẩm
trong nhóm cầu nguyện đón chờ Thánh Thần Hiện Xuống (x. Acts 1:14). Tóm
lại, căn cứ vào 5 yếu tố bất khả thiếu trên đây, chúng ta có thể xác tín
là Thánh Thần chỉ có thể tiếp tục sứ vụ của Chúa Giêsu Kitô nơi Thánh Thể,
qua Giáo Quyền, trong tinh thần cầu nguyện và hiệp nhất. Ngoài ra, tất cả
những ǵ thiếu một trong những yếu tố này đều không bởi Thánh Thần.
Vấn đề được đặt ra ở đây, như vẫn từng là đề tài tranh căi trong cộng đồng
Công Giáo Việt Nam từ trước tới nay, đó là hiện tượng “cầu nguyện tiếng
lạ” và “đặt tay ngă lăn quay” có phải bởi Thánh Linh hay chăng? Trong thời
gian xẩy ra những tranh luận qua điện thư giữa những người pḥ và chống,
tôi đă chia sẻ nhận định và niềm xác tín của
tôi trong điện
thư trả lời ngày 11/2/2009 như thế này.
Đúng thế, đức tin Công Giáo không phải chỉ căn cứ vào duy Thánh Kinh (sola
scriptura) mà c̣n phải căn cứ vào cả Thánh Truyền và Huấn Quyền của Giáo
Hội nữa.
Vậy, kho
tàng đức tin Công Giáo bao gồm cả Thánh Kinh, Thánh Truyền và Huấn Quyền
đều không nói ǵ về “Ơn Cầu Nguyện Tiếng Lạ”! Trái lại,
Trước hết, theo Thánh Kinh,
Nếu
trong Thánh Kinh chỉ có một câu duy nhất của Thánh Phaolô 1Cor 14:14
nhắc đến cụm từ “cầu nguyện tiếng lạ” trong toàn đoạn nói về “ơn nói
tiếng lạ” th́ không biết các khóa TL có t́m thấy chỗ nào trong Thánh
Truyền và Huấn Quyền nói minh bạch nguyên văn từ ngữ
“CNBTL” và vấn đề “CNBTL”
theo kiểu hiện tượng xẩy ra như hiện nay hay chăng?
Nếu không có vấn đề CNBTL như hiện nay th́ việc được cho là CNBTL chỉ là
hiện tượng nói tiếng lạ, hoàn toàn khác với ơn nói tiếng lạ các vị Tông
Đồ lănh nhận khi Thánh Thần Hiện Xuống, một thứ tiếng lạ ai cũng hiểu
theo ngôn ngữ của ḿnh (xem Acts 2:4-6).
Sau nữa, theo Thánh Truyền,
th́ hiện tượng “đặt tay ngă lăn quay” tối tăm mặt mũi lại không c̣n biết
ǵ nữa, và hiện tượng “cầu nguyện tiếng lạ” mà không hiểu ḿnh nói ǵ và
người khác cũng chẳng hiểu ḿnh nói chi, đều
không hợp với giáo huấn về cầu nguyện của ít là hai vị Thánh Giáo Phụ
sau đây:
Trước
hết là Thánh Giáo Phụ John Chrysostom hay Gioan Kim Khẩu
(349-407), trong một bài giảng của ḿnh (Supp. Hom. 6, De Precatione:
PG 64, 462-466), ngài đă nói đến bản chất của việc cầu nguyện và từ
đó chạm đến cả câu Thánh Phaolô nói về “những lời than khôn tả” như sau:
“Cầu nguyện là ánh sáng của tâm linh, là kiến thức thực sự về
Thiên Chúa... Hướng về trời cao trong nguyện cầu, tâm linh
gắn bó với Thiên Chúa bằng một niềm tha thiết nhất... Cầu
nguyện mang lại niềm vui cho tâm linh, an b́nh cho cơi ḷng.
Tôi nói về việc cầu nguyện chứ không phải về các thứ ngôn từ.
Cầu nguyện là niềm khát khao Thiên Chúa, một t́nh mến yêu không lời nào
có thể bày tỏ.... Thánh Phaolô nói: Chúng ta không biết
cầu nguyện ra sao nhưng chính Thần Linh hộ cầu cho chúng ta bằng
những niềm khát vọng khôn tả”.
Sau nữa
là Thánh Giáo Phụ John Climacus (575-650), vị đă viết tác
phẩm thời danh là cuốn “Nấc Thang Thiên Đàng” (PG 88, 632-1164),
trong đó, nấc thang cuối cùng trong 30 thang bậc, nấc thang thuộc về ba
nhân đức tối cao là tin, cậy và nhất là mến, được ngài nói là mức độ
“trầm lặng say đắm của tâm linh” ("sober
intoxication/inebriation
of the spirit"), một diễn tả và cảm nhận tu đức rất hợp với những
ǵ được Thánh Giáo Phụ Gioan Kim Khẩu đă giải thích trên đây về ư nghĩa
của “những lời than khôn tả”, một thực trạng nguyện cầu liên quan trực
tiếp tới ḷng muốn hay tâm linh ngất ngây không lời nào diễn tả nổi của
một tâm hồn đă đạt tới mức độ cầu nguyện thần hiệp cao siêu.
Mức độ
và trạng thái “trầm lặng say đắm của tâm linh” này thực sự đă
từng xẩy ra cho các vị thánh, điển h́nh nhất, quen thuộc nhất và gần
chúng ta nhất là Chị Thánh Faustina, vị Thụ Khải và là Sứ
Giả của Ḷng Thương Xót Chúa. Trong cuốn Hồi Kư “Ḷng Thương Xót
Chúa trong Hồn Tôi”, Chị đă cho chúng ta thấy trạng thái này nơi
Chị ở những đoạn 767-774. Thậm chí Chị đă “trầm lặng say đắm của tâm
linh” vào cả những lúc chung quanh ồn ào phân tâm nhất, khi Chị vẫn
có thể xuất thần ngất trí, không c̣n biết ǵ chung quanh (xem khoản 803
và 837). Hay chính lúc Chị đang nói chuyện với vị linh mục đến thăm Chị
trong nhà thương, Chị cũng được Chúa chiếm đoạt hầu như không c̣n nghe
thấy vị linh mục này nói với Chị nữa (xem khoản 891). Điển h́nh nhất là
trường hợp xẩy ra vào Lễ Phục Sinh năm 1938, như Chị cho biết: “vào lúc
ấy tâm thần của con ch́m đắm trong Người... Khi con tỉnh lại th́ thấy
ḿnh đang theo cuộc rước với chị em mà linh hồn con lại hoàn toàn ch́m
nhập trong Người” (khoản 1669). Đó, dù được Chúa chiếm đoạt, không c̣n
biết ǵ chung quanh nữa, Chị vẫn không bị té ngă, vẫn làm chủ được ḿnh,
nhưng trong trạng thái xuất thần ngất trí của một tâm hồn ở mức độ cầu
nguyện thần hiệp “trầm lặng say đắm của tâm linh”. Chị Faustina
đă diễn tả trạng thái như Thánh Gioan Kim Khẩu nói “cầu nguyện
mang lại niềm vui cho tâm linh, an b́nh cho cơi ḷng” này ở
khoản 767 như sau:
“Việc
hiệp thông của con với Chúa giờ đây thuần túy thiêng liêng.
Linh hồn con được Chúa giao chạm và hoàn toàn ch́m ngập
trong Ngài, thậm chí hoàn toàn không c̣n biết đến ḿnh nữa.
Được Thiên Chúa chiếm đoạt cách sâu thẳm như thế, linh hồn con đắm
ch́m trong vẻ đẹp của Ngài; nó hoàn toàn tan biến đi trong Ngài -
Con không thể diễn tả điều này được, v́ khi viết ra là con sử dụng đến
giác quan; thế nhưng, lúc ấy, trong cuộc hiệp nhất ấy, các giác quan
không c̣n chủ động nữa; chỉ là một cuộc trầm ngập giữa Thiên Chúa với
linh hồn; và sự sống của Thiên Chúa mà linh hồn được thông dự cao cả vĩ
đại đến nỗi miệng lưỡi loài người không thể nào diễn tả nổi”.
Chị
Thánh Faustina c̣n cho biết cảm nghiệm đúng như Thánh Gioan Kim Khẩu
khẳng định về “cầu nguyện là ánh sáng của tâm linh, là kiến thức
thực sự về Thiên Chúa” của ḿnh trong những lúc ngất trí xuất
thần “trầm lặng say đắm của tâm linh” ấy như thế này: “Con
không c̣n cảm thấy bị chi phối ǵ nữa; trái lại, con càng được ch́m sâu
trong Chúa. Một ánh sáng rạng ngời soi chiếu tâm trí khiến con có được
một kiến thức về sự uy nghi cao cả của Thiên Chúa ... trong khoảnh khắc
con biết được tất cả yếu tính của Thiên Chúa” (khoản 770); “Linh
hồn, lúc bấy giờ, thực sự là ẩn khuất; các cảm quan của nó trở nên bất
động; trong khoảnh khắc nó biết được Thiên Chúa và
ch́m đắm trong Ngài. Nó biết được tất cả thẳm cung của Đấng Khôn Thấu,
và kiến thức này càng sâu xa th́ linh hồn càng thiết tha khát vọng Ngài”
(khoản 771).
Sau hết, theo Huấn Quyền,
trong Bản “Hướng Dẫn Về Những Việc Cầu Nguyện Chữa
Lành”, được Thánh Bộ Tín Lư Đức Tin ban hành ngày 14/9/2000, với
chữ kư của ĐHY Tổng Trưởng Joseph Ratzinger, tức Giáo Hoàng Biển Đức XVI
hiện nay, chúng ta đọc thấy trong mạng điện toán toàn cầu của Ṭa
Thánh
http://www.vatican.va/roman_curia/congregations/cfaith/documents/rc_con_cfaith_doc_20001123_istruzione_en.html
những điều thật sự là có tính cách cảnh giác sau đây, cả về
khía cạnh tín lư lẫn kỷ luật:
1) Về
khía cạnh tín lư:
“Trong
những
cuộc hội họp nguyện cầu được tổ chức để xin chữa lành, thật là hoàn toàn
độc đoán qui ‘đặc sủng chữa lành’ cho bất cứ một thành phần tham dự viên
nào, chẳng hạn cho thành phần điều hành nhóm này; điều duy nhất cần phải
làm đó là phó ḿnh cho tác động tự do của Thánh Linh, Đấng ban cho ai đó
đặc sủng chữa lành để tỏ quyền năng ân sủng của Chúa Kitô Phục Sinh. Tuy
nhiên, ngay cả việc thiết tha cầu nguyện nhất cũng không chữa được tất
cả mọi thứ bệnh nạn…”
(khoản 5)
2) Về
khía cạnh kỷ luật:
“Không
được để
xẩy ra bất cứ những ǵ giống như có tính cách xúc động thái quá, những
ǵ có tính cách nhân tạo, những ǵ có tính cách đóng kịch hay duy cảm
xúc, nhất là nơi những ai chịu trách nhiệm về những cuộc hội họp ấy”
(khoản 4.3). “Những
ai điều hành việc chữa lành, dù có tính cách phụng vụ hay phi phụng vụ,
đều phải cố gắng giữ bầu không khí sớt sắng an b́nh trong cộng đồng tham
dự viên và phải cố gắng thực thi sự khôn ngoan cần thiết nếu việc chữa
lành xẩy ra nơi thành phần tham dự; khi hoàn tất việc cử hành này, cần
thu thập chứng từ một cách thành thực và chính xác, và nộp cho thẩm
quyền giáo hội thích đáng”.
(khoản 9)
Tam Đoạn Luận
về Thánh Thần liên quan tới bản chất hiện tượng cầu nguyện tiếng lạ
Qua
những ǵ tôi vừa trích dẫn trên đây đặc biệt liên quan tới việc cầu
nguyện theo Thánh Truyền và cảm nghiệm tu đức thực sự của Chị Thánh
Faustina, đă đủ cho thấy như thế nào rồi.
Tôi
không đả phá Phong Trào Thánh Linh hay Canh Tân Đặc Sủng. Chính tôi cũng
rất sùng mến Chúa Thánh Linh. Ở đây tôi chỉ thấy có hai hiện tượng khác
lạ đó là hiện tượng “đặt tay ngă lăn quay” và hiện tượng “cầu nguyện
bằng tiếng lạ”.
Nếu
những anh chị em khác cảm thấy hai hiện tượng này bởi Chúa và có lợi cho
đời sống thiêng liêng của ḿnh th́ cứ việc tiếp tục. Chúng ta nên tôn
trọng nhau, và có chia sẻ hay đối thoại với nhau th́ đừng nên dùng những
giọng điệu hay ngôn từ “tiếng lạ” mà nói với nhau, những giọng điệu hay
ngôn từ “tiếng lạ” không xuất phát từ chính Thánh Linh, từ tự điển hoa
trái của Thánh Linh (xem Galata 5:22-23), từ Ḷng Thương Xót Chúa, từ
tinh thần “hiền lành và khiêm nhượng trong ḷng” (Mt 11:29).
Tóm lại,
vấn đề tôi muốn kết thúc ở đây là, nếu chúng ta hiểu được ư nghĩa đích
thực của việc cầu nguyện như gương Chúa Giêsu làm và theo lời Người dạy,
cũng như hiểu được rơ ràng sứ vụ của Thánh Linh theo Phúc Âm Thánh Gioan
như thế nào, chúng ta sẽ biết đươc thật giả nơi “hiện tượng cầu nguyện
bằng tiếng lạ” như hiện nay.
Tam đoạn
luận rất đơn giản của tôi để kết luận về “hiện tượng bằng cầu nguyện
tiếng lạ” như hiện nay đối với riêng cá nhân tôi chỉ ngắn gọn như
thế này:
1.
Nếu
sứ vụ của Thánh Linh theo Phúc Âm Thánh Gioan là làm chứng cho Chúa Kitô
(John 15:26) và dẫn chúng ta vào tất cả sự thật là Chúa Kitô (John
16:13; 14:6), nghĩa là làm cho chúng ta nhận biết Chúa Kitô và hoàn toàn
nên giống Người (xem Ephêsô 4:13,15) để có thể phản ảnh Người hay làm
chứng cho Người;
2.
Mà
Chúa Giêsu không bao giờ cầu nguyện và dạy cầu nguyện tiếng lạ như hiện
nay (xem lời Người cầu nguyện thiết tha như “những lời than khôn
tả” – Rm 8:26, ở cuối Bữa Tiệc Ly – Gioan cả đoạn 17, hay trong Vườn Cây
Dầu – Mt 26:39,42, hoặc trên Thánh Giá – Luca 23:34,46 & Mc 15:34; cũng
như cách Người cầu nguyện – Lc 3:21,5:16,6:12,9:29,10:21 & Mc
1:35; và kinh Người dạy chúng ta cầu nguyện - Mt 6:9-13);
3.
Vậy
th́ “hiện tượng cầu nguyện bằng tiếng lạ” như hiện nay không phải
từ Thánh Linh là Đấng làm chứng cho Chúa Kitô và dẫn chúng ta vào tất cả
sự thật là Chúa Kitô.
Lạy
Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh Thăng Thiên,
Chúa
là Mục Tử Nhân Lành đă đến cho chiên được sự sống và là một sự sống viên
măn.
Chúa
đă ban sự sống cho chiên qua cuộc Phục Sinh của Chúa
và
Chúa đă cho chiên được sự sống viên măn khi Chúa Thăng Thiên về cùng Cha
để từ
Cha sai Thánh Thần là quyền lực từ trên cao xuống trên Giáo Hội
nhờ
đó Giáo Hội có thể làm chứng cho Chúa cho tới tận cùng trái đất,
cho
tới khi Chúa lại đến trong vinh quang.
Xin
cho Kitô hữu môn đệ chúng con được Sống Thánh Chứng Nhân như Mẹ Maria
Đầy Ơn Phúc.
Amen.
|
|