Quan Thày Linh Mục: Thánh Giang Viễn-Linh,
Nhân Dịp Giáo Hội tôn
phong ngài làm Quan Thày Linh Mục trong Giáo Hội Hoàn Vũ
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,
Biên Soạn cho Tin Mừng Sự Sống Thứ Sáu 31/7/2009
Chủ đề “Quan Thày Linh Mục” hôm nay là chủ đề về Thánh Giang Viễn Linh
hay Gioan Vianney, một vị linh mục làm Cha Sở Họ A bên Pháp vào thế kỷ
19, vị được Giáo Hội tôn phong làm quan thày của tất cả các linh mục
trên thế giới vào ngày kỷ niệm 150 năm qua đời của ngài là
4/8/1859-2009, và đặt làm gương sáng cho các vị linh mục trong Năm Cho
Linh Mục từ Lễ Thánh Tâm Chúa 19/6/2009 tới 19/6/2010. Nhân dịp Thánh
Giang Viễn Linh được Đức Thánh Cha Biển Đức tôn phong làm quan thày của
các vị linh mục trong Giáo Hội hoàn vũ này, chúng ta hăy cùng nhau đi
sâu vào cuộc đời của vị linh mục thánh đức gương mẫu này, qua những ǵ
ngài làm và những lời ngài nói c̣n lưu lại cho chúng ta.
Gương Sống
Trước
hết, chúng ta lượt qua tiểu sử biên niên của vị linh mục thánh đức này,
liên quan tới những mốc thời gian đặc biệt làm nên cuộc đời của ngài.
Gioan-Maria Vianney sinh ngày 8 tháng 5 năm 1786 tại Dardilly, gần
Lyon, nước Pháp. Ngài là con thứ tư trong sáu anh chị em. Vào năm 1806,
tức năm 20 tuổi, ngài bày tỏ ư muốn làm linh mục. Ngày 23/6/1815, ngài
đă lănh chức phó tế tại Lyon và ngày 13/8/1815 ngài đă được Đức cha
Simon truyền chức linh mục ở Grenoble. Ngày 13/02/1818, ngài được bài
sai đến xứ Ars như linh mục đặc trách, 3 năm sau, ngài mới được chính
thức bổ nhiệm làm chánh xứ. Vào khoảng năm 1830, đoàn lũ những người
hành hương và sám hối bắt đầu tuốn đến xứ Ars, mỗi ngày một đông cho đến
khi ngài qua đời. Vào năm 1843, v́ cảm thấy ḿnh bất lực, ba lần ngài
muốn trốn khỏi xứ Ars. Trước khi ngài qua đời một năm, tức vào năm 1858,
năm Đức Mẹ hiện ra ở Lộ Đức, người ta đếm khoảng 120.000 người hành
hương mỗi năm đến xứ Ars. Cha Sở xứ Ars giải tội 17 giờ mỗi ngày trong
toà giải tội. Ngài đă kiệt sức và qua đời vào lúc 2 giờ sáng ngày
04/8/1859, hưởng thọ 73 tuổi. Ngày 08/01/1905, ngài đă được ĐTC Piô X
phong chân phước và đặt làm “Đấng bảo trợ cho các linh mục tại Pháp”.
Ngày 31/5/1925, ĐTC Piô XI phong thánh cho ngài, và 4 năm sau, cùng vị
Giáo Hoàng đă đặt Ngài làm “Đấng bảo trợ cho các Cha Xứ trên toàn thế
giới”. Cuối cùng ngày 4/8/2009, ĐTC Biển Đức XVI tôn ngài làm quan thày
của các vị linh mục trong Giáo Hội hoàn vũ.
Khi
đọc truyện Thánh Giang Viễn Linh, một linh mục đă có tuổi, rất đạo đức
cho biết, “cuốn ‘Thánh Gioan Vianney, Bổn Mạng Các Cha Sở’ đem lại ích
lợi nhiều nhất cho tôi. V́ khi khô khan tôi đọc cuốn ấy th́ cảm thấy
được yên ủi và sẵn ḷng chịu hy sinh, khi tôi mỏi mệt th́ cảm thấy được
thêm sức để chu toàn bổn phận của ḿnh. Tôi xem các sách khác th́ chóng
quên chứ c̣n cuốn này th́ lại nhớ lâu”.
Sau
đây, với bài dịch ở ngay tại chính Xứ A ngày 28/4/2009 của linh mục Đặng
Quang Tiến, chúng ta hăy ôn lại gương sống của vị linh mục triều duy
nhất được phong hiển thánh trong lịch sử Giáo Hội.
1. Không Đủ Điểm Chịu Chức Linh Mục?
Năm 1815. Chỉ c̣n ba tháng nữa là chịu chức linh mục. Thầy Vianney phải
qua một kỳ thi rất quan trọng. La tinh! Một ngôn ngữ “tra tấn” ngài.
Ngài cố gắng hiểu nhưng chẳng nhớ ǵ cả. Chỉ muốn khóc mà thôi.
Một ngày sau cha giám đốc chúng viện gọi ngài lên và hỏi:
“Thầy Vianney, tôi nghĩ là thầy hiểu hoàn cảnh của thầy rồi. Không thể
chịu chức linh mục mà không phải qua kỳ thi. Chỉ có cách cầu cứu giám
mục mà thôi!”.
Tại toà giám mục, cha giám đốc nói cách rơ ràng:
“Thưa Đức cha, nếu Đức cha muốn có những người giỏi tiếng latinh và hy
lạp tại xứ nầy, th́ phải cho thầy Vianney về mà thôi. Nhưng nếu Đức cha
muốn có các linh mục nói về Thiên Chúa cách đơn sơ, các linh mục biết
thế nào là sám hối và cầu nguyện, th́ chúng ta sẽ giữ thầy Vianney lại”.
Đức Giám mục lắng nghe. Rồi ngài hỏi: “Thầy Vianney có ḷng yêu mến Chúa
không? Có tôn sùng Đức Mẹ không?” – “Thưa Đức Cha, về điều nầy th́ không
có ǵ phải nghi ngờ. Vianney là một mẫu gương yêu mến Thiên Chúa”.
Đức Giám mục suy nghĩ lời cha giám đốc, rồi nói: “Nầy cha, cuộc Cách
Mạng (Pháp) và chiến tranh đă mang đến sự tàn phá cho nhiều vùng và
nhiều tâm hồn. Tôi tin là để tái thiết lại Hội Thánh các linh mục tài
giỏi không đủ, mà cả các thánh. Nếu Vianney là một mẫu gương yêu mến
Chúa, th́ tôi chấp nhận thầy giữa hàng linh mục, và ơn Chúa sẽ làm điều
c̣n lại”.
Ngày 13 tháng 8 năm 1815. Tại nhà nguyện Đấng Rất Thánh, ở Grenoble, Đức
Giám mục Limon truyền chức linh mục cho thầy Gioan-Maria Vianney.
2. “Con là một linh mục dốt nát đáng thương”
Tại làng Écully trời đầy sương. Một cỗ xe ngựa tiến tới. Mang theo một
chiếc giường và ít đồ đạc khác. Đi trước cỗ xe là một linh mục mảnh
khảnh và trắng dẻ, ngập ngừng dừng lại nhiều nơi. Thấy trên một băi cỏ
vài đứa trẻ đang chăn một đàn ḅ. Ngài gọi một đứa trong đám:
- Em làm ơn cho biết đường về xứ Ars ở đâu?
- Cha cứ đi thẳng, cho đến khi thấy một đường lớn hơn, rẽ bên trái. Chỉ
vài phút sau là vào làng.
- Cám ơn em.
Em tên ǵ?
- Antoine Givre.
- Cám ơn Antoine. Con chỉ cho cha đường về xứ Ars, và cha sẽ chỉ cho con
đường lên Thiên Đàng.
Antoine Givre nh́n cha Vianney cách kinh ngạc. Đă lâu lắm rồi không thấy
một linh mục ở vùng nầy. Cha Vianney quỳ xuống, hôn mảnh đất của giáo xứ
và cầu nguyện:
- “Lạy Thiên Chúa tốt lành, con là một linh mục dốt nát đáng thương,
Chúa biết điều nầy. Dân chúng ở đây không chờ đón con, mà Chúa. Họ cần
Chúa. Xin hướng dẫn lời con nói, việc con làm, để các linh hồn nầy được
cứu độ.”
3. Bữa trưa bữa tối: một nồi khoai tây
Trong Phúc Âm, cha Vianney suy ngắm mọi ngày điều mà người ta hỏi Chúa
Giêsu làm thế nào để xua trừ ma quỉ ô uế. Chúa Giêsu trả lời: “Bằng cầu
nguyện và chay tịnh”. Cha sở họ Ars nắm giữ từng chữ từng lời.
Cầu nguyện kiên tŕ là một thói quen của ngài. Ngài cũng bắt đầu ăn chay
một cách đáng sợ. Ngài nấu một số khoai tây trong một cái nồi. Đây là
lương thực duy nhất cho suốt tuần. Ngài treo nồi khoai trên bếp, và khi
nào cơn đói hành hạ ngài, ngài lấy một hoặc hai củ khoai. Sang củ thứ ba,
th́ ngài tự nói là tham ăn đấy! Và ngài ăn như vậy, lạnh lẽo và không có
chút gia vị.
Sau một ngày làm việc và với lương thực như thế, vào buổi tối, ngài nằm
trên sàn nhà, và lấy một thanh gỗ làm gối đầu. Ngài cầu nguyện: “Lạy
Thiên Chúa của con, xin hăy hoán cải giáo xứ của con.”
4. Tử Đạo V́ Người Tội Lỗi
Tiếng thơm thánh thiện của cha sở họ Ars dần dần loan ra các vùng phụ
cận và rồi cả nước Pháp. Từng đoàn lũ dân chúng kéo về xứ Ars và chờ đến
phiên xưng tội với ngài.
Trong những năm cuối đời ngài, ngài để ra 17 giờ mỗi ngày để giải tội.
Mỗi năm người ta đếm chừng 120.000 khách hành hương đến xứ Ars, mà đa số
đều muốn đến quỳ gối nơi toà giải tội của ngài, “Đời ngài bị tiêu tán
bởi tội lỗi cả nước Pháp” (một tác giả viết về ngài).
Năm 1859 cha Vianney sang một bước ngoặt. Ngày tháng của ngài tiêu hủy
cho Thiên Chúa và anh chị em của ngài đă đến lúc hoàng hôn. Ngày 29
tháng 7 ngài về nhà xứ giữa đêm khuya sau một ngày dài ở toà giải tội
như thường lệ. Ngài kiệt sức. Lấy tay chống vào tường, lần đến cầu thang.
Bước lên bậc đầu tiên ngài th́ thầm: “Lạy Thiên Chúa của con!”, và ngă
sụp xuống. Vài người ở gần đó la lên:
- Cha sở ngă bệnh. Hăy kêu bác sĩ!
Cha Vianney mở mắt và nói th́ thào:
- Không, hăy kêu linh mục.
Ngài xưng tội với tất cả ḷng khiêm tốn với một linh mục trẻ. Sau khi
lănh nhận ơn giải tội xong, ngài t́m cách mỉm cười và nói với linh mục
trẻ nầy:
- Chết thật là đẹp khi đă sống trọn thánh giá của ḿnh.
Cha Gioan Vianney Phụ Cha Giáo Balley Giúp Xứ Ecully
Cha
Thánh Giang Viễn Linh là một linh mục dốt nát nhưng thánh thiện, ở chỗ
chăm lo cho phần rỗi của con chiên ḿnh, nhất là bằng việc hăm ḿnh đền
tội ḿnh và giải tội cho con chiên. Đời ngài gắn liền với giáo xứ, giáo
xứ đầu tiên là giáo xứ Ecully để phụ giúp cha giáo của ngài là Cha
Balley, một vị linh mục thánh đức tốt lành, trong 2 năm đầu đời linh mục,
và sau khi Cha Balley qua đời th́ mấy ngày sau Cha Xứ Ars cũng qua đời,
nhưng Cha Thánh Giang Viễn Linh lại không được ở lại xứ Ecully thay cha
Balley mà là được sai đến Xứ Ars và ở đó suốt 41 năm trường, từ năm 1818
cho tới khi qua đời năm 1859. Sau đây, chúng ta hăy cùng nhau ôn lại
tiểu sử đời ngài ở hai giáo xứ này, qua tác phẩm của tác giả Cardo do
Cha Lương chuyển dịch.
Những ngày tạ ơn sau khi cha Gioan chịu chức linh mục đă qua, đức giám
mục bổ nhiệm cha về làm phụ tá cho cha Balley xứ Ecully. Cha Balley thấy
Gioan là học tṛ ḿnh đă thương yêu và dạy dỗ khó nhọc lâu năm được chịu
chức linh mục, mà c̣n được về xứ Ecully giúp đỡ ḿnh nữa th́ cám ơn Chúa
và Mẹ vô ngần. Cha Gioan lại càng vui mừng hơn nữa v́ ngài thật ḷng
muốn đền đáp ơn nghĩa cho cha Balley là cha linh hướng, là thầy dạy, là
người bảo hộ bênh vực và lo cho ḿnh bấy lâu nay. Giờ đây cha Gioan c̣n
được cha Balley hướng dẫn chỉ bảo cho biết cách làm việc, cùng tập nhân
đức cho xứng với chức linh mục.
Giáo dân xứ Ecully cũng mừng lắm, v́ họ biết cha Gioan nổi tiếng nhân
đức ngay từ khi c̣n là học sinh trường Latinh, cho nên ngày nay khi làm
linh mục, chắc chắn ngài phải nhân đức hơn bội phần. Riêng cha Gioan
được về giúp xứ Ecully và làm phó cho cha Balley th́ rất vui mừng nhưng
vẫn phải chịu một điều xấu hổ và đau ḷng. Đó là khi đức giám mục bổ
nhiệm linh mục nào đi coi xứ th́ cũng ban cho khả năng giải tội và thi
hành các bí tích cho giáo dân trong xứ ấy. Nhưng cha Gioan, khi về giúp
xứ Ecully th́ chưa được cho phép để giải tội.
Đức giám mục bắt cha phải học lại thần học với cha Balley một thời gian
nữa mới được giải tội. Cha Gioan lấy điều này làm tủi thân xấu hổ lắm
nhưng v́ khiêm nhường nên cha vâng lời đức giám mục, là người đại diện
cho Chúa, và chịu khó học đi học lại sách luân lư thần học hai ba lượt.
Sau đó cha Balley tŕnh với đức giám mục, ngài mới ban năng quyền giải
tội cho cha Gioan.
Khi vừa được đức giám mục ban cho quyền ấy, giáo dân đua nhau đến xưng
tội với cha. Cha Gioan hiền lành hay thương xót, lại có ơn đặc biệt
khuyên bảo được kẻ có tội; ai nghe lời cha khuyên bảo đều ăn năn ghét
tội và yêu mến Thiên Chúa, do đó người nào đă đến xưng tội với cha một
lần th́ cứ muốn xưng măi với cha, không muốn xưng tội với cha khác.
Trong hai năm, cha Gioan làm phó xứ cho cha Balley, ngài cố gắng thăng
tiến trên đường nhân đức và chu toàn các bổn phận của ḿnh một cách kỹ
càng chu đáo. Cha chính, cha phó ḥa thuận yêu thương nhau, ở với nhau
một nhà, ăm một mâm, đọc kinh Nhật Tụng với nhau, siêng năng chầu Ḿnh
Thánh như nhau.
Cha Gioan yêu mến cha Balley như con yêu cha, học tṛ yêu thầy. Khi cha
Gioan đă già, ngài kể chuyện cha Balley hăm ḿnh như sau:
- Thỉnh thoảng nhà bếp dọn thịt cho chúng tôi ăn nhưng cha Balley không
ăn miếng nào. Tôi thấy ngài không ăn th́ cũng chẳng dám ăn. Nhà bếp bưng
đi bưng lại, bưng ra bưng vào cũng một đĩa thịt ba bốn ngày không thấy
chúng tôi ăn th́ không dọn thịt nữa. Những đồ ăn khác cũng vậy, ngài chỉ
ăn qua quít một hai củ khoai, một chút canh. Ôi! Tiếc thay tôi không
được ở với ngài lâu năm, v́ ngài chết sớm. Nếu tôi được ở với ngài lâu
th́ tôi đă nên khôn ngoan và bắt chước được nhân đức của ngài một ít rồi.
Cha Gioan nói rất thật không thêm bớt. V́ cha đă cố gắng bắt chước cha
Balley trong mọi sự, mà học tṛ cũng không kém thầy. Cha Gioan cố gắng
đi đàng nhân đức, ăn chay hăm ḿnh, phạt xác, tính t́nh hiền lành, khiêm
nhượng ḥa nhă, thương yêu mọi người nhất là người nghèo hèn hạ. Khi có
đồng nào cha bố thí hết cho người nghèo. Ngài chỉ có một cái áo chùng
thâm và mặc măi cho đến khi cũ rách quá không mặc được nữa th́ ngài mới
chịu sắm áo khác.
Có một lần cha Balley thấy ngài mặc áo đă bạc màu th́ bảo cha Gioan phải
sắm áo khác sạch sẽ, xứng đáng với danh phận linh mục th́ ngài vâng lời
ngay và đưa tiền cho thợ may áo mới. Cha chu toàn bổn phận của ḿnh cách
sốt sắng mau mắn; người ta muốn xưng tội lúc nào, cha giải tội lúc ấy.
Bất kể giờ nào có người đến đón ngài đi xức dầu kẻ liệt, dù ban ngày hay
ban đêm, dù mưa gió, nắng nôi hay giá rét, cha đi ngay mà không hề chần
chừ. Nghe cha khuyên bảo kẻ liệt về phúc thiên đàng, ai nấy đều cảm động
muốn chết ngay, muốn từ bỏ mọi sự thế gian này để được lên thiên đàng.
Giáo dân xứ Ecully và hai ba xứ lân cận nghe biết nhân đức thánh thiện
của ngài cũng tuôn đến thăm viếng ngài lúc hấp hối. Đến lúc cha Gioan
thi hành các bí tích cho cha Balley là cha yêu dấu, là thầy dạy, một
cách rất cảm động khiến mọi người có mặt đều bật khóc nức nở.
Trước khi chịu lễ như của ăn đàng, cha Balley xin đỡ ngồi dậy trên
giường mà nói:
- Trong thời gian tôi coi sóc xứ này, tôi có làm gương xấu, làm mất ḷng
ai điều ǵ, tôi xin anh chị em tha thứ tất cả cho tôi và xin anh chị em
cầu nguyện cho tôi.
Lúc đó, cha Gioan đại diện cho tất cả mọi người thưa lại:
- Thưa cha, cha sống với chúng con, cha chẳng làm mất ḷng ai, cũng
không làm gương xấu cho ai, nhưng tất cả chúng con nhiều khi đă không
vâng lời cha, đă làm cha buồn ḷng điều ǵ, chúng con xin cha v́ Chúa
hăy tha thứ mọi lỗi lầm cho chúng con.
Ngày hôm sau khi cha Gioan làm lễ xong, cha đến thăm viếng và an ủi cha
Balley. Lúc đó, cha Balley c̣n tỉnh nhưng đă yếu lắm rồi. Ngài trao cho
cha Gioan những vật dụng để hành xác như roi đánh tội, dây sắt, áo nhặm
rồi nói:
- Cha hăy giấu hay đốt những đồ này đi, kẻo người ta xem thấy và nghĩ
rằng tôi đă đền được tội ở đời này rồi nên họ không cầu nguyện cho tôi
nữa, khiến tôi phải giam trong lửa luyện ngục cho tới tận thế. C̣n cha,
cha hăy cố gắng đi đàng nhân đức, chu toàn bổn phận của ḿnh cho sốt
sắng và trung thành làm tôi Chúa cho đến trọn đời, để ngày sau chúng ta
gặp nhau trên thiên đàng.
Cha Balley chỉ nói được thế th́ mệt lắm nên ngài ban phép lành cho cha
Gioan. Sau đó ngài nằm xuống và mê man, khoảng một tiếng sau th́ ngài an
nghỉ trong Chúa.
Người ta hay nói "Phụ tử t́nh thâm", khi cha Gioan nhớ lại t́nh thương
của cha Balley dành cho ḿnh bấy lâu nay, cũng như chịu nhiều khó nhọc
vất vả v́ ḿnh mà nay ngài không c̣n nữa, nên cha khóc nức nở như con
cái mất cha mẹ.
Xứ Ars Biến Đổi
Cha Balley qua đời ngày 16 tháng 12 năm 1817 hưởng thọ được 69 tuổi, làm
chánh xứ Ecully được mười lăm năm. Ngày hôm sau, 17 tháng 12, cha
Matthias hiện là giám đốc đại chủng viện và cha Gioan, cả hai đều là học
tṛ cha Balley, làm lễ an táng cho thầy ḿnh cách trọng thể. Giáo dân xứ
Ecully và các xứ lân cận đến dự lễ và tiễn đưa cha Balley đến nơi an
nghỉ cuối cùng đông vô kể.
Cha Balley qua đời được mấy ngày th́ cha chánh xứ Ars cũng được Chúa gọi
về. Cha chính địa phận cho gọi cha Gioan lên gặp, và khi giao bài sai
làm chánh xứ Ars cho cha Gioan, ngài nói:
- Xứ Ars là một xứ khô đạo từ xưa đến nay. Cha hăy làm cho giáo xứ ấy
sốt sắng và yêu mến Thiên Chúa.
Cha Gioan vâng lời mau mắn đi nhận xứ Ars, và nhờ ơn Chúa, cha đă làm
cho giáo xứ khô khan nguội lạnh này trở thành nổi tiếng khắp thế giới về
ḷng đạo đức sốt sắng như chúng ta sẽ thấy trong phần sau.
Cha Gioan đi nhận xứ Ars ngày 20 tháng 2 năm 1818. Khi gần đến nơi, từ
xa làng Ars thấp thoáng những nóc nhà chen lẫn giữa những lùm cây, cha
qú xuống bên đường mà xin Thiên Chúa thương đến đoàn chiên mà ḿnh sắp
chăn dắt. Làng Ars rất nhỏ, chỉ có khoảng hai trăm người. Phần lớn các
gia đ́nh chỉ đủ ăn mặc chứ không giầu có. V́ ruộng nương tuy nhiều, đất
đai tuy rộng nhưng cằn cỗi khó khai khẩn, và nếu chịu khó cày sâu cuốc
bẫm th́ không đến nỗi túng thiếu. Nói chung, giáo dân ở đây cũng tốt và
kính trọng các linh mục, nhưng v́ suốt thời gian cách mạng cấm đạo,
không có linh mục coi sóc dạy dỗ và khuyên bảo nên đâm ra mê muội, lười
biếng đọc kinh dự lễ, chịu các bí tích và không chịu học giáo lư.
Khi cha Gioan mới về, ngày thường chỉ năm ba người đàn bà dự lễ. Ngày
Chúa nhật, lễ trọng không mấy người bỏ lễ nhưng chỉ đi cho có lệ, rất uể
oải. Khi cha giảng th́ kẻ ngủ, người ngáp vắn thở dài, tỏ vẻ chán ngán
bài giảng, chỉ muốn cho chóng qua. Vừa xong lễ, mọi người ra về hết,
không ai ở lại cám ơn rước lễ. Ban chiều không mấy người đến chầu Ḿnh
Thánh và ban tối không ai đến nhà thờ đọc kinh chung. Tóm lại, người ta
chỉ giữ đạo theo luật thôi chứ không thực hành việc đạo đức nào.
Ngày lễ, đàn ông kéo nhau vào hàng quán nhậu nhẹt say sưa, căi nhau rồi
đánh lộn. Thanh niên nam nữ và trẻ con th́ tụ tập ca hát nhảy múa cho
tới tối. Ngày lễ trọng chỉ được vài mươi bà xưng tội rước lễ, c̣n đa số
chỉ xưng tội chịu lễ một lần trong mùa Phục sinh. Có ít người khô khan,
ba bốn năm mới xưng tội một lần. Chính ngày lễ Thánh Sixtô, quan thầy
giáo xứ cũng chẳng có mấy người dự lễ và xưng tội rước lễ, người ta chỉ
mê ăn uống, say sưa, xem chèo xem hát và khiêu vũ cả ngày.
Trong làng ngoài đồng không ai ăn cắp ăn trộm nhưng những người làng Ars
mang tiếng là gian xảo, mua bán không thật thà, đong vơi, cân thiếu,
buôn bán đồ giả mà không oan tí nào, v́ những người làng Ars không ai là
không có tật xấu này. Các ngày Chúa nhật và lễ trọng, họ không ra đồng
làm việc nhưng ở nhà đan lát, may vá và luôn tay làm việc vặt cả ngày.
Trong mùa gặt hái, sau khi dự lễ xong người ta ra đồng làm việc, không
kiêng việc xác.
Cha Gioan thấy con chiên khô đạo và lỗi luật Giáo Hội như vậy nên ngài
lo lắng buồn phiền và thương xót cho họ. Cha nhớ đến giáo dân làng
Dardilly và Ecully có ḷng sốt sắng, năng đi nhà thờ đọc kinh cầu nguyện,
và siêng xưng tội, chịu lễ th́ cha càng buồn phiền hơn nữa nhưng cha
không ngă ḷng.
Ngă ḷng là do bởi tính kiêu ngạo và cậy sức riêng ḿnh, mà cha Gioan
th́ rất khiêm nhường, biết ḿnh là người kém khả năng, chẳng có nhân đức
nên cha không hề cậy sức riêng, chỉ cậy vào quyền năng của Thiên Chúa
thôi. Cha tin vững vàng rằng ai được Thiên Chúa giúp sức th́ làm được
hết mọi việc, không việc ǵ là không làm được nên cha luôn khiêm nhường
cầu xin Thiên Chúa thương đến ḿnh và đoàn chiên nhỏ bé của ḿnh. Cha
xin Chúa giúp sức để có thể chu toàn điều đă được giao phó là sửa sang
việc đạo trong giáo xứ này.
Trong Kinh Thánh có chép: "Ai hằng trông cậy Chúa vững vàng th́ sẽ được
toại nguyện". Và cha Gioan đă trông cậy nài xin Thiên Chúa ban ơn giúp
sức cho cha giúp con chiên bỏ đàng tội lỗi để trở nên đạo đức sốt sắng,
và cha đă không uổng công trông cậy. Sau tám chín năm, giáo dân xứ Ars
đă biến đổi, bỏ các tính mê nết xấu và trở nên đạo đức sốt sắng hơn các
giáo xứ lân cận. Xứ Ars trở nên một h́nh bóng của thiên đàng nên cha
Gioan rất vui mừng. Có một lần cuối tuần đại xá cha nói mấy lời khen con
chiên đă thay đổi tính nết rằng:
- Giáo xứ Ars đă khác ngày xưa nhiều lắm. Giáo xứ chúng ta chẳng những
đă sống khá tốt mà c̣n sốt sắng ngoan đạo hơn giáo dân các xứ khác. Cha
đă đi giảng dạy cùng giải tội ở nhiều xứ, cha thấy không xứ nào giáo dân
sốt sắng ngoan đạo bằng giáo xứ này.
Giáo dân xứ Ars bỏ đàng tội lỗi, bỏ tính khô khan và trở nên sốt sắng,
trước hết là do Thiên Chúa soi trí mở ḷng, sau là nhờ cha Gioan khó
nhọc nhiều năm tháng và dùng nhiều phương cách nên mới được như thế.
Điều cha Gioan làm được trong giáo xứ Ars xưa, ngày nay các linh mục
cũng làm được trong giáo xứ ḿnh như vậy, miễn là các ngài phải trông
cậy Thiên Chúa vững vàng cùng cầu xin và dùng những cách thế mà cha
Gioan đă dùng. Giáo dân chẳng tự nhiên mà nên đạo đức sốt sắng, nhưng
nhờ linh mục thánh thiện đạo đức luôn dạy dỗ, khuyên bảo và thúc giục
luôn. Giáo xứ nào linh mục thánh thiện th́ giáo dân đạo đức, xứ nào linh
mục đạo đức th́ giáo dân b́nh thường, c̣n xứ nào linh mục b́nh thường
th́ giáo dân tội lỗi, lời các thánh xưa đă dạy như thế.
Lạy
Chúa Giêsu Kitô là Mục Tử Nhân Lành,
Chúa
đă được Cha là T́nh Yêu vô cùng Nhân Hậu sai đến trần gian
để
qui tụ mọi con cái Cha đang tản mác khắp nơi sau nguyên tội về nhà Cha.
Chúa
đă đến để t́m kiếm từng con chiên lạc và đă hiến mạng sống ḿnh v́ chiên,
cho
chiên chẳng những được sự sống mà c̣n là sự sống viên măn.
Xin
Chúa hăy ban cho Giáo Hội của Chúa càng ngày càng khan hiếm mục tử,
chẳng
những có thêm thợ gặt đến làm mùa cho Chúa mà c̣n là những thợ gặt thánh
thiện,
như
Thánh Giang Viễn Linh sẽ được Giáo Hội tôn phong làm quan thày của các
vị linh mục.
Amen.
|