THÀNH THỰC SÙNG
KÍNH MẸ MARIA
Nguyên Tác: Thánh Long Mộng Phố
Dịch thuật: Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh
Chương Bảy
Những
Việc Thực Hành Đặc Biệt của Việc Tôn Sùng Này
“Mẹ Maria muốn Thiên Chúa cao cả trên trế giới này, cao
cả trong đời sống của Mẹ và hiện diện giữa tất cả chúng ta”
(ĐTC Biển
Đức XVI - Bài Giảng Lễ Đức Mẹ Mông Triệu 15/8/2005 liên quan tới Ca Vịnh
Ngợi Khen)
…………..
Trong Phúc Âm,
chúng ta đă nghe bài ca vịnh Ngợi Khen Magnificat, một bài thơ cao cả
được Thánh Thần linh ứng phát xuất từ môi miệng của Mẹ Maria, thật sự là
từ tâm can của Mẹ Maria.
Bài ca vịnh tuyệt vời này phản ảnh toàn thể linh hồn, toàn thể con người
của Mẹ Maria. Chúng ta có thể nói rằng bài thánh ca này của Mẹ là chân
dung của Đức Maria, là h́nh ảnh thực sự nhờ đó chúng ta có thể thấy Mẹ
một cách xác đáng. Tôi xin nhấn mạnh đến hai điểm trong bài đại ca vịnh
này.
Bài ca vịnh này được bắt đầu bằng chữ “Magnificat – Ngợi Khen”: Linh hồn
tôi “magnifies – ngợi khen” Chúa, tức là “tuyên xưng sự cao cả “ của
Chúa. Mẹ Maria muốn Thiên Chúa cao cả trên trế giới này, cao cả trong
đời sống của Mẹ và hiện diện giữa tất cả chúng ta. Mẹ không sợ là Thiên
Chúa có thể là “một đối thủ” trong đời sống của chúng ta, là với sự cao
cả của ḿnh Ngài xâm lấn tự do của chúng ta, xâm lấn cái khoảng đời để
sống động của chúng ta. Mẹ biết rằng Thiên Chúa cao cả, chúng ta cũng
cao cả nữa.
Đời sống của chúng ta không bị đàn áp mà được nâng cao và vươn rộng:
Chính v́ thế mà nó trở thành cao cả trước ánh vinh quang của Thiên Chúa.
Sự kiện những vị cha mẹ đầu tiên của chúng ta đă có những ư nghĩ phản
nghịch lại như thế là cốt lơi của nguyên tội. Họ sợ rằng nếu Thiên Chúa
quá ư là cao cả th́ họ sẽ bị lấy đi một cái ǵ đó nơi đời sống của họ.
Họ nghĩ rằng họ có thể gạt Thiên Chúa ra ngoài để lấy chỗ cho họ.
Đây cũng là một chước cám dỗ cả thể của thời tân tiến, của ba hay bốn
thế kỷ qua. Càng ngày càng nhiều người nghĩ và nói rằng: “Thế nhưng vị
Thiên Chúa này không ban cho chúng ta được tự do; bằng tất cả những mệnh
lệnh của ḿnh, Ngài đă hạn chế cái khoảng đời để sống của chúng ta. Bởi
thế mà Thiên Chúa cần phải biến khuất đi; chúng tôi muốn tự động và tự
lập. Không có vị Thiên Chúa này chính chúng tôi mới là các vị thần linh
và làm những ǵ chúng tôi muốn”.
Đó cũng là quan điểm của Người Con Hoang Đàng, người con không nhận ra
rằng hắn được “tự do” chính là v́ hắn được ở trong nhà cha của hắn. Hắn
ra đi đến những miền đất xa xôi để phung phí gia tài của ḿnh. Cuối
cùng, hắn nhận ra rằng chính v́ hắn ra đi quá xa với nhà cha của hắn mà
thay v́ được tự do hắn lại trở thành nô lệ; hắn đă hiểu rằng chỉ nhờ trở
về nhà cha của ḿnh hắn mới thực sự có tự do, sống một cuộc đời hoàn
toàn tốt đẹp thôi.
Đó là những ǵ đang xẩy ra cho thời đại tân tiến của chúng ta đây. Trước
đây, nó nghĩ và tin rằng, bằng việc loại trừ Thiên Chúa ra ŕa và trở
nên tự động, chỉ sống theo những ư nghĩ riêng tư và bản năng của chúng
ta, chúng ta mới thực sự được tự do làm những ǵ chúng ta muốn mà không
ai có thể truyền khiến chúng ta cả.
Thế nhưng, khi Thiên Chúa biến khuất, con người nam nữ không trở nên cao
cả hơn; thật vậy, họ đă mất đi phẩm vị thần linh của ḿnh; khuôn mặt của
họ đă mất đi vinh quang của Thiên Chúa. Cuối cùng họ trở thành những sản
vật thuần túy của một cuộc cách mạng mù quáng, và như thế, họ có thể
được sử dụng và bị lạm dụng. Đó chính là những ǵ kinh nghiệm của thời
đại chúng ta đă cho chúng ta thấy rơ như vậy.
Nếu chỉ có Thiên Chúa là cao cả th́ nhân loại cũng cao cả nữa. Với Mẹ
Maria, chúng ta phải bắt đầu hiểu rằng vấn đề là như thế. Chúng ta không
được ĺa xa Thiên Chúa nhưng hăy làm cho Thiên Chúa hiện diện; chúng ta
phải bảo đảm là Ngài là Đấng cao cả trong đời sống của chúng ta. Nhờ đó,
chúng ta mới có thể trở thành thần linh; tất cả mọi vinh hiển của phẩm
vị thần linh bấy giờ mới là của chúng ta. Chúng ta hăy áp dụng điều này
vào đời sống riêng của chúng ta.
Vấn đề cần thiết là Thiên Chúa phải là Đấng cao cả giữa chúng ta, trong
đời sống chung riêng.
Trong đời sống công cộng, Thiên Chúa cần phải hiện diện, chẳng hạn, ở
các dinh thự công, và Ngài cần phải hiện diện trong đời sống cộng đồng,
v́ nếu có Thiên Chúa hiện diện, chúng ta mới có đường hướng, một đường
hướng chung; bằng không, không thể nào ổn định những cuộc tranh chấp, v́
phẩm vị chung của chúng ta không c̣n được nh́n nhận nữa.
Chúng ta hăy làm cho Thiên Chúa cao cả trong đời sống chung riêng. Có
nghĩa là giành chỗ cho Thiên Chúa trong đời sống của chúng ta hằng ngày,
bắt đầu bằng việc nguyện cầu ban sáng, rồi dâng lên Thiên Chúa thời
gian, dâng lên cho Chúa các Ngày Chúa Nhật. Chúng ta không phí phạm thời
giờ tự do của ḿnh nếu chúng ta dâng nó cho Thiên Chúa. Nếu Thiên Chúa
đi vào thời gian của chúng ta th́ mọi lúc đều trở thành cao cả, rộng chỗ
hơn, dồi dào hơn.
Nhận định thứ hai đó là bài thi ca của Mẹ Maria – bài Ngợi Khen – hoàn
toàn là của Mẹ; song đồng thời nó cũng là một “tấm vải” được thêu dệt
bằng những “giây sợi” của Cựu Ước, bằng những lời Chúa.
Bởi thế, chúng ta có thể nói rằng Mẹ Maria “quen thuộc” với lời Chúa, Mẹ
sống bằng những lời của Chúa, Mẹ thấm thía những lời của Chúa. Cho đến
độ Mẹ nói bằng những lời của Chúa, Mẹ nghĩ theo lời Chúa, tư tưởng của
Mẹ là những tư tưởng của Chúa, những lời nói của Mẹ là những lời nói của
Chúa. Mẹ được ánh sáng thần linh thấm nhập và đó là lư do tại sao Mẹ rất
rạng ngời, rất thiện hảo, rất sáng chói yêu thương và thiện hảo.
Mẹ sống bằng Lời Chúa, Mẹ thấm nhập Lời Chúa. Sự kiện Mẹ ch́m ngập trong
Lời Chúa và hoàn toàn quen thuộc với Lời Chúa, cũng phú bẩm cho Mẹ sau
này cái minh tri khôn ngoan nội tâm.
Ai nghĩ tưởng theo Thiên Chúa là nghĩ tưởng đúng, và ai nói cùng Thiên
Chúa là nói hay. Họ có những qui tắc chắc chắn để phán đoán tất cả mọi
sự trên thế gian này. Họ trở thành khôn ngoan, thông sáng, đồng thời
cũng tốt lành nữa; họ trở nên mạnh mẽ và can đảm với sức mạnh của Thiên
Chúa, Đấng chống lại sự dữ và bảo tŕ sự lành trên trần gian.
Bởi vậy, Mẹ Maria nói cùng chúng ta, nói với chúng ta, mời gọi chúng ta
nhận biết Lời Chúa, yêu mến Lời Chúa, sống Lời Chúa, nghĩ bằng Lời Chúa.
Và chúng ta có thể làm như vậy bằng nhiều cách thức khác nhau: bằng việc
đọc Sách Thánh, bằng việc đặc biệt tham dự phụng vụ là nơi mà suốt năm
được Hội Thánh mở tất cả Sách Thánh ra cho chúng ta. Giáo Hội mở Sách
Thánh cho đời sống của chúng ta và làm cho Sách Thánh sống động trong
đời sống của chúng ta.
Thế nhưng tôi
cũng nghĩ đến cả Cuốn Tổng Lược Giáo Lư Giáo Hội Công Giáo là cuốn mới
được chúng tôi ban hành, trong đó, Lời Chúa được áp dụng vào đời sống
của chúng ta, và dẫn giải thực tại đời sống của chúng ta; nó giúp chúng
ta đi vào “đền thờ” cao cả của Lời Chúa, để học biết yêu mến Lời Chúa,
và như Mẹ Maria, được Lời Chúa thấm nhập.
Như thế, đời
sống của chúng ta trở nên sáng láng và chúng ta có qui tắc căn bản để
phán đoán; đồng thời, chúng ta cũng được thiện hảo và sức mạnh nữa.
………..
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, theo Zenit ngày 25/7/2005
|