|
Ư Thức Mầu Nhiệm Thánh Thể
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
1)
Thánh Thể là một Hiện Diện Thực Sự nơi việc Cử
Hành Thánh Lễ
Trong Thông Điệp Giáo Hội Sống Bởi Thánh Thể, Đức Thánh
Cha Gioan Phaolô II đă xác tín Thánh Thể là một Hiện Diện Thực Sự ở
khoản số 15 như sau:
• “Việc tái hiện thực một cách bí tích hiến tế của Chúa
Kitô, một hiến tế được hiển vinh bởi cuộc phục sinh, nơi Thánh Lễ chất
chứa một thứ hiện diện đặc biệt nhất như lời Đức Phaolô VI nói ‘được gọi
là ‘có thực’, không phải kiểu loại trừ tất cả mọi kiểu hiện diện khác
như những kiểu hiện diện ấy ‘không có thực’, song bởi đây là kiểu hiện
diện trọn nghĩa nhất, một hiện diện chính yếu nhờ đó Chúa Kitô, Vị Thiên
Chúa Làm Người, hiện diện một cách trọn vẹn và hoàn toàn’ (Encyclical
Letter Mysterium Fidei [3 September 1965]: AAS 57 [1965], 764). Điều này
là điều lập lại giáo huấn bền vững của Công Đồng Chung Triđentinô, đó là
‘việc thánh hiến bánh và rượu làm biến đổi tất cả bản thể bánh thành bản
thể thân ḿnh của Đức Kitô Chúa chúng ta, và tất cả bản thể rượu thành
bản thể máu của Người. Giáo Hội Công Giáo thánh thiện đă gọi việc biến
đổi này một cách xác đáng và xứng hợp là việc biến thể’ (Session XIII,
Decretum de ss. Eucharistia, Chapter 4: DS 1642)”.
Đúng thế, trong Thánh Lễ, ngay sau lời truyền phép của vị
chủ tế trên bánh và rượu, th́ việc biến thể xẩy ra, biến bản thể bánh
trở nên Ḿnh Thánh Chúa Giêsu và biến bản thể rượu trở nên Máu Thánh
Chúa Giêsu. Bởi v́, nếu bản thể của tất cả mọi sự ở cái “là” của nó th́
sau lời truyền phép của chủ tế, cái “là” bánh thực sự không c̣n “là”
bánh nữa (ngoài h́nh thức bánh), mà “là Ḿnh Thày” và cái “là” rượu
không c̣n “là” rượu nữa (ngoài h́nh thức rượu), mà “là Máu Thày”.
Sở dĩ việc biến thể này có thể xẩy ra một cách mầu nhiệm
trước con mắt đức tin Kitô Giáo nói chung và Giáo Hội Công Giáo nói
riêng là v́ quyền năng của chính lời truyền phép, một lời truyền phép
lập lại nguyên văn lời Chúa Kitô lập phép Thánh Thể xưa trong Bữa Tiệc
Ly, “những lời là thần linh và là sự sống” (Jn 6:63), “những lời sự sống
trường sinh” (Jn 6:68). Đúng thế, sở dĩ lời của Chúa Giêsu có thần lực
toàn năng biến thể được bánh và rượu thành Ḿnh Thánh và Máu Thánh của
Người là v́ lời của Người đầy Thánh Thần Thiên Chúa, Đấng được vị chủ tế,
trong Kinh Nguyện Thánh Thể II, III và IV, ngay trước khi truyền phép
kêu cầu ngự đến “thánh hóa những lễ vật này, để trở nên cho chúng tôi
Ḿnh và Máu Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng tôi”.
Thật vậy, Thánh Thần Thiên Chúa là Tác Nhân trong Mầu
Nhiệm Nhập Thể của “Lời hóa thành nhục thể” (Jn 1:14) thế nào (x Lk
1:35; Mt 1:20), đồng thời cũng là Tác Nhân trong Mầu Nhiệm Phục Sinh của
Đấng Tử Giá ra sao (x Rm 8:11), những mầu nhiệm đă thực sự xẩy ra trên
thế giới này hơn 2000 năm trước đây, những mầu nhiệm đă trở thành hiện
thực với một Nhân Vật Lịch Sử mang tên Giêsu Nazarét được sinh ra ở
Bêlem và tử nạn ở Giêrusalem, th́ Ngài cũng là Tác Nhân trong Mầu Nhiệm
Thánh Thể là mầu nhiệm kéo dài Biến Cố Nhập Thể và Phục Sinh này.
Thế nhưng, để việc Hiện Diện Thực Sự của Chúa Giêsu Thánh
Thể cực linh có thể xẩy ra, phụng vụ của Giáo Hội cần phải thực hiện
những ǵ thiết yếu, như được Giáo Hội, qua Thánh Bộ Phượng Tự và Bí Tích
tái xác nhận trong Bản Hướng Dẫn “‘Redemptionis Sacramentum’ Về Một Số
Vấn Đề Cần Phải Tuân Giữ Hay Tránh Lánh Liên Quan Đến Thánh Thể Cực Linh”
(ban hành ngày 23/4/2004), ở Chương 3 sau đây, liên quan đến chất liệu
của bánh và rượu, đến kinh nguyện cũng như đến tác động của vị chủ tế
trong phần cực trọng nhất của Thánh Lễ này.
• “Bánh được dùng để cử hành Hiến Tế Thánh Thể Cực Linh
phải là thứ bánh không men, thuần túy lúa miến, và mới được làm để tránh
bị hư hoại (Cf. Code of Canon Law, can. 924.2; Missale Romanum,
Institutio Generalis, n. 320). Bởi thế, thứ bánh được làm bởi chất khác,
cho dù là bằng hạt giống, hay bị pha trộn với thứ chất khác với lúa miến
cho đến độ vốn không được coi là bánh lúa miến, th́ không làm nên chất
thể hiệu thành cho Hy Tế và Bí Tích Thánh Thể (Cf. S. Congregation for
the Discipline of the Sacraments, Instruction, Dominus Salvator noster,
26 March 1929, n. 1: AAS 21 [1929] pp. 631-642, here p. 632). Thật là
một lạm dụng trầm trọng trong việc trộn những chất khác, như trái cây,
đường hoặc mật ong với bánh để làm thành Thánh Thể. Bánh Thánh cần phải
được tỏ tường làm bởi những người chẳng những nổi bật về tính chất liêm
chính của họ mà c̣n tài khéo làm việc này với những dụng cụ thích hợp
nữa (Cf. ibidem, n. II: AAS 21 (1929) p. 635)” (khoản số 48).
• “Rượu được sử dụng trong việc cử hành cực linh Hiến Tế
Thánh Thể phải là chất tự nhiên, từ trái nho, tinh khiết và nguyên tuyền,
không bị pha trộn với các chất khác (Cf. Lk 22,18; Code of Canon Law,
can. 924.1, 3; Missale Romanum, Institutio Generalis, n. 322). Trong khi
cử hành cần pha một chút nước lă. Hết sức cẩn thận bảo tŕ rượu được
dùng cho việc cử hành Thánh Thể, đừng để bị chua (Cf. Missale Romanum,
Institutio Generalis, n. 323). Cấm không được sử dụng loại rượu không rơ
về tính chất trung thực hay nguyên tuyền của nó, v́ Giáo Hội cần bảo đảm
những điều kiện cần thiết đối với tính cách hiệu thành của các bí tích.
Bất cứ v́ lư do nào cũng không được sử dụng những thức uống nào khác, v́
chúng không phải là chất thể hiệu thành”. (khoản số 50).
• “Chỉ được sử dụng những Kinh Nguyện Thánh Thể trong
Sách Lễ Rôma hay được Ṭa Thánh có thẩm quyền chuẩn nhận, theo cách thức
và từ ngữ đă được dọn sẵn. ‘Không thể chấp nhận việc có một số Linh Mục
cho rằng ḿnh có quyền sáng chế ra những Kinh Nguyện Thánh Thể riêng’
(Pope John Paul II, Apostolic Letter, Vicesimus quintus annus, n. 13,
AAS 81 (1989), hay thay đổi bản văn đă được Giáo Hội công nhận, hoặc xen
vào những bản văn khác được những cá nhân riêng tư nào đó sáng tác (S.
Congregation for the Sacraments and Divine Worship, Instruction,
Inaestimabile donum, n. 5: AAS 72 (1980) pp. 335)”. (khoản số 51).
• “Việc công bố Kinh Nguyện Thánh Thể, tự bản chất là tột
đỉnh của tất cả cuộc cử hành Thánh Thể, xứng hợp cho Linh Mục theo Chức
Thánh của ngài. Bởi thế việc lạm dụng xẩy ra khi để cho một Phó Tế, một
thừa tác viên giáo dân, hay bởi một phần tử cá nhân tín hữu, hoặc bởi
chung tất cả mọi thành phần tín hữu đọc một số phần của Kinh Nguyện
Thánh Thể. Vậy chỉ có Linh Mục mới được toàn quyền đọc Kinh Nguyện Thánh
Thể mà thôi (Cf. Pope John Paul II, Encyclical Letter, Ecclesia de
Eucharistia, n. 28: AAS 95 [2003] p. 452; Missale Romanum, Institutio
Generalis, n. 147; S. Congregation for Divine Worship, Instruction,
Liturgicae instaurationes, n. 4: AAS 62 [1970] p. 698; S. Congregation
for the Sacraments and Divine Worship, Instruction, Inaestimabile donum,
n. 4: AAS 72 [1980] p. 334)”. (khoản số 52).
• “Trong khi vị Linh Mục công bố Kinh Nguyện Thánh Thể
th́ ‘không đọc một kinh nguyện nào khác hay ca hát, và dương cầm hoặc
các nhạc cụ khác đều phải lặng yên’ (Missale Romanum, Institutio
Generalis, n. 32), trừ những lời than của cộng đồng đă được xứng hợp cho
phép, như đề cập dưới đây”. (khoản số 53).
• “Ở một số nơi xẩy ra việc lạm dụng là vị Linh Mục bẻ
bánh thánh vào lúc truyền phép trong Thánh Lễ. Việc lạm dụng này phản
với truyền thống của Giáo Hội. Nó cần phải bị bác bỏ và sữa lại liền”. (khoản
số 55).
|
|