“Chúng ta được chữa lành bởi các thương tích của Người”

Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI – Sứ Điệp cho Ngày Bệnh 11/2/2011

 

 

Anh chị em thân mến!

 

Hằng năm, vào dịp lễ nhớ Đức Trinh Nữ Lộ Đức là lễ được cử hành vào ngày 11/2, Giáo Hội đề ra Ngày Thế Giới Bệnh Nhân. Như Đấng Đáng Kính Gioan Phaolô II mong muốn, trường hợp này đang trở nên một cơ hội thuận lợi để suy niệm về mầu nhiệm đau thương, nhất là để làm cho các cộng đồng của chúng ta và xă hội dân sự nhậy cảm hơn với những người anh chị em bệnh nạn của chúng ta. Nếu hết mọi người là anh chị em của chúng ta, th́ càng là anh chị em của chúng ta hơn nữa thành phần yếu kém, khổ đau và những ai cần được chăm sóc, và họ cần phải được chúng ta ưu tiên chú tâm, nhờ đó không một ai trong họ cảm thấy bị lăng quên hay loại trừ; thật vậy, “tầm vóc thật sự của nhân loại được ấn định chính yếu nơi mối liên hệ với t́nh trạng khổ đau cũng như với thành phần đau khổ. Điều này đúng đối với cả cá nhân lẫn xă hội. Một xă hội không thể chấp nhận các phần tử khổ đau của ḿnh và không thế giúp chia sẻ khổ đau của họ và chịu đựng nó một cách sâu xa bằng ‘ḷng cảm thương’ là một xă hội tàn ác và phi nhân bản” ("Spe Salvi," No. 38). Chớ ǵ những sáng kiến được các giáo phận địa phương cổ vơ nhân dịp ngày này trở thành một thứ tác lực thực hiện việc chăm sóc cho thành phần khổ đau một cách càng hiệu nghiệm hơn, cũng như để hướng tới việc long trọng cử hành sẽ xẩy ra ở Đền Thánh Mẫu Altotting Đức quốc.

 

1.         Trong ḷng tôi vẫn c̣n nhớ giây phút trong cuộc viếng thăm mục vụ của tôi ở Turin tôi đă có thể dừng bước để suy niệm và nguyện cầu trước Tấm Khăn Niệm thánh, trước dung nhan khổ đau, một dung nhan kêu mời chúng ta hăy suy niệm về Người là Đấng mặc lấy nỗi khổ đau của hết mọi thế hệ và mọi nơi chốn, thậm chí cả những đau khổ của chúng ta, những khó khăn của chúng ta, những tội lỗi của chúng ta. Biết bao nhiêu là tín hữu qua gịng lịch sử đă bước qua trước tấm khăn niệm mai táng ấy, tấm khăn bao phủ thân ḿnh của một con người tử giá, tấm khăn tương ứng hết mọi sự với những ǵ được các Phúc Âm truyền đạt về cuộc klhổ nạn và tử nạn của Chúa Giêsu! Việc chiêm ngưỡng Người là một lời mời gọi suy nghĩ về những ǵ Thánh Phêrô viết: “Chúng ta được chữa lành bởi các thương tích của Người” (1 Peter 2:24).

 

Con Thiên Chúa đă chịu khổ đau, Người đă chết, thế nhưng Người sống lại, chính v́ thế mà những thương tích ấy đă trở nên dấu cứu chuộc của chúng ta, cho ơn tha thứ cho chúng ta và việc chúng ta ḥa giải với Chúa Cha; tuy nhiên, chúng c̣n là những ǵ thử thách đức tin của các môn đệ và đức tin của chúng ta: hết mọi lần Cúa Kitô nói về cuộc khổ nạn và tử nạn của ḿnh các vị đều không hiểu được, các vị phủ nhận điều ấy, các vị chống lại điều ấy. Đối với các vị, cũng như đối với chúng ta, đau khổ bao giờ cũng là những ǵ huyền nhiệm, khó có thể chấp nhận và chịu đựng. V́ những biến cố xẩy ra ở GiaLiêm trong những ngày ấy mà hai môn đệ đi Emmaus bước đi bên nhau một cách buồn thảm, cho đến khi Đấng Phục Sinh đồng hành với các vị th́ các vị mới hướng tới một nhăn quan mới (cf. Luke 24:13-31). Thậm chí Tông Đồ Tôma đă bày tỏ cho thấy việc khó tin tưởng vào đường lối khổ đau cứu chuộc: “Trừ phi tôi thấy được dấu đinh nơi đôi tay của Người và đút ngón tay tôi vào các dấu đinh và thọc bàn tay tôi vào cạnh sườn của Người, th́ tôi không tin” (Jn 20:25).

 

Thế nhưng, trước nhan Chúa Kitô là Đấng tỏ cho thấy các vết thương của Người, việc đáp ứng của ngài được biến thành lời tuyên xưng đức tin đầy cảm kích: “Lạy Chúa con và lạy Thiên Chúa của con!” (Jn 20:28). Những ǵ mới đầu là một chướng ngại bất khả vượt qua, v́ nó là dấu hiệu hiển nhiên thua bại của Chúa Giêsu, trở nên, nơi việc gặp gỡ Đấng Phục Sinh, chứng cớ của t́nh yêu vinh thắng: “Chỉ có Vị Thiên Chúa yêu thương chúng ta tới độ mang vào ḿnh các thương tích của chúng ta và nỗi đớn đau của chúng ta, nhất là nỗi khổ đau vô tội, mới đáng tin tưởng” (Urbi et Orbi Message, Easter 2007).

 

2.         Các bệnh nhân và khổ nhân thân mến, chính nhờ những khổ đau của Chúa Kitô chúng ta mới có thể thấy bằng đôi mắt hy vọng tất cả mọi bệnh hoạn tật nguyền đang hành hạ nhân loại. Khi sống lại, Chúa Kitô đă không cất đi khổ đau và sự dữ khỏi thế gian này, nhưng Người đă chiến thắng chúng tận gốc rễ của chúng. Người đă chống lại cái ngạo nghễ của Sự Dữ bằng T́nh Yêu toàn năng của Người. Như thế, Người đă cho chúng ta thấy đường lối ḥa b́nh và niềm vui là T́nh Yêu: “Như Thày đă yêu chúng con thế nào, các con cũng phải yêu nhau như thế” (Jn 13:34). Chúa Kitô, Đấng chiến thắng chết chóc, đang sống động và ở giữa chúng ta. Cùng với Thánh Tôma chúng ta tuyên xưng “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”, chúng ta đồng thời cũng theo Chúa trong việc sẵn sàng hy sinh đời sống của chúng ta cho anh chị em của chúng ta (cf Jn 3:16), trở thành những sứ giả của một niềm vui không sợ khổ đau, niềm vui của Phục Sinh.

 

Thánh Bênađô nói: “Thiên Chúa không thể chịu khổ, thế nhưng Ngài có thể chịu khổ với”. Thiên Chúa, Đấng tự bản thân là Chân Lư và là T́nh Yêu, đă muốn chịu khổ v́ chúng ta và với chúng ta; Ngài đă hóa thân làm người để chịu khổ với con người, một cách thực hữu, nơi huyết nhục. Bởi thế, Đấng chia sẻ khổ đau và chịu đựng đă nhập cuộc với hết mọi khổ đau của loài người; Người cống hiến niềm an ủi nơi tất cả mọi khổ đau, niềm an ủi của t́nh yêu Thiên Chúa tham phần, một t́nh yêu làm hiện lên v́ tinh tú của niềm hy vọng (cf. "Spe salvi," 39).

 

Tôi lập lại sứ điệp này cùng anh chị em, anh chị em thân mến, nhờ đó anh chị em trở thành những nhân chứng qua nỗi khổ đau của anh chị em, đời sống của anh chị em và đức tin của anh chị em.

 

3.         Hướng tới cuộc gặp gỡ ở Maní vào Tháng 8/2011 cho Ngày Giới Trẻ Thế Giới, tôi cũng muốn ngỏ cùng giới trẻ một tư tưởng đặc biệt, nhất là đối với những ai đang sống cảm nghiệm của bệnh nạn. B́nh thường th́ cuộc Khổ Nạn và Thập Giá của Chúa Giêsu là những ǵ gây sợ hăi, v́ chúng dường như là những ǵ phủ nhận sự sống. Thật ra, hoàn toàn ngược lại! Thập giá là việc Thiên Chúa “chấp nhận – yes” đối với nhân loại, là việc bày tỏ tột độ và mănh liệt nhất của t́nh Ngài yêu thương và là nguồn mạch tuôn chảy sự sống đời đời. Sự sống thần linh này tuôn ra từ trái tim bị đâm thâu của Chúa Giêsu. Chỉ ḿnh Người mới có thể giải thoát thế giới khỏi sự dữ và làm cho vương quốc công lư, b́nh an và yêu thương của Người phát triển, vương quốc được tất cả chúng ta khao khát trông mong (cf. Message for World Youth Day 2011, 3). 

 

Giới trẻ thân mến, hăy học biết “nh́n xem” và “gặp gỡ” Chúa Giêsu trong Thánh Thể, nơi Người hiện diện cho chúng ta một cách thực hữu, cho đến độ làm cho ḿnh thành lương thực cho cuộc hành tŕnh, thế nhưng hăy làm sao biết nhận ra Người và phục vụ Người trong cả những người anh chị em của chúng ta nữa, thành phần nghèo khổ, bệnh nạn, khổ đau và gặp khốn khó, thành phần cần đến sự giúp đỡ của các bạn (cf. ibid., 4). Tôi lập lại cùng tất cả các bạn trẻ, bị bệnh hay lành mạnh, lời mời gọi hăy kiến tạo nên những cây cầu nối yêu thương và đoàn kết, nhờ đó không một ai cảm thấy bị lẻ loi cô độc, nhưng gần gũi Thiên Chúa và thuộc về đạo gia đ́nh con cái của Ngài (cf. General Audience, November 15, 2006).

 

4.         Khi chiêm ngắm các thươn g tích của Chúa Giêsu, ánh mắt của cúng ta hướng về Trái Tim cực thánh của Người là nơi t́nh yêu của Thiên Chúa tỏ bày một cách cao cả. Thánh Tâm này là Chúa Kitô tử giá, với cạnh sườn của Người bị mở ra bởi lưỡi đ̣ng làm cho máu cùng nước chảy ra (cf. John 19:34), “dấu hiệu cho các bí tích của Giáo Hội, để tất cả mọi người, được lôi kéo đến với Trái Tim của Đấng Cứu Thế, được uống từ suối nguồn cứu độ vĩnh tồn (Roman Missal, Preface for the Solemnity of the Most Sacred Heart of Jesus). Các bệnh nhân thân mến, nhất là các bạn cần phải cảm thấy sự gần gũi của Trái Tim đầy yêu thương này và kín múc từ nguồn mạch ấy niềm tin tưởng và hân hoan, khi nguyện cầu rằng: “Hỡi nước từ cạnh sườn Chúa Kitô, hăy tẩy rửa con. Hỡi Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô, hăy kiên cường con. Ôi Chúa Giêsu nhân lành, xin lắng nghe con. Xin hăy cha giấu con trong các thương tích của Chúa” (Prayer of St. Ignatius of Loyola).

 

5.         Cuối sứ điệp này của tôi cho Ngày Thế Giới Bệnh Nhân tới đây, tôi muốn bày tỏ ḷng cảm mến của tôi với mỗi và mọi người, cảm thấy ḿnh là một tham dự viên vào những nỗi khổ đau và các niềm hy vọng được anh chị em hằng ngày liên kết với Chúa Kitô tử giá và phục sinh, để Người ban cho anh chị em an b́nh và chữa lành tâm can. Chớ ǵ Trinh Nữ Maria cùng với Người trông nom anh chị em. Chúng ta tin tưởng kêu cầu Mẹ dưới những tước hiệu Sinh Lực của Bệnh Nhân và Đấng Ủi An của Kẻ Đau Đớn. Dưới chân cây thập giá đă hiện thực nơi Mẹ lời tiên tri của tư tế Simeon: tâm can Mẫu Thân của Mẹ bị đâm thâu (cf Lk 2:35). Từ đáy vực khổ đau của Mẹ, một tham phần vào khổ đau của Con Mẹ, Mẹ Maria đă có thể chấp nhận sứ vụ mới, đó là trở nên Mẹ của Chúa Kitô nơi các phần tử của Người. Trong giờ khắc của thập giá Chúa Giêsu trao cho Mẹ tất cả mọi người môn đệ của ḿnh: “Này là con Bà” (cf Jn 19:26-27). Ḷng cảm thương từ mẫu đối với Người Con này trở thành ḷng cảm thương từ mẫu đối với từng người chúng ta nơi các khổ đau hằng ngày của chúng ta (cf. Homily at Lourdes, Sept. 15, 2008). 

 

…………..

 

Tại Vatican ngày 21/11/2010, Lễ Chúa Kitô Vua Vũ Trụ

 

Giáo Hoàng Biển Đức XVI

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 19/12/2010

(những chỗ được in đậm lên là do tự ư của người dịch trong việc làm nổi bật những điểm chính yếu quan trọng)

http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/messages/sick/documents/hf_ben-xvi_mes_20101121_world-day-of-the-sick-2011_en.html