Giáo Dục
Con Cái theo Mạc Khải Thánh Kinh
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,
Biên soạn
cho Chương Tŕnh Phát Thanh Tin Mừng Sự Sống 517 Thứ Sáu 6/8/2010
theo
ba chia sẻ trong
Khóa Tĩnh Huấn 39HK 2010 ở Riverside California
chủ
đề
“Hăy Đổ Nước Đầy Các Chum”
(Gioan 2:7)
Vấn đề đầu tiên được đặt ra đó là trong chúng ta ai là người làm cha mẹ
có thể nói ǵ các con cũng nghe và không hề gặp trục trặc ǵ với con cái
bao giờ? - Có mấy bàn tay đă rụt rè giơ lên … Tạ ơn Chúa!
Vấn đề thứ hai được nêu lên đó là chúng ta có nghiệm thấy rằng con cái
của ḿnh ở ngay trong nhà với ḿnh, ăn cùng bàn với ḿnh, ở ngay trước
mặt ḿnh v.v., thế mà ḿnh không biết chúng đang ở đâu, như những đứa
con bị lạc ngay trong gia đ́nh? - Có những chiếc đầu gật gật đồng ư,
những ánh mắt bày tỏ cảm thương và một bầu khí im lặng dường như chấp
nhận một sự thật phũ phàng!
Vấn đề thứ ba được đặt ra đó là ai trong chúng ta, ngay đêm tân hôn,
biết chắc chắn rằng ḿnh sẽ có con? Ai cũng lắc đầu! Cho dù biết ḿnh
vừa mới thụ thai, có ai biết chắc chắn rằng ḿnh sẽ sinh con trai hay
con gái hay chăng? Câu trả lời đồng thanh là “không”! Thế rồi đang khi
thụ thai, có ai biết rằng đứa con ḿnh sinh ra sau này mặt mũi như thế
nào và tính nết ra sao hay chăng? Những tiếng “không” vẫn tiếp tục vang
lên! Sau hết, khi đă sinh ra những đứa con, biết được chúng là trai hay
gái, và mặt mũi chúng ra sao, có ai trong chúng ta thấy trước được tương
lai của chúng ra sao hay chăng? Tất cả những chiếc đầu đều ḥa điệu lắc
với tiếng “không”!
Vấn đề thứ bốn được nêu lên và đều được tất cả công nhận đó là nếu con
của chúng ta mà chúng ta cũng không biết chúng trước khi thụ thai, bắt
đầu thụ thai, đang khi cưu mang và sau khi sinh ra chúng, th́ con cái
không phải là của chúng ta hơn là của Chúa, không phải thuộc về chúng ta
hơn thuộc về Chúa, bởi thế chúng ta chỉ là thành phần quản lư viên chứ
không phải là chủ nhân ông của chúng, nên chúng ta phải giáo dục chúng
theo ư Chúa hơn là ư của chúng ta, chúng ta phải dâng con cái được Chúa
kư gửi cho chúng ta như những nén bạc về lại cho Chúa, như Mẹ Maria và
Bơ Giuse đă dưỡng nuôi Con Thiên Chúa để hiến tế Người cho Thiên Chúa
vậy.
Đó là lư do chúng ta thấy người mẹ có 7 người con tử đạo cùng một ngày
trong Cựu Ước ở Sách Macabê quyển 2, câu 22-23 và 27-29 đă sâu xa thâm
tín nhắc nhở và phấn khích con cái ḿnh rằng:
"Mẹ
không rơ các con đă thành h́nh trong ḷng mẹ thế nào. Không phải mẹ ban
cho các con hơi thở và sự sống. Cũng không phải mẹ sắp đặt các phần cơ
thể cho mỗi người trong các con. Chính Đấng Tạo Hoá càn khôn đă nắn đúc
nên loài người, và đă sáng tạo nguồn gốc muôn loài. Chính Người do ḷng
thương xót, cũng sẽ trả lại cho các con hơi thở và sự sống, bởi v́ bây
giờ các con trọng Luật Lệ của Người hơn bản thân ḿnh."
"Con
ơi, con hăy thương mẹ: chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, mẹ đă nuôi
nấng dạy dỗ con đến ngần này tuổi đầu. Mẹ xin con hăy nh́n xem trời đất
và muôn loài trong đó, mà nhận biết rằng Thiên Chúa đă làm nên tất cả từ
hư vô, và loài người cũng được tạo thành như vậy. Con đừng sợ tên đao
phủ này; nhưng hăy tỏ ra xứng đáng với các anh con, mà chấp nhận cái
chết, để đến ngày Chúa thương xót, Người sẽ trả con và các anh con cho
mẹ."
Chính v́ ư thức con cái là của Chúa và cần phải trả chúng về cho Ngài
một cách tốt đẹp hơn mà bà mẹ tràn đầy đức tin và dũng mạnh được tin này
đă có thể can trường hơn nam nhi bội phần trong việc chứng kiến cảnh
tượng vô cùng kinh hoàng cả 7 người con trai của ḿnh bị cực h́nh và
chết thảm thương mà bà chẳng những không thất đảm cùng cực buồn đayu đến
khuyên con cái ḿnh chối Chúa để được sống, trái lại, bà c̣n phấn khích
các con chết cho Ngài nếu biết ơn bà là người mẹ đă cưu mang sinh dưỡng
chúng.
Trên thực tế, về mặt tiêu cực, cha mẹ chẳng những không làm cho con cái
nên tốt hơn lại c̣n làm cho chúng hư đi, bằng gương mù gương xấu của
ḿnh, rồi chửi bới trách móc thậm chí đánh đập con v́ những tính mê nết
xấu chúng bị lây nhiễm từ cha mẹ. Chưa hết, về mặt tích cực, cha mẹ hay
muốn con làm theo ư ḿnh hơn là ư chúng, nhất là trong việc học hành và
thành hôn. Ở Orange County California đầu năm 2010 có một người con trai
vừa bị kết án bởi đă giết mẹ là người muốn người con trai này học bác sĩ
hơn là học dược sĩ theo ḷng ước muốn và khả năng của ḿnh. Trong những
trường hợp như vậy, cha mẹ đă mặc nhiên hay minh nhiên cho con cái hoàn
toàn và tuyệt đối là của ḿnh, tức đă đi ngược với nguyên tắc giáo dục
Kitô giáo: con cái là của Chúa hơn là của ḿnh, thuộc về Chúa hơn thuộc
về ḿnh, nên ḿnh phải giáo dục chúng theo ư Chúa hơn là ư ḿnh.
Để áp dụng nguyên tắc giáo dục qui thần hơn qui nhân này, thành phần cha
mẹ cần phải nhớ qui luật hay nguyên tắc giáo dục bất khả thiếu sau đây:
Hăy giáo dục
con cái như một người lớn con nhỏ, hơn là một đứa nhỏ chưa lớn.
Đây là nguyên tắc Thánh Kinh được Chúa Kitô khẳng định trong Phúc Âm
Thánh Mathêu đoạn 18 câu 10-11 như sau: “Đừng bao giờ tỏ ra khinh thường
một trong những đứa nhỏ như những con trẻ này. Thày nói cho các con biết
các thiên thần của chúng ở trên trời hằng nh́n thấy dung nhan Cha trên
trời”. Tại sao đừng khinh một đứa trẻ nào lại liên quan tới lư do thiên
thần của chúng hằng thấy thiên nhan, nếu không phải các thiên thần bản
mệnh này chỉ phục vụ từng người theo thiên ư mà thôi!
B́nh thường cha mẹ giáo dục con cái theo chiều hướng là những đứa nhỏ
chưa lớn, nên dễ “bắt nạt” chúng, không trọng kính chúng, và theo ư
riêng ḿnh, coi chúng là sở hữu tối cao của ḿnh, muốn làm ǵ chúng th́
làm v.v. Ngược lại, nếu biết giáo dục con cái là những người lớn c̣n
nhỏ, cha mẹ sẽ chẳng những hết ḷng kính trọng phẩm
giá
của con cái ḿnh, v́ chúng là h́nh ảnh thần linh và là con cái của Thiên
Chúa, mà c̣n chuyên chăm vun trồng
ơn gọi
cao cả nên Thánh của chúng và mau mắn đáp ứng ơn gọi đặc thù của chúng,
về bậc sống hay nghề nghiệp.
Một khi cha mẹ giáo dục con cái theo chiều hướng coi con cái là thành
phần người lớn c̣n nhỏ hơn là những đứa nhỏ chưa lớn, như Mẹ Maria và Bơ
Giuse đối với Con Thiên Chúa Làm Người nơi ấu nhi, thiếu nhi và thiếu
niên Giêsu xưa, họ thực sự trở thành các vị mục tử chăn dắt đàn chiên
con cái của ḿnh theo gương Đấng đă phán “Tôi là mục tử nhân lành. Tôi
biết chiên Tôi và chiên Tôi biết Tôi” (Gioan 10:14), và vị mục tử nhân
lành Giêsu này đă tỏ ra ḿnh biết chiên và được chiên nhận biết ở chỗ
“khi dẫn dặt chiên th́ đi trước chiên” (Gioan 10:4).
Tất cả nghệ thuật giáo dục con cái là ở chỗ “đi trước chiên”.
Nếu đường lối giáo dục này chí lư th́ tất cả mọi thất bại trong việc
giáo dục là ở chỗ cha mẹ đă đi sau con cái… Tại sao? Phải chăng v́ cha
mẹ coi con cái ḿnh chỉ là những đứa nhỏ chưa lớn chứ không phải thành
phần người lớn c̣n nhỏ, nên họ phải luôn luôn đi đằng sau canh chừng
chúng, không tin tưởng chúng, sợ mất chúng, sợ chúng vuột mất khỏi thẩm
quyền chủ quan của ḿnh, sợ không chu toàn trách nhiệm đối với chúng,
nếu chúng không nghe lời ḿnh th́ đổ lỗi cho chúng là khó bảo chứ không
phải do ḿnh không biết dạy chúng v.v.
Vậy làm thế nào để cha mẹ có thể đi trước con cái? “Đi trước” đây, theo
gương Chúa Kitô là vị mục tử nhân lành, trong đoạn Phúc Âm 10 của Thánh
Gioan, đoạn phúc âm Chúa Giêsu muốn dùng để trực tiếp dạy cho thành phần
Pharisiêu biết cách hướng dẫn dân chúng, và ngầm dạy cho thành phần làm
cha mẹ biết cách giáo dục con cái, có thể bao hàm những ư nghĩa sau đây:
Thứ nhất, “đi trước” đây có nghĩa là làm gương sáng cho con cái, ở chỗ,
muốn con cái nên người, cha mẹ phải làm người trước, muốn con cái làm
thánh, cha mẹ phải làm thánh trước, hay ngược lại, muốn con cái không hư
thân mất nết, cha mẹ đừng gây dịp tội cho chúng, đừng làm gương mù cho
chúng. Muốn con cái yêu thương nhau mà hai vợ chồng cứ căi nhau trước
mặt chúng th́ thật là mâu thuẫn, phản giáo dục.
Thứ hai, “đi trước” đây nghĩa là hy sinh phục vụ con cái chứ không hưởng
thụ con cái ở chỗ làm theo ư ḿnh hơn là ư Chúa nơi chúng và hoàn toàn
nhắm đến lợi ích của chúng hơn là thỏa măn ư nghĩ, ư thích, ư muốn của
ḿnh. Chẳng hạn khi thấy con không chồng mà chửa thb́ khuyên chúng phá
thai để giữ mặt mũi thể diện gia đ́nh.
Thứ ba, “đi trước” đây nghĩa là tin tưởng con cái, để chúng được tự do
phát triển theo khả năng và ơn gọi của chúng, khuyến khích nâng đỡ
chúng, chứ không ngăn chặn và cấm đoán chúng trong những ǵ hợp với
chúng dù không hợp với ḿnh miễn là không trái luân thường đạo lư một
cách rơ ràng hay có thể nguy hại tới phần rỗi.
Thứ tư, “đi trước” đây nghĩa là khôn ngoan biết được những cám dỗ có thể
gây nguy hiểm cho con cái để dẫn dắt và ǵn giữ con cái cho khỏi rơi vào
cạm bẫy của xác thịt, thế gian và ma quỉ, chẳng những bằng lời khuyên
dạy mà nhất là bằng việc cầu nguyện kèm theo việc hăm ḿnh khổ chế hy
sinh cho con cái.
Thứ năm, “đi trước” đây nghĩa là thông biết con cái của ḿnh, ở chỗ “pro
active” biết trước được những ǵ con cái muốn hay cần để đáp ứng chúng
đúng lúc hay liệu cho chúng ngay cả trước khi chúng ngỏ ư xin ḿnh, nhờ
đó, chúng cảm thấy được cha mẹ luôn quan tâm săn sóc, và sẽ không phiền
trách cha mẹ khi bị cha mẹ cấm đoán ngặt nghèo ở những điều khác.
Thứ sáu, “đi trước” đây c̣n có nghĩa là luôn thông cảm với bản chất khác
biệt của con cái và sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lầm của con cái, nhất
là những thái độ và hành vi cử chỉ vô phép hay vô ơn của chúng đối với
ḿnh; trái lại, nếu có lỗi ǵ cới chúng, như gây gương mù cho chúng, sẵn
sàng công khai lên tiếng xin lỗi con cái.
Tóm lại, nghệ
thuật giáo dục con cái là ở chỗ làm sao làm cho con cái tin tưởng cha mẹ.
Có tin tưởng cha mẹ, con cái mới cởi mở với cha mẹ, mới gần gũi cha
mẹ, mới tâm sự với cha mẹ, nhờ đó cha mẹ mới biết con cái ḿnh như thế
nào và đang ở đâu, để mà hướng dẫn chúng và d́u dắt chúng một cách hiệu
nghiệm v́ chúng dễ lắng nghe cha mẹ bởi cảm mến cha mẹ và thấy không đâu
bằng gia đ́nh, bằng không, một khi v́ bất cứ một lư do nào đó, con cái
không c̣n tin tưởng cha mẹ nữa, không cảm phục cha mẹ nữa, chúng sẽ t́m
kiếm các nơi nương tựa khác ngoài gia đ́nh, thường là bạn bè chúng v.v.
và chúng sẽ nghe theo thành phần cố vấn tối cao này của chúng và làm
những ǵ cha mẹ không thể ngờ được.
Tổng lược nguyên tắc và nghệ thuật căn bản trong việc giáo dục con cái
Như được chia sẻ trên đây, có thể được tóm gọn trong 3 điểm chính yếu
sau đây:
1) V́ con cái là của Chúa và thuộc về Chúa hơn là của ḿnh và thuộc về
ḿnh; cha mẹ dưỡng dục con cái là để trả về cho Chúa chứ không phải để
được hưởng lợi đền ơn báo đáp từ con cái;
2) Nên hăy coi con cái là thành phần người lớn c̣n nhỏ hơn là những đứa
nhỏ chưa lớn, khi tỏ ra tôn trọng phẩm giá làm người cao cả của chúng và
ơn gọi chuyên biệt thích đáng của chúng;
3) Bằng cách hăy “đi trước” con cái trong mọi sự, nhất là ở chỗ chẳng
những làm gương lành cho con cái, hoàn toàn hy sinh phục vụ cho lợi ích
của con cái, mà c̣n tin tưởng con cái, thấu biết con cái ḿnh muốn ǵ và
cần ǵ để đáp ứng chúng mau mắn và kịp thời, chấp nhận chúng từ tay Chúa
và trong tay Chúa.
Sau đây là 4 câu vấn nạn trong phần hội thảo được đặt ra căn cứ vào bài
Phúc Âm Thánh Luca (2:41-52) tŕnh thuật về sự kiện Chúa Giêsu ở lại
trong Đền Thờ 3 ngày liên quan tới đề tài về giáo dục con cái.
1.
Với thân phận làm con theo bản tính loài người của ḿnh, việc
Chúa Giêsu tự động bỏ cha mẹ mà ở lại đền thờ khi mới 12 tuổi, tuổi vị
thành niên, có lỗi hay chăng? Nếu có lỗi tại sao Người làm? Nếu không
làm sao có thể biện minh cho hành động chính đáng này của Người?
2.
Với vai tṛ làm cha mẹ, Mẹ Maria và Bơ Giuse của Thiếu Nhi Giêsu
có lỗi hay chăng khi để người con trai duy nhất của ḿnh bị thất lạc như
vậy mà không hế hay biết? Nếu Mẹ Maria và Bơ Giuse đều có lỗi th́ tại
sao Mẹ Maria c̣n dám lên tiếng trách móc con của ḿnh? Trong việc lạc
mất con của ḿnh, nếu Mẹ Maria và Bơ Giuse hoàn toàn không có lỗi th́
đâu là lư do chính đáng?
3.
Nếu quả thực Mẹ Maria đă biết Thiếu Nhi Giêsu Con Mẹ là Thiên
Chúa Làm Người th́ tại sao Mẹ c̣n dám trách Người? Mẹ là loài người
thuần túy, dù đầy ơn phúc, có thực quyền và khả năng dạy dỗ Con Thiên
Chúa là Đấng vô cùng trọn hảo và thông biết hết mọi sự hay chăng?
4.
Chúng ta học được ǵ nơi biến cố lạc mất con và t́m thấy con này
từ Mẹ Maria và Bơ Giuse, đặc biệt từ Mẹ Maria, liên quan tới nghệ thuật
giáo dục con cái?
Không ngờ 4 câu hỏi này đă gây ra tranh luận hết sức sôi nổi ở từng nhóm
(4 nhóm được chia theo tuổi dưới 50, 50-60, 60-65, trên 65). Trong phần
đúc kết, vấn đề được giải quyết hết sức đơn giản như thế này:
Chúa Giêsu là Thiên Chúa Làm Người, một ngôi vị duy nhất với hai bản
tính có chủ thể là thần tính nên không thể sai lầm hay sai trái trong
bất cứ điều ǵ.
Lời Mẹ Maria nói cùng Thiếu Nhi Giêsu bấy giờ không phải với tư cách bề
trên nói với bề dưới mà là bề dưới than lên với bề trên, như chúng ta
cảm thấy đau khổ th́ than van với Chúa vậy.
Mẹ Maria đă lưu lại cho chúng ta bài học về nghệ thuật giáo dục con cái
ở chỗ Mẹ đă coi Con ḿnh là một người lớn (Con Thiên Chúa) c̣n nhỏ (con
trẻ Giêsu), hơn là một đứa nhỏ chưa lớn.
Người Mẹ Chân Phước – Người Con Hiển Thánh – Chồng Con Chân Tu
Người mẹ chân phước này là Chân Phước Aleth và người con hiển thánh này
là Thánh Bênađô nổi tiếng, vị giảng thuyết lừng danh cho các cuộc
Thánh Chiến, là một con người tôn sùng Mẹ Maria và là Tiến Sĩ của Giáo
Hội. Chân Phước Aleth đă có công giáo dục con cái và tác dụng rất lớn
nơi người chồng của ḿnh, tới độ cả chồng lẫn 7 người con của ngài 8
người đều trở thành tu sĩ.
Chân
Phước
Aleth
được
sinh ra vào khoảng
năm
1070, con của
một
con nhà quí phái là ông Bernard de Montbard và bà Humbeline de Ricey.
Cha mẹ
của
chân phước
đă
hiến
dâng chân phước
cho Thiên Chúa trước
khi chân phước
được
sinh ra và dưỡng
dục
chân phước
theo ư hướng
đó.
Vào năm
15 tuổi,
chân phước
lập
gia
đ́nh
với
một
bá tước
trẻ
can
đam
và
đức
độ
là Tescelin
ở
Fontaines, một
thành gần
Dijon. Người
chồng
này v́ bận
bịu
với
binh nghiệp
nên không thường
xuyên
ở
nhà với
vợ
con. Hai vợ
chồng
có tất
cả
là 7 người
con, 3 trai
đầu
(Guy, Gerard và Bernard), 1 gái giữa
(Humbeline) và 3 trai cuối
(Andrew, Bartholomew và Nivard).
Trong
ngày thành hôn, Chân Phước
Aleth
đă
xin với
Chúa như
thế
này, một
lời
nguyện
ước
đă
được
Thiên Chúa hoàn toàn khứng
nhận:
“Ôi Thiên Chúa, nếu
Chúa chúc phúc cho cuộc
hôn nhân của
con với
Tescelin bằng
những
người
con, th́ con muốn
dâng tất
cả
chúng về
cho Chúa,
để
phụng
sự
Chúa thay cho con trong
đời
sống
tu tŕ”.
Thật
vậy,
Chân Phước
Aleth
đă
dưỡng
dục
con cái ḿnh sống
đời
Kitô hữu,
và
đă
làm gương
sống
cuộc
đời
này cho các con của
ḿnh, chẳng
những
bằng
ḷng
đạo
hạnh
của
ḿnh (tĩnh
lặng
nguyện
cầu,
ăn
uống
thô sơ
đạm
bạc,
ăn
mặc
b́nh dị
nghèo hèn, xa tránh mọi
vinh dự
và vinh quang trần
thế),
mà c̣n bằng
các hành
động
bác ái với
người
nghèo khổ
và bệnh
nhân, thành phần
được
chân phước
tới
thăm
và không nề
quản
hầu
hạ
họ.
Thậm
chí
để
gieo văi và vun trồng
ơn
gọi
linh mục
nơi
các con trai của
ḿnh, chân phước
đă
mời
tất
cả
các vị
linh mục
trong làng và các vùng phụ
cận
đến
nhà của
ḿnh vào Lễ
Thánh Ambrôsiô là quan thày của
các vị
mục
tử
và hân hoan thiết
đăi
các vị.
Thế
nhưng,
5 trong 6 người
con trai của
chân phước
mới
đầu
theo nghề
binh nghiệp
như
cha với
những
hào phóng tự
nhiên của
tuổi
trẻ,
không một
người
nào trong họ
có xu hướng
về
đời
sống
tu tŕ. Chỉ
cón lại
một
ḿnh Bernard, thầm
lặng,
thậm
chí nhút nhát và e thẹn,
là giống
mẹ
và có cùng một
cảm
thức
với
mẹ.
Tiếc
thay người
mẹ
chân phước
này qua
đời
vào ngày 1 tháng 9 giữa
những
năm
1105 và 1110, chưa
đầy
40 tuổi.
Trong lúc
đó
người
con Bernard của
người
mẹ
chân phước
này
đang
học
ở
Châtillon xa nhà. Người
con trai duy nhất
giống
cảm
thức
của
mẹ
này cảm
thấy
hết
sức
xót xa thương
mẹ.
Thánh William of Saint-Thierry (chết
năm
1148)
đă
viết
về
con người
trẻ
Bernard sau khi mẹ
chết
như
thế
này: “Ư nghĩ
về
người
mẹ
thánh
đức
này theo
đuổi
anh. Anh thường
dường
như
thấy
bà trước
mặt,
tiến
đến
với
anh, phiền
trách anh là bà
đă
không nuôi dưỡng
anh cho những
cái tầm
thường
và chơi
đùa
trần
gian” Cảm
thấy
khắc
khoải
khôn nguôi với
những
lời
ám
ảnh
này của
mẹ,
chàng thanh niên 21 tuổi
là
đứa
con trai thứ
ba trong gia
đ́nh
người
mẹ
Chân Phước
Aleth
đă
trở
thành một
đan
sĩ.
Tuy
nhiên, ư nghĩ
đi
tu của
chàng Bernard
đă
bị
cả
cha lẫn
an hem kịch
liệt
chống
đối.
Cuối
cùng, người
con vốn
có bản
chất
trầm
lặng,
nhút nhát và e thẹn
này chẳng
những
đă
thực
hiện
được
ư
định
tu tŕ của
ḿnh, mà c̣n thuyết
phục
được
cả
4 trong 5 người
anh em của
ḿnh, kể
cả
ông chú là Daudrich và 24 thanh niên quen biết,
kéo nhau vào
đan
viện
Biển
Đức
cải
tổ
ở
Citeaux. Người
con trai út trong gia
đ́nh
của
người
mẹ
chân phước
Aleth là Nivard không theo chân các anh ḿnh
đi
làm
đan
sĩ.
Nhưng
khi nghe người
anh cả
là Guy nói với
nó rằng:
“Này, tất
cả
gia sản
của
chúng ta giờ
đây
hoàn toàn thuộc
về
em”, hắn
trả
lời
rằng:
“Thế
th́ thiên
đàng
là của
các anh c̣n trần
gian này là của
em hay sao? Như
thế
th́ không phân chia công bằng!”
Mấy
năm
sau, người
em út này cũng
theo chân các anh
đi
tu
ở
cùng một
đan
viện.
Riêng cô con gái duy nhất
trong 7 người
con là Humbeline, sau một
thời
gian ham hố
trần
gian và những
ǵ là hư
vô
ảo
ảnh,
cũng
đă
trở
thành nữ
tu. Sau cùng là người
cha góa của
7 người
con này, cũng
gia nhập
cùng một
đan
viện
với
6 người
con trai của
ḿnh.
Lạy
Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống,
Chúa
đă được sinh ra bởi một người nữ vào lúc thời gian viên trọn
để
cho nhân loại chúng con được làm nghĩa tử của Cha trên trời.
V́
gia đ́nh là cửa vào trần gian của Chúa,
và v́
Chúa đă biến đổi t́nh yêu tự nhiên của thành phần làm nên gia đ́nh
là vợ
chồng, cha mẹ và con cái trở thành một thứ rượu hảo hạng nơi Bí Tích Hôn
Phối,
xin
Chúa hăy tiếp tục tỏ vinh quang của Chúa ra như ở tiệc cưới Cana xưa,
để
gia đ́nh nói chung được thực sự trở thành một cộng đồng yêu thương và sự
sống,
và để
gia đ́nh Kitô hữu nói riêng trở thành một Giáo Hội Tại Gia như Chúa muốn.
Amen.
|