|
Trận Chiến Thiêng Liêng
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,
Biên soạn cho Chương Tŕnh Phát Thanh Tin Mừng Sự Sống 496 Thứ Sáu
12/3/2010
Đời sống Kitô hữu vốn được gọi là một cuộc Hành Tŕnh Đức Tin, và v́ là
một cuộc hành tŕnh đức tin mà đời sống Kitô hữu, muốn kiên trung “bến
đỗ đến cùng mới được cứu độ” (xem Mt 24:13), mới liên lỉ diễn ra hằng
giây hằng phút một Trận Chiến Thiêng Liêng. Trận Chiến Thiêng Liêng hằng
xẩy ra bất khả tránh và hết sức gay go quyết liệt như một trận tử chiến
trong đời sống Kitô hữu, không phải chỉ liên quan tới ba thù là thế gian,
ma qủi và xác thịt, mà c̣n tới t́nh trạng tỉnh thức và cầu nguyện để
khỏi sa chước cám dỗ, và thậm chí tới cả đêm tăm tối về đức tin nữa, nhờ
đó linh hồn càng ngày càng siêu thoát, càng trở nên như men trong bột (xem
Mt 13:33-34), như hạt lúa miến mục nát đi để trổ sinh muôn vàn hoa trái
(xem Jn 12:24).
Trận Chiến Thiêng Liêng liên quan tới ba chiều kích này trong đời sống
đức tin của người Kitô hữu, trước hết, liên quan tới Ba Thù là thế gian,
ma quỉ và xác thịt, sau nữa, liên quan tới việc Tỉnh Thức và Cầu Nguyện,
và thứ ba liên quan tới Đêm Tăm Tối Đức Tin, chúng ta thấy, theo Linh
Đạo Kitô giáo hay theo tu đức học, Trận Chiến Thiêng Liêng này chính là
Trận Chiến Nên Thánh, một Tiến Tŕnh Nên Thánh từ cấp thứ nhất là khởi
sinh, ở chỗ từ bỏ ma quỉ và những ǵ thuộc về ma quỉ, tiến lên cấp thứ
hai là tiến sinh, ở chỗ tỉnh thức và cầu nguyện, cho đến khi đạt tới cấp
thứ ba là hiệp sinh, ở chỗ sống bằng đức tin tinh tuyền thuần túy, sống
“trong Thần Linh và chân lư” (Jn 4:24), được hiệp nhất nên một với
“Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24). Chúng ta hăy cùng nhau tiến vào
Trận Chiến Thiêng Liêng cũng là Trận Chiến Nên Thánh từ cả ba mặt trận:
Mặt Trận Ba Thù, Mặt Trận Tỉnh Thức và Cầu Nguyện, và Mặt Trận Đêm Tăm
Tối Đức Tin.
Trận Chiến Thiêng Liêng: Mặt Trận Ba Thù
Trận Chiến Thiêng Liêng cũng là Trận Chiến Nên Thánh được bắt đầu từ Mặt
Trận Ba Thù với ba đối tượng cần Kitô hữu phải chiến đấu, đó là thế
gian, ma quỉ và xác thịt. Trước khi điểm mặt từng kẻ thù này, có ba vấn
đề được đặt ra ở đây: trước hết, đâu là mối liên hệ giữa ba kẻ thù này?
Sau nữa, tại sao chúng lại trở thành cặp Ba Thù của chung con người và
riêng Kitô hữu?? Và sau hết, trong bộ Ba Thù này chính yếu nhất và đáng
sợ nhất là kẻ thù nào?
Bộ Ba Thù có liên hệ mật thiết với nhau ở chỗ: thế gian là phương
tiện thuận lợi để ma quỉ đầy điêu ngoa dối trá lợi dụng cám dỗ
con người xu hướng về xác thịt bởi mang đầy mầm mống tội lỗi là
đam mê nhục dục cùng tính hư nết xấu gây ra bởi nguyên tội. Chính v́ cả
thế gian, ma quỉ và xác thịt đều là những ǵ ngăn trở cho việc con người
nhận biết Thiên Chúa và trở thành nguy cơ mất linh hồn của người Kitô
hữu mà bộ Ba Thù này quả thực đă trở thành thù địch không đội trời chung
của loài người, nhất là của Kitô hữu! Tuy nhiên, trong bộ Ba Thù này, kẻ
thù nguy hiểm nhất không phải là những ǵ ở ngoài con người là thế gian
và ma quỉ mà là những ǵ ở ngay nơi bản thân của con người, trở thành
như chính sự sống của con người, đến nỗi con người không phải là người
phàm nếu không có nó, đó là xác thịt của con người.
Trước hết, thế gian đây không phải là thế giới thiên nhiên tạo vật khi
mới được Thiên Chúa sau sáu ngày tạo dựng, hoàn toàn tốt lành trước con
mắt của Thiên Chúa Hóa Công, như Sách Khởi Nguyên thuật lại ở đoạn 1 câu
31: “Thiên Chúa nh́n hết mọi sự Ngài đă tạo dựng và Ngài thấy nó rất
tốt lành”, mà là một thế gian đă bị “ma quỉ là tên dối tra và là cha
sự dối trá” (Jn 8:44) phóng uế, trở thành vương quốc của ma quỉ sau
nguyên tội, đúng như Satan đă tự nhận qua lời nó hứa với Chúa Giêsu
trong hoang địa ở Phúc Âm Thánh Luca đoạn 4 câu 6-7: “Ta sẽ ban cho
ngươi tất cả quyền năng ấy và vinh quang của các vương quốc ấy; quyền
năng đă được ban cho ta và ta muốn ban cho ai tùy ư. Hăy phục ḿnh xuống
tôn kính ta, ta sẽ ban cho ngươi tất cả”.
Đó là lư do Thánh Gioan Tông Đồ, trong Thư Thứ Nhất của ḿnh, ở đoạn 2,
từ câu 15-17, đă khuyên dạy Kitô hữu như sau: “Anh em đừng yêu mến
thế gian và những ǵ có trong thế gian. Nếu ai yêu mến thế gian th́ ḷng
mến của Cha không có trong kẻ ấy. V́ tất cả mọi sự có trong thế gian là
đam mê xác thịt, con mắt dục vọng, và khoe khoang tự đắc đều không do từ
Cha, mà từ thế gian. Và thế gian đang qua đi cùng với những lôi cuốn của
nó; c̣n kẻ làm theo ư Thiên Chúa th́ lưu tồn vạn đại”.
Ma quỉ đây là nhóm thần dữ theo đệ nhất thần trời là Luxiphe phản nghịch
cùng Thiên Chúa ngay từ ban đầu nên đă bị mất chỗ đứng của ḿnh trên
trời, như được Sách Khải Huyền cho thấy ở đoạn 12 câu 4, 7-8. Cũng trong
cùng đoạn 12 của Sách Khải Huyền này, ở câu 9 ngay sau đó, Thánh Tông Đồ
Phượng Hoàng Gioan c̣n cho biết Luxiphe ấy được biểu hiện qua h́nh ảnh
“con khủng long, tức con cựu xà là ma quỉ hay Satan, tên cám dỗ cả thế
gian”.
Đúng thế, Satan chính là tên cám dỗ cả thế gian, và ngay từ ban đầu, qua
h́nh ảnh con cựu xà, hắn đă hết sức tinh khôn, trong việc cám dỗ nữ
nguyên tổ của loài người, chứ không phải nam nguyên tổ, v́ hắn biết rằng
nữ giới bản chất vốn nhẹ dạ, sống t́nh cảm và dễ xiêu ḷng, và chỉ cần
hạ được nữ nguyên tổ th́ chắc chắn sẽ bắt được cả nam nguyên tổ, v́ nam
nguyên tổ yêu thương nữ nguyên tổ không thể nào không chiều theo ư của
nữ nguyên tổ. Chiến lược của hắn quả thực đă thành công trong việc đánh
gục loài người là loài thấp kém hơn hắn rất nhiều nhưng đă được Thiên
Chúa tỏ ra cho hắn ngay từ ban đầu rằng Ngài sẽ hóa thành nhục thể nhờ
một người nữ (xem Rev 12:4-5). Hai nguyên tổ loài người đă trúng kế kẻ
thù và đă mặc nhiên tự thú như thế. Nữ nguyên tổ thú nhận với Thiên Chúa
Hóa Công khi bị Ngài hạch hỏi rằng: “Con rắn đă đánh lừa tôi nên tôi
đă ăn” (Gen 3:13), và chính nam nguyên tổ cũng thành thực thưa cùng
Ngài trước đó rằng: “Người đàn bà Chúa cho ở với tôi đă đưa cho tôi
trái cây ấy nên tôi đă ăn” (Gen 3:12).
Thế nhưng, khi chiến đấu với Chúa Kitô, Con Trẻ được người nữ sinh ra,
mà hắn không thể nào ngờ được, nên hắn mới dám mon men đến cám dỗ thử
xem “nếu ngươi là Con Thiên Chúa” (Mt 4:3,6), để rồi, cho dù hết sức
tinh khôn quỉ quyệt cũng đă bị vô cùng thảm bại bởi Người. Ở đây, theo
trí óc kiêu ngạo của ḿnh, Satan không thể nào ngờ được Vị Thiên Chúa
Làm Người, mà theo hắn, Người chắc chắn phải là Đấng vô tội và toàn
năng, không cần phải chay tịnh 40 đêm ngày, nhưng khi thấy con người này
lại có thể chay tịnh 40 đêm ngày, hắn mới hồ nghi và ra tay thử thách,
hầu nhờ đó t́m ra tung tích và căn tính của con người ấy. Hắn đă sử dụng
chính những ǵ có trong thế gian là “đam mê xác thịt, con mắt dục
vọng, và khoe khoang tự đắc” để thứ tự cám dỗ Người. Hắn đă cám dỗ
Người về đam mê nhục dục khi xui Người biến đá thành bánh ăn (x Lk 4:3);
hắn tiếp theo cám dỗ Người về con mắt dục vọng khi hứa ban cho Người tất
cả mọi vương quốc thiên hạ (x Lk 4:6-7); và hắn cuối cùng đă cám dỗ
Người về khoe khoang tự đắc, khi xui Người thử thách Thiên Chúa trong
việc thử lao ḿnh xuống tứ chóp đỉnh đền thờ (x Lk 4:9-11).
Xác thịt là kẻ thù thứ ba trong bộ Ba Thù của Kitô hữu trong Trận Chiến
Thiêng Liêng và là một kẻ thù lợi hại nhất, đến độ, nó có thể biến lành
thành dữ, có thể hủy hoại tất cả những ǵ là tốt lành tự bản chất của sự
vật hay sự việc. Chẳng hạn t́nh dục và việc giao hợp tự bản chất là tốt,
được Thiên Chúa ban cho con người để con người được dựng nên có nam có
nữ theo h́nh ảnh thần linh có thể cộng tác với Ngài như nguyên nhân đệ
nhị trong việc tiếp tục tạo dựng nên con người trên trần gian này cho
tới tận thế, nhưng đă bị và hằng bị con người xác thịt biến thành xấu,
khi hoan hưởng nó trước hôn nhân, ngoài hôn nhân hay trong trường hợp
loạn luân, phá thai, ngừa thai nhân tạo v.v. Đến độ, Ngài đă ra tay
trừng phạt cả loài người trong thời Noe với lụt đại hồng thủy (x Gen
6:1-5), hay trừng phạt thành Sôđoma thời Lot là cháu của tổ phụ Abraham
cũng v́ tội xác thịt, nhất là tội xác thịt đồng tính (x Gen 19:4-14),
hoặc để cho Hội Chứng Liệt Kháng rùng rợn xẩy ra trong thời đại đồng
tính luyến ái hiện nay.
V́ tất cả những ǵ xấu từ trong là ḷng của con người mà phát xuất ra
chứ không phải từ ngoài là thế gian vào (x Mt 15:11), mà dịp tội ở nơi
chính bản thân con người chứ không phải nơi thế gian ngoại cảnh, chẳng
hạn như nơi người đàn bà đẹp kèm theo cách ăn mặc khêu gợi của họ, đến
độ, muốn tránh dịp tội và giữ ḿnh sạch tội để được rỗi, con người phải
dứt khoát với xác thịt, với chính bản thân ḿnh, thà móc mắt chặt tay,
mất đi một phần thể c̣n hơn toàn thân nguyên vẹn bị ném vào lửa đời đời
(x Mt 5:28-30). Đó là lư do Chúa Kitô đă nghiêm khắc phán cùng những ai
muốn theo Người là “ai muốn giữ sự sống ḿnh sẽ mất c̣n ai v́ Thày mà
mất sự sống ḿnh th́ lại giữ được nó” (Lk 9:24).
Trận Chiến Thiêng Liêng: Mặt Trận Tỉnh Thức và Cầu Nguyện
Trận Chiến Thiêng Liêng xẩy ra trong cuộc Hành Tŕnh Đức Tin của Kitô
hữu không phải chỉ xẩy ra nguyên ở Mặt Trận Ba Thù, mà c̣n ở Mặt Trận
Tỉnh Thức và Cầu Nguyện nữa, bởi v́, Mặt Trận thứ hai này rất liên quan
và hệ trọng với Mặt Trận thứ nhất. Ở chỗ, sau khi lănh nhận Phép Rửa,
cho dù linh hồn đă được giải thoát cho khỏi tội lỗi là nguyên tội và sự
chết là án phạt đời đời, và cho dù linh hồn có hứa quyết “từ bỏ ma quỉ
cùng các việc làm của ma quỉ”, nhưng một khi c̣n sống ở thế gian đầy cạm
bẫy hỏa ngục này, thứ cạm bẫy bao gồm tất cả những thu hút quyến rũ của
thế gian, những ǵ lại rất am hợp và ăn khớp với mầm mống nguyên tội là
đam mê nhục dục và các tính mê nết xấu vẫn c̣n nguyên nơi “bản chất th́
yếu nhược” (Mt 26:41) của con người là xác thịt. Đó là lư do, nếu Kitô
hữu không kiên tŕ với Mặt Trận thứ hai là Tỉnh Thức và Cầu Nguyện, họ
khó ḷng thoát khỏi sa chước cám dỗ, như đă từng xẩy ra cho chính ba vị
môn đệ thân tín nhất của Chúa Kitô ngay vào thời điểm Người buồn đến
chết được (x Mt 26:36-38), và sắp sửa tới giờ khắc khổ nạn và tử giá của
Người.
Đúng thế, bởi nguyên tội, con người vốn hướng chiều về đam mê nhục dục,
vốn ham mê thế gian hơn đàng nhân đức trọn lành, vốn hướng chiều về tự
nhiên hơn siêu nhiên, vốn hướng hạ hơn hướng thượng, chẳng hạn, điển
h́nh nhất là sự kiện tối đến ngồi xem truyền h́nh th́ không sao, hễ ngồi
vào đọc kinh th́ bắt đầu ngủ gật v.v. Tóm lại, đúng như Chúa Giêsu nhận
định và nói với nghị viên Nicôđêmô trong Hội Đồng Đầu Mục Do Thái ở Phúc
Âm Thánh Gioan đoạn 3 câu 19 rằng: “Con người chuộng tối tăm hơn ánh
sáng”, tới chỗ mù quáng đến
độ, như Thánh Tông Đồ Dân Ngoại nhận định trong Thư gửi Giáo Đoàn Rôma
đoạn 7, câu 15 và 19: “Tôi không thể hiểu được các hành động của
ḿnh. Tôi không làm những ǵ tôi muốn, mà là những ǵ tôi ghét… Tôi
không làm điều thiên tôi muốn mà là làm điều dữ tôi không có ư định”.
Đó là lư do, để biết được những ǵ làm mất ḷng Chúa, những ǵ không hợp
với ư Chúa, những ǵ thuộc về thế gian, do ma qủi nấp dưới bóng dáng
thiên thần sáng láng sử dụng để cám dỗ linh hồn, cho thỏa măn ước muốn
của đam mê nhục dục với những lập luận tốt lành đầy hữu t́nh hữu lư liên
quan tới lợi ích thiêng liêng hay thể chất, Kitô hữu không thể thiếu đời
sống “Tỉnh Thức và Cầu Nguyện”. Bằng không, cả trong những ǵ ngay lành
và tốt lành nhất cũng chưa chắc hợp với Thánh Ư của Thiên Chúa, trái
lại, c̣n phạm đến Người nữa là đằng khác, chẳng hạn như trường hợp Thánh
Phêrô, chỉ v́ yêu Thày và can ngăn Thày cho khỏi chịu đựng khổ đau mà
ngài đă bị Thày nghiêm nghị phán cho một câu kinh hoàng: “Đồ Satan,
hăy xéo ngay cho khuất mắt Ta. Ngươi đang làm cho Ta vấp phạm. Ngươi
không phán đoán theo Thiên Chúa mà chỉ theo loài người thôi” (Mt
16:23). Thế nên, Thánh Phaolô Tông Đồ, trong Thư gửi Giáo Đoàn Rôma ở
đoạn 12 câu 2, đă khuyên dạy Kitô hữu những ǵ thiết yếu rất chí lư như
sau: “Anh em đừng hướng chiều theo thời đại này, nhưng hăy biến đổi
bản thân ḿnh bằng việc canh tân đổi mới tâm trí của anh em, nhờ đó anh
em mới có thể phán đoán được đâu là những ǵ Thiên Chúa muốn, đâu là
những ǵ là tốt lành, đẹp ḷng Chúa và thiện hảo”.
“Tỉnh Thức và Cầu Nguyện” phải luôn đi đôi với nhau. Thực tế cho thấy
con người không thể nào cầu nguyện nếu không tỉnh thức. Một trong những
thí dụ điển h́nh nhất hầu như ai cũng không thể nào tránh được khi cầu
nguyện, nhất là lúc đọc kinh. Đó là t́nh trạng bị chia trí, chia trí rất
nhiều, chia trí rất lâu, chia trí hơn cơm bữa, chia trí như một cái tật
khó chừa, tới độ hễ đọc kinh là chia trí, có thể trở thành trầm trọng
đến nỗi chia trí cũng không biết ḿnh chia trí, chẳng hạn lần hạt cũng
chẳng biết ḿnh lần tới đâu, phải nh́n xem tay ḿnh đă lần đến chục kinh
thứ mấy rồi, và đến độ muốn dễ ngủ hay ru ngủ th́ chỉ cần đọc kinh là
ngủ liền, làm như kinh hạt chẳng khác ǵ như là một liều thuốc ngủ, một
thứ thuốc an thần vậy. T́nh trạng chia trí của chúng ta thường xuyên và
trường kỳ như thế, nếu chúng ta không tận lực t́m hết cách sửa chữa,
chúng ta hăy coi chừng lời Chúa Giêsu than trách dân Do Thái xưa cũng áp
dụng cho cả chính thành phần Kitô hữu môn đệ của Người nữa, ở Phúc Âm
Thánh Mathêu đoạn 15 câu 8: “Dân này thờ kính Ta bằng môi miệng, c̣n
ḷng chúng th́ xa Ta” (Is 29:13). Đó là lư do tiếng Việt của chúng
ta có một câu nói có vẻ bâng quơ nhưng rất chí lư khi áp dụng vào việc
đọc kinh chia trí này, đó là câu thành ngữ “chia ḷng chia trí”.
Đúng thế, Kitô hữu chúng ta đọc kinh “chia trí” là v́ chúng ta “chia
ḷng”, tức là v́ ḷng chúng ta chưa hoàn toàn gắn bó với Chúa, thuộc về
Chúa, trái lại, c̣n yêu thích và quyến luyến đủ mọi thứ hấp dẫn của trần
gian hợp với đam mê nhục dục của chúng ta trong cuộc sống hằng ngày,
trong khi chúng ta lại không chịu hay không lưu ư tới hy sinh hăm ḿnh
khổ chế. Chỉ cần coi đời sống đạo thực tế của chúng ta cũng đủ thấy rằng
việc đọc kinh cầu nguyện của chúng ta có bằng cả tấm ḷng hay chăng, hay
những ǵ chúng ta nguyện cùng Chúa có thật ḷng và hết ḷng hay chăng,
chẳng hạn, khi đọc câu “và tha nợ chúng con như chúng con cũng
tha kẻ có nợ chúng con” trong Kinh Lạy Cha, khi bị ai xúc phạm đến
ḿnh, chúng ta có sẵn sàng tha cho họ như Chúa tha cho chúng ta hay
chăng, hay chấp nhất họ, thậm chí trả đũa họ và cho dù họ có công khai
nói lời xin lỗi hoặc tỏ thái độ ḥa giải, chúng ta vẫn nhất định không
tha, hay tha nhưng không “chơi” với họ nữa v.v.
Bởi thế, Trận Chiến Thiêng Liêng của người Kitô hữu ở Mặt Trận thứ hai
là Tỉnh Thức và Cầu Nguyện này trước tiên là ở chỗ làm sao để họ có thể
tỉnh thức, tức để giữ cho ḷng ḿnh được thực sự b́nh an và siêu thoát,
nhờ đó, họ mới chẳng những không bị tạo vật chi phối, mà c̣n dễ dàng cầu
nguyện và kết hợp với Chúa, nên một với Chúa, theo những ǵ được chất
chứa vắn gọn nhưng hết sức đầy đủ trong Kinh Lạy Cha. Sau nữa, trong
Mặt Trận Tỉnh Thức và Cầu Nguyện này, linh hồn c̣n phải chiến đấu để làm
sao có thể liên lỉ nguyện cầu và nguyện cầu một cách hiệu nghiệm nữa.
Đúng vậy, nếu cầu nguyện ở tại chính cơi ḷng của con người, th́ một
linh hồn sống nội tâm thân t́nh gắn bó với Chúa, họ chẳng c̣n khao khát
ǵ hơn, chẳng c̣n ước nguyện ǵ nữa, ngoài các nguyện ước của Kinh Lạy
Cha: thứ nhất, họ ước nguyện cho “Danh Cha cả sáng”, ở chỗ, họ cố gắng
đáp ứng Cha là T́nh Yêu vô cùng Nhân Hậu với “hết ḷng muốn” của họ; thứ
hai, họ ước nguyện cho “Nước Cha trị đến”, ở chỗ, họ chấp nhận Mạc Khải
Thần Linh của Cha qua Công Cuộc Cứu Độ của Ngài nơi Lời Nhập Thể là Chúa
Giêsu Kitô với “hết linh hồn” của họ; và thứ ba, họ ước nguyện cho “Ư
Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”, ở chỗ, họ tuân hợp với Tác
Động Thánh Linh của Cha trong tất cả mọi sự xẩy ra trong cuộc đời của họ
với “hết sức lực” của ḿnh.
Và v́ linh hồn thực sự ước nguyện “kính mến Chúa là Thiên Chúa của ḿnh,
là Chúa duy nhất, hết ḷng muốn, hết linh hồn và hết sức lực” (Deut
6:4-5; Mt 22:37) như thế, những tác động kính mến trọn hảo đối với Vị
“Thiên Chúa là T́nh Yêu” (1Jn 4:8,16), Cha của họ, mà họ xin Ngài, trước
hết, “cho chúng con hôm nay lương thực hằng ngày”, tức xin Ngài hăy tỏ
t́nh yêu vô cùng nhân hậu của Ngài ra cho họ, v́ chỉ có t́nh yêu vô cùng
chân thật và trọn hảo của Ngài mới làm cho họ thỏa măn mà thôi; sau nữa,
họ xin Ngài là Cha “tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ
chúng con”, tức xin Vị Cha trên trời này của họ hăy áp dụng Ơn Cứu Độ
của Con Ngài nơi họ, để nhờ đó, t́nh thương của Ngài được tỏ ra cho cả
những người xúc phạm đến họ được họ tha thứ; và sau hết, họ xin với
Người Cha này của họ “chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng
con cho khỏi sự dữ”, tức xin Ngài hăy tuôn đổ vào ḷng họ Thánh Linh của
Ngài (xem Rm 5:5), Đấng thấu suốt mọi sự nơi Thiên Chúa (xem 1Cor 2:10),
để nhờ đó họ khỏi “sa chước cám dỗ” theo ḷng tự kiêu, cứ theo ư riêng
của ḿnh, thậm chí tự quyết định lành dữ, một thẩm quyền tuyệt đối của
Thiên Chúa, và nhờ đó họ mới có thể thoát “khỏi sự dữ” là thái độ phạm
đến Thánh Linh của Ngài, một tội không thể tha thứ (xem Mt 12:31-32).
Trận Chiến Thiêng Liêng: Mặt Trận Đêm Tăm Tối Đức Tin
Theo linh đạo Kitô giáo, tâm hồn nào càng tinh tuyền mới càng được nên
một với “Thiên Chúa là Thần Linh” (Jn 4:24). Bởi thế, để có thể trở nên
tinh tuyền bao nhiêu có thể, hầu xứng đáng được nên một với Chúa, một
t́nh trạng tiên hưởng kiến Chúa ngay trên trần gian này, linh hồn cần
phải được thanh tẩy bởi chính Thiên Chúa, Đấng muốn ở cùng họ và nên một
với họ. Trận Chiến Thiêng Liêng trong cuộc Hành Tŕnh Đức Tin của Kitô
hữu phải nói là đau đớn nhất ở Mặt Trận thứ nhất đối với Ba Thù, v́ họ
phải dứt bỏ hết mọi lưu luyến những ǵ họ thích nhất, khó khăn nhất ở
Mặt Trận thứ hai đối với bản thân họ, trong việc họ phải liên lỉ Tỉnh
Thức và Cầu Nguyện, và khủng khiếp nhất ở Mặt Trận thứ ba đối với chính
Thiên Chúa, trong việc họ cần phải trung thành với Đấng có những lúc trở
thành Thần Dữ hay Hung Thần thậm chí Vô Thần đối với linh hồn khao khát
Ngài là lẽ sống duy nhất của ḷng họ.
Linh hồn cần phải thắng cả Mặt Trận Ba Thù lẫn Mặt Trận Tỉnh Thức và Cầu
Nguyện mới có khả năng cầm cự ở Mặt Trận thứ ba là Mặt Trận Đêm Tăm Tối
Đức Tin, v́ Mặt Trận thứ ba này do chính Thiên Chúa vô cùng khôn ngoan
và toàn năng trực tiếp nhúng tay vào, để đưa một thiểu số thành phần
được Ngài tuyển chọn đi theo Con Ngài vào Vườn Cây Dầu và lên Canvê, để
“Thày ở đâu các con cũng ở đó” (Jn 14:3), và họ, như đệ nhất tạo vật về
ân sủng của Ngài là Trinh Nữ Vô Nhiễm Đồng Công Maria, Vị đă đứng kề bên
thập giá Chúa Kitô Con Mẹ (x Jn 19:5), cũng trở thành “tinh tuyền và
theo Con Chiên đến bất cứ nơi nào Con Chiên tới”, một h́nh ảnh được Sách
Khải Huyền diễn tả ở đoạn 14 câu 4. Trong số các thánh nhân, Mặt Trận
Đêm Tăm Tối Đức Tin này đă xẩy ra và được tự thuật rơ ràng nhất là
trường hợp của Mẹ Chân Phước Têrêsa Calcutta, cũng như của Thánh Nữ
Faustina. Ở đây, chúng ta chỉ cần đề cập tới trường hợp của Thánh Nữ
Faustina, như được chính Thánh Nữ tường thuật trong cuốn Hồi Kư của chị,
ở những đoạn 23-27 như sau:
“Vào
cuối năm đầu tập sinh của tôi, tối tăm phủ kín tâm hồn tôi. Tôi chẳng
c̣n cảm thấy an ủi ǵ nơi việc cầu nguyện nữa; tôi đă phải cố gắng lắm
để thực hiện việc suy ngắm; cơn sợ hăi bắt đầu xâm chiếm tôi. Vào sâu
con người ḿnh tôi chẳng thấy ǵ khác ngoài t́nh trạng hết sức tồi bại.
Tôi vẫn c̣n có thể thấy được rơ ràng sự thánh thiện cao cả của Thiên
Chúa. Tôi không dám ngước mắt lên nh́n Ngài, ngoài việc biến ḿnh thành
cát bụi dưới chân Ngài và van xin Ngài xót thương. Linh hồn tôi ở trong
t́nh trạng như thế gần 6 tháng trời.…
“Tôi
không hiểu được những điều tôi đọc; tôi đă không thể nào suy ngắm nổi;
tôi cảm thấy rằng lời cầu nguyện của tôi không làm Chúa hài ḷng. Tôi
cảm thấy rằng việc tôi lên Rước Lễ là những ǵ làm tôi thậm chí càng xúc
phạm đến Chúa hơn...
“Tôi
không hiểu được bất cứ điều ǵ vị giải tội nói với tôi. Những chân lư
đơn giản của đức tin trở thành bất khả thấu triệt đối với tôi. Linh hồn
tôi quằn quại, không thể t́m thấy ủi an dễ chịu ở bất cứ nơi nào...
Có lúc tôi cảm thấy rất mănh liệt là tôi đă bị Thiên Chúa loại trừ. Tư
tưởng kinh hoàng này đă rạch nát hồn tôi; linh hồn tôi cảm thấy quằn
quại của một cuộc tử nạn giữa cơn đau khổ ấy. Tôi muốn chết đi nhưng
không được. Tôi đă nghĩ rằng cố gắng thực hành nhân đức nào có ích chi;
tại sao lại phải hăm ḿnh phạt xác khi tất cả những điều này không làm
hài ḷng Thiên Chúa chứ?...
“Tư
tưởng kinh sợ bị Thiên Chúa loại trừ thực sự là những ǵ hành hạ thành
phần bị hư đi. Tôi chạy đến cùng các Thương Tích của Chúa Giêsu và lập
lại những lời than thở tin tưởng cậy trông, song những lời ấy lại làm
tôi càng cảm thấy nhức nhối hơn. Tôi đến trước Thánh Thể và bắt đầu nói
chuyện với Chúa Giêsu…
“Tôi vẫn
chẳng t́m được một chút nhẹ nhơm nào hết…”
(Nhật Kư
23)
“Một hôm,
vừa tỉnh giấc, tôi đặt ḿnh ở trước nhan Chúa, đột nhiên tôi cảm thấy
ngập đầy những tuyệt vọng. Linh hồn tôi hoàn toàn tăm tối. Tôi đă chiến
đấu hết sức ḿnh cho tới trưa. Chiều đến, tôi thực sự cảm thấy sợ hăi
một cách khủng khiếp; ră rời cả xác thân. Tôi đi nhanh về pḥng, qú
phục xuống trước Tượng Chuộc Tội và bắt đầu than van xin được xót thương.
Tôi cảm thấy xác thân hết hơi cùng sức. Tôi lăn đùng xuống đất, tâm hồn
chới với tuyệt vọng. Tôi đă chịu đựng những cuộc dằn vặt kinh hoàng này
chẳng khác ǵ cuộc dằn vặt trong hỏa ngục.Tôi trải qua t́nh trạng này
hết 45 phút đồng hồ. Tôi muốn đi gặp Mẹ Giáo Tập nhưng lại quá đuối
nhược. Tôi muốn la lên song chẳng c̣n hơi. May thay có một tập sinh khác
vào pḥng tôi. Thấy tôi bị như thế liền nói với Mẹ Giám Tập. Mẹ đến ngay
tức th́. Vừa khi bước vào pḥng tôi, mẹ nói rằng: ‘nhân danh đức vâng
lời con hăy đứng lên’. Lập tức có một lực ǵ đó làm tôi nâng tôi dậy và
tôi đứng thẳng lên…
“Tôi trở
lại với các nhiệm vụ của tôi như thể tôi vừa mới ra khỏi ngôi mộ, các
giác quan của tôi được thấm đẫm những ǵ linh hồn tôi cảm thấy. Vào giờ
phụng vụ ban tối, linh hồn tôi lại cảm thấy quằn quại trong một cơn tối
tăm khủng khiếp. Tôi cảm thấy rằng tôi ở trong quyền lực của một Vị
Thiên Chúa Công Minh Chính Trực, và tôi là đối tượng căm phẫn của Ngài…”
(Nhật Kư 24)
“Đêm hôm
ấy, Mẹ Thiên Chúa đến thăm tôi, ẵm Hài Nhi Giêsu trong tay Mẹ. Linh hồn
tôi tràn ngập niềm vui, nên tôi thưa với Mẹ rằng: ‘Mẹ Maria ơi, Mẹ có
biết con khổ đau khốn khó kinh hoàng là chứng nào hay chăng?’ Mẹ Thiên
Chúa đă trả lời tôi rằng: ‘Mẹ biết con chịu khổ biết là chừng nào, nhưng
đừng sợ con nhé. Mẹ chia sẻ với những nỗi khổ đau của con, và Mẹ sẽ luôn
làm như thế’. Lập tức linh hồn tôi lại cảm thấy mạnh mẽ và đầy can đảm;
thế nhưng chỉ kéo dài được có một ngày. Dường như hỏa ngục âm mưu tấn
công tôi. Một nỗi thù ghét khủng khiếp bắt đầu bừng lên trong tâm hồn
của tôi, một nỗi thù ghét đối với tất cả những ǵ là thánh hảo và thần
linh. Đối với tôi cơn dằn vặt thiêng liêng này như số phận kéo dài suốt
cả cuộc đời của tôi. Tôi đến với Thánh Thể mà nói cùng Chúa Giêsu rằng…”
(Nhật Kư 25)
“Thời
kỳ tập sinh chấm dứt. Nỗi khổ đau vẫn không giảm thiểu. T́nh trạng suy
yếu về thân xác đă châm chước cho tôi khỏi tất cả mọi cuộc tĩnh tâm
chung; tức là được thay thế bằng những kinh nguyện bừng lên ngắn tắt.
Thứ Sáu Tuần Thánh (16/4/1928) – Chúa Giêsu vồ lấy trái tim tôi cho vào
chính ngọn lửa của t́nh yêu Người. Điều này xẩy ra vào giờ chầu ban tối.
Đột nhiên tôi được Sự Hiện Diện Thần Linh xâm chiếm làm tôi quên đi tất
cả mọi sự. Chúa Giêsu đă làm cho tôi hiểu được Người đă phải chịu khổ
đau là chừng nào v́ tôi. T́nh trạng này kéo dài một thời gian rất ngắn
ngủi. Một ước vọng thiết tha – một ước vọng mến yêu Thiên Chúa” (Nhật Kư
26).
“Khấn
tạm lần đầu (30/4/1928). Một ước vọng nồng nàn muốn hoàn toàn hủy ḿnh
đi cho Chúa bằng một t́nh yêu chủ động, thế nhưng lại là một t́nh yêu
không thể nào nhận thấy được, cho dù là những chị em gần gũi với tôi
nhất. Tuy nhiên, ngay cả sau khi khấn ḍng, t́nh trạng tối tăm vẫn tiếp
tục làm chủ linh hồn tôi đến gần nửa năm trời. Một lần kia, khi tôi đang
cầu nguyện th́ Chúa Giêsu xâm chiếm tất cả hồn tôi, tăm tối liền tan
biến, và tôi đă nghe thấy trong tôi những lời này: ‘Con là niềm vui của
Cha; con là nỗi hoan lạc của Trái Tim Cha’. Từ bấy giờ tôi cảm thấy
Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh trong tâm hồn; tức là trong chính bản thân
tôi. Tôi cảm thấy rằng tôi được tràn ngập ánh sáng Thần Linh. Từ đó,
linh hồn tôi được thân mật hiệp thông với Thiên Chúa, như một con trẻ
với Người Cha yêu dấu của ḿnh” (Nhật Kư 27).
Lạy
Chúa Giêsu Kitô, Lời
Nhập Thể Vượt Qua.
Chúa
đă
cầu
nguyện
cho thành phần
môn đệ
của
Chúa ở
cuối
Bữa
Tiệc
Ly
Để
họ
có thể
sống
ở
thế
gian mà không thuộc
về
thế
gian.
V́ thế
gian và những
ǵ thuộc
về
nó đă
bị
ma quỉ
làm chủ
và
bởi
vậy
luôn xu hướng
về
xác thịt,
phản
lại
thần
linh của
Chúa.
Xin Mẹ
Maria trinh nguyên không biết
đến
nam nhân và luôn khiêm nhượng
xin vâng
giúp chúng con luôn biết
bỏ
ḿnh đi,
vác thập
giá ḿnh hằng
ngày mà theo Chúa,
cho
đến
khi như
Mẹ
đứng
dưới
chân thập
giá Chúa.
Amen.
|
|