“Liên
hợp
thần học về thân thể với thần học về yêu thương để thấy được mối
hiệp nhất nơi cuộc hành tŕnh của con người”
Đức
Giáo Hoàng Biển Đức XVI – Huấn Từ cho Học Viện Hôn Nhân Gia Đ́nh,
mừng kỷ niệm 30 năm thành lập 13/5/1981-2011
Quí Hồng
Y,
Chư Huynh
khả kính trong Hàng Giáo Phẩm và Linh Mục,
Anh chị em thân mến,
Hôm nay tôi hân hoan gặp gỡ anh chị em, sau ít ngay phong chân phước
cho
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II,
vị
30 năm trước,
như chúng ta đă biết,
đă
muốn
thành lập cả Hội Đồng Giáo Hoàng đặc ttrách về Gia Đ́nh lẫn giáo
hoàng học viện của anh chị em;
hai cơ
cấu cho thấy ngài mănh liệt xác tín là chừng nào về tầm quan trọng
quyết liệt của gia đ́nh đối với Giáo Hội cũng như đối với xă hội.
Tôi gửi lời chào tới các đại biểu của đại cộng đồng anh chị em, một
cộng đồng mà giờ đây lan tràn ở tất cả mọi châu lục với một nền tảng
xứng đáng cho hôn nhân và gia đ́nh được tôi kiến tạo để nâng đỡ sứ
vụ của anh chị em. Tôi xin cám ơn Đức Ông Melina chủ tịch về những
lời đại diện thay cho mọi người ngỏ cùng tôi. Tân chân phước
Gioan Phaolô II,
vị
mà,
theo hồi niệm, hôm nay,
đúng 30 năm trước, đă trở thành nạn nhân của cuộc ám sát kinh hoàng
ở Quảng Trường Thánh Phêrô,
đặc biệt đă ủy thác cho anh chị em “những bài giáo lư về t́nh yêu
nhân loại”, những bài giáo lư chất chứa một suy tư sâu xa về thân
thể con người để học hỏi, nghiên cứu và truyền bá.
Liên hợp thần học về thân thể với thần học về yêu thương để thấy
được mối hiệp nhất nơi cuộc hành tŕnh của con người đó là đề tài
tôi muốn nêu lên như là chân trời cho công cuộc của anh chị em.
Sau cái chết của Michelangelo ít lâu, Paolo Veronese đă được triệu
đến trước Ṭa Tra Vấn (Inquisition) v́ bị tố cáo đă vẽ những h́nh
ảnh không thích đáng trong một bức tranh về Bữa Tiệc Ly. Nhà ọa sĩ
đă nói rằng cả ở Nguyện Đường Sistine cũng có những thân thể được vẽ
trần truồng có vẻ kém tôn kính. Chính vị thẩm tra đă lên tiếng bênh
vực cho Michelangelo bằng một câu trả lời đă trở thành một câu nói
danh tiếng: “Ông không biết
rằng nơi những h́nh ảnh này không có ǵ khác ngoài những cái về tinh
thần hay sao?”
Thành phần tân tiến chúng ta ngày nay khó ḷng mà hiểu được những
lời ấy, v́ đối với chúng ta thân thể hiện lên như là thứ vật chất
tŕ trệ nặng nề, ngược lại với ư thức và tự do của tinh thần. Thế
nhưng, những thứ thân ḿnh được Michelangelo vẽ chất chứa ánh sáng,
sự sống, rạng ngời. Ông muốn nhờ đó cho thấy rằng thân thể
của chúng ta chất chứa một mầu nhiệm. Nơi thân thể tinh thần bộc lộ
ḿnh ra và tác hành. Thân thể được kêu gọi trở thành linh thể
như Thánh Phaolô nói (cf 1Cor 15:44). Vậy chúng ta tự hỏi: Định mệnh
này của thân thể có thể chiếu soi những chặng đường hành tŕnh của
nó hay chăng?
Nếu
thân thể của chúng ta được kêu gọi để trở thành linh thể th́ vấn đề
về nó không phải là vấn đề về mối liên minh giữa xác thân và tinh
thần? Thật vậy, thân thể
chẳng
những
không chống
lại
tinh thần
mà c̣n là nơi
cho tinh thần
ngự
trị.
Như
thế
có thể
hiểu
được
rằng
thân thể
của
chúng ta không phải
là những
ǵ trị
trệ,
nặng
nề
mà là nói năng
– nếu
chúng ta biết
nghe nó – thứ
ngôn ngữ
của
t́nh yêu chân thực.
Chữ
đầu tiên của ngôn ngữ này chúng ta thấy ở nơi việc tạo dựng nên con
người. Thân thể nói với chúng ta về một thứ nguồn gốc chúng ta không
ban phát ǵ cho ḿnh hết. Vị Thánh Vịnh gia của Chúa đă nói (139:13)
rằng “Ngài
đă
thêu dệt
tôi trong bụng
dạ
của
mẹ
tôi”.
Chúng ta có thể nói rằng thân thể, trong việc tỏ cho chúng ta thấy
cái Nguồn Gốc này, mang nơi nó một thứ ư nghĩa con cái, v́ nó nhắc
nhở chúng ta về việc xuất sinh của ḿnh, một thứ xuất sinh bắt nguồn
từ Vị Thiên Chúa Hóa Công qua cha mẹ của chúng ta là thành phần
truyền đạt cho chúng ta sự sống. Chỉ khi nào họ nh́n nhận t́nh yêu
nguyên thủy ban cho họ sự sống ấy con người mới có thể chấp nhận
chính ḿnh, mới có thể ḥa giải ḿnh với thiên nhiên tạo vật và thế
giới. Sau việc tạo dựng nên Adong là việc tạo dựng nên Evà.
Xác thịt,
do Thiên Chúa ban,
được
kêu gọi
để
giúp khả
dĩ
hóa mối
hiệp
nhất
yêu thương
giữa
người
nam và người
nữ
cũng
như
trong việc
truyền
đạt
sự
sống.
Những
thân ḿnh của
Adong và Evà, trước
khi Sa Ngă, cho thấy
là hoàn toàn ḥa hợp.
Có một
thứ
ngôn ngữ
nơi
những
tấm
thân này không do họ
tạo
nên,
đó
là một
thứ
ái t́nh
ở
nơi
bản
tính của
họ,
một
t́nh ái mời
gọi
họ
chấp
nhận
nhau từ
Đấng
Hóa Công nhờ
đó
để
có thể
hiến
thân ḿnh cho nhau.
Vậy,
chúng ta hiểu rằng trong yêu thương
con người
được
‘tái tạo’.
Thi sĩ Dante đă nói (“Vita Nuova I, 1): ‘Incipit vita nove – một sự
sống mới bắt đầu’, sự sống của mối hiệp nhất mới của cả hai nên một
xác thịt. Lời kêu gọi chân thực của tính dục được xuất phát từ cái
cao cả của một chân trời hiện lên vẻ đẹp toàn diện, của một thứ vũ
trụ về người khác và ‘cái chúng ta’ được xuất phát từ mối hiệp nhất
này, của một thứ hứa hẹn hiệp thông được tiềm tàng ở đó, của một
t́nh trạng phong phú mới mẻ, của một đường lối được t́nh yêu mở ra
cho Thiên Chúa là nguồn yêu thương. Mối
hiệp
nhất
nên một
xác thịt
bởi
thế
biến
thành một
thứ
hiệp
nhất
cho sự
sống
để
con người
nam nữ
cũng
trở
nên một
tinh thần.
Nhờ
đó một đường lối được mở ra để thân thể dạy chúng ta về giá trị của
thời gian, về sự trưởng thành chầm chậm trong yêu thương. Theo chiều
hướng ấy th́ nhân
đức
thanh tịnh
có
được
một
ư nghĩa
mới.
Nó không phải
là một
thứ
‘chối
từ’
với
những
thứ
khoái lạc
cũng
như
với
niềm
vui trong cuộc
sống,
mà là việc
cao cả
‘chấp
nhận’
yêu thương
như
mối
hiệp
thông sâu xa giữa
những
con người,
một
mối
hiệp
thông cần
đến
thời
gian và ḷng kính trọng,
như
là một
cuộc
cùng nhau hành tŕnh tiến
tới
tầm
vóc viên trọn
và như
là t́nh yêu có thể
truyền
đạt
sự
sống
cùng quảng
đại
đón
nhận
sự
sống
mới
được
sinh ra.
Tất
nhiên thân xác cũng
chất
chứa
cả
một
thứ
ngôn ngữ
tiêu cực
nữa:
nó nói với
chúng ta về
việc
áp bức
của
người
khác, về
ước
vọng
chiếm
đoạt
và khai thác.
Tuy nhiên, chúng ta biết rằng thứ ngôn ngữ này không liên quan tới
dự án nguyên thủy của Thiên Chúa mà là hoa trái của tội lỗi.
Khi nó bị
tách khỏi
ư nghĩa
con cái của
ḿnh, khỏi
mối
liên hệ
với
Đấng
Hóa Công, thân xác làm loạn
chống
lại
con người,
nó mất
đi
khả
năng
làm cho mối
hiệp
thông trở
nên thanh thoát và nó trở
thành
địa
hạt
cho việc
chiếm
đoạt
của
kẻ
khác.
Có
lẽ đó không phải hay sao là màn bi kịch của tính dục hay sao, một
màn bi kịch ngày nay vẫn c̣n co quắp đóng khung nơi thân thể riêng
của người ta cũng như nơi chủ nghĩa duy cảm xúc, mà thực ra chỉ có
thể hoạn trọn ḿnh nơi tiếng gọi vươn tới một cái ǵ đó cao cả hơn
thôi? Đức Gioan Phaolô II đă nói đến sự khiêm hạ của thân xác liên
quan tới vấn đề này.
Một
nhân vật trong màn kịch “The Satin Slipper” của Paul Claudelói với
người yêu của ḿnh rằng: ‘Anh/em không thể hoàn thành lời hứa hẹn
được thân thể của tôi thực hiện với em/anh” và câu trả lời là thế
này: “Thân xác
ấy
bị
hư
hại
chứ
không phải
là lời
hứa…”
(Ngày 3, Cảnh 13). Quyền
lực
của
lời
hứa
này cho thấy
làm thế
nào mà việc
Sa Ngă không phải
là phán quyết
cuối
cùng
đối
với
thân xác trong lịch
sử
cứu
độ.
Thiên Chúa cũng
cống
hiến
cho con người
một
cuộc
hành tŕnh cứu
chuộc
cả
thân xác nữa,
một
thân xác có ngôn từ
được
giành
để
cho gia
đ́nh.
Nếu sau cuộc Sa Ngă ấy Evà đă có tên là Mẹ Sinh Linh th́ danh xưng
này chứng thực là quyền lực của tội lỗi không tiếp tục xóa nḥa đi
thứ ngôn ngữ của thân xác, phúc lành về sự sống được Thiên Chúa tiếp
tục cống hiến khi con người nam nữ hiệp nhất nên một xác thịt.
Gia
đ́nh
là nơi
thần
học
về
thân xác và thần
học
về
yêu thương
giao kết
với
nhau.
Ở
nơi
đây
chúng ta học
biết
cái thiện
hảo
của
thân xác, chứng
từ
của
nó về
một
nguồn
gốc
tốt
lành,
nơi
cảm nghiệm yêu thương chúng ta lănh nhận được từ cha mẹ của chúng ta.
Ở nơi đây sống động hóa việc hiến ḿnh làm nên một xác thịt trong
một đức bác ái phu thê liên kết vợ chồng lại với nhau. Ở nơi đây cái
phong phú của t́nh yêu được cảm nghiệm thấy và đời sống của chúng ta
được đan kết với đời sống của các thế hệ khác. Chính trong gia đ́nh
con người khám phá ra tính chất liên hệ của ḿnh, không phải như một
cá nhân độc lập tự hiện thực hóa bản thân ḿnh mà như là một con trẻ,
phu thê, cha mẹ, với căn tính được bắt nguồn từ ơn gọi yêu thương,
lănh nhận bản thân ḿnh từ người khác và hiến thân cho người khác.
Con
đường
từ
việc
tạo
dựng
này
được
nên trọn
nơi
biến
cố
Nhập
Thể
qua việc
xuất
hiện
của
Chúa Kitô. Thiên Chúa
đă
mặc
lấy
một
thân xác, Ngài
đă
tỏ
ḿnh ra nơi
nó.
Tác động hướng thượng của thân xác ở nơi đây được hội nhập thành một
tác động nguyên thủy hơn, một
tác
động
khiêm hạ
của
Thiên Chúa là
Đấng
đă
hạ
ḿnh xuống
tới
xác thân
để
rồi
nâng nó lên với
Ngài.
Là Con, Người đă lănh nhận thân xác làm con trong niềm tri ân và
ḷng tuân phục Cha và đă hiến thân thể của Người cho chúng ta, nhờ
đó làm phát sinh ra Giáo Hội thân thể mới. Phụng vụ Lễ Thăng Thiên
vang lên lịch sử này của xác thịt, một xác thịt tội lỗi nơi Adong,
được mặc lấy và cứu chuộc trong Chúa Kitô. Nó là một thân xác tràn
đầy ánh sáng hơn và Thần Linh hơn, tràn đầy Thiên Chúa. Đến đây mới
thấy được cái phong phú dồi dào của thần học về thân xác. Khi được
đọc theo chiều hướng truyền thống th́ khoa thần học này tránh được
mối nguy hiểcm của những ǵ là hời hợt nông cạn và nắm bắt được cái
cao cả của ơn gọi yêu thương, đó là ơn gọi hiệp thông các ngôi vị
nơi thể thức lưỡng diện của đời sống đồng trinh và làm mẹ.
Các
bạn thân mến, học viện của anh chị em được đặt dưới sự bảo trợ của
Đức Mẹ. Về Mẹ Maria, thi sĩ Dante đă nói những lời khôn ngoan về một
thứ thần học về thân thể như thế này: “T́nh yêu đă được tái thắp lên
trong ḷng Bà” (Paradiso 23, 7). Nơi
thân thể
phụ
nữ
của
Mẹ
T́nh Yêu phát sinh Giáo Hội
đă
mặc
lấy
một
thân xác.
Chớ
ǵ Mẹ của Chúa Kitô tiếp tục chở che cuộc hành tŕnh của anh chị em
và làm cho sinh hoa kết trái việc nghiên cứu và giảng dạy của anh
chị em để giúp cho sứ vụ của Giáo Hội trong việc phục vụ gia đ́nh và
xă hội. Xin Phép Lành Ṭa Thánh tôi chân thành ban cho tất cả anh
chị em hỗ giúp anh chị em. Xin cám ơn anh chị em.
Đaminh Maria Cao Tấn
Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày
15/5/2011
(những chỗ được in đậm
lên là do tự ư của người dịch trong việc làm nổi bật những điểm
chính yếu quan trọng)