Hôm nay, 2/11/2011, Giáo Hội
tưởng nhớ đến Các Linh Hồn trong
Luyện Ngục, chúng ta hăy cùng
nhau lợi dụng dịp lễ này để suy
niệm nhé: Nếu chúng ta quả thực
tin có đời sau th́ chúng ta đang
t́m kiếm những ǵ ở đời này?
Trên thực
tế, chúng ta có t́m Nước Chúa và
sự công chính của Ngài trườc hết
mọi sự hay chăng? (Mt 6:33).
Không phải chỉ ở chỗ tham dự
Thánh Lễ, trong đó chúng ta
nghe lời Chúa và hiệp lễ hằng
ngày mà đủ, v́ Chúa vẫn có thể
phủ nhận chúng ta rằng "Ta không
hề biết các ngươi"
dù chúng ta có biện minh rằng
chúng ta đă từng nghe Người
giảng dạy (có thể hiểu là nghe
lời Chúa trong lễ) và ăn uống
với Người (có thể hiểu là hiệp
lễ) - (xem Lk 13:25-27).
Hơn thế nữa,
chúng ta c̣n cần phải:
1- cương
quyết chống lại các chước cám
dỗ, 2- phải chọn những ǵ trọn lành
hơn là những ǵ dễ chịu thoải
mái, và 3- phải chịu đựng mọi trái
ư xẩy đến cho ḿnh nữa v.v., mới
chứng tỏ chúng ta quả thực tin
có đời sau và t́m kiếm những ǵ
chân thật và hoàn hảo bất diệt,
và chúng ta quả thực t́m Nước
Chúa và sự công chính của Ngài
trước hết và
trên hết mọi sự.
Giả sử Chúa
cho các linh hồn dưới hỏa ngục
được trở về trần gian nhưng phải
chịu khổ gấp trăm ngàn lần hơn ở
dưới hỏa ngục và liên lỉ suốt cả
ngh́n năm như thế th́ họ có sẵn
sàng trở lại trần gian hay
chăng? Theo tôi, chắc chắn họ sẽ
vui mừng hết sức v́ biết rằng
cho dù có khổ đến mấy đi nữa
nhưng họ vẫn c̣n hy vọng được
cứu rỗi và nắm chắc được
phần rỗi của ḿnh.
Và giả sử Chúa cho cả các thánh
trên trời trở lại trần gian, một
chuyện không bao giờ xẩy ra, như
trường hợp các linh hồn đă muôn
đời hư đi trong hỏa ngục, nhưng
nếu được phép, theo tôi, các
thánh cũng chấp nhận liền, không
phải v́ thiên đàng không đủ cho
các ngài, mà là v́ các ngài tự
ḿnh vẫn cảm thấy ḿnh kính mến
Chúa chưa đủ Đấng vô cùng toàn
thiện chí ái, nên được dịp là
các ngài lợi dụng để yêu Chúa
hơn bao nhiêu có thể, nhất là
bằng những hy sinh đau khổ chỉ ở
trên thế gian này mới có.
Thế th́:
1- Về thời gian: Tại
sao chúng ta lại phung phí thời
gian từng giây từng phút qua đi
không bao giờ trở lại ở trên
trần gian này với những thứ phù
du chứ! Thời gian sống trên trần
gian này quá ư là ngắn ngủi (hầu
như là hư không) so với cơi đời
đời, nhưng phải nói là nó quí
"vô cùng", v́ chỉ một tíc tắc
cuối đời thôi của cuộc sống trần
gian, chúng ta một là được Chúa
hai là mất Chúa đời đời kiếp
kiếp?
Nếu chúng ta biết lợi dụng thời
gian mau qua ngắn ngủi trên đời
này th́ chúng ta chẳng những có
thể biến mỗi ngày từ 24 tiếng
thành 36 tiếng hay 48 tiếng, mà
c̣n biến thời gian thành vĩnh
cửu nữa, nhờ tinh thần sống siêu
nhiên của chúng ta. Thật vậy,
với sức tự nhiên mỗi ngày chúng
ta chỉ làm được một số việc giới
hạn nào đó, nhưng với ḷng yêu
mến Chúa, chúng ta có thể làm
gấp đôi như vậy, th́ không phải
một ngày đă trở thành 2 ngày rồi
hay sao, chỉ nhờ ḷng yêu mến
Chúa của chúng ta. Chưa hết, nếu
chúng ta chỉ t́m ư Chúa và làm
trọn ư Chúa trong mọi sự, th́
chúng ta quả thực đă sống đời
đời ngay trong thời gian và ngay
trên trần gian này rồi vậy. Bởi
v́: "Thế gian cùng với những
quyến rũ của nó đang qua đi,
nhưng ai làm theo ư muốn của
Thiên Chúa sẽ tồn tại muôn đời"
(1Jn 2:17).
2- Về đau khổ: Tại sao chúng ta lại không chấp
nhận tất cả những đau khổ, so với
vinh quang bất diệt đời sau hay
với h́nh phạt muôn đời trong hỏa
ngục, th́ chẳng là ǵ trên trần
gian mau qua tạm gửi này,
những đau khổ chẳng là ǵ đó lại
có thể
chẳng những đền bù tội lỗi của
chúng ta, mà c̣n được thông hiệp
với cuộc khổ nạn và tử giá vô
cùng quí báu của Chúa Kitô cho
phần rỗi "những linh hồn cần đến
Ḷng Thương Xót Chúa hơn",
nhất là được dịp chịu đựng để tỏ
ḷng kính mến hơn nữa Đấng toàn
ái chí tôn đă vô cùng yêu thương
từng con người được Ngài dựng
nên theo h́nh ảnh thần linh và
tương tự như Ngài, đến độ đă trở
thành đáng thương
hơn
cả đối tượng
đáng thương của Ngài?
Tông Đồ Chúa T́nh Thương Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Chia sẻ với
Nhóm Tông Đồ Chúa T́nh Thương