”Dự án của Thiên Chúa đối với loài người…” – “Đâu là tác động
của đức tin?”
Đức
Giáo Hoàng Biển Đức XVI
loạt bài giáo lư về Đức Tin Thứ Tư 5/12/2012
bài
thứ 8 về dự án thần linh của Thiên Chúa đối với loài người
Anh chị em thân mến,
Ở đầu bức thư của ḿnh gửi cho Kitô hữu ở Êphêsô (1:3-14), tông
đồ Phaolô đă dâng một lời cầu chúc tụng lên Thiên Chúa là Cha
của Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta, lời cầu chúng ta vừa nghe,
giúp chúng ta tiến vào sống thời điểm Mùa Vọng trong bối cảnh
của Năm Đức Tin. Đề tài của bái thánh ca chúc tụng này là dự án
của Thiên Chúa đối với loài người, được diễn tả bằng những từ
ngữ tràn đầy hân hoan, ngỡ ngàng và tri ân, như là một “dự án
nhân ái” (câu 9), xót thương và yêu thương.
Tại sao Vị Tông Đồ này dâng lên Thiên Chúa, từ đáy ḷng ḿnh,
lời chúc tụng này? V́ thánh nhân thấy công việc của Ngài trong
lịch sử cứu độ, lên đến tột đỉnh nơi việc nhập thể, tử nạn và
phục sinh của Đức Giêsu, và chiêm ngưỡng thấy Cha Trên Trời đă
chọn chúng ta ra sao trước khi thế giới h́nh thành để trở nên
con cái của Ngài, trong Con Duy Nhất của Ngài là Đức Giêsu Kitô
(cf. Rom 8:14f; Gal 4:4f.). V́ thế mà
chúng ta hiện hữu từ
đời đời trong trí của Thiên Chúa, trong một dự án cao cả được
Cha ấp ủ và đă quyết định thực hiện và tỏ ra “vào lúc thời gian
viên trọn”
(Eph 1:10). Bởi thế Thánh Phaolô giúp chúng
ta hiểu được ra sao sự kiện tất cả thiên nhiên tạo vật,
đặc biệt là con người nam nữ không phải là thành quả của t́nh cờ
ngẫu nhiên, mà thuộc về một dự án yêu thương trong
trí khôn vĩnh hằng của Thiên Chúa, Đấng dựng nên
thế giới bằng quyền năng sáng tạo và cứu chuộc của Lời Ngài.
Câu đầu tiên này nhắc nhở chúng ta rằng ơn gọi của chúng
ta không phải chỉ là hiện hữu trên thế gian, được nhét vào trong
lịch sử, cũng chẳng phải chỉ là một tạo vật của Thiên Chúa; nó
là một cái ǵ đó cao cả hơn: ở chỗ được Thiên Chúa tuyển chọn,
ngay cả trước khi thế giới được tạo thành, nơi Con của Ngài là
Đức Giêsu Kitô. Trong Người chúng ta có thể nói lúc nào
cũng hiện hữu. Thiên Chúa nh́n chúng ta nơi Đức Kitô, như là
những đứa con thừa nhận. “Dự án nhân ái” của Thiên Chúa, một dự
án cũng được vị Tông Đồ này cho là một “dự án yêu thương” (Eph
1:5), được gọi là “mầu nhiệm” của ư muốn thần linh (câu 9), được
giấu kín và giờ đây đă tỏ ra nơi Con Người và việc làm của Đức
Kitô. Việc khởi động thần linh bao giờ cũng đi trước bất cứ phản
ứng nào của con người: nó là một tặng ân nhưng không của t́nh
yêu Ngài bao bọc chúng ta và biến đổi chúng ta.
Thế nhưng,
đâu là đích điểm tối hậu của dự án huyền nhiệm
này? Đâu là cốt lơi ư muốn của Thiên Chúa?
Thánh Phaolô
nói cho chúng ta biết rằng
đó là việc “làm cho tất cả mọi
sự qui tụ lại nơi Đức Kitô là đầu”
(câu 10). Ở câu diễn
tả này, chúng ta thấy một trong những công thức chính yếu của
Tân Ước,
giúp chúng ta có thể hiểu được dự án cứu độ của Thiên
Chúa, dự án yêu thương của Ngài đối với toàn thể nhân loại, một
công thức được Thánh Irenaeus thành Lyons lấy làm cột trụ cho
Khoa Kitô Học của ḿnh, đó là “qui tóm” tất cả mọi thực tại nơi
Đức Kitô. Một số trong anh chị em có lẽ sẽ nhớ đến công thức
được Thánh Giáo Hoàng Piô X sử dụng để hiến dâng thế giới cho
Thánh Tâm Chúa Giêsu, đó là "Instaurare
omnia in Christo", công thức liên quan đến lời diễn
đạt này của Thánh Phaolô, cũng là câu tâm niệm của Vị Giáo Hoàng
thánh thiện ấy. Tuy nhiên, vị Tông Đồ này c̣n nói một cách đặc
biệt hơn nữa về việc qui tóm vũ trụ trong Đức Kitô, nghĩa là
trong đại dự án tạo dựng và lịch sử, mà vị trí của Đức
Kitô là tâm điểm của cuộc hành tŕnh của toàn thế giới, là nền
tảng cho hết tất cả mọi sự, thu hút toàn bộ thực tại về với Bản
Thân Người, thắng vượt những ǵ là phân tán cùng hạn hữu và dẫn
tất cả đến sự viên trọn theo ư muốn của Thiên Chúa
(cf. Eph 1:23).
“Dự án nhân ái” này,
có thể nói, không được giữ thinh lặng nơi Thiên Chúa,
ở những tầng trời cao thẳm của Ngài; trái lại,
Ngài đă tỏ
“Dự án nhân ái”
ra bằng việc tiến vào mối liên hệ với con người, thành phần
được Ngài tỏ ra cho thấy không phải chỉ là một cái ǵ đó mà là
chính Bản Thân Ngài. Ngài không chỉ truyền đạt một bộ chân lư mà
là thông đạt chính Bản Thân ḿnh cho chúng ta, cho đến độ nhập
thể. Công Đồng Chung Vaticanô II, trong Hiến Chế Tín Lư
Dei Verbum – Lời Chúa đă nói “Theo ḷng nhân ái và đức
khôn ngoan của ḿnh, Thiên Chúa đă muốn tỏ Bản Thân của ḿnh ra
– chứ không phải là một điều ǵ đó về Ngài – và tỏ cho chúng ta
thấy được mục đích kín đáo của ư Ngài muốn, nhờ đó, qua Chúa
Kitô, Lời hóa thành nhục thể, con người, trong Thánh Linh, có
thể đến được với Cha và thông phần vào bản tính thần linh của
Ngài” (số 2).
Thiên Chúa chẳng những nói điều ǵ đó mà c̣n
thông đạt chính Bản Thân Ngài, kéo chúng ta vào bản tính thần
linh đến độ chúng ta được thuộc về bản tính ấy, được thần linh
hóa.
Thiên Chúa tỏ đại dự án yêu thương của Ngài ra, khi tiến vào mối
liên hệ với con người, tiến đến với họ cho tới độ trở nên con
người.
Hiến Chế Lời Chúa tiếp tục viết “Vị Thiên Chúa vô h́nh này, v́
t́nh yêu sung măn của ḿnh đă nói với con người như những người
bạn hữu (cf. Ex 33:11, Jn 15:14-15) và sống ở giữa họ (cf. Bar
3:38), nhờ đó Ngài có thể mời gọi và đem họ đến chỗ hiệp thông
với Bản Thân Ngài” (ibid).
Con người, nếu chỉ sử dụng trí
thông minh của ḿnh và các khả năng của ḿnh, không thể nào đạt
tới được một mạc khải yêu thương của Thiên Chúa đầy rạng ngời;
chính Thiên Chúa là Đấng đă mở các Tầng Trời của Ngài ra và hạ
ḿnh xuống hướng dẫn con người vào vực thẳm của t́nh yêu Ngài.
Như Thánh Phaolô viết cho Kitô hữu ở Côrintô: “Điều không mắt
nào từng thấy và không tai nào đă nghe được, điều trí khôn con
người không thể mường tượng; tất cả những điều ấy được Thiên
Chúa sửa soạn cho những ai yêu mến Ngài. Dù vậy Thiên Chúa đă
cống hiến mạc khải cho chúng ta nhờ Thần Linh, v́ Thần Linh thấu
biết hết mọi sự, ngay cả thâm cung của Thiên Chúa” (1Cor
2:9-10). Thánh John Chrysostom, trong một bài viết nổi tiếng về
việc ngài dẫn giải đoạn đầu của Thư gửi Êphêsô, mời gọi chúng ta
hăy hoan hưởng vẻ đẹp nơi “dự án nhân ái” của Thiên Chúa được tỏ
ra trong Đức Kitô, bằng những lời lẽ này: “Anh em thiếu thốn
những ǵ? Anh em đă trở thành bất tử, anh em đă được tự do, anh
em đă trở thành một người con, anh em đă trở nên công chính, anh
em đă trở nên một người anh em, anh em đă trở thành những người
cùng thừa kế, với Đức Kitô anh em hiển trị, với Đức Kitô anh em
được hiển vinh. Hết mọi sự đă được ban cho chúng ta, và – như có
lời chép – ‘chúng ta lại không thể mong đợi rằng cùng với Người
Ngài sẽ nhưng không ban cho chúng ta tất cả mọi tặng ân của Ngài
hay sao?’ (Rm 8:32). Những hoa trái đầu tiên của anh em (cf. 1
Cor 15:20.23) được các thần trời mộ mến […] th́ anh em c̣n thiếu
ǵ nữa đây?” (PG 62, 11).
Mối hiệp thông này trong Đức Kitô, nhờ Chúa Thánh Thần, được
Thiên Chúa cống hiến cho tất cả mọi con người,
như Mạc Khải cho
thấy, không phải là một cái ǵ đó chồng chéo với nhân tính của
chúng ta,
mà là tầm vóc viên trọn cho các ước mong sâu xa nhất của con
người, cho khát vọng vĩnh hằng và viên măn ở trong thâm cung của
nhân loại, và hướng họ về một thứ hạnh phúc không tạm thời và
hạn hữu mà là trường cửu.
Thánh Bonaventura, khi nói đến Thiên Chúa là Đấng tỏ ḿnh ra và
nói cùng chúng ta qua Thánh Kinh để dẫn chúng ta đến với Ngài,
đă viết: “Thánh Kinh là […] cuốn sách trong đó những lời của sự
sống vĩnh cửu được viết ra,
để chúng ta,
chẳng những tin tưởng mà
c̣n chiếm được sự sống đời đời là những ǵ chúng ta sẽ thấy,
chúng ta sẽ mến yêu,
và là những ǵ hiện thực hóa tất cả mọi ước
muốn của chúng ta” (Breviloquium,
Prol., Opera
Omnia V, 201f). Chân Phước Giáo Hoàng Gioan Phaolô
II đă nói hơn nữa rằng: “Mạc Khải đă gài vào trong lịch sử một
điểm qui chiếu không thể bỏ qua,
nếu muốn biết đến mầu nhiệm về
cuộc sống của con người. Tuy nhiên cái kiến thức này lại liên
tục qui về mầu nhiệm của Thiên Chúa,
mà trí khôn con người không
thể thấu suốt,
song chỉ có thể lănh nhận và gắn bó bằng đức tin
thôi” (Encyclical
Fides et Ratio,
14).
Vậy, theo chiều hướng ấy th́
đâu là tác động của đức tin?
Đó là việc đáp ứng của con người đối với Mạc Khải của Thiên Chúa
là Đấng tỏ Bản Thân Ḿnh ra, Đấng cho thấy dự án nhân ái của
ḿnh đối với loài người.
Theo Thánh Âu Quốc Tinh th́ nó
cũng
là việc bản thân ḿnh được nắm bắt bởi Chân Lư là
Thiên Chúa, một Chân Lư là T́nh Yêu.
Đó là lư do tại sao
Thánh Phaolô nhấn mạnh rằng
đối với Thiên Chúa là Đấng đă
mạc khải cho thấy mầu nhiệm của Ngài th́ chúng ta cần phải tỏ ra
“đức tin tuân phục”
(Rom 16:26; cf. 1:5, 2 Cor 10: 5-6),
một thái độ nhờ đó,
theo những lời của Công Đồng
Chung Vaticanô II,
“con người tự nguyện hiến toàn thân
ḿnh cho Thiên Chúa, bằng việc hoàn toàn thuần phục cả trí khôn
lẫn ư muốn cho Thiên Chúa là Đấng mạc khải”
(Dogmatic
Constitution
Dei Verbum, 5).
Tất cả những điều ấy dẫn đến
một thứ thay đổi sâu xa nơi đường lối xử trí với tất cả mọi thực
tại; nó bao gồm một “cuộc hoán cải” thực sự, một “đổi thay về
tâm thức” v́ Vị Thiên Chúa là Đấng mạc khải Bản Thân Ḿnh trong
Đức Kitô, và đă cho thấy dự án yêu thương của Ngài, chiếm lấy
chúng ta, lôi kéo chúng ta đến cùng Bản Thân Ngài, trở thành một
ư nghĩa nâng đỡ sự sống, thành tảng đá cho sự sống trở nên vững
chắc.
Trong Cựu Ước chúng ta thấy một câu diễn tả tóm
gọn liên quan tới đức tin, một câu được Thiên Chúa trao cho tiên
tri Isaia để nói với Ahaz là vua xứ Giuđa. Thiên Chúa phán: “Trừ
phi ngươi tin tưởng” – tức là nếu không tiếp tục trung
thành với Thiên Chúa – “bằng không ngươi sẽ
không đứng vững” (Is 7:9b). Bởi thế, có một mối liên hệ
giữa việc đứng vững và hiểu biết, một hiểu biết cho thấy ra sao
việc đức tin đón nhận nhăn quan về thực tại của Thiên Chúa
vào đời sống của ḿnh, bằng cách để cho Thiên Chúa hướng dẫn
chúng ta bằng Lời của Ngài và các Bí Tích của Ngài, nhờ đó chúng
ta hiểu biết những ǵ chúng ta cần phải làm, đường lối nào chúng
ta cần phải theo. Sống ra sao! Tuy nhiên, đồng thời nó là một
kiến thức theo Thiên Chúa, theo ư muốn của Ngài, nh́n bằng chính
ánh mắt của Ngài, để nhờ đó đời sống trở nên vững vàng trong
việc giúp chúng ta có thể “đứng” chứ không ngă đổ.
Các bạn thân mến, mùa phụng vụ chúng ta mới bắt đầu,
và giúp
chúng ta dọn ḿnh mừng Giáng Sinh,
đặt chúng ta trước mầu nhiệm
rạng ngời của việc Con Thiên Chúa đến, trước “dự án nhân ái” cao
cả Ngài muốn lôi kéo chúng ta đến với Bản Thân Ngài, làm cho
chúng ta sống trong mối hiệp thông trọn vẹn của niềm vui và an
b́nh với Ngài. Mùa Vọng một lần nữa mời gọi chúng ta, giữa
nhiều khó khăn, làm mới lại niềm tin tưởng rằng Thiên Chúa đang
hiện hữu: Ngài đă đến với thế giới này, trở thành một con người
như chúng ta, để hoàn thành dự án yêu thương của Ngài.
Và Thiên Chúa cũng xin chúng ta nữa, hăy trở thành dấu
hiệu cho tác động của Ngài trong thế giới. Qua đức tin của chúng
ta, đức cậy của chúng ta, đức mến của chúng ta, Ngài muốn tiến
vào thế giới một lần nữa, để làm cho ánh sáng của Ngài lại soi
chiếu vào đêm tăm tối của chúng ta.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được
Zenit phổ biến ngày 5/12/2012 (nhan đề và những chỗ được in đậm
lên là do tự ư của người dịch trong việc làm nổi bật những điểm
chính yếu quan trọng)
Cảm
nhận của người dịch:
Bài
giáo lư thứ 8 được Đức Thánh Cha Biển Đức XVI chia sẻ trong Buổi
Triều Kiến Chung Thứ Tư ngày 5/12/2012 về dự án thần
linh của Thiên Chúa đối với loài người, một đề
tài
ngài chủ ư chọn
để nói về Mùa Vọng, nhưng cũng liên quan đến đức tin trong Năm
Đức Tin.
Bởi
thế, bố cục của bài giáo lư được chia làm hai phần, phần đầu
ngài nói về dự án của Thiên Chúa được mạc khải cho con người, và
phần sau ngài nói về việc con người cần phải đáp ứng dự án mạc
khải ấy bằng đức tin.
Trước
hết, về dự án của Thiên Chúa được mạc khải cho con người,
Đức Thánh Cha đă nhấn mạnh đến 3 điểm chính yếu cần phải xác tín
theo đức tin sau đây:
1.
V́
Thiên Chúa đă có dự án ngay từ ban đầu mà “Tất
cả thiên nhiên tạo vật, đặc biệt là con người nam nữ không
phải là thành quả của t́nh cờ ngẫu nhiên,
mà thuộc về một dự án yêu thương trong trí khôn vĩnh
hằng của Thiên Chúa, Đấng dựng nên thế giới
bằng quyền năng sáng tạo và cứu chuộc của Lời Ngài...
Ơn gọi của chúng ta không phải chỉ là hiện hữu trên thế
gian, được nhét vào trong lịch sử, cũng chẳng phải chỉ là
một tạo vật của Thiên Chúa; nó là một cái ǵ đó cao cả hơn:
ở chỗ được Thiên Chúa tuyển chọn, ngay cả trước khi thế giới
được tạo thành, nơi Con của Ngài là Đức Giêsu Kitô”.
2.
Cốt lơi sâu xa của dự án này “đó là việc ‘làm cho tất
cả mọi sự qui tụ lại nơi Đức Kitô là đầu’ (câu 10)…
Đức Kitô là tâm điểm của cuộc hành tŕnh của toàn thế
giới, là nền tảng cho hết tất cả mọi sự, thu hút toàn bộ
thực tại về với Bản Thân Người, thắng vượt những ǵ là phân
tán cùng hạn hữu và dẫn tất cả đến sự viên trọn theo nư muốn
của Thiên Chúa (cf. Eph 1:23)”.
3.
Để mạc khải cho loài người thấy được dự án đầy yêu thương từ
muôn thuở ấy “Ngài đă tỏ nó ra bằng việc tiến vào mối
liên hệ với con người, thành phần được Ngài tỏ ra cho thấy
không phải chỉ là một cái ǵ đó mà là chính Bản Thân Ngài.
Ngài không chỉ truyền đạt một bộ chân lư mà là thông đạt
chính Bản Thân ḿnh cho chúng ta, cho đến độ nhập thể”.
Sau
nữa, về việc con người cần phải đáp ứng dự án mạc khải ấy
bằng đức tin, Đức Thánh Cha cũng cho biết 3 điểm chính yếu
sau đây:
1.
Tự ḿnh con người không thể nào biết được dự án của Thiên
Chúa: “Con người, nếu chỉ sử dụng trí thông minh của
ḿnh và các khả năng của ḿnh, không thể nào đạt tới được
một mạc khải yêu thương của Thiên Chúa đầy rạng ngời; chính
Thiên Chúa là Đấng đă mở các Tầng Trời của Ngài ra và hạ
ḿnh xuống hướng dẫn con người vào vực thẳm của t́nh yêu
Ngài”.
2.
Bởi thế, một khi đă được Thiên Chúa mạc khải cho biết
th́ con người chỉ có thể chấp nhận bằng đức tin: “đối
với Thiên Chúa là Đấng đă mạc khải cho thấy mầu nhiệm của
Ngài th́ chúng ta cần phải tỏ ra ‘đức tin tuân phục’
(Rom 16:26; cf. 1:5, 2 Cor 10: 5-6), một thái độ nhờ
đó, ‘con người tự nguyện hiến toàn thân ḿnh
cho Thiên Chúa, bằng việc hoàn toàn thuần phục cả trí khôn
lẫn ư muốn cho Thiên Chúa là Đấng mạc khải’
(Dogmatic Constitution
Dei Verbum,
5)”.
3.
Một khi thực sự tin tưởng chấp nhận mạc khải về dự án của
Thiên Chúa th́ cuộc sống con người cũng được biến đổi bởi
chính Thiên Chúa: “Tất cả những điều ấy dẫn đến một
thứ thay đổi sâu xa nơi đường lối xử trí với tất cả mọi thực
tại; nó bao gồm một ‘cuộc hoán cải’ thực sự, một ‘đổi thay
về tâm thức’, v́ Vị Thiên Chúa là Đấng mạc khải Bản Thân
Ḿnh trong Đức Kitô, và đă cho thấy dự án yêu thương của
Ngài, chiếm lấy chúng ta, lôi kéo chúng ta đến cùng Bản Thân
Ngài, trở thành một ư nghĩa nâng đỡ sự sống, thành tảng đá
cho sự sống trở nên vững chắc”.
Sau hết, một khi Kitô hữu được biến đổi nhờ đức tin th́ họ sẽ
trở thành hiện thân của Vị Thiên Chúa đă nhập thể, Đấng đang
hiện hữu và liên lỉ tỏ ḿnh ra trong thế giới loài người, như
cảm nhận kết thúc bài giáo lư của Đức Thánh Cha sau đây:
“Mùa Vọng một lần nữa mời gọi chúng ta, giữa nhiều khó khăn, làm
mới lại niềm tin tưởng rằng Thiên Chúa đang hiện hữu: Ngài đă
đến với thế giới này, trở thành một con người như chúng ta, để
hoàn thành dự án yêu thương của Ngài.
Và Thiên Chúa cũng xin chúng ta nữa, hăy trở thành dấu
hiệu cho tác động của Ngài trong thế giới. Qua đức tin của chúng
ta, đức cậy của chúng ta, đức mến của chúng ta, Ngài muốn tiến
vào thế giới một lần nữa, để làm cho ánh sáng của Ngài lại soi
chiếu vào đêm tăm tối của chúng ta”.
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL