Năm Đức Tin:
Lư do
và Mục đích
Năm Đức
Tin lần này là lần thứ hai, sau lần thứ nhất cách
đây 45 năm, Năm Đức Tin 1967, dưới thời Đức Phaolô
VI, được kết thúc bằng Kinh Tin Kính Dân Chúa.
Để biết
được chính xác lư do tại sao cần phải có một Năm Đức
Tin lần thứ hai và có để làm ǵ, chúng ta phải tự
hỏi rằng tại sao Năm Đức Tin 2012-2013 lại được tổ
chức vào dịp mừng kỷ niệm 50 năm ngày khai mạc Công
Đồng Chung Vaticanô II (11/10/1962) và tại sao lại
tổ chức Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới thường lệ XIII
vào ngay thời điểm khai mạc Năm Đức Tin này?
Trước
hết, Năm Đức Tin được mở màn vào chính ngày khai
mạc Công Đồng Chung Vaticanô II và là dịp kỷ niệm
mừng 50 năm Công Đồng thứ 21 này của Giáo Hội,
là v́ Công Đồng Chung Vaticanô II là một công đồng
vừa canh tân vừa về nguồn. Canh tân cho thích hợp
với thế giới tân tiến ngày nay, nhưng bằng một đức
tin tông truyền chân chính. Đó là lỳ do trong 16 văn
kieên của công đồng này (4 Hiến Chế - Constitutions,
9 Sắc Lệnh – Decrees và 3 Tuyên Ngôn -
Declarations), có hai Hiến Chế tiêu biểu đă chứng
thực cho thấy chiều hướng vừa canh tân vừa về nguồn
này của công đồng, đó là Hiến Chế tín lư về Giáo Hội
Lumen Gentium – Ánh Sáng Muôn Dân, và Hiến
Chế Mục Vụ về Giáo Hội là Gaudium et Spes – Vui
Mừng và Hy Vọng.
Có thể
định nghĩa Công Đồng Chung Vaticanô II là công đồng
mang vui mừng và hy vọng cho thế giới tân tiến thời
đại bằng ánh sáng muôn dân của ḿnh, tức là bằng đức
tin chân chính tông truyền của ḿnh. Đó là lư do,
Đức Thánh Cha Biển Đức XVI, từ khi c̣n là Hồng Y
Tổng Trưởng Thánh Bộ Đức Tin, như trong cuốn The
Ratzinger Report (1985, ấn bản Anh ngữ, trang
35-36), nhất là trong bài giảng khai mạc cho Năm Đức
Tin ngày 11/10/2012 và trong diễn từ ngày 14/10/2012
ngỏ cùng các vị nghị phụ đă tham dự công đồng này
c̣n sống sót, luôn nhấn mạnh đến một vấn đề then
chốt liên quan đến công đồng này đó là vấn đề Công
Đồng Chung Vaticanô II không bao giờ chủ trương tách
ĺa khỏỉ quá khứ để chỉ đồng hóa với thế giới hiện
tại.
Như
thế, nếu Năm Đức Tin được dính liền với Công Đồng
Chung Vaticanô II, mà Công Đồng Chung Vaticanô II
chủ trương canh tân bằng cách về nguồn, th́
lư do có Năm Đức Tin là v́
Giáo Hội cần phải về nguồn và mục đích của Năm Đức
Tin là để trở thành nhân chứng giữa thế giới tân
tiến ngày nay.
Sau nữa,
Năm Đức Tin c̣n liên hệ mật thiết với biến cố
Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới thường lệ lần thứ XIII
(7-28/10/2012), v́ chủ đề cho biến cố thượng nghị
được tổ chức vào ngay đầu Năm Đức Tin đó là "Tân
Truyền Bá Phúc Âm Hóa để Truyền Đạt Đức Tin Kitô
Giáo". Nơi chủ đề này chúng ta cũng thấy có hai phần
rơ rệt, một liên quan đến quá khứ, đó là "Tân Truyền
Bá Phúc Âm Hóa", và một liên quan đến tương lai, đó
là "Để Truyền Đạt Đức Tin Kitô Giáo". Căn cứ vào chủ
để lưỡng diện này, chúng ta thấy chiều hướng của
Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới thường lệ lần thứ XIII
này đă lập lại chiều hướng của Công Đồng Chung
Vaticanô II 50 năm trước.
Nếu Năm
Đức Tin có dính dáng bất khả phân ly với Thượng Nghị
Giám Mục lần này th́
lư do của Năm Đức Tin đó là "Tân Truyền Bá Phúc Âm
Hóa" cho chính ḿnh, nhất là cho
những nơi đă từng sâu xa đâm rễ Kitô giáo lâu đời và
đă truyền giáo khắp thế giới, nhất là từ kỷ nguyên "thế
giới mới" (thế kỷ 17) bùng phát, nhưng nay đă bị phá
sản đức tin và đang truyền bá văn hóa chết chóc, và
do đó mục đích của
Năm Đức Tin đó là để "Truyền Đạt Đức Tin Kitô Giáo"
cho một thế giới càng tân tiến lại
càng ngày càng mất gốc nhân bản chân chính và càng trở
thành vô luân lẫn vô thần, và v́ thế càng trở nên
tăm tối, rất
khẩn trương cần đến một thứ "ánh sáng muôn dân" xuất
phát từ
Giáo Hội để có thể sống
trong
"vui mừng và hy vọng".
Căn do
và mục đích của Năm Đức
Tin 2012-2013, như được phân tích trên đây, có thể
được tóm gọn trong chính lời của Đức Thánh Cha Biển
Đức XVI ở ngay đoạn mở đầu cho bài giáo lư đầu tiên
về đức tin trong Năm Đức Tin ngày Thứ Tư
18/10/2012 như sau:
“Tôi đă mở Năm đặc biệt này bằng Tông Thư Cửa Đức
Tin, để Giáo Hội có thể cảm nghiệm được một nhiệt
t́nh mới nơi niềm tin của ḿnh vào Chúa Giêsu Kitô,
Đấng Cứu Thế duy nhất của thế giới, có thể làm tái
bừng lên niềm vui của ḿnh trong việc bước trên con
đường được Người vạch ra cho chúng ta, và có thể làm
chứng một cách tỏ tường cho quyền lực biến đổi của
đức tin”.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL