“Thử nghĩ mà xem, Thượng Đế cấu tạo cơ
thể con người một cách rất hợp lư, nhưng
sao chúng ta lại không sử dụng nó theo
đúng ư của Ngài:
- Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước,
v́ Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới
phía trước, chứ không phải để chúng ta
cứ ngoái nh́n về những sự việc ở phía
sau.
- Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là
để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời
khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để
chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ
để nghe những lời tâng bốc êm tai.
- Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái
miệng và một cái lưỡi mềm mại, v́ Ngài
muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ
nói những lời khôn ngoan, chứ không phải
để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói
những lời sâu hiểm làm tổn thương người
khác.
- Ngài đặt bộ năo chúng ta trong một hộp
sọ vững chăi v́ Ngài muốn chúng ta nên
tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có
thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo
tích lũy những của cải bên ngoài, những
thứ dễ dàng bị mất mát.
- Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong
lồng ngực, v́ Ngài muốn những t́nh cảm
yêu thương giữa những con người phải
được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu
thẳm trong cơi ḷng, chứ không phải ở
một nơi hời hợt bên ngoài.