Bài 39 – Ngày
11/12/1996: Đức Trinh Nữ hiến dâng Đấng Cứu Thế của toàn thể nhân loại
1- Trong đoạn Dâng Chúa
Giêsu trong đền thờ, Thánh Luca nhấn mạnh đến thân mệnh thiên sai của
Chúa Giêsu. Mục đích trực tiếp cho cuộc hành tŕnh của Thánh Gia từ
Bêlem lên Giêrusalem theo bản văn của Thánh Luca đó là để chu toàn lề
luật: “Và khi đến thời gian thanh tẩy của ḿnh theo luật Moisen, các vị
đă mang Người lên Giêrusalem để dâng Người cho Chúa (như được viết trong
luật của Chúa là ‘hết mọi con trai đầu ḷng đều được kêu gọi thánh hiến
cho Chúa’), và hiến dâng một hy lễ theo những ǵ luật Chúa định là ‘một
cặp chim gáy hay hai con chim con’” (Lk 2:22-24).
Bằng hành động này, Mẹ
Maria và Thánh Giuse cho thấy ư định của ḿnh trong việc trung thành
tuân theo ư muốn của Thiên Chúa, loại trừ tất cả mọi thứ ân huệ. Việc
các vị lên đền thờ Giêrusalem có ư nghĩa của một cuộc thánh hiến cho
Thiên Chúa ở nơi Ngài hiện diện.
V́ nghèo nàn mà buộc phải
hiến dâng một cặp chim gáy hay con bồ câu, Mẹ Maria đă thực sự hiến dâng
Con Chiên đích thực là Đấng sẽ cứu chuộc nhân loại, do đó Mẹ tham dự vào
những ǵ được tiên báo trong những thứ hiến dâng theo nghi thức của luật
cũ.
Ông Simêon được Thánh
Thần linh ứng
2- Trong khi lề luật chỉ
đ̣i buộc phải thanh tẩy người mẹ sau khi sinh nở mà thôi, Thánh Luca lại
nói về “thời gian thanh tẩy của họ” (2:22), th́ có lẽ ngài muốn
nói chung đến những qui định liên quan đến cả người mẹ lẫn Người Con
trai đầu ḷng.
Chữ “thanh tẩy” này có thể
khiến chúng ta bỡ ngỡ, v́ nó ám chỉ đến một Người Mẹ, nhờ ân sủng đặc
biệt, đă được ơn vô nhiễm ngay từ giây phút đầu tiên trong cuộc đời của
ḿnh, cũng như cho Người Con hoàn toàn thánh hảo. Tuy nhiên, cần phải
nhớ rằng đó không phải là vấn đề thanh tẩy lương tâm khỏi t́ vết của tội
lỗi, mà chỉ là việc thanh tẩy thu nhận lại về nghi thức, theo ư nghĩ của
thời ấy, những ǵ có thể bị tác hại bởi nguyên sự kiện sinh nở mà không
dính dáng chi tới bất cứ một h́nh thức lỗi lầm nào.
Vị Thánh Kư sử dụng trường
hợp này để nhấn mạnh đến cái liên hệ đặc biệt giữa Chúa Giêsu là “trưởng
tử” (Lk 2:7,23) và sự thánh thiện của Thiên Chúa, cũng như đến tinh thần
của việc hiến dâng khiêm hạ đă tác động Mẹ Maria và Thánh Giuse” (cf Lk
2:24). Thật vậy, “cặp chim gáy hay con bồ câu” (Levi 12:8) là phần hiến
dâng của kẻ nghèo.
3- Trong đền thờ, Thánh
Giuse và Mẹ Maria gặp gỡ Ông Simêon là “người công chính và đạo hạnh,
mong chờ niềm an ủi của dân Israel” (Lk 2:25).
Tŕnh thuật này của Thánh
Luca không hề đả động ǵ tới quá khứ của ông hay về việc phục vụ của ông
trong đền thờ; tŕnh thuật này nói về một con người rất đạo đức đang
nuôi dưỡng niềm ước mong trong ḷng và đang trông chờ Đấng Thiên Sai là
niềm an ủi của dân Israel. Thật vậy, “Thánh Linh ở trên ông” và “ông đă
được cho biết rằng… ông không chết trước khi thấy Đức Kitô của Chúa” (Lk
2:25-26). Ông Simêon mời gọi chúng ta hăy nh́n vào hành động thương xót
này của Thiên Chúa, Đấng tuôn đổ Thần Linh trên kẻ trung tín của ḿnh để
hoàn trọn dự án yêu thương huyền diệu của Ngài.
Ông Simêon, một con người
cởi mở trước hành động của Thiên Chúa, “được Thần Linh tác động” (Lk
2:27), đă vào đền thờ là nơi ông gặp gỡ Chúa Giêsu, Thánh Giuse và Mẹ
Maria. Ẵm Con Trẻ trên đôi cánh tay của ḿnh, ông chúc tụng Thiên Chúa
mà nói: “Lạy Chúa, giờ đây xin cho tôi tớ của Chúa ra đi b́nh an như lời
của Ngài” (Lk 2:29).
Ông Simêon sử dụng một câu
Cựu Ước để diễn tả niềm vui ông cảm nghiệm được trong cuộc gặp gỡ Đấng
Thiên Sai và cảm thấy rằng mục đích cuộc đời của ông đă được nên trọn;
bởi thế ông có thể xin Đấng Tối Cao cho ông ra đi bằng an về thế giới
bên kia.
Thánh Giuse và Mẹ Maria
hiến dâng Đấng Cứu Thế của toàn thể nhân loại
Trong đoạn về việc Hiến
Dâng này, chúng ta có thể thoáng thấy việc đáp ứng niềm hy vọng của Dân
Israel nơi Đấng Thiên Sai. Chúng ta cũng có thể thấy nơi đoạn này một
dấu hiệu tiên tri về cuộc hội ngộ của con người với Chúa Kitô. Thánh
Linh là Đấng khả dĩ hóa cuộc hội ngộ này bằng việc làm bừng lên trong
tâm can con người ước muốn về cuộc gặp gỡ cứu độ ấy cũng như bằng việc
thực hiện cuộc gặp gỡ này.
Chúng ta cũng không thể bỏ
qua vai tṛ của Mẹ Maria là vị cống hiến Con Trẻ cho Ông Simêon lăo
thành thánh đức này. Theo ư muốn thần linh th́ chính Người Mẹ này là vị
cống hiến Chúa Giêsu cho nhân loại.
4- Trong việc tỏ tương lai
của Chúa Cứu Thế, Ông Simêon ám chỉ về lời tiên tri liên quan tới “Người
Tôi Tớ” được sai đến dân tuyển chọn và đến với các quốc gia. Chúa đă nói
cùng Người rằng: “Ta đă nắm lấy tay con và ǵn giữ con; Ta đă cống hiến
con như một thứ giao ước với dân này, một thứ ánh sáng cho chư dân”
(Is 42:6). Chưa hết: “Nếu con cần phải là tôi tớ của Ta để làm vươn lên
các chi tộc Giacóp và phục hồi thành phần kiên tŕ của Israel th́ quả là
quá nhỏ nhoi; Ta sẽ cống hiến con như một thứ ánh sáng cho chư dân, để
ơn cứu độ của Ta vươn đến tận cùng trái đất” (Is 49:6).
Trong bài ca vịnh của ḿnh,
Ông Simêon đă lập lại nhăn giới ấy và nhấn mạnh đến tính cách toàn cầu
phổ quát của sứ vụ Chúa Giêsu: “V́ mắt tôi đă thấy ơn cứu độ của Ngài
được Ngài sửa soạn trước mặt của tất cả mọi dân tộc, thấy một thứ ánh
sáng tỏ cho các Dân Ngoại, và cho vinh quang của dân Israel của Ngài”
(Lk 2:30-32).
Làm sao chúng ta lại không
cảm thấy diệu kỳ trước những lời này chứ? “Và cha mẹ của Người cảm thấy
lạ lùng về những ǵ nói tới Người” (Lk 2:33). Thế nhưng, cảm nghiệm này
đă giúp cho Thánh Giuse và Mẹ Maria hiểu rơ hơn nữa tầm quan trọng nơi
hành động hiến dâng của các vị, ở chỗ, trong đền thờ Giêrusalem, các vị
đă hiến dâng Đấng, là vinh hiển của dân Người, đồng thời cũng là ơn cứu
độ cho toàn thể nhân loại.
Đaminh Maria
Cao Tấn Tĩnh, BVL,
Chuyển
dịch
từ
L'Osservatore Romano Weekly Edition in English 18/12/1996, trang 9.
|