ĐTC Gioan Phaolô II: Giáo Lư Thánh Mẫu Bài 44 - Ngày 26/2/1997: Chúa Giêsu làm phép lạ theo yêu cầu của Mẹ

 

1- Trong đoạn về tiệc cưới ở Cana, Thánh Gioan cho thấy việc can thiệp đầu tiên của Mẹ Maria vào đời sống công khai của Chúa Giêsu và nhấn mạnh đến việc hợp tác của Mẹ trong sứ vụ của Con Mẹ.

 

Mở đầu tŕnh thuật này, Vị Thánh kư nói cho chúng ta biết rằng “Mẹ của Chúa Giêsu ở đó” (Gioan 2:1), như thể cho rằng việc hiện diện của Mẹ là lư do để cặp vợ chồng này mời cả Chúa Giêsu và các môn đệ của Người nữa (cf. Redemptoris Mater, n. 21), nên ngài c̣n thêm rằng “Chúa Giêsu cũng được mời dự đám cưới cùng với các môn đệ của Người” (Gioan 2:2). Bằng những ư tứ ấy, Thánh Gioan dường như muốn nói rằng ở tiệc cưới Cana, cũng như ở biến cố trọng yếu Nhập Thể, th́ chính Mẹ Maria là vị giới thiệu Đấng Cứu Thế.

 

Ư nghĩa và vai tṛ về sự hiện diện của Đức Trinh Nữ trở thành hiển nhiên khi xẩy ra t́nh trạng hết rượu. Là một người nội trợ lành nghề và khéo léo, Mẹ thấy ngay t́nh h́nh và lập tức can thiệp để không làm mất vui của ai, nhất là để giúp cho cặp vợ chồng mới gặp phải khó khăn.

 

Đến với Chúa Giêsu bằng những lời lẽ: “Họ hết rượu rồi” (Gioan 2:3), Mẹ Maria bày tỏ cùng Người mối quan tâm của Mẹ về t́nh h́nh ấy, mong Người giải quyết cho. Đúng hơn, theo một số nhà chú giải thánh kinh, Mẹ của Người mong thấy một dấu lạ, v́ Chúa Giêsu không có rượu bên ḿnh.

 

2- Việc quyết định của Mẹ Maria, vị có thể t́m được rượu cần thiết ở một nơi nào đó, cho thấy đức tin can trường của ḿnh, v́ cho đến lúc bấy giờ Chúa Giêsu chưa làm một phép lạ nào, cả ở Nazarét hay trong đời sống công khai của Người.

 

Ở Cana, Đức Trinh Nữ một lần nữa cho thấy việc Mẹ hoàn toàn thuận lợi cho Thiên Chúa. Nơi Biến Cố Truyền Tin Mẹ đă góp phần vào phép lạ thụ thai trinh nguyên bằng ḷng tin tưởng vào Chúa Giêsu trước khi được thấy Người; ở đây, ḷng tin tưởng của Mẹ vào quyền năng chưa được tỏ hiện của Chúa Giêsu khiến Người thực hiện “dấu lạ” đầu tiên của Người, việc biến nước lă thành rượu.

 

Như thế, về niềm tin, Mẹ đi trước các môn đệ, thành phần, như Thánh Gioan nói, sẽ tin sau phép lạ ấy: Chúa Giêsu “đă tỏ vinh quang của Người; và các môn đệ của Người đă tin vào Người” (Gioan 2:11). Vậy, Mẹ Maria đă kiên cường đức tin của các vị bằng việc có được dấu lạ ấy.  

 

3- Câu Chúa Giêsu trả lời cho Mẹ Maria “Này bà, bà và tôi có can chi đâu? Giờ của tôi chưa đến” (Gioan 2:4), như diễn tả một chối từ, như thể thử thách đức tin của Mẹ Người.

 

Theo một lời dẫn giải th́ từ lúc bắt đầu sứ vụ của ḿnh, Chúa Giêsu dường như đặt lại vấn đề về mối liên hệ tự nhiên của người con được Mẹ của Người căn cứ. Câu này, theo kiểu nói địa phương, cố ư nhấn mạnh đến khoảng cách giữa con người với nhau, bằng cách loại trừ đi một mối hiệp thông về sự sống. Khoảng cách này không loại trừ ḷng tôn kính và cảm mến; chữ “bà” được Người ngỏ cùng Mẹ của Người được sử dụng với một giọng điệu sẽ được tái diễn trong các cuộc đối thoại với người đàn bà Canaan (xem Mathêu 15:28), với người phụ nữ Samaritanô (xem Gioan 4:21), với người đàn bà ngoại t́nh (xem Gioan 8:10) và với Maria Mai Đệ Liên (xem Gioan 20:13), trong những bối cảnh cho thấy mối liên hệ tích cực của Chúa Giêsu với thành phần nữ nhân giao tiếp với Người.

 

Bằng câu phát biểu “Này bà, bà và tôi đâu có liên can chi?”, Chúa Giêsu có ư đặt việc hợp tác của Mẹ Maria vào tầm mức cứu độ, một việc cứu độ nhờ bao gồm cả đức tin và đức cậy của Mẹ, cần Mẹ phải vượt ra ngoài vai trṭ làm mẹ tự nhiên của Mẹ.

 

4- Quan trọng hơn nữa đó là lư do Chúa Giêsu nêu lên là “Giờ của tôi chưa tới” (Gioan 2:4).

 

Một số học giả đă nghiên cứu đoạn sách thánh này, theo lời dẫn giải của Thánh Âu Quốc Tinh, đồng hóa cái “giờ” này với biến cố Khổ Nạn. Trái lại, đối với những học giả khác, nó nói tới phép lạ đầu tiên cho thấy quyền năng thiên sai của vị tiên tri ở Nazarét. Tuy nhiên, có những học giả khác chủ trương rằng câu nói này có tính cách nghi vấn và nối dài vấn đề trước đó: “Bà có can chi với tôi đâu?  Giờ của tôi đă đến rồi hay sao?” Chúa Giêsu muốn Mẹ Maria hiểu rằng từ nay trở đi Người không c̣n lệ thuộc vào Mẹ, mà Người cần phải khởi động nđể thực hiện công việc của Cha Người. Bởi thế Mẹ Maria đă thành thật không nài nỉ Người mà tiến đến với thành phần phục vụ, bảo họ hăy nghe theo lời của Người.

 

Dầu sao ḷng tin tưởng của Mẹ đă được tưởng thưởng. Chúa Giêsu, Đấng Mẹ đă hoàn toàn để Người tự do tác hành, thực hiện phép lạ, khi nhận thấy ḷng can đảm và chân thành của Mẹ Người: “Chúa Giêsu đă nói cùng họ rằng ‘Hăy đổ đầy nước các chum’. Và họ đă đổ nước đầy đến miệng” (Gioan 2:7). Như thế việc tuân phục của họ cũng giúp vào việc có được vô khối rượu uống.

 

Lời Mẹ Maria yêu cầu: “Hăy làm những ǵ Người bảo”, vẫn giữ nguyên giá trị của ḿnh đối với thành phần Kitô hữu ở mọi thời đại và được nhắm đến chỗ tái tấu cái hiệu quả tuyệt vời của nó nơi cuộc sống của hết mọi người. Đó là một lời kêu gọi hăy dứt khoát tin tưởng, nhất là khi người ta không hiểu ư nghĩa hay thiện ích của những ǵ Chúa Kitô mong muốn.

 

Như trong tŕnh thuật về người phụ nữ Canaan (xem Mathêu 15:24-26), việc từ chối ra mặt của Chúa Giêsu đă đề cao đức tin của người đàn bà này thế nào th́ những lời Con của Mẹ nói “giờ của tôi chưa đến”, cùng với việc thực hiện phép lạ đầu tiên ấy, cũng cho thấy đức tin cao cả của Người Mẹ này và quyền năng của lời Mẹ nguyện cầu.

 

Đoạn về tiệc cưới ở Cana thúc giục chúng ta trở nên can trường trong đức tin và cảm nghiệm trong đời sống của chúng ta sự thật của những lời Phúc Âm: “Hăy xin sẽ được” (Mathêu 7:7; Luca 11:9).

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,

Chuyển dịch từ mạng điện toán toàn cầu của Ṭa Thánh.

http://www.vatican.va/holy_father/john_paul_ii/audiences/1997/documents/hf_jp-ii_aud_26021997_en.html