ĐTC Gioan Phaolô II – Giáo Lư Thánh Mẫu - Bài 46 Ngày 12/3/1997: Vai tṛ của Mẹï Maria khi Chúa Giêsu công khai thi hành thừa tác vụ của Người.

 

1- Sau khi nhắc lại việc can thiệp của Mẹ Maria ở tiệc cưới Cana, Công Đồng Chung Vaticanô II đă nhấn mạnh đến việc Mẹ tham dự vào đời sống công khai của Chúa Giêsu: “Trong cuộc rao giảng của Con ḿnh, Mẹ đă lănh nhận những lời mà nhờ đó, khi ca tụng một vương quốc vượt lên trên những quan tâm và liên hệ về huyết nhục, Người đă tuyên bố rằng phúc cho những ai đă nghe và tuân giữ lời Thiên Chúa” (cf. Mk 3:35 par.; Lk 11: 27-28) như Mẹ đă trung thành thực hiện (cf. Lk 2:19, 51)” (Lumen gentium, n. 58).

 

Việc bắt đầu sứ vụ của Chúa Giêsu cũng có nghĩa là việc tách xa khỏi Mẹ của Người, Vị không luôn theo Con của ḿnh hành tŕnh trên các nẻo đường Palestine. Chúa Giêsu đă cố ư muốn tách khỏi Mẹ của ḿnh cũng như khỏi t́nh cảm gia đ́nh, như có thể được hàm chứa nnơi các điều kiện Người truyền cho các môn đệ của ḿnh để theo Người và dấn thân loan truyền vương quốc của Thiên Chúa.

 

Tuy nhiên, đôi khi Mẹ Maria đă nghe con Mẹ giảng dạy. Chúng ta có thể cho rằng Mẹ đă hiện diện ở hội đường Nazarét khi Chúa Giêsu, sau khi đọc lời tiên tri của Isaia, nhận định về bài đọc và áp dụng nó cho chính bản thân Người (cf. Lk 4:18-30). Mẹ đă phải chịu đựng ra sao trong trường hợp ấy, trường hợp mà sau khi chia sẻ cái ngỡ ngàng chung về “những lời lẽ từ ái phát từ từ miệng của Người” (Lk 4:22), Mẹ nhận thấy cái hận thù thô bạo của đồng hương của ḿnh muốn tống Chúa Giêsu ra khỏi hội đường và thậm chí c̣n cố gắng sát hại Người nữa! Thảm kịch vào lúc bấy giờ là những ǵ hiển nhiên qua nnhững lời của Thánh kư Luca sau đây: “Họ vùng dậy tống Người ra khỏi thành phố, và dẫn Người đến bờ của một ngọn đồi ở bên dưới thành phố này để có thể đẩy Người đâm đầu xuống. Thế nhưng Người đă qua giữa họ mà đi” (4:29-30). 

 

Sau biến cố này, khi nhận thấy có thể sẽ xẩy ra những cuộc thử thách khác, Mẹ Maria đă kiên cường và sâu xa hôn việc Mẹ hoàn toàn tuân phục ư muốn của Thiên Chúa, dâng nnlên Ngài nỗi khổ đau của ḿnh như là một người mẹ cùng với nỗi cô đơn của Mẹ.

 

2- Theo các Phúc Âm th́ Mẹ Maria đă có cơ hội để nghe Con Mẹ ở các trường hợp khác nữa. Trước hết là ở Carphanaum, nơi Chúa Giêsu đến sau tiệc cưới Cana, “với mẹ của Người và anh em của Người cùng các môn đệ của Người” (Jn 2:12). Hơn nữa, v́ Lễ Vượt Qua mà có lẽ Mẹ có thể theo Người lên đền thờ ở Giêrusalem là nơi Chúa Giêsu đă gọi là nhà của Cha Người và Người đă cảm thấy nung nấu ḷng nhiệt thành (cf. Jn 2:16-17). Đến trễ trong đám đông không thể tiến đến với Chúa Giêsu được, Mẹ nghe thấy Người trả lời cho những ai nói với Người rằng Mẹ và thân quyến của họ đă đến: “Mẹ của Tôi và anh em của Tôi là những ai nghe lời Thiên Chúa và thực hành lời ấy” (Lk 8:21).

 

Với những lời ấy, Chúa Kitô, mặc dầu tương đối hóa những mối liên hệ gia đ́nh, đang ngỏ lời ca tụng hết sức Mẹ của Người bằng việc khẳng định một mối liên hệ cao cả hơn nữa với Mẹ. Thật vậy, trong việc lắng nghe Con của ḿnh, Mẹ chấp nhận tất cả những lời của Người và trung thành thực hành những lời của Người.

 

Chúng ta có thể tưởng tượng rằng, mặc dù Mẹ không theo Chúa Giêsu trong cuộc hành tŕnh truyền giáo, Mẹ cũng được cho biết về các hoạt động tông đồ của Con ḿnh, khi nhận được một cách ưu ái và hớn hỏ các tin tức về việc Người giảng dạy từ môi miệng của những ai đă gặp gỡ Người.

 

Việc tách ly không có nghĩa là xa mặt cách ḷng, cũng không có nghĩa là làm cản trở việc Người Mẹ này theo dỏi Con ḿnh bằng tinh thần, cản trở việc giữ và suy niệm giáo huấn của Người như Mẹ đă thực hiện trong thời gian Chúa Giêsu sống ẩn dật ở Nazarét. Thật vậy, đức tin của Mẹ đă giúp Mẹ có thể nắm bắt được ư nghĩa những lời Chúa Giêsu nói trước các môn đệ của Người và hơn các môn đệ của Người, những vị thường không hiểu giáo huấn của Người, nhất là nhữngt ǵ liên quan tới cuộc Khổ Nạn tương lai của Người (cf. Mt 16:21-23; Mk 9:32; Lk 9:45).

 

3- Theo dơi những biến cố nơi cuộc đời của Con ḿnh, Mẹ Maria thông phần vào thảm kịch của Người về cảm nghiệm bị loại trừ bởi một số trong thành phần dân tuyển chọn. Việc loại trừ này đầu tiên đă diễn ra trong chuyến Người viếng thăm Nazarét và càng ngày càng trở nên hiển nhiên hơn nơi các lời nói và thái độ của những vị lănh đạo trong dân.

 

Bởi thế Đức Trinh Nữ thường biết được nhữngt chỉ trtích, nhục mạ và đe dọa nhắm vào Chúa Giêsu. Cả ở Nazarét nữa, Mẹ thường bị trục trặc bởi thành phần họ hàng thân quen không tin tưởng, thành phần t́m cách thử thách Chúa Giêsu (cf Jn 7:2-5) hay ngăn chặn sứ vụ của Người (Mk 3:21).

 

Nhờ nỗi khổ đau ấy, được chịu đứng một cách rất xứng đáng và kín đáo, Mẹ Maria cùng Con Mẹ hành tŕnh “lên Giêrusalem”, và càng gắn bó với Người trong đức tin, đức cậy và đức mến, Mẹ cộng tác vào ơn cứu độ.

 

4- Vậy Đức Trinh Nữ đă trở thành một mẫu gương cho những ai chấp nhận những lời của Chúa Kitô. Tin tưởng vào sứ điệp thần linh từ biến cố Truyền Tin và hoàn toàn ủng hộ Con Người của Con, Mẹ dạy chúng ta hăy tin tưởng lắng nghe Đấng Cứu Thế này, hăy khám phá nơi Ngtười Lời thần linh, Đấng biến đổi và canh tân đời sống của chúng ta. Kinh nghiệm của Mẹ cũng phấn khích chúng ta chấp nhận những thử thách và khổ đau xuất phát từ ḷng trung thành với Chúa Kitô, gắn mắt của chúng ta vào tnhứ hạnh phúc được Chúa Giêsu hứa ban cho những ai lắng nghe Người và giữ lời của Người.

 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,

Chuyển dịch từ mạng điện toán toàn cầu của Ṭa Thánh.

http://www.vatican.va/holy_father/john_paul_ii/audiences/1997/documents/hf_jp-ii_aud_12031997_en.htmll