Nhật
Trường
Trần
Thiện
Thanh:
Anh
Vẫn
Sống
…
Nguyễn
Quang
Duy
Lên
năm
tuổi
tôi
được
thấy
những
cánh
dù
thả
sát
cạnh
nhà,
được
nghe
những
tiếng
súng
tấn
công
vào
mật
khu
cộng
sản
và
được
gia
đ́nh
thu
xếp
để
về
Sài
G̣n
sinh
sống.
Chiến
tranh
lại
đến
với
Sài
G̣n,
những
cộng
quân
chỉ
hơn
tôi
ít
tuổi
lạc
lơng
trong
cuộc
tháo
chạy
hay
nằm
phơi
xác
trên
đường
phố
trong
trận
Mậu
Thân.
Rồi
h́nh
ảnh
chiến
tranh
trên
truyền
h́nh
trên
báo
chí,
những
cuộc
pháo
kích
vào
Sài
G̣n,
những
vụ
đặt
bom
khủng
bố
và
những
binh
sĩ
Việt
Nam
Cộng
Ḥa
tử
trận
mỗi
ngày
một
nhiều
hơn.
Không
chọn
lựa
chiến
tranh
nhưng
chiến
tranh
đă
đến
và
mỗi
ngày
một
trở
nên
khốc
liệt
hơn.
Sống
trong
khu
lao
động
chúng
tôi
thường
gắn
bó
với
nhau,
khi
người
lính
trận
trở
về
dù
sống
hay
chết
cũng
là
cơ
hội
để
thế
hệ
chúng
tôi
gắn
bó
với
nhau
hơn.
Về
thăm
nhà
các
anh
kể
cho
chúng
tôi
nghe
chuyện
chiến
trường
rồi
hát
cho
chúng
tôi
nghe
những
bài
ca
yêu
thích.
Nếu
các
anh
về
trong
ḥm
gỗ
trong
chiếc
poncho
chúng
tôi
lại
có
những
đêm
không
ngủ
quay
quần
bên
các
anh
ca
hát
như
sửa
sọan
cho
chính
ḿnh
sẵn
sàng
dấn
thân
vào
cuộc
chiến.
Những
đứa
bạn
tôi
Mai,
rồi
Quân
lấy
khai
sinh
của
người
khác
để
đầu
quân
gia
nhập
quân
đội.
Sau
1975
tôi
chưa
thấy
ai
nhắc
đến
những
thanh
niên
miền
Nam
như
Mai
như
Quân
đă
t́nh
nguyện
gia
nhập
quân
đội
mặc
dầu
chưa
đến
tuổi
thi
hành
quân
dịch.
Vẫn
biết
đi
vào
cuộc
chiến
là
đi
vào
cơi
chết
chúng
tôi
vẫn
nóng
ḷng
sửa
sọan.
Tại
sao
lại
ước
mơ
và
sửa
sọan
bước
vào
chiến
tranh
thay
v́
nghe
lời
người
lớn
du
học:
Tôi
yêu
được
làm
người
lính.
Khi
c̣n
nhỏ
mỗi
lần
nghêu
ngao
hát
bài:
“Từ
khi
anh
thôi
học,
và
từ
khi
anh
khoác
áo
treillis
…”
là
mỗi
lần
được
gia
đ́nh
khuyên
nhủ
ráng
học
để
giúp
nước
giúp
nhà.
Tôi
yêu
đời
lính
nên
cũng
yêu
nhạc
lính
và
tôi
yêu
nhạc
Nhật
Trường
Trần
Thiện
Thanh.
Rừng
lá
thấp
là
bài
tôi
yêu
thích
nhất.
Bài
được
viết
tặng
cho
Đại
Úy
Vũ
Mạnh
Hùng
tử
trận
trên
cầu
Thị
Nghè
trong
trận
chiến
Mậu
thân.
Lạ
một
điều
bản
nhạc
về
một
người
thật
đă
hy
sinh
nhưng
vẫn
đi
vào
ḷng
người
và
vẫn
lôi
cuốn
nhiều
người
“lên
đường
vui
chinh
chiến
dài
lâu.”
Trong
CD
Anh
Không
Chết
Đâu
Anh
Nam
Lộc
và
Việt
Dzũng
nêu
lên
một
đặc
thù
của
nhạc
Trần
Thiện
Thanh
là
thường
nhắc
đến
màu
xanh.
Trong
bài
Rừng
Lá
Thấp
chưa
đến
200
chữ
đă
có
đến
5
chữ
để
diễn
tả
màu
xanh:
“Rừng
lá
xanh
xanh
cây
phủ
đường
đi …
Khi
bùn
lầy
c̣n
pha
sắc
áo
xanh
…
Rừng
lá
xanh
xanh
lối
ṃn
chẩy
quanh…”
Màu
xanh
chính
là
mầu
hy
vọng,
màu
của
sự
sống,
màu
của
tương
lai,
chính
những
ḍng
nhạc
xanh
xanh
của
Trần
Thiện
Thanh
đă
giúp
hàng
hàng
lớp
lớp
lên
đường
“đánh
giặc
lâu
bền
cho
non
nước
b́nh
yên
…”.
Rừng
Lá
Thấp
không
phải
là
bài
duy
nhất
Vinh
Danh
Người
Chiến
Sĩ
Quân
Lực
Việt
Nam
Cộng
Ḥa.
Trần
Thiện
Thanh
c̣n
viết
bài
Người
ở
lại
Charlie
để
tạ
từ
Đại
tá
Nguyễn
Đ́nh
Bảo
tiểu
đoàn
trưởng
tiểu
đoàn
8 Dù
đă
anh
dũng
hy
sinh
trên
đồi
Charlie
Tân
Cảnh
Komtum.
“Anh!
Anh!
Hỡi
anh
ở
lại
Charlie.
Anh!
Anh!
Hỡi
anh
giă
từ
vũ
khí…
Anh!
Anh!
Nhớ
anh
trời
làm
cơn
băo.
Anh!
Anh!
Tiếc
anh
chiều
rừng
thay
áo…”
Trần
Thiện
Thanh,
cùng
người
em
trai
Trần
Thiện
Thanh
ṭan
sáng
tác
ca
khúc
Bắc
Đẩu
để
vinh
danh
một
bạn
thân
vừa
nằm
xuống
“Người
bỗng
trở
thành
v́
sao
Bắc
Đẩu,
…”
Thần
chết
không
phải
chỉ
đến
với
người
sống,
thân
xác
anh
v́
Sao
Bắc
Đẩu
ba
lần
bị
đạn
thù
bắn
nát.
“Người
tên
Bắc
Đẩu
chết
trận
La
Vang,
liệm
xác
ba
lần
Ngọc
Bích
cũng
tan…”
Bắc
Đẩu
Đại
Úy
Thiết
Giáp
Nguyễn
ngọc
Bích
là
một
bằng
chứng
tàn
khốc
của
Chiến
tranh.
Vở
nhạc
kịch
Trên
Đỉnh
Mùa
Đông
và
bản
nhạc
Anh
không
chết
đâu
Anh
được
sáng
tác
để
ca
ngợi
tinh
thần
bất
khuất
của
chiến
sĩ
Việt
Nam
Cộng
Ḥa
Đại
úy
Pháo
Binh
Nhảy
Dù
Nguyễn
Văn
Đương.
“Anh
không
chết
đâu
anh,
người
anh
hùng
mủ
đỏ
tên
Đương”
đă
tự
kết
liễu
đời
ḿnh
khi
tiền
đồn
bị
cộng
quân
chiếm
đóng.
Từ
Hạ
Lào
Anh
trở
về
quê
nhà
và “Anh
vẫn
sống
thênh
thang
trong
ḷng
muôn
người
biết
thương
đời
lính…”
Khi
cuộc
chiến kết
thúc,
30-4-1975,
Thiếu
tướng
Phạm
Văn
Phú,
Thiếu
tướng
Nguyễn
Khoa
Nam,
Chuẩn
tướng
Lê
văn
Hưng,
Chuẩn
tướng
Lê
Nguyên
Vỹ,
Chuẩn
tướng
Trần
Văn
Hai,
Đại
Tá
Hồ
Ngọc
Cẩn
và
hằng
ngàn
chiến
sĩ
quân
lực
Việt
Nam
Cộng
Ḥa
đă
tuẩn
tiết
để “vẫn
sống
thênh
thang
trong
ḷng
muôn
người
biết
thương
đời
lính…”
Họ
đă
trở
thành
những
anh
hùng
vị
quốc
vong
thân
và
sống
măi
trong
ḷng
dân
tộc.
Nếu
bạn
từ
phương
xa
ghé
thăm
Melbourne,
Victoria,
xin
ghé
Đền
Thờ
Quốc
Tổ
thắp
một
nén
nhang
cầu
nguyện
cho
vong
linh
của
những
người
đă
hy
sinh
để
chúng
ta
được
sống.
Tháng
9-2012
tới
đây
tại
Úc
Châu
sẽ
có
một
Lễ
Hội
Âm
Nhạc:
Nhật
Trường
Trần
Thiện
Thanh
–
Anh
Không
Chết
Đâu
Anh,
với
sự
góp
mặt
của
hầu
hết
Ca
Nhạc
Sĩ
và
MCs
hàng
đầu
Trung
Tâm
Asia
Entertainment
do
VietStars
Entertainment
đứng
ra
tổ
chức.
Riêng
tại
Melbourne,
Cộng
Đồng
Người
Việt
Tự
Do
tại
Victoria
đă
đồng
thuận
phối
hợp
với
VietStars
Entertainment
để
tổ
chức
Lễ
Hội
Âm
Nhạc
này.
Tất
cả
tiền
lời
của
hai
ngày
Lễ
Hội
Âm
Nhạc
ở
Melbourne,
Thứ
Bảy,
ngày
8 và
Chủ
Nhật,
ngày
9
Tháng
9,
2012,
sau
khi
trừ
các
chi
phí
tổ
chức,
sẽ
được
Ban
Tổ
Chức
xung
vào
quỹ
để
trùng
tu
và
bảo
tŕ
Đền
Thờ
Quốc
Tổ
để
hậu
sinh
luôn
có
cơ
hội
phụng
thờ
Quốc
Tổ,
anh
hùng
liệt
nữ
dân
tộc,
và
những
người
chiến
sĩ
đă
bảo
vệ
miền
Nam
tự
do.
Trần
Thiện
Thanh
viết
bài
Biển
mặn
nói
lên
tâm
sự
chính
ḿnh
và
tâm
sự
của
những
người
con
yêu
của
đất
nước
một
đất
nước
luôn
bị
đe
dọa
của
Bắc
Phương:
“Cao
ngất
Trường
Sơn,
Ôm
ấp
t́nh
thương
nước
ra
sông
nguồn,
T́m
về
biển
Đông,
T́nh
yêu
thành
sóng
Thái
B́nh
Dương,
Rồi
từng
đêm
sương,
Sóng
vỗ
về
ru
giấc
quê
hương,
Nhưng
quê
hương
chưa
ngủ,
Khi
bom
đạn
tơi
bời,
C̣n
nhục
nhằn
dưới
ruộng
trên
nương.
Tôi
thức
từng
đêm
thơ
ấu,
Mà
nghe
muối
pha
trong
ḷng
Mẹ
là
mẹ
Trùng
Dương,
Gào
than
từ
băi
trước
ghềnh
sau,
Tuổi
trời
qua
mau,
Gió
biển
mặn
nuôi
lớn
khôn
tôi,
Nên
năm
hăm
mốt
tuổi,
Tôi
đi
vào
quân
đội
mà
ḷng
th́
chưa
hề
yêu
ai.
Tôi
đến
lại
đi,
Xa
vắng
đời
tôi
chiến
chinh
lâu
dài,
Miệt
mài
đời
trai,
Vượt
truông
dài
che
khuất
biển
xanh,
Đẹp
tựa
trong
tranh,
Gót
bùn
lầy
cho
lúa
thêm
xanh,
Trong
bao
lần
quân
hành,
Tôi
qua
vùng
khô
cặn,
Mồ
hôi
thành
biển
mặn
trên
môi.”
Lời
nhạc
Trần
Thiện
Thanh
luôn
tràn
đầy
tính
nhân
bản
kiên
cường
chiến
đấu
nhưng
tuyệt
đối
không
reo
rắc
hận
thù.
V́
thế
nhạc
của
anh
sống
măi
trong
ḷng
những
người
Việt
thương
yêu
đất
nước
và
luôn
sẵn
sàng
“đánh
giặc
lâu
bền
cho
non
nước
b́nh
yên
…”.
Tôi
viết
bài
này
nhân
sinh
nhật
lần
thứ
70
của
Nhật
Trường
Trần
Thiện
Thanh,
12-6-2012,
để
nhớ
măi
Trần
Thiện
Thanh
“…Anh
vẫn
sống
thênh
thang
trong
ḷng
muôn
người
biết
thương
đời
lính
…”
Tôi
viết
bài
này
nhân
Ngày
Quân
Lực
Việt
Nam
Cộng
Ḥa
19-6
để
nói
lên
lời
tri
ân
các
chiến
sĩ
Việt
Nam
Cộng
Ḥa
những
người
“…
vẫn
sống
thênh
thang
trong
ḷng
muôn
người
biết
thương
đời
lính
…”
Nguyễn
Quang
Duy
Melbourne,
Úc
Đại
Lợi
17-6-2012