|
“ Ông già Noel Xuống
phố”
Thân tặng Nhóm Monica
Phuợng Vũ
Tuổi trẻ Saig̣n thật dễ thuơng, như nhóm Tuổi trẻ trong đ̣an y tế (Hội
Nhân Đức) mà tôi mới vừa đi công tác Từ Thiện chung, như nhóm nhỏ Từ
Thiện, học tṛ SNA của tôi mà tiêu biểu là Minh Hằng, cô bé lớp truởng
xinh xắn, ngày nào của tôi. Những email em gủi cho bạn bè khắp nơi,
thuờng là những câu chuyện về những nguời nghèo khổ đó đây trong các xó
xỉnh, góc chợ của Saig̣n. Em “sưu tầm” về họ và ghi lại những mảnh đời
đau thuơng bất hạnh của họ để kêu gọi ḷng từ tâm của mọi nguời, v́ một
ḿnh em “ôm” không xuể.! Tuổi trẻ Saig̣n lại c̣n có những sáng kiến độc
đáo, tuần rồi tôi nghe cô em kể có một nhóm bạn trẻ vào đêm Noel, họ
đóng vai “ông già Noel xuống phố” chạy xe khắp phố, t́m gặp và tặng quà
cho những nguời ngủ đầu đuờng xó chợ, đem đến cho họ một niềm vui nhỏ
trong đêm Chúa sinh ra!. Thật là một ư tuởng tuyệt vời! Tôi nghĩ điều
này ḿnh có thể thực hiện đuợc! Tại sao không?? Thế là tôi chạy ra tiệm
bánh Đức Phát, đặt mua một số bánh có bao b́ lịch sự, đẹp đẽ, mua một
vài bao kẹo Rồi sau đó ra ngân hàng đổi tiền lẽ. Thế là việc chuẩn bị
hành trang cho “ông già Noel xuống phố” của tôi đă sẳn sàng…Kỳ này quà
sẽ đuợc trao tận tay như lời các bạn tôi vẫn nhắc nhở, v́ nghe những lời
đồn thổi về việc từ thiện bị “ăn chặn” nhưng thỉnh thỏang tôi lại nghe
có lời e dè: “Đi đuờng đêm Saig̣n, coi chừng bị cuớp, hay trấn lột..nhất
là đi vào những con đuờng tối thiếu ánh sáng, để t́m những nguời ngủ lề
đuờng..” nhưng sao tôi vẫn thấy tự tin rằng mọi sự rồi sẽ tốt đẹp và
ḷng vẫn thấy b́nh an! “Đừng Sợ”, đó là lời nhắc nhở mà tôi hằng ghi nhớ,
nếu làm việc ǵ tốt mà ḿnh cứ e ngại, cẩn thận quá, cuối cùng ḿnh sẽ
không làm đuợc ǵ cả!
Chiều tối 24/12, Saig̣n tấp nập chuẩn bị đón Giáng Sinh, nhất là các
tiệm bánh lớn, nguời ra vào tấp nập để nhận bánh Noel đă đặt sẳn. Tôi
đến tiệm bánh để nhận số bánh đă đặt truớc và xin đủ số bao nylon để có
thể phân quà ra cho dễ. Về nhà tôi vội vàng phân bánh vô từng bịch, bỏ
thêm vào một số kẹo, cho vào đó một số tiền, rồi cột lại! Nh́n 2 bao quà
“thành phẩm” to tuớng đă chuẩn bị xong, tôi hài ḷng cất vào góc pḥng
và chuẩn bị đi dự lễ thiếu nhi. Tôi phải thay đổi kế họach dự lễ Giáng
sinh và nghe thánh ca vọng giáng sinh tại một nhà thờ ở Saigon, nghe nói
hay lắm v́ “đêm Noel cho nguời nghèo”, nếu đi lễ nguời lớn th́ về khuya
quá, sẽ không có giờ đi “công tác”. Trong lời nguyện thánh lễ thiếu nhi,
tôi cũng nghe nhắc đến nhiều nguời nghèo khổ, không nơi nuơng thân, đói
rách, bần hàn cần đến sự quan tâm của mọi nguời, đặc biệt là trong đêm
mừng Chúa ra đời! Cho cây đời c̣n xanh lá,v́ lư thuyết quá nhiều rồi,
cần thực tế bằng hành động cụ thể hơn, tôi thầm cầu nguyện: “Chúa ơi!
con sẽ thực hiện điều Chúa dạy tối nay, hăy giữ ǵn con tối nay đi đuợc
b́nh an”. Thánh lễ thiếu nhi nhưng cũng quá đông, tràn ngập, nguời là
nguời, lễ xong ai cũng hối hả về chắc lo cho bửa tiệc mừng Xmas tối nay.
Tôi cũng có “bửa tiệc tối nay” theo kiểu của tôi…
Hơn 10 giờ tối, chị em tôi chuẩn bị lên đuờng, tôi khóac thêm chiếc áo
gió màu đỏ mà M. Hằng mới tặng tôi truớc khi lên đuờng đi Đồng Nai cho
công tác Từ Thiện, đội thêm cái nón ông già Noel vào, trông cũng ra vẽ
ông già Noel lắm, chỉ tiếc là ngồi xe máy phải đội mũ an ṭan nên không
đội đuợc. Giờ này chắc chắn những con đuờng đổ về trung tâm Saig̣n sẽ
đông nghẹt nguời “quần là áo luợt” tràn ra đuờng mừng đón Noel. Chị em
tôi quyết định đi về huớng Chợ lớn, lúc tối M. Hằng đem quà Xmas tới
tặng tôi đă dặn ḍ:
-
Tối nay cô nhớ ghé “bà già chợ NTPhuơng” của em nghen ( một bà già hơn
80 tuổi, tối tối đi luợm lon, ve chai ở chợ)
-
Đuợc rồi ! cô sẽ ghé “bà già của em” đầu tiên!
Khi đi đến chợ NTP theo chỗ MH dăn ḍ,t́m măi tôi chẳng thấy bóng dáng
bà già nào cả ! Tôi tự nhủ : “Sao mới “mở hàng” mà đă bị ế rồi!?
Xe quẹo lên khu đại học Bách Khoa, Phú Thọ, v́ nghe nói dọc theo lề
đuờng ở đây, tối thuờng có nhiều nguời đến ngủ, nhưng lạ quá,đi tới, đi
lui vẫn không t́m thấy bóng dáng một ai ! chị tôi bèn nói:
-
Hay là họ đi chơi Noel hết rồi
-
Chẳng lẽ vậy, nếu đuợc như vậy th́ cũng mừng dùm cho họ
Trên đuờng ṿng, quay huớng khác, tôi chợt thấy một bác cyclo già, yếu
đang đẩy xe bên đuờng, tôi bèn chọn bác làm nguời “mở hàng” cho chuyến
công tác tối nay. Bác đi từ ngơ ngác tới ngạc nhiên mùng rỡ khi biết
ḿnh đuợc tặng quà, từ một nguời không quen biết, vội cúi đầu cám ơn,
làm ḷng tôi cũng vui lây! Tôi bắt đầu mở rộng đối tuợng, không chỉ
những nguời ngủ lề đuờng. mà bất cứ ai nghèo khổ, trong đêm tối này vẫn
c̣n phải ra đuờng lam lủ kiếm sống.Đi về huớng Phú Thọ, tôi gặp 1 chị
vác 1 bao to tuớng trên vai, lui cui buơi rác để kiếm chai lọ, bao
nylon..Mắt chị sáng lên khi nhận quà và nói cuời hớn hở:
-
Vậy là tối nay con tôi cũng có quà Noel như mấy đứa trẻ khác
Xe huớng về Chợ lớn cũ, trong ánh sáng lờ mờ của đèn đuờng, chị em tôi
phải banh mắt để t́m đối tuợng, mỗi lần t́m thấy họ là mừng húm! Tôi lo
hàng bị ế, rồi không biết giải quyết làm sao đây?. Chị tôi bảo:
-Đừng
lo, ngày mai ra chợ thiếu ǵ nguời ăn xin và bán vé số, họ cũng nghèo
khổ vậy!
Khi tới gần khu rác chợ B́nh Tây, càng lúc, càng gặp đối tuợng nhiều
hơn. Họ nằm ở những lề đuờng dơ dáy,bẩn thỉu, gần như họ không biết ǵ
đến không khí Noel hay Xmas chung quanh cả! Trong cùng thành phố Saigon
nhưng hai cảnh đời ḥan ṭan khác biệt: nơi th́ phồn hoa rực rỡ hoa
đăng, tưng bừng náo nhiệt, nơi th́ lặng lẽ, tối tăm, nghèo khổ dơ dáy
“chỗ ăn không hết, nguời lần không ra” Tôi chạnh ḷng nhớ lại cảnh khi
xưa Chúa sinh ra:
“Nuơng thân trên rơm rạ giữa hang lừa
Ôi ! thân hài nhi, giá rét đêm thâu!”
Tôi đến một khu khác,có nguời nằm ngủ vỉa hè, khi thấy có nguời đến, họ
không hiểu chuyện ǵ xảy ra, nhưng khi biết đuợc tặng quà, họ vui mừng
ngồi dậy cám ơn. Có nguời nằm giữa hiên truớc các cơ sở thuơng mại ngủ
ngon lành, tôi đến đặt túi quà trên nguời th́ thấy có ai đó đă đặt sẳn 2
gói quà trên nguời. Như vậy là đêm nay, tôi cũng có nhiều bạn “đồng hành”,
tôi ṭ ṃ muốn biết xem họ là ai? Cô gái hay chàng trai?. Túi quà thứ
nhất đă hết, túi quà thứ 2 đă vơi dần, trên đuờng về thấy 1 nguời nằm
bên kia đuờng, xe thắng lại, tôi xách giỏ băng sang đừờng, th́ gặp một
cô gái trẻ, quần áo đẹp đúng mốt thời trang, giày cao gót, đang tặng quà
cho nguời đó và trở lại bên kia đuờng. Lúc bấy giờ tôi mới để ư nh́n lại
th́ ra có một tốp 4,5 xe máy đời mới, gồm nhiều cô gái trẻ mặc đẹp, lịch
sự đang chờ cô bạn trở lại! Th́ ra đây là những “nguời bạn đồng hành
trong đêm Noel” mà vừa rồi tôi muốn biết họ là ai?. Như vậy mới biết
không phải chỉ có những con nguời đơn sơ giản dị..mới có tấm ḷng với
ngừời nghèo khổ, họ có thế là những cô gái trẻ khá giả, mặc quần áo thời
trang, đi xe đời mới, cũng vẫn có tấm ḷng nhân ái với nguời nghèo! Tôi
thấy quà của các em c̣n đuợc gói giấy hoa lịch sự đẹp đẽ hơn quà của tôi
nhiều. Điều này giúp tôi có thêm một cái nh́n mới về về những cô gái trẻ
Saig̣n. Có thể các em vẫn ăn diện, vẫn biết huởng thụ đời sống nhưng các
em vẫn không quên những nguời nghèo khổ.Cả nhóm bạn đă bỏ thời giờ đi
mua qùa, gói quà rồi rủ nhau đi chung để làm công việc bác ái đối với
nguời nghèo trong đêm Noel. Việc làm của các em thật đáng khen ngợi! Các
em đă góp phần làm cho tôi tự hào hơn về “Cô Gái Saig̣n”, v́ đó là nguồn
cội của tôi, nơi tôi sinh ra, lớn lên và làm việc cho tới khi tôi ra
nuớc ng̣ai! Tôi vui mừng thấy thế hệ trẻ Saig̣n vẫn nối tiếp đuợc tinh
thần nghĩa khí sẳn sàng giúp đở nguời khác, thuơng nguời kém may mắn…Cám
ơn các em, các cô gái Saig̣n tốt bụng,nhân ái, dễ thuơng tôi đă t́nh cờ
gặp trong đêm Noel năm nay!
Nh́n lại trong giỏ quà, chỉ c̣n mấy gói quà cuối cùng, tôi muốn ḥan tất
công tác để khỏi phải chạy ra huớng Saig̣n t́m kiếm thêm. May quá thấy
bên kia đuờng có hai nguời nằm và 1 bác cyclo đang ngủ trên xe. Tôi xách
giỏ băng qua đuờng, đến phát quà cho 2 nguời kia truớc, và gói cuối cùng
cho bác cyclo đang ngủ, thấy động, bác thức giấc và khi biết đuợc tặng
quà, bác vui vẻ cám ơn.Tôi vừa đi, chợt nhớ ra, bác vội gọi lớn ;
-
Cô ơi! c̣n 2 nguời nằm kia nữa
Lại thêm một tấm ḷng tốt của nguời Saig̣n, dù trong cảnh đời nghèo khổ
khi có niềm vui vẫn nhớ tới những nguời đồng cảnh ngộ với ḿnh!. Tôi mở
hàng với 1 bác cyclo già yếu và kết thúc với 1 bác cyclo tốt bụng. Nh́n
2 giỏ quà trống rỗng, tôi thấy ḷng nhẹ nhàng “trang trắng, vổ tay reo”.
Vậy là tôi đă ḥan tất công tác đêm Noel một cách tốt đẹp, “hàng đă đuợc
trao tận tay” không bị ế, như lúc đầu tôi lo lắng. Mọi sự đă diễn ra
ḥan hảo và b́nh an. Tạ ơn Chúa!
Tối nay tôi đă có nhiều niềm vui nhất trong suốt những đêm Noel của cuộc
đời, v́ niềm vui cho đi lớn hơn là niềm vui nhận đuợc. Đâu đây lời nhạc
Giáng sinh vui tuoi như lan tỏa trong không gian và lan tỏa cả trong hồn
tôi:
“Đêm Noel chuông vang như bao yêu thuơng tràn lan trong ánh sao sáng.
Bong binh bong, bong binh bong
Đêm Noel, chuông vang lên, chuông giáo đuờng vang lên
Đêm Noel, đêm Noel, ta hăy cùng vui lên!
Đêm Noel vui ta hăy chúc nhau câu cuời!”
Phuợng Vũ
Đêm Noel 2013
|
|