ĐTC Gioan Phaolô II – Giáo Lư Thánh Mẫu - Bài 50 Ngày 7/5/1997: Việc tôn sùng Mẹ Maria được căn cứ vào ư muốn của Chúa Kitô

 

 

1- Sau khi kư thác Thánh Gioan cho Mẹ Maria bằng những lời “Này Bà, đó là con của bà!”, từ trên thập giá, Chúa Giêsu hướng về người môn đệ yêu dấu của ḿnh mà nói cùng ngài rằng: “Đó là Mẹ của con!” (Jn 19:26-27). Với những lời ấy, Người tỏ cho Mẹ Maria thấy cái tột đỉnh của vai tṛ mẫu thân của Mẹ, ở chỗ, v́ Mẹ là Mẹ của Đấng Cứu Thế mà Mẹ cũng là mẹ của thành phần được cứu chuộc, của tất cả mọi phần tử thuộc Nhiệm Thể Con Mẹ.

 

Trong âm thầm lặng lẽ, Vị Trinh Nữ này chấp nhận việc vinh thăng lên tầm mức tột đỉnh trong vai tṛ làm mẹ về ân sủng, khi Mẹ đă cống hiến một đáp ứng tin tưởng bằng tiếng “xin vâng” ở biến cố Truyền Tin.

 

Chúa Giêsu chẳng những thúc giục Thánh Giaon chăm sóc Mẹ Maria bằng một t́nh yêu đặc biệt, thế nhưng Người cũng trao phó Mẹ cho ngài để ngài nh́n nhận Mẹ như là người mẹ riêng của ngài.

 

Trong Bữa Tiệc Ly, “người môn đệ được Chúa Giêsu yêu” đă lắng nghe lệnh truyền của Thày rằng: “Các con hăy yêu thương nhau như Thày đă yêu thương các con” (Gioan 15:12), và ngả đầu của ḿnh dựa vào ngực của Chúa, ngài đă lănh nhận từ Người một dấu hiệu yêu thương đặc thù. Những cảm nghiệm ấy đă sửa soạn cho ngài trong việc nhận thức hơn nữa nơi các lời của Chúa Giêsu một lời mời gọi chấp nhận Mẹ là vị được trao cho ngài như một người mẹ và yêu mến Mẹ như Chúa Giêsu đă thực hiện bằng ḷng cảm mến của con cái.

 

Chớ ǵ tất cả mọi người khám phá ra nơi những lời của Chúa Giêsu: “Này là Mẹ của con!” lời mời gọi chấp nhận Mẹ Maria như một người mẹ, bằng cách đáp ứng t́nh yêu từ mẫu của Mẹ như là những đứa con đích thực vậy.

 

2- Theo chiều hướng kư thác này cho người môn đệ yêu dấu, người ta có thể hiểu được ư nghĩa đích thực của việc tôn sùng Thánh Mẫu trong cộng đồng giáo hội. Thật vậy, nó đưa Kitô hữu vào mối liên hệ con cái của Chúa Giêsu đối với Mẹ của Người, khi đặt họ trong điều kiện gia tăng t́nh thân ái với cả hai Đấng.

 

Việc Giáo Hội tôn sùng Vị Trinh Nữ này chẳng những là hoa trái của một đáp ứng tự phát đối với giá trị phi thường của bản thân Mẹ cũng như đối với tầm quan trọng nơi vai tṛ của Mẹ trong việc cứu độ, thế nhưng được căn cứ vào ư muốn của Chúa Giêsu.

 

Những lời “Này là mẹ của con!” cho thấy ư hướng của Chúa Giêsu trong việc khơi động lên nơi các môn đệ của Người một thái độ yêu mến đối với Mẹ Maria và tin tưởng vào Mẹ, dẫn họ đến chỗ nh́n nhận Mẹ là mẹ của họ, mẹ của hết mọi tín hữu.

 

Ở học đường của Vị Trinh Nữ này, những người môn đệ ấy học biết Chúa sâu xa, như Thánh Gioan đă làm, và có được một mối liên hệ thân t́nh và bền vững với Người. Họ cũng khám phá thấy được niềm vui trong việc phó thác ḿnh cho t́nh yêu từ mẫu của Mẹ, sống như những người con cái cảm mến và dễ dạy.

 

Lịch sử về ḷng đạo đức của Kitô hữu cho thấy rằng Mẹ Maria là đường dẫn đến với Chúa Giêsu và ḷng tôn sùng của con cái đối với Mẹ không lấy đi một chút ǵ khỏi t́nh thân ái với Chúa Giêsu; thật vậy, nó gia tăng mối t́nh thân ái này và tiến đến những mức độ cao cả nhất là sự trọn lành.

 

Vô vàn đền thờ Thánh Mẫu trên khắp thế giới chứng thực những sự lạ lùng mang lại bởi ân sủng do lời chuyển cầu của Mẹ Maria, Mẹ của Chúa cũng là Mẹ của chúng ta.

 

Hướng về Mẹ, khi được sự dịu dàng của Mẹ lôi kéo, những con người nam nữ của thời đại chúng ta cũng gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế và là Chúa của đời sống chúng ta.

 

Nhất là thành phần nghèo khổ, bị thử thách trong tâm can, theo ḷng cảm mến của ḿnh và nhu cầu từ mẫu của ḿnh, t́m nương náu và b́nh an nơi Người Mẹ của Thiên Chúa, và khám phá ra rằng đối với tất cả mọi dân tộc th́ những kho tàng thực sự là ở ơn hoán cải và theo Chúa Kitô.

 

3- Theo Bản gốc Hy Lạp th́ đoạn Phúc Âm này được tiếp tục như sau: “Từ giờ ấy người môn đệ này đă nhận Mẹ làm sở hữu của ḿnh” (Gioan 19:27), như thế, nhấn mạnh đến việc Thánh Gioan mau mắn và quảng đại gắn bó với các lời của Chúa Giêsu và cho chúng ta biết về hành vi của ngài đối với toàn thể đời sống của ngài như là người giám hộ trung thành và là người con ngoan thảo của Vị Trinh Nữ.

 

Giờ chấp nhận này là giờ của việc hoàn tất công cuộc cứu độ. Vai trṭ mẫn thân thiêng liêng của Mẹ Maria và sự bày tỏ tiên khởi này trong mối liên hệ mới giữa Mẹ và các người môn đệ của Chúa được khởi sự chính ở trong bối cảnh ấy.

 

Thánh Gioan đă nhận Mẹ “làm sở hữu của ḿnh”. Những chữ tổng quan này dường như nhấn mạnh đến việc ngtài tự động, đầy ḷng kính trọng và cảm mến, chẳng những trong việc đêm Mẹ Maria về nhà của ngài mà c̣n sống đời sống thiêng liêng của ngài trong mối hiệp thông với Mẹ.

 

Thật vậy, việc chuyển dịch theo văn tự của lời diễn tả có tính chất Hy Lạp “làm sở hữu của ḿnh” không liên hệ tới những thứ sở hữu về mẫu thân v́ Thánh Gioan – như Thánh Âu Quốc Tinh nhận định  (In Ioan. Evang. tract. 119, 3) – “không lấy ǵ làm của riêng ḿnh”, trái lại liên hệ tới những sản vật hay những tặng ân thiêng liêng được Chúa Kitô ban cho, đó là ân sủng (Jn 1:16), là Lời  (Jn 12:48; 17:8), là thần linh (Jn 7:39; 14:17), là Thánh Thể (Jn 6:32-58).... Trong những tặng ân được ban cho ngài ấy chỉ v́ sự kiện ngài được Chúa Giêsu yêu, người môn đệ này chấp nhận Mẹ Maria như là mẹ của ḿnh, thiết lập mối hiệp thông đời sống sâu xa với Mẹ (cf. Redemptoris Mater, n. 45, note 130).

 

Chớ ǵ hết mọi Kitô hữu, theo gương người môn đệ dấu yêu này, cũng “mang Mẹ Maria về nhà của ḿnh” và giành chỗ cho Mẹ trong đời sống hằng ngày của ḿnh, nh́n nhận vai tṛ quan pḥng của Mẹ trong cuộc hành tŕnh cứu độ.

 

 

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL,

Chuyển dịch từ mạng điện toán toàn cầu của Ṭa Thánh.

http://www.vatican.va/holy_father/john_paul_ii/audiences/1997/documents/hf_jp-ii_aud_07051997_en.html