GIÁO HỘI HIỆN THẾ
Chúa Nhật Lễ Tôn Vinh Thánh Giá 14/9/2014 ở Đền Thờ Thánh Phêrô
bao gồm cả việc ngài Làm Phép Hôn Phối cho 20 cặp tân hôn thuộc Giáo Phận Rôma
Bài đọc thứ nhất hôm nay nói với chúng
ta về cuộc hành trình qua sa mạc của
dân Chúa. Chúng ta có thể mường tượng thấy họ như
thể đang tiến bước theo ông Moisen; họ
là các gia đình, là những người cha, người mẹ, con cái nam nữ, ông bà, thành
phần nam nữ ở mọi lứa tuổi, bao gồm nhiều trẻ em và bậc lão thành là hai
thành phần khốn khổ với cuộc hành trình này. Dân này nhắc nhở chúng ta về
Giáo Hội, vì Giáo Hội đang băng qua vùng sa
mạc của thế giới hiện đại, nhắc nhớ chúng ta về thành
phần Dân Chúa được bao gồm hầu hết bởi các gia đình.
Sự kiện này khiến chúng ta nghĩ đến
các gia đình, các gia đình
của chúng ta, đang
tiến bước trên những con đường cuộc sống với tất cả mọi kinh nghiệm thường
nhật của mình. Không thể nào đo đếm được sức mạnh và chiều sâu
của nhân loại nơi gia đình: vấn đề tương
trợ nhau, việc hỗ trợ giáo dục, những mối liên hệ phát
triển khi các phần tử của gia đình trưởng thành, việc chia sẻ những niềm
vui cùng với các khó
khăn. Gia đình
là nơi đầu tiên chúng ta được hình thành làm người, đồng thời cũng là "những
viên gạch" để xây dựng xã hội.
Chúng ta hãy trở lại với câu chuyện
thánh kinh. Ở một mức độ nào đó, "dân chúng trên đường đi đã trở
nên bất nhẫn" (Dân Số 21:4). Họ cảm thấy mệt mỏi, nước
nôi thì cạn kiệt và thức ăn thì toàn là manna, một thứ lương thực cho
dù có dồi dào do Chúa ban chăng nữa, cũng
dường như đã trở nên quá
nhàm chán trong lúc khủng hoảng. Bởi thế mà họ phàn
nàn chống lại Chúa và Moisen: "Tại sao ông lại đem chúng tôi đi chứ?..."
(Dân Số 21:5). Họ cảm thấy bị cám dỗ quay đầu lại và hủy bỏ cuộc hành trình
này.
Đến đây chúng ta nghĩ đến các đôi
phối ngẫu, thành phần "trên đường đi đã
trở nên bất nhẫn", con đường
của cuộc sống hôn nhân và gia đình. Tình
trạng khốn khổ của cuộc hành trình đang khiến cho họ cảm thấy nội tâm mệt
mỏi; họ đã bị mất đi ân
phúc của phép hôn phối và họ thôi kín múc từ cái giếng Bí Tích này. Cuộc
sống hằng ngày trở nên nặng nhọc và thậm chí thường còn cảm thấy "nôn
mửa" nữa.
Trong những
lúc lạc hướng như thế - Thánh Kinh cho biết - các con rắn độc xuất hiện cắn
dân chúng khiến nhiều người bị chết. Sự kiện này làm cho dân chúng thống hối
quay về cùng Moisen xin tha thứ, van xin ông cầu cùng Chúa để Ngài loại trừ
loài rắn đi. Moisen đã cầu cùng Chúa và Chúa đã ban một phương dược đó là
treo một con rắn đồng lên một cây cột để ai nhìn lên nó thì sẽ được lành khỏi
nọc độc chết
chóc của loại rắn.
Đâu là ý nghĩa của biểu hiệu này? Thiên
Chúa không hủy diệt loài rắn, trái lại còn cống hiến nó như là "một
chất giải độc", ở chỗ, qua con rắn đồng được Moisen
thực hiện, Thiên Chúa truyền đạt quyền lực chữa lành là tình thương của
Ngài, một tình
thương còn mãnh liệt hơn cả nọc độc của Tên Cám Dỗ.
Như chúng ta đã nghe thấy trong
Phúc Âm, Chúa Giêsu đồng hóa mình với biểu hiệu này, ở chỗ, vì yêu thương
Chúa Cha "đã ban" Người Con duy nhất của mình để nhờ đó con người nam
nữ được sự sống đời đời (xem Gioan 3:13-17). Tình yêu bao la này của
Chúa Cha đã thúc đẩy Người Con hóa thân làm người, thành một người tôi
tớ và chết cho chúng ta trên thập tự giá. Vì tình yêu
thương ấy, Chúa Cha đã làm cho Con của Ngài sống lại, ban cho Người quyền
thống trị trên toàn thể vũ trụ. Điều này đã được Thánh Phaolô diễn tả trong
bài thánh ca ở Bức Thư gửi cho Giáo Đoàn Philiphê (2:6-11). Ai
ký thác bản thân mình cho Chúa Giêsu tử giá thì lãnh nhận tình thương của
Thiên Chúa và được chữa lành khỏi nọc độc
chết chóc của
tội lỗi.
Việc chữa lành Thiên
Chúa cống hiến cho dân chúng cũng áp dụng một cách đặc biệt cho các đôi phối
ngẫu, thành phần "trên đường đi đã
trở nên bất nhẫn" và
là những người đang chiều theo chước cám dỗ nguy hiểm của chán chường, bất
trung, yếu dại, trút bỏ... Thiên
Chúa là Cha cũng ban Giêsu Con của Ngài cho cả họ nữa, không phải để lên án
họ mà là để cứu họ: nếu họ biết ký thác bản thân mình cho Người thì Người sẽ
chữa lành họ bằng tình yêu nhân hậu là những gì được tuôn trào từ Thánh Giá,
với sức mạnh của ân sủng Người để canh tân các cặp phối ngẫu và các
gia đình, giúp họ lại tiến bước theo đường ngay nẻo chính.
Tình yêu của Chúa Kitô, một tình yêu đã chúc phúc và thánh hóa mối hiệp nhất nên một vợ chồng, có thể bảo trì tình yêu của họ và canh tân tình yêu của họ khi nó, theo kiểu nói của loài người, bị mất đi, bị tổn thương hay bị hao mòn. Tình yêu của Chúa Kitô có thể phục hồi niềm vui cùng đồng hành cho các đôi phối ngẫu. Hôn nhân tất cả là ở chỗ đó, ở chỗ con người nam nữ cùng nhau bước đi, trong khi người chồng giúp cho vợ của mình trở nên một người đàn bà hơn bao giờ hết, và người vợ có nhiệm vụ giúp chồng mình trở thành một người đàn ông hơn bao giờ hết. Đó là công việc cả hai vợ chồng cùng chia sẻ. "Anh yêu em, và vì yêu em anh giúp em trở thành một người đàn bà hơn bao giờ hết"; "em yêu anh, và vì yêu anh em giúp anh trở thành một người đàn ông hơn bao giờ hết". Đến đây chúng ta thấy tính chất hỗ tương của những gì là khác biệt. Con đường này không phải bao giờ cũng bằng phẳng trơn tru, không xẩy ra bất đồng, bằng không nó không còn là nhân loại nữa. Nó là một cuộc hành trình gay go, có những lúc khó khăn và có những khi bấn loạn, mà đời sống lại là thế đó! Trong khoa thần học được lời Chúa cống hiến cho chúng ta đây, liên quan đến dân chúng đang thực hiện cuộc hành trình, các đôi phối ngẫu đang hành trình, tôi muốn cống hiến cho anh chị em một chút huấn dụ. Vợ chồng cãi cọ là chuyện bình thường: nó là chuyện thường. Nó bao giờ cũng xẩy ra. Thế nhưng tôi khuyên là đừng bao giờ để cho ngày sống kết thúc mà không làm hòa với nhau trước đã. Đừng bao giờ nhé! Chỉ cần một cử chỉ nho nhỏ là đủ. Nhờ đó mới có thể tiếp tục cuộc hành trình. Hôn nhân là một biểu hiện của cuộc sống, một cuộc sống thực sự chứ không phải là "tiểu thuyết"! Nó là Bí Tích yêu thương giữa Chúa Kitô và Giáo Hội, một tình yêu được chứng tỏ và bảo đảm nơi Thánh Giá. Niềm mong ước của tôi nơi anh chị em đó là anh chị em có được một cuộc hành trình tốt đẹp, một cuộc hành trình sinh hoa kết trái, gia tăng yêu thương. Tôi chúc cho anh chị em được hạnh phúc. Sẽ có những thánh giá đau khổ! Thế nhưng Chúa luôn hiện diện ở đó để giúp chúng ta tiến tới. Xin Chúa chúc lành cho anh chị em!
Giới truyền thông đã ồn ào lên
trước thời gian Thượng Nghị 2014 này xẩy ra, khi họ tập
trung vào một vấn đề duy nhất mà
họ cho là nóng bỏng nhất và tranh cãi nhất, đó
là vấn đề thành phần ly dị tái hôn được rước lễ.
Họ đã nêu lên sự kiện đụng độ công
khai giữa hai luồng tư tưởng nghịch nhau, một chủ trương phò,
như của ĐHY
Kasper, và một chủ trương chống, như
của một trong các vị hồng y là vị Tổng Trưởng Thánh Bộ Đức Tin Muller.
Phần ĐTC
Phanxicô thì tiếp tục lắng nghe và cho là lành mạnh, bởi thế trong bài giảng
khai mạc Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới 2014, ngài đã khuyến khích và thúc
giục các nghị phụ tham dự hãy chân thành thẳng thắn phát biểu.
Chúng ta chắc
chắn là cũng muốn biết dứt khoát chính bản thân ĐTC nghĩ sao,
vị giáo hoàng chủ trương tình thương và đã từng tuyên bố Bí Tích Thánh Thể
không phải chỉ giành riêng cho kẻ lành mạnh mà còn cho cả kẻ yếu đuối nữa.
Trong bài giảng cho Lễ Cưới của
20 cặp tân hôn ngày 14/9/2014
được ngài chủ sự cách 3 tuần trước Thượng Nghị này (5/10/2014) trên đây
ngài vẫn tiếp tục chiều hướng tình thương và cứu vớt qua câu nói ở đoạn áp
kết sau đây:
"Việc chữa lành Thiên
Chúa cống hiến cho dân chúng cũng áp dụng một cách đặc biệt cho các đôi phối
ngẫu, thành phần 'trên đường đi đã
trở nên bất nhẫn' và
là những người đang chiều theo chước cám dỗ nguy hiểm của chán chường, bất
trung, yếu dại, trút bỏ... Thiên Chúa
là Cha cũng ban Giêsu Con của Ngài cho cả họ nữa, không phải để lên án họ mà
là để cứu họ: nếu họ biết ký thác bản thân mình cho Người thì Người sẽ chữa
lành họ bằng tình yêu nhân hậu là những gì được tuôn trào từ Thánh Giá,
với sức mạnh của ân sủng Người để canh tân các cặp phối ngẫu và các
gia đình, giúp họ lại tiến bước theo đường ngay nẻo chính".
Chúng ta vẫn tiếp tục theo dõi
phản ứng chung chung của các vị nghị phụ của Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới
ngoại lệ lần ba 2014
này và chờ đợi quyết định tối hậu của Đức Thánh Cha Phanxicô,
một quyết định sẽ được công bố vào năm 2015 sau Thượng Nghị Giám Mục Thế
Giới Thường Lệ XVI.
Trong khi chờ đợi,
tôi tự nhiên có những cảm nghĩ riêng
tư sau đây:
1- Chiếc
Tầu Noe là nơi nương náu cứu vớt cho một gia đình thì phải chăng Trái Tim Vô
Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, một trái tim đã được Mẹ tiết lộ cho chung 3 Thiếu
Nhi Fatima nhất là cho riêng Lucia
biết vào lần hiện ra thứ hai 13/6/1917, "là nơi cho con nương náu".
2- Nếu
"Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ là nơi cho con nương náu" thì có thể được
ví như Tầu Noe là nơi nương náu sống còn trong trận đại hồng thủy xưa (xem
Sách Khởi Nguyên 7:1-12), mà Tầu
Noe đã trở thành nơi nương náu cho một đại gia đình 8 người, thì phải chăng
Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ cũng là nơi nương náu
cho gia đình?
3- Nếu Tầu Noe được hoàn tất trong
vòng 100 năm (xem Sách Khởi Nguyên
5:32 và 7:6) thì một trùng hợp bất ngờ đang xẩy ra đó
là ngay trước Biến Cố Thánh Mẫu Fatima 100
năm (1917-2017), tức chỉ còn 2-3 năm nữa, lại xẩy ra hai
Thượng Nghị Giám Mục Thế Giới liền (2014-2015), nhất là cuộc Thượng Nghị
2014, một cuộc thượng nghị được
vị tân Giáo Hoàng Phanxicô (13/3/2013) ngỏ ý muốn (21/9/2013) tổ chức sớm
bao nhiêu có thể.
4- Nếu
văn hóa chết chóc từ thế kỷ 20 cho tới nay càng ngày càng trở nên ngập lụt
khắp thế giới đến độ đã chẳng những tàn
phá thiên nhiên tạo vật như đại hồng
thủy xưa, mà
còn nhận chìm cả
văn hóa nhân bản đích thực của loài người nói chung và cơ
cấu hôn nhân gia đình nói riêng, thì Thượng
Nghị Giám Mục Thế Giới 2014-2015 về hôn nhân gia đình phải
chăng là dấu chỉ thời đại cho thấy
Thiên Chúa muốn cứu vớt chung gia đình nhân loại và riêng các gia đình Kitô
hữu khỏi đại lụt văn hóa chết chóc - culture of death,
gây ra bởi chủ nghĩa tương đối và duy nhân bản?
5- Riêng về trường hợp Kitô hữu
Công giáo ly dị tái hôn có được rước lễ hay chăng, thì theo tôi nên
cứu xét đến trường hợp rất đặc biệt và ngoại lệ của
người phụ nữ tội lỗi trong thành ở cuối đoạn 7 của Phúc Âm
Thánh Luca (36-50) sẽ thấy được phần nào hay tất cả câu
trả lời một cách khá rõ
ràng.
6- Người phụ nữ tội lỗi này (được
cho là một Mai Đệ Liên - đối chiếu Phúc Âm
Luca 8:2; Marco 16:9; Gioan 11:2), trong tình trạng
tội lỗi, với đôi tay đàng điếm nhơ
nhớp, lại dám tự động, trực tiếp và ngang
nhiên chạm đến Thánh Thể vô cùng thánh thiện toàn hảo của Chúa
Giêsu, đến độ khiến
vị chủ nhà Pharisiêu cũng lấy
làm bỡ ngỡ (7:39).
7- Thế
nhưng, Chúa Giêsu lại cứ để cho Thánh Thể của mình "bị" chạm đến bởi đôi bàn
tay bẩn thỉu xấu xa của chị, kể cả cho đôi môi vốn đã từng làm tình với bao
nhiêu tên đàn ông dâm dục của chị hôn lên Thánh Thể của Người, chỉ vì Người
thấy được tất cả "tấm lòng tan nát khiêm cung" đầy mến yêu chân
tình sâu thẳm của
chị đối với Người (7:47).
8- Chính Thánh Thể mà "người
phụ nữ tội lỗi trong thành" (7:37) cả gan dám chạm đến
bằng tất cả tấm lòng tin tưởng ấy đã
chẳng những chữa lành cho chị: "Tội lỗi của con đã được tha" (7:48), như
thể chị đã được giải
thoát khỏi các
thứ thần ô uế xấu xa (xem Luca 8:2; Mrco 16:9), mà còn biến chị trở thành
một trong những nữ phục vụ viên (xem Luca 8:2), nhất là thành một vị tông đồ
của các
tông đồ trong sứ vụ loan
truyền Tin Mừng Phục Sinh của Chúa Kitô (xem
Gioan 20:17-18).
9- Như thế, căn cứ vào trường hợp
vô cùng ngoại lệ của người phụ nữ tội lỗi trong thành này thì phải chăng
thành phần ly dị tái hôn, nếu thật lòng thống hối ăn năn, được cụ thể tỏ ra
bằng những hành động chân tình nhất, vẫn có thể đến với Chúa và đến gần
Chúa? Cho dù bấy giờ họ đang nhơ nhớp như người nữ tội lỗi, ở chỗ họ chưa
thể bỏ được dịp tội là đời sống hôn nhân bất chính của họ, dù họ rất muốn,
bởi nó gây ra bởi những ràng buộc cần được từ từ giải quyết, một giải quyết
không thể thiếu quyền lực thần linh phi thường mới có thể thực hiện, một
quyền lực thần linh chỉ xuất phát từ Thánh
Thể, nhờ đó họ mới có thể được
chữa lành như người phụ nữ tội lỗi trong thành.
10- Đặt trường
hợp người phụ nữ tội lỗi trong thành, với tất cả lòng
tin yêu của mình vào Đấng duy nhất có thể tha thứ cho mình và cứu vớt mình
là Chúa Giêsu bấy giờ, khi chị vừa
tự động mạnh dạn chạm vào Thánh Thể của Chúa Giêsu, liền bị Người quắc mắt
lên thậm tệ quát tháo xua đuổi: "Đồ Satan, hãy xéo đi..." (Mathêu 16:23),
thì phải chăng chị sẽ cảm thấy hoàn
toàn tuyệt vọng, và sẽ tiếp tục buông thả theo cuộc sống tội lỗi của mình.
Tất cả mọi suy diễn trên đây xin hoàn
toàn chờ đợi quyết định tối hậu của Giáo Hội qua Vị Đại Diện Chúa Kitô trên
trần gian. Amen.
"Thiên Chúa là Cha cũng ban Giêsu Con của Ngài cho cả họ nữa, không phải để lên án họ mà là để cứu họ: nếu họ biết ký thác bản thân mình cho Người thì Người sẽ chữa lành họ bằng tình yêu nhân hậu là những gì được tuôn trào từ Thánh Giá, với sức mạnh của ân sủng Người để canh tân các cặp phối ngẫu và các gia đình, giúp họ lại tiến bước theo đường ngay nẻo chính".
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL