GIÁO HỘI HIỆN THẾ

 

 

"Tấm lòng của tôi ở đâu? Tôi giống như ai trong những con người ấy?"

Bài Giảng Chúa Nhật Lễ Lá 13/4/2014 của ĐTC Phanxicô

Tuần này đưoọc bắt đầu bằng cuộc hân hoan rước cành lá Oliu: toàn thể dân chúng nghênh đón Chúa Giêsu. Trẻ em, giới trẻ hát ca, họ chúc tụng Chúa Giêsu.

Thế nhưng, tuần này sau đó tiến đến mầu nhiệm tử nạn của Chúa Giêsu và mầu nhiệm phục sinh của Người. Chúng ta đã nghe đọc Cuộc Khổ Nạn của Chúa. Chúng ta sẽ có ích khi đặt ra một câu hỏi: Tôi là ai? Tôi là ai trước Chúa của tôi? Tôi là ai trước Chúa Giêsu là Đấng tiến vào Giêrusalem? Tôi có thể bày tỏ niềm vui của tôi, có thể chúc tụng Người hay chăng? Hay tôi tách biệt khỏi Người? Tôi là ai trước Chúa Giêsu Đấng chịu khổ đau?

Chúng ta đã nghe thấy nhiều tên tuổi, nhiều tên tuổi. Nhóm những vị lãnh đạo, một số vị tư tế, một soó Pharisiêu, một số nhà thông Luật, thành phần đã quyết giết Người. Họ chờ dịp để chộp bắt Người. Tôi giống ai trong những người ấy?

Chúng ta cũng đã nghe thấy một tên tuổi khác, đó là Giuđa. Đến 30 đồng bạc. Có có giống Giuđa hay chăng? Chúng ta đã nghe thấy các tên tuổi khác, đó là các môn đệ đã chẳng hiểu gì, những người đã ngủ khi Chúa chịu khổ đau. Tôi có ngủ nơi cuộc đời của tôi hay chăng? Hay tôi giống như các môn đệ, thành phần chẳng hiểu phản nộp Chúa Giêsu là gì? Tôi có giống như các môn đệ khác muốn giải quyết hết mọi sự bằng gươm kiếm? Tôi có giống họ hay chăng? Tôi có giống Giuđa, giả bộ yêu thương và hôn vị Sự Phụ để trao nộp Người, để phạn bội Người? Tôi có phải là một tên phản trắc hay chăng? Có có giống như thành phần lãnh đạo vội vàng lập tòa án và tìm những kẻ làm chứng gian? Tôi có giống như họ hay chăng? Và khi tôi làm những điều ấy, nếu tôi làm những điều này, tôi có tin rằng tôi cứu được dân chúng bằng cách ấy hay chăng?

Tôi có như Philatô hay chăng? Khi tôi gặp tình trạng khó khăn, tôi có rửa tay và không chấp nhận trách nhiệm của mình để người ta bị lên án hay chính tôi kết án họ?

Tôi có hay chăng như đám đông dân chúng chẳng biết mình đang ở trong một cuộc hội họp về đạo, một phiên tòa hay một màn xiệc và đi chọn lấy Barabas? Với họ thì như nhau: càng vui khi hạ nhục Chúa Giêsu.

Tôi có như đám lính tạt vả Chúa, nhổ vào Chúa, nhục mạ Chúa, vui thú hạ nhục Chúa hay chăng?

Tôi có hay chăng như Cyrene đang trên đường đi làm về, mệt mã, nhưng đã có thện chí giúp Chúa gánh vác cây thập tự giá?

Tôi có hay chăng như những kẻ qua đường ngang qua cây thập tự giá và trêu chọc về Chúa Giêsu rằng: "Hắn can đảm quá ta! Hắn cứ xuống khỏi thập tự giá đi thì chúng ta mới tin hắn!"?

Tôi có hay chăng như những người phụ nữ can đảm, và như Mẹ của Chúa Giêsu, những người đã ở đó, chịu khổ trong âm thầm?

Tôi có hay chăng như Giuse, người môn đệ âm thầm, vị đã yêu mến mang thi thể của Chúa Giêsu mà đặt người nằm trong mồ?

Tôi có như 2 bà Maria ở lại mồ khóc lóc, nguyện cầu hay chăng?

Tôi có hay chăng như thành phần lãnh đạo, vào ngày hôm sau đã đến với Philatô mà nói: "Này, hắn bảo rằng hắn sẽ sống lại. Hãy coi chứng đừng để cho mánh khóe lừa bịp xẩy ra!" và đã giữ sự sống lại, chặn cửa hầm mộ để bênh vực tín lý, để sự sống khỏi xuất phát?

Tấm lòng của tôi ở đâu? Tôi giống như ai trong những con người ấy? Chớ gì câu hỏi này đi theo chúng ta trong cả tuần này.

Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL chuyển dịch từ http://www.zenit.org/en/articles/pope-francis-homily-at-palm-sunday