GIÁO HỘI HIỆN THẾ
2021
ĐTC Phanxicô - Giáo Lý về Cầu Nguyện:
Bài 22 Cầu Nguyện cho Mối Hiệp Nhất Kitô Giáo
Xin chào anh chị em thân mến,
Trong bài giáo lý này chúng ta sẽ suy tư về việc cầu nguyện cho mối hiệp nhất Kitô giáo. Thật vậy, tuần lễ từ ngày 18 đến 25 tháng Giêng được đặc biệt giành riêng cho việc cầu nguyện ấy - để xin Thiên Chúa ban tặng ân hiệp nhất có thể thắng vượt trên tình trạng chia rẽ tệ hại giữa các tín hữu tin vào Chúa Giêsu. Sau Bữa Tiệc Ly, Người đã cầu nguyện cho những ai thuộc về Người "để họ tất cả được hiệp nhất nên một" (Gioan 17:21). Đó là lời cầu nguyện của Người trước Cuộc Khổ Nạn, chúng ta có thể gọi lời cầu nguyện này là di chúc thiêng liêng của Người. Tuy nhiên, chúng ta nên ghi nhận rằng Chúa đã không truyền lệnh cho các môn đệ của Người phải hiệp nhất nên một. Không, mà là Người đã cầu nguyện. Người đã cầu nguyện cùng Chúa Cha cho chúng ta, để chúng ta có thể được hiệp nhất nên một. Như thế có nghĩa là chúng ta không thể nào tự mình đạt được mối hiệp nhất. Trước hết hiệp nhất là một tặng ân, là một ân sủng cần phải van xin nguyện cầu mới được.
Mỗi một người trong chúng ta đều cần đến mối hiệp nhất này. Thật vậy, chúng ta biết rằng chúng ta không thể nào có được mối hiệp nhất kiên trì ngay cả trong chính bản thân mình. Thậm chí tông đồ Phaolô đã cảm thấy một thứ xung khắc đớn đau nhức nhối nơi bản thân của ngài, trong khi muốn sự thiện nhưng lại hướng về sự dữ (see Rm 7:19). Bởi thế ngài đã nắm bắt được cái gốc rễ của rất nhiều thứ chia rẽ bao vây chúng ta - giữa dân chúng, trong gia đình, ngoài xã hội, giữa các dân nước và ngay cả giữa các tín hữu - cũng như bên trong chúng ta. Công Đồng Chung Vaticanô II đã nói rằng: "những chênh lệch dày vò thế giới ngày nay được nối liền với một chênh lệch căn bản hơn phát xuất từ đáy lòng con người. Bởi vì, ngay chính trong con người có nhiều yếu tố xung khắc nhau" (Gaudium et spes, 10). Bởi thế, giải pháp cho những thứ chia rẽ này thì không chống lại ai, vì bất hòa càng thêm bất hòa. Phương dược chữa trị thật sự được bắt đầu bằng việc kêu xin Thiên Chúa ban ơn an bình, hòa giải, hiệp nhất.
Điều này đúng với Kitô hữu chúng ta trước nhất. Mối hiệp nhất có thể đạt được là nhờ việc nguyện cầu mà thôi. Các nỗ lực về ngoại giao và việc đối thoại về hàn lâm vẫn không đủ. Những điều ấy cần được thực hiện song vẫn chưa đủ. Chúa Giêsu đã biết điều ấy và đã mở đường cho chúng ta bằng việc cầu nguyện. Bởi thế việc cầu nguyện của chúng ta cho mối hiệp nhất là việc khiêm tốn và tin tưởng tham dự vào lời cầu nguyện của Chúa, Đấng đã hứa rằng bất cứ lời cầu nào nhân danh Người đều được Chúa Cha lắng nghe (see Jh 15:7). Đến đây chúng ta hãy tự vấn xem: "Tôi có cầu nguyện cho mối hiệp nhất hay chăng?" Đó là ý muốn của Chúa Giêsu, nếu chúng ta xét lại các ý chỉ cầu nguyện của mình, có lẽ chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta đã cầu nguyện ít ỏi, có lẽ chẳng bao giờ, cho mối hiệp nhất Kitô giáo. Tuy nhiên, đức tin của thế giới này lại lệ thuộc vào nó; thật vậy, Chúa đã xin cho chúng ta được nên một "để thế gian được nhận biết" (Jn 17:21). Thế giới sẽ không tin nếu chúng ta muốn thuyết phục nó bằng những thứ luận cứ hay ho, nhưng nó sẽ tin tưởng nếu chúng ta muốn chứng tỏ rằng tình yêu là những gì hiệp nhất chúng ta lại và lôi kéo chúng ta đến gần nhau.
Trong thời điểm khốn khó nghiêm trọng này, việc cầu nguyện ấy thậm chí càng cần hơn nữa, nhờ đó hiệp nhất mới thắng vượt trên các thứ xung khắc. Chúng ta cần phải gạt sang một bên những thứ yêu thích để cổ võ công ích, vậy nên gương lành của chúng ta là những gì quan thiết, vì Kitô hữu cần phải theo đuổi đường lối hướng tới mối hiệp nhất hữu hình trọn vẹn. Trong các thập niên trước, nhờ Chúa giúp, một số bước tiến đã đạt được, nhưng chúng ta vẫn cần phải kiên trì trong yêu thương và cầu nguyện, một cách tin tưởng không mỏi mệt. Đó là đường lối được Thánh Linh đã phát động trong Giáo Hội, nơi các Kitô hữu và nơi chúng ta, không quay ngược lai. Mà hằng tiến về phía trước.
Cầu nguyện nghĩa là chiến đấu cho mối hiệp nhất. Đúng thế, là chiến đấu, vì kẻ thù của chúng ta là ma quỉ chia rẽ chúng ta. Chúa Giêsu xin Thánh Linh cho mối hiệp nhất, tạo nên hiệp nhất. Ma quỉ thì bao giờ cũng chia rẽ. Hắn luôn chia rẽ vì chia rẽ là sở trường của hắn. Hắn gieo rắc chia rẽ ở khắp nơi và bằng bất cứ cách nào, trong khi đó Thánh Linh bao giờ cũng liên kết trong hiệp nhất. Nói chung, ma quỉ không cám dỗ chúng ta bằng khoa thần học cao cấp, mà bằng những gì là yếu hèn của anh chị em chúng ta. Hắn mánh khóe ở chỗ hắn phóng đại những thứ lầm lỗi và khiếm khuyết của người khác, gieo rắc bất hòa, thúc giục chỉ trích và thành lập phe cánh. Thiên Chúa lại có những cách thức khác, ở chỗ Ngài chấp nhận chúng ta như chúng ta là, Ngài yêu thương chúng ta thắm thiết, thế nhưng Ngài yêu thương chúng ta như chúng ta là, và Ngài chấp nhận chúng ta như chúng ta là; Ngài chấp nhận những ai trong chúng ta khác biệt, Ngài chấp nhận thành phần tội nhân, và Ngài luôn thôi thúc chúng ta tiến đến chỗ hiệp nhất. Chúng ta có thể tự thẩm định và tự vấn xem, ở những nơi chúng ta đang sống, chúng ta có gây ra xung khắc hay chiến đấu cho việc gia tăng mối hiệp nhất, bằng những thứ dụng cụ Chúa ban cho chúng ta, đó là cầu nguyện và yêu thương. Trái lại, cái gây ra xung khắc đó là cứ xì xèo nhảm nhí, lúc nào cũng nói sau lưng người khác. Việc xì xèo nhảm nhí là thứ khí giới tiện dụng nhất ma quỉ sử dụng để chia rẽ cộng đồng Kitô giáo, chia rẻ trong các gia đình, chia rẽ giữa các bạn bè, lúc nào cũng chia rẽ. Thánh Linh bao giờ cũng tác động hiệp nhất.
Đề tài cho Tuần Lễ Cầu Nguyện này đặc biệt về tình yêu: "Hãy ở lại trong tình yêu của Thày và các con sẽ sinh nhiều hoa trái" (see Jn 15:5-9). Cội nguồn của hiệp thông và yêu thương là Chúa Kitô, Đấng làm cho chúng ta thắng vượt được các thành kiến của chúng ta, để nhìn nơi người khác là người anh chị em luôn cần được yêu thương. Thế rồi chúng ta sẽ khám phá ra rằng các Kitô hữu thuộc những niềm tuyên xưng khác - nơi truyền thống của họ, nơi lịch sử của họ - đều là tặng ân Chúa ban, họ là tặng ân đang hiện diện ở trong các khu vực cộng đồng giáo phận và giáo xứ của chúng ta. Chúng ta hãy bắt đầu cầu nguyện cho họ, và, bao giờ có thể, cầu nguyện với họ nữa. Có thế chúng ta sẽ mới biết yêu thương và trân trọng họ. Cầu nguyện, theo Công Đồng Chung Vaticano II, là linh hồn của hết mọi biến động về đại kết (see Unitatis redintegratio, 8). Bởi thế, chớ gì việc cầu nguyện là khởi điểm giúp cho Chúa Giêsu làm cho giấc mơ của Người trở thành hiện thực, đó là để họ được hiệp nhất nên một. Xin cám ơn anh chị em.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch kèm theo nhan đề và các chi tiết
nhấn mạnh tự ý bằng mầu