Sinh Hoạt Sống Đạo 2021
HỌC HỎI THÔNG ĐIỆP CHÚC TỤNG CHÚA LAUDATO SI'
Trước hết là Tổng Quan về từng Chương, theo lời của ĐTC Phanxicô được trích lại
từ phần Dẫn Nhập
Sau đó, trích nguyên văn một số câu tiêu biểu của ĐTC viết quan trọng trong từng
Chương được học hỏi,
từ bản dịch của Caritas Việt Nam https://caritasvietnam.org/datafiles/files/Laudato%20Si%20_final-version.pdf
Cuối cùng là Cảm Nhận Đúc Kết riêng của bản thân người học hỏi này về từng
chương của bức thông điệp
TĐCTT Đaminh Maria cao tấn tĩnh, BVL,
NỘI DUNG
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Tổng Quan
của Hội Ðồng Tòa Thánh "Công lý và Hòa bình"
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Dẫn Nhập bởi Đức Thánh Cha
Phanxicô
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 1: Ðiều đang xảy ra cho
căn nhà của chúng ta
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 2: Tin Mừng về sự sáng tạo
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 3: Căn cội sự khủng hoảng
môi sinh do con người gây ra
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 4: Một nền môi sinh học
toàn diện
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 5: Vài đường nét định
hướng và hành động
Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'- Chương 6: Giáo dục và linh đạo
môi sinh học
Kinh nguyện cho trái đất của chúng ta và Kinh nguyện Kitô giáo với thụ tạo
Chương V
Một
vài đường hướng và hoạt động
[163-201]
I. Ðối thoại về môi trường trong chính trị quốc tế [164-175]
II. Ðối thoại hướng về những chính sách quốc gia và địa phương [176-181]
III. Ðối thoại và minh bạch trong các tiến trình quyết định [182-188]
IV. Đối thoại nơi chính trị và kinh tế để đạt tới sự viên mãn của con người
[189-198]
V. Đối thoại với khoa học nơi các tôn giáo [199-201]
Tổng Quan
Trong đoạn Dẫn Nhập - đoạn 15, ĐTC Phanxicô đã cho chúng ta thấy ý
định của ngài về chương áp cuối của bức thông điệp Chúc Tụng Chúa Laudato Si'
này như sau:
"Dưới ánh sáng của suy tư này, tôi sẽ đưa ra một số đề xuất rộng hơn nữa cho công
cuộc đối thoại và hành động,
là những điều có liên hệ đến mỗi người chúng ta
trong tư cách cá nhân, và cũng ảnh hưởng đến chính sách quốc tế"
Cảm Nhận Đúc Kết kèm theo trích dẫn và một số
phụ dẫn cùng phụ diễn thích hợp và cần thiết
(những chỗ được in nghiêng)
Có thể nói, Chương 5 này là chương quan trọng nhất và
khẩn thiết nhất. Ở chỗ, cho dù chúng ta có biệt được hiện trạng thảm thương của
trái đất chúng ta (chương 1), biết được ý nghĩa và giá trị của trái đất này theo
mạc khải thần linh (chương 2), biết được căn nguyện cội rễ gây ra tình trạng
khủng hoảng đến nguy hiểm cho chung số phận của loài người (chương 3), biết được
thế nào là hệ sinh thái toàn vẹn cần phải có (chương 4), mà không biết làm sao
để có thể giải quyết, cứu vãn và đáp ứng một cách liên đới và hiệu lực thì kể
như vô ích và chẳng còn ý nghĩa cùng giá trị gì nữa. Đó là lý do, ngày khoản 163
đầu tiên, vị tác giả "giáo hoàng đến từ tận cùng trái đất" (lời mở đầu
13/3/2013) đã mãnh liệt cảnh giác như sau:
163. Cho đến bây giờ, tôi đã nỗ lực để đề cập đến hàng loạt vấn đề hiện tại, nói
đến những rạn nứt trong hành tinh của chúng ta cũng như những căn nguyên nhân
bản sâu sắc của suy thoái môi trường. Mặc dù chỉ nguyên việc suy ngẫm thực tại
này đã cho thấy cần thiết phải thay đổi đường hướng và cách hành động, nhưng
giờ
đây chúng ta sẽ nỗ lực để vạch ra những con đường chính của việc đối thoại, có
thể giúp chúng ta thoát khỏi vòng xoáy của sự tự huỷ diệt hiện đang nhấn chìm
chúng ta.
Và từ câu mở đầu này, ngài đã dẫn giải chi tiết và rõ
ràng những khía cạnh đối thoại khác nhau:
1- Ðối thoại về môi trường trong chính trị quốc tế;
2- Ðối thoại hướng về những chính sách quốc gia và địa phương; 3- Ðối thoại và minh bạch trong các tiến trình quyết định;
4-
Đối thoại nơi chính trị và kinh tế để đạt tới sự viên mãn của con
người; 5-
Đối thoại với khoa học nơi các tôn giáo. Chúng ta hãy từ từ đọc lời ngài và chia
sẻ với nhau:
I. Ðối thoại về môi trường trong chính trị quốc tế
Trước hết là khía cạnh đối thoại toàn cầu, một cuộc đối thoại để bàn
quyết đến 4 vần đế thiết yếu để làm sao có thể giảm bới những nguy hại cho ngôi
nhà chung trái đất của nhân loại:
164- ... Cần có sự đồng
thuận toàn cầu mới có thể giải quyết những vấn đề sâu xa hơn, chứ không thể giải
quyết bằng những hành động đơn phương của các quốc gia riêng lẻ, như
(1)
việc
lên kế hoạch cho một nền nông nghiệp bền vững và đa dạng, (2)
phát triển những hình thức năng lượng tái tạo và ít gây ô nhiễm, (3)
khích lệ cách sử dụng năng lượng hiệu
quả hơn, (4)
cổ võ cách quản lý các nguồn tài nguyên biển và rừng tốt hơn, đảm bảo
mọi người được sử dụng nước uống.
166. Trên khắp thế giới, phong trào sinh thái đã
thực hiện được những bước tiến đáng kể, cũng nhờ vào nỗ lực của nhiều tổ chức xã
hội dân sự... Tuy nhiên, các Hội Nghị Thượng
Đỉnh Thế Giới gần đây về môi trường lại không thoả mãn được những mong đợi, vì
thiếu ý muốn chính trị, họ không thể đạt tới những thoả thuận toàn cầu đầy đủ ý
nghĩa và hiệu quả về môi trường.
Chẳng hạn như Hội Nghị ở Paris năm 2015 - có quyết định đấy, một cách
khó khăn, để rồi không thi hành, không giữ lời hứa quyết, và gần nhất là Hội
Nghị ở Madrid Tây Ban Nha năm 2019 - thậm chí hai cường quốc gây ô nhiễm nhất là
Hoa Kỳ và Trung Quốc không đến tham dự v.v. có thể vì sợ trách nhiệm... trước
thế giới và cần phải "cải thiện đời sống" thì mất ghế chính trị của thành phần
lãnh đạo bấy giờ ở 2 cường quốc đệ nhất về kinh tế nhờ kỷ nghệ này. Trong khi đó
"phong trào sinh thái đã thực hiện được những
bước tiến đáng kể", phong trào dân sự, nhất là giới trẻ,
như đã xẩy ra ngay trước hay ngay trong thời điểm Hội Nghị Madrid Tây Ban Nha
2019. Xin đọc tiếp những chứng dẫn thực tế của vị giáo hoàng tác giả sau đây:
167. Chúng ta nên đề cập đến Hội Nghị Thượng Đỉnh về Trái đất năm 1992 tại
Rio de Janeiro. Hội Nghị này tuyên bố rằng “con người là trung tâm của các mối
quan tâm dành cho sự phát triển bền vững”. Nhắc lại
Tuyên Ngôn Stockholm năm
1972, nó nhắc nhớ sự hợp tác quốc tế để chăm sóc cho hệ sinh thái của toàn thể
trái đất, nghĩa vụ phải trả giá của những người gây ô nhiễm và bổn phận đánh giá
tác động đến môi trường của các dự án và công trình. Bản tuyên ngôn này đưa ra
mục tiêu ổn định nồng độ khí nhà kính trong khí quyển, nhằm đảo ngược xu hướng
nóng lên toàn cầu. Bản tuyên ngôn này cũng hoạch định lịch trình với kế hoạch
hành động và công ước về sự đa dạng sinh học, và đưa ra các nguyên tắc có liên
quan đến lâm nghiệp. Mặc dù hội nghị thượng đỉnh là một bước tiến thực sự và
mang tính ngôn sứ, nhưng những thỏa thuận ấy lại được thực hiện cách nghèo nàn,
thiếu những cơ chế thích hợp để giám sát, xác minh định kỳ và xử phạt trong
những trường hợp không tuân thủ. Các nguyên tắc của bản tuyên ngôn này vẫn đợi
chờ các phương thế áp dụng thực tế cách hiệu quả và linh hoạt hơn.
II. Ðối thoại hướng về những chính sách quốc gia và địa phương
Tuy nhiên, vẫn biết trái đất là ngôi nhà chung của nhân loại thì dân
nước nào cũng phải có trách nhiệm chung với nhau, nhưng đồng thời cũng cần phải
duy trì cả trách nhiệm riêng của mình nơi và với dân nước địa phương của mình,
đặc biệt là xẩy ra trường hợp "cha chung không ai khóc" như đã từng xẩy ra trên
đây.
179- .. Trong khi trật tự thế giới hiện tại
không đảm nhận trách nhiệm của mình, các cá nhân và nhóm địa phương lại có thể
tạo ra sự khác biệt. Họ có thể khơi dậy ý thức trách nhiệm hơn, cảm thức mạnh mẽ
về cộng đồng, sự sẵn sàng bảo vệ người khác, tinh thần sáng tạo và tình yêu sâu
thẳm dành cho đất đai. Họ cũng quan tâm đến những gì họ sẽ để lại cho con cái
cháu chắt... Đôi khi việc thi hành luật pháp thôi thì không đủ vì nạn tham nhũng, áp lực công
chúng đòi phải có một hành động chính trị mang tính quyết định.
Xã hội, thông
qua những tổ chức phi chính phủ và các nhóm trung gian, phải gây áp lực lên các
chính quyền để phát triển những quy định, thủ tục và kiểm soát nghiêm ngặt hơn....
"Đôi khi việc thi hành luật pháp thôi thì không
đủ vì nạn tham nhũng" thật quá đúng nơi những nước, những địa phương,
và cả ở tầm mức toàn cầu nữa, khi thành phần có trách nhiệm bảo vệ luật pháp
tham lam, như cảnh sát canh gác cho thành phần bị covid-19 lọt vào biên giới
nước mình, hay như khi quan tòa phân xử theo tiền bạc hoặc áp lực chính trị v.v.
180. Không có những công thức kiểu đồng phục, vì mỗi quốc gia hay khu vực
có những vấn đề và giới hạn riêng của mình. ... Đồng thời,
ở cấp độ
quốc gia và địa phương, vẫn còn nhiều việc cần thực hiện, như (1) xúc tiến những
cách bảo tồn nguồn năng lượng, (2)
trong đó thúc đẩy hình thức sản xuất công nghiệp
tối ưu hóa nguồn năng lượng và giảm nguồn nguyên liệu thô, (3)
loại bỏ khỏi thị
trường các sản phẩm kém hiệu quả về năng lượng hoặc gây ô nhiễm, (4)
cải tiến hệ
thống giao thông, (5) khích lệ xây dựng và tu sửa lại những toà nhà nhằm giảm năng
lượng tiêu thụ và mức độ ô nhiễm. Hoạt động chính trị ở cấp độ địa phương cũng
(6) định hướng điều chỉnh việc tiêu dùng,
(7) phát triển nền kinh tế về rác thải phân
hủy và tái chế, (8) bảo vệ các chủng loại nhất định và lập kế hoạch cho một nền nông
nghiệp đa dạng và luân canh mùa màng... Quả thật, còn nhiều điều cần phải thực
hiện.
Đoạn 180 này được vị tác giả giáo hoàng nhấn mạnh đến 2 điều: "Không
có những công thức kiểu đồng phục", vì hoàn cảnh địa phương hay tùy
thời điểm hoặc khả năng của từng nơi, trong việc thực hiện ít là 8 công việc
khẩn thiết tiêu biểu, trong số "nhiều điều cần
phải thực hiện" như được phân số trên đây.
181. Sự tiếp nối là thiết yếu, vì
không thể thay đổi các chính sách biến
đổi khí hậu và bảo vệ môi trường mỗi khi có sự thay đổi chính quyền. Các kết quả
cần nhiều thời gian và đòi hỏi những khoản chi phí trực tiếp, nhưng không thể
thấy được hiệu quả hữu hình trong một nhiệm kỳ của bất cứ chính quyền nào. Đó là
lý do vì sao các nhà cầm quyền chính trị luôn ngần ngại can thiệp nếu không có
áp lực công chúng và các tổ chức dân sự, hoặc chỉ khi nào có nhu cầu khẩn thiết
phải giải quyết. Đảm nhận trách nhiệm và cái giá phải trả, các nhà chính trị
không thể tránh khỏi xung đột với não trạng lợi ích và kết quả ngắn hạn đang
thống lĩnh các nền kinh tế và chính trị ngày nay. Nhưng nếu họ can đảm, họ sẽ
làm chứng cho phẩm giá Thiên Chúa ban tặng và để lại cho hậu thế một chứng tá về
trách nhiệm xả kỷ... Tuy nhiên, cũng cần phải nói thêm rằng
ngay cả những cơ chế tốt nhất cũng có thể bị sụp đổ
khi không có những mục tiêu và những giá trị xứng đáng, hoặc không có
một chủ nghĩa nhân bản đích thực và sâu sắc làm nền
tảng của một xã hội cao quý và quảng đại.
Một chi tiết quan trọng được vị giáo hoàng tác giả nhắc đến ở đây là
"sự tiếp nối là thiết yếu, vì
không thể thay đổi các chính sách biến
đổi khí hậu và bảo vệ môi trường mỗi khi có sự thay đổi chính quyền".
Như đã từng xẩy ra ở Hoa Kỳ khi thay đổi chính quyền, chính quyến trước bất chấp
cảnh báo của khoa học, thậm chí còn không tin vào khoa học, cứ tối đa lợi dụng
kỹ nghệ để phát triển kinh tế bất chấp ô nhiễm, thay đổi những gì chính quyền
tiền nhiệm trước đã tích cực tham gia cộng tác, để rồi chính sách "bất chấp" ấy
lại bị chính quyền hậu nhiệm hủy bỏ, trở về với chích sách trước đó...
"Chủ nghĩa nhân bản đích thực" ở đây là
chủ nghĩa coi con người là trọng tâm và mục tiêu của tất cả mọi hoạt động của xã
hội, chứ không phải chỉ là phương tiện, là máy móc sản xuất trong guống máy kinh
tế chính trị, có lợi thì còn được trọng dụng, bất lợi hay hết lợi thì "vắt chanh
bỏ vỏ", theo khuynh hướng kỳ thị cộng hòa hay chế độ cộng sản; trái lại,
"Chủ nghĩa nhân bản đích thực" ở đây
hoàn toàn phản nghịch lại với chủ nghĩa duy nhân bản, theo chiều hướng dân chủ ý
dân là ý trời, dân quyết định gì thì đó chính là ý trời, trời cũng phải chịu,
đến độ dân làm chủ lịch sử của mình chứ không phải trời, thần tượng hóa con
người, một thần tượng hầu như tuyệt đối muốn làm gì thì làm, được quyền làm cả
những gì trái với luân thường đạo lý, như phá thai, đồng tính hôn nhân v.v.
III. Ðối thoại và minh bạch trong các tiến trình quyết định
Tuy nhiên, dù thuộc lãnh vực quốc tế hay quốc gia, những quyết định xây
dựng bao giờ cũng phải thực hiện một cách khôn ngoan theo kinh nghiệm cân nhắc
lợi hại (khoản 184), minh bạch từng vấn nạn được đặt ra (khoản 185), nhất là
những trường hợp cần phải giải quyết cấp thời (khoản 186), và các quyết định
không được giải quyết chỉ căn cứ vào thuần lợi nhuận (khoản 187).
Có thể nói, nếu bao gồm cả các khoản khác không được trưng dẫn như 4
đoạn tiêu biểu ở đây trong tiết đoạn III này, thì cần phải để ý đến 2 nguyên tắc
nữa: nguyên tắc thứ nhất đó là không được quyết định gì chỉ căn cứ vào mục
đích tốt (như duy lợi) mà còn cả phương tiện và đường lối tốt (thích đáng theo
công ích), tức khôbg theo chủ trương cộng sản "mục đích biện minh cho phương
tiện"; nguyên tắc thứ hai đó là không nên tàn phá những gì tồi tàn, mà là biến
tồi tàn thành lâu đài văn minh yêu thương, văn hóa sự sống, theo tinh thần Phúc
Âm, như thập giá là tiêu biểu cho tội lỗi và sự chết, sản phẩm nhân tạo, đã được
biến thành sản phẩm thần linh là Thánh GIá yêu thương và sự sống cứu độ!
184. Trong khi đối diện với những rủi ro đối với môi trường là điều có thể
ảnh hưởng đến thiện ích chung bây giờ và trong tương lai,
các quyết định cần
được thực hiện “dựa trên so sánh những rủi ro và lợi ích dự báo được trong những
giải pháp thay thế khác”. Điều này đặc biệt đúng trong trường hợp dự án sử
dụng nhiều nguồn tài nguyên thiên nhiên, khí thải hay chất thải ở mức độ cao,
tăng rác thải sản xuất, hay những thay đổi quan trọng về phong cảnh, nơi cư trú
của các chủng loại đang được bảo vệ hay những không gian chung....
185. Trong bất kì cuộc thảo luận nào về đề xuất
kinh doanh, cần phải đặt ra hàng loạt câu hỏi để biện phân xem liệu
dự án có góp phần tạo nên sự phát triển toàn diện hay
không. Nó sẽ đạt được gì? Tại sao? Ở đâu? Khi nào? Bằng cách nào?
Cho ai? Đâu là những rủi ro? Đâu là các khoản chi phí? Ai sẽ trả những khoản chi
phí đó và bằng cách nào? Trong sự biện phân này, một số câu hỏi phải ưu tiên
hơn...
186. Tuyên Ngôn Rio năm 1992 khẳng định:
“nơi nào có nguy cơ thiệt hại
nghiêm trọng hoặc không thể cứu vãn, người ta không được lấy cớ thiếu bằng chứng
khoa học chắc chắn để trì hoãn những biện pháp hiệu quả”
nhằm ngăn chặn suy
thoái môi trường. Nguyên tắc phòng ngừa này cho phép bảo vệ những kẻ yếu, không
đủ khả năng bảo vệ lợi ích của họ và cung cấp chứng cứ vững vàng. Nếu thông tin
khách quan dự đoán có sự nguy hại không thể cứu vãn được thì cần phải dừng hoặc
điều chỉnh dự án, ngay cả khi thiếu bằng chứng xác đáng...
187. Điều này không có ý chống lại sự đổi mới công nghệ cho phép cải thiện
phẩm chất đời sống, nhưng xác định lợi nhuận không thể là tiêu chí duy nhất cần
xem xét, và khi có thông tin mới quan trọng xuất hiện, phải đánh giá lại dự án
với sự tham gia của tất cả các bên liên quan. Kết quả thảo luận có thể là quyết
định ngừng xúc tiến dự án, điều chỉnh hay xem xét giải pháp thay thế.
IV.
Đối thoại nơi chính trị và kinh tế để đạt tới sự viên mãn của con
người
Ở tiết đoạn thứ 4 trong chương 5 này bao gồm các nguyên tắc căn bản và thiết
yếu, như những câu ở ngay đầu của từng khoản, 5 khoản tiêu biểu được trưng dẫn ở
đây, trong việc đối thoại giữa hai lãnh vực chính trị và kinh tế, hai lãnh vực
có thể so sánh chính trị đóng vai chồng và kinh tế đóng vai vợ, mà kinh nghiệm
cho thấy cô vợ kinh tế không đóng vai là cạnh sườn sát cánh với ông chồng chính
trị của mình, mà là đóng vai cổ, khiến ông chồng phải xoay theo chiều hướng kinh
tế, lợi nhuận, vật chất, hơn là công ích và phục vụ con người. Ngược lại, ông
chồng chính trị cũng có thể lợi dụng cô vợ kinh tế để điều khiển toàn thân theo
chủ nghĩa dân túy v.v.
189. Các chính sách không được lệ thuộc vào kinh tế, cũng như kinh tế không
lệ thuộc vào mệnh lệnh của thứ mô hình kĩ trị chạy theo hiệu quả.
Ngày nay, với
quan điểm về thiện ích chung, cần gấp rút phải có các chính sách và nền kinh tế
thích hợp để bước vào cuộc đối thoại thẳng thắn về việc phục vụ sự sống, đặc
biệt là sự sống con người. Cứu các ngân hàng bằng mọi giá, làm cho công chúng
phải trả giá, buông bỏ cam kết rà soát lại và cải tổ toàn bộ hệ thống, tất cả
những điều đó chỉ tái khẳng định sức mạnh tuyệt đối của hệ thống tài chính, một
sức mạnh không có tương lai hoặc sẽ chỉ làm gia tăng các cuộc khủng hoảng mới
sau một tiến trình khôi phục chậm chạp và tốn kém.
Cuộc khủng hoảng tài chính
năm 2007-2008 mang lại một cơ hội để phát triển một nền kinh tế mới quan tâm hơn
đến các nguyên tắc đạo đức, những quy định mới về đầu cơ tài chính và sự thịnh
vượng ảo, nhưng lại không suy nghĩ về những tiêu chí lạc hậu đang tiếp tục chi
phối thế giới. Sản xuất không phải lúc nào cũng hợp lý và thường gắn liền với
những biến thiên kinh tế quy định cho sản phẩm một giá trị không tương ứng với
giá trị thật sự. Điều này dẫn đến sản xuất một số mặt hàng quá nhiều, với những
tác động không cần thiết lên môi trường và với những kết quả tiêu cực cho nền
kinh tế khu vực. Bong bóng tài chính cũng có xu hướng trở thành bong bóng sản
xuất. Không thể giải quyết triệt để vấn đề của nền kinh tế thực, tuy nhiên
nền
kinh tế thực sẽ tạo sự đa dạng và tiến bộ trong khả năng sản xuất, giúp các công
ty vận hành tốt, các doanh nghiệp nhỏ và vừa có thể phát triển và tạo ra công ăn
việc làm.
Phụ thêm của người học hỏi này: kĩ trị
(technocracy:
the government or control of society or industry by an elite of technical
experts)
190- ... Việc bảo vệ môi
trường không thể được đảm bảo trên nền tảng của những tính toán tài chính về các
khoản chi phí và lợi nhuận. Môi trường là một trong những tài sản mà các thế lực
thị trường không thể bảo vệ hoặc xúc tiến cách đầy đủ”. Một lần nữa,
chúng ta
loại bỏ khái niệm có tính ma thuật về thị trường có xu hướng nghĩ rằng
các vấn
đề được giải quyết bằng cách gia tăng lợi nhuận của các công ty hay cá nhân.
Có
thực tế không khi hy vọng rằng những người đang bị ám ảnh tối đa hoá lợi nhuận
sẽ dừng lại để suy nghĩ về mối nguy hại đến môi trường mà họ để lại cho thế hệ
tương lai? Nơi nào chỉ tính đến lợi nhuận, nơi đó sẽ không lưu tâm đến nhịp điệu
của thiên nhiên, những giai đoạn hư hoại và tái tạo, hoặc tính phức tạp của các
hệ sinh thái bị thay đổi đáng kể do sự can thiệp của con người. Hơn nữa,
khi nói đến đa dạng sinh học,
đa số mọi người đều xem đó như một nguồn kinh tế có sẵn cần bảo tồn, chứ không
suy nghĩ nghiêm túc về
giá trị đích thực của mọi sự, tầm quan trọng
của nó đối với con người và các nền văn hoá, mối quan tâm và nhu cầu của người
nghèo.
194- ... Cân bằng, trong trung hạn, giữa việc bảo vệ thiên nhiên với thu
lợi tài chính, hoặc giữa việc bảo tồn môi trường với sự tiến bộ thì không đủ.
Những biện pháp nửa vời chỉ làm trì hoãn thảm hoạ hiển nhiên.
Vấn đề là định
nghĩa lại khái niệm về sự tiến bộ. Một sự phát triển công nghệ và kinh tế không
để lại cho tương lai một thế giới tốt đẹp và chất lượng sống toàn diện hơn thì
không được coi là sự tiến bộ. Phẩm chất cuộc sống thực tế của người dân nhiều
lần bị suy giảm – suy thoái môi trường, chất lượng thực phẩm kém hoặc cạn kiệt
nguồn tài nguyên – ngay trong sự tăng trưởng kinh tế. Trong bối cảnh đó, đề tài
phát triển bền vững thường không được chú ý, hoặc đưa ra những lời biện minh,
ngôn ngữ và giá trị của sinh thái học bị nhấn chìm trong logic của tài chính và
kĩ trị, trách nhiệm môi trường và xã hội của các doanh nghiệp thường được giảm
xuống thành một loạt các biện pháp tiếp thị và gia tăng hình ảnh.
196. Các quan điểm chính trị thì sao?
Chúng ta hãy nhớ nguyên tắc bổ trợ là
nguyên tắc đảm bảo sự tự do để phát triển các khả năng trong mọi cấp độ của xã
hội, trong khi cũng đòi hỏi ý thức trách nhiệm lớn lao về thiện ích chung của
những người đang nắm giữ quyền lực. Ngày nay, xảy ra trường hợp là một số thành
phần kinh tế có quyền lực hơn nhà nước. Không thể biện minh cho một nền kinh tế
mà không có chính trị, vì như thế sẽ không thể giải quyết các khía cạnh khác
nhau của cuộc khủng hoảng hiện tại. ...
198. Chính trị và kinh tế có xu hướng đổ lỗi cho nhau khi đối diện với tình
trạng nghèo nàn và suy thoái môi trường. Hy vọng rằng mỗi bên có thể nhận ra
được những sai lầm của mình và tìm kiếm hình thức tương tác hướng đến thiện ích
chung. Trong khi một số người chỉ bận tâm tới lợi ích tài chính, còn một số khác
lại lo duy trì hay gia tăng quyền lực, chắc chắn điều để lại sẽ là những mâu
thuẫn và thoả thuận giả dối, trong đó cả hai bên đều không quan tâm đến việc
chăm sóc môi trường và bảo vệ những người yếu đuối. Ở đây cũng thế, chúng ta
thấy nguyên tắc “hiệp nhất lướt thắng xung đột” rất đúng.
V.
Đối thoại với khoa học nơi các tôn giáo
Nếu chính trị và kinh tế có thể so sánh là một cặp vợ chồng, thì mối
liên hệ giữa khoa học và tôn giáo cũng có thể so sánh như xác với hồn của con
người, như tài năng với lương tâm nơi con người, một con người toàn vẹn và phát
triển toàn vẹn bao giờ cũng phải là một "con người không sống nguyên bởi bánh,
mà còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra nữa" (Mathêu 4:4), vì "cái gì
sinh bởi xác thịt là xác thịt, những gì sinh bởi Thần Linh là Thần Linh" (Gioan
3:6).
199. Người ta không thể cho rằng khoa học thực nghiệm giải thích đầy đủ về
sự sống, sự tương tác của mọi loài thụ tạo và toàn bộ thực tại.
Điều này vượt quá giới hạn của chính phương pháp khoa
học... Lý trí có thể nhận thức các nguyên tắc đạo
đức dù chúng tái xuất hiện trong nhiều dáng vẻ khác nhau và được diễn tả bằng
nhiều ngôn ngữ đa dạng, ngay cả ngôn ngữ tôn giáo.
200. Bất kì một giải pháp kĩ thuật nào mà khoa học tuyên
bố mang lại sẽ trở nên bất lực trong việc giải quyết các vấn đề nghiêm trọng của
thế giới nếu nhân loại mất định hướng, nếu chúng ta mất động lực để sống hài
hoà, hy sinh và đối xử tốt với người khác...
Nếu đôi lúc vì thiếu hiểu biết, chúng ta biện minh cho việc đối xử tệ bạc với
thiên nhiên, tàn nhẫn với công trình tạo dựng, tham gia vào chiến tranh, bất
công và bạo lực, thì với tư cách là các tín hữu, chúng ta phải nhìn nhận mình
không còn trung tín với các kho tàng của sự khôn ngoan mà chúng ta được mời gọi
để trân trọng và bảo tồn...
201. Đa số những người đang sống trên hành tinh của
chúng ta đều tuyên nhận là những người có niềm tin. Điều này thúc đẩy các tôn
giáo đối thoại với nhau hướng tới việc chăm sóc thiên nhiên, bảo vệ người nghèo
và xây dựng mạng lưới của sự tôn trọng và tình huynh đệ.... Cần có một cuộc đối
thoại cởi mở và tôn trọng giữa các phong trào sinh thái khác nhau, trong đó có
gặp gỡ giữa những mâu thuẫn ý thức hệ. Mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng
sinh thái đòi buộc tất cả chúng ta phải tìm kiếm thiện ích chung, dấn bước trên
con đường đối thoại đòi hỏi sự nhẫn nại, kỷ luật và lòng quảng đại, luôn luôn
ghi nhớ rằng “thực tại lớn hơn ý tưởng”.
Đaminh Maria cao tấn tĩnh xin đóng góp