Sinh Hoạt Sống Đạo 2021
Mùa Xuân Muôn Thuở Maria
Mùa Xuân Trước Nguyên Tội
Mùa Xuân Sau Nguyên Tội
Mùa Xuân Maria
Mùa Xuân Viên Mãn
Đaminh Maria cao tấn tĩnh, BVL
(Toàn bộ bài viết 4 phần này đã được phổ biến trên các Nguyệt San Công Giáo hải ngoại:
Trái Tim Đức Mẹ 1/1995, Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp 2/2000, Hiệp Nhất 2/2000, và Nguyệt San Dân Chúa Mỹ Châu số kép 1-2/2012)
Tác giả xin phổ biến lại bài viết 27 năm về trước này vào dịp mừng tân xuân âm lịch 2021 này,
vì cảm thấy rất thích hợp với thời điểm vẫn còn trong Năm Chúc Tụng Chúa Laudato Si', 24/5/2020-2021,
kỷ niệm 5 năm ĐTC Phanxicô ban hành Thông Điệp Chúc Tụng Chúa Laudasto Si' về hệ sinh thái của Trái Đất là Ngôi Nhà Chung của nhân loại chúng ta.
“Maria: Mùa Xuân
Muôn Thuở" không phải chỉ là một cụm
từ hoa mỹ để gọi Mẹ Maria theo văn chương của nhân loại, hay chỉ là một kiểu
sánh ví biểu tượng cho một tạo vật đệ nhất trong trật tự ân sủng.
"Maria: Mùa Xuân Muôn Thuở"
hoàn toàn là một thực tại, một thực tại về cả phương diện siêu nhiên cũng như tự
nhiên. Đến nỗi, có thể nói, thực tại này đúng là "một điềm lạ xuất hiện trên
không trung" (KH 12:1), "kỳ diệu trước mắt chúng ta" (TV 118:23).
"Maria: Mùa Xuân Muôn Thuở"
không phải chỉ là một cụm từ hoa mỹ hay một kiểu sánh ví biểu tượng về Mẹ Maria
tuyệt diệu, mà hoàn toàn còn là một thực tại. Ở chỗ nào? Xin mời qúi con cái Mẹ
cùng nhau từ từ tiến vào "Mùa Xuân Muôn Thuở" này theo hành trình của lịch sử
nhân loại đã biến thành Lịch Sử Cứu Độ như sau:
Mùa Xuân Trước Nguyên Tội
Mùa Xuân Sau Nguyên Tội
Mùa Xuân Maria
Mùa Xuân Viên Mãn
1.- MÙA XUÂN TRƯỚC NGUYÊN TỘI
Theo đúng ý nghĩa của mình,
một mùa được gọi là Mùa Xuân phải hội đủ 3 yếu tố, bằng không sẽ không phải là
hay không còn đáng là Mùa Xuân nữa. Ba yếu tố chính của Mùa Xuân đích thực, theo
cảm nhận của con người từ trước đến nay, đó là: mới mẻ (của thời gian), tươi trẻ
(nơi không gian) và vui vẻ (cho nhân gian).
"Mới mẻ":
Tự bản chất, Mùa Xuân là thời gian. "Mùa Xuân là Thời Gian", theo nghĩa thuần
túy nhất của "mới mẻ", phải là thời-gian-ban-đầu (in the beginning), tức "thời
gian" và "ban đầu" chỉ là một, (như trong STK 1:1 hay của Gioan 1:1). Hay "Mùa
Xuân là Thời Gian" theo nghĩa tối thiểu nhất của "mới mẻ", đó là thời gian từ
ban đầu (from the beginning), tức "thời gian" và "ban đầu" đã hơi tách biệt
nhau, bằng chữ "từ", (như trong Gioan 8:44). Hoặc "Mùa Xuân là Thời Gian", theo
nghĩa bình thường nhất của "mới mẻ", lại là thời gian bắt đầu, tức "thời gian"
không còn là một thực tại "ban đầu" hay "từ ban đầu" nữa, song đã trở thành một
tác động "bắt đầu", “bắt đầu” mở màn cho một năm mới, (như trong lịch sử và thực
tế cho thấy).
"Tươi trẻ":
vì Mùa Xuân thể hiện bóng dáng của mình qua không gian mát mẻ, đẹp đẽ, với cỏ
cây đâm chồi nẩy lộc, hoa lá tốt tươi.
"Vui vẻ":
vì Mùa Xuân làm cho chung động vật và riêng nhân gian cảm thấy dễ chịu, thoải
mái, khoan khoái, hân hoan, phấn khởi, yêu đời.
"Trước Nguyên Tội",
như thế, có Mùa Xuân đích thực theo cảm nhận chung của loài người như được phân
tích trên đây hay không?
"Trước Nguyên Tội"
ở đây là lúc "ban đầu, Thiên Chúa đã dựng nên trời đất" (STK 1:1), và cũng là
lúc "Thiên Chúa nhìn xem mọi sự Ngài đã làm nên, Ngài thấy là rất tốt đẹp" (STK
1:31).
"Trước Nguyên Tội"
ở đây, cũng là lúc "ban đầu", "Thiên Chúa dựng nên con người theo hình ảnh Ngài:
‘theo hình ảnh thần linh, Ngài đã dựng nên con người' Ngài đã dựng nên con người
có nam có nữ. Thiên Chúa chúc lành cho họ khi phán: 'Hãy sinh sôi nẩy nở' hãy
làm tròn đầy trái đất và làm chủ nó..." (STK 1:27).
"Trước Nguyên Tội"
trong một khung cảnh như thế, "trời đất" nói chung và
thiên nhiên nói riêng không phải là một Mùa Xuân Đích Thực hay sao!?!
"Mùa Xuân Trước Nguyên Tội" là một mùa
xuân "mới mẻ" nhất, vì là
thời-gian-ban-đầu của trời đất, thời gian tiên khởi và nguyên khôi cho tất cả
mọi sự trên trời dưới đất.
"Mùa Xuân Trước Nguyên Tội"
là
một mùa xuân "tươi trẻ" nhất, vì
không gian, bao gồm mọi sự trong thiên nhiên, mới được Thiên Chúa tạo dựng, còn
nguyên vẹn, hoàn toàn "rất tốt đẹp" trước thiên nhan, như Thiên Chúa muốn và
theo ý của Ngài.
"Mùa Xuân Trước Nguyên Tội" là một mùa
xuân "vui vẻ" nhất, vì con người được
"Thiên Chúa mang đặt ở trong vườn Địa Đường để canh tác và chăm sóc cho vườn"
(STK 2:15), và được "tự do ăn mọi thứ cây trong vườn, trừ cây biết lành biết dữ"
(STK 2:16-17).
“Mùa Xuân Trước Nguyên Tội" là một mùa
xuân "vui vẻ" nhất, chẳng những cho
riêng con người là đệ nhất tạo vật trên trần gian này,
mà còn
cho chung cả mọi tạo vật đã được Thiên Chúa tạo dựng nên cho con người nữa:
"Chúa là Thiên Chúa hình thành từ bùn đất các loại hoang thú và chim chóc trên
trời, rồi Ngài mang đến cho con người xem để con người đặt tên cho chúng' con
người gọi mỗi loại là gì thì nó là như vậy" (STK 2:19).
"Mùa Xuân Trước Nguyên Tội",
bởi vậy, không phải là mùa xuân của con người và cho con người hay sao?!? Địa
Đường là thiên thai trên trần gian ngay "ban đầu" có nghĩa gì, nếu không có con
người sống động ở giữa và ở với, theo ý muốn của Thiên Chúa, để "canh tác và
chăm sóc" cho. Cũng thế, trời đất với tất cả mọi sự "rất tốt đẹp" ngay "ban
đầu", theo ý muốn của Thiên Chúa, chỉ giữ được vẻ nguyên tuyền "tươi trẻ" của
mình trong sứ mệnh "làm tròn đầy" và bằng quyền năng "làm chủ" của con người mà
thôi.
"Mùa Xuân Trước Nguyên Tội" phải chăng
chính là Mùa Thái Hòa trong Trời Đất
mà "con người được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa" (STK 9:6) là chính Chúa
xuân!
(Chân thành đa tạ - Xin đón xem tiếp phần 2: Mùa Xuân Sau Nguyên Tội)