MẠC KHẢI THÁNH MẪU
MỘT CUỘC THĂM VIẾNG
Trong một thị kiến Mẹ được sau ngày Chúa Ngôi Hai Nhập Thể, Thiên Chúa ban lệnh cho Mẹ đi thăm bà Esave để thánh hoá con bà, người con sẽ là Tiền sứ của Chúa Cứu Thế, Mẹ trả lời: “Lạy Chúa đáng tôn thờ, Chúa đă biết ḷng con lúc nào cũng sẵn sàng thi hành bất cứ điều ǵ Chúa truyền cho con là nữ t́ rất thấp hèn của Chúa. Nhưng xin Chúa cho phép con xin Bạn Thánh của con ưng thuần cho con đi đă. Xin Chúa cũng nhận lấy lễ hy sinh con làm khi phải rời bỏ cảnh thanh lặng cô tịch quư yêu của con đây, với ḷng con khát khao được chịu khổ đau v́ Chúa”.
Sau đó, Mẹ gọi các thiên thần hầu cận đến. Các vị hiện ra dưới h́nh người. Mẹ khiêm nhượng xin các vị cùng đi với Mẹ trong cuộc hành tŕnh này. Mẹ vẫn có thói quen hỏi ư kiến các thiên thần như vậy, mặc dầu Mẹ thông minh và thánh thiện hơn các vị rất nhiều. Mẹ cũng xin Thánh Cả Giuse cho Mẹ đi. Mẹ nói: “Thiên Chúa dạy tôi rằng, chị họ tôi là Esave đă được một con trai mà chị ấy hằng mong ước. Vậy nếu phu quân cho phép, tôi xin đi mừng bà chị về ơn đó cho hợp t́nh hợp nghĩa bà con”. Thành Giuse trả lời Mẹ: “Tôi hoàn toàn tin tưởng ở đức hạnh của Đức Nữ. Tôi tin rằng Đức Nữ chỉ muốn đi thăm bà chị để làm vinh Danh Chúa. Tôi xin đi theo Đức Nữ tới đó để săn sóc phục vụ Đức Nữ. Xin Đức Nữ cứ định ngày lên được”.
Hôm đó là ngày thứ bốn sau khi Ngôi Lời Nhập Thể. Đôi bạn Thánh liệu chút ít lương ăn đường; một người láng giềng cho mượn một con lừa. Khi vừa ra khỏi nhà, Mẹ quỳ xuống xin thánh cả Giuse ban phép lành v́ khiêm nhượng, Thánh Giuse chối không dám, nhưng Mẹ Maria cứ nài nẵng ép buộc măi, nên Thánh Cả phải chúc lành cho Mẹ.
Vừa bước đi, Mẹ đă ngước mắt lên trời và hướng tâm hồn lên Thiên Chúa, hiến dâng tất cả để làm trọn ư Chúa. Vâng lời Thánh Giuse, Mẹ cũng cỡi con lừa nhỏ. Thỉnh thoảng Mẹ xuống lừa để xin Thánh Cả Giuse lên cỡi nó. Nhưng Thánh Cả không bao giờ chấp nhận lời xin ấy, chỉ bằng ḷng cho Mẹ đôi lúc đi bộ với ḿnh một quăng thôi. Cả hai cũng hầu như luôn luôn giữ thinh lặng. Các thiên thần hộ thủ của Mẹ mặc h́nh người, nhưng chỉ có một ḿh Mẹ nh́n thấy. Đôi khi Mẹ truyện văn với họ và họ thay nhau ca tụng những kỳ công Thiên Chúa, của việc Sáng Tạo, của việc Nhập Thể, làm cho tâm hồn Mẹ Maria cũng bừng cháy thêm t́nh yêu mến Chúa.
Thỉnh thoảng, Thánh Giuse lại cắt ngang sự trầm tư cầu nguyện sốt sắng của Mẹ, hỏi xem Mẹ có mệt nhọc không, có thể giúp đỡ Mẹ việc ǵ không, v́ đường đi rất xấu. Trong khi Thánh Cả đàm đạo với Mẹ về những sự trên trời, Ngài cảm thấy ánh sáng tâm hồn và tâm hồn và t́nh yêu mến Chúa tăng thêm rất nhiều, làm Ngài phải bỡ ngỡ. Ngài cũng muốn hỏi Mẹ xem tại lư do nào được như vậy, nhưng v́ thận trọng, Ngài vẫn giữ im. Mẹ Maria thấu biết tư tưởng của Bạn Thánh ḿnh, nhưng Mẹ tin rằng ḿnh có trách vụ phải để mặc Thiên Chúa việc tiết lộ mầu nhiệm ấy ra. Mẹ c̣n thấy r bí mật của Mẹ nhất định sẽ gây ra nhiều hoang mang bứt rứt cho Bạn Ḿnh: nhưng Mẹ cứ một niềm phó mặc Chúa Quan Pḥng.
Trên đường hành tŕnh, không những Mẹ và Thánh Giuse thực hành nhân đức hướng về Chúa mà c̣n thực hiện cả đức ái đối với tha nhân. Không phải ai cũng nồng hậu tiếp đón đôi bạn Thánh Đức: có người vui ḷng tiếp rước ân cần, nhưng không thiếu người xua đuổi một cách thô lỗ. Dầu vậy, Mẹ Maria vẫn tỏ ra hoà nhă tốt bụng với hết mọi người. Khi có cơ hội, là Mẹ cứu giúp những người bần cùng, an ủi những người đau khổ, chữa lành những người bận tật; trong số những người ấy, có một thiếu nữ bệnh nặng cả thể xác cả tâm hồn, Mẹ đă chữa cô khỏi ngay cả đôi đàng. Cô đó đă sống những ngày c̣n lại cách thánh thiện, và luôn ghi xâu h́nh ảnh vị ân nhân của cô với một ḷng cảm tạ măi măi.
Sau bốn ngày dăi trên đường mệt mỏi, Mẹ Maria và thánh Giuse tới Giuđa, một thành nhỏ cách Nagiarét 27 dặm và cách Giêrusalem chừng 2 dặm; thành này nằm trong miền núi chỗ phát nguyên suối Sorec. Thánh Giuse tiến lên trước một quăng để báo tin cho gia đ́nh ông Giacaria. Thánh nữ Esave, trong một thị kiến đă biết trước Mẹ Maria trên đường viếng thăm ḿnh rồi nên bà chờ đợi. Được Thánh Giuse báo tin, bà hoan hỉ ra đón Mẹ ngay. Vốn giữ phận ḿnh khiêm tốn và giữ vai dưới đối với bà Esave, Mẹ lên tiếng chào bà trước: “Chào chị thân ái, Chúa ở cùng chị”. Thánh nữ Esave đáp lời: “Xin Chúa thưởng công cho em v́ em đă vất vả đến an ủi chị như vậy”. Sau lời chào ấy, cả hai chị em cùng vào nhà ông Giacaria và lui vào một nơi riêng. Ơũ đây, một lần nữa Mẹ đầy ơn phúc lại chào người chị họ ḿnh một lần nữa: “Chị thân ái, xin Chúa giữ ǵn chị; xin Aùnh Sáng của Ngài ban ân sủng sự sống cho chị”.
Chúa phải ban ơn trợ lực Mẹ đặc biệt, Mẹ mới khỏi chết v́ t́nh yêu ấy.
Mẹ cũng không quên sót một việc nào trong việc phục vụ và ủi an người chị họ, nhưng không bao giờ Mẹ đi qúa giới hạn đức ái đ̣i hỏi. Cứ xong việc là Mẹ vội vă trở về căn pḥng cô tịch của Mẹ; Mẹ cầu nguyện và làm việc thủ công. Hai chị em thánh thiện luôn luôn ân cần săn sóc nhau, và thường xảy ra những cuộc tranh dành nhau rất xây dựng. Mẹ Maria lên tiếng: “Phục vụ chị là bổn phận của em. Chị lớn tuổi hơn em”. Thánh nữ Esave nói: “Không, chị mới phải hầu hạ em, em là Mẹ Thiên Chúa”. Mẹ trả lời: “Vâng đúng vậy, nhưng Con chí thánh em xuống thế để phục vụ, để đau khổ, và để dạy cho loài người biết hạ ḿnh xuống ở khiêm nhường, lẽ nào em dám chịu cho chị giúp đỡ em; em chỉ là một con sâu đất hèn mọn mà thôi.
Thua lư, bà Esave phải bằng ḷng sai khiến Mẹ Maria, nhưng v́ khiêm nhượng, bà chỉ dùng kiển xin Mẹ để Mẹ được lợi ích mà thôi. Lợi dụng ân sủng của người em họ ḿnh, thỉnh thoảng bà cũng được ơn nh́n thấy Mẹ xuất thần, lên cao khỏi đất, gương mặt rạng sáng một vẻ đẹp chói ngời đến nỗi bà không sao chịu nổi. Bà xấp ḿnh xuống dưới chân Mẹ mà thờ lạy Ngôi Lời Nhập Thể trong ḷng Mẹ.
Trong thời gian lưu lại nhà người chị họ, Mẹ cũng hay chuyện văn với các thiên thần hầu cận Mẹ. Mẹ nói với họ về những mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu Chuộc cách rất thông minh, khiêm nhượng và yêu mến, làm họ nghe cách say mê: “Này các sứ thần Thiên Chúa, những tia sáng thần thiêng, xin giúp tôi là bọ đất nghèo nàn biết ca tụng Chúa về muôn ơn lành Ngài ban cho tôi! Tại sao Con tôi lại bị kết án tử h́nh, như Thánh Kinh đă tiên báo? Sao tôi không thể chết thay Con tôi được? Tôi có cách nào xin Cha hằng hữu cho tôi lĩnh chịu án công bằng của Ngài, mà tha cho Con tôi là Đấng vô tội không?”. Những cuộc truyện văn này đă khơi thêm trong tâm hồn Mẹ rất nhiều ngọn lửa mến yêu luôn luôn bốc mạnh.
Thánh nữ Esave thường hay trao đổi với Mẹ những câu chuyện về hạnh phúc Mẹ được. Bà nói: “Em thật diễm phúc v́ được cưu mang một Kho Báu trên trời! Ước chi mọi dân tộc đều ca tụng em như chị! Khi nào em ẫm bế Mặt Trời Công Chính, xin em nhớ đến chị là tôi tớ em!”. Đức Nữ Vương chí thánh Maria an ủi bà không những bằng những lời xây dựng, mà c̣n bằng cả sự tuân phục và khiêm nhượng. Phục vụ bà, Mẹ cũng chưa thỏa ḷng; Mẹ c̣n phục vụ cả những tôi tớ trong nhà bà nữa. Mẹ hay xuống bếp giúp Mẹ rửa chén bát, lau quét cửa nhà, giặt quần áo… tâm cảm cao thượng của Mẹ đă làm những việc nhỏ mọn ấy nên cao quư. Đức khiêm hạ của Mẹ không làm con người kiêu căng của ta phải xấu hổ ư?
Nhưng nhất là Mẹ Maria không bỏ mất một cơ hội nào để thực hiện nhiệt tâm khao khát làm vinh danh Chúa qua việc thánh hóa các linh hồn. Trong nhà ông Giacaria có một nữ t́ tính kiêu căng bảnh gắt, động tí là rủa xả chửi thể, đă từng làm rầy rà cho chủ. Từ 14 năm qua, một lũ qủy đă ám chị ta, lôi chị ta vào nết xấu. Bọn chúng chỉ để chị ta yên khi nào chị ta đến trước mặt Mẹ, chị ta nhận ra điều đó, nên từ đấy chị hay t́m cách lân la chuyện tṛ với Mẹ. Mẹ thấu r t́nh trạng tâm hồn chị ta nên cầu nguyện cho chị ta, truyền cho lũ qủy phải ra khỏi; rồi dạy bảo chị những điều rất tốt lành, khiến chị bền vững trong đường đạo hạnh đến chết. Bên nhà hàng xóm bà Esave, có một phụ nữ sống bê tha phóng túng, trả nghĩ ǵ đến danh tiết, đến vẻ lương thiện của con nhà lành. Nghe nói nhà ông Giacaria có cô khách lạ nổi tiếng thánh đức, ả ta ṭ ṃ muốn đến xem thế nào. Vừa đến trước mặt Mẹ, ả đă thấy thay đổi cả con người. Ḷng ả chua xót v́ tội lỗi đă phạm như một mũi dao đâm. Aũ khóc tràn nước mắt, và cảm thấy ḿnh được giải thoát khỏi cảnh nô lệ t́nh dục. Ả ra về với một con người hoàn toàn mới. Ả muốn đến thăm lại cô khách đă gieo một ảnh hưởng mạnh mẽ cải tạo cả đời ả, nên Mẹ đầy nhân từ, đem t́nh từ mẫu đón tiếp ả, dạy dỗ ả nhiều điều cho ả vững tâm tập nhân đức. Trong âm thầm, Mẹ đă tạo nên rất nhiều cuộc cải hóa tương tự, v́ cứ thấy ai sống tội lội là Mẹ lại cầu nguyện cho, và thường Mẹ xin được cho họ trở lại. Trái lại, nếu gặp tâm hồn nào chai ĺ trong sự giữ, Mẹ rất đau đớn khóc thương cho h́nh ảnh Thiên Chúa bị hư mất ấy. Nhưng Mẹ rất hân hoan khi nh́n thấy những linh hồn công chính Mẹ hết sức sống sắng cầu xin cho họ được ơn bền vững đến cùng. Nhất là gia đ́nh ông Giacaria được hưởng nhiệt tâm của Mẹ rất nhiều. Cả nhà ông đă được thánh hoá. Những người đă thánh thiện được nên thánh thiện hơn, những người chưa thánh thiện được nên hoàn hảo. Ai ai trong nhà cũng đầy niềm tôn kính mến yêu Mẹ. Họ cảm tạ Mẹ như là Mẹ họ, nơi trú ẩn của họ, nguồn an ủi họ chỉ nh́n thấy Mẹ, đủ sinh ra những hiệu qủa ơn phúc: biết được bí nhiệm các tâm hồn, Mẹ dùng những phương dược họ cần thiết để trị liệu cho họ, nhưng Mẹ không nói nhiều lời.
Đặc biệt là thánh nữ Esave hết sức lưu luyến Mẹ. Từ khi Mẹ đến nhà bà, hai tháng đă trôi qua. Nghĩ đến ngày người em họ ḿnh sẽ từ biệt, bà Esave đă xúc động tràn nước mắt. Một hôm, bà nói với Mẹ: “Em là đền thờ của Đấng Tối Cao. Chị chúc tụng Chúa đă gởi em tới đây với chị. Dầu chị thấy hèn tội lỗi, chị cũng nài xin em ở lại đây, chị nhưng cho vợ chồng em làm chủ ngôi nhà này”. Mẹ Maria rất dịu dàng thưa lại: “Em cám ơn chị đă muốn thế; nhưng em có bổn phận phải tuân theo thánh ư Chúa hơn bất cứ người nào, em là kẻ được Chúa kéo ra từ bụi tro, v́ Ngài nhân từ vô cùng đă thương em. Vậy để em cầu nguyện thăm ḍ ư Ngài trước đă. Ngoài ra, em không thể nào quyết định như vạy mà Bạn Thánh em không chấp nhận. Em phải tùng phục Bạn em”. Thánh nữ Esave nói” “Em đưa ra những lẽ đó chị xin chịu, nhưng chị xin em ít là đừng bỏ chị trước ngày chị sinh con, để con chị được em chúc phúc cho và được ṿng tay em ẫm bế nữa”. Mẹ trả lời: “Vạy chị em ta hăy cầu xin Chúa xem ư Ngài thế nào”. Cả hai bà mẹ tương lai cùng vào pḥng cầu nguyện. Mẹ Maria xuất thần. Mẹ được một ánh sáng mới, nên thấy r mầu nhiệm đời sống và công nghiệp của con bà Esave là Thánh Gioan Tiền Hô. Mẹ biết cả sứ mạng của ông là dọn đường cho người ta đón nhận Chúa Cứu Thế. Mẹ lại biết chị họ của Mẹ có một nền thánh thiện cao cả, bà sẽ chết sau ông Giacaria. Về việc ở lại nhà bà Esave, Mẹ không đả động ǵ đến, v́ Chúa cho Mẹ biết r không nên ở lại măi nhà bà, chỉ nên ở lại cho đến ngày cắt b́ cho Gioan thôi. Ra khỏi cuộc xuất thần, Mẹ không tiết lộ cả nội dung cho thánh nữ Isave, chỉ nói cho bà biết Mẹ sẽ ở lại cho tới khi cắt b́ cho con bà. Bà Elisa đón nhận tin đó với hết ḷng tri ân hoan hỉ.
Thai nhi Gioan cũng được Ch1ua bao cho biết sắp ra ở trần gia. Ông đă được đến tuổi khôn, biết dùng lư trí hoàn hảo, được Chúa ban một tri thức thiên phú, nên tự nhận thấy r cuộc đời thật nhiều cheo leo nguy hiểm từng làm hư mất biết bao linh hồn. V́ thế ông e sợ không dám liều ḿnh vào những nguy hiểm ấy. Nhưng ông cũng thưa với Chúa rằng: “Chúa đă muốn xin cứ thi hành thánh ư Chúa, v́ thi hành thánh ư Chúa là việc tốt đẹp nhất”.
Khi vừa sinh Gioan, bà Esave liền cho người báo tin cho Mẹ Maria. Mẹ gửi cho vị Tiền sứ của Con ḿnh những khăn áo, chính Mẹ đă sắm liệu. Ít lâu sau, theo lệnh Chúa, Mẹ đích thân đến chúc mừng bà chị tốt phúc và ẫm bế con trẻ thánh mới sinh. Theo lời bà Esave xin, Mẹ dâng con trẻ lên Cha hằng hữu, Thiên Chúa đă đón nhận con trẻ một cách hài ḷng như lễ đầu mùa của Ngôi Lời Nhập Thể. Được Thánh Linh soi sáng, Gioan nhận ra Đức Nữ Vương chí thánh của ḿnh, ông cúi đầu kính chào Mẹ và thờ lạy Chúa Cứu Chuộc trong ḷng Mẹ, Chúa Cứu Chuộc mà sau này ông sẽ báo trước cho dân chúng biết. Ông cũng quờ quạng chân tay tỏ ḷng biết ơn Mẹ, thích thú muốn ở trên tay Mẹ măi không muốn rời. Để làm vui ḷng Gioan, Mẹ cũng nâng niu ông, nhưng Mẹ rất uy nghiêm cẩn trọng không hề cúi hôn con trẻ, cốt dành để nụ hôn đồng trinh của ḿnh cho một ḿnh Chúa Giêsu thôi. Mẹ cũng không nh́n lên măt Gioan, v́ Mẹ rất khôn ngoan và đoan chính, Mẹ chỉ nh́n linh hồn thánh thiện của ông. Bà Esave ẫm bé; bà nhận đó là con của Mẹ của bà, v́ bà chỉ cho Gioan một thể xác, chính Mẹ Maria mới ban cho Gioan sự thánh thiện thánh hóa linh hồn và cuộc đời ông.
Tới ngày cắt b́ và đặt tên cho con trẻ, bà Esave nài nẵng xin Mẹ Đồng Trinh tham dự lễ nghi. Mẹ đă tới dự sau khi cầu xin Thiên Chúa giấu ẩn ḿnh đi hoàn toàn, đừng để cho một ai lưu ư đến ḿnh. Mẹ xin như thế, v́ gia đ́nh Giacaria là một gia đ́nh hào phú, nổi tiếng trong vùng. Ông sinh con trai, họ tấp nập đến chúc mừng; và tất nhiên là ngày lễ cắt b́ cho con trẻ, họ c̣n đến đông hơn, rộn ră hơn. Chúa nhận lời, nên họ chỉ nhận là có một cô em họ của bà Esave có mặt, và cô là một người thánh đức, với gương mặt giăi sáng một tia sáng của Thần Linh Thiên Chúa, Đấng ở rất gần cô. Trong cuộc lễ này, thương cảm ông Giacaria v́ bị cấm khẩu đă gần một năm, Mẹ cầu xin Chúa cho ông nói được. Chính v́ thế sau khi được họ hàng hỏi xem đặt tên nào cho con trẻ, ông viết tên đó lên bảng, và liền đó ông nói được. Lời đầu tiên ông thốt ra sau nhiều ngày không nói là lấy tư cách một tiên tri mà ca tụng những mầu nhiệm Cứu Chuộc và tiên báo tương lai của con ông.
Sau cuộc lễn này, thánh Giuse được bà Esave cho người báo trước, đă đến ngay nhà ông Giacaria để đưa Bạn chính thánh ḿnh về Nagiarét. Gia đ́nh ông và nhất là ông đều tỏ ra rất niềm nở đón tiếp thánh nhân. Mẹ Maria tỏ hết nhiềm mừng vui vừa khôn ngoan vửa khiêm hạ tiếp rước Bạn thánh. Mẹ qùi xuống xin Ngài ban phép lành và cáo lỗi v́ đi vắng cả gần ba tháng trời, mặc dầu thánh Giuse đă ưng thuận. Thánh Cả thưa lại rằng: gặp lại Mẹ là Ngài quên hết mọi nỗi phiền khổ khi Mẹ xa vắng. Rồi cùng với Mẹ, Ngài chỉ định ngày trở về.
Trước khi thánh Giuse đến, bà Esave đă nói với Mẹ những lời này: “Oâi! Em là Mẹ Thiên Chúa, chị sắp phải mất em, em không ở nhá chị nữa, nên chị xin em để lại cho chị đôi lời chỉ bảo, để, khi vắng em rồi, lời đó hướng dẫn chị làm cho đẹp ḷng Chúa. Xin em vui ḷng thông sang cho nữ t́ của em đây một vài tia sáng đang rực rỡ trong em”. Đức Nữ Vương rất thánh hoan hỉ v́ lời xin đạo đức ấy. Mẹ chỉ dẫn cho người chị họ nhiều ư kiến, mà đây là những ư chính: “Chĩ hăy luôn luôn nâng tâm hồn lên những sự thiện trên trời, đừng bao giờ quên Thiên Chúa. Chị hăy nhớ lại các ân huệ Ngài ban, đem niềm tri ân sống động bụ lại sự tệ bạc hung dữ của biết bao nhiêu người khác. Hăy cởi ḷng chị khỏi những ràng buộc trần gian, để phụng sự Chúa không ǵ vương mắc. Khi Ngài lên tiếng gọi, chị hăy hân hoan đến ngay với Ngài. Hăy kính trọng lang quân chị cho xứng đạo phu xướng phụ tuỳ. Hăy liên lỉ hiến dâng người con lạ lùng của chị cho Thiên Chúa. Hăy yêu thương con chị trong Chúa và v́ Chúa: con chị sẽ là một nhà đại tiên tri. Con em đă trọn con chị là tiền hô, sẽ bảo vệ làm cho con chị nên danh tiếng trong thế giới. Chị hăy làm thế nào để gia đ́nh chị, ai cũng tôn kính danh Chúa, không bao giờ dám xúc phạm đến Ngài. Chị hăy ân cần ủi an người nghèo khổ; chia sẻ cho họ của cải đời này với ḷng quảng đại như Chúa đă quảng đại với chị: việc đó sẽ làm Ngài rất vui ḷng. Chị hăy ăn ở hiền từ, khiêm nhượng, hiền ḥa, b́nh thản và hết sức nhẫn nại đối với thụ tạo là những dụng cụ Chúa sẽ dùng để thử thách chị, và, do đó, sẽ là triều thiên của chị. Sau cùng, chị hăy cảm tạ Thiên Chúa v́ những mầu nhiệm cao cả Ngài đă tỏ cho chị, và đừng thôi xin Ngài ban ơn cứu rỗi các linh hồn.
Khi đến ngày đă định, Mẹ giă từ ông Giacaria, xin ông ban phép lành v́ ông là tư tế của Chúa. Ông chối từ và xin chính Mẹ làm phép lành cho ông, nhưng rồi ông cũng thua lời nài nẵng của Mẹ. Ông dùng nhiều lời thánh kinh mà nói với Mẹ, như: “Các dân tộc phải phụng sự Trinh Nữ, v́ Trinh Nữ là nhà tạm chứa Đấng Tối Cao. Ai ca tụng, Trinh Nữ sẽ được chúc phúc; ai không, sẽ bị chúc dữ”. Ông xin Mẹ cầu nguyện cho ông và gia đ́nh ông, mà cảm xúc đến rơi lệ. Mẹ để ông với nước mắt đó mà đi từ giă bà Esave. Tâm hồn bà thật tan nát với cảnh từ biệt hết sức đau đớn này. Bà chỉ nức nở khóc chứ không nói lên được lời nào với Mẹ, Mẹ rất b́nh tĩnh làm chủ ḿnh mà nói: “Chị đừng đau khổ v́ em ra đi nữa. Đừng xa dặm thẳm nào cách biệt được chi em ta, khi chúng ta luôn luôn hợp nhất trong Chúa. Rồi đây, chị em ta sẽ gặp nhau ở thành Giêrusalem trên trời”. Sau đó, Mẹ bắt buộc bà phải làm phép lành cho Mẹ, và rồi Mẹ cũng bị bà cưỡng bắt phải chúc lành cho bà. Mẹ cũng tế nhị không bỏ quên bé Gioan. Khi Mẹ bế ông lên, ông được một ơn rất lạ nên nói nhỏ với Mẹ những lời này; “Oâi Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, xin Mẹ bảo trợ cho đứa tôi tớ nhỏ của Mẹ này. Xin Mẹ cầu nguyện và chúc phúc lành cho nó nữa”. Ông hôn Mẹ và thờ lạy Ngôi Lời làm Người trong ḷng Mẹ. Thai nhi Thiên Chúa âu yếm từ ḷng Mẹ nh́n ông chăm chú. Mẹ cũng được nh́n thấy và chiêm ngắm cảnh tượng rất êm thú này.
Thánh Giuse chào từ biệt cả gia đ́nh ông Giacaria, gia đ́nh đă tiếp rước Ngài rất tôn kính v́ được Chúa cho biết những đặc ân cao qúi của Thánh Cả. Mẹ qùi gối xin Thánh Cả ban phép lành rồi cả hai cùng lên đường về Nagiarét.
GIÁO LƯ THÁNH MẪU
Viếng Thăm Là Dạo Khúc Cho Sứ Vụ Của Chúa Giêsu
1- Trong đoạn tŕnh thuật về Cuộc Viếng Thăm, Thánh Luca cho chúng ta thấy, sau khi tràn đầy hồng ân Nhập Thể, Đức Maria đă mang ơn cứu độ và niềm vui đến cho gia đ́nh bà Êlizabét ra sao. Đấng Cứu Thế nhân trần, được cưu mang trong ḷng Mẹ ḿnh, đă tuôn đổ Thánh Linh xuống, qua việc tỏ ḿnh ra ngay từ lúc mới vào trần gian của ḿnh.
Khi diễn tả việc khởi hành của Đức Maria lên đường đi xuống Giuđêa, Thánh Kư đă dùng động từ “anistemi”, nghĩa là “chỗi dậy”, là “bắt đầu di chuyển”. Nếu động từ này được các Phúc Âm sử dụng để nói đến việc Phục Sinh của Chúa Giêsu (Mk 8:31, 9:9,31; Lk 24:7,46), hay những tác động thể lư ám chỉ nỗ lực về tâm linh (Lk 5:27-28, 15:18,20), chúng ta có thể cho rằng Thánh Luca muốn dùng cách diễn tả này để nhấn mạnh đến cái nhiệt t́nh mạnh mẽ, theo ơn soi động của Thánh Linh, đă thúc đẩy Đức Maria ban tặng cho thế giới Vị Cứu Tinh của nó.
2- Bản văn Phúc Âm cũng tŕnh thuật rằng Đức Maria “vội vàng” (Lk 1:39) lên đường. Ngay cả ghi chú về việc Người “đến một miền đồi núi”, Phúc Âm Thánh Luca cũng cho thấy một ư nghĩa sâu xa của nó, hơn là chỉ cố ư nói đến một địa dư vậy thôi, v́ nó gợi lại cho chúng ta thấy h́nh ảnh một vị sứ giả loan báo tin mừng trong Sách Tiên Tri Isaia: “Đẹp thay trên các núi đồi bước chân của người loan báo tin vui, của người rao truyền an b́nh, của người mang tin thiện phúc, của người rao truyền ơn cứu độ, của người nói với Sion rằng: ‘Thiên Chúa của các người hiển trị’” (Is 52:7).
Như Thánh Phaolô, vị nh́n nhận đoạn sách tiên tri này đă được nên trọn ở việc loan truyền phúc âm (Rm 10:15), Thánh Luca h́nh như cũng muốn mời gọi chúng ta hăy nh́n nơi Đức Maria như là “vị truyền bá phúc âm” tiên khởi, vị loan truyền “tin mừng”, khai mào các cuộc hành tŕnh thừa sai cho Người Con thần linh của Người.
Sau hết, hướng đi trong cuộc hành tŕnh của Đức Trinh Nữ cũng có một ư nghĩa đặc biệt, ở chỗ, Người đi từ Galilê xuống Giuđêa, giống như cuộc hành tŕnh truyền giáo của Chúa Giêsu vậy (x 9:51).
Thật thế, cuộc viếng thăm bà Eâlizabét của Đức Maria là một dạo khúc cho sứ vụ truyền giáo của Chúa Giêsu, và ngay từ ban đầu, với vai tṛ làm mẹ cộng tác vào công cuộc cứu chuộc của Con ḿnh, Người đă trở nên một mẫu gương cho những ai thuộc về Giáo Hội muốn ra đi mang ánh sáng của Chúa Kitô và niềm vui đến cho con người ở mọi thời và khắp mọi nơi.
3- Cuộc gặp gỡ bà Elizabét có tính cách của một biến cố cứu độ vui mừng, vượt lên trên những cảm xúc tự nhiên của t́nh nghĩa gia đ́nh. Nơi đang ở vào hoàn cảnh bối rối về hành động thiếu tin tưởng, được tỏ hiện qua t́nh trạng bị câm lặng của ông Zacaria, th́ Đức Maria đă làm bừng lên niềm vui của một đức tin mau mắn và cởi mở của Người: “Người đă vào nhà ông Zacaria và chào bà Elizabét” (Lk 1:40).
Thánh Luca cho thấy mối liên hệ này là: “Khi bà Elizabét nghe lời chào của Đức Maria th́ con trẻ trong ḷng bà liền nhẩy mừng” (Lk 1:41). Lời chào của Đức Maria đă khiến cho người con trai của bà Elizabét nhẩy lên vui sướng, ở chỗ, qua việc làm của Đức Maria, việc Chúa Giêsu vào nhà của bà Elizabét đă mang đến cho vị tiên tri thai nhi này một niềm vui được Cựu Ước tiên báo như là dấu hiệu cho thấy sự hiện diện của Đấng Thiên Sai.
Với lời chào của Đức Maria, niềm vui cứu độ đă đến với cả bà Elizabét nữa, để rồi, “được đầy Thánh Linh… bà đă lớn tiếng kêu lên rằng ‘Người có phúc hơn mọi phụ nữ, và phúc cho hoa trái trong ḷng của Người’ (Lk 1:41-42).
Nhờ được ơn soi sáng từ trên cao, bà hiểu được sự cao trọng của Đức Maria, vị c̣n hơn cả Jael và Judith là những nhân vật tiền thân của Người trong Cựu Ước, Người có phúc hơn mọi người nữ bởi quả phúc trong ḷng Người là Chúa Giêsu, Đấng Thiên Sai.
4- Lời bà Elizabét hô lên ấy, hô một cách “lớn tiếng”, chứng tỏ cho thấy cả một tấm ḷng nhiệt thành sốt sắng chân t́nh, một tấm ḷng nhiệt thành sốt sắng chân t́nh sẽ được tiếp tục vang vọng trên môi miệng của tín hữu qua kinh “Kính Mừng”, một kinh nguyện như một bài ca của Giáo Hội chúc tụng những việc trọng đại được Đấng Tối Cao thực hiện nơi Người Mẹ của Con Ngài.
Trong việc tuyên tụng Người “có phúc hơn mọi người nữ”, bà Elizabét muốn nói đến đức tin của Đức Maria là lư do đă làm cho Người được diễm phúc: “Phúc cho Người v́ đă tin rằng những ǵ Chúa nói cùng Người sẽ được thực hiện” (Lk 1:45). Sự cao cả và niềm vui của Đức Maria phát xuất từ việc Người là một con người tin tưởng.
Thấy được vai tṛ tuyệt hạng nơi Đức Maria, bà Elizabét cảm thấy cái vinh dự ḿnh được Người đến viếng thăm: “Tôi làm sao lại có diễm phúc là được Mẹ Chúa tôi đến thăm tôi?” (Lk 1:43). Bằng lời xưng tụng “Chúa tôi”, bà Elizabét đă nh́n nhận phẩm vị hoàng tộc, đúng hơn, phẩm vị thiên sai nơi Người Con của Đức Maria. Trong Cựu Ước, lời này quả thực được dùng để xưng tụng đức vua (x 1Kgs 1:13,20,21 v.v.) cũng như để nói về Vị Vua Thiên Sai (Ps 110:1). Thiên Thần đă nói về Chúa Giêsu rằng: “Chúa là Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu của Đavít tổ phụ của Người” (Lk 1:32). “Được đầy Thánh Thần”, bà Elizabét cũng có cùng một minh thức như thế. Cuộc vinh hiển vượt qua của Chúa Kitô sau này mới tỏ cho thấy ư nghĩa cần phải hiểu về danh hiệu này, một ư nghĩa siêu việt (x Jn 20:28; Acts 2:34-36).
Bằng việc vang lên lời chúc tụng ấy, bà Elizabét mời gọi chúng ta hăy cảm nhận tất cả những ǵ do sự hiện diện của Đức Maria mang đến như là một ân phúc cho đời sống của mọi tín hữu.
Qua việc Viếng Thăm này, Người Trinh Nữ đă mang Chúa Giêsu đến cho mẹ của Vị Tẩy Giả, một Chúa Kitô là Đấng tuôn đổ Thánh Linh. Vai tṛ trung gian môi giới này phát xuất từ chính những lời của bà Elizabét: “Này, khi tai tôi vừa nghe thấy tiếng Người chào th́ con trẻ trong ḷng tôi liền nhẩy mừng” (Lk 1:44). Với tặng ân Thánh Linh được ban phát bấy giờ, sự hiện diện của Đức Maria đóng vai tṛ như một dạo khúc cho Cuộc Hiện Xuống, một Cuộc Hiện Xuống xác nhận việc hợp tác, được bắt đầu từ Biến Cố Nhập Thể, cần phải được thể hiện nơi toàn cục diện cứu độ thần linh.
(ĐTC Gioan Phaolô II, Thứ Tư 2/10/1996,
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch từ
Tuần san L’Osservatore Romano, ấn bản Anh ngữ ngày 9/10/1996)
Tuyên Tụng Thánh Mẫu
Đức Maria Tuyên Xưng Sự Cao Cả Chúa Thực Hiện Nơi Người
(Thánh Linh Mục Bene Đấng Đáng Kinh, bài giảng: Lib 1:4: CCL 122: 25-26.30)
Linh hồn tôi ngợi khen sự cao trọng Chúa, và thần trí tôi hân hoan trong Thiên Chúa Đấng Cứu Độ tôi. Với những lời này, trước hết Đức Maria cảm nhận những hồng ân đặc biệt Người đă nhận được. Sau đó Người cũng nhắc lại những hồng ân phổ quát của Thiên Chúa không ngừng được đổ xuống trên nhân loại.
Khi con người vận dụng toàn thể tâm tưởng của ḿnh vào việc chúc tụng và phục vụ Chúa là họ xưng tụng sự cao cả của Thiên Chúa. Ngoài ra, việc họ tuân giữ các giới lệnh của Thiên Chúa cho thấy rằng họ hằng có quyền năng và sự cao cả của Thiên Chúa trong ḷng. Thần trí của họ hân hoan trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ của họ, cũng như vui thỏa trong việc họ tưởng nghĩ về Đấng Tạo Hóa của ḿnh, Đấng ban cho họ niềm hy vọng được đời đời cứu độ.
Những lời này thường giành cho tất cả mọi tạo vật của Thiên Chúa, nhưng nhất là cho Người Mẹ của Thiên Chúa. Người là vị duy nhất được tuyển chọn, và là Người đă cháy lửa kính mến thiêng liêng đối với người con trai mà Người hết sức hoan hỉ cưu mang trong ḷng. Chỉ có một ḿnh Người, hơn hết mọi vị thánh, mới thực sự hân hoan trong Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ của Người, v́ Người biết rằng, là nguồn mạch ơn cứu độ trường sinh, Ngài sẽ được Người sinh hạ trong thời gian, nơi một ngôi vị vừa là con của Người vừa là Chúa của Người.
V́ Đấng Toàn Năng đă làm cho tôi những điều cao trọng, danh Ngài là thánh. Đức Maria không qui một điều ǵ về cho công trạng của ḿnh cả. Người qui tất cả những ǵ cao trọng nơi Người cho hồng ân của Đấng với yếu tính quyền năng và bản tính cao cả, v́ Ngài làm cho thành phần nhỏ bé và yếu hèn tin vào Ngài được đầy những cao sang và sức mạnh.
Người đă tuyên xưng thêm một câu rất hay “danh Ngài là thánh”, để cảnh giác những ai nghe thấy, đúng hơn tất cả những ai sẽ lănh nhận lời của Ngài, họ cần phải tỏ ra tin tưởng và kêu cầu danh Ngài. V́ cả họ nữa cũng được thông phần vào sự thánh thiện vĩnh hằng cũng như ơn cứu độ thực sự, hợp với những lời tiên tri: và sẽ đến lúc mọi người kêu cầu danh Chúa đều được cứu độ. Đây là danh xưng Người đă xưng tụng trước đó: và thần trí tôi hân hoan trong Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ tôi.
Thế nên, thật là một thói quen tuyệt hảo và tốt đẹp Hội Thánh muốn chúng ta hát bài thánh thi này vào giờ kinh tối. Nhờ việc suy niệm về việc nhập thể, ḷng đạo của chúng ta bừng lên, và bằng việc tưởng nhớ đến mẫu gương của Người Mẹ Thiên Chúa, chúng ta phấn khởi sống cuộc đời nhân đức trọn lành. Những nhân đức trọn lành này đạt được tốt nhất vào buổi tối. Chúng ta mệt mỏi sau cả một ngày làm việc và buông trôi theo những lo ra chia trí. Thời gian nghỉ ngơi gần kề và tâm trí chúng ta sẵn sàng đi vào việc chiêm niệm.
(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch từ The Office of Readings, Saint Paul Editions, 1983, trang 1425-1426)
Đức Maria Viếng Thăm Bà Isave
(Thánh Ambrôsiô, giám mục, bài dẫn giải Phúc Âm Thánh Luca:Lib 2: 19,22-23, 26-27: CCL 14:39-42)
Khi truyền tin cho Trinh Nữ Maria, để thuyết phục ḷng tin tưởng của Người, thiên thần đă tiết lộ một dấu hiệu. Thiên thần nói với Người về việc làm mẹ của một phụ nữ lớn tuổi mà son sẻ, để chứng tỏ là Thiên Chúa có thể làm được tất cả những ǵ Ngài muốn.
Khi nghe thấy thế, Đức Maria ra đi lên đường về miền đồi núi. Người không hồ nghi lời của Thiên Chúa; Người cảm thấy vững tâm về sứ điệp hay không hồ nghi ǵ về dấu hiệu này. Người ra đi hằng hái theo chủ đích, trách nhiệm của lương tâm, và mau mắn v́ vui mừng.
Tràn đầy Thiên Chúa, Người sẽ đi đâu, nếu không phải tiến tới những đỉnh cao? Thánh Thần không tiến hành bằng những nỗ lực chậm chạp, khó khăn vất vả. Mà là, trái lại, c̣n mau mắn nữa, r ràng đă xẩy ra nơi các ân phúc được phát xuất từ việc Người đến, cũng như từ việc Chúa hiện diện, ở chỗ, Isave vừa nghe lời Maria chào th́ con trẻ nhảy mừng trong ḷng bà, và bà được đầy Thánh Linh.
Hăy để ư đến sự tương phản và chọn lựa ngôn từ. Isave là người đầu tiên nghe thấy tiếng của Đức Maria, Gioan lại là người đầu tiên nhận ra ân sủng. Bà nghe bằng tai của thân thể, c̣n Gioan nhẩy mừng theo nội dung của mầu nhiệm này. Bà biết sự hiện diện của Đức Maria, c̣n Gioan biết sự hiện diện của Chúa: người phụ nữ này biết đến sự hiện diện của người nữ kia, vị tiền hô biết được lời đoan hứa cứu độ của chúng ta. Hai người nữ nói về ân sủng họ nhận được, trong khi hai con trẻ âm thầm sinh động, tỏ bày mầu nhiệm yêu thương, qua sự giúp đỡ của hai bà, những vị theo thần linh đă nói tiên tri về con cái của ḿnh.
Con trẻ nhẩy mừng trong ḷng dạ; bà mẹ tràn đầy Thánh Linh, nhưng không xẩy ra trước người con của bà. Khi người con được đầy Thánh Linh, mới làm cho mẹ ḿnh cũng được tràn đầy cùng một vị Thần Linh ấy. Gioan nhẩy mừng, c̣n tâm thần của Đức Maria th́ hân hoan. Khi Gioan nhẩy mừng th́ Elizabet được đầy tràn Thánh Linh, thế nhưng, chúng ta biết rằng, mặc dù thần trí của Đức Maria hoan hỉ, Người cũng không cần đầy Thánh Linh. Người Con Trai của Người, Đấng vượt trên kiến thức của chúng ta, sinh động trong ḷng mẹ ḿnh một cách chúng ta không hiểu được. Isave được đầy Thánh Linh sau khi thụ thai Gioan, trong khi Đức Maria được đầy Thánh Linh trước khi thụ thai Chúa. Isave chúc tụng: Phúc cho Người v́ đă tin.
Anh chị em cũng có phúc v́ anh chị em đă nghe thấy và đă tin tưởng. Một linh hồn tin tưởng là một linh hồn cưu mang và sinh hạ Lời Thiên Chúa và nhận biết các công việc Ngài làm.
Chớ ǵ linh hồn của Đức Maria ở nơi mỗi một người trong anh chị em để anh chị em tuyên tụng sự cao cả của Chúa. Chớ ǵ thần trí của Người ở nơi mỗi một người trong anh chị em để anh chị em vui mừng trong Chúa. Chúa Kitô chỉ có một người mẹ duy nhất về xác thịt, nhưng tất cả chúng ta đều là những người sinh hạ Chúa Kitô trong đức tin. Hết mọi linh hồn lănh nhận Lời Thiên Chúa chỉ khi nào họ giữ ḿnh trong sạch, nguyên tuyền và vô tội, nết na đức hạnh. Linh hồn nào tiến bước theo chiều hướng này là linh hồn tuyên tụng sự cao cả của Chúa, như linh hồn của Đức Maria ngợi khen Chúa và thần trí của Người hân hoan trong Thiên Chúa, Đấng cứu độ của Người. Có chỗ chúng ta đọc thấy là: Hăy cùng tôi ngợi khen Chúa. Chúa được ngợi khen, không phải v́ tiếng của loài người có thể thêm điều ǵ đó cho Thiên Chúa, mà là v́ Ngài được ngợi khen trong chúng ta. Chúa Kitô là h́nh ảnh của Thiên Chúa, và nếu linh hồn làm những ǵ đúng đắn và thánh hảo là nó ngợi khen h́nh ảnh này của Thiên Chúa, một h́nh ảnh nó được dựng nên tương tự, và trong việc ngợi khen h́nh ảnh Thiên Chúa, linh hồn được thông phần vào sự cao cả của h́nh ảnh ấy và được hân hoan vui sướng.
(Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, dịch từ The Office of Readings, Saint Paul Editions, 1983, trang 72-73)
FATIMA: “MẸ VỘI VĂ LÊN ĐƯỜNG”
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
C
hủ đề "Mẹ vội vă lên đường" của Ngày Thánh Mẫu 2007 của Chi Ḍng Đồng Công Hoa Kỳ, thời điểm mừng kỷ niệm 90 Năm Biến Cố Fatima, cũng rất thích hợp với Sứ Điệp Fatima, v́ nơi chủ đề này chúng ta thấy được Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, một trái tim biểu hiểu cho ḷng tin yêu của Mẹ: tin Chúa yêu người.
Thật vậy, trong 3 Mệnh Lệnh Fatima, tuy không phải là mệnh lệnh chính của toàn bộ Sứ Điệp Fatima, một sứ điệp bao gồm mệnh lệnh Cải Thiện Đời Sống, Cầu Kinh Mân Côi và Tôn Sùng Mẫu Tâm, song theo diễn tiến của Biến Cố Fatima và Dự Án Fatima, th́ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ lại là yếu tố tối quan trọng của Biến Cố Fatima. Đến nỗi, một trong 3 Thiếu Nhi Fatima bấy giờ là Lucia (10 tuổi), như Mẹ Maria cho biết vào lần hiện ra thứ hai 13/6/1917 là, “phần con sẽ phải ở lại thế gian lâu hơn (Phanxicô và Giaxinta được về trời sớm), v́ Chúa Giêsu muốn dùng con để làm cho Mẹ được nhận biết và yêu mến”.
Chưa hết, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ c̣n chi phối cả sứ vụ của Giáo Hội lẫn vận mệnh của thế giới nữa. Ở chỗ, để làm cho Nước Nga trở lại, nhờ đó, Nước Nga sẽ không c̣n gieo rắc lầm lạc khắp nơi và trở thành ng̣i chiến tranh (nguyên tử hay thế chiến thứ ba), chính Đức Thánh Cha và toàn thể hàng giáo phẩm của Giáo Hội Công Giáo bao gồm các vị giám mục trên thế giới, theo lời Mẹ tiết lộ cho chị nữ tu Lucia ở Tuy ngày 13/6/1929, phải hiệp nhau hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ. Và việc hiến dâng quyết liệt liên quan tới ḥa b́nh thế giới này, xem ra có vẻ dễ dàng như thế, cũng đă phải mất đến gần nửa thế kỷ mới thật sự hoàn thành, từ khi chị Lucia viết thư đệ tŕnh Đức Thánh Cha Piô XII đề ngày 24/10/1940 về ư muốn của Trời Cao ấy, cho tới ngày 25/3/1984, ngày bế mạc Năm Thánh Cứu Chuộc (1950 năm sau Biến Cố Vượt Qua của Chúa Kitô vào năm 33), ngày Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II, vị Giáo Hoàng đă bị ám sát chết hụt tại Quảng Trường Thánh Phêrô, chiều hôm 13/5/1981, vào ngay ngày giờ Đức Mẹ hiện ra tại Fatima lần đầu tiên 13/5/1917.
Vấn đề được đặt ra ở đây là tại sao “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội trên thế giới” một cách cả thể và trọng đại như thế?
Nếu không phải, chính v́ thế giới ngày nay, nhất là thế giới Kitô Giáo Âu Châu, từ thế kỷ 19 sang đầu thế kỷ 20, đă và đang càng ngày càng sống quay cuồng với nền văn hóa sự chết, mất hết ḷng tin yêu siêu nhiên, mà Biến Cố Fatima đă hiện lên, như một Dấu Chỉ Thời Đại, như một Cầu Vồng Cứu Rỗi, ngay giữa bầu trời mù mịt khói lửa của trận Thế Chiến lần đầu tiên xẩy ra trong lịch sử loài người (1914-1918). Fatima: Dấu Chỉ Thời Đại đây là ǵ, nếu không phải dấu chỉ cho thấy “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới”, để con người nói chung và con cái Mẹ nói riêng, có thể căn cứ vào mô phạm tuyệt vời là Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ ấy mà Cải Thiện Đời Sống, một việc cải thiện đời sống trước hết được chiêm ngắm và cảm nghiệm bằng việc Cầu Kinh Mân Côi hằng ngày, một kinh nguyện chẳng những chất chứa Mầu Nhiệm Cứu Độ của Chúa Kitô, c̣n phản ảnh cả tấm gương sống tin yêu của đệ nhất tạo vật "Đầy Ơn Phúc" Maria nữa.
Đúng thế, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria là tiêu biểu cho ḷng tin yêu của Mẹ, một ḷng tin yêu được gói ghém và bộc lộ đầu tiên nơi biến cố truyền tin (tin) và viếng thăm (yêu) của Mẹ.
Nơi biến cố truyền tin, nếu Mẹ đă chẳng tin tưởng “Thiên Chúa là Đấng Toàn Năng” (Luca 1:49, 37), th́ Mẹ đă chẳng cưu mang Thai Nhi Giêsu bấy giờ trong cung ḷng trinh nguyên của Mẹ. Thánh Âu Quốc Tinh đă nói Mẹ Maria đă thụ thai cưu mang Chúa bằng đức tin của Mẹ trước khi Mẹ thụ thai cưu mang Người nơi thân xác của Mẹ. Đó là lư do Mẹ “đầy ơn phúc” (Luca 1:28) chẳng những v́ được Thiên Chúa ở cùng ngay từ giây phút được hoài thai trong ḷng thai mẫu Anna, mà c̣n, như lời người chị họ Isave tràn đầy Thánh Linh đă tuyên nhận: “v́ đă tin những ǵ Thiên Chúa phán sẽ được thực hiện” (Luca 1:45).
Nơi biến cố thăm viếng, một biến cố được Đức Thánh Cha Biển Đức XVI gọi “là cuộc cung nghinh Thánh Thể đầu tiên trong lịch sử” (Huấn Từ 31/5/2005), sở dĩ “Mẹ vội vă lên đường” (Luca 1:39), một con đường dài từ bắc vô nam, từ thôn Nazarét xứ Galiêa ở miền bắc đến một tỉnh gần thành Gialiêm xứ Giuđêa ở miền nam nước Do Thái, không phải v́ Mẹ muốn kiểm chứng xem thực hư lời tổng thần Gabiên nói với Mẹ về trường hợp người chị họ Isave đă già mà c̣n có con (xem Luca 1:38). Thật ra là v́ Mẹ bấy giờ, “bởi Thánh Linh” (Luca 1:35; Mathêu 1:20) và nhờ “đức tin tuân phục”, đă thụ thai và cưu mang Lời Nhập Thể. Và chỉ v́ đă thụ thai và cưu mang chính T́nh Yêu Nhập Thể như thế mà Mẹ không thể nào không “vội vă lên đường”, như vị thừa sai tiên khởi trong việc mang Tin Mừng Sự Sống đến cho những con người đầu tiên là mẹ con của vị Tiền Hô Gioan Tẩy Giả. Và tác dụng thần linh của việc Mẹ hiện diện cùng với T́nh Yêu Nhập Thể trong ḷng Mẹ đă thực sự làm cho cả hai mẹ con Tiền Hô Gioan Tẩy Giả “tràn đầy Thánh Linh” (Luca 1:41), đến nỗi, sau khi nghe lời Mẹ chào, thai nhi Gioan Tẩy Giả đă hân hoan nhẩy mừng, gây tác dụng giây chuyền cho cả thai mẫu của bé, làm bà được tràn đầy thần hứng và đă thốt lên những lời ca tụng Mẹ Thiên Chúa (xem Luca 1:41-45).
Nếu ḷng tin yêu của Mẹ Maria, được biểu hiệu nơi Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria như thế, đặc biệt qua biến cố truyền tin và biến cố thăm viếng như vậy, th́ quả thực Mẹ là mô phạm tuyệt vời cho chung nhân loại và cho riêng Kitô hữu, trong việc họ chẳng những sống Ơn Gọi Làm Người căn bản của họ, mà c̣n sống Ơn Gọi Làm Thánh trọn lành của thành phần được lănh nhận Phép Rửa và được trở nên “những đứa con thừa nhận” của Thiên Chúa nữa (xem Galata 4:5). Đó là lư do, vị đương kim Giáo Hoàng Biển Đức XVI của chúng ta, khi c̣n là Hồng Y Tổng Trưởng Thánh Bộ Tín Lư Đức Tin, trong tác phẩm “The Ratzinger Report” (ấn bản Anh ngữ, Ignatius Press, 1985, trang 105-106), vừa thú nhận vừa kêu gọi về ḷng sùng kính Mẹ Maria như sau:
“Là một thần học gia trẻ ở vào thời điểm trước (cũng như trong) Công Đồng, tôi đă đặt vấn đề về một số những công thức cổ xưa, chẳng hạn như câu nổi tiếng De Maria nunquam satis, ‘nói về Mẹ Maria không bao giờ cùng’. Câu này có vẻ quá đáng đối với tôi. Bởi thế sau này tôi khó ḷng mà hiểu được ư nghĩa thực sự của lời diễn tả danh tiếng khác (đang lưu hành trong Giáo Hội từ các thế kỷ đầu tiên, thời mà sau cuộc tranh căi đáng ghi nhớ, Công Đồng Êphêsô năm 431 đă công bố Maria là Theotokos, Mẹ Thiên Chúa). Việc công bố này tức là việc nh́n nhận Đức Trinh Nữ là ‘Vị Chiến Thắng tất cả mọi lạc thuyết’. Bởi vậy, trong giai đoạn lẫn lộn này, khi mà hết mọi thứ sai lạc thực sự dường như đang áp đảo ngưỡng cửa đức tin chân thực, th́ tôi mới hiểu được rằng nó không phải là vấn đề quá trớn của ḷng đạo đức, mà là vấn đề của những chân lư ngày nay có hiệu lực hơn bao giờ hết…
“Phải, cần phải trở về với Mẹ Maria nếu chúng ta muốn trở lại với ‘sự thật về Chúa Giêsu Kitô’, ‘sự thật về Giáo Hội’, và ‘sự thật về con người’ là những ǵ được Đức Gioan Phaolô II đề ra như một chương tŕnh thực hiện cho toàn thể Kitô Giáo vào năm 1979, thời điểm ngài khai mạc hội đồng giám mục Mỹ Châu Latinh ở Puebla. Các vị giám mục đă đáp lại dự án này của vị Giáo Hoàng ấy bằng việc bao gồm trong các bản văn kiện đầu tiên (những văn kiện đă được một số người đọc một cách thiếu sót) ước muốn và mối quan tâm nhất trí của các vị, đó là: ‘Hơn bao giờ hết Mẹ Maria cần phải trở thành một khoa sư phạm để loan báo Phúc Âm cho con người ngày nay’. Thật vậy, chính ở châu lục này là nơi ḷng tôn sùng Thánh Mẫu theo truyền thống nơi dân chúng đă bị sa sút, một t́nh trạng trống rỗng xẩy ra được thay thế bằng những ư hệ chính trị. Nó là một hiện tượng có thể nhận thấy hầu như ở khắp nơi với một mức độ nào đó, cho thấy tầm quan trọng của một thứ ḷng tôn sùng không chỉ thuần túy tôn sùng mà thôi”.
Đến đây chúng ta mới thấy lời tiên báo của Thánh Long Mộng Phố (Louis Montfort) về vai tṛ của Mẹ Maria ở vào thời điểm của Mẹ trong tuyệt tác Thánh Mẫu “Luận về Ḷng Thành Thực Sùng Kính Mẹ Maria” (viết từ đầu thế kỷ 18 và phổ biến vào giữa thế kỷ 19) của ngài là những ǵ đă được thực sự và hoàn toàn ứng nghiệm nơi Biến Cố Fatima và Sứ Điệp Fatima, như sau:
“Vào lần đến thứ hai của Chúa Giêsu Kitô, Mẹ Maria được Chúa Thánh Thần làm cho nhận biết và tỏ hiện, để qua Mẹ, Chúa Giêsu Kitô được nhận biết, mến yêu và phụng sự” (số 49).
“Thiên Chúa muốn làm cho Mẹ Maria, tuyệt phẩm của bàn tay Ngài, được tỏ hiện và nhận biết vào những thời buổi sau này” (số 50 và 55).
ĐTC Biển Đức XVI ví Việc Đức Mẹ Đi Thăm Viếng như là Một Cuộc Kiệu Thánh Thể
ĐTC Biển Đức XVI nói rằng: cuộc
viếng thăm chị họ Ellizabeth của Mẹ Maria, ở một nghĩa nào đó, là một cuộc kiệu
Thánh Thể đầu tiên trong lịch sử.
Hôm Thứ Ba, ngày cuối cùng của Tháng 5, ĐTC đă đến với buổi kết thúc bằng việc
lần hạt Mân Côi, một cuộc lần hạt qui tụ nhiều tín hữu cầu nguyện tại Khu Vườn
Vatican, dưới sự hướng dẫn của Đức TGM Angelo Comastri, tổng đại diện Quốc Đô
Vatican.
Khi nhận định là ĐTC GPII thích nhắc nhở rằng Đức Mẹ là "Người Nữ Thánh Thể",
ĐTC Biển Đức XVI ghi nhận ngày này là ngày phụng vụ cử hành lễ kính Đức Trinh Nữ
thăm viếng bà thánh Elizabeth.
ĐTC Biển Đức XVI đă nói: "Khi cưu mang Chúa Giêsu vừa được thụ thai trong ḷng
ḿnh, Mẹ Maria đă đi thăm người chị họ Elizabeth, người được cho là son sẻ, song
lại là người nhờ ơn Chúa đă thai nghén được sáu tháng".
ĐTC nói: "Mẹ Maria là một thiếu nữ trẻ, nhưng Mẹ không sợ, v́ Chúa ở với Mẹ, ở
trong Mẹ. Ở một nghĩa nào đó, chúng ta có thể nói rằng cuộc hành tŕnh của Mẹ -
chúng ta muốn nhấn mạnh đến cuộc hành tŕnh này trong Năm Thánh Thể đây – là một
cuộc kiệu Thánh Thể đầu tiên trong lịch sử.
"Khi Mẹ vào nhà bà chị họ Elizabeth, lời chào của Mẹ đầy tràn ơn phúc: khiến cho
Gioan nhảy mừng trong ḷng mẹ, như thể thấy được việc xuất hiện của Đấng ngài sẽ
loan báo cho dân Israel".
ĐTC nói: "Hai người con trai hoan hỉ, hai bà mẹ hỉ hoan. Cuộc gặp gỡ này, đầy tràn hân hoan Thần Linh, được phản ảnh qua ca vịnh Ngợi Khen".
ĐTC hỏi rằng: "Phải chăng đây cũng là niềm hân hoan của Giáo Hội, một Giáo Hội không ngừng lănh nhận Chúa Kitô trong Thánh Thể và mang Người đến cho thế giới bằng chứng hoạt động bác ái đầy tin tưởng và hy vọng?"
"Đúng vậy, lănh nhận Chúa Giêsu và đưa Chúa đến cho người khác là một niềm hân hoan thực sự của người Kitô hữu! Chúng ta hăy soi gương bắt chước Mẹ Maria, một tâm hồn sâu xa về Thánh Thể, th́ cuộc sống của chúng ta sẽ trở thành một bài ca vịnh Ngợi Khen vậy".
Trần Đại, dịch theo Zenit ngày 1/6/2005
ĐTC Biển Đức XVI: Huấn Từ ngày Thứ Ba 31/5 ở Vườn Vatican Kết Thúc Tháng Hoa 2005
Anh Chị Em thân mến,
Tôi rất vui mừng được hợp với anh chị em ở cuối cuộc gặp gỡ nguyện cầu này đây, một biến cố được văn pḥng Đại Diện Vatican Thành tổ chức. Tôi lấy làm hài ḷng khi nhận thấy một số đông anh chị em qui tụ lại ở Vườn Vatican này để kết thúc thánh Năm.
Trong số anh chị em đây đặc biệt có nhiều người sống hay làm việc ở Vatican, cùng với gia đ́nh của họ. Tôi thân ái gửi lời chào tới tất cả mọi người; nhất là các vị Hồng Y và Giám Mục, trước hết là ĐTGM Angelo Comastri là vị điều hành buổi họp mặt nguyện cầu này. Rồi tôi gửi lời chào các vị linh mục và tu sĩ nam nữ hiện diện nơi đây, và nghĩ đến cả các Nữ Tu chiêm niệm thuộc Đan Viện Mater Ecclesiae là những người đang liên kết thiêng liêng với chúng ta đây.
Quí bạn thân mến, anh chị em đă vất vả đến với Hang Lộ Đức để lần hạt Mân Côi, như muốn đáp ứng lời mọi gọi của Đức Trinh Nữ này trong việc hướng tinh thần của anh chị em về Trời. Đức Mẹ đồng hành với chúng ta mọi ngày ở những lời nguyện cầu của chúng ta. Trong Năm Thánh Thể đặc biệt chúng ta đang sống đây, Mẹ Maria trước hết giúp cho tất cả chúng ta nhận thức hơn nữa bí tích Thánh Thể cao cả này.
Trong bức Thông Điệp cuối cùng của ḿnh là Giáo Hội Sống Bởi Thánh Thể Ecclesia de Eucharistica, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II thân yêu của chúng ta đă cho thấy Mẹ như là “Người Nữ Thánh Thể” suốt cuộc đời của Mẹ (khoản 53). “Người Nữ Thánh Thể” suốt cuộc đời, bắt đầu với nội tâm xứng đáng của Mẹ: từ biến cố Truyền Tin, lúc Mẹ hiến ḿnh cho mầu nhiệm Nhập Thể của Lời Thiên Chúa, cho tới Thập Tự Giá và Phục Sinh; “Người Nữ Thánh Thể” ở giai đoạn sau biến cố Hiện Xuống, khi Mẹ lănh nhận nơi Bí Tích này Thân Thể được Mẹ thụ thai và cưu mang trong ḷng của Mẹ.
Hôm nay, chúng ta đặc biệt dừng lại suy niệm về mầu nhiệm của việc Đức Trinh Nữ viếng thăm Thánh Isave. Mẹ Maria, cưu mang Chúa Giêsu vừa được thụ thai, đi để thăm người chị họ luống tuổi Isave của ḿnh, người mà mọi người nói rằng son sẻ những lại được Chúa cho cưu mang sáu tháng rồi (x Lk 1:36), Mẹ là một người con gái trẻ trung nhưng Mẹ không sợ, v́ Thiên Chúa ở cùng Mẹ, ở trong Mẹ.
Một cách nào đó chúng ta có thể nói rằng cuộc hành tŕnh của Mẹ – chúng ta muốn nhấn mạnh trong Năm Thánh Thể này – là “cuộc cung nghinh Thánh Thể” đầu tiên trong lịch sử. Mẹ Maria, Nhà Tạm sống động của Thiên Chúa hóa thành nhục thể, là Ḥm Bia Giao Ước ở đó Chúa đến viếng thăm và cứu chuộc dân của Người. Việc hiện diện của Chúa Giêsu làm cho Mẹ tràn đầy Thánh Thần.
Khi Mẹ tiến vào nhà của bà Isave, lời chào của Mẹ tràn đầy ân phúc: Gioan đă nhẩy mừng trong ḷng mẹ của em, như thể em nhận thức được Đấng một ngày kia em loan báo cho dân Yến Duyên đă đến. Hai con trẻ hơn hở, hai bà mẹ hân hoan. Cuộc gặp gỡ này, thấm đậm niềm vui mừng của Thánh Linh, được bày tỏ ra nơi Ca Vịnh Ngợi Khen.
Đây cũng không phải là niềm vui của Giáo Hội hay sao, một Giáo Hội không ngừng đón nhận Chúa Kitô nơi Thánh Thể và mang Người vào thế giới bằng chứng từ của một đức bác ái chủ động đầy tin tưởng và hy vọng? Phải, việc đón nhận Chúa Giêsu và mang Người đến cho kẻ khác thực sự là niềm vui của Kitô hữu vậy!
Anh Chị Em thân mến, chúng ta hăy theo gương bắt chước Mẹ Maria, một tâm hồn sâu xa Thánh Thể, và cả cuộc sống của chúng ta có thể trở thành một bài Ca Vịnh Ngợi Khen (x Thông Điệp Giáo Hội Sống Bởi Thánh Thể, khoản 58), bài chúc tụng Thiên Chúa. Chớ ǵ điều này là ân sủng chúng ta xin Trinh Nữ Rất Thánh trong tối hôm nay ở vào lúc kết tháng Năm này. Tôi chúc lành cho tất cả mọi anh chị em.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL chuyển dịch theo
http://www.vatican.va/holy_father/benedict_xvi/speeches/2005/may/documents/hf_ben-xvi_spe_20050531_rosary-may_en.html
"Hăy t́m đến ẩn náu nơi trái tim vô nhiễm nguyên tội Mẹ"
ĐTC BĐXVI Huấn Từ Kết Thúc Tháng Hoa, Thứ Bảy 31/5/2008 ở Quảng Trường Thánh Phêrô
Anh Chị Em thân mến!
Chúng ta kết thúc Tháng 5 bằng cuộc gặp gỡ nguyện cầu Thánh Mẫu cảm kích này. (ĐTC gửi lời chào quí chức trong đạo và giáo dân). Hôm nay chúng ta cử hành lễ kính Mẹ Thăm Viếng và lễ nhớ Trái Tin Vô Nhiễm Mẹ Maria.
Ở nhiều cộng đồng Kitô hữu vẫn có tục lệ tốt đẹp việc cùng nhau long trọng lần hạt Mân Côi với gia đ́nh và trong các giáo xứ. Giờ đây, tháng này đă chấm dứt, việc thực hành tốt lành này lại không được kết thúc; thật vậy, nó cần phải được tiếp tục thậm chí c̣n thiết tha hơn, để ở học đường của Mẹ Maria, ngọn đèn đức tin được sáng tỏ hơn bao giờ hết nơi tâm can của Kitô hữu cũng như trong gia đ́nh của họ.
Ở lễ kính Mẹ Thăm Viếng hôm nay phụng vụ mời goị chúng ta một lần nữa lắng nghe đoạn Phúc Âm của Thánh Luca thuật lại cuộc hành tŕnh của Mẹ Maria từ Nazarét đến nhà của bà chị họ luống tuổi của ḿnh. Chúng ta hăy mường tượng ra trạng thái của Vị Trinh Nữ này sau biến cố Truyền Tin, khi thiên thần abiến đi. Mẹ Maria cảm thấy cả một mầu nhiệm vĩ đại trong cung dạ của Mẹ; Mẹ biết rằng một điều ǵ đó phi thường độc nhất vô nhị đă xẩy ra; Mẹ ư thức rằng chương cuối cùng trong lịch sử cứu độ thế giới đă điểm. Thế nhưng, hết mọi sự chung quanh Mẹ vẫn như trước, và ngôi làng Nazarét chẳng biết những ǵ đă xẩy ra cho Mẹ.
Trước khi lo cho ḿnh, Mẹ Maria lại choc ho bà chị lăo thành Isave, người chị Mẹ biết là đă mang thai được khá lâu, và được thúc đẩy bởi mầu nhiệm yêu thương mà Mẹ vừa nhận lănh nơi bản thân Mẹ, Mẹ đă ‘vội vă’ lên đường đến giúp đỡ bà Isave. Đây là những ǵ cao cả vừa đơn thành vừa uy nghi của Mẹ Maria!
Khi Mẹ đến nhà bà Isave, th́ một điều ǵ đó đă xẩy ra mà không có một họa sĩ nào đă có thể tả nổi cùng một vẻ đẹp và ư tứ sâu sắc của biến cố thực sự ấy. Ánh sáng nội tâm của Chúa Thánh Thần đă bao phủ họ. Và bà Isave, được tác động bởi trên cao, đă kêu lên rằng: ‘Em có phúc hơn mọi người nữ và phúc đức thay hoa trái trong ḷng của em! Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa đến viếng thăm? V́ tai tôi vừa nghe lời em chào th́ con trẻ liền nhảy mừng trong ḷng tôi. Phúc cho em v́ đă tin những lời Chúa phán sẽ được nên trọn’ (Lk 1:42-45).
Những lời lẽ này đường như có vẻ thái quá đối với chúng ta căn cứ vào hoàn cảnh thực tế. Bà Isave là một trong những phụ nữ lớn tuổi ở Yến Duyên, và Mẹ Maria là một người con gái vô danh đến từ một ngôi lành xa xôi ở Galilêa. Các vị có thể là ǵ và có thể làm ǵ trong một thế giới mà trong đó những người khác nổi nang và những quyền lực khác thống trị chứ? Tuy nhiên, một lần nữa, Mẹ Maria khiến cho chúng ta phải sửng sốt; tấm ḷng của Mẹ là những ǵ trong sáng, hoàn toàn cởi mở trước ánh sáng của Thiên Chúa; linh hồn của Mẹ chẳng có tội lỗi ǵ, không bị đè nén bởi ḷng kiêu hănh và bởi cái tôi.
Những lời của bà Isave đă làm bừng lên bài ca vịnh chúc tụng trong ḷng của Mẹ, một bài ca vịnh là một bài đọc về ‘thần học’ đích thực và sâu xa trong lịch sử: một bài đọc chúng ta cần phải liên tục học hỏi từ Mẹ là vị có một đức tin không mờ ám và bị rạn nứt. ‘Linh hồn con chúc tụng Chúa cao cả’. Mẹ Maria nhận biết sự cao cả của Chúa. Đây là một cảm thức bất khả thiếu đầu tiên của đức tin; một cảm thức cống hiến cho nhân loại sự vững vàng và giải phóng tạo vật khỏi nỗi sợ hăi, thậm chí giữa phong ba băo tố của lịch sử.
Vượt lên trên những ǵ là bề mặt, Mẹ Maria, bằng con mắt đức tin, đă thấy được công việc của Thiên Chúa trong lịch sử. V́ lư do này, Mẹ có phúc, v́ Mẹ tin tưởng: thật vậy, nhờ tin tưởng, Mẹ đă đón nhận lời Chúa và đă thụ thai Lời nahập thể. Đức tin của Mẹ giúp cho Mẹ có thể thấy được rằng những thứ ngai vàng của thành phần quyền năng tên thế giới này chỉ là những ǵ anhất thời, trong khi ngai ṭa của Thiên Chúa mới là đá tảng không đổi tay và không sụp đổ. Và ca vịnh ‘Ngợi Khen’ của Mẹ Maria, sau các thế kỷ và thiên kỷ, vẫn c̣n là những ǵ dẫn giải về lịch sử chân thực nhất và sâu xa nhất, trong khi những bản văn của nhiều con người khôn ngoan trên thế giới này đă bị lỗi thời trước những sự kiện xẩy ra qua các thế kỷ.
Anh Chị Em thân mến! Chúng ta hăy trở về nhà với bài ca vịnh Ngợi Khen trong ḷng. Chúng ta hăy ôm ấp trong ḿnh những cảm thức chúc tụng và cảm tạ Chúa của Mẹ Maria, đức tin và đức cậy của Mẹ, việc ngoan ngoăn phó thác cho sự quan pḥng thần linh. Chúng ta hăy bắt chước gương sẵn sàng và quảng đại của Mẹ trong việc phục vụ anh chị em của chúng ta. Thật vậy, chúng ta chỉ có thể dâng lên Chúa bài ca vịnh ngợi khen chúc tụng này bằng việc đón nhận t́nh yêu của Chúa và làm cho việc hiện hữu của chúng ta thành một cuộc phục vụ vô vị lợi và quảng đại đối với tha nhân. Chớ ǵ Đức Mẹ xin cho chúng ta ơn này, Mẹ là vị đêm nay mời gọi chúng ta hăy t́m đến ẩn náu nơi trái tim vô nhiễm nguyên tội của Mẹ.
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL, chuyển dịch theo tín liệu được Zenit phổ biến ngày 1/6/2008