Nhận Biết và Yêu Mến Mẹ

 Không phải kể từ khi Mẹ Maria tiết lộ Bí Mật Fatima phần thứ hai liên quan đến việc “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới” Thiên Chúa mới bắt đầu làm việc này, mà thực ra Ngài đă làm cho Mẹ Maria được nhận biết từ lúc mở màn Thời Điểm Maria của Mẹ, như qua một loạt các Tín Điều Thánh Mẫu liên tiếp Giáo Hội đă tuyên bố trong hơn kém 100 năm.

 

Thế nhưng, như ánh sáng mặt trời từ hừng đông dịu nắng đến chính ngọ chói nắng thế nào, việc “Thiên Chúa thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội trên thế giới” cũng như vậy. Nếu Biến Cố Paris là hừng đông của Thời Điểm Maria th́ Biến Cố Fatima là chính ngọ của thời điểm này. Bởi v́, chính trong Biến Cố Fatima này, sau 19 thế kỷ Kitô giáo, “Thiên Chúa (mới chính thức tỏ ư) muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới”, và nhất là bởi v́ Biến Cố Fatima này có một tầm ảnh hưởng hết sức vĩ đại, liên quan đến cả thế giới, chứ không chỉ liên quan đến riêng một thực thể riêng biệt nào, như Nước Pháp ở Biến Cố Paris năm 1830, hay Giáo Hội ở Biến Cố La Salette năm 1846.

 

Thật ra, Biến Cố Fatima cũng liên quan đến hai nước, Nước Bồ Đào Nha và Nước Nga. Nếu Nước Bồ Đào Nha theo Bí Mật Fatima liên quan đến đức tin siêu nhiên thế nào, th́ Nước Nga, cũng theo Bí Mật Fatima, liên quan đến chính trị trần gian như vậy. Tuy nhiên, theo tầm mức của ḿnh, Nước Nga trong Biến Cố Fatima khác với Nước Pháp trong Biến Cố Paris. Nếu trong Biến Cố Paris, Nước Pháp chỉ có một tầm mức ảnh hưởng trực tiếp riêng đến Aâu Châu thế nào, v́ Cách Mạng Pháp 1789 cùng với các cuộc Cách Mạng ở Pháp liên tiếp sau đó vào các năm 1830, 1848 và 1870, đă làm chấn động chế độ quân chủ đến làm cho nó hoàn toàn bị bật gốc, th́ Nước Nga cũng có một tầm mức ảnh hưởng trực tiếp đến ḥa b́nh chung thế giới như vậy, nguy hiểm đến nỗi, như Mẹ đă tiết lộ ở Bí Mật Fatima phần thứ hai:

 

Nếu người ta nghe lời Mẹ yêu cầu (về việc hiến dâng Nước Nga và rước lễ đền tạ vào các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng) th́ Nước Nga sẽ trở lại và sẽ có ḥa b́nh. Bằng không, Nước Nga sẽ truyền bá lầm lạc khắp nơi, gây chiến tranh và bách hại Giáo Hội”.

 

Tuy nhiên, ư nghĩa “thế giới” mà “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ” đây không phải chỉ là một “thế giới” chính trị, mà c̣n là “thế giới” linh thiêng nữa, tức là một “thế giới” các linh hồn, “thế giới” mà Giáo Hội ở trong song không thuộc về (xem Gioan 17:11,14). Bởi thế, ngay đầu Bí Mật Fatima phần thứ hai, Mẹ Maria đă tiết lộ Dự Aùn Fatima liên quan đến cả hai “thế giới”, trong đó, theo thứ tự của lời Mẹ nói, “thế giới” linh thiêng được xếp trước “thế giới” chính trị, như sau:

 

Nếu điều Mẹ dạy (về ư Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ để cứu các tội nhân khỏi sa hỏa ngục) được thi hành, th́ nhiều linh hồn được cứu rỗi và thế giới sẽ có ḥa b́nh”.

 

Nếu Biến Cố Paris năm 1830 liên quan đến Nước Pháp, th́ Biến Cố La Salette năm 1846 cùng với Biến Cố Lộ Đức năm 1858 liên quan đến “thế giới” linh thiêng.

 

Biến Cố La Salette, theo Bí Mật La Salette, liên quan đến t́nh h́nh và vận mạng Giáo Hội trong thế giới cuối thời, và Biến Cố Lộ Đức, căn cứ vào sứ điệp hoàn toàn không dính dáng ǵ đến chính trị, th́ thuần túy liên quan đến “thế giới” các linh hồn.

 

Như thế, từ Biến Cố Paris, sang Biến Cố La Salette, tới Biến Cố Lộ Đức, Thời Điểm Maria đă đi từ “thế giới” chính trị bề ngoài (t́nh h́nh Nước Pháp và Aâu Châu), sang “thế giới” vừa vô h́nh vừa hữu h́nh là Giáo Hội (ở trong “thế giới” Aâu Châu trong thế kỷ 19), đến “thế giới” sâu xa bên trong là các linh hồn, cho tới chính ngọ của ḿnh là Biến Cố Fatima, một biến cố bao gồm các Biến Cố Thánh Mẫu của thế kỷ 19, hay nói cách khác, bao gồm cả “thế giới” chính trị của Biến Cố Paris, “thế giới” Giáo Hội của Biến Cố La Salette, và “thế giới” các linh hồn của Biến Cố Lộ Đức.

 

Phải, chỉ cho tới năm 1917 là năm xẩy ra Biến Cố Fatima, chung loài người và riêng con cái Giáo Hội mới biết được Bí Mật Cứu Rỗi Cuối Cùng, đúng như lời chị Lucia cho linh mục Fuente biết ngày 26/12/1957:

 

“Mẹ Maria không nói với con là chúng ta đang sống trong giai đoạn cuối cùng của thế giới, nhưng Người thực sự cho con biết rằng... khi Thiên Chúa, theo sự quan pḥng của Ngài, sắp trừng phạt thế giới, trước hết, Ngài sử dụng mọi phương tiện để cứu lấy họ, cho đến khi thấy rằng chúng ta không lợi dụng chúng, bấy giờ Ngài ban cho chúng ta cái neo cứu rỗi cuối cùng, đó là Mẹ Ngài”.

(The Secret of Fatima, Joaquin Maria Alonso, CMF, The Ravengate Press, Cambridge, Revised edition, 1990, trang 109-110)

 

Đúng thế, chính v́ “cái neo cứu rỗi cuối cùng đó là Mẹ Ngài” mà “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria trên thế giới”, cả “thế giới” chính trị mà Giáo Hội ở trong, lẫn “thế giới” linh thiêng các linh hồn mà Giáo Hội là mẹ.

 

Thực tế cho thấy, để “thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới” chính trị, Thiên Chúa đă làm việc này qua thực thể Giáo Hội, và để “thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới” linh thiêng các linh hồn, Ngài đă thực hiện qua các phần tử ưu tú trong Nhiệm Thể Giáo Hội. Bởi thế, trong phần thứ hai của Bí Mật Fatima, Mẹ Maria đă khẳng định rơ hai phương tiện Chúa dùng (là thực thể Giáo Hội và phần tử ưu tú trong Nhiệm Thể Giáo Hội) để thực hiện ư định  Ngài “muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria trên thế giới”:

 

“Để ngăn ngừa điều này (các tội nhân khỏi sa hỏa ngục), Mẹ sẽ đến để xin dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, và xin rước lễ đền tạ các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng”.

 

Nếu việc “hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ”, liên quan đến phần hai của Dự Aùn Fatima là “thế giới sẽ có ḥa b́nh”, thuộc về thẩm quyền của Giáo Hội, như lời Mẹ tiên báo “Đức Thánh Cha sẽ dâng Nước Nga cho Mẹ”, th́ việc “rước lễ đền tạ các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng” sẽ liên quan đến phần nhất của Dự Aùn Fatima là “nhiều linh hồn sẽ được cứu rỗi”, và sẽ thuộc về phận sự của các phần tử ưu tú trong Nhiệm Thể Giáo Hội. Tức là vận mạng của cả “thế giới” hữu h́nh (chính trị) và “thế giới” linh thiêng (các linh hồn) đều lệ thuộc vào Giáo Hội và các phần tử Giáo Hội, đúng như lời Chúa Giêsu xác định thân phận và vai tṛ của thành phần làm môn đệ của Người trong thế giới: “Các con là muối đất” (Mt.5:13).

 

Phải, căn cứ vào lời Chúa Giêsu nói ở Phúc Aâm thánh Mathêu này th́ “thế giới” thịnh suy qủa là hoàn toàn do Giáo Hội. Nếu Giáo Hội như muối đă ra nhạt th́ “thế giới” sẽ bị hư đi, trái lại, nếu các phần tử ưu tú trong Giáo Hội vẫn mặn mà “rước lễ đền tạ các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng” th́ chắc chắn “thế giới” sẽ được cứu độ. Các phần tử ưu tú trong Nhiệm Thể Giáo Hội đóng vai “muối đất” đích thực này chẳng khác ǵ con số “người công chính” mà Abraham đă mặc cả với Chúa để Ngài tha phạt cho thành Sôđôma tội lỗi khỏi bị Ngài thiêu hủy, chỉ c̣n sót lại gia đ́nh Lót, ngoại trừ người vợ của Lót bất tuân quay lại đă biến thành tượng muối (xem Khởi Nguyên 19:26).

 

Chính v́ “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới” mà hai việc Ngài muốn Giáo Hội và các phần tử ưu tú của Giáo Hội làm là “hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ” và “rước lễ đền tạ Các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng” đều liên quan trực tiếp đến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ.    

 

Việc “hiến dâng Nước Nga cho Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ” th́ đă qúa rơ, c̣n việc “rước lễ đền tạ Các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng” cũng liên quan đến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, là v́ vào ngày 10-12-1925, hiện ra với chị Lucia ở Tây Ban Nha, Mẹ Maria đă tỏ cho chị thấy Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội của Mẹ bị quấn ṿng gai, và sau khi Chúa Hài Đồng kêu gọi làm việc đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ của Người, Mẹ đă xin chị:

 

“Hỡi con yếu dấu, con hăy nh́n Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ bị gai nhọn cuốn chung quanh mà những kẻ vô ơn bội nghĩa hằng đâm nát từng giây từng phút bởi tội lộng ngôn và vô ơn của họ. Ít là con, con hăy gắng an ủi Mẹ. Mẹ hứa sẽ phù giúp, trong giờ lâm tử, bằng những ơn cần thiết đến phần rỗi, cho những ai, trong năm ngày thứ bảy đầu tháng liên tiếp, xưng tội và rước lễ, lần hạt 50 Kinh Mân Côi và suy gẫm 15 phút 15 Mầu Nhiệm Mân Côi, với ư đền tạ Mẹ”.

 

Như thế, đối tượng của ḷng “tôn sùng Thiên Chúa muốn thiết lập trên thế giới” hiện nay qủa thực là “Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ”. Thế nhưng, tại sao lại “tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ” mà không phải tôn sùng một điều ǵ khác nơi Mẹ, như tôn sùng Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, hay tôn sùng Mẹ Nữ Vương, hoặc tôn sùng Mẹ Thiên Chúa v.v.? Phải chăng là bởi v́ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria có liên quan trực tiếp đến Kinh Mân Côi, một kinh nguyện mà trong cả 6 lần hiện ra ở Fatima năm 1917, không lần nào Mẹ không kêu gọi “cầu Kinh Mân Côi hằng ngày”, và lần cuối cùng Mẹ đă tự xưng ḿnh “Ta là Đức Mẹ Mân Côi”?

 

Đúng thế, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria có liên quan trực tiếp đến Kinh Mân Côi. Ở chỗ, Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ biểu hiệu xác đáng nhất cho t́nh trạng “đầy ơn phúc” (Lk.1:28) của Mẹ. Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ là nơi “Đức Chúa Trời ở cùng” (Lk.1:28). Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, theo thánh giáo phụ Augustinô, nhận được Lời nhập thể trước khi Ngài được thụ thai trong cung dạ của Mẹ, để trở thành “Con ḷng Bà gồm phúc lạ”, như lời chị họ Isave đă nhận thức và chúc tụng Mẹ (x.Lk.1:42). Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ c̣n biểu hiệu cho t́nh Mẹ thương con cái loài người tội lỗi, đến nỗi Mẹ hy sinh Con riêng ḿnh để đồng công cứu chuộc họ, cho họ được rỗi “trong giờ lâm tử”, thế mà họ vẫn không nhận biết và yêu mến Mẹ, trái lại, c̣n “lộng ngôn và vô ơn” với Mẹ, làm Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ như bị một ṿng gai đâm thâu, cần các phần tử ưu tú của Giáo Hội đền tạ, “rút những gai ấy ra”, như lời Chúa Hài Đồng khi hiện ra với Mẹ Maria ngày 10-12-1925 đă than thở và kêu gọi chị Lucia.

 

Chính v́ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria liên quan trực tiếp và sâu xa với Kinh Kính Mừng như thế, mà Kinh Mân Côi đă trở thành phương tiện nhận biết và yêu mến Mẹ nhất, và mới là cách thức đền tạ Mẹ hiệu nghiệm nhất. Trong khi con người “lộng ngôn” phạm đến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, th́ con cái Mẹ “kính mừng Maria đầy ơn phúc...”, và trong khi con người “vô ơn” phạm đến Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ, th́ con cái Mẹ nhớ ơn Mẹ, bằng việc “suy niệm 15 Mầu Nhiệm Mân Côi 15 phút”.

 

Chính việc đền tạ Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội là một việc tỏ ra tôn sùng Mẹ nhất, chứng tỏ con cái “nhận biết và yêu mến Mẹ” ḿnh nhất. Một khi Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ được đền tạ, hay nói cách khác, một khi “Mẹ được nhận biết và yêu mến”, Mẹ sẽ thực hiện tất cả những ǵ Thiên Chúa ban cho Mẹ, đúng như lời Mẹ khẳng định sau lời kêu gọi liên quan đến Kinh Mân Côi vào ngày 13/7/1917:

 

“Mẹ muốn các con tiếp tục cầu Kinh Mân Côi hằng ngày để tôn kính Đức Mẹ Mân Côi mà cầu cho ḥa b́nh thế giới cũng như chấm dứt chiến tranh, v́ chỉ có một ḿnh Người mới có thể cứu giúp các con mà thôi”.

Thực tế đă cho thấy nơi “thế giới” các linh hồn, muốn đến cùng Chúa họ phải xứng đáng, hay ít là phải có ơn Chúa, như việc đến với Chúa Giêsu Thánh Thể th́ phải sạch tội trọng, song muốn sạch tội trọng lại phải đi xưng tội, song càng bỏ xưng tội th́ càng ngại xưng tội. Nhưng đến với Mẹ Maria, bằng cách đọc Kinh Mân Côi th́ không cần phải sạch tội, trái lại, nhờ ơn Mẹ qua Kinh Mân Côi, linh hồn lại có thể trở về cùng Chúa, Đấng mà Mẹ Maria trong lần hiện ra thứ ba, 13/7/1917, đă dặn 3 Thiếu Nhi Fatima sau mỗi chục Kinh Mân Côi hăy đọc thêm lời cầu:

 

“Lạy Chúa Giêsu, xin tha tội cho chúng con. Xin cứu chúng con khỏi lửa hỏa ngục. Xin đem các linh hồn lên Thiên Đàng, nhất là những linh hồn cần đến ḷng Chúa thương xót hơn”.

 

Nếu việc “cầu Kinh Mân Côi hằng ngày” như Mẹ tha thiết và liên lỉ xin ở Fatima được kết thúc bằng lời “cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử”, và việc “rước lễ đền tạ Các Ngày Thứ Bảy Đầu Tháng” cũng qui về mục tiêu “Mẹ hứa sẽ phù giúp, trong giờ lâm tử, bằng những ơn cần thiết đến phần rỗi, cho những ai, trong năm ngày thứ bảy đầu tháng liên tiếp, xưng tội và rước lễ, lần hạt 50 Kinh Mân Côi và suy gẫm 15 phút 15 Mầu Nhiệm Mân Côi, với ư đền tạ Mẹ”, th́ qủa thật Mẹ Maria đến với riêng con cái Giáo Hội và chung con cái loài người là để thực hiện Dự Aùn Fatima: “nhiều linh hồn sẽ được cứu rỗi và thế giới sẽ có ḥa b́nh”.

 

Trong Dự Aùn Fatima, “nhiều linh hồn sẽ được cứu rỗi” được đặt trước “thế giới sẽ có ḥa b́nh”, là v́, chỉ khi nào “thế giới” linh thiêng các tâm hồn thực sự cải thiện đời sống, “thế giới” hữu h́nh các dân nước mới hết ng̣i chiến tranh, tức mới “có ḥa b́nh”. “Chỉ ḿnh Mẹ mới có thể cứu giúp các con” là thế, miễn là Mẹ “được nhận biết và yêu mến” như “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới”.

 

Mà “nhận biết và yêu mến Mẹ” chính là nhận biết và yêu mến “Đấng toàn năng đă làm cho (Mẹ) những điều trọng đại” (Lk.1:49). Phải chăng đó là lư do sâu xa “Thiên Chúa muốn thiết lập ḷng tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới” hiện nay, để phần con người có thể nhờ Mẹ đến với Ngài, và để phần Ngài cũng có thể qua Mẹ mà tỏ ḿnh ra cho loài người. Bởi thế việc nhận định và khẳng định giai đoạn này là Thời Điểm Maria cũng không phải là qúa đáng và sai lạc.

 

T́nh h́nh khủng hoảng về đức tin và luân lư cùng với các cuộc khủng bố Công Giáo hiện nay trên thếø giới đă chứng thực lời tiên báo chính xác của Thánh Grignion Montfort về Mẹ Maria trong Thời Điểm Maria:

 

“Mẹ Maria phải chiếu sáng hơn bao giờ hết nơi t́nh thương, nơi quyền năng và nơi ân sủng trong những thời sau này: nơi t́nh thương, trong việc mang về và âu yếm lănh nhận những tội nhân xa lạc sẽ cải hối trở lại Giáo Hội Công Giáo; nơi quyền năng, trong việc chống lại với các thù địch của Thiên Chúa, như những kẻ tôn thờ ngẫu tượng, những người lạc giáo, những người Hồi Giáo, những người Do Thái và các linh hồn cứng cổ trong sự vô đạo, thành phần sẽ nổi lên phản lại Thiên Chúa một cách khủng khiếp để dụ dỗ bằng những hứa hẹn và đe dọa tất cả những ai chống đối họ và làm cho họ bị triệt hạ; và cuối cùng, Mẹ phải chiếu sáng nơi ân sủng, để làm linh hoạt và bảo tŕ những chiến sĩ tinh nhuệ và những tôi tớ trung thành của Chúa Giêsu Kitô, thành phần sẽ chiến đấu cho lợi ích của Người”.

(Thành Thực Sùng Kính Mẹ Maria, đoạn 50.6).

 

Thế nhưng, tại sao thế giới lại phải nhận biết và yêu mến Mẹ Maria đă rồi mới có thể nhờ đó nhận biết và yêu mến Chúa Giêsu, Con Mẹ?