Bài 6

Lý Do Ci Thin 2:
vì ht ging ơn thánh trong chúng ta
cn phi tr sinh hoa trái

 

Thật vậy, để được sống đời đời, con người phải có hay phải được tham dự vào Sự Sống Thần Linh của chính Thiên Chúa.

Sự Sống Thần Linh này, thật ra, đã được ban cho con người ngay từ ban đầu, khi con người mới được dựng nên trong tình trạng công chính nguyên thủy, không biết đến tội lỗi là gì. Thế nhưng, con người đã mất Sự Sống Thần Linh này nơi nguyên tội, khi hai nguyên tổ của mình bị Con Cựu Xà là Satan sát hại ngay từ đầu bằng nọc độc dối trá của nó (xem Gioan 8:44). Để phục hồi Sự Sống Thần Linh này cho con người, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, để ai tin vào Con sẽ không phải chết nhưng được sống đời đời (Gioan 3:16).

Những kẻ tin và chịu phép rửa tội sẽ được cứu rỗi (Marcô 16:16). Chúng ta sẽ được cứu rỗi vì, qua Bí Tích Rửa Tội, chúng ta đã được tái sinh từ trên cao (Gioan 3:3), được tái sinh bởi nước và Thần Linh (Gioan 3:5), được rửa trong Chúa Kitô tức được rửa trong sự chết của Người (Rôma 6:3).

Vì được tái sinh vào sự sống đời đời, Sự Sống Thần Linh của Thiên Chúa nhờ Chúa Kitô như thế, bản tính nhân loại bị hư đi vì nguyên tội của con người đã được thánh hóa trong chân lý (Gioan 17:19), họ được mặc lấy con người mới được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa trong công chính và thánh thiện chân thật (Êphêsô 4:24) và con người của họ trở nên đền thờ của Thiên Chúa (1Côrintô 3:16).

Điều làm cho con người vượt qua sự chết mà vào sự sống (Gioan 5:24) như thế được gọi là nguyên lý của sự sống đời đời nơi con người, đó là Thánh Sủng hay Ơn Thánh cũng vậy.

Thế nhưng, trên thực tế, Ơn Thánh như một Hạt Giống Thần Linh vô cùng viên mãn cần phải được lớn lên thành cây vĩ đại làm nơi cho chim trời ẩn náu (xem Mathêu 13:31-32), lại được gieo vào mảnh đất nhân tính mà tinh thần thì linh hoạt nhưng bản chất lại yếu nhược (Mathêu 26:41) của chúng ta, do đó, sẽ lệ thuộc vào chúng ta trong việc phát triển và trổ sinh hoa trái.

Nếu Hạt Giống Thần Linh trong chúng ta là Ơn Thánh không phát triển và trổ sinh hoa trái, thì, cho dù chúng ta không làm mất Ơn Thánh bởi tội trọng chúng ta phạm đi nữa, Ơn Thánh không bị mất đó cũng chẳng khác nào nén bạc bị đem chôn, vẫn còn nguyên, mà vẫn bị luận phạt như thường (xem Mathêu 25:14-30; Luca 19:12-27). Và, vì mang Ơn Thánh đem chôn đi như thế, cuộc sống Kitô hữu của chúng ta mà bản chất là truyền giáo trở thành vô nghĩa, và chính chúng ta là Kitô hữu như muối ướp thế gian cũng sẽ, như Chúa Giêsu nói trong Phúc Âm thánh Mathêu, đoạn 5, câu 13: chỉ đáng đổ ra ngoài cho người ta giầy đạp dưới chân.

Kinh nghiệm sống đạo thực tế đã cho chúng ta thấy rằng chúng ta nhiều khi giống như cây vả xum xuê lá cành mà không sinh hoa kết trái gì hết, đáng bị Chúa nguyền rủa cho chết đi (xem Mathêu 21:19). Không phải hay sao, nhiều khi chúng ta đi lễ hằng ngày, đọc kinh sáng tối, thậm chí ăn chay hãm mình nữa, thế mà tại sao hễ ai động đến chúng ta một tí là tự ái của chúng ta bộc phát liền, hay thấy ai có vẻ khô khan nguội lạnh hoặc tội lỗi là chúng ta chê bai họ, khinh thường họ v.v.

Để biết Hạt Giống Thần Linh trong chúng ta là Ơn Thánh có thực sự phát triển trong chúng ta hay không, có thể căn cứ vào chính hoa trái được trổ sinh bởi Ơn Thánh.

Ơn Thánh là gì, nếu không phải là Sự Sống Thiên Chúa ở nơi chúng ta. Bởi thế, nếu chúng ta làm mất Ơn Thánh là chúng ta làm mất Sự Sống Thiên Chúa. Sự Sống Thiên Chúa ở nơi chúng ta là gì, nếu không phải là Tình Yêu Thiên Chúa ở nơi chúng ta. Bởi thế, làm mất Ơn Thánh cũng là làm mất Ơn Nghĩa Chúa, tức làm mất Tình Yêu Thiên Chúa ở nơi chúng ta. Vì Ơn Thánh nơi chúng ta là Tình Yêu Thiên Chúa nên, hoa trái của Ơn Thánh là tất cả những gì được phát xuất từ Tình Yêu này.

Hoa Trái của Ơn Thánh được phát xuất bởi Tình Yêu Thiên Chúa ở trong chúng ta là gì, nếu không phải là lòng tín phục Thiên Chúa và lòng yêu thương tha nhân.

Hoa trái của Ơn Thánh là lòng tín phục Thiên Chúa ở chỗ: Ai yêu Thày thì sẽ giữ lời Thày (Gioan 14:23) hay Kẻ vâng theo mệnh lệnh của Thày là kẻ yêu mến Thày (Gioan 14:21). Hoa trái của Ơn Thánh còn là lòng yêu thương nhau nữa: Ai nói tôi yêu Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình là kẻ dối trá ... Ai yêu Thiên Chúa cũng phải thương anh em mình (1Gioan 4:20-21).

Vậy, nếu chúng ta chưa giữ lời Chúa, luật Chúa, chưa thương yêu anh em mình, thì cứ nắm chắc là Ơn Thánh chưa phát triển và chưa sinh hoa kết quả gì trong chúng ta hết, cần chúng ta cải thiện hơn nữa.

Đó là lý do thứ hai cần phải cải thiện: Vì Hạt Giống Ơn Thánh trong chúng ta cần phải trổ sinh hoa trái.  

Điển hình là trường hợp của Thánh Phêrô tông đồ. Sau khi chối Chúa Giêsu 3 lần ngài đã ăn năn khóc lóc thảm thiết (Luca 22:62). Bù đắp lại, ngài cũng đã tuyên xưng một cách cương quyết con yêu Thày (Gioan 21: 15-17) 3 lần trước khi lãnh nhận sứ mệnh Thày trao cho, một sứ mệnh mà ngài sẽ phải hy sinh chết với Thày (Mathêu 26:35) để làm chứng cho Thày, Đấng đã đến "cho chiên được sống và sống sung mãn hơn (Gioan 10:10).