NGÔI LỜI VÀO ĐỜI
Lê Ngọc Hồ
1. Truyền tin
(Luca 1,26-38)
Sáng trời trong xanh đó
Nắng hạ vàng ngõ nhỏ
chim líu lo truyền cành
Mơn mởn tình ngọn cỏ
Tuyết lóng lánh đỉnh cao
Cảnh vật tươi hoa chào
Nước rạt rào ngọn suối
Vịt dỡn sóng lao xao
Na za rét có nàng thiếu nữ,
Tình băng trinh tuổi lẻ trăng tròn
Da hoa lan môi nở tươi son,
Nét hiền dịu đan đầy khuôn mặt
Thiên nhiên đẹp nàng thấy lòng hớn hở
Nâng tâm hồn kính mến một Ya vê
Lòng hân hoan hạnh phúc thật đi về
Trí sốt sắng mở sách ca Thánh Vịnh,
Hồn ngây ngất không khí thần yên tịnh
Quá lâng lâng! Tuyệt diệu trưa ban trưa,
Niềm cảm thông! Lời thánh xưa xa xưa...
Bỗng có một thiên sứ
Xưng danh Ga bri el
Cùng xuất hiện với thật nhiều ánh sáng!
-"vui lên! kính chào nàng đầy phúc hậu!
Thiên Chúa ở cùng nàng!"
Xao xuyến! Nàng tìm ý nghỉa lời chào...
-"Đừng sợ lo! Ân sủng Đấng tói cao
Và Nàng sẽ thụ thai
Sinh con, đặt tên Ngài
Yêsu! Đấng vĩ đại
Con của Đấng Tối cao
Ngài ngự ngai David
Một phẩm vị đời đời
Của đại gia Yacob
Vô cùng tận vương ngôi
Mây đứng sững! gió đang reo nín lặng!
Mưa ngưng rơi! vũ trụ muốn lắng nghe!
Giòng trường giang nước sợ động đi về
Ngàn tinh tú như hết còn lóng lánh
Quan trọng phút giây đợi chờ rất thánh
Dịu dàng nàng thưa:
-"Nhưng điều ấy! Làm sao mà thực hiện
Chuyện phu thê tôi không hề nghĩ đến!"
Trời xanh xanh không khí thở ngại ngần
Giòng Ngân Hà! bao xao xuyến băn khoăn
Đợi kết quả sẽ vô cùng trọng đại
Và Thiên Thần thưa lại:
-"Ngôi Ba Thánh! đến trên Nàng
Quyền năng Thiên Chúa phủ tràn thân son
Trẻ sinh một đấng Thánh Nhân
Là con Thiên Chúa quyền năng đời đời
Xin xem thân thích của Người,
Ê li za beth đang thời mang thai
Đã qua được sáu tháng dài,
Nơi người trọng tuổi tiếng hoài hiếm hoi
Quyền năng của CHÚA đất trời,
Có gì không thể một lời phán ra..."
Suối không chảy! và thông ngàn thôi réo!
Bướm không bay! chim ngậm mỏ không ca!
Nhựa ngập ngừng! hương ngưng đọng nhụy hoa!
Muôn loài lặng! vì muôn loài muốn biết!
Rất trọng đại! Câu trả lời tâm huyết.
Sẽ đổi đời, một thay mới kỷ nguyên
Như âm giai biến nhạc tuyệt cung huyền
Cả muôn loài nín thở
Cả muôn vật đợi chờ
Mọi giác quan rộng mở
Ma ri a mới nói:
-"Này tôi là tôi tá
Của Thiên chúa cao cả
Hãy thành sự cho tôi
Như lời Ngài diễn tả"
Oi lời nói! rung lòng bao thế hệ
Hoa cảm động run cánh đài đẫm lệ,
Hương rưng rẫy bừng dậy bỗng dâng hương
sáo vi vu truyền lời gió yêu thương
Thay đổi lớn! Hạnh phúc tình dư đủ
Sông Ngân Hà muôn sóng sáng sao sa
Giòng nhạc thần trời hòa tấu bài ca:
"Vinh quang Đức Chúa Cha
Cho Ngôi Lời nhấp thế
Qua quyền năng Ngôi Ba
Ma ri a làm mẹ"
Thiên Thần chào giã biệt
Sứ mạng đã song toàn
Người, Đất, Trời liên hoan
Rằng đây ý ngọc, lời vàng
Diễm tình hôn ước Thiên đàng Trần gian
Yêu thương hiệp nhất hân hoan
Nắng tháng 6 trời xanh
Có gió ngọt trong lành
Hương ngàn hoa ngào ngạt
Chân mây trắng xây thành
Từ thuở khai sinh tình cứu độ
Muôn hồn thế hệ thấy mang mang.
2. Viếng thăm
(Luca, 39-56)
Viếng thăm một tấm lòng,
Yêu thương thể hiện ở trong tình nàng
Nàng đon đả ra đi
Qua một vùng sơn cước
Đá lởm chởm khó bước
Nhọc nhằn đâu quản chi
Băng băng vượt đường đèo
Thêm hành lý mang theo
Ngồi trên lưng ngưạ nhỏ
Ven rừng lá bay vèo
Đường đồi đá đỏ mờ chân ngựa,
Xào xạc rừng lau hoa trắng phau.
Giếng nhà Yacob qua cơn khát,
Sương bạc hoàng hôn nắng đổi màu...
Người ngựa mệt ngoài đường viễn xứ
Gió rừng xao xác rộn canh gà
Đã thấy phương đoài mây ít nắng,
Khói lam nhạt trắng ở thôn xa
Vượt qua bao nẻo dặm trường,
Viếng thăm tình nặng yêu thương họ hàng.
Áo nàng xanh bụi đỏ
Khăn choàng đầu trắng ngà
Bên lưng một túi nhỏ
Đơn sơ chân dép da
Vượt núi môi nàng vẫn thắm
Mệt không phai nhạt nét hiền
Mang thai hương giữ màu duyên
Bác ái dịu hiền trinh trắng
Đến thành xứ Yu đa
Vào nhà Za ca ry a
Chào E li za beth
Tình thân thương nở hoa
Chị họ ra đón tận cửa
Mắt nhìn, tay nắm trong tay
Nghẹn ngào, ao ước bao ngày
Thỏa mãn tình thân chan chứa
Chị nàng tóc thả hàng dài
Nặng thai đã ngoài sáu tháng
Áo choàng đỏ thắm vải gai
Áo trong dệt bằng tơ trắng
Dung nhan trắng xanh hơi tái
Khăn choàng hờ hững hai vai
Đen nâu một suối tóc dài
Quấn quýt nhiệt tình thân ái
E li za beth nghe Maria chào hỏi,
Thai trong lòng như hớn hở nhảy mừng
Đầy Thánh thần chi lớn tiếng chào mừng:
-"Trong nữ giới có nàng là diễm phúc,
Và hoa trái lòng nàng xin kính chúc.
Bởi đâu tôi được diễm phúc thế này!
Mẹ Chúa Trời đến thăm viếng hôm nay.
Thoạt nghe tiếng thai nhi tôi nhảy múa!
Thật hạnh phúc những ai tin nơi Chúa.
Điều Chúa truyền đã phán dạy cho Nàng,
Đến một ngày sẽ viên mãn công thành".
Ma ria xuất thần
Niềm tin yêu ngây ngất
Thiện, mỹ và chân thật
Lời môi như nhạc thần:
-"Linh hồn tôi tôn vinh Thiên Chúa!
Thần khí tôi nhảy múa mừng ca!
Đấng Cứu Chúa! Dâng lời hoa,
Miệng tôi chúc tụng ngợi ca!
Ngài đoái nhìn xem người tớ nữ,
Cuả Ngài trong khiêm nhượng thân hèn.
Từ đây muôn thế hệ khen:
Rằng tôi diễm phúc!
Đấng quyền năng làm điều cao cả
Danh Thánh Ngài tất cả nhân hiền.
Muôn đời tiếp nối triền miên,
Cho ai kính sợ một Thiên Chúa mình.
Ngài đã ra oai:
Cánh tay Ngài sức mạnh
Lũ kiêu căng tan tành
Hạ bệ người quyền thế
Tôn những kẻ hiền lành
Kẻ đói khó Ngài cho no phỉ
Người giàu sang xua đuổi về không.
Ngài ra tay cứu vớt
Con cái ISRAEL
Lại nhớ tình nhân nghĩa
Của một thủơ ngày xưa
Đã phán với Abraham tổ phụ
Cùng cháu con đến mãi muôn đời..."
Giắt tay thân mến vào nhà,
Tâm tình chia sẻ những ba tháng tròn
Thánh ân hiệp nhất tấm son
Ủi an giúp đỡ biển non cũng nhiều
Tràn đầy phúc lộc cao siêu,
Ya vê cảm tạ sớm chiều dâng kinh.
Thân tình thâm tạ gặp tình...
2. Viếng thăm
(Luca, 39-56)
Viếng thăm một tấm lòng,
Yêu thương thể hiện ở trong tình nàng
Nàng đon đả ra đi
Qua một vùng sơn cước
Đá lởm chởm khó bước
Nhọc nhằn đâu quản chi
Băng băng vượt đường đèo
Thêm hành lý mang theo
Ngồi trên lưng ngưạ nhỏ
Ven rừng lá bay vèo
Đường đồi đá đỏ mờ chân ngựa,
Xào xạc rừng lau hoa trắng phau.
Giếng nhà Yacob qua cơn khát,
Sương bạc hoàng hôn nắng đổi màu...
Người ngựa mệt ngoài đường viễn xứ
Gió rừng xao xác rộn canh gà
Đã thấy phương đoài mây ít nắng,
Khói lam nhạt trắng ở thôn xa
Vượt qua bao nẻo dặm trường,
Viếng thăm tình nặng yêu thương họ hàng.
Áo nàng xanh bụi đỏ
Khăn choàng đầu trắng ngà
Bên lưng một túi nhỏ
Đơn sơ chân dép da
Vượt núi môi nàng vẫn thắm
Mệt không phai nhạt nét hiền
Mang thai hương giữ màu duyên
Bác ái dịu hiền trinh trắng
Đến thành xứ Yu đa
Vào nhà Za ca ry a
Chào E li za beth
Tình thân thương nở hoa
Chị họ ra đón tận cửa
Mắt nhìn, tay nắm trong tay
Nghẹn ngào, ao ước bao ngày
Thỏa mãn tình thân chan chứa
Chị nàng tóc thả hàng dài
Nặng thai đã ngoài sáu tháng
Áo choàng đỏ thắm vải gai
Áo trong dệt bằng tơ trắng
Dung nhan trắng xanh hơi tái
Khăn choàng hờ hững hai vai
Đen nâu một suối tóc dài
Quấn quýt nhiệt tình thân ái
E li za beth nghe Maria chào hỏi,
Thai trong lòng như hớn hở nhảy mừng
Đầy Thánh thần chi lớn tiếng chào mừng:
-"Trong nữ giới có nàng là diễm phúc,
Và hoa trái lòng nàng xin kính chúc.
Bởi đâu tôi được diễm phúc thế này!
Mẹ Chúa Trời đến thăm viếng hôm nay.
Thoạt nghe tiếng thai nhi tôi nhảy múa!
Thật hạnh phúc những ai tin nơi Chúa.
Điều Chúa truyền đã phán dạy cho Nàng,
Đến một ngày sẽ viên mãn công thành".
Ma ria xuất thần
Niềm tin yêu ngây ngất
Thiện, mỹ và chân thật
Lời môi như nhạc thần:
-"Linh hồn tôi tôn vinh Thiên Chúa!
Thần khí tôi nhảy múa mừng ca!
Đấng Cứu Chúa! Dâng lời hoa,
Miệng tôi chúc tụng ngợi ca!
Ngài đoái nhìn xem người tớ nữ,
Cuả Ngài trong khiêm nhượng thân hèn.
Từ đây muôn thế hệ khen:
Rằng tôi diễm phúc!
Đấng quyền năng làm điều cao cả
Danh Thánh Ngài tất cả nhân hiền.
Muôn đời tiếp nối triền miên,
Cho ai kính sợ một Thiên Chúa mình.
Ngài đã ra oai:
Cánh tay Ngài sức mạnh
Lũ kiêu căng tan tành
Hạ bệ người quyền thế
Tôn những kẻ hiền lành
Kẻ đói khó Ngài cho no phỉ
Người giàu sang xua đuổi về không.
Ngài ra tay cứu vớt
Con cái ISRAEL
Lại nhớ tình nhân nghĩa
Của một thủơ ngày xưa
Đã phán với Abraham tổ phụ
Cùng cháu con đến mãi muôn đời..."
Giắt tay thân mến vào nhà,
Tâm tình chia sẻ những ba tháng tròn
Thánh ân hiệp nhất tấm son
Ủi an giúp đỡ biển non cũng nhiều
Tràn đầy phúc lộc cao siêu,
Ya vê cảm tạ sớm chiều dâng kinh.
Thân tình thâm tạ gặp tình...
2. Viếng thăm
(Luca, 39-56)
Viếng thăm một tấm lòng,
Yêu thương thể hiện ở trong tình nàng
Nàng đon đả ra đi
Qua một vùng sơn cước
Đá lởm chởm khó bước
Nhọc nhằn đâu quản chi
Băng băng vượt đường đèo
Thêm hành lý mang theo
Ngồi trên lưng ngưạ nhỏ
Ven rừng lá bay vèo
Đường đồi đá đỏ mờ chân ngựa,
Xào xạc rừng lau hoa trắng phau.
Giếng nhà Yacob qua cơn khát,
Sương bạc hoàng hôn nắng đổi màu...
Người ngựa mệt ngoài đường viễn xứ
Gió rừng xao xác rộn canh gà
Đã thấy phương đoài mây ít nắng,
Khói lam nhạt trắng ở thôn xa
Vượt qua bao nẻo dặm trường,
Viếng thăm tình nặng yêu thương họ hàng.
Áo nàng xanh bụi đỏ
Khăn choàng đầu trắng ngà
Bên lưng một túi nhỏ
Đơn sơ chân dép da
Vượt núi môi nàng vẫn thắm
Mệt không phai nhạt nét hiền
Mang thai hương giữ màu duyên
Bác ái dịu hiền trinh trắng
Đến thành xứ Yu đa
Vào nhà Za ca ry a
Chào E li za beth
Tình thân thương nở hoa
Chị họ ra đón tận cửa
Mắt nhìn, tay nắm trong tay
Nghẹn ngào, ao ước bao ngày
Thỏa mãn tình thân chan chứa
Chị nàng tóc thả hàng dài
Nặng thai đã ngoài sáu tháng
Áo choàng đỏ thắm vải gai
Áo trong dệt bằng tơ trắng
Dung nhan trắng xanh hơi tái
Khăn choàng hờ hững hai vai
Đen nâu một suối tóc dài
Quấn quýt nhiệt tình thân ái
E li za beth nghe Maria chào hỏi,
Thai trong lòng như hớn hở nhảy mừng
Đầy Thánh thần chi lớn tiếng chào mừng:
-"Trong nữ giới có nàng là diễm phúc,
Và hoa trái lòng nàng xin kính chúc.
Bởi đâu tôi được diễm phúc thế này!
Mẹ Chúa Trời đến thăm viếng hôm nay.
Thoạt nghe tiếng thai nhi tôi nhảy múa!
Thật hạnh phúc những ai tin nơi Chúa.
Điều Chúa truyền đã phán dạy cho Nàng,
Đến một ngày sẽ viên mãn công thành".
Ma ria xuất thần
Niềm tin yêu ngây ngất
Thiện, mỹ và chân thật
Lời môi như nhạc thần:
-"Linh hồn tôi tôn vinh Thiên Chúa!
Thần khí tôi nhảy múa mừng ca!
Đấng Cứu Chúa! Dâng lời hoa,
Miệng tôi chúc tụng ngợi ca!
Ngài đoái nhìn xem người tớ nữ,
Cuả Ngài trong khiêm nhượng thân hèn.
Từ đây muôn thế hệ khen:
Rằng tôi diễm phúc!
Đấng quyền năng làm điều cao cả
Danh Thánh Ngài tất cả nhân hiền.
Muôn đời tiếp nối triền miên,
Cho ai kính sợ một Thiên Chúa mình.
Ngài đã ra oai:
Cánh tay Ngài sức mạnh
Lũ kiêu căng tan tành
Hạ bệ người quyền thế
Tôn những kẻ hiền lành
Kẻ đói khó Ngài cho no phỉ
Người giàu sang xua đuổi về không.
Ngài ra tay cứu vớt
Con cái ISRAEL
Lại nhớ tình nhân nghĩa
Của một thủơ ngày xưa
Đã phán với Abraham tổ phụ
Cùng cháu con đến mãi muôn đời..."
Giắt tay thân mến vào nhà,
Tâm tình chia sẻ những ba tháng tròn
Thánh ân hiệp nhất tấm son
Ủi an giúp đỡ biển non cũng nhiều
Tràn đầy phúc lộc cao siêu,
Ya vê cảm tạ sớm chiều dâng kinh.
Thân tình thâm tạ gặp tình...
2. Viếng thăm
(Luca, 39-56)
Viếng thăm một tấm lòng,
Yêu thương thể hiện ở trong tình nàng
Nàng đon đả ra đi
Qua một vùng sơn cước
Đá lởm chởm khó bước
Nhọc nhằn đâu quản chi
Băng băng vượt đường đèo
Thêm hành lý mang theo
Ngồi trên lưng ngưạ nhỏ
Ven rừng lá bay vèo
Đường đồi đá đỏ mờ chân ngựa,
Xào xạc rừng lau hoa trắng phau.
Giếng nhà Yacob qua cơn khát,
Sương bạc hoàng hôn nắng đổi màu...
Người ngựa mệt ngoài đường viễn xứ
Gió rừng xao xác rộn canh gà
Đã thấy phương đoài mây ít nắng,
Khói lam nhạt trắng ở thôn xa
Vượt qua bao nẻo dặm trường,
Viếng thăm tình nặng yêu thương họ hàng.
Áo nàng xanh bụi đỏ
Khăn choàng đầu trắng ngà
Bên lưng một túi nhỏ
Đơn sơ chân dép da
Vượt núi môi nàng vẫn thắm
Mệt không phai nhạt nét hiền
Mang thai hương giữ màu duyên
Bác ái dịu hiền trinh trắng
Đến thành xứ Yu đa
Vào nhà Za ca ry a
Chào E li za beth
Tình thân thương nở hoa
Chị họ ra đón tận cửa
Mắt nhìn, tay nắm trong tay
Nghẹn ngào, ao ước bao ngày
Thỏa mãn tình thân chan chứa
Chị nàng tóc thả hàng dài
Nặng thai đã ngoài sáu tháng
Áo choàng đỏ thắm vải gai
Áo trong dệt bằng tơ trắng
Dung nhan trắng xanh hơi tái
Khăn choàng hờ hững hai vai
Đen nâu một suối tóc dài
Quấn quýt nhiệt tình thân ái
E li za beth nghe Maria chào hỏi,
Thai trong lòng như hớn hở nhảy mừng
Đầy Thánh thần chi lớn tiếng chào mừng:
-"Trong nữ giới có nàng là diễm phúc,
Và hoa trái lòng nàng xin kính chúc.
Bởi đâu tôi được diễm phúc thế này!
Mẹ Chúa Trời đến thăm viếng hôm nay.
Thoạt nghe tiếng thai nhi tôi nhảy múa!
Thật hạnh phúc những ai tin nơi Chúa.
Điều Chúa truyền đã phán dạy cho Nàng,
Đến một ngày sẽ viên mãn công thành".
Ma ria xuất thần
Niềm tin yêu ngây ngất
Thiện, mỹ và chân thật
Lời môi như nhạc thần:
-"Linh hồn tôi tôn vinh Thiên Chúa!
Thần khí tôi nhảy múa mừng ca!
Đấng Cứu Chúa! Dâng lời hoa,
Miệng tôi chúc tụng ngợi ca!
Ngài đoái nhìn xem người tớ nữ,
Cuả Ngài trong khiêm nhượng thân hèn.
Từ đây muôn thế hệ khen:
Rằng tôi diễm phúc!
Đấng quyền năng làm điều cao cả
Danh Thánh Ngài tất cả nhân hiền.
Muôn đời tiếp nối triền miên,
Cho ai kính sợ một Thiên Chúa mình.
Ngài đã ra oai:
Cánh tay Ngài sức mạnh
Lũ kiêu căng tan tành
Hạ bệ người quyền thế
Tôn những kẻ hiền lành
Kẻ đói khó Ngài cho no phỉ
Người giàu sang xua đuổi về không.
Ngài ra tay cứu vớt
Con cái ISRAEL
Lại nhớ tình nhân nghĩa
Của một thủơ ngày xưa
Đã phán với Abraham tổ phụ
Cùng cháu con đến mãi muôn đời..."
Giắt tay thân mến vào nhà,
Tâm tình chia sẻ những ba tháng tròn
Thánh ân hiệp nhất tấm son
Ủi an giúp đỡ biển non cũng nhiều
Tràn đầy phúc lộc cao siêu,
Ya vê cảm tạ sớm chiều dâng kinh.
Thân tình thâm tạ gặp tình...
3. HÀNH TRÌNH VỀ BE LEM
(Luca 2,1-5)
Bụi mù phủ vó ngựa
Rầm rập tiếng quân ca
Đoàn viễn chinh La mã
Giáo khiên sáng chói lòa
Vang động réo tiếng loa
Khắp làng trên xóm dưới
xôn xao khắp mọi nhà
Lệnh hoàng đế La mã
Khai sổ bộ kiểm tra
Ai nấy về nguyên quán
Maria, Giuse
Đang ở Ga li lê
Phải về nơi làng cũ
Be lem xứ Giu đê
Cảnh nghèo phương tiện đơn sơ,
Dép da, áo ấm chăn thô lên đường
Lừa gầy thân ốm trơ xương
Giỏ khoai bầu nước ít lương khô dùng
Khi thánh gia lên đường
Sáng tinh mơ mờ sương
Mặt trời còn ngủ nướng
Nhạt phai màu trăng gương
Khấp khểnh con đường đèo
Rừng đêm êm suối reo
Nước tối mờ sao rụng
Nai ngu ngơ ngó theo
Tiếng rừng chim vỗ cánh
Ven đường dế nỉ non
Bước thầm trong sương lạnh
Lẩy bẩy chân lừa con
Có hai người lữ khách
Nàng trên lưng lừa gầy
Hành trang kêu lách cách
Sườn lừa mang giỏ mây
Giắt cẩn thận từng bước
Sương giá rêu trượt trơn
Núi chắn ngang phía trước
Quanh non con đường mòn
Trập trùng đá đỏ dài vô tận,
Thung lũng chùm sương muốn lạnh mình
Cỏ gai lấn bước con đường nhỏ
Eo óc gà tre muốn tỏ tình
Dù đường trơn tựa mỡ
Dù dốc núi hiểm nghèo
Dù gập gềnh thác đổ
Dù đường rừng vắng teo
Vật và người cứ tiến
Trời lạnh mồ hôi ướt áo trong,
Niềm tin thắp sáng rực tâm hồn.
Tuân theo thánh ý, yêu công chính,
Tận tụy, chu toàn một tấm son.
-"Dặm núi, đường đèo em có mệt?
Ta tìm chổ nghỉ ở ven sông?"
Maria đáp nhẹ:"Dạ thưa không
Chỉ sợ đi nhiều anh có đói?"
-"Thôi ta cứ đi thêm
Sáng nay thấy trời êm
Đợi đến trưa tìm nghỉ
Tàng cây, đá bậc thềm."
Hai người ca thánh vịnh
Vang núi rừng yên tịnh
"Chúa chăn giắt tôi đi
Tôi chẳng thiếu thốn gì
Chúa để tôi nằm nghỉ
Trên đồng cỏ xanh rì..."
Hai trái tim mà cùng nhịp đập
Hai tâm hồn là một không hai
Đồng hành dấn bước dặm dài
Quên đi vất vả mệt nhoài mà vui
Trời đổ lạnh gió bấc về cắt thịt
Chân tím bầm tê cóng cả đôi tay
Áo ngự hàn lại mỏng mảnh không dầy
Thấy chàng lạnh, đưa áo nàng cho mặc
Còn nàng lấy chiếc mềm thô để khoác
Tội lừa gầy chàng ra sức vỗ về
Vật dễ thương thở hổn hển bước lê
Có ba linh hồn nhỏ
In hình chân núi xanh
Mưa bụi đương buông mành
Cảnh núi rừng mờ tỏ
Vượt qua cơn dốc nơi thềm núi
Đã thấy sao đèn của đế đô
Jê ru sa lem
Trái tim Do Thái
Người vật mê mải
Tiếp tục hành trình
Giuse vui mừng chỉ
Kìa! Thị trấn Bê lem
Maria ngó xem
-"Nếu cần anh ngồi nghỉ"
Sức lực, lương khô đã cạn rồi,
Nhưng tình cao cả đã lên ngôi
Lũng sương, dặm đá đường muôn nẻo,
Đốt lửa tin yêu đẹp sáng ngời.
Ngợi ca cảm tạ YAVÊ
Vượt qua muôn khó đường về Be lem.
4. Không có chỗ
(Luca 2,6-7)
Bê lem thị trấn nhỏ
Lên cơn sốt mùa đông
Khắp nẻo đường cuối ngõ
Người đi chen chúc đông
Đầy nghẹt các quán trọ
Đâu còn một chỗ không
Lếch thếch trẻ bế bồng
Có hai người khách lạ
Thân tắm bụi đường trường
Lừa gầy đến thảm thương
Đơn sơ, nghèo tất cả
Đi hỏi các quán trọ
Đều được trả lời không
Gõ cửa nhà không mở
Cảnh thế cùng long đong
Nàng mang thai chín tháng
Mệt mỏi lưng lừa côi
Không than, không trách một lời,
Giu se kiên nhẫn lại rời chân đi.
Rã rời thân thể
Trán đẫm mồ hôi
Đầu đến cuối thị trấn
Hy vọng thật hết rồi
Một bà thấy vật, thấy người,
Cảm thông cái cảnh đưa lời chỉ cho
Ngoài kia dư một hang bò,
Cho thuê xin hảy thăm dò xem sao.
Xiêu xiêu phên nứa ngoài
Dựa vào lưng vách đá
Khẳng khiu mấy cột dài
Đỡ che một mái lá
Juse hỏi ý nàng
Maria thật dễ tính
Hai người đã thỏa ước ao,
Bao giờ tìm kiếm nơi nào nương thân
Yuse săn sóc ân cần,
Nấu nồi cháo đậu mời ăn lót lòng
Suốt ngày lừa có gì không?
Cỏ khô có ít nhai xong lại thèm
"Cưng "ơi! Ta sẽ mua thêm...
Thương Maria lạnh lẽo
Yuse kiếm củi, rơm
Ven cánh đồng mọi nẻo
Củi, rạ vừa một ôm
Tin yêu hiệp nhất ấm lòng,
Tiếng reo tí tách lửa hồng thêm tươi
Nhìn nhau nhẹ mỉm nụ cười,
Cảnh nghèo nhưng có một trời thân thương
Hai hồn hoa đã vào hương,
Lừa gầy giụi mõm bên sườn Yuse.
Dấn thân đường đến, nẻo về
Dâng tình ca ngợi ya vê sớm chiều.
5. Chúa sinh ra
(Luca 2,6-7)
Lòng dân nắng cháy khô
Bao ngàn năm trông chờ
Xin mưa Đấng cứu độ
Ngàn thế hệ dân mơ
Xin đổ sương cho đầy trái đất,
Xin mưa trời tưới khắp dân ta.
Xin cho khắp xứ mọi nhà,
Xin hồng ân Chúa nở hoa giòng tình.
Bao giờ thấy đấng cứu đời,
Bao giờ tháy được Ngôi Lời sinh ra.
Maria mãn nguyệt khai hoa,
Kìa trời đát dậy mừng ca tưng bừng.
Yuse cảm động rưng rưng,
Vòng ôm bồng bế tay nưng ngón hồng.
Đêm đông mà tưởng xuân nồng,
Chứa chan cực lạc màu hồng niềm vui
Giây phút trước những ngậm ngùi
Lang thang khổ cực thân vùi nắng mưa
Giờ đây hạnh phúc dư thừa,
Ôm thân cứu Chúa muôn xưa trông chờ
Maria như tưởng đang mơ,
Run tay chắp lại tôn thờ Chúa con.
Một lòng mẹ, một tấm son,
Còn trời, còn đất, còn non, còn tình.
Bao ngày chiêm niệm một mình,
Này con, này Chúa, này hình Chúa Cha.
Tư trong thánh ý Ngôi Ba,
Thân nàng như hóa hương hoa xuất thần
Hòa tan thánh thể quá gần,
Chơi vơi hiệp nhất khí thần cao siêu.
Từ nay sớm, tối, trưa chiều,
Bên hình bóng Chúa cũng nhiều đắm say.
Ngờ đâu hồng phúc chan đầy,
Gia vê cảm tạ có ngày hôm nay.
Ngôi sao rực chói lạ
Ánh quang chiếu chan hòa
Trên Bê lem tất cả,
Tin mừng Chúa sinh ra.
Bầu không khí tưng bừng vui nhảy múa,
Cả ngàn cây réo nhựa ở trong thân.
Trên hang bò mây ngũ sắc đến gần
Chùm ánh sáng đan nhau làm lọng tía,
Gió nhẹ thổi hương ngọt thơm muôn phía.
Một trời vui vừa đổ xuống dân gian,
Cả muôn loài ngây ngất muốn liên hoan
Maria nói Yuse
Bao ngày anh quá mệt
xin anh ngủ một chút
chàng mừng vui nên nghe
Ngồi bó gối tựa đầu
Chàng thiếp đi giờ lâu
Maria lại chiêm niệm
Chúa sinh ra nhiệm mầu
Rằng từ một thuở Ra Đời
Hang hèn Cứu Chúa Ngôi Lời Giáng sinh
Rằng từ một đấng cứu tinh,
Giòng tình tái lập bình minh thế trần.
6. ĐÂY TIN MỪNG
(Luca 2,8-12)
Đêm sao sáng đẹp bầu trời,
Cánh đồng sương khói đôi nơi đổi màu.
Đoàn chiên qui tụ đó đây,
Mục đồng chăn giữ ngủ ngay bên bầy.
Toán mục đồng qui tụ
Ăn khoai nóng, uống trà
Ngồi chuyện gẫu ba hoa
Họ có mặt đông đủ
Rồi tiếng hát mục đồng
Rồi tiếng cười vui vẻ
Cả những thiếu niên trẻ
Mình trần khoác tấm lông
Một ông sao sáng
Hai ông sáng sao
Ô kìa!! Ô! ở góc trời cao,
Ánh vàng rực chiếu tim sao sáng ngời.
Chưa bao giờ thấy trên trời,
Một ông sao lạ cả đời chăn chiên.
Có ông lão dáng thật hiền,
Ngồi im lâu! bỗng nói liền một câu:
Điều này...có sự nhiệm mầu,
Hay vua sinh đó từ lâu miệng truyền...
Điềm này...thay đổi kỷ nguyên...
Bỗng thấy liền...
-Lạ kỳ sao ánh đổi ngôi!
-Kìa hào quang đó đang rơi giữa trời!
Chưa nói dứt lời...
Rất sáng láng đang bao quanh họ
Thiên thần Chúa bỗng đến nơi
Vinh quang của Chúa rạng ngời
Sửng sốt ngây người chới với
Mắt tròn xoe tim đập rụng rời
Thiên thần vội cất lời:
-"Đừng lo sợ nữa!
Rằng đây tin mừng
Một niềm vui trọng thể
Cho tất cả toàn dân
Vua Cứu độ giáng thế
Thành David thật gần
Cho ngươi dấu chứng tỏ
Quấn tã một hài nhi
Đặt nằm trong máng cỏ..."
Cửa Trời tầng cao tầng thấp
Thang mây từ dưới lên cao
Thiên thần xuống lên tấp nập
Hương thơm lan tỏa ngọt ngào
Bỗng dưng tất cả im lìm,
Bỗng dưng cảm thấy nhịp tim êm đềm.
Bỗng dưng sáng đẹp nửa đêm,
Tiếng ca thiên sứ còn thêm nhạc thần.
Bỗng dưng vĩ đại hòa âm,
Triệu thần thánh hát tiếng ngân giọng vàng.
Đại hợp xướng cả Thiên đàng.
Ngất ngây uống nhạc bàng hoàng não tim.
có bao giờ có thể tìm,
Nhạc trời tuyệt diệu cung chìm hương hoa.
Rằng đây cả vũ trụ ca,
Miệng thần ngọt giọng gloria Đất Trời.
Dọc ngang cao thấp nơi nơi
Cả Thiên hà vũ trụ
Trời Đất Người liên hoan
Muôn loài cùng đông đủ
Sóng âm thanh lan tràn
Bỗng im
Rồi một tiếng du dương dịu nhẹ
Ngợi ca tình tuyệt diệu giáng sinh
Vinh quang Thiên Chúa trên trời
An bình dưới thế cho người Chúa thương.
Rồi hoa rồi hương
Rồi thương rồi mến
Tình ca một chương
Tình thi tràn đến
Yêu thương kỷ nguyên
Niềm tin tái hẹn
Nhã nhạc cung huyền
Rằng từ tiếng hát Thiên Thần
Tình người tái lập đã gần thiện chân
Trải muôn thế kỷ xoay vần,
Vẫn còn tụ nghĩa thiên thần tiếng hoa
Rằng đây hợp nhất thái hòa,
Đất Trời hôn ước ngọc ngà diệu ca.
7. Mục đồng viếng chúa
(Luca 2,15-20)
Từ đâu văng vẳng tiếng ca,
Nhạc đêm êm dịu nở hoa giữa trời
Mục đồng ơi
Mau đến nơi
Thời cứu độ
Đã đến rồi
Mau mau hãy đến Bê lem
Tôn thờ Cứu chúa và xem sự tình
Đêm nay ấu chúa giáng sinh,
Đất Trời kết hợp bóng hình bên nhau
Ngàn xưa lòng đã mong cầu,
Ngày nay thực hiện đẹp câu giải hòa.
Rồi tiếng ca
Rồi tiếng la
gọi nhau ơi ơí!
Bọn tôi đang đợi!
Cùng nhau lên đường!
Đáp lời mời gọi!!
Cùng nhau lần bước dặm sương,
Vui mừng đã thấy một đường hào quang.
Kia kìa có ánh sao vàng!
Trời cao chiếu thẳng một hang bò lừa.
Nghiêng nghiêng mái lá lưa thưa,
Sơ sài vách gỗ nắng mưa dãi dầu.
Cỏ, rơm, với đất một màu,
Khăn thô làm tã quấn sau lưng Ngài.
Bỗng nhiên họ đứng vái dài,
Lạy chào cứu Chúa dáng ngoài trẻ thơ.
Mặt nhìn mặt, có đang mơ?
Phận hèn, phúc lớn đến thờ vua con.
Chơi vơi ngây ngất cả hồn
Chan hòa phước lộc chẳng mong hơn gì
Cựa mình ọ ẹ hài nhi,
Mẹ Maria bế đứng đi một vòng
Bồng bống bông! Mẹ ẵm bồng!
Đêm nay sáng đẹp ánh hồng trời cao.
Đêm nay có một ánh sao!
Tin mừng cứu độ đã vào trần gian
Con ơi! Con nín cho ngoan,
Bạn chăn chiên đến con khoan khóc nhè.
Dân ca họ hát con nghe...
Một ông niên trưởng đọc vè đàn chiên...
Có em bé, dáng thật hiền,
Đem tiêu thổi khúc ca miền Yu đê
Thương yêu hiệp nhất đi về,
Chủ lều với khách dân quê cùng nghèo
Khách đem tặng phẩm mang theo!
Biếu dâng lấy thảo ít nhiều lương khô
Chủ mang cháo nóng khói mờ
Xin mời tất cả...đừng chờ đợi chi!
Vui ăn thành thật một khi!
Lòng chia sẻ nào ăn gì ngon hơn?
Tiếng mời! Tiếng nói! cười dòn!
Thiên đàng trần thế hiện còn nơi đây.
Tiếc rằng đêm ngắn tình dài
Trước khi tạm biệt
Xin được ẵm bồng
Vì chưng đã biết
Cứu Chúa! Hài đồng!
Em bé thổi tiêu
Có chiều lúng túng
Quờ quạng lựa chiều
Ẵm bế cho đúng
Vì em bồng Chúa
Như ôm chiên non
Hài nhi khóc nữa
Làm em hoảng hồn
-Đây bé nhìn mà xem
Chị sẽ chỉ cho em
Cách em bồng trẻ nhỏ
Vì hài nhi thân mềm
Vòng tay thân ái giã từ,
Gặp trong giây lát mà dư tình người!
Còn non, còn nước, còn trời
Còn thương trao trọn còn mời tin yêu.
7. Mục đồng viếng chúa
(Luca 2,15-20)
Từ đâu văng vẳng tiếng ca,
Nhạc đêm êm dịu nở hoa giữa trời
Mục đồng ơi
Mau đến nơi
Thời cứu độ
Đã đến rồi
Mau mau hãy đến Bê lem
Tôn thờ Cứu chúa và xem sự tình
Đêm nay ấu chúa giáng sinh,
Đất Trời kết hợp bóng hình bên nhau
Ngàn xưa lòng đã mong cầu,
Ngày nay thực hiện đẹp câu giải hòa.
Rồi tiếng ca
Rồi tiếng la
gọi nhau ơi ơí!
Bọn tôi đang đợi!
Cùng nhau lên đường!
Đáp lời mời gọi!!
Cùng nhau lần bước dặm sương,
Vui mừng đã thấy một đường hào quang.
Kia kìa có ánh sao vàng!
Trời cao chiếu thẳng một hang bò lừa.
Nghiêng nghiêng mái lá lưa thưa,
Sơ sài vách gỗ nắng mưa dãi dầu.
Cỏ, rơm, với đất một màu,
Khăn thô làm tã quấn sau lưng Ngài.
Bỗng nhiên họ đứng vái dài,
Lạy chào cứu Chúa dáng ngoài trẻ thơ.
Mặt nhìn mặt, có đang mơ?
Phận hèn, phúc lớn đến thờ vua con.
Chơi vơi ngây ngất cả hồn
Chan hòa phước lộc chẳng mong hơn gì
Cựa mình ọ ẹ hài nhi,
Mẹ Maria bế đứng đi một vòng
Bồng bống bông! Mẹ ẵm bồng!
Đêm nay sáng đẹp ánh hồng trời cao.
Đêm nay có một ánh sao!
Tin mừng cứu độ đã vào trần gian
Con ơi! Con nín cho ngoan,
Bạn chăn chiên đến con khoan khóc nhè.
Dân ca họ hát con nghe...
Một ông niên trưởng đọc vè đàn chiên...
Có em bé, dáng thật hiền,
Đem tiêu thổi khúc ca miền Yu đê
Thương yêu hiệp nhất đi về,
Chủ lều với khách dân quê cùng nghèo
Khách đem tặng phẩm mang theo!
Biếu dâng lấy thảo ít nhiều lương khô
Chủ mang cháo nóng khói mờ
Xin mời tất cả...đừng chờ đợi chi!
Vui ăn thành thật một khi!
Lòng chia sẻ nào ăn gì ngon hơn?
Tiếng mời! Tiếng nói! cười dòn!
Thiên đàng trần thế hiện còn nơi đây.
Tiếc rằng đêm ngắn tình dài
Trước khi tạm biệt
Xin được ẵm bồng
Vì chưng đã biết
Cứu Chúa! Hài đồng!
Em bé thổi tiêu
Có chiều lúng túng
Quờ quạng lựa chiều
Ẵm bế cho đúng
Vì em bồng Chúa
Như ôm chiên non
Hài nhi khóc nữa
Làm em hoảng hồn
-Đây bé nhìn mà xem
Chị sẽ chỉ cho em
Cách em bồng trẻ nhỏ
Vì hài nhi thân mềm
Vòng tay thân ái giã từ,
Gặp trong giây lát mà dư tình người!
Còn non, còn nước, còn trời
Còn thương trao trọn còn mời tin yêu.
8. BA VUA BÁI YẾT
Mátthew 2,1-12
Ba vua đạo học đông phương,
Những người trí thức hoa hương trên đời.
Tài thật cao! Đức tuyệt vời!
Tột cùng minh trí không người dám hơn
Nâng cao tâm thức được ơn,
Một vì Cứu Chúa! chân nhân ra đời.
Ba vua đạo học ba nơi,
Người Hi mã núi một trời tuyết băng.
Một người tận ngọn sông Hằng
Một nhà hiền triết, sông Hồng xa xôi.
Truyền thông rung động sóng trời,
Ba người giao cảm quyết rời chân đi,
Đường trường muôn dặm một khi,
Vượt sa mạc, vượt tuyết hy sinh nhiều.
Sông dài, cao núi những liều
Tìm bái yết đấng cao siêu giáng trần
Khi từ bỏ sông Hằng
Lễ vật mang theo vàng
Lạc đà thay ngựa cưỡi
Đụn cát nổi hàng hàng
Mênh mông cồn cát ngút chân trời,
-c đảo cây còi một cái thôi.
Bão cát lạc đà không chịu bước
Cổ khô ao ước nước cầm hơi.
Tạm giả từ núi tuyết
Nhà đạo sĩ lên đường
Lễ vật là mộc dược
Thuốc tiên của đông phương
Bao la biển tuyết trải trường san,
Lóng lánh trang soi ánh dặm hàn.
Nổi bật bên trời dăm núi bạc,
Lòng thành trong suốt sáng như băng.
Tối tăm, chằng chịt vượt rừng trinh,
Vượn hót, chim kêu, thú tỏ tình.
Cây cối um tùm không thấy sáng!
Hết rừng lộng lẫy ánh bình minh.
Lễ vật mang theo trầm, nhũ hương
Giã nhà, tạm biệt cảnh quê hương
Lữ hành cất bước sông Hồng tiễn
"Vọng mỹ nhân hề thiên nhất phương"
Hẹn gặp nhau đầu sông Yordan,
Thời gian đẹp nhất kỳ trăng rằm.
Đợi nhau dăm bữa vì di chuyển,
Sa mạc, núi, rừng qua khó khăn.
Vái chào thăm hỏi ân cần,
Cùng mừng, cùng biết đã gần đến nơi.
Thiên văn đọc dấu bầu trời,
Trời chì mây xám mưa rơi nhiều ngày.
Đợi chi? Thăm hỏi sẽ hay
Thành Yêrusalem
Rực sáng sao đuốc, đèn
Ba người vào cung điện
Cùng bước lên bậc thềm
Vào triều Herođê
Ba nhà đạo sĩ hỏi
Vua mới sinh phương tê
Thấy ngôi sao lạ mới
Phương đông ánh sao về
Chúng tôi tìm bái yết
Herođê hoảng hốt
Cả thành đô xôn xao
Đòi thượng tế đến hỏi
Ký lục cũng triệu vào
Họ tâu lên nói rõ
Tại Bê lem Yu đê
Tiên tri đã chép về
Sự kiện nầy rất tỏ:
"Bê lem ơi! Xứ Yu đa
Ngươi không nhỏ nhất yu đa đâu nào.
Từ ngươi sinh đấng tối cao
Là ngươi lãnh đạo Dân Ta huy hoàng"
Các nhà đạo sĩ được mời,
Hê ro đê hỏi hiện thời ngôi sao.
Hỏi thật kỹ, thoả ước ao!
Rằng đi đến đó lúc nào xong xuôi.
Trở lại đây kể cho tôi
Để tôi xin bái yết Người những mong...
Ba "vua" lại lên đường
Ngôi sao xuất hiện
Họ vui mừng lạ thường
Theo hướng sao lại tiến
Vái chào tôn kính vì vua trẻ
Nằm trên nôi cỏ quấn khăn thô
Bò ngựa thở hơi cho ấm chỗ
Liều tranh dựa núi vách đơn sơ
Năm người chiêm niệm gìờ lâu,
Nhìn chân nhân nghiệm nhiệm mầu thiên nhiên.
Làm sao biến dữ thành hiền,
Kỹ nguyên từ ái vào miền trần gian.
Làm sao nhân thế hân hoan,
Những người cùng khổ ủi an cũng nhiều.
Dân tình an lạc trăm chiều,
Giải hòa thì có phạt nhiều thì không.
Năm lòng năm sắc cầu vồng,
Cảm thấy hiệp nhất sóng lòng hương hoa.
Tình dâng hướng thượng kính CHA
Quán thông minh trí NGÔI BA thánh thần
Thời gian tuần tự xoay vần,
Xuất thần giây phút đã gần thăng hoa.
Hài hòa tuyệt diệu ngọc ngà.
Họ ngạc nhiên thiếu phụ
Trẻ chiêm niệm thật sâu
Ý Thượng Thiên nhiệm mầu
Ban Nàng ân phước đủ
Ba "vua" dâng lễ vật
Tượng trưng mỹ, thiện, chân
Gia trưởng hân hoan nhận
Và tiếp đón ân cần
Mời tuần trà, những hỏi han,
Lần đầu chủ khách tình thân dạt dào.
Qua giờ chiêm niệm thật cao,
Quán thông đã biết ý nào vua quan.
Mượn màu bái yết ý gian,
Ba nhà đạo sĩ chọn đàng khác đi
Ngọc ngà thời gian qua
Trang trọng ba đạo gia
Xin ẵm bồng ấu chúa
Đây Đại trí thăng hoa
Ba đạo sĩ bái biệt
Đã đến ngày hồi hương
Thật thâm tình tha thiết
Lưu luyến lúc lên đường
Trải qua muôn dặm gian truân,
Gặp Chân, Thiện, mỹ muôn phần thỏa thuê
Hân hoan cất bước ra về
Chân thần hợp nhất đã kề Thiên Tâm.
9. DI TẢN QUA AI CẬP
Mátthêu 2,13-15
Ba vua từ biệt đi rồi,
Thiên Thần báo mộng phải rời đây ngay.
Qua Ai Cập ít tháng ngày,
Đợi khi báo lại cho hay hãy về.
Lệnh lùng bắt của Hê rô đê
Cho quân tìm giết Hài nhi đến cùng.
Vội vàng khăn gói gió đưa,
Quơ quàng chăn áo giắt lừa ra hiên.
Hài nhi đủ ấm trước tiên,
Lương khô chưa có đi liền một khi.
Trông trước, trông sau hoảng hốt,
Dặm đêm bước thấp bước cao.
Ngái ngủ lừa đi bước một,
Tìm phương thì nhắm ánh sao
Nửa khuya một mảnh trăng non.
Núi, rừng bỡ ngỡ đường mòn rêu sương
Nghèo mà chạy trốn viễn phương,
Cảnh di tản bỏ quê hương chạy dài
Xa Bê lem đã dặm ngoài,
Yuse cẩn thận miệt mài ra đi.
Chỉ lo sức khỏa hài nhi
Chỉ lo yếu mệt Maria ít nhiều
Ba người nhưng một thương yêu,
Bao nhiêu biến cố chẳng siêu lòng vàng
Sợ truy nã, phải bỏ đàng,
Men theo lối tắt nẻo hoang ít người.
Đi lên núi đá dốc cao ngất,
Cây đả vờn mây với tới trời.
Sương khói lũng mù đen thăm thẳm
Sườn nghiêng mờ mịt mạng mưa rơi.
Lừa người không đủ sức
Nên đành phải đi vòng
Ban ngày thì hè nực
Đêm quanh năm mùa đông
Đói lòng ăn trái chà là
Suối khe đỡ khát mật hoa đở lòng
Tội hài nhi sữa đủ không
Thôi thì phải thế mật ong đường rừng
Maria cảm động rưng rưng.
Thương Yuse quá bổng dưng chảy dài
Quên mình săn sóc cả hai,
Âm thàm chịu đựng dài dài không than.
Biết mình tĩnh trước gian nan,
yavê cầu nguyện khôn ngoan với Người
Trước đói khổ vẫn mỉm cười.
Sương đêm mờ ải lạnh
Não lòng nơi biên cương
Cảnh buồn vui lẫn lộn
Cố quốc trời một phương
Xóm lao động sát sông Nil
Thánh gia nghèo khó niềm tin rất giàu.
Cảnh nhà hạnh phúc thâm sâu,
Yuse thợ mộc đẹp màu cần lao.
Maria may mướn tài cao,
Đường kim mũi chỉ ước ao bao người.
Luôn luôn nghe thấy tiếng cười,
Yavê cảm tạ ơn trời tuôn mưa.
Cả ba bác aí dư thừa,
Đồng hương, ngoại quốc chẳng thưa tấm lòng.
Tối trăng lên, sáng nắng hồng,
Tiếng ca Thánh vịnh ấm lòng tha hương.
Dạt dào chan chứa tình thương,
Phước nhà chia sẻ muôn phương cũng nhiều.
Từ trong Thánh ý cao siêu,
Thánh gia bài học muôn chiều ngàn sau
10. BE LEM TẮM MÁU TRẺ EM
MÁT THÊU 2,16-23
Bê lem và vùng phụ cận
Bỗng dưng gặp đại nạn
Máu trẻ thơ khắp nhà
Oan cừu mối thâm hận
Đằng đằng sát khí gươm giao,
Bê lem thị trấn xôn xao rụng rời
Quá khủng khiếp! Trời hỡi Trời!!
Ào ào quân lính nơi nơi truy lùng.
Chưa từng man dã lạ lùng!
Giết ngay trẻ nhỏ hãi hùng biết bao
Bê lem đã tắm máu đào!
Từ hai tuổi xuống trẻ nào thoát nguy
Ngựa rầm rập! giáo thị uy,
Chó săn xục xạo một khi vào rừng.
Tiếng than, tiếng khóc vang lừng,
Tiếng oan dậy đất đến từng trời cao!
Van xin lạy lục ồn ào,
Tiếng kêu xé ruột! Tiếng gào đứt gan!
Oan kêu cực độ bạo tàn,
Trẻ đang ngậm vú giật ngang chém liền
Mẹ hiền nay đã người điên,
Máu con nhuộm áo huyên thuyên nói cười:
"À ới ơi! Hạ hỡi hời!
Mẹ căng đầu vú con ơi!
Sao con chẳng bú! Con tôi đâu rồi!
Con tôi của báu trên đời!
Cha con đã chết, nhờ trời còn con!
Con là cả xác lẫn hồn,
Cả xương thịt mẹ! một con thôi mà!
Ha ha ha! Ai bắt con ta!
Rồi ôm xác không hồn
Nhét vú vào miệng con
Vú của mẹ đầy máu
Và con đã chẳng còn
Có bà mẹ ngất xỉu
Có tiếng khóc đã khàn
Có tiếng chị kêu than
Có bà khóc chết lặng
Có người cha kêu oan
Có những người cha quỳ lậy!
Van xin đừng giết con mình
Có những bà mẹ cố chạy
Cướp con khỏi lũ hành hình
Có bà khư khư ôm xác
Thân mình tắm đẵm máu con
Có bà chửi rủa bọn ác
Thấp cao thất thểu lạc hồn
Có bà tay không cũng đánh
Hung hăng gươm giáo quân thù
Chới với ngã trước sức mạnh
Hận nầy còn mãi muôn thu
Thị trấn Bê lem lịch sử
Phũ phàng máu lệ màu tang
Hê ro đê bạo tàn đã đủ
Dã man trang sử vài hàng
Thì ra bạo chúa Hê ro đê.
Ba"vua" lối khác không về báo tin.
Rằng là họ đã xỏ mình,
Cuồng điên tức giận quyết tình giết oan.
Lệnh thảm sát tại Bê lem!
Từ hai tuổi xuống giết liền không tha.
Thời gian thì cứ tính ra,
Từ ngày đạo sĩ kể qua trước triều.
Đã đúng điều tiên tri nói trước
Văng vẳng lên tiếng khóc Ra ma
Rakhel thương khóc con bà,
Không màng an ủi vì con chẳng còn...
Thánh gia được tin dữ,
Hiệp nhất trong khổ đau
Xin Yavê thương đủ
Những bà mẹ không may
Maria mắt lệ đã nhòa,
Tâm hồn chiêm niệm nhìn xa chân trời.
Từ sinh ra Đấng Ngôi Lời
Biết bao biến cố đổi đời sâu xa
Con mình cũng sẽ máu hoa,
Hy sinh hiến tế đổ ra cứu đời.
Bạo Chúa đến nay đã hết
Thiên thần báo mộng Yuse
"Mang hài nhi với mẹ về
Vì Hê ro đê đã chết"
Vui mừng chỗi dậy hồi hương
Bầu đoàn thê tử lên đường Israel
Lúc đi dồn dập e dè
Lúc về thong thả say mê ngắm đàng.
Ngược dòng lịch sử từng trang,
Những năm sa mạc gian nan giống nòi.
Núi Sinai đứng lại coi.
Một vùng địa sử nhận mười giới răn.
Nghe tin Ar khê la ô
Lên làm vua xứ Yuđê
Ông sợ không về đó
Mộng báo về Galilê
Bao năm nay lại trở về,
Đường xưa chốn cũ Galilê một miền
Sống trong xóm nhỏ thật hiền.
Na za reth đó còn nguyên tình người
Tiên tri ứng nghiệm từng lời
Ngài được gọi là Na za rê ô
Trở về thôn xóm cũ
Bạn bè lại đông đủ
Tiếp tục đời cần lao
Hạnh phúc thật dư đủ
Thuyền thánh gia đã êm đềm
Trải qua sóng gió vào miền bình an.
11. DÂNG HÀI NHI VÀO ÐỀN THÁNH
(Luca 2,21-40)
Ði lừa ra đến biển hồ
Ông bà và Bé xuống đò xuôi nam.
Hoàng hôn in sóng nước vàng,
Cánh buồm căng gió phăng phăng trôi giòng
Ðồi nghiêng đỏ đẹp huệ đồng,
Bờ xa ngọn sáng song song cây ngàn
Ráng chiều phản chiếu không gian,
Tiếng êm giọt nhỏ thời gian nhạc chiều.
Bỗng dưng cựa quậy bé yêu,
Có bà mẹ trẻ thương nhiều ru con.
Bồng bống bông! Mẹ ẵm bồng!
Con ơi! Con ngủ cho ngon,
Thuyền đi qua biển con còn ngủ say.
Hành trình êm ả hôm nay,
Bỗng dưng làm mẹ nhớ ngày hôm xưa.
Trốn đi sợ hãi dư thừa,
Vượt qua biên ải đêm mưa lạnh người
Hôm nay mẹ những mỉm cười,
Lòng thành cảm tạ dâng lời Yavê
Trời chiều thong thả đi về,
Ôm con hạnh phúc mẹ nghe sóng lòng.
Trên trời có đám mây hồng,
Biển hồ Tibêtiat Mẹ bồng Chúa con.
Còn trời, còn đất, còn non,
Còn tim mẹ đập, còn con tuyệt vời
Rằng đây hiệp nhất Ngôi Lời,
Hạ mình bé nhỏ vào đời cứu dân
Phận hèn mẹ được hồng ân...
Thời gian nhẹ bước xoay vần qua đêm
Bừng con mắt dậy: sáng lên
Bình minh lấp lánh Yordan một giòng.
Tiếng reo ngoài nội nắng hồng,
Nước ca ghềnh đá tiếng sông chảy đều.
Nghiêng nghiêng vách đá thảm rêu,
Song, may chằng chịt phủ nhiều lùm cây.
Xiên ngang mấy nhánh cành gầy,
Yuse ngắm cảnh nắng ngày bên non.
Xa xa một dẫy đồi son,
Kia thành phố nhỏ...chon von mấy nhà...
Giờ đây đã đến bến phà,
Gia đình lên bộ đi về Yê ru sa lem
Gập ghềnh con đường nhỏ
Lởm chởm toàn đá nhỏ
Thiếu phụ và hài nhi
Trên lưng lừa nhỏ thó
Yuse giắt cương lừa
Qua ban mai nay trưa
Rặng chà là in bóng
Chập chờn trong nắng thưa
Chân trời đã thấy thành đô,
Nơi đây thành thánh giấc mơ dâng tình.
Yê ru sa lem vẫn bóng hình,
Thành vàng Do Thái nhịp tim sống còn.
Luật Mô sê đã dạy
Dâng con trai đầu lòng
Cùng cặp chim gáy
Hay hai bồ câu tơ
Tại Yê ru sa lem
Có người tên Symêon
Công chính và mộ đạo
Ðợi niềm vui Israel
Thánh Thần ở trên ông
Nên đã được linh báo
Trước khi chết xem thấy
Cứu Chúa ông đợi trông
Trán cao, mặt sáng, tóc sương,
Áo trong vàng nẹp xanh dương áo ngoài.
Cao cao thân hạc, vóc mai
Biểu nghi lão trượng đòi dài thanh tao
Linh cảm đến đền thờ
Bồng hài nhi Yêsu
Ông chúc tụng Thiên Chúa
Nói điều ông ước mơ
Giờ đây xin lạy Chúa
Cho con đi bình an
Ðã thấy ơn Cứu Ðộ
Dọn sẵn trước muôn dân
Ánh sáng đã mặc khải
Cho tất cả dân ngoại
Và vinh quang Israel
Cho dân Người hết thảy
Cha mẹ Ngài kinh ngạc
Các điều nói về Ngài
Symêon còn chúc
Lời lành cho ông bà
Quay sang Maria ông nói
Ngài có mệnh làm cớ
Cho nhiều người bổ nhào
Cho nhiều người chỗi dậy
Trong dân Israel
Làm gợi lên chống đối
Một mũi gươm đâm tới
Thấu suốt trái tim bà
Ngõ hầu trọn ý nghĩa
Nhiều tâm hồn bày ra
Trắng khăn phủ kín choàng đầu
Áo trong xanh đậm, áo nâu quàng ngoài.
Tuổi già đã tám mươi ngoài
Vị Tiên tri nữ ANA danh truyền.
Sống trong đền thánh chay kiêng.
Cuộc đời góa phụ những siêng nguyện cầu.
Ðúng ngày đến! Tạ thiên ân,
Nơi NGÀI cứu độ muôn dân trông chờ...
Thi hành xong luật Chúa
Ông Bà trở lại nhà
Xóm nhỏ Na za ret
Nơi nương náu thánh gia
Còn hài nhi cứ lớn dần,
Trở nên dũng mãnh khôn ngoan tràn đầy.
Hồng ân Thiên Chúa trên Ngài,
Ông bà ẩn dật miệt mài cần lao!
Tiếng thơm bác ái đã vào hương lâu.
12. CHÚA GIÊSU GIỮA CÁC NHÀ THÔNG THÁI
(Luca 2,41-52)
Phấn khởi đoàn người qua biển, núi.
Lạc đà sa mạc, tuyết xông pha.
Yêrusalem tim đập ngôi đền thánh,
Cố quốc hồi hương lễ Vượt Qua.
Ðổ về từ muôn phương
Israel đồng hương
Cận đông, Ðịa trung hải
Bắc Phi những dặm trường
Hân hoan về thăm nhà
Ðền thánh của CHA ta
Niềm vui trào lệ cảm
Quê hương như hương hoa
Ðất khách hằng năm một ước mơ,
Về Yêrusalem đến tôn thờ.
Yavê, cung bái nơi Ðền thánh
Diễm phúc đi hành hương thánh đô
Cùng hướng yêrusalem triệu tấm lòng
Ðền xưa xây dựng Salômôn
Tưởng như David đang ca vịnh
Ðền thánh còn mang một quốc hồn
Cả già, trẻ, giàu, nghèo
Cả nam và cả nữ
Sóng hành hương cuốn theo
Mọi thành phần đông đủ
Dù cho công việc bộn bề,
Vượt Qua đại lễ cũng về hành hương
Gầm trời: tám hướng, bốn phương,
Cuốn về Thánh điện đồng hương một lòng.
Sóng người lớp lớp mênh mông,
Ðường biển, đường bộ, đường sông tràn đầy
Trên trời có đám sao dầy,
Yêrusalem dưới đất mỗi ngày mỗi đông.
Ngựa xe như nước trôi giòng,
Áo quần đủ kiểu muôn hồng, ngàn xanh.
Tinh kỳ phất phới trường thành,
Tiếng loa réo, tiếng nhạc vàng trổi cao.
Rằng đây đã thỏa ước ao...
Ðồng hương ở Galelê,
Vượt Qua đại lễ nhất tề thành hương
Yêrusalem thành thánh thân thương,
Hằng năm trẩy hội lên đường tham gia.
Trái tim Do Thái nở hoa,
Ðến chầu Thánh Ðiện đồng ca nhạc thần.
Biển Galile, sông yordan,
Trên dùng đường thủy đến gần thành đô
Thánh gia cùng một ước mơ,
Hằng năm dịp lễ đến thờ hành hương.
Cả ba người, lại lên đường,
Bé mười hai tuổi dễ thương dịu hiền.
Thánh đô ngày đại lễ,
Tưng bừng rất trọng thể
Tràn ngập sóng biển người
Lạc nhau nhiều vô kể
Các ngày lễ đã mãn
Ðoàn hành hương trở về
Niềm tin yêu sủng mãn
Tắm đẵm hoa hương quê
Cha mẹ Ngài không biết
Ngài ở lại yê ru sa lem
Tưởng vớ người thân thiết
Trong lữ đoàn hành hương
Khi về đến bến phà
Ông Bà mới biét ra
Không có Ngài nơi hẹn
Không nơi bà con ta
Quay trở lại Yê ru sa lem tìm kiếm
Nơi dọc đường hỏi khách Ga li lê
Có thấy Yêsu mười hai tuổi đi về
Họ không biết, hứa báo cho nơi hẹn
Quá lo lắng Ong Bà đi tìm đến
Những trung tâm người lạc ở thành đô,
Nhưng bóng chim, tăm cá vẫn mịt mờ.
Ði thất thểu, Maria bối rối,
Yuse nói bây giờ trời đã tối!
Ta đi tìm chỗ trọ để qua đêm.
Ðể nguyện cầu xin Ya vê ơn thêm
Cùng sốt sắng đọc Thánh vịnh hai mươi sáu
Vẫn tin tưởng, vẫn vững lòng trông cậy
Chưa sáng còn chạng vạng
Ông bà đã đi tìm
Lại đến hỏi thăm tin
Nơi trung tâm người lạc
Không một tin tức mới
Ông Bà không chờ đợi
Mọi ngõ ngách thành đô
Cũng đến tìm, đến hỏi
Cả gầm cầu, bến xe
Cả quán trọ lữ khách
Trẻ bụi đời cũng mách
Nơi trẻ hoang đi về
Mỏi gối chồn chân không thấy tin,
Thương con lê bước vẫn đi tìm
Hai ngày ròng rã luôn thăm hỏi,
Tối đến ông bà lại khấn xin.
Lên Ðền Thánh nguyện cầu
Niềm tin luôn thâm sâu
Dâng Yavê phó thác
Bền vững trong lo âu
Ðền Thánh giờ đây đã ít người,
Muôn hoa cung tiến vẫn còn tươi.
Các nhà thông luật như đang hội
Sững sốt Bà không thốt được lời
Ngồi giữa các tiến sĩ
Ðang nghe và hỏi họ
Các người đã nghe Ngài
Kinh ngạc bậc minh trí
Nơi một trẻ mười hai
Thần đồng thật đại tài
Ông Bà thật thất kinh
Con mắt sợ sự tình:
Trang trong Y thường những lão tiên,
Ngàn năm một thuở có cơ duyên.
Tinh hoa tài trí người Do Thái,
Qui tụ nơi đây những đại hiền.
Giỏi luật, tài cao bao lão trượng
Ðang ngồi nghiêm chỉnh lắng tai nghe
Cao siêu vấn đáp bao câu hỏi
Ðại trí thần thông những lạnh người!
Các nhà thông thái nhìn nhau,
Không ngờ lại gặp Ngôi sao thần đồng.
Israel những ước mong,
Một nhà lãnh đạo chờ trông bao đời.
Yavê như có đáp lời
Ðã sinh ra Ðấng cứu đời, cứu dân...
Sau khi đàm đạo xong
Ông bà mới tiến lại
Tim nhảy múa trong lòng
Nhưng Bà còn nhớ mãi...
Tủi mừng sa giọt lệ
Vòng tay nồng ôm con
"Tại sao con làm thế
Cha Mẹ những mỏi mòn
Ðau khổ đi tìm con!
Nhưng Ngài đã đáp lại:
Tại sao đi tìm con
Không biết sao lại còn?
Vì rằng con còn phải
Ở nơi nhà Cha con"
Ông Bà thật không hiểu
Những lời nói của Ngài
Bà nhớ và chiêm niệm
Trong những đoạn đường dài
Mẹ Ngài giữ kỹ từng điều,
Rằng đây thánh ý cao siêu tuyệt vời
Niệm suy: thường lệ của đời,
Hài nhi thống thuộc hai người mẹ cha
Nhưng đây Cứu Chúa sinh ra
Con yêu dấu của Ngôi Cha trên trời.
Chu toàn sứ mạng của Người,
Một màu nhiẹm thánh Ngôi Lời cứu dân
Yavê cảm tạ được gần
Ngôi Hai Cứu Chúa diễm ân ngàn trùng...
Cả ba đường thủy cùng về,
Tới Nazaret, Galilê xóm nhà.
Ngài hằng tùng phục Ông Bà,
Khôn ngoan tấn tới, vóc hoa lớn dần
Ngày càng phong phú sủng ân,
Trước nhan Thiên Chúa, trước nhan người trần.
13. Chúa Chịu Phép Rửa
Máthêu 3, 1-17
Chính em là sông Yordan
Ðầu em đội vò nước muối
Chân em rữa nước biển hồ
Ngọt ngào Tibêriát
Nước em sôi réo xuôi giòng,
Núi đồi em quấn khăn hồng bên vai.
Áo em xanh biếc dặm dài,
Em đem sức sống hoài cho dân.
Giở trang lịch sử bao lần.
Mười hai ấn đá ân cần em ôm
Ngày xưa David qua sông
Thân em dấu tích bao giòng sữ xanh.
Rằng em đem lại màu xanh.
Cho dân gặt lúa, cho cành thêm non.
Cho bờ bên đá có hồn,
Có thêm sức sống, khô cằn đuổi xa
Bên giòng có lá, có hoa,
Có reo vui sóng như hòa nhạc vui...
Có ông yoan tẩy giả
Giảng phải hối cải tất cả
Nước trời trong tầm tay ta
Như lời tiên tri Iasya?.
Tring sa mạc tiếng của Người
Hãy dọn đường cho Chúa đến
Hãy bạt lối đi cho Ngài...
Tiền hô Yoan tẩy giả
Mình mặc áo lông lạc đà
Ngang lưng thắt xiêm bằng da
Ăn châu chấu mật ong dại
Mắt sáng quắc, tiếng vang như sấm
Hai cánh tay gân guốc ngăm đen
Thương yêu những kẻ khó hèn,
Vua quan chẳng sợ, không xu kẻ giầu.
Ði rao giảng Yuđê và sa mạc
Yêrusalem luôn phụ cận Yordan.
Già, trẻ, nam, nữ tuôn đến hàng hàng.
Xinh thanh tẩy và thú xưng tội lỗi,
Lòng thành thực cùng quyết tâm sám hối.
Pharisiêu, bè sa đốc cũng sang,
Ong? nói ngay và bảo họ luôn rằng:
Tránh cơn thịnh nộ! Hõi nòi rắn độc
Hãy hối cải, sinh hoa trái phúc đức
Ðừng nghĩ rằng ta con Chúa abraham
Bảo các ngươi Thiên Chúa lấy đá này
Làm con cái Abraham giống khác
Lưỡi riù để sẵn gốc cây,
Cây nào hư đốn chặt ngay quăng vào
Lửa thiêu đốt chúng ào ào...
Ta dùng nước thanh tẩy
Cho các ngươi hối cải
Còn đấng đến sau ta
Ðấng cao sang quyền thế
Ta không đang xách dép
Xỏ giây giầy hầu Ngài
Chính Ngài sẽ thánh tẩy
Bằng lửa và Thánh Thần
Cái rêlúa sẵn trong tay
Sã sàng sẩy chính nơi Ngài lúa sân
Lúa của Ngài sẽ thu vào lẫm,
Trấu lép hư dồn sẵn để thiêu.
Vào lò lửa chẳng tắt nào,
Cháy luôn, cháy mãi, chẳng bao giờ cùng...
Ðức Yêsu bỏ Galilê
Xuôi nam đi thẳng tìm về Yordan
Ngài đi đến gặp Yoan
Xin ông thanh tẩy
Như ông cản Ngài
Chính Ngài phải thanh tẩy tôi
Thế mà lại đến với tôi
Nhưng Ðức Yêsu đáp lại
Bây giờ xin cứ thế đã
Chúng ta làm trọn đương nhiên
Như thế hết nghiã sông chính...
Bấy giờ ông mới tùy Ngài...
Thiên Thần hầu hạ áo dài tay nâng.
Khi Ngài cỗi áo giữa sông,
Trong giây phút lạ giòng sông đổi màu.
Rằng đây rất thánh nhiệm mầu,
Cửa trời bỗng mỡ sáng mây chín tầng.
Như chim câu Thần khí Thánh Thần,
Ðâu trên Ngài ngự ngàn lần hào quang.
Tự trời có phán tiếng vàng,
Ngài con chí ái! Ta cùng mộ yêu!.
Thánh nhan đôi mắt cao siêu,
Nhãn quan hướng thượng muôn chiều kính CHA.
Vầng quang khuôn mặt màu hoa,
Mát tươi thân thể ngọc ngà đẫm sương.
Thánh thân tuyệt sắc màu hường,
Từ trong thân bốc trầm hương diệu kỳ...
Hào quang vào mây ngũ sắc
Thang mây nay đã nạm vàng
Trang hoàng kim cương giăng mắc
Thiên thần mở cữa Thiên đàng
Hầu hạ chung quanh Cứu Chúa
Thân ngà đẫm nước Yordan
Ba Ngôi nhơ cùng chọn lựa
Nhiệm mầu lộ diện Thánh Nhan
Từ đây có giòng sông thánh
Thánh thân trần tắm Yordan
Thân vàng Ngôi Lời đóng ấm
Vào triền sông nhiều phước ân
Một thuở giòng sông nhiễm Thần.
Ngôi ba in bóng một hồng ân
Tiếng vang cao trọng Ngôi CHA nói
Nước quấn trên thân Chúa giáng trần
Giòng nước lại chảy xuôi
Ði hoài và đi mãi
Có một CON NGƯƠI
Ðến trong giờ trọng đại
Từ đây giòng nước Yordan,
Ðã mang thánh tích chân nhân muôn đời.
Từ đây một thuở Ngôi Lời,
Khiêm nhường xin rữa với người Tiền Hô
Giòng sông nay thoả ước mơ,
Thánh thân chạm đến còn ngờ chiêm bao.
Còn sông sâu, còn núi cao,
Còn lồi Hằng sống thuở nào vang vang
Rằng từ một thuở toàn vàng
Cửa trời chuyển động Thiên đàng mở ra
Nhiệm thiêng lời thánh phán ra.
Yêu thương Cứu Chúa... Ngôi Ba hiện hình
Giòng sông thánh sữ thánh sữ chuyễn mình...
14. Chúa Trong Sa mạc
Máthêu 4, 1-11
Ngược giòng lịch sữ Do Thái
Có bốn mươi măn sa mạc
Ai cập Biển Ðỏ vượt qua
Miêu duệ truyền thống còn mãi
Sa mạc thành vùng Ðịa Sữ
Nhắc hoài trong trí người dân
Thời gian biến chuyển xoay vần
Biến cố nét ghi còn đủ
Cồn cát nhô lên rồi thụt xuống
Cây còi gai bụi xác xơ thêm
Mênh mông dặm cát chân trời tím
Quạnh vắng chiều hôm lạnh cát thềm
Ðức Yêsu được thần khí
Dẫu vào sa mạc ăn chay
Bốn mươi đêm, bốn mươi ngày
Hướng thượng tâm hồn thanh khí
Nhan thánh cao sang rực rỡ
Áo chòang xanh thẫm viền vàng
Áo trong lụa mềm tươi đỏ
Cát sa mạc mến bám ngang
Chiêm niệm vươn lên đến cõi trời
Giáng trần Cứu thế một Ngôi Lời
Chay lòng đại trí vô cùng tận
Bay bổng cao vời hơn gió khơi
Hiệp nhất cùng Ngôi CHA mến yêu,
Thánh THẦN minh trí sớm, trưa, chiều
Chương trình Cứu Ðộ vừa viên mãn,
Hiến tế hy sinh máu cũng nhiều
Như bốn mươi măn sa mạc
Bốn mươi ngày đêm ròng rã
Không ăn thân thể tịnh chay
Xuất thần chiêm niệm tất cả
Vượt qua thời gian chiên niệm
Ngài vui đã viết chương trình
Cơn đói gìơ đây thể hiện
Cám dỗ từ lâu đứng rình
Những hòn đá nhẵn trông xinh qúa!
Giống bánh tròn vo lữa bếp hồng
Láng mướt tưỡng như bằng bột mịn
Dòn tan trong miệng lúc ăn ngon
Tên cám dỗ đến thưa rằng
"Nếu Ngài là con Thiên Chúa
Biến đá thành bánh mà ăn"
Nhưng Ngài đáp lại và bảo
"Người ta sống không nguyên vì bánh
Nhờ Chúa lời ban phát miệng NGÀI"
Mái vòm đền thánh cao sang,
Nhà cao, dinh thự hàng hàng lớp lang
Tường xây bao quát thành vàng,
Yêsusalem phú thịnh thiên đàng trần gian
Ðem Chúa đến thành thánh
Ðặt Chúa trên thượng đỉnh
"Nếu NGÀI con CHÚA TRỜI
Xin hãy nhẩy xuống thẳng
Vì sách đã có lời nói
Ra lệnh cho các Thiên Thần
Nâng Người trên bàn tay họ
Kẻo người vì đá vấp chân
NGÀI liền nói với nó
Lại có sách viết lời
Ngươi chớ thử thách Chúa
Là Thiên Chúa của ngươi
Các nước giàu sang dưới cõi trần
Tỉnh, quê hương thịnh của muôn dân
Ngai vàng ngôi báu vua Thiên Hạ
Thống lĩnh quyền uy đến vạn lần
Ma qủi đem NGÀI lên núi
Ðỉnh mây nơi chót vót cao
Chỉ NGÀI thiên hạ thế giới
Vinh quang, Quyền thế, sang giầu
Qủi ma lại nói với NGÀI
"Tôi hiến cho NGÀI tất cả
Nếu mà NGÀI bái lạy tôi"
Bấy giờ NGÀI phán bảo nó
Hãy xéo đi sa tan
Vì có lời đã viết
Ngươi phải thờ lạy Chúa
Một Thiên Chúa của ngươi
Chỉ thờ một mình NGÀI
Ma qủi liền bỏ NGÀI
Chúng ngạc nhiên chạy dài
Từ trên trời bay xuống
Thiên Thần hầu hạ NGÀI
Cao sang cánh nạm vàng
Xuất xứ tự Thiên đàng
Có một đòan Thiên sứ
Hầu hạ Chúa dưới trần
Sa mạc ngày xưa Chúa giữ chay
Ðể lòng thanh tịnh bốn mươi ngày
Ngôi Lời chiêm niệm vô cùng thánh
Cứu độ chương trình đã dưới tay
15. Theo Ta
Luca 5, 1-11
Máthêu 4, 18-25
Những cánh buồm nhấp nhỏ? phiá xa.
Trời chiều lơ lửng đám mây ngà.
Biển hồ sáng nước xanh màu xẫm.
Dốc đổ bờ nghiêng đỏ thắm hao.
Dân chúng cố sát,
Gần để nghe lời NGÀI.
Ngẩng đầu lên quan sát
NGÀI thấy hai thuyền dài
Chủ nhân đã đi khỏi
Ðang giặt lưới bên bờ
NGÀI đi lên chiếc đò
Của Simôn ngư phủ
"Bảo hãy chống xa bờ
NGÀI ngồi lên chiếc đò
Rồi giảng dạy dân chúng
Dân lắng nghe chăm lo
Khi đã giãng dậy xong
NGÀI liền bảo chủ nhân
Ra khơi mà thả lưới
Ấp úng ông Simôn
"Thưa Thầy, ông đáp lại
Vất vả suốt cả đêm
Chẳng được gì nhọc thêm
Bây giờ không dám cãi
Xin thả lưới, nghe THẦY
Chúng tôi bắt tay ngay"
Ô! mẻ cá nhiều lắm
Lưới rách mất đây này
Họ gọi nhau ơi ới
Vang vọng một dặm xa
Họ sốt ruột chờ đợi
Cá! Cá! nhiều quá ta!
Mau! Mau! các bạn chài
Cùng nhau giúp một tay
Cá! Cá! nhiều cá quá!
Ơ hơ! Xin giúp ngay
Kéo đến những dân chài
Bắt cvá mau van nài
Hai thuyền dài đầy mập
Hầu sắp chìm cả hai
Cá bạc đầy khoang các mạn thuyền,
Một lời THẦY nói đầy uy quyền:
Ðã thu hết cá trong hồ biển
Sửng sốt Simôn như phát điêu?.
Sấp mình ở dưới chân NGÀI
Khinh hoàng ông nói: "Lậy THẦY xa tôi
Vì tôi tội lỗi đã đầy
NGÀI quay sang với ông
Ðừng sợ hỡi Simôn
Từ nay ngươi thả lưới
Ði bắt các linh hồn
Khắp miên các bạn biển
Ðổ xô kéo đến xem
Chia sẻ được thể hiện
Simôn lại tặng thêm
Cả miền biển Gulilê?,
Lạ lùng mẻ cá vào nghề không hai.
Tràn đầy cả mấy thuyền dài,
Ngàn ngàn cá bạc đếm hoài chưa xong
Bên bờ núi thoải dốc
Lơ thơ vài cây mọc
Chim biển bay hàng dài
Ánh hoàng hôn đồi trọc
NGÀI đi xa khỏi đó
Hai người tring bọn họ
Yacohê, Yoan
Với cha đang vá lưới
NGÀI lên trống kêu gọi
Các ngươi hãy theo ta
Ðứng lên họ từ bỏ
Cả con thuyền, cả cha.
Ðáp lời kêu gọi của Thầy
Bốn người đánh cá theo ngay tức thì,
Tông đồ theo Chúa một khi.
Bỏ gia đình đó, bỏ nghề theo CHA.
Cuộc đời biến đổi hương hao
Tông đồ dấn bước ngọc ngà thời gian
Bốn môn đệ đầu tiên?
Những người chài lưới hiền
Chất phác và không học
Thầy gọi xin theo liền
Ðẹp thay đáp tiếng kêu mờim
Ði theo lời gọi NGÔI LỜI cứu dân.
Bên THẦY học hỏi bao lần,
Nhiều khi không hiểu nhưng gần THẦY yêu.
Từ đây sớm tối trưa chiếu,
Vâng lời nao giảng Tin Yêu làm đầu
Qua THẦY đãcó nhịp cầu
CHÚA CHA kết hiệp nhiệm mầu yêu thương
Không tơi? tớ, chính bạn đường
Ngôi Hai đầy đủ quyền năng,
Một mình cứu độ viên thành trước sau.
Tình yêu thương đẹp sắc màu,
Ân tình lời gọi kêu mời thế nhân
Thầy xin cộng tác chia phần,
Vì tình hiệp nhất ân cần cha con.
Còn trời, còn đất, còn non,
Còn tình cứu độ nét son muôn đời
16. Tiệc Cưới CANA
YOAN 2, 1-11
Khi ấy ngày thứ ba
Có một việc sẩy ra
Gia đình Chúa, môn đệ
Dự tiệc cưới CANA
Ðoàn người đi bộ dặm dài,
Ánh hoàng hôn xuống sáng ngoài rừng thưa.
Cây cao bóng cả dư thưa,
Ngồi chơi nghỉ mệt vì chưa đến giờ.
Áo trong của Ngài lụa đỏ,
Áo choàng bằng vải màu xanh.
Chân Ngài đi dép da nhỏ,
Chung quanh môn đệ đồng hành.
Mẹ Ngài mang áo nhạt nâu
Áo choàng hàng mềm tim tím
Khăn dài xếp xếp choàng đầu
Chân mẹ đi hài da mịn
Sáng chưng đèn đuốc trong nhà,
Trang hoàng kết lá giăng hao quanh vườn.
Vang vang tiếng nói, cười dón
Ra vào tấp nập cửa luôn chật người.
Bàn tiệc hân hoan rộn tiếng mời,
Những lời chúc tụng của bao người.
Cô dâu, chú rể trong đồ cưới,
Chọc phá bà con những cả cười
Trên bàn la liệt đồ ăn,
Chủ nhân tiếp đón an cần thật vui.
Ông đi những bước giật lùi,
Tỏ niềm cung kính mời NGÀI lên trên.
Nhưng Ngài khimm tốn dịu hiền,
Xin bàn bên dưới kề liền bà con.
Bên đồng hành uống ăn ngon,
Bao nhiêu môn đệ để còn xúm quanh.
Chuyện gần, xa nở ngon lành,
Vui ăn, vui truyện trong thành, ngoài xa
Tình thân đã thật nở hao,
Giữa Thầy, môn đệ và bà con bên...
Chủ mời mẹ Maria
Ngồi danh dự tiệc hao
Bỗng đầy tớ thưa nhỏ
Ông biến sắc qúa mà!
Lòng thương người quen biết
Mẹ nhìn chủ hỏi thăm
Ông ấp úng, băn khoăn
Nửa cuộc vui rượu hết
Mẹ vội đến gần NGÀI
-"Họ bối rối hết rượu"
Ðức Yêsu thoỏdài:
"- Chẳng liên can việc này
Giữa bà và con được
Giờ của con chưa đến!"
Mẹ bảo những người hầu:
"- Những điều gì Ngài bảo
Các em hãy làm ngay!"
Có sáu chén? đá cả thẩy,
Mỗi chum chứa được ba thùng:
Vì theo phong tục quán tẩy
Từ xưa của người Do Thái
Ðức Yêsu bảo h:
-" Các chun đổ nước cho đầy!"
Họ đã đổ đầy thấu lợi
Bấy giờ Ngài lên tiếng sai:
-"Múc đem cho ông quãn tiệc"
Và họ đã tuân làm ngay
Người quãn tiệc mến thữ
Khiến ông ngạc nhiên dữ
Ông không biết tại đâu?
Người hầu biết dư đủ
Ông đi gọi tân lang
Nói bô bô giọng lớn:
-" Ngày chú rể! Này Tân Lang!
Người ta thết tiệc rượu sang bắt đầu.
Ngà ngà khi tiệc đã lâu,
Rượu xoàng mới tiếp đó câu thương tình.
Ðợi bây giờ! Có chú mình
Rượu ngon hão hạng đem trình bà con."
Các tông đồ! Các kẻ hầu!
Vô cùng kính sợ! một màu ngạc nhiên.
Ngài sao có đũ uy quyền,
Nước thành rượu qúy, cá thuyền ngàn can.
Mến, tin, cậy hết tâm hồn,
Theo Thầy quyền phép hết còn băn khoăn.
Trên đường rao giảng xa gần
Gần Thầy thấy được Thiện, Chân, Mỹ nhiều
Uống từng lời nói cao siêu,
Học từng cử chỉsớm chiều luôn ghi.
Những việc sẩy trong cuộc sống
Vào trong bài học CANA
Trở thành dấu chỉ năng động
Yêu thương hiệp nhất nở hao
Chào giã biệt! Chủ khách rồi,
Ðường về trăng đã sáng ngời không gian.
Toàn vàng qúy giá thời gian,
Chúa và nhân loại kết thân cứu đời...
17. Bài Giảng Trên Núi
Máthêu 5, 1-20
Ðược nghe lời giảng của THẦY,
Say mê sửng sốt ngất ngây tân hồn.
Lời lành vang dội tiếng đồn,
Người dân kéo đến còn hơn trước nhiều
Lời THẦY chân thật cao siêu,
Luôn bênh nghèo khó đủ điều trước sau.
Lời THẦY thánh thiện nhiệm mầu.
NGÀI thông? thả lên núi
Dnn chúng kéo lên theo
Có những người qúa nghèo
Ðồng xu không dính túi
Có những người sang giầu
Có các bà mệnh phụ
Áo lụa là tươi màu
Trang sức vàng bạc đủ
Có Những kẻ quyền thế
Có doanh thương, quân nhân
Có những người thu thuế
Có ngoại quốc sắc dân
NGÀI một vẽ hiền hoà
Coi như bà con ta
Không kỳ thị chi hết
Tất cả là con cha
Nắng mai trong suốt không gian,
Hàng cây cao, đẹp xanh vàng dặm xa.
Chim rừng lanh lãnh tiếng ca,
Suối nguồn sóc rách gió hòa thông reo
Ngoằn ngoèo cao thấp đường đèo
Có đòan dân chúng theo chân NGÀI
Như rồng uốn khúc dặm dài,
Ði tìm chân lý nghe hoài vẫn vui.
NGÀI ngồi trên tảng đá
Môn đệ ngồi dưới chân
Còn dân chúng tất cả
Ngồi hay đứng xa, gần
Trên trời có đám mây trôi
Ðang bay đứng lại nghe Lời của CHA
Mỉm cười Ngài mở miệng hoa,
Bạc vàng khuôn thước ngã phương châm:
Tiếng THẦY gần xa nghe rõ:
"Phúc ai tinh thần khó nghèo
Vì nước trời là của họ
Phúc cho những kẻ hiền lành
Vì được đất làm cơ nghiệp
Phúc cho những kẻ ưu phiền
Vì họ được ủi an liền
Phúc cho kẻ đói khát sự công chính
Sẽ thỏa thuê vì họ được no đầy
Phúc cho ai biết xót thương
Chính vì họ được xót thương rất nhiều
Phúc ai tinh sạch trong lòng,
Thấy nhau thánh Chúa khoan dung trên trời.
Phúa ai tác tạo hòa bình
Gọi là con Chúa chính tình cha con.
Phúc cho kẻ bị? bắt bớ
Do sự công chính của mình
Vì nước Trời là của họ
Phúc cho những ai tất cả
Ðã bị bắt bớ, xỉ vả
Nói xấu lếu láo đủ điều
Vì cớ ta hãy vui nhiều
Phần thưởng các ngươi thật lớn
Ở trên trời với phúc trọn
Như xưa bắt bớ tiên tri
Tiền bối các ngươi một khi
Các ngươi là muốn cho đời
Muốn mà ra daÈ lấy gì mặn ăn!
Ðã không ích lợi! đâu cần!
Ðổ ngoài thiên hạ đạp lên thôi mà!
Các ngươi là ánh sáng cho thế gian,
Xây trên núi thành nào bị che khuất.
Thắp đèn sáng sẽ không dấu dưới đấu
Trên giá đèn soi sáng khắp trong nhà
Ánh sáng ngươi phải chói lợi người ta
Hầu cho thiên hạ thấy
Việc lành ngươi thăng hoa
Làm để tôn vinh CHA
Ðấng trên trời ngự trị
Ðừng tưởng ta đến
Bãi bỏ lề luật
Hay các tiên tri
Ta không đến để bãi bỏ
Chính là đến để kiện toàn
Qủa thật ta bảo các ngươi
Trước khi trời đất qua đi
Thì một chấm hay một phết
Sẽ không qua khỏi lề luật
Vậy kẻ nào phạm đến
Một trong những điều răn
Nhỏ hàn vào bậc nhất
Hay dạy người ta làm
Bị liệt hạng nhỏ nhất
Con dân ưa? nước trời
Còn ai làm va dậy
Người ta làm như vậy
Thì sẽ được tôn vinh
Rất lớn ở thiên đình
Vì ta bảo các ngươi
Ðức công chính các ngươi
Không dư dật hơn bọn
Ký lục và biệt phái
Thì không được nước trời
Chăm chú ngồi nghe không mệt mõi
Uống từng lời nói của THẦY yêu
Ðất đá tưởng như cùng mến mộ
Tiếng vọng NGÀI vang núi sớm chiều
Trên trời mây vẩy tê tê,
Thầy trên núi giãng phương về phúc cao
Tiếng ngài trong trẻo ngọt ngào,
Có chìa khóa hạnh phúc nào siêu hơn
Rằng đây dân khỏi có còn,
Ða tìm phương thế vàng son cho đời
Lời Thầy dậy: Tiếng kêu mời
Ði đường trọn hảo cho đời phúc trăm
Những ngày, những tháng, những năm,
Nếu con theo được muôn lần an vui...
Lời thầy không phải học dễ
Nhưng con phải ráng để theo
Những khi cơn bệnh hiểm nghèo
Thuốc cay đắng chỉ một liều lành ngay
Rằng đây thuốc ngọc, khuôn vàng,
Rằng đây chìa khóa Thiên đàng trần gian
Ai tìm hạnh phúc vẹn toàn,
Tám chìa khóa để mởdàn cữa thiêng.
Cữa hạnh phúc, cha ban riêng,
Cho đòan con mến đã riêng đi tìm.
Vì màu yêu của trái tim,
Vì tình hiệp nhất đã in vào hồn.
18. Kẻ Chết Sống Lại:
Chúa Chữa Con Gái Ông Yairô
Marcô 5, 22-24 & 35-43
Gia đình ông trưởng Hội-đường
Có cô con gái dễ thương
Ðôi mắt bồ câu đen láy
Mũi thon, da trắng, môi hường
Hoa dung đầy đặn tròn trăng
Ngây thơ, nói cười vui vẻ
Khiêm nhu tính nết dịu dàng
Mơn mởn đào non mới hé
Cả nhà ai cũng kính yêu
Rất ngoan dù được cưng chiều
Xuất hiện niềm vui tất cả
Hãnh diện gai đình bao nhiêu
Hồn nhiên tròn nét thiên thần
Luôn cười hao nụ tiếng vàng sao duyên.
Lụa mềm áo trắng trinh nguyên,
Gáy tròn buông thả tóc huyền đẹp xinh.
Là hao hạnh phúc gia đình
Là niềm an ủi nguồn tình mẹ cha.
Là báu vật, là ngọc ngà,
Yêu thương tất cả tuổi già cậy trông.
Bỗng dưng một ngày bệnh nặng
Gia đình chữa chạy vuống? cuồng?
Má hồng giờ đây phai thắm!
Lờ đờ đôi mắt mờ gương
Ông bà cầu khẩn đêm ngày
Xin thương cứu vớt bé ngây thơ này
Hai người nước mắt đã đầy
Nhìn con thân? thiếp dáng gầy xanh xao.
Lạy Yavê! Ðấng tối cao!
Da mồi suối lệ! nghẹn ngào bỗng im...
Còn hơi thở! còn trông tìm!
Còn nước, Còn tát, con tim cậy trời...
Ông lo đi hỏi gần xa,
Bạn bè lối xóm người già khôn ngoan.
Làm sao cứu sống vẹn toàn,
Ðứa con gái một núi vàng cũng cam.
Rằng phi có đấng toàn năng
Thường tình chẳng thể, có chăng phép trời!
Có người mách giúp một lời,
"Tiên tri" phép lạ chẳng đời nào hơn!
Thoạt nghe bừng sáng mắt lên!
Lên đường vội vã gia nhân theo hầu.
Biển hồ lớp lớp sóng ngang,
Dân đang nghe lắng tiểng vàng Rabbi.
Sua? giang? giái?, Thầy ra đi
Qúa giang Ngài đến bến bờ bên kia-
Dân ở đây hôi tức thì,
Gần xa mô? mức? nhiều vì nghe danh
Rất đông đảo, đang xúm quanh,
Thì ông hội trưởng hội đường đến bên
Sấp mình xuống trước đá thềm,
Dưới chân Ngài, ông lạy van xin một điều.
Rằng: "Con gái một" bệnh nhiều,
Nguy cơ tính mạng sớm chiều lâm chung!
Lạy Thầy! Thương đến tôi cùng!
Ðặt tay cứu sống! cứu chung gia đình!
Ngài thương đi cứu sống
Dân chúng theo rất đông
Ong? Hội đường cảm động
Tình thương Thầy giàu lòng
Ðầy tớ ông này đi đến báo,
Cô nương trở bệnh đã qua đời.
Phiền hà Thầy đến làm chi nữa!
Tìm dữ làm ông đã rụng rời!!
Thoáng nghe Ngài trấn an liền,
Ðừng lo! Ðừng sợ! Hãy tin thôi mà!
Ðám đông rất muốn theo xa,
Ngài không cho phép ngoài ba tông đồ.
Yoan với lại Phêrô;
Yacôbê nữa được cho theo THẦY.
Ðến nhà viên trưởng Hội đường,
Tiếng la! Tiếng khóc thảm thương
Cửa ngoài người ta đông lắm,
Nên bà con đứng chật đường!
Thương bé nên bao người nhỏ lệ
"Xôn xao! và khóc lóc làm gì!"
Ngài vào và bảo người ta thế :
"không chết! mà em ngủ khép mi!"
Ðám đông cười nhạo ông này!
Tỏ tường đã chết mà nay nói gì!
Ngài xua mọi người ra khơi,
Trừ ra cha mẹ bé thương
Ngài vào với ba môn đệ
Cùng nhau đã đến bên giường
Nơi đây đặt nằm em bé.
Dụi dàng Ngài cầm tay bé
Nói rằng: "Talitha Kiem"
Nhgiã là cô bé ta bảo
Chỗi dậy mau! đi như thường
Tức khắc bé chỗi dậy
Ðứng lên và đi lại
Vì em đã mười hai
Mạnh khỏe da còn tái
Người người há miệng! sững sờ!
Mẹ cha thấy rõ còn ngờ chiêm bao!
Ông hội đường cổ nghẹn ngào!
Ông bèn sụp lậy! lời nào chẳng ra
Bà thì má đẫm lệ hoa!
Ôm con lẽ sống ngọc ngà yêu thương...
Ðừng nói việc đã thấy
Ngài dặn bảo đám đông
Quay lại ông hội đường
Mang cho bé ăn đấy
Lòng thương xót thật hải hà,
Cảm thong, hiệp nhất nở hao giòng hồn
Tuổi già cám cảnh một con,
Lòng Thầy nhân hậu nét son đậm màu
19. BAÕO HAÕY CAÂM ÑI!
MARCOÂ 4,35-41
Daân uoáng nhöõng lôøi giaûng
Xong Ngaøi cho giaûi taùn
Thaày ñaõ saün treân ñoø
"Sang beân kia" Ngaøi phaùn.
Soùng nöôùc röïc leân aùnh raùng vaøng,
Tieáng cheøo khua ñoäng nöôùc ñoø ngang.
Hoaøng hoân laï quaù noàng, oi böùc
Maáy chieác ñoø theo traûi moät haøng
Xa xa ñoài nuùi naâu vaøng,
Caùnh buoàm traûi roäng maët ngang bieån hoà
Xoân xao soùng voã voâ bôø,
Naéng coøn ñænh nuùi trôøi môø chaân maây
Rao giaûng suoát ngaøy Thaày noùi
Giôø ñaây Ngaøi thaät meät moûi
Ñaèng laùi döïa vaùn nguû vuøi
Moân ñeä ngoài im chô ñôïi
Chaân trôøi traøn nhöõng raùng vaøng
Hoaøng hoân böôùc chaäm ñöùng ngang non ñoaøi
Bieån hoà lôùp lôùp soùng daøi
Nhöõng thuyeàn ñaùnh caù ñaõ ngoaøi taàm xa
Vaøi sao thöa thôùt keõ maây
Maøn ñeâm buoâng xuoáng ñaõ ñaày khoâng gian.
Bôø xa môø nhaït thoâng ngaøn
Nuùi ñem quaùi vaät daøn ngang chaân trôøò
Pheâ roâ nhìn baàu trời
OÂng boãng thoát neân lời
"Raùng vaøng thì gioù
Raùng ñoû thì möa"
Maây bay voäi vaõ ngang trời xaãm
Gioù noåi töøng côn giaät caùnh buoàm
Söùc maïnh cuoàng phong xoâ coät gaãy
Ñoø nghieâng chao ñaûo nöôùc traøo tuoân
Ngoïn soùng thaàn cao ngaát
Nhö nuùi cao baïc ñaàu
Moân ñeä thaät chaät vaät
Söûa laïi coät buoàm naâu
Thuyeàn ñi böôùc thaáp böôùc cao,
Khi ñaàu nuùi soùng luùc vaøo luõng saâu
Soùng ñen trời cuõng moät maøu
AÀm aàm thaùc ñoå ñaàu caàu muõi sau
Caùnh buoàm gió raùch taû tôi,
Thuyeàn ñi giöõa bieån, giöõa trời, soùng cao
Chao nghieâng suyùt laät soùng vaøo
Toâng ñoà voäi taùt nöôùc cao löng ñoï
Moïi ngöời sợ haõi soùng to,
Nguy nan baõo bieån mòt mờ trời ñeâm
Thaáy Thaày vaãn nguû say meàm,
Cuõng mong heát baõo gioù eâm laàn laàn
Khoâng daùm laøm phieàn Thaày
Ngaøy laøm vieäc caû ngaøy
Ñöợc moät chuùt naèm nghæ
Nhöng Thaày ñaâu coù hay
Chæ coù Thaày thöùc giaác
Gioù baõo maø nguû say
Caøng luùc gioù caøng maïnh
Böôùc chaân soùng ñoå raàm
Toâng ñoà aùo öôùt laïnh
Run sợ ñợt soùng ngaàm
Boãng döng nuùi soùng ñen sì,
Töø xa tieán laïi keå gì thuyeàn con
Thaát kinh taát caû hoaûng hoàn...
Moät ñaùnh lieàu ñaùnh thöùc
"Thöa Thaày! Thaày khoâng lo
Keûo chuùng con cheát maát
Ñaày trời soùng baõo to!..."
Môû maét Ngaøi ñöùng daäy
Nhìn nuùi soùng ñen sì
Chæ soùng baõo Ngaøi quaùt:
Nín ñi! Haõy caâm ñi!
Boãng döng bieån laëng nhö tờ!
Gío im phaêng phaéc! nhöõng ngờ chieâm baoï
Laï kyø! Nuùi soùng bieån ñaâuû
Maët eâm nöôùc phaúng ñænh ñaàu aùnh sao
Quay laïi toâng ñoà Thaày phaùn:
Theá chöa coù loøng tin saoû
Caùc ngöôi sao maø nhaùt ñaûm!...
Moïi ngöời sợ haõi kinh hoaøng
Ngaøi laø aæ baõo gioù vaâng phuïc lieàn
Caùc thuyeàn baïn phía sau
Mau tieán laïi cuøng nhau
Hoï cuøng xoân xao baûo
Moät pheùp laï nhieäm maàu
Treân trời giờ nhöõng maây ngang
Quanh vieàn ñoû ñeïp haøo quang aùnh nhieàu
Chieáu maây veùn goùc ñeïp chieàu
Hoa ñeøn phoá nuùi nôû ñeàu xa xa
Daõy Tröờng sôn saäm maøu da
Loøng ñaày kính phuïc bao nhieâu,
Gaàn Thaày Thieân Chuùa thaät nhieàu quyeàn naêng
Caû trời caû ñaát xin vaâng
Lời Thaày ñích thöïc tieáng thaàn oai linh
Chaân trời treân beán saùng ñeøn,
Giờ ñaây thuyeàn nheï löôùt eâm xuoâi chieàuï
Moät baøi hoïc cuûa Thaày yeâu,
Cuoác ñời soùng gioù phaûi nhieài nieàm tin
Chaân thaønh taâm nieäm nguyeän xin
Yeâu thöông hieäp nhaát trong tình Cha Con...
Coøn trời coøn ñaát coøn non
20. N¶p thu‰ ÇŠn thờ
Matthêu 17,24-27
C¶t Çá oai phong ÇŠn ÇÙng v»ng,
ñÀ kèo chåm tr° trái chanh xanh.
Bên kia trái l¿u thân cùng lá
VÜÖn th£ng chà là cây lá thanh
Công trÜờng mút m¡t bao la
Trang nghiêm vÜÖn th£ng tòa nhà dài cao
TÜờng xây Çá khÓi xám màu,
Uy nghi hàng c¶t chåm ÇÀu nª hoa.
H¶i ÇÜờng Do Thái ng†c ngà,
Nh»ng trang sách thánh lời hoa hàng tuÀn
Núi ÇÒi nâu xám hàng hàng
Trên trờ xanh ng¡t không tÀng mây cao
Gió ca lau xÆy lao xao,
Bi‹n hÒ träi r¶ng sóng trào bãi xa
LÜng ÇÒi thÃp thoáng ít nhà,
Chân tr(c)i núi tím nhåt nhòa khói sÜÖng.
Bøi cây vàng trái bên ÇÜ(c)ng
Thoäng bay trong gió mùi hÜÖng huŒ ÇÒng
Con thuyŠn chao Çi: cân sóng
ThÀy trò Ç° b¶ lên b(c)
M¶t vài môn ÇŒ lóng ngóng
Làm thÀy phäi Ç(r)i ÇÙng ch(c)
Trên ÇÜ(c)ng trª låi Capharnaum
ñÜ(c)ng Çi cây cÓi um tùm
Phêrô hæng say Çi trܧc
Vì Çây bän ÇÎa cùa ông
20. N¶p thu‰ ÇŠn thờ
Matthêu 17,24-27
C¶t Çá oai phong ÇŠn ÇÙng v»ng,
ñÀ kèo chåm tr° trái chanh xanh.
Bên kia trái l¿u thân cùng lá
VÜÖn th£ng chà là cây lá thanh
Công trÜờng mút m¡t bao la
Trang nghiêm vÜÖn th£ng tòa nhà dài cao
TÜờng xây Çá khÓi xám màu,
Uy nghi hàng c¶t chåm ÇÀu nª hoa.
H¶i ÇÜờng Do Thái ng†c ngà,
Nh»ng trang sách thánh lời hoa hàng tuÀn
Núi ÇÒi nâu xám hàng hàng
Trên trời xanh ng¡t không tÀng mây cao
Gió ca lau xÆy lao xao,
Bi‹n hÒ träi r¶ng sóng trào bãi xa
LÜng ÇÒi thÃp thoáng ít nhà,
Chân trời núi tím nhåt nhòa khói sÜÖng.
Bøi cây vàng trái bên ÇÜờng
Thoäng bay trong gió mùi hÜÖng huŒ ÇÒng
Con thuyŠn chao Çi: cân sóng
ThÀy trò Ç° b¶ lên bờ
M¶t vài môn ÇŒ lóng ngóng
Làm thÀy phäi Çợi ÇÙng chờ
Trên ÇÜờng trª låi Capharnaum
21. Mù ñÜ®c ThÃy, Què Lành Chân
Mathêu 15, 29-31
TuyŒt v©i nåm vàng muôn sóng
Dãy núi màu mÖ n¡ng tÕ tình
R©i b‰n thuyŠn xinh cæng træng l§p
Cánh buÒm t¡m g®i ánh bình minh
Trên tr©i mây áo tr¡ng tinh,
Nh»ng ngÜ©i bån bi‹n bóng hình b© xa.
Häi âu cánh n¡ng chói lòa,
M¥t tr©i xuân trÈ mây hoa hàng hàng
Thày trò lÀn lÜ®t quá giang
XuÓng thuyŠn vÜ®t sóng sang ngang qua b©.
ñ‰n nÖi dân Çã Ç®i ch©
Cùng nhau reo l§n: Bây gi© Thày qua!!!
Nhìn dân Ngài, mª miŒng hoa,
ThÜÖng tình dân chúng xa nhà Çón nghe
NhÃp nhô mÕm Çá b‰n phà
ñÒi cao Çã xoãi chân ra
Trên b‰n dܧi thuyŠn tÃp nÆp
ñông Çäo bao ngÜ©i Çi qua
ñám Çông Çang chåy theo Ngài
NgÜ©i dân th¡c m¡c là ai ông này.
ñáp r¢ng Çó chính là Thày
Elia tái th‰ ch£ng hay hÖn nào.
Th‰ là ai nÃy xôn xao
BÕ thuyŠn, bÕ b‰n, bÕ bao kiŒn hàng...
BÕ chuy‰n Çi, bÕ bån hàng
Quy‰t nhìn phép lå tÕ tÜÖng m§i nghe.
TØng Çoàn dân chúng Ga li lê tung bØng Çi
Theo Thày mau bܧc nhìn, nghe l©i vàng kh¡c ghi.
Bܧc, bܧc ti‰p nÓi leo lên Ç©i trong Ç©i trong n¡ng s§m
ñi! Vui Çi! Xem Thày làm phép lå m¶t khi
Ng¢n ngoèo ÇÜ©ng dÓc sÜÖng còn džng
Cây cÓi um tùm ch¡n lÓi Çi
Vách Çá trÖ thân không áo lånh
Theo Thày dÅu nh†c có can chi
G¥m cÕ chiên hiŠn næm, bäy con,
CÕ vàng, môi Çá ÇÕ thoa son
Tím xinh hoa dåi còn e Ãp
Hang núi hoang sÖ tr1nh lÓi mòn
Thày Çi trܧc, bܧc theo sau,
M¶t Çoàn dân chúng nhau lên ÇÒi.
ñû m†i ngÜ©i Çû m†i nÖi
Bi‹n, hÒ, rØng, núi, lÛng, ÇÒi, cao nguyên.
GÀn xa räi rác kh¡p miŠn,
Nh»ng ngÜ©i khoÈ, nh»ng tÆt nguyŠn, Óm Çau...
NgÜ©i mù ÇÜ®c d¡t theo sau,
NgÜ©i què ÇÜ®c cõng cao ÇÀu hÖn ai.
BŒnh nhân ÇÜ®c cáng n¢m dài
TrÈ dùi lão bá chÆm ngoài lÓi xa
Có nh»ng ngÜ©i bŒnh
Xùi b†t mép ngoËo ÇÀu trên võng cáng
HÒng má ÇÕ, sÓt lên cÖn mê säng!
NgÜ©i Çau tim tái nh®t bܧc chân bi‰t gì
Chúa Çi chÆm Ç‹ Ç®i ch© tÃt cä,
Ai cÛng thÃy có m¶t ÇiŠu rÃt lå.
Núi cheo leo mà ai cÛng vÜ®t qua
TØ trÈ thÖ cho ljn cä cø già
VÅn leo dÓc nhÜ quên Çi khó nh†c
Vì tin cÆy! Vì tình yêu m©i m†c
ñoàn rÒng ngÜ©i uÓn khúc chÕm ÇÒi cao,
ñû hång ngÜ©i, Çû ti‰ng nói lao xao
NgÜ©i sang tr†ng áo viŠn vàng l¶ng lÅy.
KÈ nghèo khó mänh khæn vá che ÇÆy
TØ cao nhìn xuÓng cánh ÇÒng
ñàn bò gæm cÕ! hoa ÇÒng nª tÜÖi!
M¥t mây sáng, m¡t n¡ng cÜ©i!
ñËp màu r¿c r« vàng tÜÖi cuÓi tr©i...
Xa xa n°i bÆt ng†n ÇÒi
Toàn màu xanh bi‰c nÖi thông ngàn
Có Çàn cò tr¡ng bay ngang
Bông mâ y dát mÕng dàn hàng trܧc sau
Bøi lau tay vÅy tr¡ng màu.
Lên ljn ÇÌnh ÇÒi
Chúa bäo h† ngÒi
Ngºa m¥t lên tr©i
Nét m¥t Ngài nhÜ hoa
Ngài cäm tå chúa Cha
Ti‰ng yêu tình hiŒp nhÃt
Ngôi L©i Çang ng®i ca
Ngài truyŠn Çem ngÜ©i bŒnh n¥ng
H† dìu, h† khiêng, h† cõng
ñ¥t n¢m la liŒt dܧi chân
Chúa thÜÖng giÖ tay låi gÀn
ThÀy khí Ngài vØa chåm ljn
Cäm nhÆt thÃy ngay luÒng ÇiŒn
TØ bàn tay Ngài toát ra
BŒnh lành tÙc kh¡c th‹ hiŒn
T¿a cây ngÜ©i mù ÇÙng Çó
Ngài dùng bàn tay ngón trÕ
Xoa trên b© m¡t dåi kh©
B‡ng nhiên bŒnh lành, trông tÕ
NgÜ©i què mau låi v§i Ta
KhÕi cÀn nh»ng ai giúp Ç«
Nh»ng ngÜ©i mang ª xa
Tay không nång thì bÕ Çó
Muôn con m¡t Ç° dÒn trông
Nh»ng ngÜ©i què qu¥t tay không Çi liŠn
Cøt chân b« ng« trܧc tiên
Ô kìa chân m†c Çã liŠn gi© Çây.
ñi ÇÜ®c rÒi! låi ÇÙng ngây
H‰t nhìn Thày låi nhìn ngay chân mình
ñÜ®c lành! ñÜ®c thÃy! ñÜ®c tình
Thày yêu ban phát cho mình hôm nay
V¶i vàng søp lÆy
Tin, yêu, trông cÆySau cùng ljn nh»ng ngÜ©i câm!
Các con hãy låi cho gÀn Thày Çây.
Thanh thanh thánh ngón thon gÀy
ñ¥t nÖi cºa miŒng bàn tay dÎu dàng
TØ bi Ngài nói lời vàng
22. UÓng L©i ThÀy
Luca 10, 38-42
SÜ©n ÇÒi Çá bò l°m ngÄm
ñÜ©ng Çi ÇÃt ÇÕ quanh co
ñó Çây cÕ xanh mÖn mªn
Lang thang g¥m cÕ chiên bò
Trên ÇÜ©ng Çi Bê ta nia
ChÕm xanh mÃy cøm chà là
N°i bÆt mÃy nhä sÖn tr¡ng
ñôi nÖi có bøi vàng hoa
ThÀy trò truyŒn nª nhÜ hoa,
Vui chân dÒn bܧc ÇÜ©ng xa cÛng gÀn.
Ngài thæm vi‰ng låi bån thân
Bê ta nia chÓn cÛ dÀn hiŒn ra
PhÓ ÇÒi træm nóc nhà vô i tr¡ng
ñám cÕ vàng nâu n¡ng x‰ chiŠu
Cây vä xanh um bên dÓc Çá
D¥m ÇÜ©ng bøi ÇÕ bóng cây siêu
ñông Çäo bao ngÜ©i Çi qua
ThÃy Çông Çang chåy theo Ngài,
NgÜ©i dân th¡c m¡c là ai ông này
ñáp r¢ng Çó chính là Thày
Elia tái th‰ ch£ng hay hÖn nào
Th‰ là ai nÃy xôn xao,
BÕ thuyŠn, bÕ b‰n, bÕ bao kiŒn hàng.
BÕ chuy‰n Çi, bÕ bån hàng,
Quy‰t nhìn phép lå tÕ tÜ©ng m§i nghe.
TØng Çoàn dân chúng Ga li lê
TØng Çoàn tÜng bØng Çi
Theo ThÀy mau bܧc
Nhìn, nghe, l©i, kh¡c ghi
Bܧc, Bܧc, bܧc ti‰p nÓi
Leo lên ÇÒi trong n¡ng s§m
ñi, ñi, ñi xem ThÀy ch»a bŒnh m¶t khi
Ngo¢n ngoèo ÇÜ©ng dÓc sÜÖng còn džng,
Cây cÓi um tùm ch¡n lÓi Çi.
Vách Çá trÖ mình không áo lånh,
Theo ThÀy dÅu nh†c có can chi
G¥m cÕ chiên hiŠn næm bäy con,
CÕ vàng thŠm Çá ÇÕ nhÜ son,
Tím xinh hoa núi còn e Ãp,
Hang Ƕng hÒng hoang tránh lÓi mòn.
ThÀy Çi trܧc, bܧc theo sau,
M¶t Çoàn dân chúng dÅn nhau lên ÇÒi.
ñû m†i ngÜ©i... ª kh¡p nÖi...
Bi‹n hÒ, rØng núi, lÛng LJi cao nguyên
G¢n xa ª kh¡p trong miŠn,
Nh»ng ngÜ©i khoÈ månh tÆt nguyŠn Óm Çau.
NgÜ©i mù ÇÜ®c d¡t theo sau,
NgÜ©i què ÇÜ®c cõng cao ÇÀu hÖn dài,
TrÈ diù ngÜ©i lão chÆm ngoài lÓi xa.
Có nh»ng ngÜ©i bŒnh
Xùi b†t mép, ngoËo ÇÀu trên võng cáng,
HÒng ÇÕ sÓt lên cÖn mê säng
NgÜ©i Çau tim tái nh®t bܧc chân Çi
KÈ Ç¶ng kinh... hôn mê ch£ng bi‰t gì
Chúa Çi chÆm Ç‹ Ç®i ch© tÃt cä
Ai cÛng thÃy có m¶t ÇiŠu rÃt lå
Núi cheo leo mà ai cÛng vÜ®t qua
TØ trÈ thÖ cho ljn cä cø già
VÅn leo dÓc nhÜ quên Çi khó nh†c
Vì tin cÆy, vì tình yêu m©i m†c
ñoàn rÒng ngÜ©i uÓn khúc chÕm ÇÒi cao,
ñû hång ngÜ©i, Çû ti‰ng nói lao xao.
NgÜ©i sang tr†ng áo viŠn vàng l¶ng lÅy,
KÈ nghèo khó mänh chæn gÀy che ÇÆy
TØ cao nhìn xuÓng cánh ÇÒng,
ñàn bò gÆm cÕ hoa ÇÒng nª tÜÖi,
M¥t mây sáng ánh n¡ng cÜ©i,
Giäi màu r¿c r« vàng tÜÖi cuÓi tr©i
Xa xa n°i bÆt ng†n ÇÒi,
M¶t màu xanh bi‰c nÖi nÖi thông ngàn
Có Çàn cò tr¡ng bay ngang,
Làm mây tr¡ng mÕng dàn hàng trܧc sau.
Bøi lau bông tr¡ng tuy‰t màu...
Lên ljn ÇÌnh ÇÒi
Chúa bäo h† ngÒi
RÒi Ngài ÇÙng dÆy
Ngºa m¥t lên Tr©i
Nét m¥t Ngài nhÜ hoa
Ngài cäm tå Chúa Cha
Tình yêu thÜÖng hiŒp nhÃt
Ngôi L©i Çang ng®i ca
Ngài truyŠn Çem ngÜ©i bŒnh n¥ng
H† dìu, h† khiêng, h† cõng
ñ¥t n¢m la liŒt dܧi chân
Chúa nhìn thÜÖng xót låi gÀn
ThÀn khí Ngài vØa chåm ljn
Cäm nhÆn nhÜ thÃy luÒng ÇiŒn
TØ bàn tay Ngài thoát ra
BŒnh lành tÙc kh¡c th‹ hiŒn
T¿a cây ngÜ©i mù ÇÙng Çó
Ngài dùng bàn tay ngón trÕ
Xoa trên b© m¡t dåi kh©
B‡ng nhiên bŒnh lành trông tÕ
"NgÜ©i què mau låi v§i Ta
KhÕi cÀn nh»ng ai giúp Ç«
Nh»ng ngÜ©i mang nång ª xa
Tay không! Nång thì bÕ Çó"
Con m¡t mª l§n nhìn trông,
Nh»ng ngÜ©i què qu¥t tay không Çi liŠn.
Cøt chân b« ng« trܧc tiên,
Ô kìa! chân m†c ª miŠn nào Çây
ñi ÇÜ®c rÒ! nhÜng ÇÙng ngây!
H‰t nhìn ThÀy! låi nhìn ngay chân mình...
ñÜ®c lành! ñÜ®c thÃy! ñÜ®c tình!
ThÀy yêu ban phát cho mình hôm nay
V¶i vàng søp lÆy
Yêu m‰m trông cÆy
Sau cùng ljn nh»ng ngÜ©i câm,
Các con hãy låi cho gÀn ThÀy Çây.
Thanh thanh thánh ngón tay gÀy
ñ¥t nÖi cºa miŒng bàn tay dÎu dàng
TØ bi Ngài nói l©i vàng
"Mª môi niŒng nói!"
NgÜ©i câm bÆt nói ng« ngàng xi‰t bao!
Chan hòa nܧc m¡t dâng trào,
LÆy ThÀy cäm tå! l©i nào dâng lên.
Dân chúng ngåc nhiên quá s»ng s©,
Ng¶i ca Thiên Chúa! låy tôn th©!
ñÃng Thiên sai ljn vì dân chúng
CÙu th‰ ngàn næm nh»ng Ç®i ch©
EPHATA!
Hãy mª ra
Mª môi miŒng nói
NgÜ©i câm bÆt nói ng« ngàng xi‰t bao
Chan hòa nܧc m¡t dâng trào
LÆy Thày! Cäm tå l©i nào dâng lên
LÆy Thày! Cäm tå l©i náo ng®i ca
LÆy Thày! Cäm tå thiŒt tܪng r¢ng mÖ
Dân chúng ngåc nhiên qúa s»ng s©
Ng®i ca Thiên Chúa! Låy tôn th©
ñÃng Thiên Sai ljn vì dân chúng
CÙu th‰ ngàn næm nh»ng Ç®i ch©
23. Phép Lạ Bánh
Yoan 6, 1-15
Con thuyền vừa đủ, Thầy môn đệ,
Sóng nhỏ, hồ êm nắng nở hoa.
Bến vắng, chà là im đứng đợi
Mái chèo khua nước đẩy đi xa
Bềnh bồng cưỡi sóng nắng vàng,
Thuyền đi bước nhẹ sang ngang biển hồ
Mây mơ mỏng mảnh trời thơ,
Buồn nâu giương cánh khói mờ sóng êm
Xa xa đã thấy bờ bên,
Cụm cây nởi bật trên thiềm cát xinh.
Bến phà nạm ánh nắng tình,
Vươn tay ghềnh đá như hình con la
Thuyền mới vừa cập bến
Tuy rằng chẳng hò hẹn
Dân chúng đã đợi đông
Muốn nghe Thầy tìm đến
Dnn chúng theo Thầy chen lấn bước
Một đoàn già trẻ qúa hân hoan
Giàu nghèo giai cấp không còn nữa
Nguyên kỷ tình tái sinh thế gian
Có người đã biết Thầy lâu,
Nhiều người mới thấy lần đầu mà thôi.
Ðấng thiện sai tự bởi trời,
Vào đời cứu độ muôn đời thế nhân.
Lúc đầu chỉ có một ngàn,
Cứ tăng thêm mãi sau năm ngàn người.
Cùng nhau hớn hởvui tươi,
Bao nhiêu em nhỏ luôn cười hoa môi.
Tình thương đáp tiếng kêu mời,
Nghe Thầy là đấng cứu đời hôn nay
Hàng dài lượt theo đoàn,
Qua ngàn hoa núi vàng mênh mông.
Ðiểm tô đỏ thắm huệ đồng,
Con đường khúc khuỷu nhưng lòng vẫn vui
Khổ đau bị bệnh chôn vùi,
Ðược Ngài chữa khỏi dâng lời Ngợi ca.
Tiếng lành cứu thế đồn xa,
Bao nhiêu đường - - - - - - - - - - - - - -?
Gặp Thầy là để nguyện xin,
Nghe lời vàng dạy quyết tin đến cùng.
Có em bé bán hàng
Mấy chiếc bánh trên sàng
Làm bằng bột lúa mạch
Và hai cá vây vàng
Em đang đi lang thang
Rao to lên để bán
Chẳng một ai hỏi han
Vì ai cũng vội vàng
Quyết theo Thầy từng bước
Người sau lấn lên trước
Em cũng vội đi theo
Bán hay không cũng được
Thầy trò lên đến đỉnh núi
Ðó đây màu tím hoa bụi
Thầy ngồi trên tảng hoa bụi
Thầy ngồi trên tảng đá cao
Tông đồ ngồi bên gần gụi
Thấy đông dân chúng đến gần
Quay sang Philip Thầy hỏi
Lấy đâu bánh cho họăn
Nói vậy chỉ là để thử
Ngài biết điều Ngài sắp làm
Philip đáp hai trăm đồng quan bánh
Cũng không sao đủ chút đỉnh baqnh thôi
Vì qúa đông có đến năm ngàn người
Dẫu mà làm thế
Như muối bỏ bể
Một môn đồ ông Anrê em simon
Ðứng lên thưa: em bé trong đám đông
Có năm chiếc bánh lúa mạch tất cả! Và hai con cá!
Chỉ bấy nhiêu thì có thấm vào đâu
Bao siêu? ngàn người họ đang đói như cào
Vì leo núi đường đèo, người vượt biển
Ðông! Ðông qúa! cho ăn sao thực hiện!
Ðức Yêsu truyền: "Bảo người ta ngồi!"
Vâng lời Thầy! đàn ông năm ngàn người
Họ ngồi xuồng mới? có nhiều cỏ lạ,
Cầm lấy bánh: NGÀI dnng lời cảm tạ.
Rồi chia thân cá cho khắp xa gần
An thỏa thích! Cầm thâm cứ lấy nữa!
Ăn thật đủ! Tự nhên! no dùng bữa!
Trên cao, dưới thấp, xa gần
Ðám đông hỉ hảvui aan thật nhiều
Hôn nay lại được Thầy yêu
Bao ngàn no đủ! thật siêu "Con Người!"...
Ðám người sang trọng cũng ăn!
Không ngờ cá bánh muôn phần thơm tho!
Cùng ăn chung, cả Thầy Trò,
Người nghèo được bữa thực no ngon lành.
Có rất ngiều thương nhân!
Ðã từng đi xa gần
Nếm Sơn hào, hải vị
Mà kếm? a muôn lần!
Có những bậc già cả,
Trải qua dài cuộc đời
Chưa bao giờ ngon lạ
Ðây phép lạ bởi trời!
Xong ăn uống! Truyền tông đồ môn đệ
"Hãy nhặt gom! các mảnh vụn còn dư!"
Họ vâng lời mười hai thúng được thu
Do năm bánh ngàn người no đủ!
Dân chúng thấy: Rằng đây phép lạ!
Hẳn rằng NGÀI cao cả tiên tri!
Ðấng Thiên sai đến trong trần thế
NGÀI một mình lên núi một khi
THẦY lui đi vì biết rõ
Bắt NGÀI làm vua của họ
Nước THẦY đâu ở trần gian!
Nhiều lần đũtừng bầy tỏ.
NGÀI thương tất cả con dân
Không người lãnh đạo! Lầm than một đời!
Cảm lòng chẳng kể nghe lời thầy thôi!
24. Chết Ðã 4 Ngày!
Chúa Truyền Liền Sống Lại
Yoan 11, 1-46
Mồ đá vàng nâu hoa tím mọc,
Từ cao nhiều bậc xuống hành lang.
Tảng tròn làm cửa lăn bên cạnh,
Xây cuốn vòng cung khung đá xanh.
Bụi cây gai phủ ở trên
Ðá ong vàng sậm xây liền
Bên ngoài giây leo chằng chịt
Nền cao chen mọc tóc tiên
Trăng giãi xanh xao bia mộ mới
Gió buồn vật vã mấy hoa lau
Dế than tha thiết canh trường vắng
Hoa dại trời đêm đã đổi màu.
Tin từ xóm cũ? Bêtania,
Lazarô ốm liệt cả nhà qúa lo.
Martha, chị cả thẫm thờ!
Maria cứ đợi chờ Thầy thôi!.
Bèn sai đầy tớ tìm người
Trình Thầy: chính kẻ Thầy yêu kiệt giường
Nghe tin báo: Ðức yêsu liền nói
Con bệnh này! không đến nỗi chết đâu!
Song vì vinh quang thiên Chúa nhiệm mầu.
Ngõ hầu để con Thiên Chúa vinh hiển,
Mary, Martha, Lazarô Thầy mến.
Ðược tim này! NGÀI lưu lại hai hôm,
Rồi sau đó bảo môn đệ ôn tốn?:
- Nào chúng ta qua yuđê a lại!
- Thưa Rabbi! Vừa đây người Do Thái
Họ muốn tìm cách để nám đá Thầy!
Mà bây giờ lại qua đó sao Thầy?
- Thì Ngày Không có 12 giờ sao?.
Ban Ngày mà đi lại - NGÀI đã đáp-
Thì không ai vấp ngã vì ta thấy
Nhưng ban đêm sẽ vấp ngã dễ dàng
Vì chẳng còn có chiếu ánh sáng vàng
Ngài nói thêm: Lazarô bạn tốt
Ðã yêu nghỉ! Ta phải đi đánh thức
Môn đồ thưa: Nếu ông mà nghỉ yên Thì cứu được
Nhưng ý Ngài nói ông đã chết rồi
Họ tưởng ông yên ngủ một giấc thôi
NGÀI nói rõ: "lazarô đã chết
Và các ngươi ta mừng không có đó
Ngõ hầu cho các ngươi mạnh đức tin
Lazarô chúng ta qua đó tìm..."
Thomas nói với tất cảcác bạn:
_"chúng ta nữa với Thầy cùng tử nạm!"
Giong buồn trên bến Biển Hồ,
Xa dần phố núi sương mơ lam chiều.
Mênh mông sóng nước thủy triều,
Con thuyền thuậu gió cùng chiều êm trôi.
Qua đêm khi đã sáng trời
Yordan sông lớn đoàn người xuôi Nam
Hai bờ lau sậy hàng hàng
Giòng sông uốn khúc đẹp làn nước xanh
Nơi thì cảnh đẹp như tranh
Hai bờ đất đỏ nâu vàng hoa xinh
Thuyền lướt nhẹ dưới nắng trinh,
Thầy vui bình tĩnh trò hình như lo.
Thầy trò đổ bộ lên bờ:
Con đường về Bêtania
Chân trời trải dài đồi thấp
Xuân thì xanh cỏ, cây hoa
Trên trời khăn mây trắng mỏng
Ðiểm trang xanh đẹp da trời
Những hàng cây dương lá mọng
Lời chim ca hót kêu mời
Thầy, trò vừa đến đàng xa,
Ðược tin người bệnh chết qua bốn ngày!
Martha vừa được tin thầy
Vội vàng ra đón mời NGÀI dừng chân.
Maria ở lại nhà
Tiếp bảcon đến với tang gia chia buồn...
Gặp NGÀI Martha nói luôn
Nếu Thầy có mặt em con sống rồi!
Nhưng ngay chính lúc này thôi
Ðiều gì Thầy nguyện trên trời hứng? ban.
-"Em con sống lạ!
Martha thuua lại:
-"Thưa vâng! con biết
Em con sống lại
Khi ngày tận thế!"
NGÀI nói với Martha:
"- Phục sinh và sự sống
Chính là do bởi TA
Nếu ai tin vào TA
Dẫu chết cũng sẽ sống
Tất cả mọi kẻ sống
Cùng tin tưởng vào TA
Sẽ không chết bao giờ
Ngươi có tin thế không?":
Nàng liền nói"
-" Vâng thưa Thầy
Con tin NGÀI
Chính Ðúc Kitô
Con thật Thiên Chúa
Ðấng đến thế gian..."
Nói rồi nàng gọi Maria
Thầ thì: "Thầy gọi! em ra gặp Thầy
Vừa nghe nói vội đi ngay
Còn NGÀI vẫn đứng chỗ này
Những người đến nhà thăn viếng
Thấy Maria vừa vội vã đi ra
Tưởng rằng nàng sẽ đến mộ thăm qua
Liền theo Nàng đi ngay đến chỗ NGÀI
Khóc than phục dưới chân Thầy
"Em con sẽ không có chết
Nếu Thầy đã có ở đây."
Nàng khóc hoài thật thãm thiết.
Những người thăm viếng khóc theo
Lòng NGÀI cảm động nghẹn ngào
Xao xuyến thương người bạn thiết..."
Ngài hỏi: "-ở đâu họ chôn ông ấy?
Nơi kia Thưa Ngài! Xin đến mà xem!
NGÀI cảm thương nên nước mắt trào thêm!
Những người Do Thái nói:
-"Nhìn xem! Ngài Thương Yêu
Ông ấy biết bao nhiêu!...
Một người bọn họ kể
NGÀI mở mắt người mù
Làm sao mà không thể
Cho ông này sống ru?
NGÀI thấy vậy xốn xang!
Ði đến nhà mộ đá
Nơi Ðó là một hang
Cửa tròn to viên đá
Ðức Yêsu phán bảo
Mau cất đá đi thôi!
Martha lo sợ báo
Thưa Thầy! Nặng mùi hôi
Vì đã 4 ngày rồi!!
NGÀI quay lại nhìn, phán cùng bà ấy:
Nếu ngươi tin dẽ chứng kiến vinh quang
Của Chúa Trời!
Hai chị em nước mắt qùy
Bao nhiêu dân chúng hiến kỳ vây quanh
Sợ mùi hôi thới mũi hành
Vội vàng bịt miệng bằng khăn, vạt dài
Có người vôi chạy ra ngòai
Có người sấn tới ngó hoài bỏ công
Có những em bé
Núp bên áo mẹ
Những cô tò mò
Chạy đến xem lẹ
Ðức Yêsu ngước mắt lên
NGÀI nói:
Lạy CHA! Con tạ ơn CHA!
Vì CHA đã mãi nhận lời con
Biết CHA mãi nhận lời con
Nhưng vì dân chúng đang còn đứng quanh.
Mà con đã nói
Ngõ hầu chúng tin
Rằng vì CHA đã sai con-"
Rồi NGÀI lớn Tiếng:
"-Lazarô! Hãy ra!"
Bao nhiêu con mắt đổ dồn
Boa nhiêu tim đập miệng tròn ngạc nhiên!!
Lạ kỳ qúa đỗi! Siêu nhiên!
Ô kìa! Lạ qúa! Ô.! Ô...!
Laxzarô bọc trong khăn liệm,
Bó chặt người giây vải quấn quanh.
Nhge lệnh! vợi vàng vươn điếng dậy!
Khó khăn đi bước một tấm khăn,
Giố ng sâu nhúc nhích tay chân bó dài
Chúa nhìn ông! hán bảo ngay!
Mau mau! mở cởi chạn tay ông này!
Bao ngàn năm! Sự lạ đời!
Bao người chứng kiến tin lời Thầy Yêu!
Tình thương hiệp nhất cũng nhiều
Nơi Thầy sự sống cao siêu nước trời.
25. Ðại Khải Hoàn Vào Thành Thánh
Máthêu 21, 1-11
Luca 19, 29-40
Cổ thành bao bọc tường cao,
Vững xây đá tảng cổng vào nguy nga.
Cọvươn cao, đất đầy hoa,
Màu tươi ánh đá nắng hoa tường vàng.
Nhà dân chúng trải dài hàng
Như quân cờ lớn, mái bằng quét vôi
Thành trên, thành dưới lũng đồi.
Thành vàng của Chúa, Thành trời của dân
Rằng đây đền thánh đền vàng
Con tim Do Thái tứ dân dâng tình
Ðền thiêng vĩ đại uy linh,
Vươn cao rực rỡ nắng trinh nhuốm hồng
Ra vào dân chúng thật đông,
Cưỡi lừa, đi bộ vai bồng chiên tơ.
Nhiều nàng đội đỗ, rau, nho,
Bán buôn dầm uất lừa, bò chở chuyên
Lên đền thánh, Yesusalem.
Hôn nay không khí như vui vẻ
Ánh sớm bình minh đẹp khác thường
Nắng đổ muôn chiều phô sắc sáng
Ngàn cây tươi mát đằm gương sương
Thầy trò từ giã bạn hiền
Cùng nhau tiến thẳng về miền Thủ Ðô.
Bông lau chào đón vẫy cờ,
Hàng cây thông đứng cố giơ tay cành.
Một đoàn đến núi cây Dầu,
Yesusalem hiện rực màu vàng son
Lệnh NGÀI phán bảo:
"_Hai con hãy mau đi
Ðến một làng trước mặt
Các con gặp tức khắc
Một lừa mẹ, lừa con
Các người cởi giây bước
Dẫn về đây cho Thầy
Và nếu ngươi có aihỏi
Thì các ngươi hãy nói
Chủ cần, xong trả ngay
Ðiều này xảy ra
Ðể trọn điều đã phán
Của tiên tri xưa xa:
"Báo cho nữ tử Sion
Nay vua của ngươi ngự đến
NGÀI cưỡi trên lưng lừa con
Khên nhu NGÀI xuất hiện"
Môn đồ vâng lệnh Thầy ban
Dẫu lừa mẹ với lừa con về cùng
Áo choàng được trải trên lưng
Mời Thầy..., Tất cả tưng bừng ra đi
Vẳng nghe tiếng gió trong nhông khí
Giục giã tình tim tiếng gọi thầm
Loài người ơi! Hãy nhảy múa liên hoan!
Ðấng Thiên Sai! Vua trời đến! Khải hoàn!
Nhạc hãy trôi! Muôn miệng người hãy hát!
Biển nhựa sống vào ngàn cây bát ngát!
Gió dâng dâng vi vút nhẹ lời ca!
Nhạc tầng không êm dịu Allêluia!
Muôn âm sóng triều dâng tình biển nhạc...
Bầu không khí rung mình như thấy khác
Ðá ngủ muôn năm bừng tỉnh thức
Rêu im vạn thế bỗng rung rinh
Niềm vui bát ngát đầy trời!
Gloria vũ trụ lời mời liên hoan
Ngân Hà nổi sóng bàng hoàng
Muôn loài mau hãy ra xem,
Vua trời Cứu thế đến đêm tin mừng.
Tỷ tim người hãy tưng bừng,
Messiah đấng đến cùng chúng ta
Não tim mau hãy nở hao,
Rằng muôn triều sóng Alleluia ngập trời
Tung hô bùng nổ nơi nơi...
Hân hoan1 tràn ngập hân hoan
Trời xanh! xanh ngắt hoài toàn
Mừng vui dưới thế tiếng vang loa truyền.
Hosana! Hosana!
Muôn miệng hoan ca!
Vỡ toang lồng ngực
Alleluia! Alleluia!
Vạn tuế con vau David
Ðấng Thiên Sai Khải hoàn
Tiếng vang mây trời đứng lại
Kidron thung lũng bàng hoàng
Núi Ophel vang lên tiếng thét
Vạn tuế đã đến vua trời
Vạn tuế đấng đến Cứu độ
Ðất cựa mình nhưng không hoảng kinh
Chỉ vui êm ái những ân tình
Hoan hô đấng đến vì nhân loại
Vạn tuế muơn lời vị Cứu tinh
Trẻ con ríu rít chân chim
La mừng nồng nhiệt con tim
Bừng lên từ muôn vũ trụ
Muôn loài, muôn vật sao im
Trời xanh lại bẻ lá xanh
Tung hoa, tung lá trải nhành lối đi
Không cây, cởi áo ngoài vì
muốn làm thảm đủ đường đi vua hiền
Nhiều người đến trễ vất vả
Vột tìm nhành lá hối hả
Van xin năn nỉ chủ nhà
"-Lấy đi! Lấy đi tất cả!"
Nhân dân ca ngợi triền miên
Anh từ nơi nào lại
Tôi từ Ai Cập lên
Lão từ Ðịa trung hải
Chàng từ Ba Tư lên
Nàng từ Ai Lạp tới
Muôn người tới tự mọi miên
Cùng đòai dân chúng ở liền Thánh Ðô
Ngợi ca Thiên Chúa hô to:
Chúc mừng vua ta xuất hiện
Nhân danh Yêhova mà đến
tung hô Bình an trên trời
Vinh quang trên các tầng trời
Vài biệt phái ở đám đông,
Thấy dân náo nức một lòng hoan hô.
Cái ông chứng kiến sững sờ
Len gần đến Chúa nhỏ to ít lời:
"_Xin Thầy bảo họ im!"
"_Quay đầu lại Chúa nhìn
Các hòn đá lên tiếng
Nếu khi mà họ im."
Những hon đá lớn, đá nhỏ
Quanh đồi phụ cận Yêrusalem
Ðã hé miệng, đợi lệnh trên
Chim ngàn cũng cùng há mỏ
Hàng cọ nôn nao bầy tỏ
Nhưng dân tiếp tục hoan hô
Ðá, chim, cây, cỏ đợi chờ cũng lâu.
NGÀI mà ra lệnh một câu...
Hasana! Hosana
Nghe thấy từ GIHON
Alleluia! Alleluia
Vang Vang lũng KIDRON
Gloria! Gloria!
Rồi cổ thành David
Ðến triền núi Zion
Tung hô! Giây phút giờ lành
Vua trời và Ðất vi hành thăm dân.
Vua tình mến, Vua an cần
Cứu nguy, cứu bệnh, gia ân giúp đời
Chính vua yêu! Của muôn người!
Sôi réo hùng ca khúc khải hoàn
Tung hô đến tận giếng Siloam
Tiếng dậy nhịp vang bờ tử hải
Truyền nhanh sóng bước nước Jordan
Cổng vàng của một thành vàng,
Vùng vàng thánh tích, huy hoàng xưa nay.
Cổng thành cao dựng đá xây,
Vòm cong vĩ đại, tháp tay với trời.
Trường thành sừng sững triền đồi,
Yerusalem đã lên ngôi ngàn đời.
Hôm nay ngự đến vua trời,
Ðấng Thiên Sai đến cứu đời Giáng Sinh
Bây chừ tình lại gặp tình
Cả thành Yerusalem chấn động
Một vì vua dân cao giọng tung hô!
Ðấng tiên tri được tất cả hoan hô!
Người bỡ ngỡ đi tìm nhau dò hỏi:
"Là ai thế!" Họ xem chừng bối rối
Dân trả lời: NGÀI tiên tri Yêsu
Ðấng Thiên Sai một vị vua nhân từ
Quê Nazareth! Xứ Galilê miền Bắc
Bao trông đợi! Một ngày trong vạn thuở
Ngự khải hoàn! Vua cả! Ðấng Cứu Tinh
Ðã khai sinh thế giới kỷ nguyên tình
Lòng vũ trú cũng như lòng thế giới
Lòng dân chúng! Ðang đón chờ đổi mới
Biển tình thương thay thế bể hận thù
Ðem ánh quang vào lũng tối am u
NGÀI giải phóng ách đam mê nô lệ
Con đường đã phủ thảm xanh
Bằng bao nhiêu tình đã nở hoa,
Bao nhiêu tim đập ngợi ca vua hiền...
26. Chúa Sửa Sai Họ
Gioan 2, 13-22
Thầy trò vừa đến cổng vòm,
Cãi nhau huyên náo tiếng ồn vẳng ra.
Nhiệt thành làm sạch nhà CHA,
Cho phường buôn bán biết là không nên
Chỗ này cột lũ chiên bò
Chỗ kia là bàn đổi bạc
Một dẫy nhiều lồng chim cu
Oang oang quảng cáo, khoác lắc...
Ăn chưa với Thượng tế
Nên chi họ để kệ
Dơ bẩn hay ồn áo
Nhà CHA nơi tế lễ
Mùi hôi vì xã rác
Nước tiểu, phân vai chiên bò
Thì thào tiếng nhỏ, tiếng to
Người thì bớt ít, kẻlo kéo nhiều
Lông chim bay tới tấp
Cánh chim đập sầm sập.
Tiếng chửi thề ồn ào
Rác, đồ dơ tràn ngập
Chỗ này đởi bạc kê bàn,
Tay ôm tiền túi, miệng ham kì kèo
Bớt thêm ngả giá tùy theo!
Khách mung, baát mạch cung cầu
Về từ ngoài về phải đổi tiền,
Chỉtiềm Do Thái đúng tiền cúng dâng.
Dẫu cho có tầ m lòng vàng
Chối từ tiền ngoại lại càng thẳng tay
Lớn tiềng nói, cãi gắt gay
-n ào phiên cợ ở ngay đền thờ
Tiếng la mất cắp bấ t ngờ
Tiếng rên, tiếng chửi sững sờ người nghe...
NGÀI giận nhưng không ghét
Lòng chỉ muốn sửa sai
Làm cho họ được biết
Tỉnh ngộ kẻo lỗi dài.
NGÀI đau đớn Thấy họ làm không đúng
Không những thánh đền con người xây dựng
Mà đền thờ cực thánh trong tâm hồn
Tính tham lam qúa quắt đã sói mòn
NGÀI là thầy thuố c
Rồi thiên cung để chữa bệnh nhân loài
Quyết dạy bài học la mắng sửa sai
Lấy giây chấp lại làm rơi,
Xua dân buôn bán đòi tham lam.
Giá cắt cổ, chụi, đành cam,
Họ luôn lợi dụng người ham dâng tiền.
Có khi đặt trước trả tiền
Lúc trao người nhận đến điên cái đầu
Ðặt hàng lớn lại trao hàng nhỏ
Nỗi bất bình bày tỏ càng ai
Kêu than kể lể dài dài
Bị lừa, bị phản, bị hoài bao năm
Ðồng lương mà lại qúa tham!
NGÀI quát mắng!
Xua phường buôn
(Ðã tật phải thuốc đáng!)
Lật bàn dân đổi tiền
"Giơ cao nhưng đánh khẽ"
La mắng! tim còn thương!
Chiên hốt hoảng chạy trên hành lang hẹp.
Dê be be! Bê nhảy đại vườn hoa!
Người ngoại quố c trố mắt nhìn ngơ ngác
Kẻ tham lam mong muốn bò đi lạc
NGÀI phán:
Nhà ta nhà phượng thờ!
Muôn phương, Mọi dân tộc!
Các ngươi làm biến đối
Hang trộm cướp bây giờ!
NGÀI lật bàn, tiền tung tóc lăn nghiêng!
Nhiều người mừng -Vì sạch chốn linh thiêng!
Các bô lão thấy NGÀI làm đúng ý !
Và ngợi ca
NGÀI dọn sạch đền thờ
Pharisiêu lâu chỉ muốn đợi chờ
NGÀI làm trái! Nhưng đây NGÀI làm đúng
Muốn bắt bẻ! nhưng rồi đâm lưng túng
Xin bạn phường chất vấn một đôi câu
Có lái buôn cứ ngpp ngọng hồi lâu
Nay xin hỏi: Lấy dấu nào cụ thể
Dùng quyền lực nào mà làm như thế
Chúa đáp rằng: Phá đền thờ này đi
Trong ba ngày ta dựng lại nguyên si
Họ cội đáp: 46 năm ròng rã
Mới xây dựng mà chưa xong tất cả
Trong 3 ngày ông dựng lại đưọc sao?
Họ không nói ý Ngọc thể ngài
(NGÀI sống lại! môn đồ mới nhớ lại!
NGÀI nói trưóc! Tin vào NGÀI mãi mãi)
Các thượng tế., ký lục
Chỉ tìm cách hại NGÀI
Nhưng dân chúng kinh ngạc
Lời giáo luấn chẳng sai
Vì thương yêu, sửa dạy
Chỉ bả con đường ngay
Nếu không, lỗi lầm mãi
Xám hối phải có ngày
Chọn đúng đường đi lại
Thuốc đắng được dùng nên đã tật,
Sửa mình! xám hối! biết ăn năn1
Thầy thương chỉ dậy điều sai quấy!
Cố gắng, tu thân tránh lỗi lầm...
Xua đuổi phường buôn chẳng đặng đừng
Ðáy tim NGÀI thương xót vô cùng
Muốn dân tránh lỗi đi đường chính
Hiệp nhất tình yêu Chúa cảm thông
Vàng đá thời gian đã bước đi
Vì vua chí thánh một tiên tri
Khải hoàn vinh thắng tình dân ý
Thành thánh tường vàng đã khắc ghi
Muôn xưa cho đến giờ này
Nhân dân mới được gặp ngay vua tình
Tim Vua, Dân một bóng hình
Cha con là nghiã là tình ngợi ca