con cho ḿnh
là một điều không thể chấp nhận được.
Thế nhưng, hai đứa nhỏ rất thương
anh, anh cũng thương chúng nó. V́ lợi ích của cả
ba cha con, em mới dám gọi phiền anh trong lúc này, nhất
là lúc anh đang cần phải được săn sóc hơn
là phải coi sóc. Hy vọng các con sẽ đem sinh lực
thay v́ gánh nặng đến cho anh...
- Người
vợ hai mươi năm của anh vẫn hiểu anh hơn
ai hết. Với tâm tưởng này, dù em có bay xa mấy đi
nữa, anh vẫn cảm thấy em luôn ở bên anh. Nhất
là khi em lại để cho các con là h́nh ảnh sống động
của bản thân và hoa trái ngọt ngào của t́nh yêu chúng ḿnh
ở với anh.
Thế
là, trong khi Phương cùng với Lưu Khanh đang bay đi
hưởng tuần trăng mật, th́ Tâm cùng với hai
con, sau khi chúng được ông bà ngoại chở đến
trao cho Tâm ở nơi chàng trọ, thu đồ dọn về
ở luôn nơi ngôi nhà thân yêu của gia đ́nh chàng. Mọi
sự xong xuôi, chàng hoàn toàn kiệt sức và nằm bất
động trên giường. Nhận được điện
thoại hỏi thăm của Tâm và biết Tâm dọn về
nhà cũ với hai con của chàng, Mai-Linh không thể giúp chàng
ǵ được cả, v́ phải giữ Bá Vũ Ly kẻo
đứa nhỏ trở bệnh nữa th́ mệt. Đến
khi biết được chàng liệt giường qua điện
thoại của Anh-Tuấn, Mai-Linh quyết định dọn
sang ở tạm bên đó, để chăm sóc cho cả ba
cha con chàng. Văn pḥng làm việc của chàng và Mai-Linh tạm
đóng cửa nghỉ "vacation".
Bệnh
t́nh của Tâm càng lúc càng trầm trọng. Uống thuốc
trụ sinh và thuốc ho nặng độ theo toa bác sĩ
cho mà chàng vẫn không đỡ. Chàng không bị thương
hàn như lần chàng bị trong lao tù cộng sản. Lần
này, chàng chỉ cảm thấy ră rời mệt nhọc cả
ngày, co ro rét lạnh mỗi khi chiều xuống, ho hục
hặc từng cơn về đêm, nóng sốt bất thường,
như một bệnh nhân bị pneumonia, bị xưng phổi,
mà nếu không chữa kịp cũng có thể nguy hiểm đến
tính mạng. Thế nhưng, ḷng trí Tâm vẫn tỉnh táo.
Chung quanh chàng được bao bọc bởi tất cả
những người thân yêu. Kể cả con người
không có mặt ở đó là vợ của chàng, v́ nàng lúc nào
cũng sống động trong ḷng chàng, nhất là trong các
cơn hôn mê của chàng. Hai tuần sau, Mai-Linh đọc
cho chàng nghe thư của Phương bất ngờ gửi
cho chàng.
Ngày Giải
Phóng của Một Tâm Hồn.
Anh và hai
con chí ái của ḷng em,
Khi anh đọc được những gịng chữ này th́
em đă hoàn toàn không c̣n là Phương của ngày xưa nữa.
Thật vậy, cho dù anh và hai con có gặp em ngay bây giờ,
bảo đảm không ai có thể nhận ra được
em. Em đă trở thành một con người xấu xí nhất
trên trần gian. Món qùa mỹ phẩm qúi giá hợp với sở
thích làm đẹp của em mà một người bạn gái
cũ của Lưu Khanh quyết theo đuổi chàng đến
cùng tặng em đă biến em thành một bóng ma trên đời.
Lưu Khanh, sau khi đă xài em tận t́nh như một đồ
chơi lọt vào một tay ăn chơi hết sức lành
nghề như hắn, (chứ không tôn trọng em như anh
vẫn đối với em), hắn đă bị bộ mặt
quái vật của em nát và chạy trốn mất tiêu.
Thế nhưng, "Thiên Chúa là T́nh Yêu" của anh đă
không bỏ rơi em. Chính trong cơn tuyệt vọng nhất
của cuộc đời, chỉ có chết mới hạnh
phúc, th́ chân lư đă giải phóng em. Em đă hiểu được
lời anh vẫn nói làm em khó chịu khi c̣n nhan sắc:
"Mọi sự rồi cũng qua đi!". Chính con tim
mà anh dứt khoát trao tặng em không bao giờ lấy lại,
con tim mà em oan uổng chôn vùi đi trong t́nh yêu đam mê tự
nhiên của em, tưởng như nó đă chết, không ngờ,
như một chút men, mạnh hơn sự chết, nó thực
sự đă làm bùng lên trong em một sự sống mới.
Em đang học đạo nơi một nhà ḍng nữ. T̀NH
YÊU đă hoàn toàn chiếm ngự em. Em thuộc về T̀NH YÊU
hơn thuộc về bất cứ một sự ǵ trên trần
gian này. Tương lai của em c̣n ư nghĩa và giá trị ǵ
nữa ngoài cuộc đời c̣n lại "cho T̀NH YÊU lên
Ngôi"!
Tạ từ anh và hai con, những người thân yêu nhất
trên đời của em. Với T̀NH YÊU, không một sự
ǵ có thể làm chúng ta xa nhau được nữa. Nhờ
T̀NH YÊU, mọi sự đều được biến đổi,
canh tân và hoàn mỹ, Trong T̀NH YÊU, tất cả được
nên một và chỉ là một. Trời đất sẽ không
bao giờ được thực sự thái ḥa và con người
sẽ không bao giờ được hoàn toàn hạnh phúc
"cho (đến khi) T̀NH YÊU lên Ngôi"!
Thương
anh và hai con nụ hôn toàn ái .
Hoàng Minh
Phương.
Tâm-Phương,
BVL
cho T̀NH-YÊU
lên Ngôi