Cảm
thấy an toàn, Tâm mở cửa xe bước xuống. Đôi
giầy của chàng nện cộp cộp trên những
bậc thang bằng gỗ. Những tiếng kêu hoang
dại vang trong bầu khí tĩnh mịch của không gian,
tan loăng vào cánh đồng cỏ thênh thang.
Không ai
ra đón khách hay hướng dẫn khách, ngoài một
bảng chữ gắn ngay khung cửa:
Chào đón
Qúi Bạn.
Cám
ơn Qúi Bạn đă đến Chia Sẻ Tâm Linh.
Xin Qúi
Bạn chủ động mở cửa bước vào.
Bên trong
là lănh giới của chúng ta.
Kê sát tai
vào cửa để nghe động tĩnh trước khi
đẩy cửa bước vào. Hoàn toàn yên lặng.
Một yên lặng như mời mọc những tâm hồn
xao động như Tâm. Một b́nh an chờ đón
những cuộc đời sóng gió như Tâm. Cánh cửa do
tay Tâm bật mở lúc nào không biết. Hiện ra trước
mắt Tâm bấy giờ là một lănh giới hết sức
lạ lùng.
Trước
hết, chỗ Tâm đang đứng là một sàn hiên. Cao
gần đến ngực của một người đứng
ở dưới đất. Rộng bằng chiều ngang
của căn nhà. Chung quanh được viền bởi
một bức thành bằng gỗ mầu bordeau bạc mà ở
trung tâm là những bậc thang đi xuống khu vực phiá
sau. Bên trên là một mái hiên được ghép lại bởi
những thanh gỗ ngang cách nhau bằng một gang tay. Th́
ra đây không phải là ngôi nhà để ở. Trước
kia có thể là như vậy, về sau có thể sửa
lại như bây giờ chăng? Mặt tiền vẫn c̣n
nguyên dáng vẻ của một ngôi nhà, với cửa sổ
và cửa chính. Thế nhưng, phía sau, tức đằng
sau cánh cửa Tâm vừa bước vào, là một sàn hiên
cao, tương tự như kiểu patio, được
ghép lại bởi những thanh gỗ cùng một sàn với
phía mặt tiền. Từ sàn hiên này nh́n thẳng ra về
hướng Bắc, là cả một ṿng cung ở bên trong
lũy tre rộng mà tầm mắt b́nh thường như
của Tâm có thể bao quát.
Tâm đă
thấy được thành phần hoàn toàn không như chàng
dự đoán khi đọc tờ quảng cáo, nhưng
chưa nhận diện rơ mặt v́ họ ở khá xa chàng,
từng cặp một. Thẳng mặt của Tâm là hai
người thiếu niên, một nam và một nữ. Phía
bên trái ngay kế bên là hai người đàn ông. Cạnh
cảnh trí của hai người đàn ông, cũng bên trái,
là hai người đàn bà. Hầu như không ai trong
những người này biết đến sự có
mặt của Tâm. Có thể là họ đang Chia Sẻ Tâm
Linh với nhau.
Quan sát
tiếp, Tâm thấy cấu trúc của nội vi nơi Chia
Sẻ Tâm Linh này rất là đặc biệt. Toàn thể
gồm có sáu cảnh trí hoàn toàn khác nhau. Từ trái sang
phải, tức từ Tây sang Đông, gồm có.
Cảnh
thứ nhất: một chuồng ḅ cảnh thứ hai:
một băi cát rộng mà ở giữa có những h́nh
nộm, gồm một người dắt con lạc đà
chở một người ẵm đứa nhỏ.
Cảnh thứ ba: một ao nước có chiếc cầu
từ bờ bắc ra một cái cḥi, giống như cái
gazebo, được kiến trúc bằng những thanh
gỗ sơn trắng, ở giữa hồ. Cảnh thứ
bốn: một chùm cây tập trung như một khu rừng
bỏ túi. Cảnh thứ năm: một ngọn đồi
có ba cây thập giá trên đỉnh. Cảnh thứ sáu:
một hang động có tảng đá thật lớn
nằm chắn ngang trước cửa. Cảnh thứ
bảy: một ngọn đồi có nhiều người
nộm qùi ngước mặt lên trời.
Những
cảnh trí này gợi lên cho Tâm một số cảm tưởng.
Thành phần chủ trương Chia Sẻ Tâm Linh ở đây
hẳn là thành phần Kitô hữu. Chia Sẻ Tâm Linh ở đây
chắc phải có liên hệ với mỗi và chung các
cảnh trí nơi đây.
Tại
sao hai người phụ nữ lại ngồi với nhau
ở cảnh thứ nhất, hai bên chiếc nôi? Người
phụ nữ ngồi quay về hướng Tây đang có
bầu?
Tại
sao hai người đàn ông lại đứng với nhau
trong cái cḥi gỗ trắng ở giữa hồ nước?
Người đàn ông quay lưng về phía Tâm mặc
chiếc áo khẩu trắng?
Tại
sao hai thiếu niên lại đứng với nhau ở trong
khu rừng bỏ túi? Thiếu nam hướng về phía
Tâm: dáng vẻ nghiêm trang, thân h́nh rắn rơi. C̣n thiếu
nữ quay lưng về phía Tâm , trái lại, rất bụi
đời. Mái tóc con trai cũn cỡn vàng hoe. Chiếc áo
cộc tay đến vai rằn ri đỏ choét. Chiếc
quần gin bạc phếch, ống ngắn ống dài, tua
rua ở gấu?
Tâm
như quên mất mục đích của ḿnh đến đây
để làm ǵ. Tâm trạng chán nản của chàng tự
nhiên được khuây khoả trong chốc lát. Vốn
sẵn óc ṭ ṃ và khám phá, Tâm đang khoái chí vận dụng
tất cả trí thông minh của ḿnh để t́m câu
giải đáp cho những ǵ đă thấy và đang đặt
thành vấn đề.
Nếu
Tâm không nhầm th́ chiếc xe Cadillac có ghế cho trẻ em
dưới 40 cân Anh đậu ở đằng trước
là của người đàn bà đang có thai. Chiếc xe
Mazda 909 có câu nói của Khổng Tử ở bửng xe phiá
sau là của người đàn ông mặc áo khẩu
trắng. Chiếc xe Jeep dáng điệu ngông nghênh không c̣n
của ai khác ngoài cô thiếu nữ bụi đời.
Tất nhiên, chiếc xe pick up cũ kỹ chở đồ
làm vườn c̣n lại sẽ là của ba người
kia. Ba người đặc biệt này có thể là
một gia đ́nh, hằng ngày đến đây vừa để
bảo tŕ cảnh trí mà họ hay ai đó đă phác họa
ra, vừa để Chia Sẻ Tâm Linh với những
người đến đây t́m họ.
C̣n
về ư nghiă Chia Sẻ Tâm Linh của từng hai người
ở mỗi cảnh trí? Với vốn liếng và kinh
nghiệm dạy giáo tân ṭng bên đảo tị
nạn, Tâm nhận ra ư nghiă của từng cảnh trí
nơi đây một cách dễ dàng.
Cảnh
thứ nhất tượng trưng cho cảnh Chúa Kitô được
Mẹ Maria hạ sinh trong hang lừa máng cỏ ở Bêlem.
Vậy người đàn bà có thai trong cảnh trí này có
thể là một người muốn phá thai cần đến
đây để Chia Sẻ Tâm Linh chăng?
Cảnh
thứ hai là cảnh gia đ́nh Thánh Gia, gồm có thánh Giuse,
Mẹ Maria và Chúa Giêsu hài nhi, đang băng qua sa mạc để
trốn sang Ai Cập, v́ Chúa Giêsu hài nhi bị vua Hêrôđê
lùng giết.
Cảnh
thứ ba là cảnh hồ nước, mà ngay bên cạnh là
cảnh khu rừng, h́nh như là h́nh ảnh cảnh sông
Dược-Đan, nơi Chúa Giêsu chịu phép rửa bởi
tay vị tiền hô của Ngài là thánh Gioan Tẩy Giả.
Người đàn ông có vẻ nho giáo ở đây h́nh
như muốn đến Chia Sẻ Tâm Linh để t́m
cầu chân lư duy nhất và niềm tin tái sinh của Kitô giáo
chăng?
Cảnh
thứ bốn là cảnh khu rừng tiếp theo cảnh hồ
nước, phải chăng tượng trưng cho địa
điểm Chúa Giêsu sau khi lănh nhận phép rửa đến
để ăn chay 40 đêm ngày và chịu ma qủi cám
dỗ? Như thế th́ quả là thích hợp với hoàn
cảnh của thiếu nữ bụi đời đang
Chia Sẻ Tâm Linh ở đây!
Cảnh
thứ năm hiển nhiên là h́nh ảnh của cảnh đồi
Calvariô, nơi Chúa Giêsu chịu đóng đanh trên cây
thập giá cùng với hai tử tội.
Cảnh
thứ sáu tiếp theo cũng dễ hiểu, cảnh tượng
trưng cho mồ đá, nơi chôn cất Chúa Giêsu sau khi thi
thể của Ngài được tháo xuống khỏi
thập giá.
Cảnh
thứ bảy đúng là cảnh gợi lại việc các
môn đệ của Chúa Giêsu đang ngước lên trời,
nơi Chúa Giêsu phục sinh từ trong kẻ chết đă
từ đó mà xuống và cũng sẽ từ đó mà
lại đến vào ngày tận thế.
Cảm
hứng về những khám phá tự nhiên thúc đẩy
chân của Tâm lần bước xuống khu vực,
tiến về phía không có người.
Dừng
lại trước cửa hang động, cảnh trí thứ
sáu của khu vực Chia Sẻ Tâm Linh. Một tay vịn vào
tảng đá chắn ngoài cửa động, một tay
ấn vào cửa hang, Tâm trườn ḿnh chúi đầu vào
phía bên trong quan sát xem sao. Mờ mờ. Tăm tối. Dead
end...
-
Chắc qúi khách của tôi muốn Chia Sẻ Tâm Linh ở
chính trong hang động này.
Giật
ḿnh quay lại. Trước mặt Tâm, một người
đàn ông trạc trung tuần của tuổi "ngũ
thập nhi tri thiên mệnh". Vóc dáng cân đối. Không
cao không thấp, nhưng hơi gầy gầy. Dáng vẻ
thật hiền lành chất phác. Liếc thật nhanh
về phía cảnh trí thứ ba, người đàn ông
mặc áo khẩu trắng đă biến mất. Thế th́
đây phải là vị chủ tŕ khu vực Chia Sẻ Tâm
Linh này:
- Vâng,
thưa ngài, (Tâm lên tiếng), tôi đang loay hoay t́m lối thoát
cho cuộc đời mà càng t́m càng bí lối. Hy vọng Chia
Sẻ Tâm Linh sẽ là Cơ Hội Cuối...
-
Phải, (người đàn ông nhỏ nhẹ nhưng
cương quyết), một con đường hầm đă
có lối vào tất phải có lối ra, bạn có tin như
vậy không?
-
Chẳng hạn như cái hang động này? (Tâm chỉ vào
hang động).
- Hăy
tiến vào bên trong để thử nghiệm thực
trạng mới có thể thấy được sự
thật... (Người đàn ông xoè bàn tay mời Tâm bước
vô).
Mănh
lực câu nói của người đàn ông đẩy Tâm
cúi ḿnh chui vào hang động. Đang lần ṃ t́m chỗ đứng
cho thoải mái th́ bất thần tảng đá trước
cửa động tự nhiên đóng ầm một cái.
Theo
phản ứng tự nhiên, Tâm lấy hai cánh tay
chống lại tảng đá cho khỏi bị kẹt bên
trong. Nhưng không c̣n kịp nữa. Hang động trở
nên tối om. Người đàn ông c̣n ở phía ngoài.
Chắc hẳn ông ta có mưu đồ ǵ đây?
- Ủa!
Sao lại như thế này?
Tiếng
của Tâm đanh thép nhưng oang oang trong hang động đá,
không ấm áp âm vang như trong một pḥng thâu băng chuyên
nghiệp, một sound studio. H́nh như trong hang động
có đặt bộ máy âm thanh, để khi cửa động
đóng lại kín mít như thế này, trong ngoài vẫn có
thể liên lạc với nhau bằng lời nói.
- Xin
bạn cứ yên tâm. "Đường hầm đă có
lối vào tất sẽ có lối ra", miễn là bạn
có niềm tin. Đây là cách thực tế và thích hợp
nhất để chúng ta Chia Sẻ Tâm Linh và để
bạn tự t́m ra lối thoát cho cuộc đời
bạn.
Tâm
lần ṃ sâu vào bên trong hang động. Chung quanh là tường
xây bằng những tảng đá lởm chởm. Xúc giác
của đôi tay cho chàng biết như thế. Hang động
rộng bằng một xải tay giang thẳng, cao hơn
một gang tay trên đầu một người b́nh thường
như Tâm, và dài cỡ gấp ba chiếc ḥm Tobia, nằm
dọc từ cửa vào. Cửa hầm thật khít khao với
tảng đá nắp hầm, đến nỗi không
một tia sáng nào có thể lọt vô trong.
Tâm
lấy làm lạ, một con người tầm thường
như người đàn ông đứng bên ngoài động
lại có thể trong nháy mắt lay chuyển cả một
khối đá nắp hầm to tướng như vậy.
Không thể nào. Cho dù ông ta có mạnh mấy đi nữa,
cửa động cũng không thể nào được đóng
lại một cách khít khao như thế. Chắc chắn là
có cơ quan ở đâu đây? Có thể là khi ḿnh bước
vào, như bước qua cửa của các siêu thị, th́
cửa hang tự động đóng lại chăng?
Vậy th́, "đă có lối vào tất phải có lối
ra".
Tâm
kỹ lưỡng lần ṃ chung quanh hang động
một lần nữa, kể cả dưới chân chàng.
Cửa động vẫn nghiêm nghị. Hang động
vẫn lạnh lùng.
- Tôi
không thể nào ra khỏi hang động này. Trừ phi ông
chỉ cách cho tôi. (Tâm nói vọng ra).
- Trừ
khi bạn chết ở đây, bạn mới có thể ra
khỏi hang động như thế này. V́ hang động
như thế này là hang động dành cho người
chết!
- Ông nói
thật hay chơi đấy. Chia Sẻ Tâm Linh ǵ mà quái gở
như vậy? Ư của ông là... (câu nói tỏ ra vừa
bất măn vừa hơi hoảng của Tâm được
tiếp bởi tiếng vọng từ bên ngoài:)
- Chúa
Giêsu, Đấng Sáng Lập Kitô Giáo, chỉ sau khi trở
thành xác chết và bị chôn trong mồ đá, mới làm cho
mồ đá trở thành hang động rỗng không,
một empty tomb mà thôi.
-
Thế nhưng. Với bản tính Thần Linh toàn năng
bất diệt của ḿnh, Chúa Giêsu tự Ngài có thể
phục sinh từ trong cơi chết và ra khỏi mồ. C̣n
tôi dù có chết cũng phải chờ ngày tận thế mới
được làm cho sống lại...
-
Bạn là người tin vào Chúa Kitô th́ việc bạn ra
khỏi hang động cuộc đời bạn hiện
nay lại càng dễ dàng hơn nữa.
- Về
phần tôi, tôi đă cố gắng hết sức. Nhưng
về phía vợ tôi, nàng không chịu nhúc nhích ǵ cả. Làm
sao tôi có thể, từ bên trong hang động gia đ́nh
bất hạnh của tôi, đẩy tảng đá
khổng lồ vợ tôi sang một bên, để gia đ́nh
chúng tôi có thể thoát khỏi bị thối nát trong mồ.
V́ đói khát hạnh phúc và nghẹt thở giận hờn
cả mấy năm trời nay, chúng tôi đă đến
lúc kiệt sức lắm rồi?
-
Giả sử bạn hoàn hoàn đúng và vợ bạn hoàn toàn
sai đi. Trong trường hợp giả sử này, vợ
của bạn chính là nấm mồ cho riêng bạn cũng
như cho chung gia đ́nh bạn. Giam hăm bạn. Làm khổ
bạn. Nếu bạn đă cố hết sức tự
nhiên để giải quyết vấn đề mà vẫn
không thể tự ḿnh thoát khỏi bàn tay phũ phàng của
vợ bạn, bạn chỉ c̣n một cách duy nhất là
chết trong chính hang động vợ ḿnh thôi. Nhờ đó,
cũng từ ngay trong hang động vợ ḿnh, bạn
phục sinh, làm cho vợ bạn trở thành một empty
tomb, một nấm mồ trống.
-
Nếu tôi không chết trong hang động vợ tôi cho tới
nay th́ tôi đă ly dị nàng từ lâu rồi!
-
Phải! Cái chết của bạn kéo dài mấy năm nay đă
đến lúc làm cho cả hang động gia đ́nh
bạn, chẳng những sẽ không thành một empty tomb
tinh khiết, tràn đầy ánh sáng nhờ cuộc phục
sinh của bạn, mà lại sắp biến nó thành một
hang động bầy nhầy, rữa nát, thối tha, hôi
hám, ai cũng phải tránh xa...