Huấn
Dụ 1993 tại Ngày Giới Trẻ Thế Giới VIII
tối Thứ Bảy 14/8
ở
Cherry Creek State Park, Denver, Colorado, Hoa-Kỳ
Tôi
đến cho chiên được sự sống
và
được một sự sống viên măn
Phần
Nhất
“Tôi đến để chúng
được sự sống và được một
sự sống viên măn”
(Jn.10:10)
N |
hững lời
của Chúa Kitô trên đây tối nay nói với các con là
giới trẻ đang tụ họp để tham dự
Ngày Giới Trẻ Thế Giới.
Chúa Giêsu nói
những lời này trong dụ ngôn Vị Mục Tử Nhân
Lành. Vị Mục Tử Nhân Lành: một h́nh ảnh về
Thiên Chúa tuyệt vời biết bao! H́nh ảnh này
truyền đạt một cái ǵ đó sâu xa và tư riêng
về cách thức Thiên Chúa chăm sóc cho tất cả
những ǵ Ngài đă dựng nên. Nơi các đô thị tân
tiến, các con khó có thể thấy được một
người mục tử canh chừng đàn vật.
Thế nhưng, chúng ta có thể trở về với
truyền thống của Cựu Ước, gốc rễ
lâu đời của dụ ngôn này, để hiểu
được việc chăm sóc dịu dàng của người
mục tử đối với chiên của ḿnh.
Thánh Vịnh nói:
“Chúa là mục tử của tôi, tôi không c̣n thiếu thốn
chi” (Ps.23:1). Chúa, vị mục tử, là Thiên Chúa Giavê. Ngài là
Đấng đă giải thoát dân Ngài khỏi bị áp
bức nơi miền đất lưu đầy. Ngài là Đấng
tự tỏ ḿnh ra trên Núi Sinai như vị Thiên Chúa của
giao ước: “Nếu các ngươi nghe tiếng Ta và
giữ giao ước của Ta, các ngươi sẽ là
sở hữu của Ta giữa tất cả mọi dân
nước; v́ tất cả trái đất này là của Ta”
(Ex.19:5).
Thiên Chúa là
đấng hóa công của tất cả mọi sự
hiện hữu. Ngài đặt người nam và
người nữ: “Ngài đă dựng nên họ có nam có
nữ” (Gn.1:27), trên trái đất được Ngài
tạo thành. “Thiên Chúa đă chúc lành cho họ, Thiên Chúa
nói cùng họ: ‘Hăy sinh sôi nẩy nở tràn lan mặt
đất và làm chủ nó; và hăy cai quản ... mọi sinh
vật di động trên mặt đất’” (ibid., 28).
2-
Vị trí đặc biệt của loài người trong
tất cả mọi sự, đó là Thiên Chúa cho bản thân
họ được chia sẻ vào mối quan tâm và quan
pḥng của Thiên Chúa đối với toàn thể tạo
vật. Vị Tạo Hóa đă trao phó thế giới cho
chúng ta như một ân ban và là một trách nhiệm. Ngài là Đấng
quan pḥng hằng sống, là Đấng hướng dẫn
toàn thể vũ trụ hướng về cùng đích
của nó, dựng nên chúng ta theo h́nh ảnh và tương
tự như Ngài, để cả chúng ta cũng
được trở nên một “quan pḥng viên” – một quan
pḥng viên khôn ngoan và tinh tường, khi chúng ta hướng
dẫn việc phát triển của con người cùng
với việc phát triển của thế giới theo con
đường ḥa hợp với ư muốn của Đấng
Hóa Công, cho phúc lợi của gia đ́nh nhân loại và cho
việc làm hoàn trọn ơn gọi siêu việt của
từng người.
3-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Tây Ban Nha): Tuy nhiên, có
hằng triệu con người nam nữ sống vô
nghĩa bởi những ǵ họ làm và những ǵ xẩy ra
cho họ. Tối hôm nay, ở nơi đây, tại Cherry
Creek State Park của Denver này, các con đại diện
giới trẻ thế giới, mang theo tất cả
mọi vấn nạn giới trẻ cần hỏi và có
quyền hỏi, trong giai đoạn vào cuối thế
kỷ 20 này.
Đề tài
của chúng ta là sự sống, và sự sống th́
đầy những huyền nhiệm. Khoa học và kỹ
thuật đă tiến bộ khủng khiếp trong
việc khám phá ra những bí mật nơi sự sống
tự nhiên của chúng ta, thế nhưng, cảm nghiệm
riêng tư của chúng ta, dù chỉ sơ sài quan sát, cũng
chứng tỏ cho thấy là c̣n có nhiều chiều kích khác
nữa đối với việc hiện hữu cá nhân
cũng như cộng đồng của chúng ta trên hành tinh
này. Tâm can khắc khoải của chúng ta vượt ra ngoài
giới hạn của ḿnh, bằng đôi cánh của
khả năng suy tư và yêu mến: suy tư và yêu mến
cái vô lường, cái vô cùng bất tận, cái mô thức
tuyệt đối và tối cao của Hữu Thể. Cái
nh́n nội tâm của chúng ta vươn tới những chân
trời vô hạn của những ǵ chúng ta hy vọng và khát
vọng. Thế rồi, giữa tất cả mọi
mẫu thuẫn của cuộc sống, chúng ta t́m kiếm
cái ư nghĩa đích thực của sự sống. Chúng ta
thắc mắc và đặt ra vấn đề Tại
Sao?
Tại sao tôi
lại ở trên đời này?
Tại sao tôi
chỉ hơi sống vậy thôi?
Tôi cần
phải làm ǵ đây?
Không phải
chỉ có một ḿnh các con mới đặt ra những
vấn đề này. Cả khối nhân loại cảm
thấy có một nhu cầu đ̣i hỏi cần phải
hiến cho thế giới, đang càng ngày càng phức
tạp và khó khăn trong việc chiếm hưởng hạnh
phúc, một ư nghĩa và mục đích. Các vị giám
mục trên thế giới họp Công Đồng Chung
Vaticanô II đă diễn tả t́nh trạng này như sau:
“Dưới bề mặt nổi nang nơi t́nh trạng
phát triển tân tiến của thế giới này, vẫn
có một số người, càng ngày càng nhiều hơn bao
giờ hết, đang nêu lên những vấn đề
nền tảng nhất... Con người là ai? Tại sao
sầu đau, sự dữ, sự chết vẫn tiếp
tục xẩy ra, cho dù con người đạt tới
mức tiến bộ rất cao?... Con người có
thể làm ǵ cho xă hội? Họ mong đợi ǵ nơi xă
hội? Sau cuộc sống trần gian này là ǵ?” (Hiến
Chế Vui Mừng và Hy Vọng Gaudium et Spes, đoạn
10)
Không biết
đặt ra những vấn nạn căn bản này là làm
mất đi một cuộc thám hiểm hào hứng trong
việc t́m kiếm sự thật về sự sống.
4-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Anh): Các con biết rằng,
thật là dễ dàng để tránh né những vấn
nạn trọng yếu này. Thế nhưng, việc các con
hiện diện nơi đây chứng tỏ rằng các con
không tránh né thực tại và trách nhiệm!
Các con chăm sóc
cho tặng ân sự sống Thiên Chúa ban cho các con. Các con tin
cậy nơi Chúa Kitô khi Người nói rằng: “Tôi
đến cho chúng được sự sống và
được một sự sống viên măn” (Jn.10:10).
Đêm canh thức
của chúng ta bắt đầu bằng tác động tin
tưởng vào những lời của Vị Mục
Tử Nhân Lành nói. Nơi Chúa Giêsu Kitô, Chúa Cha cho chúng ta
thấy tất cả sự thật về việc tạo
dựng. Chúng ta tin rằng, nơi cuộc sống, sự
chết và phục sinh của Chúa Giêsu, Chúa Cha đă mạc
khải cho chúng ta thấy tất cả t́nh yêu Ngài dành cho
nhân loại. Đó là lư do tại sao Chúa Kitô gọi ḿnh là
“cửa chiên” (Jn.10:7). Là cửa, Người đứng
canh các thứ được trao phó cho Người.
Người dẫn chúng đến đồng cỏ xanh
tươi: “Tôi là cửa. Ai qua Tôi mà vào sẽ
được an toàn. Họ sẽ ra vào và t́m thấy
đồng cỏ” (Jn.10:9).
Chúa Giêsu Kitô
thực sự là vị mục tử của thế
giới. Tâm can của chúng ta phải mở ra trước
lời của Người. Chính v́ thế chúng ta đă
đến với đại hội giới trẻ
thế giới này: từ mọi tiểu bang và giáo phận
ở Hoa Kỳ, từ khắp nơi ở Mỹ Châu,
từ mọi điạ lục – tất cả đă
đại diện ở nơi đây, bằng những lá
cờ được các vị đại biểu của
các con phác họa, để tỏ ra rằng, không một
ai đến đây buổi tối hôm nay là người
lạ mặt cả. Tất cả chúng ta là một trong
Chúa Kitô. Chúa đă dẫn dắt chúng ta như Người
dẫn dắt đàn chiên của Người:
Chúa là mục
tử của chúng tôi; chúng tôi không c̣n thiếu thốn chi.
Trên đồng
cỏ xanh tươi, Người thả chúng tôi nghỉ
ngơi.
Người
dẫn chúng tôi đến gịng nước mát;
Người
bồi dưỡng tâm hồn chúng tôi.
Dù bước
chúng tôi có bước đi trong thung lũng tối
Chúng tôi cũng
không sợ sự dữ; v́ Người ở bên chúng tôi.
Người
tăng sức cho chúng tôi
(x.Ps.23)
Để cùng
nhau suy niệm về sự sống Chúa Giêsu đă hiến
ban cho chúng ta, Cha xin các con hăy can đảm dấn thân cho
chân lư. Các con hăy can đảm tin tưởng vào tin mừng
về sự sống Chúa Giêsu đă dạy trong Phúc Âm. Các
con hăy mở trí khôn và cơi ḷng trước vẻ đẹp
của tất cả những ǵ Thiên Chúa đă tạo nên,
cũng như cho t́nh yêu đặc biệt riêng tư
của Ngài đối với mỗi một người
trong các con.
Hỡi giới
trẻ của thế giới, các con hăy nghe tiếng
Người!
Các con hăy nghe
tiếng Người và hăy đi theo Người!
Chỉ có Vị
Mục Tử Nhân Lành mới dẫn các con tới sự
thật trọn vẹn về sự sống mà thôi.
Phần Hai
I
T |
ới đây,
giới trẻ họp nhau ở
Những lời
của Cha sẽ là lời tuyên xưng đức tin
của Thánh Phêrô, vị giáo hoàng tiên khởi. Sứ
điệp của Cha chính là những ǵ đă
được lưu truyền từ ban đầu, v́ nó
không phải là của Cha, mà là tin mừng của chính Chúa
Giêsu Kitô.
Tân Ước cho
thấy Simon – vị được Chúa Giêsu gọi là Phêrô,
là đá – như một người môn đệ đam mê
nhiệt huyết của Chúa Kitô. Thế nhưng, ông cũng
đă tỏ ra lưỡng lự, để rồi, vào
giây phút quyết liệt, ông thậm chí đă chối
rằng ông là môn đệ của Chúa Giêsu. Tuy nhiên, bất
chấp nỗi yếu hèn loài người, Phêrô đă là
người môn đệ đầu tiên công khai tuyên
xưng trọn vẹn đức tin vào Thày của ḿnh.
Một ngày kia, Chúa Giêsu hỏi “Các con cho rằng Thày là ai?”.
Phêrô đă trả lời: “Thày là Đức Kitô, Con Thiên Chúa
hằng sống” (Mt.16:16).
Khởi đi
từ Thánh Phêrô, chứng nhân tông truyền tiên khởi,
đoàn lũ chứng nhân nam nữ, trẻ già, ở
mọi quốc gia trên trái đất, đă tuyên xưng
đức tin của ḿnh vào Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa thật và
là con người thật, Đấng cứu chuộc nhân
loại, Chúa của lịch sử, Hoàng Vương Thái
B́nh. Như Thánh Phêrô, họ hỏi Người: “Chúng con c̣n
biết theo ai? Thày có những lời sự sống
đời đời?” (Jn.6:68).
Tối hôm nay,
chúng ta tuyên xưng cùng một đức tin như Thánh
Phêrô. Chúng ta tin tưởng rằng, Chúa Giêsu Kitô có những
lời sự sống, và Người nói những lời
sự sống này cho giáo hội, cho tất cả những
ai lấy đức tin và ḷng cậy trông mở tâm trí ḿnh
ra cho Người.
2-
“Tôi là vị mục tử nhân lành. Vị mục tử nhân
lành hiến mạng sống ḿnh v́ chiên” (Jn.10:11). Phần suy
niệm đầu của chúng ta được soi sáng
bởi những lời Chúa Giêsu trong Phúc Âm Thánh Gioan ấy.
Vị Mục
Tử Nhân Lành hiến mạng sống ḿnh. Sự chết
tấn công sự sống.
Ở tầm
mức cảm nghiệm nhân loại, sự chết là
kẻ thù của sự sống. Nó là một tên trộm làm
lũng đoạn ước muốn được
sống của chúng ta. Điều này đặc biệt
hiển nhiên nơi trường hợp chết bất
thường hay bức tử, hầu hết xẩy ra
trong trường hợp sát hại kẻ vô tội.
Bởi thế,
không lạ ǵ, trong Mười Điều Răn, Chúa
của sự sống, Thiên Chúa của giao ước,
phải lên tiếng ở Núi Sinai rằng: “Các ngươi
không được phép giết người” (Ex.20:13; x.Mt.5:21).
Những lời
“các ngươi không được phép giết
người” được ghi khắc nơi các tấm
bia giao ước – trên các tấm bia lề luật. Thế
nhưng, ngay trước đó nữa, lề luật này
cũng đă được khắc ghi nơi tâm can con
người rồi, nơi chính cung thánh của lương
tri mỗi một con người. Trong Thánh Kinh, con
người đầu tiên cảm nghiệm
được mănh lực của của lề luật này
đó là Cain, kẻ đă hạ sát Abel em ḿnh. Ngay sau khi nhúng
ta vào tội ác kinh hoàng, hắn cảm thấy toàn thể
cái nặng nề trong việc phạm đến giới
răn không được sát nhân. Mặc dầu hắn
đă cố gắng tránh né sự thật, cho rằng “Tôi
là người giữ em tôi hay sao?” (Gn.4:9), th́ tiếng nói
nội tâm của hắn cũng cứ lập đi
lập lại rằng “Ngươi là tên sát nhân”. Tiếng
nói đó là lương tâm của hắn, và nó không thể
nào bị bưng bít.
3-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Pháp): Qua gịng thời
gian, những mối đe dọa đối với sự
sống không giảm bớt. Chúng c̣n tăng lên khủng
khiếp. Chẳng những bị đe dọa từ bên
ngoài, từ những động cơ tự nhiên hay từ
một “Cain” sát hại “Abel” nào đó – mà c̣n bị đe
dọa theo sắp xếp một cách khoa học và có
phương pháp nữa. Thế kỷ 20 đă là một
thời điểm ồ ạt tấn công sự sống,
là một chuỗi không thôi chiến tranh loạn lạc và
là một cuộc tàn sát liên tục các con người vô
tội. Những ngụy tiên tri và ngụy sư phụ đă
thành công nhiều lắm.
Trong khi đó,
những kiểu mẫu tiến bộ giả tạo
cũng đă mang lại nguy cơ cho mức quân b́nh về
môi sinh tương xứng của Trái Đất. Con
người – được dựng nên theo h́nh ảnh và
tương tự như Đấng Hóa Công – tức
phải là một vị mục tử nhân lành chăm sóc môi
sinh họ đang hiện hữu và sống động. Đây
là một công việc xa xưa, một công việc
được gia đ́nh nhân loại thực hiện khá
thành công dọc suốt gịng lịch sử, cho đến
những thời gian gần đây, chính con người
lại trở nên kẻ phá hoại môi trường thiên
nhiên của ḿnh. Điều này đă xẩy ra hay đang
xẩy ra ở một số nơi.
Không phải
chỉ có thế thôi. C̣n cả cái ư thức hệ chống
lại sự sống nữa đang lan tràn – một thái
độ hận thù sự sống trong ḷng mẹ và sự
sống trong giai đoạn cuối cùng của nó. Thực
thế, khi mà khoa học và ngành y khoa đang đạt
được cái khả năng bảo toàn sức
khỏe và sự sống, th́ các mối đe dọa phương
hại đến sự sống lại càng bị ngấm
ngầm tác hại hơn nữa. Phá thai và mê tử –
một việc giết người thực sự –
đang được đón nhận như là một
thứ “quyền lợi” và là những giải quyết cho
các “hoạn nạn” – hoạn nạn của cá nhân hay
của xă hội. Không phải chỉ v́ được
thực hiện một cách hợp pháp và có khoa học, mà
việc tàn sát các kẻ vô tội ít có lỗi và gây ra
hủy hoại. Ở những đô thị tân tiến,
sự sống – tặng ân đầu tiên của Thiên Chúa,
và là quyền lợi căn bản của mỗi một
người mà nhờ nó họ mới có các quyền
lợi khác – thường bị coi chẳng khác ǵ như
một thứ hàng hóa nữa, được sắp
đặt, giao dịch và lợi dụng tùy theo tiện
ích.
(Đức Thánh
Cha nói bằng tiếng Ư): Tất cả những điều
này xẩy ra như thế, trong khi Chúa Kitô, Vị Mục
Tử Nhân Lành, lại muốn chúng ta “được
sự sống”. Người thấy mọi sự
đều đe đọa sự sống. Người
thấy lang sói đến hủy diệt và phân tán chiên.
Người thấy tất cả những con người
đang cố lẻn vào đàn chiên lại chính là những
tên ăn trộm và cướp bóc (x.Jn.10:1-13). Người
thấy rất đông các bạn trẻ phung phí đời
ḿnh vào một cuộc thoát bay vô trách nhiệm và giả trá.
Nghiện hút, rượu chè, sách báo khiêu dâm và dục t́nh
buông thả, bạo lực: Đó là những nạn
trầm trọng của xă hội cần phải
được cả xă hội nghiêm trọng đối
phó, tại quốc gia xứ sở cũng như trên
b́nh diện quốc tế. Thế nhưng, chúng cũng là
những thảm cảnh riêng tư nữa, và chúng cần
phải được đối phó bằng các tác
động yêu thương và đoàn kết cụ thể
giữa người với người, bằng một
cuộc phục hồi đại thể về cái cảm
quan trách nhiệm của từng người trước
nhan Thiên Chúa, trước người khác và trước
lương tâm của ḿnh. Chúng ta là những người
coi giữ anh em của chúng ta! (x.Gn.4:9).
II
4-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Anh): Tại sao lương tri
của giới trẻ không chống lại t́nh trạng
này, nhất là không chống lại sự dữ về luân
lư được phát xuất từ những lựa
chọn riêng tư? Tại sao lại có rất nhiều
người đă ngả theo những thái độ và hành
vi cử chỉ phạm đến phẩm giá con
người, và làm méo mó đi h́nh ảnh của Thiên Chúa
nơi chúng ta? Việc vạch mặt chỉ tên cái nguy
hại về luân lư cho cá nhân cũng như cho nhân loại
khi chiều theo sự dữ và tội lỗi là chuyện
b́nh thường đối với lương tri con
người. Thế mà, không phải bao giờ cũng làm
được như vậy. Có phải v́ chính lương
tri đang mất đi cái khả năng phân biệt lành
dữ rồi chăng?
Trong thứ
văn hóa thiên về kỹ thuật, trong đó, con
người được sử dụng để làm
chủ vật chất, khi khám phá ra các định luật
và cơ cấu của nó để biến đổi nó
theo ư muốn của ḿnh, th́ cái nguy hiểm cũng phát
xuất từ cái ư muốn lèo lái lương tri và những
mệnh lệnh của nó. Trong một thứ văn hóa
chủ trương không thể nào có những chân lư
thật sự phổ quát th́ không có ǵ là tuyệt
đối nữa. Do đó, kết cục lại – họ
nói – sự thiện và sự dữ khách quan không c̣n là
vấn đề nữa. Sự thiện có nghĩa là
những ǵ thỏa thích hay hữu ích vào một lúc nào
đó. Sự dữ nghĩa là cái phản nghịch lại
với những ước muốn chủ quan của chúng
ta. Mỗi người có thể tạo nên cho ḿnh một
cái thang giá trị riêng tư.
5-
Hỡi giới trẻ, các con đừng chịu thua cái
nền luân lư sai lầm đang tràn lan này. Các con đừng
dập tắt lương tri của các con! Lương tri
là cốt lơi kín mật nhất và là cung thánh của con
người, nơi chỉ có một ḿnh chúng ta đối
diện với Thiên Chúa (x.Hiến Chế Vui Mừng và Hy
Vọng Gaudium et Spes, đoạn 16). “Trong thẳm cung
của lương tâm ḿnh, con người khám phá ra một
lề luật không do chính họ đặt ra song họ
vẫn phải tuân theo” (ibid.). Lề luật đó không
phải là một lề luật thuộc nhân ở bên ngoài,
mà là tiếng của Thiên Chúa kêu gọi chúng ta trong việc
giải thoát ḿnh khỏi móng vuốt của các ước
muốn xấu xa và tội lỗi, thôi thúc chúng ta t́m
kiếm điều tốt lành và chân thật. Chỉ khi nào
biết lắng nghe tiếng của Thiên Chúa trong con
người sâu thẳm nhất của ḿnh, cũng như
biết tác hành theo lương tâm hướng dẫn, các
con mới đạt tới niềm tự do các con khát
vọng. Như Chúa Giêsu nói, chỉ có chân lư mới giải
thoát các con (x.Jn.8:32). Mà sự thật này không phải là hoa
trái do óc tưởng tượng của mỗi cá nhân. Thiên
Chúa đă ban cho các con trí thông ḿnh để nhận biết
chân lư, cũng như đă ban cho các con ḷng muốn
để chiếm được sự thiện về
luân lư. Ngài đă ban cho các con ánh sáng lương tri
để hướng dẫn những quyết định
của các con, để yêu mến sự thiện và tránh
lánh sự dữ. Chân lư về luân lư th́ khách quan, một
lương tâm được đào luyện xứng hợp
cũng có thể nhận ra nó.
Thế nhưng,
nếu chính lương tâm bị băng hoại th́ làm sao
nó có thể phục hồi lại được? Nếu
lương tâm– là ánh sáng – không c̣n chiếu soi nữa, th́
chúng ta làm sao có thể chế ngự được bóng
tối về luân lư? Chúa Giêsu nói: “Con mắt là đèn soi thân
thể. Nếu mắt các con tốt, th́ thân thể của
các con sẽ được tràn đầy ánh sáng; bằng
mắt của các con xấu, th́ thân thể của các con
sẽ ở trong tối tăm. Mà nếu ánh sáng của các
con trở nên tăm tối, th́ cái tăm tối ấy
sẽ mù mịt biết là chừng nào!” (Mt.6:22-23).
Tuy nhiên, Chúa Giêsu
c̣n nói: “Tôi là ánh sáng thế gian. Không ai theo Tôi sẽ
bước đi trong tăm tối; không, họ sẽ
được ánh sáng sự sống” (Jn.8:12). Nếu các con
theo Chúa Kitô, các con sẽ lấy lại được
vị trí đúng đắn và vai tṛ xứng hợp cho
lương tâm của ḿnh, và các con sẽ là ánh sáng thế
gian, là muối đất (x.Mt.5:13).
Việc tái sinh
lương tâm cần phải được thực
hiện bởi hai nguồn mạch: thứ nhất,
bởi nỗ lực nhận biết một cách chắc
chắn chân lư khách quan, kể cả chân lư về Thiên Chúa;
và thứ hai, bởi ánh sáng của niềm tin tưởng
vào Chúa Giêsu Kitô, Đấng duy nhất có những lời
sự sống.
6-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Tây Ban Nha): Trước
cảnh hùng vĩ núi non ở Colorado, trong bầu không khí
trong lành tỏa lan an b́nh và trầm lắng trên thiên nhiên, tâm
hồn con người tự nhiên thoát lên lời ca chúc
tụng Đấng Hóa Công: “Ôi Chúa là Chúa của chúng con,
lạ lùng thay danh Chúa khắp trên hoàn cầu!”
(Ps.8:2).
Hỡi đoàn
hành hương giới trẻ, thế giới hữu h́nh
này như là một tấm bản đồ chỉ
đường về trời, nơi Thiên Chúa hằng
sống đời đời ngự trị. Chúng ta
học biết để nh́n thấy Đấng Tạo
Hóa bằng việc chiêm ngưỡng vẻ đẹp
nơi các tạo vật của Ngài. Sự thiện
hảo, khôn ngoan và uy quyền toàn năng của Thiên Chúa
chiếu tỏa trên thế giới này. Trí thông minh của
con người, thậm chí cả sau nguyên tội đi
nữa – nếu nó không bị đám mây mù lầm lạc và
đam mê che phủ – vẫn có thể khám phá ra bàn tay của
nhà nghệ sĩ trong các kỳ công Ngài đă thực
hiện. Lư trí có thể nhận biết Thiên Chúa qua cuốn
sách thiên nhiên: một Thiên Chúa cá biệt, vô cùng thiện
hảo, khôn ngoan, quyền năng, vĩnh cửu, Đấng
siêu vượt trên thế gian, đồng thời cũng
hiện diện nơi thẳm sâu nhất của các loài
tạo vật Ngài dựng nên. Thánh Phaolô viết: “Bởi
việc tạo thành thế gian mà những thực tại
vô h́nh, quyền năng hằng hữu và thần tính
của Thiên Chúa, đă trở nên hữu h́nh, qua những
sự vật Ngài đă dựng nên” (Rm.1:20).
Chúa Giêsu đă
dạy chúng ta nh́n thấy bàn tay của Chúa Cha nơi vẻ
đẹp của các đóa huệ đồng nội,
của loài chim trời, của bầu trời đêm,
của cánh đồng đến mùa gặt hái, của các
khuôn mặt trẻ em, qua các nhu cầu của người
nghèo khó và thấp hèn. Nếu các con nh́n vào vũ trụ bằng
một con tim tinh tuyền, các con cũng sẽ
được thấy nhan Thiên Chúa (x.Mt.5:8), v́ nó tỏ cho
thấy mầu nhiệm về t́nh yêu thương quan pḥng
của Chúa Cha.
Giới trẻ
đặc biệt nhậy cảm trước vẻ
đẹp của thiên nhiên, và tinh thần cảm thấy
hứng khởi khi chiêm ngưỡng nó. Thế nhưng, nó
phải là một việc chiêm ngưỡng đích
thực. Chiêm ngưỡng mà không nhận ra được
dung nhan của một Người Cha cá thể, thông
biết, tự do và ưu ái, song chỉ thấy
được cái dáng vẻ lu mờ của một
thần tính vô cá thể hay một quyền năng vũ
trụ nào đó, th́ chưa đủ. Chúng ta không
được lầm lẫn giữa Đấng Tạo
Hóa với thiên nhiên tạo vật của Ngài.
Tạo vật
tự ḿnh không có sự sống, ngoại trừ
được Thiên Chúa ban cho. Trong việc khám phá ra sự
vĩ đại cao cả của Thiên Chúa, con người
nhận ra vị trí đặc thù của Ngài nơi thế
giới hữu h́nh này: “Chúa đă dựng nên con
người kém thiên thần một chút, song đă tôn vinh con
người bằng vinh quang và vinh dự. Chúa đă cho con
người cai quản các công việc do tay Ngài thực
hiện, khi đặt tất cả mọi sự
dưới chân con người” (Ps.8:6-7). Phải, việc
chiêm ngưỡng thiên nhiên chẳng những tỏ cho chúng
ta thấy Đấng Hóa Công, mà c̣n thấy được
cả vai tṛ của con người nơi thế giới
Ngài tạo thành nữa. Theo đức tin, nó tỏ cho chúng
ta thấy tầm vóc cao cả nơi phẩm giá của
chúng ta là loài được dựng nên theo h́nh ảnh Ngài.
Để có
sự sống và được một sự sống viên
măn, để phục hồi t́nh trạng ḥa hợp nguyên
thủy nơi thiên nhiên tạo vật, chúng ta cần
phải tôn trọng h́nh ảnh thần linh ấy nơi
tất cả mọi thụ tạo, nhất là nơi chính
sự sống con người.
7-
(Đức
Thánh Cha nói bằng tiếng Anh): Khi ánh sáng đức tin thấm
nhập vào ư thức về thiên nhiên này, chúng ta sẽ
đạt tới một xác tín mới. Những lời
của Chúa Kitô “Tôi đến cho chúng được sự
sống và được một sự sống viên măn”
đă hoàn toàn là một sự thật.
Trước
tất cả mọi quyền lực của sự
chết, bất chấp tất cả mọi thứ
ngụy sư phụ, Chúa Giêsu Kitô vẫn tiếp tục
hiến cho loài người một niềm hy vọng chân
thực và thực tiễn. Người là vị mục
tử thực sự của thế giới. Bởi v́ Người
và Cha là một (x.Jn.17:22). Người với Cha là một
nơi thần tính của Người; Người với
chúng ta là một nơi nhân tính của Người.
V́ mặc lấy
cho ḿnh thân phận loài người của chúng ta, Chúa Giêsu
Kitô đă có thể truyền đạt cho tất cả
những ai, hiệp nhất với Người nơi phép rửa,
sự sống ở nơi bản thân Người. Và v́
nơi Chúa Ba Ngôi, sự sống là yêu thương, chính t́nh
yêu này là t́nh yêu Thiên Chúa đă tuôn đổ vào ḷng chúng ta
nhờ Thánh Thần là Đấng được ban cho
chúng ta (x.Rm.5:5). Sự sống và t́nh yêu bất khả phân
ly: t́nh yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta và t́nh yêu
của chúng ta đáp trả – t́nh yêu của Thiên Chúa và t́nh
yêu thương hết mọi anh chị em. Đó là
đề tài của phần cuối của buổi chúng ta
suy niệm tối hôm nay.
Phần Ba
T |
hần Linh đă
dẫn các con tới Denver để làm cho các con tràn
đầy sự sống mới: tức là để ban
cho các con một đức tin cậy mến mạnh
mẽ hơn. Hết mọi sự ở nơi các con – trí
khôn và tâm hồn, ư muốn và tự do, tặng ân và tài
năng – tất cả đều được Chúa Thánh
Thần sử dụng để làm cho các con thành “những
tảng đá sống” trong việc xây dựng “ngôi nhà thiêng
liêng” là giáo hội (x.1Pt.2:5). Giáo Hội này bất khả
phân ly với Chúa Giêsu; Người yêu thương Giáo
Hội như vị hôn phu yêu thương người hôn
thê của ḿnh. Giáo Hội này, hôm nay đây, nơi Hiệp
Chủng Quốc cũng như tại tất cả các
quốc gia xứ sở của các con, cần phải
được cảm mến và cộng tác từ nơi
giới trẻ của ḿnh, thành phần là niềm hy
vọng tương lai của Giáo Hội. Trong Giáo Hội,
mỗi người đóng một vai tṛ, và tất cả
mọi người chúng ta cùng nhau xây đắp thân thể
duy nhất của Chúa Kitô, Dân duy nhất của Thiên Chúa.
Vào lúc
ngàn năm thứ ba đang tiến tới, Giáo Hội
biết rằng, Vị Mục Tử Nhân Lành vẫn
tiếp tục, cũng như đă luôn luôn, là niềm hy
vọng vững chắc cho nhân loại. Chúa Giêsu Kitô không bao
giờ thôi làm “cửa chiên”. Cho dù lịch sử về
tội lỗi của nhân loại có chống lại sự
sống đi nữa, Người cũng không bao giờ
thôi lập lại, bằng cùng một ḷng cương
quyết và yêu thương, rằng: “Tôi đến cho chúng
được sự sống và được một sự
sống viên măn” (Jn.10:10).
2- Điều
này xẩy ra thế nào được? Chúa Kitô làm sao có
thể ban cho chúng ta sự sống, nếu sự chết
góp phần vào cuộc sống của chúng ta? “Con
người được ấn định sẽ
phải chết một lần rồi sau đó là phán xét”
(Heb.9:27) làm sao có thể xẩy ra được?
Chính Chúa Giêsu đă cung cấp cho chúng ta câu trả lời –
và câu trả lời này là lời tuyên ngôn của t́nh yêu
thần linh, cao điểm của mạc khải Phúc Âm có
liên quan đến t́nh yêu của Thiên Chúa Cha đối
với toàn thể tạo sinh. Câu trả lời đó
đă có sẵn trong dụ ngôn về Vị Mục Tử
Nhân Lành. Chúa Kitô nói: “Vị Mục Tử Nhân Lành hiến
mạng sống ḿnh v́ chiên” (Jn.10:11).
Chúa Kitô Mục Tử Nhân Lành đang hiện diện
giữa chúng ta, giữa các dân tộc, các quốc gia, các
thế hệ và các chủng tộc, như Đấng
“đă hiến mạng sống ḿnh v́ chiên”. Như thế là
ǵ, nếu không phải là chính t́nh yêu cao cả hay sao? Đó
chính là cái chết của Đấng vô tội: “Con
Người ra đi như lời Thánh Kinh nói về
Người, song khốn cho kẻ ra tay phản nộp Con
Người” (Mt.26:24). Chúa Kitô trên cây thập giá là một
tiêu biểu phản khắc đối với mọi thứ
tội ác phạm đến giới luật không
được sát nhân. Người đă hiến mạng
sống ḿnh hy sinh cho phần rỗi thế giới. Không ai
lấy được mạng sống nhân loại của
Người, mà là chính Người đă tự bỏ
mạng sống ḿnh đi. Người có quyền bỏ nó
đi cũng như có quyền lấy nó lại (x.Jn.10:18). Đó
là một tự hiến thực sự. Đó là một tác
động tự do cao qúi.
Phải, Vị Mục Tử Nhân Lành hiến mạng
sống ḿnh. Thế nhưng, chỉ là để lấy nó
lại (x.Jn.10:17). Nơi sự sống mới phục sinh,
Người đă trở nên – theo lời Thánh Phaolô – là
“thần linh ban sự sống” (1Cor.15:45), Đấng
giờ đây có thể tràn tuôn tặng ân sự sống
xuống trên tất cả những ai tin tưởng vào
Người.
Sự sống chết đi – sự sống phục
hồi – sự sống ban phát. Trong Người, chúng ta
được sự sống, sự sống Người
có ở nơi mối hiệp nhất với Chúa Cha và Chúa
Thánh Thần. Nếu chúng ta tin tưởng nơi
Người. Nếu chúng ta nên một với Người
bằng t́nh yêu thương, khi nhớ rằng “ai kính
mến Thiên Chúa th́ cũng phải yêu thương anh em ḿnh”
(1Jn.4:21).
3-
(Đức Thánh Cha nói bằng tiếng Tây Ban Nha): Hỡi Vị
Mục Tử Nhân Lành, Chúa Cha yêu thương Người v́
Người đă hiến mạng sống ḿnh đi. Chúa
Cha yêu thương Người là Đấng Tử Giá, v́
Người đă ra đi chịu chết, hy hiến
mạng sống ḿnh v́ chúng con. Và Chúa Cha yêu thương
Người, khi Người chiến thắng sự
chết bằng cuộc phục sinh của ḿnh, tỏ ra
cho thấy một sự sống bất khả hủy diệt.
Người là sự sống – và do đó, Người
cũng là đường lối và là sự thật
của cuộc sống chúng con (x.Jn.14:6).
Người phán: “Tôi là Vị Mục Tử Nhân Lành, Tôi
biết chiên Tôi và chiên Tôi biết Tôi, như Cha biết Tôi
và Tôi biết Cha” (Jn.10:14-15). Người là Đấng
biết Cha (x.Jn.10:15) – Người Cha chung duy nhất
của tất cả mọi người – Người
biết tại sao Cha yêu thương Người
(x.Jn.10:17). Ngài yêu thương Người v́ Người
hiến mạng sống ḿnh cho tất cả mọi
người. Khi Người nói: “Ta hiến mạng
sống ḿnh v́ chiên”, th́ có nghĩa là Người không bỏ
sót một con nào. Người đến thế gian
để ôm lấy hết mọi người, để
tụ họp con cái bị phân tán (x.Jn.11:52) của cả
gia đ́nh nhân loại lại thành một đàn. Thế mà
vẫn c̣n nhiều người chưa biết
Người: “Tôi c̣n có những chiên khác không thuộc về
đàn này. Tôi cũng phải dẫn cả chúng về
nữa” (Jn.10:16).
4-
(Đức Thánh Cha nói bằng tiếng Anh): Hỡi Vị
Mục Tử Nhân Lành, xin hăy dạy giới trẻ đang
họp nhau nơi đây, xin hăy dạy giới trẻ trên
khắp thế giới, ư nghĩa của việc “bỏ đi”
mạng sống của ḿnh theo ơn gọi và sứ
vụ. Như Chúa đă sai các tông đồ đi rao
giảng Phúc Âm cho đến tận cùng trái đất, th́
này xin Chúa cũng hăy thách đố giới trẻ của
Giáo Hội trong việc thực thi sứ vụ trọng đại,
để làm cho Chúa được nhận biết bởi
tất cả mọi người chưa nghe về Chúa! Xin
Chúa hăy ban cho giới trẻ này ḷng can đảm và
quảng đại của những vị thừa sai cao
cả trong quá khứ để, nhờ chứng nhân đức
tin của họ, cùng với t́nh đoàn kết với
mọi anh chị em đang thiếu thốn của họ,
thế giới có thể khám phá ra sự thật, sự
thiện và sự mỹ nơi sự sống chỉ
một ḿnh Chúa mới có thể ban tặng.
Xin Chúa hăy dạy giới trẻ đang tụ họp nhau
ở Denver đây biết nhận lănh sứ điệp
về sự sống và sự thật của Chúa, về
t́nh yêu và ḷng đoàn kết, để mang đến
tận tâm điểm của các đô thị tân tiến, đến
tận cốt lơi của tất cả mọi hoạn
nạn đang giáng xuống trên gia đ́nh nhân loại
ở vào cuối thế kỷ 20 này.
Xin Chúa hăy dạy giới trẻ biết sử dụng
xứng đáng tự do của ḿnh. Xin hăy dạy cho họ
biết rằng tự do cao cả nhất đó là hết
ḿnh hy sinh cho nhau. Xin hăy dạy họ biết ư nghĩa
của những lời Phúc Âm: “Ai mất sự sống v́
Thày th́ sẽ t́m lại được nó” (Mt.10:39).
5- Hỡi
Vị Mục Tử Nhân Lành, chúng con yêu mến Chúa v́
tất cả những điều ấy.
Giới trẻ tụ họp ở Denver đây yêu mến
Chúa, v́ họ yêu mến sự sống, tặng ân của Đấng
Hóa Công. Họ yêu chuộng sự sống nhân loại
của họ như nó là con đường băng qua
thế giới được tạo thành này. Họ yêu
chuộng sự sống như sự sống là một
việc làm và như là một ơn gọi.
Họ yêu chuộng một sự sống khác nữa,
một sự sống mà qua Người, Chúa Cha hằng
hữu đă ban cho chúng con: đó là sự sống của
Thiên Chúa nơi chúng con, là qùa tặng cao cả nhất đối
với chúng con.
Người là Vị Mục Tử Nhân Lành!
Không c̣n một vị mục tử nhân lành nào khác nữa.
Người đă đến để chúng con được
sự sống – và để chúng con được sự
sống viên măn. Sự sống không phải ở cấp độ
nhân trần, mà là một sự sống theo tầm vóc
của Người Con – Người Con đẹp ḷng Cha
mọi đàng.
Lạy Chúa Giêsu Kitô, chúng con cảm tạ Người v́
lời Người đă phán: “Tôi đến cho chúng được
sự sống và được sự sống viên măn”
(Jn.10:10). Giới trẻ của Ngày Giới Trẻ Thế
Giới lần thứ tám đây hết ḷng tri ân
Người.
Maranatha!
Tại nơi đây, tại Cherry Creek State Park ở Denver
này, tại đại hội giới trẻ từ
khắp nơi trên thế giới này, chúng con kêu lên
rằng:
Maranatha! “Lạy Chúa Giêsu Kitô, Xin Người hăy đến”
(Rev.22:20).
(Bán Nguyệt San Origins CNS
Documentary Service, vol.23, No.11, Aug.26/1993)