Huấn
Dụ 1995 tại Ngày Giới Trẻ Thế Giới X sáng
Chúa Nhật 15/1
ở
Manila’s Rizal Park, Manila, Phi-Luật-Tân
Như Cha đă sai Thày, Thày cũng sai các con
Anh Chị
Em thân mến trong Đức Kitô,
C |
húng ta đang cử hành Thánh Lễ về Santo Ninơ of
Cebu, về Con Trẻ Giêsu sinh tại Bêlem đă được
Giáo Hội kính nhớ hôm Lễ Giáng Sinh. Bêlem biểu
hiệu cho khởi điểm của sứ vụ
trần gian mà Chúa Con đă lănh nhận từ Chúa Cha, một
sứ vụ là tâm điểm cho những ǵ chúng ta sẽ
suy niệm trong Ngày Giới Trẻ Thế Giới lần
thứ 10 này. Trong phụng vụ của ngày hôm nay, chúng ta
thấy được lời dẫn giải tuyệt vời
về đề tài “Như Cha đă sai Thày, Thày cũng
sai các con” của Ngày Giới Trẻ Thế Giới.
Tiên tri Isaia loan báo: “V́ một con trẻ được
hạ sinh cho chúng ta, một người con được
ban cho chúng ta; quyền thống trị ở trên vai Người”
(Is.9:5). Con Trẻ đó từ Cha mà đến như Vị
Hoàng Vương Thái B́nh, và việc Người đến
chiếu sáng thế gian (x.Jn.1:5). Vị tiên tri tiếp: “Dân
bước đi trong tối tăm đă được
thấy ánh sáng chói chang: một ánh sáng đă chiếu trên
những ai sống trong miền đất âm u mù mịt. Người
đă làm cho họ hân hoan hớn hở, cho họ thêm vui mừng
sung sướng” (Is.9:1-2). Biến cố phúc hạnh được
vị tiên tri loan báo ấy đă xẩy ra tại Bêlem, vào
biến cố Giáng Sinh, một biến cố được
Kitô hữu hết sức hoan hỉ cử hành ở
khắp nơi: ở Rôma, ở Phi Luật Tân và ở
tất cả mọi quốc gia xứ sở Á Châu cũng
như trên toàn thế giới.
Anh chị em thuộc Giáo Hội ở Phi Luật Tân
thân mến, giới trẻ của Ngày Giới Trẻ
Thế Giới lần thứ 10 thân mến, tất cả
qui tụ lại đây từ các dân tộc, ngôn ngữ,
văn hóa, đại lục và Giáo Hội khác nhau: Niềm
vui sâu xa nhất nơi nỗi hân hoan chung của chúng ta đây
là ǵ? Nguồn mạch sâu xa nhất nơi niềm vui của
chúng ta đó là Chúa Cha đă sai Người Con đến để
cứu độ thế giới. Người Con đă
nhận lấy gánh nặng tội lỗi của nhân
loại, nhờ thế Người đă cứu chuộc
chúng ta và hướng dẫn chúng ta trên con đường
dẫn đến việc hiệp nhất nên một với
Ba Ngôi Chí Thánh, nên một với Thiên Chúa. Đó là nguồn
mạch sâu xa nhất nơi niềm vui của chúng ta, nơi
niềm vui của tất cả mọi người chúng
ta, và cũng là niềm vui của chính Cha. Nó là niềm vui của
Cha và nó là niềm vui của các con.
2-
Khi chúng ta lập lại câu Đáp Ca: “Này tôi đây, Lạy
Chúa, xin hăy sai tôi đi”, chúng ta nghe thấy một tiếng
vọng xa xa về Người Con Hằng Hữu thưa cùng
Cha khi đến trần gian rằng: “Ôi Thiên Chúa, này Con xin đến
để làm theo ư Cha” (Heb.10:7). Này Con đây, Cha ơi, xin
hăy sai Con đi. Người đă đến để làm
theo ư Cha. Chúa Cha đă quá yêu thương thế gian đến
ban Con một ḿnh cho phần rỗi của con người
(x.Jn.3:16). Ngược lại, Người Con yêu mến Cha
đến nỗi đă lấy t́nh yêu của Cha đối
với nhân loại tội lỗi và thiếu thốn làm của
ḿnh. Trong cuộc đời đời đối
thoại giữa Cha và Con ấy, Con tỏ ư sẵn
sàng đến trần gian để lập ơn cứu
chuộc cho nhân loại, bằng cuộc Khổ Nạn và
Tử Nạn của Người.
Phúc Âm hôm nay là lời dẫn giải về cách thức
Chúa Giêsu đă sống sứ vụ Thiên Sai này. Phúc Âm cho chúng
ta thấy rằng, khi Chúa Giêsu lên 12 tuổi, vào lứa tuổi
các con lớn hơn Người một chút, th́ có lẽ Người
đă biết được định mệnh của ḿnh
rồi. Sau một thời gian dài t́m con, Mẹ Maria đă nói
với Người: “Con ơi, sao Con lại đối
xử với chúng ta như thế? Con không thấy rằng
cha Con và mẹ lo âu t́m kiếm Con hay sao?” Người
trả lời là: “Tại sao cha mẹ lại t́m kiếm
Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc
của Cha Con hay sao?” (Lk.2:48-49). Niềm tâm thức này
theo năm tháng đă ăn sâu vào và đă lớn lên nơi
trẻ Giêsu, cho đến khi nó bùng lên hết cỡ vào lúc
Người bắt đầu công khai rao giảng. Bấy
giờ, quyền năng của Cha tác động nơi Người
dần dần được tỏ hiện qua các lời
nói và việc làm của Người. Quyền năng này tỏ
hiện đến tuyệt đỉnh khi Người hoàn
toàn hiến ḿnh cho Cha trên cây Thập Giá. Trong vườn Nhiệtximani,
vào đêm trước cuộc Khổ Nạn của ḿnh, Chúa
Giêsu đă lập lại đức vâng phục của Người:
“Cha ơi, nếu được th́ xin Cha hăy cất chén này
khỏi Con, nhưng đừng theo ư Con, một xin theo ư
Cha” (Lk.22:42). Người vẫn trung thành với những ǵ
Người đă nói vào lúc lên 12 tuổi: “Con phải lo công
việc của Cha Con. Con phải làm theo ư của Ngài”. Các
con lớn hơn 12 tuổi và các con có thể hiểu điều
này hơn nữa. Các con đang hiểu điều này hơn
nữa, v́ các con đang ca hát.
3- “Lạy Chúa, này tôi đây, xin hăy sai tôi đi”. Này
tôi đây, ở chỗ này đây, ở Phi-Luật-Tân đây,
cũng như ở khắp nơi đây! Hướng
mắt về Chúa Kitô, chúng ta hăy lập lại câu Đáp Ca
này như là một lời đáp ứng của Ngày Giới
Trẻ Thế Giới lần thứ 10 đối với
những ǵ Chúa đă nói với các Vị Tông Đồ xưa
mà nay cũng muốn nói với hết mọi người,
đó là “Như Cha đă sai Thày, Thày cũng sai các con”
(Jn.20:21), Người nói với các Vị Tông Đồ và nói
với các con cũng một lời như nhau, v́ những lời
Chúa Kitô nói đây chẳng những đă trở thành một
đề tài mà c̣n là một động lực hướng
dẫn cho cuộc tụ họp quá sức đông đảo
(phụ chú của người dịch: ước
lượng đến 4 triệu người, Ngày Giới
Trẻ Thế Giới đông nhất từ trước đến
bấy giờ) ở Manilla đây. Sau
cuộc suy niệm và Đêm Canh Thức tối hôm qua, (phụ chú của người dịch: bài huấn dụ
chính của Đức Thánh Cha cho các Ngày Giới Trẻ
Thế Giới được tổ chức chung, như ở
Phi Luật Tân đây, bao giờ cũng vào Đêm Canh Thức,
thường là Đêm Thứ Bảy). Hiến tế Thánh Thể đây “thánh
hiến” lời chúng ta đáp lại tiếng Chúa mời gọi:
được hiệp nhất Thánh Thể với Người,
tất cả chúng ta hăy cùng nhau thưa cùng Người:
“Xin hăy sai con đi!”.
Như thế nghĩa là ǵ? Nghĩa là chúng ta sẵn
sàng thực hiện phần của chúng ta trong sứ vụ
của Chúa. Mọi Kitô hữu thông phần vào sứ vụ
của Chúa Kitô một cách đặc biệt và riêng tư.
Các vị Giám Mục, linh mục và phó tế thông phần
vào sứ vụ của Chúa Kitô bằng thừa tác vụ
thánh. Tu sĩ nam nữ thông phần vào sứ vụ của
Người bằng t́nh yêu phu thê, được biểu lộ
trong tinh thần của các lời khuyên phúc âm về
khiết tịnh, khó nghèo và tuân phục. Kitô hữu giáo dân
thông phần vào sứ vụ của Chúa Kitô, đó là
những người làm cha mẹ trong gia đ́nh, những
người già, trẻ và con nít; những người b́nh
thường và những người học thức;
những người nông dân, thợ thuyền, kỹ sư,
thợ máy, bác sĩ, y tá và nhân viên y tế. Sứ vụ của
Chúa Kitô được dự phần bởi các thày cô, bởi
những người nam nữ chuyên về pháp lư, và những
người phục vụ đời sống công cộng.
Những nhà văn, những người trong ngành kịch
nghệ, phim ảnh và truyền thông, các nghệ sĩ,
nhạc sĩ, điêu khắc gia và họa sĩ – tất
cả đều góp phần vào sứ vụ này, góp
phần vào sứ vụ thiên sai của Chúa Kitô. Trong sứ
vụ này, c̣n có vai tṛ của các giáo sư đại học,
các khoa học gia, các chuyên gia mọi ngành, và những người
đi làm văn hóa. Cũng góp phần vào sứ vụ của
Chúa Kitô có các con, là những người công dân Phi Luật
Tân và là những dân tộc Viễn Đông, như Trung Hoa,
Nhận Bản, Đại Hàn, Việt Nam, Ấn Độ;
các Kitô hữu Úc Châu, Tân Tây Lan và Thái B́nh Dương; các Kitô
hữu Trung Đông, Âu Châu, Phi Châu, và Mỹ Châu. Mọi người
đă lănh nhận phép rửa đều góp phần vào sứ
vụ của Chúa Kitô, trong Giáo Hội và nhờ Giáo Hội.
Và việc dự phần vào sứ vụ của Chúa Kitô làm
nên Giáo Hội. Giáo Hội là như thế, là chủ động
tham phần vào sứ vụ của Chúa Kitô! Tất cả
các con có hiểu như thế không?
4-
Vào dịp 400 năm kỷ niệm việc trở thành một
giáo hội tự lập và việc thiết lập hàng giáo
phẩm của ḿnh, Giáo Hội ở Phi Luật Tân đă
được mời gọi canh tân sâu xa. Chiều hướng
canh tân này đă được đề cập đến
trong Công Nghị Phi Luật Tân Lần Thứ Hai, vào năm
1991. Công Nghị này đă thôi thúc cộng đồng Công
Giáo Phi Luật Tân nh́n vào Chúa Kitô trọn vẹn hơn, để
t́m thấy nơi Người một mẫu mực và hứng
khởi sống. Công Nghị khuyên nhủ giáo dân đóng
vai tṛ của ḿnh hoàn toàn hơn trong việc Giáo Hội phục
vụ để nâng cao và giải thoát gia đ́nh nhân
loại. Văn Kiện Đúc Kết viết: “Tất
cả mọi tín hữu giáo dân được mời gọi
để chữa lành và biến đổi xă hội, để
giúp lănh vực trần thế sẵn sàng cho việc vĩnh
viễn thiết lập Vương Quốc của Thiên Chúa”
(I.c., n.435).
Đó là việc dành cho các con, dành cho giới trẻ
Phi Luật Tân, cho các bạn trẻ Phi Luật Tân. Đó cũng
là việc dành cho tất cả chúng ta, v́ một phần
Giáo Hội làm việc cho Giáo Hội th́ cả Giáo Hội cùng
chung phần. Việc ấy cũng là việc của
cả chúng tôi nữa, của Tôi là Giám Mục Rôma, của
các vị Giám Mục Âu Châu, của các vị Giám Mục Phi
Châu, các vị Giám Mục Mỹ Châu và của đoàn hành hương
giới trẻ đông đảo đến từ
khắp các quốc gia xứ sở và từ khắp các đại
lục. Viếc ấy là của chúng ta! Nó không phải là việc
riêng của Giáo Hội Phi Luật Tân. Nó là việc chung của
chúng ta. Tất cả chúng ta phải góp phần với
những ǵ một phần Giáo Hội, Giáo Hội địa
phương, đang làm, đang đảm nhiệm. Res
nostra agitur. Các con có hiểu tiếng Latinh không? (Phụ chú của người dịch: câu Latinh trên,
theo mạch văn và ư tưởng chung ở đây, có
thể hiểu rằng “đó là vấn đề nội vụ
của chúng ta”).
5-
Trong việc dấn thân này của tất cả thành
phần Dân Chúa, vai tṛ của giới trẻ tiếp tục
sứ vụ Thiên Sai của Chúa Kitô là ǵ? Phần việc
của các con là ǵ, vai tṛ của các con là chi? Chúng ta đă suy
nghĩ về điều này trong Ngày Giới Trẻ
Thế Giới, nhất là đêm hôm qua ở Buổi Canh Thức.
(Phụ chú của người dịch: Bài Huấn Dụ của Ngài nhắn nhủ
cho Ngày Giới Trẻ Thế Giới lần thứ 10 ở
Phi Luật Tân này đă được người dịch
trích lại nguyên văn những ư tưởng chính và được
phổ biến trong phần thứ 4 của tập sách này,
phần Vấn Đáp, ở câu Vấn Đáp 1 và 2, trang
250-255). Người ta có thể đặt
vấn đề: “Họ nhẩy nhót, họ hát ḥ, mà
lại suy niệm được ư!” Đó là một cuộc
suy niệm sáng tạo, từ việc họ được
Chúa Kitô sai đi. Suy niệm cũng có thể được
thực hiện bằng nhẩy nhót và hát ḥ, bằng việc
tiêu khiển vui chơi. Hôm qua thật sự là một buổi
suy niệm vui chơi. Để rồi, sau buổi suy niệm
này, Cha đă có thể nhắm mắt ngủ yên. Giờ đây,
sau giấc ngủ ấy, Cha muốn nói thêm về một
thách đố cũng là một lời kêu gọi đặc
biệt, liên quan đến việc hàn gắn những
căn cớ gây nên biết bao rạn nứt và đau khổ
nơi nhiều gia đ́nh trên khắp thế giới. Các
bậc phụ huynh cũng như những người lớn
tuổi đôi khi họ cảm thấy mất liên
lạc với các con, làm cho họ buồn khổ, như
Mẹ Maria và Thánh Giuse cảm thấy sầu khổ khi
biết được rằng Chúa Giêsu đă âm thầm ở
lại Giêrusalem. Nhiều cha mẹ già cảm thấy bị
chúng ta hất hủi. Điều ấy có thật hay
chăng? Không thật là cái chắc! Chắc là tại cái ǵ đó
thôi! Thế nhưng, đôi khi cũng thật sự là như
vậy! Đôi khi các con rất cay cú với thế giới
người lớn (Cha cũng giống như các con thôi),
và đôi khi họ rất cay cú với các con (điều
này thật sự là như vậy). Đôi khi các con rất
cay cú với thế giới người lớn, và đôi khi
họ rất cay cú với các con. Đó không phải là một
điều ǵ mới lạ, và nó cũng không phải là không
có căn cớ thực trong đời sống. Thế nhưng,
hăy luôn nhớ rằng, các con mắc nợ cha mẹ các con
công sinh thành và dưỡng dục, các con hăy nhớ rằng:
những ǵ các con mắc nợ với cha mẹ của các
con, cũng là những ǵ được Giới Răn Thứ
Bốn diễn tả một cách gẫy gọn, đó là
những phận sự phải đối xử công b́nh với
các ngài (x. Sách Giáo Lư của Giáo Hội Công Giáo, số
2215). Hầu hết các ngài đă cung cấp cho các con việc
học hành bằng giá hy sinh tư riêng của ḿnh. Nhờ
các ngài các con được thừa hưởng di sản
văn hóa và xă hội của cộng đồng và quê hương
các con, của quê cha đất tổ các con. Nói chung, cha
mẹ của các con là những thày cô đầu tiên dạy
dỗ các con về đức tin. Bởi thế, cha mẹ
các con có quyền mong đợi nơi những đứa
con nam nữ của ḿnh những hoa trái chín thơm, nhờ
những nỗ lực của các ngài, cũng như con cái
và thành phần trẻ có quyền mong đợi được
cha mẹ yêu thương và chăm sóc, giúp cho việc họ
phát triển lành mạnh. Tất cả những điều
này thuộc về Giới Răn Thứ Bốn. Giới
Răn Thứ Bốn rất giầu ư nghĩa. Cha đề
nghị các con hăy suy niệm về Giới Răn Thứ
Bốn trong Mười Điều Răn Chúa. Cha xin các con
hăy xây các nhịp cầu đối thoại và cảm thông
với cha mẹ của các con. Không cô lập tự măn!
Hăy cảm thông! Hăy yêu Thương! Các con hăy trở thành một
tác lực lành mạnh gây ảnh hưởng trên xă hội,
để góp phần vào việc phá đổ các ngăn
cách mọc lên giữa các thế hệ! Không có ngăn cách!
Không có ngăn cách! Hăy cảm thông giữa các thế hệ,
giữa cha mẹ và con cái nam nữ. Hăy cảm thông nhau!
Trong bầu khí ấy, Chúa Giêsu có thể nói rằng,
Ta sai con đi! Khởi sự từ trong ngôi nhà gia đ́nh,
Chúa Giêsu bắt đầu phán: “Ta sai con đi”. Người
phán với các bậc làm cha mẹ rằng “Ta sai con trai của
các người đi. Ta sai con gái của các người đi.
Ta nói với chúng rằng ‘Hăy theo Ta!’”. Tất cả
những lời này cần phải có một bầu khí xác đáng,
một h́nh ảnh trọn vẹn về đời
sống xă hội ở Phi Luật Tân cũng như ở
khắp mọi nơi. Cũng trong môi trường linh
thiêng này, chúng ta mới nhận thức được việc
Chúa sai chúng ta đi. Chúa Kitô phán: “Như Cha đă sai Thày, Thày
cũng sai các con”.
Có bao nhiêu bạn trẻ cho rằng họ tự do, v́
họ đă dứt bỏ mọi ràng buộc và mọi
nguyên tắc trách nhiệm? Có bao nhiêu người trong họ
cho rằng họ đúng v́ họ sống theo một
số kiểu cách tác hành được xă hội chấp
nhận? Họ lạm dụng tặng ân dục tính
tốt đẹp của ḿnh; họ lạm dụng việc
say sưa và nghiện hút, cho rằng hành động đó hoàn
toàn đúng v́ có một số trong xă hội dung thứ nó.
Những qui tắc luân lư khách quan bị dẹp bỏ trước
áp lực của bạn bè, cũng như bị dẹp bỏ
theo ảnh hưởng cuốn hút của những xu hướng
và cung cách do truyền thông phổ biến. Hằng triệu
bạn trẻ trên thế giới đang rơi vào
những h́nh thức nô lệ về luân lư tinh quái nhưng có
thực. Các con đă hiểu được điều Chúa
Giêsu muốn nói khi Người phán cùng các con rằng: “Ta sai
các con đi để đương đầu với t́nh
trạng này, nơi anh chị em của các con là những người
bạn trẻ khác”.
6-
Hỡi anh chị em là những người yêu dấu của
Cha: các con hăy xây dựng cuộc sống của các con trên một
mẫu gương duy nhất không lừa dối các con!
Cha kêu mời các con hăy mở Phúc Âm ra và hăy nhận thức
rằng Chúa Giêsu Kitô muốn làm “bạn” (x.Jn.15:14) với
các con. Người muốn là “đồng bạn” của
các con trên mọi nẻo đường cuộc sống
(x.Lk.24:13-35). Người muốn là “đạo lộ”, là
nẻo đường cho các con tiến bước qua
những lo âu, nghi ngại, hy vọng và mộng ước được
sống hạnh phúc (x.Jn.14:6). Người là “sự
thật” hiến cho những nỗ lực và tranh đấu
của các con ư nghĩa. Người muốn ban cho các con
“sự sống”, như Người đă ban lại sự
sống cho người bạn trẻ thành Nain (x.Lk.7:11-17),
và đă ban cả một tương lai mới mẻ cho
Giakêu, là người đă chết về tinh thần, bởi
tham vọng và tham lam của ḿnh (x.Lk.19:1-10). Người là
“cuộc phục sinh” của các con, là cuộc các con
chiến thắng tội lỗi và sự chết, là thỏa
nguyện cho ước muốn được sống đời
đời của các con (x.Jn.11:25). Bởi thế, Người
là “niềm vui” của các con, là “đá” làm cho nỗi yếu
hèn của các con trở thành sức mạnh và nguồn
lạc quan. Người là ơn cứu độ của
chúng ta, là niềm hy vọng, là hạnh phúc và b́nh an của
chúng ta.
Đức Kitô! Đức Kitô! Đức Kitô! Cha nói
mà không rút gọn. Tệ thật! Cha đang muốn nói thêm đây.
Khi Chúa Kitô trở nên tất cả những sự
ấy đối với các con rồi, th́ thế giới
và Giáo Hội sẽ có những lư do vững chắc để
hy vọng vào tương lai. V́ ngàn năm thứ ba
sẽ tùy thuộc vào các con, một ngàn năm đôi khi
sẽ hiện lên như một giai đoạn mới tuyệt
diệu đối với nhân loại, nhưng cũng là một
ngàn năm nổi lên không ít sợ hăi và lo âu. Cha nói điều
này như một người đă sống qua một
phần lớn của thế kỷ 20 nay đang đến
hồi kết thúc. Trong thế kỷ này, nhiều điều
buồn thương và băng hoại đă xẩy ra, song đồng
thời chúng ta cũng nghiệm thấy rất nhiều điều
tốt đẹp nâng đỡ niềm hy vọng và nguồn
lạc quan của các con. Tương lai tùy thuộc vào t́nh
trạng trưởng thành của các con! Giáo Hội nh́n
về tương lai bằng một ḷng hy vọng, khi nghe
thấy từ môi miệng các con cũng một câu trả lời
Chúa Giêsu đáp lại Mẹ Maria và Thánh Giuse khi các vị t́m
thấy Ngài trong Đền Thờ: “Cha mẹ không biết
rằng Con phải lo việc của Cha Con hay sao?” (Lk.2:49).
Người đă trả lời câu trả lời của
các con, cũng cùng một câu trả lời ấy! Người
bấy giờ trẻ hơn các con, các con lại lớn tuổi
hơn Người.
7- Giới trẻ thân mến: Ngày Giới Trẻ
Thế Giới lần thứ 10 sắp kết thúc. Đă đến
lúc các con phải quyết tâm trọn vẹn hơn nữa
trong việc theo Chúa Kitô để làm trọn sứ vụ
cứu độ của Người. Mọi h́nh thức tông
đồ và mọi h́nh thức dịch vụ phải được
bắt nguồn từ Chúa Kitô. Khi Người phán: “Như
Cha đă sai Thày, Thày cũng sai các con” (Jn.20:21), là Người
cũng làm cho các con có khả năng thực hiện sứ
vụ này. Ở một nghĩa nào đó, Người
chia sẻ bản thân ḿnh với các con. Đó chính là điều
Thánh Phaolô viết về việc Thiên Chúa đă chọn chúng
ta trong Đức Kitô trước khi có thế gian, để
nên thánh hảo và vô trách cứ trước nhan Ngài, để
tràn đầy t́nh yêu; qua Đức Giêsu Kitô, Ngài cũng
tiền định cho chúng ta được làm những người
con nghĩa tử nam nữ của Ngài (x.Eph.1:4-5). Chính nhờ
ơn được Thiên Chúa thừa nhận làm con cái như
thế mà chúng ta có thể lănh nhận sứ vụ Chúa Kitô ủy
thác cho chúng ta. Chúng ta phải bỏ Lunata Park này ra về
với một tâm thức tin tưởng hơn về
sự kiện ngoại thường này!
Cha thấy là, một khi các con vỗ tay hoan hô Cha, th́
cũng có lư do để vỗ tay hoan hô. Đó là dấu hiệu
tốt, chứng tỏ các con đang nghĩ tưởng, đang
suy tư. Cha ca ngợi việc các con suy tư. Cha cũng ca
ngợi ơn Chúa ở trong việc suy tư của các con.
Như thế là đâu phải Giáo Hoàng chỉ nói thôi. Ngài đang
đối thoại đấy chứ. Ngài nói và Ngài nghe,
Ngài lắng nghe và các con đang nói. Và những ǵ các con nói có
thể là quan trọng hơn. Thế nhưng các con nói
bằng việc vỗ tay hoan hô!
Hôm nay chúng ta trễ lắm rồi. Thế nhưng
ngày hôm nay vẫn không chấm dứt được. Nó
phải tiếp tục cho đến muôn đời. “Chúa
Giêsu Kitô hôm qua, hôm nay và muôn đời là một” (Heb.13:8).
Nếu các con v́ Người nhận lấy sứ vụ Người
trao phó cho các con, th́ toàn thể gia đ́nh nhân loại, cũng
như Giáo Hội trên mọi phần đất trên thế
giới, có thể hy vọng và tin tưởng hướng
về ngàn năm thứ ba. Giới trẻ Phi-Luật-Tân, Á
Châu, Viễn Đông và toàn thế giới thân mến: các con
hăy là dấu chỉ hy vọng cho Giáo Hội, cho quê hương
xứ sở của các con và cho toàn thể nhân loại! Các
con hăy là dấu chỉ hy vọng! Như “ánh sáng chói chang”...
Chớ ǵ ánh sáng của các con tỏa ra từ Manila cho tới
tận cùng trái đất. Giống như “ánh sáng chói chang” đă
chiếu tỏa trong đêm tối ở Bêlem xưa. Các
con hăy là những đứa con nam nữ của Ánh Sáng!
(Đức
Thánh Cha c̣n nói 4 đoạn ngắn nữa, song chỉ liên
quan đến riêng dân tộc Phi Luật Tân, để
kết thúc bài giảng cho Thánh Lễ Bế Mạc Ngày Giới
Trẻ Thế Giới 10).
(tuần san L’Osservatore Romano,
ấn bản Anh ngữ, phát hành ngày 18-1-1995)