9- DỰ ÁN CHO CUỘC SỐNG VÀ ƠN GỌI
KITÔ HỮU
N |
hững lời nói này trong Phúc Âm chắc chắn có liên
quan đến ơn gọi làm linh mục và tu sĩ; thế
nhưng, những lới ấy đồng thời cũng
giúp chúng ta hiểu được sâu xa hơn vấn đề
ơn gọi theo một ư nghĩa rộng răi hơn và vững
chắc hơn.
Ở đây người ta có thể nói về ơn
gọi “cuộc sống” là ơn gọi, theo một
khía cạnh nào đó, giống như dự án cuộc sống
mà mỗi người trong qúi bạn phác hoạ ra trong thời
tuổi trẻ của ḿnh. Thế nhưng, “ơn gọi”
có ư nghĩa hơn là một “dự án”. Đối với dự
án, chính tôi là chủ thể phác họa nên nó, phác họa nên
một dự án tương xứng với thực tại
của con người qúi bạn hơn. “Dự án” này
là một “ơn gọi”, bởi v́ nơi dự án ấy
chúng ta cảm nhận được những yếu tố
khác nhau kêu gọi. Những yếu tố này thường
làm nên một cấp trật đặc biệt về các
giá trị (c̣n được gọi là “bậc thang giá trị”),
từ đó phát hiện lên một lư tưởng, một lư
tưởng thu hút tâm trí tuổi trẻ. Trong tiến tŕnh này,
“ơn gọi” trở thành một “dự án”, và dự án trước
tiên cũng là một ơn gọi.
Thế nhưng, nếu chúng ta ở trước
nhan Chúa Kitô và căn cứ vào việc chúng ta đang suy tư
về cuộc Chúa Kitô đối thoại với người
bạn trẻ, th́ mối liên hệ giữa “dự án cuộc
sống” và “ơn gọi cuộc sống” cần phải được
nói một cách chính xác hơn nữa. Loài người là một
tạo vật, đồng thời cũng là một người
con được Thiên Chúa thừa nhận trong Chúa Kitô: họ
là một người con cái của Thiên Chúa. Bởi thế,
trong thời tuổi trẻ, con người đặt vấn
nạn “tôi phải làm ǵ?”, th́ không phải là họ chỉ
hỏi bản thân ḿnh và hỏi những người khác,
nhất là cha mẹ và thầy cô của họ, thành phần
họ mong nhận được câu trả lời, mà họ
c̣n hỏi Thiên Chúa là Tạo Hóa và là Cha của
ḿnh nữa. Họ nêu lên vấn nạn ấy trong chiều
hướng của lănh vực nội tâm đặc biệt
này, nhất là trong nguyện cầu, trong đó họ
thấy ḿnh liên hệ gần gũi với Thiên Chúa. Bởi
vậy họ hỏi Thiên Chúa: “Tôi phải làm ǵ?”, dự án
của Chúa đối với cuộc sống của con như
thế nào? Dự án phụ thân đầy sáng kiến của
Chúa đó? Đâu là ư muốn của Chúa? Tôi muốn thực
thi ư muốn của Chúa.
Theo chiều hướng này, “dự án” mặc lấy
ư nghĩa của một “ơn gọi cuộc sống”, như
những ǵ được Thiên Chúa ủy thác cho mỗi
người để thực hiện. Khi tự ḿnh phản
tỉnh và đồng thời đối thoại với
Chúa Kitô trong nguyện cầu, qúi bạn trẻ thực sự
muốn đọc được tư tưởng vĩnh
cửu nơi Vị Thiên Chúa Hóa Công và là Thân Phụ của
họ nghĩ về họ. Bấy giờ họ mới xác
tín rằng, việc thực hiện ơn gọi được
Thiên Chúa ủy thác cho họ ấy hoàn toàn tùy ở tự
do của họ, một ơn gọi cũng tùy thuộc
vào một số hoàn cảnh khác nhau theo bản tính tự
nhiên ở bên trong cũng như bên ngoài. Trong việc nghiệm
xét thấy những hoàn cảnh này, con người trẻ,
nam cũng như nữ, xây đắp dự án cuộc sống
của ḿnh, đồng thời họ cũng nhận thấy
dự án này như là một ơn gọi Thiên Chúa đang
kêu mời họ.
Thế nên, Tôi mong ước ủy thác cho tất cả
qúi bạn, thành phần giới trẻ Tôi gửi đến
Bức Thư này, công việc lạ lùng liên quan đến
việc khám phá ra ơn gọi cuộc sống của mỗi
một người trước nhan Thiên Chúa. Đây là một
công việc hào hứng. Nó là một đảm nhận
say mê trong ḷng. Nơi việc đảm nhận này, nhân
tính của qúi bạn phát triển và lớn lên, trong khi đó
nhân cách trẻ trung của qúi bạn đạt tới một
tầm vóc trưởng thành cứng cát hơn bao giờ hết.
Càng đi sâu vào những ǵ qúi bạn là, Qúi bạn sẽ thành
những ǵ qúi bạn phải trở nên: cho bản
thân ḿnh – cho người khác – cho Thiên Chúa.
Song song với tiến tŕnh khám phá ra “ơn gọi cuộc
sống” riêng của ḿnh này, qúi bạn cũng phải dần
dần nhận thức, một cách minh tường hơn,
ơn gọi cuộc sống này cũng là một “ơn gọi
Kitô hữu”.
Ở đây, cần phải lưu ư là, trong thời
kỳ trước Công Đồng Chung Vaticanô II, quan niệm
về “ơn gọi”, trước hết, được
hiểu về thiên chức linh mục và đời sống
tu tŕ, như thể Chúa Kitô đă kêu gọi người bạn
trẻ “hăy theo Tôi” trong phúc âm chỉ áp dụng cho những
trường hợp này thôi. Công Đồng đă mở
rộng cách nh́n sự vật này hơn nữa. Ơn gọi
linh mục và tu sĩ vốn có một tính chất đặc
biệt cũng như có một tầm quan trọng theo bí tích
và đặc sủng của ḿnh trong đời sống Dân
Chúa. Thế nhưng, tâm thức cải tiến của
Công Đồng Chung Vaticanô II về việc tất cả mọi
người lănh nhận phép rửa được thông phần
vào vai tṛ tam diện là ngôn sứ, tư tế và vương
giả của Chúa Kitô, (tria munera), cũng như tâm thức
về ơn gọi nên thánh đại đồng (Hiến
Chế Tín Lư về Giáo Hội Lumen Gentium, đoạn
39-42), đă dẫn đến nhận thức về sự
kiện là mọi ơn gọi của cuộc sống làm
người, cũng như ơn gọi làm Kitô hữu, đều
tương hợp với lời mời gọi phúc âm. Lời
kêu gọi “Hăy theo Tôi” của Chúa Kitô thể hiện qua những
đường lối khác nhau nơi các đồ đệ
cũng như nơi các vị giải tội của Vị
Cứu Chuộc thần linh. Có những cách thế khác nhau để
trở thành kẻ noi theo gương Chúa Kitô – chẳng những
bằng việc làm chứng cho Vương Quốc cánh chung
của chân lư và yêu thương, mà c̣n bằng việc
nỗ lực làm biến đổi tất cả thực
tại trần thế theo tinh thần Phúc Âm nữa (xem Công
Đồng Chung Vaticanô II, Hiến Chế Mục Vụ về
Giáo Hội Trong Thế Giới Tân Tiến Gaudium et Spes,
đoạn 43-44). Chính ở chỗ này đây đă mở màn
cho việc tông đồ giáo dân, một việc không tách
ĺa với yếu tính của ơn gọi Kitô hữu.
Các điều này là những nền tảng hết
sức quan trọng cho dự án cuộc sống, một
dự án tương hợp với năng động tính
của tuổi trẻ qúi bạn. Qúi bạn cần phải
xem xét dự án này – không dính dáng đến những ǵ cụ
thể “của cuộc sống” làm nên nó sau này – theo ư nghĩa
những lời Chúa Kitô nói với người bạn trẻ
trong Phúc Âm.
Qúi bạn cũng cần phải nghĩ lại
– một cách hết sức thâm tín – ư nghĩa của Phép
Rửa và Thêm Sức. V́ hai bí tích này tiềm tàng cuộc
sống và ơn gọi Kitô hữu. Hai bí tích ấy mở
đường đến Thánh Thể, một bí tích
chứa đựng trọn vẹn các tặng ân bí tích được
ban cho Kitô hữu: tất cả mọi nguồn phong phú của
Giáo Hội được tập trung nơi Bí Tích Yêu Thương
này. Cũng cần phải – và bao giờ cũng liên kết
với Thánh Thể – suy nghĩ về Bí Tích Thống Hối,
một bí tích quan trọng không thể thay thế trong việc
h́nh thành nhân cách Kitô hữu, nhất là khi nó liên quan đến
việc linh hướng là một khoa học sống nội
tâm.
Mạc dù mỗi một Bí Tích của Giáo Hội có liên
hệ thật sự và đặc biệt với tuổi
trẻ và với giới trẻ, Tôi cũng xin nói vắn
tắt về tất cả những điều này. Tôi tin
rằng đề tài ấy sẽ được những
người khác, nhất là các thừa tác viên mục vụ
được đặc biệt chỉ định phục
vụ giới trẻ, tỉ mỉ hướng dẫn.
Chính Giáo Hội – như Công Đồng Vaticanô II dạy
– là “một thứ bí tích hay một dấu hiệu của
mối hiệp nhất thân t́nh với Thiên Chúa, cũng như
của sự hiệp nhất giữa toàn thể loài người”
(Hiến Chế Tín Lư về Giáo Hội Lumen Gentium, đoạn
1). Mọi ơn gọi cuộc sống, ở chỗ nó là
một ơn gọi Kitô hữu, đều bắt
nguồn từ tính cách bí tích của Giáo Hội: bởi
thế nó được h́nh thành nhờ các Bí Tích đức
tin của chúng ta. Các Bí Tích khiến cho chúng ta, từ thiếu
thời của ḿnh, cởi mở “cái tôi” nhân loại của
ḿnh ra cho tác động cứu độ của Thiên Chúa cũng
là của Chúa Ba Ngôi. Các Bí Tích cho chúng ta được thông
phần vào sự sống của Thiên Chúa, sống trọn
vẹn cuộc sống làm người chân chính. Nhờ đó,
cuộc sống làm người của chúng ta có một chiều
kích mới mẻ, đồng thời cũng có một nguồn
gốc Kitô giáo, tức là nhận thức về những
đ̣i hỏi của Phúc Âm nơi con người xứng hợp
với nhận thức về tặng ân là những ǵ trổi
vượt trên mọi sự. “Nếu chị biết ơn
Thiên Chúa” (Jn.4:10), Chúa Kitô đă nói như thế với người
phụ nữ Samaritanô.