3 Vấn Đáp Trent, Ư 4/1995 

(The Pope Speaks, Vol.40,  No.6, November/December 1996). 

 

1-      Giới trẻ phải sống hiệp nhất và ḥa hợp ra sao trong một thế giới phân mảnh đầy những mâu thuẫn?

 

 

C

hính Chúa Giêsu trả lời cho các con là: "Lạy Cha, như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha... để họ tất cả được nên một...". Đó là câu trả lời. Các con có thể thấu hiểu được nó trong việc chiêm ngưỡng Chúa Ba Ngôi. Con người được dựng nên theo h́nh ảnh Thiên Chúa: để biết ḿnh, họ phải biết Thiên Chúa. Mà Thiên Chúa là ai? Dung nhan đích thực của Ngài như thế nào? "Thiên Chúa là t́nh yêu" (1Jn.4:8,16), thánh Gioan viết như thế. Chúa Cha yêu Chúa Con, Chúa Con yêu Chúa Cha, và t́nh yêu của Các Ngài là Chúa Thánh Linh. Thiên Chúa là một, Ngài là Đấng Tuyệt Đối; nhưng Ngài cũng là ba, là mối liên hệ, là tặng phẩm của Ngôi này cho Ngôi kia trong một sự cởi mở hoàn toàn hỗ tương. Mỗi một Ngôi là chính ḿnh đồng thời cũng khác biệt với các Ngôi khác, tuy thế Ba Ngôi chỉ là một Thiên Chúa. Đây là kiểu mẫu mà các con phải suy niệm! Các con yêu dấu, Chúa Ba Ngôi trước hết dạy các con là mỗi một người phải t́m gặp chính ḿnh. Một con người thanh thiếu niên, một con người trẻ, là một cá nhân đang h́nh thành căn tính riêng của ḿnh. Trong xă hội của chúng theo chủ nghĩa hưởng thụ và tượng h́nh, chúng ta dễ dàng liều mất chính bản thân ḿnh để trở thành "bị phân mảnh". Một tấm gương rạn nứt không thể nào phản ảnh tất cả h́nh hài. Nó phải được tái tạo. Thế nên con người cần phải có một tâm điểm sâu xa và vững chắc để từ đó họ có thể hợp nhất các kinh nghiệm khác nhau của ḿnh. Tâm điểm này, như thánh Augustinô dạy, không t́m thấy được ngoài ḿnh, mà ở tận thẳm sâu trong tâm khảm con người, nơi con người gặp được Thiên Chúa là Cha, Con và Thánh Thần. Trong mối liên hệ với Thiên Chúa là Đấng duy nhất, con người mới có thể nên một bản thân ḿnh. Chúng ta hăy suy niệm sâu xa hơn nữa: Con người hoàn toàn là ḿnh chỉ khi nào họ gặp gỡ Thiên Chúa và có thể từ bỏ chính ḿnh trong việc gắn bó với Chúa Ba Ngôí! Con người thanh thiếu niên nhận biết t́nh yêu Thiên Chúa và phó ḿnh cho Ngài th́ hoàn toàn trở nên chính ḿnh, tránh được cảnh dám liều ḿnh trở thành "một người, không một ai và một trăm ngàn", như một nhà văn người Ư rất quen thuộc với các con viết. Bấy giờ họ mới có thể vươn ḿnh đến với người khác, chẳng những để ban phát một điều ǵ đó, mà c̣n để hiến tặng cả chính bản thân ḿnh nữa. Giới trẻ thân mến, nếu các con có thể sống theo đường lối này, các con sẽ không bao giờ thuộc về số những khối hỗn tạp, những phóng ảnh của những bộ mặt vô danh trên quảng cáo. Bất hạnh thay, con người hưởng thụ mà xă hội thực sự thường mong ước, đó là các con phải là những cá nhân mà không có cá thể, đó là các con phải sống theo thời trang, luôn luôn t́m kiếm những cảm giác mới mẻ, khiêu gợi những kích thích tự nhiên, v́ đó mới là cách làm các con trở nên những kẻ hưởng thụ lư tưởng. Ngay cả cái được gọi là vấp phạm mà trước kia từng đồng nghĩa với khuynh hướng bất nhất th́ nay lại thịnh hành trong cái thứ văn hóa thụ hưởng. Thế nhưng ngày nay, suy nghĩ kỹ về điều này th́ thấy rằng những ai c̣n có thể kiên tŕ sống Phúc Âm là họ đang bơi ngược chiều sóng. Đó là đức anh hùng của một cuộc sống thường nhật, của sự thánh thiện sống động trong mọi lúc và trong mọi hoàn cảnh...

 

 

2-      Thế nhưng, chúng con làm thế nào để đạt được lư tưởng này? Làm sao chúng con có thể giữ ḿnh cho khỏi bị phân tán và bỏ cuộc khi đương đầu với những khó khăn?

 

 

Y

Ù nghĩa của vấn nạn thứ hai hỏi về cách làm cho việc hiệp nhất và hiệp thông trở thành một cảm nghiệm vững chắc và lâu bền. Về vấn đề này, chúng ta có thể nhớ lại một điều khác mà Chúa Giêsu đă phán được Phúc Âm thánh Gioan ghi lại: "Cha yêu Thày thế nào, Thày cũng yêu các con như vậy. Hăy lưu ngụ trong t́nh yêu của Thày" (Jn.15:9).

           

Hăy chú trọng đến động từ "lưu ngụ"! Nếu các con muốn t́nh trạng hiệp nhất của các con bền bỉ, chứ không chỉ gắn liền với ḷng nhiệt thành trong một lúc nào đó thôi, các con phải lưu ngụ trong t́nh yêu của Chúa Giêsu, như cành nho c̣n dính với cây nho. Những ai lưu ngụ trong t́nh yêu của Người th́ "sinh nhiều hoa trái" (Jn.15:5). Hoa trái đầu tiên trổ sinh từ các môn đệ chính là nên một, bằng cách yêu thương nhau như Chúa Giêsu đă yêu thương các ngài (x.Jn.15:12). Không phải hay sao, đó là một phép lạ của đức tin và sự thánh thiện hùng hồn, tỏ hiện trước một nhân loại khắc khoải của thời đại chúng ta đang bị xâu xé bởi những căng thẳng và tranh sát nhau? Thế nhưng, chúng ta có thể lấy sức mạnh ở đâu để lưu ngụ trong Chúa?

           

Giới trẻ thân mến, trước hết Giáo Hội hiến cho các con Thánh Thể là "tâm điểm thu hút" đối với cộng đoàn Kitô hữu. Thánh Phaolô viết cho tín hữu Côrintô rằng: "V́ chỉ có một tấm bánh, chúng ta tuy nhiều cũng chỉ là một thân thể, bởi tất cả chúng ta tham phần vào cùng một tấm bánh" (1Cor.10:17). Các con hăy lấy Thánh Thể làm tâm điểm của đời sống các con. Nhờ suy niệm Phúc Âm, các con mới đào sâu được ư nghĩa của Phúc Âm. Điều này sẽ giúp các con lại thấu hiểu được giá trị và sự đẹp đẽ của cuộc họp mặt để cử hành Thánh Thể mỗi ngày Chúa Nhật, hiểu được niềm vui được thuộc về một thành phần mang Đức Kitô bị đóng đanh và phục sinh trong ḷng ḿnh.

           

Vậy các con hăy cố gắng đối xử với Chúa Giêsu trong Thánh Thể như Người đối xử với chúng ta. Người đă tự hiến ḿnh Người. Các con hăy dừng chân lại trước nhà tạm, không cần phải có lư do ǵ đặc biệt, cũng không cần phải nói chi hết, chỉ việc lặng lẽ trước nhan Người, chiêm ngắm cử chỉ vời vợi của t́nh yêu được hàm chứa nơi Tấm Bánh đă được thánh hiến. Các con hăy học biết lưu ngụ với Người, để có thể yêu thương như Người. Trong một tuần lễ, khi có thể, các con hăy tham dự Thánh Lễ. Việc trung thánh với Thánh Thể hằng ngày trong tuần giúp chúng ta theo Chúa Kitô nơi cuộc sống thường nhật, và làm chúng ta nhận được ánh sáng cũng như sức mạnh để theo đuổi ơn gọi của ḿnh.

 

 

3-      Làm sao để sống và truyền đạt chân lư và niềm vui của Chúa Kitô mà không sợ hăi?â

 

 

C

ác con yêu dấu, cách này cũng giống như cách Chúa Giêsu đă thực hiện, đó là phục vụ, chia sẻ, và ban tặng chính sự sống ḿnh. Ở đây chúng ta nhận lấy những lời của Đấng đă phục sinh: "Như Cha đă sai Thày thế nào, Thày cũng sai các con như vậy" (Jn.20:21). Chúa Cha sai Chúa Giêsu để ban phát sự sống và ban một sự sống viên măn (x.Jn.10:10), và Chúa Giêsu cũng sai các môn đệ làm như vậy. Ban tặng sự sống: đó là lư tưởng duy nhất đáng theo đuổi bằng mọi giá cho tới cùng. Đó cũng là cách hân hoan, như Chúa Giêsu phán: "Cho đi phúc hơn là nhận lănh" (Acts 20:35).

 

Các con không được lẫn lộn đường lối này với khuynh hướng hiếu động. Thật vậy, những ai thích quan tâm và lo âu về những điều phải làm th́ không c̣n có thể truyền đạt giá trị chất chứa trong hành động của ḿnh, giá trị đó là t́nh yêu của Thiên Chúa. Trái lại, các con hăy là những khí cụ khiêm hèn, đơn thành và không dính bén ǵ với chính ḿnh cũng như với những hoạt động của ḿnh. Hăy gắn bó chặt chẽ với một ḿnh Chúa Kitô cũng như với những lời của Người mà thôi. Như thế, các con mới có thể gieo rắc những hạt giống hiệp nhất, ḥa giải và đối thoại trong các môi trường các con sống và làm việc khác nhau. Trước hết là gia đ́nh, như các con nghiệm thức, nơi thường đ̣i hỏi rất nhiều cố gắng để làm chứng cho Phúc Âm qua những liên hệ hằng ngày. Rồi đến trường học, đến việc làm, đến thể thao, đến giải trí lành mạnh: các con hăy lan truyền khắp mọi nơi hoà b́nh và niềm vui mà Chúa Giêsu đă ban cho thành phần bạn hữu của Người.

 

Giới Trẻ thành Trent thân mến, các con hăy nh́n lên Mẹ Maria. Mẹ đă đón nhận mầu nhiệm vô cùng của t́nh yêu Thiên Chúa Ba Ngôi nơi con người cũng như cuộc sống của Mẹ. Mẹ Maria đă sống liên lỉ với Thánh Thể: Mẹ đă luôn luôn thân mật giữ t́nh trạng gắn bó với Chúa Giêsu và trung thành theo Người từ khi Người nhập thể trong cung ḷng đồng trinh của Mẹ cho đến núi Canvê. Sau khi Chúa Kitô phục sinh, các tông đồ ở với Người và "các ngài đồng tâm nhất trí chuyên chú cầu nguyện" (Acts 1:14). Do đó, Mẹ đă trở nên Mẹ của sự hiệp nhất:  mẫu thức của Giáo Hội, một Giáo Hội là "dấu hiệu và dụng cụ... hiệp thông với Thiên Chúa và hiệp nhất giữa loài người" (hiến chế Ánh Sáng Muôn Dân, đoạn 1).